Khi Tương Uẩn Hoa tuyên bố kết thúc hội nghị, mọi người đều thở dài một tiếng. Các quyết định nhân sự coi như đã xong.
Chương Thiên Phóng ngoài dự đoán của mọi người dựa vào Kỳ Dư Hồng, điều này làm cho thế lực của Kỳ Dư Hồng tăng mạnh, đã có lực lượng tương đương với Mạch Gia Huy. Hơn nữa Kỳ Dư Hồng là Bí thư Thị ủy nên càng có xu thế tiến mạnh thêm.
Lý Trọng Sơn, Mục Cương, Chương Thiên Phóng cộng thêm một Nghiêm Lập Dân mơ hồ nghiêng về phía Kỳ Dư Hồng, Kỳ hệ đã bắt đầu hình thành. Mạch hệ mất đi một phiếu của Chương Thiên Phóng nên chỉ còn có ba người Kim Vĩnh Kiện, Mao Bình và Chu Xuân Tú. Mà Mao Bình và Chu Xuân Tú chỉ là mấy thường vụ xếp sau, hơn nữa sức ảnh hưởng của hai người không bằng mấy nhân vật Kỳ hệ. Có thể nói Chương Thiên Phóng ủng hộ Kỳ Dư Hồng đã khiến nền chính trị Ninh Lăng thay đổi hẳn.
Tương Uẩn Hoa về văn phòng liền suy nghĩ về thủ đoạn của Kỳ Dư Hồng. Lý Trọng Sơn không cần nói, tên này vốn mâu thuẫn với Mạch Gia Huy, bị Mạch Gia Huy xa lánh. Kỳ Dư Hồng vừa tới, Lý Trọng Sơn liền thành đồng minh của tên này. Mục Cương bắt đầu cứng lên, Kỳ Dư Hồng lôi kéo Mục Cương đã mất không ít công sức. Ít nhất mấy đề nghị của Mục Cương cũng được Kỳ Dư Hồng toàn lực ủng hộ. Tương Uẩn Hoa biết đây là kết quả tất nhiên. Nếu như Bí thư không thể khống chế được Trưởng ban tổ chức cán bộ thì sao được.
Chỉ là Chương Thiên Phóng làm như vậy đúng là làm mọi người có chút giật mình. Chương Thiên Phóng vốn đang quan hệ thân thiết với Mạch Gia Huy, vậy mà thoáng cái đâm sau lưng Mạch Gia Huy. Nếu không phải có Tương Uẩn Hoa đứng giữa giảm sóc thì chỉ sợ Mạch hệ đã lập tức tan rã.
Tương Uẩn Hoa tin rằng lần này đã lưu lại bóng ma trong lòng Mao Bình và Chu Xuân Tú. Nếu Mạch Gia Huy không tìm được cách kéo lại tình hình thì chỉ sợ các Hội nghị thường ủy lần sau bọn họ sẽ không dễ gì mà không suy nghĩ ủng hộ Mạch Gia Huy.
Tương Uẩn Hoa đến bây giờ vẫn không thể hiểu Kỳ Dư Hồng dùng cách gì để lôi kéo Chương Thiên Phóng. Y ngồi một lúc rồi gọi điện ra ngoài.
Tương Uẩn Hoa coi như đã biết nguyên nhân. Lý Trọng Sơn đi, Mục Cương thay Lý Trọng Sơn, mà Chương Thiên Phóng sẽ làm Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Tương Uẩn Hoa nghĩ một chút. Tỉnh có lẽ thấy được khó khăn của Kỳ Dư Hồng ở Ninh Lăng, mà Chương Thiên Phóng thay thế Mục Cương nhất định là do Kỳ Dư Hồng đề cử. Nếu không Chương Thiên Phóng sao có thể phản lại Mạch Gia Huy như vậy.
Tương Uẩn Hoa càng hiểu thêm sai lầm khi thời gian qua mình ít liên lạc với tỉnh, tin tức bế tắc là rất nguy hiểm.
Trong phòng hội nghị Huyện ủy, Phương Trì Quốc chủ trị hội nghị cán bộ toàn huyện. Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy Lưu Tông Trạch tuyên bố quyết định Mai Anh Hoa làm Phó bí thư, Quyền Chủ tịch huyện, cùng với thông báo quyết định bổ nhiệm Triệu Quốc Đống và Miêu Nguyệt Hoa làm thường vụ huyện ủy.
Triệu Quốc Đống ngồi bên trên không thấy mình có gì biến hoá cả, chỉ có một điều làm hắn thấy khác đó là ánh mắt của các cán bộ bên dưới nhìn hắn vừa kính sợ, vừa nịnh bợ.
Liêu Vĩnh Trung đi rất nhẹ nhàng. Do vấn đề sức khỏe nên đã khiến y không còn muốn phát triển trong chính trị nữa. Y được điều tới làm Phó Trưởng phòng Nông nghiệp, một chức vụ khá thích hợp.
Trong hội nghị thường trực Ủy ban lần đầu, Triệu Quốc Đống chú ý thấy vẻ mặt Vi Biểu có chút khó coi, nhưng Tân Tồn Hoán lại khá vui vẻ. Y là người ngoài Đảng nên khá lạnh nhạt với mấy vấn đề này.
Không nằm ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống. Hắn phụ trách mảng công tác của Liêu Vĩnh Trung, ngoài ra thêm mảng thu hút đầu tư chắc chắn rơi vào đầu hắn. Miêu Nguyệt Hoa không thay đổi mảng phụ trách. Mảng khoa học kỹ thuật được giao cho Tân Tồn Hoán. Còn mảng công nghiệp và giao thông tạm thời do Triệu Quốc Đống phụ trách, đợi Đại hội đại biểu nhân dân tháng tới sẽ bổ sung thêm Phó chủ tịch huyện.
Mai Anh Hoa mới 37 tuổi, coi như còn trẻ. Trong Thị xã Ninh Lăng này coi như cán bộ trẻ tuổi, chẳng qua không thể so sánh với Triệu Quốc Đống.
- Quốc Đống, không biết bao giờ cậu đi nhưng ít nhất cậu còn hai năm. Nói cách khác chúng ta còn làm với nhau hai năm. Nói như vậy cậu cũng hiểu tôi. Tôi nếu tới Hoa Lâm thì sẽ không phải ngồi không. Cậu và tôi đều còn trẻ, chúng ta nên nhân cơ hội làm tốt công việc ở Hoa Lâm này. Tôi và Bí thư La đã trao đổi, Bí thư La hy vọng hai chúng ta có thể đoàn kết.
Triệu Quốc Đống ngồi trong văn phòng của Mai Anh Hoa, lẳng lặng nghe Mai Anh Hoa nói.
Hắn cũng đã tìm hiểu về Mai Anh Hoa. Đối phương tốt nghiệp Đại học Trung Nam, phân tới làm ở Thị Đoàn Ninh Lăng, sau đó được điều xuống là Bí thư huyện đoàn Phong Đình, sau đó làm Chánh văn phòng Huyện ủy Thương Hóa, vào thường vụ, sau đó làm Phó chủ tịch thường trực Tào Tập hai năm rồi tới Hoa Lâm.
- Một năm qua Hoa Lâm phát triển rất nhanh. Nhất là sau khi quốc lộ Tân Hoa cùng quốc lộ Bồng Hoa thông xe sẽ khiến Hoa Lâm có cơ hội lớn để phát triển. Trước khi tôi tới Hoa Lâm, Bí thư Kỳ đã nói chuyện với tôi, hy vọng chúng ta nhân cơ hội này thúc đẩy kinh tế Hoa Lâm phát triển. Nhất là bây giờ Hoa Lâm đang đàm phán với công ty chế biến thịt nổi tiếng Trung Quốc, cần nhanh chóng ký hợp đồng với bọn họ.
Mai Anh Hoa không ngay thẳng như La Đại Hải, nhưng lại thêm vài phần hào sảng, cũng thêm vài phần dã tâm. Vẻ mặt y khá phong phú, hơn nữa nói khá nhiều, giỏi nói chuyện. Không hổ từng làm Bí thư Đoàn.
- Chủ tịch Mai, chúng tôi đang tích cực đàm phán với hai công ty. Bọn họ yêu cầu rất cao, đưa ra điều kiện khắp khe với chính quyền Huyện Hoa Lâm. Hơn nữa hai công ty này không đưa ra phương án bảo vệ môi trường, đây là nguyên nhân rất quan trọng ngăn cản chúng ta ký hợp đồng với bọn họ.
Triệu Quốc Đống có chút khó chịu vì cách nói chuyện áp đặt của Mai Anh Hoa. Chẳng qua hắn suy nghĩ đối phương cũng là có ý tốt, hy vọng Hoa Lâm thu hút đầu tư được các công ty mà thôi.
- Vấn đề bảo vệ môi trường?
Mai Anh Hoa không ngờ Triệu Quốc Đống đưa ra vấn đề này làm y có chút kinh ngạc. Huyện nghèo như Hoa Lâm mà còn yêu cầu nhà đầu tư bảo vệ môi trường sao? Bảo sao Công ty Đại Hoa cùng Công ty Tam Điệp mãi không chịu ký hợp đồng. Mai Anh Hoa cũng khó hiểu sao hai công ty này cứ muốn chọn Hoa Lâm, dù sao Phong Đình, Thương Hóa đều có điều kiện không hề kém mà.
- Xây dựng nhà máy chế biến thịt gia súc khổng lồ nhất định sẽ tạo ô nhiễm lớn. Nếu không có kế hoạch bảo vệ môi trường từ trước thì tôi lo rằng một khi xây dựng xong, nhiều người chúng ta chỉ thấy lợi ích của nhà máy mà bỏ qua ảnh hưởng xấu tới hoàn cảnh sinh thái. Mà có những hậu quả nếu tạo thành thì chúng ta về sau bù gấp trăm lần cũng không thể cứu vãn.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.
- Quốc Đống, cậu có phải lo lắng quá không? Đúng thế, nhà máy chế biến thịt nhất định không tránh khỏi tạo thành ảnh hưởng đối với môi trường xung quanh, nhưng cũng không đến mức như cậu nói, cũng không phải không thể khống chế mà. Các nhà máy chú trọng lợi ích nên chúng ta cũng phải hiểu cho bọn họ. Hơn nữa có những lúc vì phát triển kinh tế thì phải hy sinh vài thứ. Muốn tốt cả hai vấn đề thì rất khó khăn.
Mai Anh Hoa thở dài một tiếng mà nói:
- Có những lúc chúng ta phải lựa chọn.
- Chủ tịch Mai, Hoa Lâm có hoàn cảnh sinh thái rất tốt nên khi chúng ta thu hút đầu tư về công nghiệp càng cần thận trọng, tránh phá vỡ môi trường. Trên thực tế ô nhiễm của nhà máy thịt có thể giải quyết được, chỉ cần đầu tư vài thiết bị, đây là hy vọng của huyện đối với bọn họ.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Chủ tịch Mai đến thật đúng lúc, vừa vặn có thể nói chuyện với hai công ty kia.
Chương Thiên Phóng ngoài dự đoán của mọi người dựa vào Kỳ Dư Hồng, điều này làm cho thế lực của Kỳ Dư Hồng tăng mạnh, đã có lực lượng tương đương với Mạch Gia Huy. Hơn nữa Kỳ Dư Hồng là Bí thư Thị ủy nên càng có xu thế tiến mạnh thêm.
Lý Trọng Sơn, Mục Cương, Chương Thiên Phóng cộng thêm một Nghiêm Lập Dân mơ hồ nghiêng về phía Kỳ Dư Hồng, Kỳ hệ đã bắt đầu hình thành. Mạch hệ mất đi một phiếu của Chương Thiên Phóng nên chỉ còn có ba người Kim Vĩnh Kiện, Mao Bình và Chu Xuân Tú. Mà Mao Bình và Chu Xuân Tú chỉ là mấy thường vụ xếp sau, hơn nữa sức ảnh hưởng của hai người không bằng mấy nhân vật Kỳ hệ. Có thể nói Chương Thiên Phóng ủng hộ Kỳ Dư Hồng đã khiến nền chính trị Ninh Lăng thay đổi hẳn.
Tương Uẩn Hoa về văn phòng liền suy nghĩ về thủ đoạn của Kỳ Dư Hồng. Lý Trọng Sơn không cần nói, tên này vốn mâu thuẫn với Mạch Gia Huy, bị Mạch Gia Huy xa lánh. Kỳ Dư Hồng vừa tới, Lý Trọng Sơn liền thành đồng minh của tên này. Mục Cương bắt đầu cứng lên, Kỳ Dư Hồng lôi kéo Mục Cương đã mất không ít công sức. Ít nhất mấy đề nghị của Mục Cương cũng được Kỳ Dư Hồng toàn lực ủng hộ. Tương Uẩn Hoa biết đây là kết quả tất nhiên. Nếu như Bí thư không thể khống chế được Trưởng ban tổ chức cán bộ thì sao được.
Chỉ là Chương Thiên Phóng làm như vậy đúng là làm mọi người có chút giật mình. Chương Thiên Phóng vốn đang quan hệ thân thiết với Mạch Gia Huy, vậy mà thoáng cái đâm sau lưng Mạch Gia Huy. Nếu không phải có Tương Uẩn Hoa đứng giữa giảm sóc thì chỉ sợ Mạch hệ đã lập tức tan rã.
Tương Uẩn Hoa tin rằng lần này đã lưu lại bóng ma trong lòng Mao Bình và Chu Xuân Tú. Nếu Mạch Gia Huy không tìm được cách kéo lại tình hình thì chỉ sợ các Hội nghị thường ủy lần sau bọn họ sẽ không dễ gì mà không suy nghĩ ủng hộ Mạch Gia Huy.
Tương Uẩn Hoa đến bây giờ vẫn không thể hiểu Kỳ Dư Hồng dùng cách gì để lôi kéo Chương Thiên Phóng. Y ngồi một lúc rồi gọi điện ra ngoài.
Tương Uẩn Hoa coi như đã biết nguyên nhân. Lý Trọng Sơn đi, Mục Cương thay Lý Trọng Sơn, mà Chương Thiên Phóng sẽ làm Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Tương Uẩn Hoa nghĩ một chút. Tỉnh có lẽ thấy được khó khăn của Kỳ Dư Hồng ở Ninh Lăng, mà Chương Thiên Phóng thay thế Mục Cương nhất định là do Kỳ Dư Hồng đề cử. Nếu không Chương Thiên Phóng sao có thể phản lại Mạch Gia Huy như vậy.
Tương Uẩn Hoa càng hiểu thêm sai lầm khi thời gian qua mình ít liên lạc với tỉnh, tin tức bế tắc là rất nguy hiểm.
Trong phòng hội nghị Huyện ủy, Phương Trì Quốc chủ trị hội nghị cán bộ toàn huyện. Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy Lưu Tông Trạch tuyên bố quyết định Mai Anh Hoa làm Phó bí thư, Quyền Chủ tịch huyện, cùng với thông báo quyết định bổ nhiệm Triệu Quốc Đống và Miêu Nguyệt Hoa làm thường vụ huyện ủy.
Triệu Quốc Đống ngồi bên trên không thấy mình có gì biến hoá cả, chỉ có một điều làm hắn thấy khác đó là ánh mắt của các cán bộ bên dưới nhìn hắn vừa kính sợ, vừa nịnh bợ.
Liêu Vĩnh Trung đi rất nhẹ nhàng. Do vấn đề sức khỏe nên đã khiến y không còn muốn phát triển trong chính trị nữa. Y được điều tới làm Phó Trưởng phòng Nông nghiệp, một chức vụ khá thích hợp.
Trong hội nghị thường trực Ủy ban lần đầu, Triệu Quốc Đống chú ý thấy vẻ mặt Vi Biểu có chút khó coi, nhưng Tân Tồn Hoán lại khá vui vẻ. Y là người ngoài Đảng nên khá lạnh nhạt với mấy vấn đề này.
Không nằm ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống. Hắn phụ trách mảng công tác của Liêu Vĩnh Trung, ngoài ra thêm mảng thu hút đầu tư chắc chắn rơi vào đầu hắn. Miêu Nguyệt Hoa không thay đổi mảng phụ trách. Mảng khoa học kỹ thuật được giao cho Tân Tồn Hoán. Còn mảng công nghiệp và giao thông tạm thời do Triệu Quốc Đống phụ trách, đợi Đại hội đại biểu nhân dân tháng tới sẽ bổ sung thêm Phó chủ tịch huyện.
Mai Anh Hoa mới 37 tuổi, coi như còn trẻ. Trong Thị xã Ninh Lăng này coi như cán bộ trẻ tuổi, chẳng qua không thể so sánh với Triệu Quốc Đống.
- Quốc Đống, không biết bao giờ cậu đi nhưng ít nhất cậu còn hai năm. Nói cách khác chúng ta còn làm với nhau hai năm. Nói như vậy cậu cũng hiểu tôi. Tôi nếu tới Hoa Lâm thì sẽ không phải ngồi không. Cậu và tôi đều còn trẻ, chúng ta nên nhân cơ hội làm tốt công việc ở Hoa Lâm này. Tôi và Bí thư La đã trao đổi, Bí thư La hy vọng hai chúng ta có thể đoàn kết.
Triệu Quốc Đống ngồi trong văn phòng của Mai Anh Hoa, lẳng lặng nghe Mai Anh Hoa nói.
Hắn cũng đã tìm hiểu về Mai Anh Hoa. Đối phương tốt nghiệp Đại học Trung Nam, phân tới làm ở Thị Đoàn Ninh Lăng, sau đó được điều xuống là Bí thư huyện đoàn Phong Đình, sau đó làm Chánh văn phòng Huyện ủy Thương Hóa, vào thường vụ, sau đó làm Phó chủ tịch thường trực Tào Tập hai năm rồi tới Hoa Lâm.
- Một năm qua Hoa Lâm phát triển rất nhanh. Nhất là sau khi quốc lộ Tân Hoa cùng quốc lộ Bồng Hoa thông xe sẽ khiến Hoa Lâm có cơ hội lớn để phát triển. Trước khi tôi tới Hoa Lâm, Bí thư Kỳ đã nói chuyện với tôi, hy vọng chúng ta nhân cơ hội này thúc đẩy kinh tế Hoa Lâm phát triển. Nhất là bây giờ Hoa Lâm đang đàm phán với công ty chế biến thịt nổi tiếng Trung Quốc, cần nhanh chóng ký hợp đồng với bọn họ.
Mai Anh Hoa không ngay thẳng như La Đại Hải, nhưng lại thêm vài phần hào sảng, cũng thêm vài phần dã tâm. Vẻ mặt y khá phong phú, hơn nữa nói khá nhiều, giỏi nói chuyện. Không hổ từng làm Bí thư Đoàn.
- Chủ tịch Mai, chúng tôi đang tích cực đàm phán với hai công ty. Bọn họ yêu cầu rất cao, đưa ra điều kiện khắp khe với chính quyền Huyện Hoa Lâm. Hơn nữa hai công ty này không đưa ra phương án bảo vệ môi trường, đây là nguyên nhân rất quan trọng ngăn cản chúng ta ký hợp đồng với bọn họ.
Triệu Quốc Đống có chút khó chịu vì cách nói chuyện áp đặt của Mai Anh Hoa. Chẳng qua hắn suy nghĩ đối phương cũng là có ý tốt, hy vọng Hoa Lâm thu hút đầu tư được các công ty mà thôi.
- Vấn đề bảo vệ môi trường?
Mai Anh Hoa không ngờ Triệu Quốc Đống đưa ra vấn đề này làm y có chút kinh ngạc. Huyện nghèo như Hoa Lâm mà còn yêu cầu nhà đầu tư bảo vệ môi trường sao? Bảo sao Công ty Đại Hoa cùng Công ty Tam Điệp mãi không chịu ký hợp đồng. Mai Anh Hoa cũng khó hiểu sao hai công ty này cứ muốn chọn Hoa Lâm, dù sao Phong Đình, Thương Hóa đều có điều kiện không hề kém mà.
- Xây dựng nhà máy chế biến thịt gia súc khổng lồ nhất định sẽ tạo ô nhiễm lớn. Nếu không có kế hoạch bảo vệ môi trường từ trước thì tôi lo rằng một khi xây dựng xong, nhiều người chúng ta chỉ thấy lợi ích của nhà máy mà bỏ qua ảnh hưởng xấu tới hoàn cảnh sinh thái. Mà có những hậu quả nếu tạo thành thì chúng ta về sau bù gấp trăm lần cũng không thể cứu vãn.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.
- Quốc Đống, cậu có phải lo lắng quá không? Đúng thế, nhà máy chế biến thịt nhất định không tránh khỏi tạo thành ảnh hưởng đối với môi trường xung quanh, nhưng cũng không đến mức như cậu nói, cũng không phải không thể khống chế mà. Các nhà máy chú trọng lợi ích nên chúng ta cũng phải hiểu cho bọn họ. Hơn nữa có những lúc vì phát triển kinh tế thì phải hy sinh vài thứ. Muốn tốt cả hai vấn đề thì rất khó khăn.
Mai Anh Hoa thở dài một tiếng mà nói:
- Có những lúc chúng ta phải lựa chọn.
- Chủ tịch Mai, Hoa Lâm có hoàn cảnh sinh thái rất tốt nên khi chúng ta thu hút đầu tư về công nghiệp càng cần thận trọng, tránh phá vỡ môi trường. Trên thực tế ô nhiễm của nhà máy thịt có thể giải quyết được, chỉ cần đầu tư vài thiết bị, đây là hy vọng của huyện đối với bọn họ.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Chủ tịch Mai đến thật đúng lúc, vừa vặn có thể nói chuyện với hai công ty kia.
/1736
|