Cổ Tiểu Âu tối qua buồn bực tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Triệu Quốc Đống. Mọi người hát ở Phỉ Thúy bảo từ 9h đến 1h sáng mà không chịu dừng. Triệu Quốc Đống cuối cùng chỉ biết mình cùng Đồng Úc đưa Cổ Tiểu Âu về phòng mà thôi.
Nhân viên phục vụ đưa hắn vào phòng rất hâm mộ Triệu Quốc Đống vì có thể đi cùng với ba cô gái xinh đẹp vào phòng.
Rượu Whiskey ảnh hưởng tới các cô gái không kém gì rượu trắng với đàn ông.
Bốn chai Whiskey cùng với ba chai XO uống cạn làm bốn người không chịu được.
Sau khi lên làm Bí thư huyện ủy, hắn gần như không về An Đô. Một tháng không được ăn thịt, ba cô gái đập vào mắt làm Triệu Quốc Đống cũng phải thả lỏng người.
Lúc ngồi uống, Cổ Tiểu Âu không ngừng dùng bộ ngực đầy đặn của cô đè vào vai hắn, lúc cô lại ôm cổ, lúc đặt mông ngồi lên đùi Triệu Quốc Đống. Kiều San cũng bị Cổ Tiểu Âu kích cho uống đến đầu óc mơ hồ. Các động tác va chạm giữa nam và nữ nhiều lên, ngay cả Đồng Úc cũng bị cuốn vào.
Theo hơi rượu, bốn người vừa hát vừa uống, không lại nhảy múa. Cổ Tiểu Âu quá quyến rũ và không ngừng va chạm làm cho Triệu Quốc Đống đúng là không nhịn được.
Cũng may Triệu Quốc Đống còn chút lý trí, nếu không sướng một lúc, phiền cả đời. Hắn cố chịu đựng cơn khó chịu trong lòng mà bố trí ba cô gái ở lại đây. Tuy hắn nhịn được nhưng ai dám chắc ba cô gái xinh đẹp lại bị say có đụng tên nào trên đường không?
Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 5h sáng, ngủ một giấc mà hơn ba tiếng.
Triệu Quốc Đống đi tới cửa sổ và để cơn gió xuân lạnh ập vào mặt cho tỉnh táo. Một đêm uống rượu vô độ làm hắn hơi mệt, tâm trạng vẫn chưa thể bình tĩnh được.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi rồi cảm nhận có người lặng lẽ tới gần mình. Hắn nhíu mày, dù là ai hắn cũng không muốn bị quấy rối vào lúc này.
Hắn hy vọng có thể đứng im không động để đối phương biết khó mà lui.
Cơ thể ấm áp quen thuộc dán sát vào lưng, hai tay ôm chặt eo Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống nhíu mày, từ động tác này thì hắn đã biết là ai.
- Tiểu Âu, không nên như vậy.
- Anh, em rất thích như thế này.
Giọng Cổ Tiểu Âu vừa rõ ràng vừa đầy vẻ cố chấp không giống gì cô đang say.
- Anh nói rồi, chúng ta chỉ là quan hệ anh em, không thể khác.
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ nói.
- Anh em? Vậy chỉ là do anh muốn, em không chấp nhận vì chúng ta đâu có quan hệ huyết thống.
Cổ Tiểu Âu dựa mặt lên vai Triệu Quốc Đống, ngửi mùi trên cơ thể hắn. Điều này làm cô si mê.
- Tiểu Âu, em biết anh chưa …
Cổ Tiểu Âu cắt ngang lời Triệu Quốc Đống nói:
- Anh dám nói không có hứng thú gì với cơ thể em không?
Triệu Quốc Đống run lên. Cổ Tiểu Âu không ngốc, cô rất nhạy cảm. Nếu nói hắn không muốn chiếm hữu cô là không thể, bất cứ người đàn ông nào cũng không chịu được sức hấp dẫn như vậy. Nhất là khi Cổ Tiểu Âu mặc áo tắm xuất hiện trên sân khấu, Triệu Quốc Đống cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm đi nhiều.
Thấy Triệu Quốc Đống không nói gì, Cổ Tiểu Âu có chút đắc ý, cô càng ôm Triệu Quốc Đống chặt hơn. Cô cố gắng cởi vài áo và ép cặp vú căng tròn lên lưng hắn.
Triệu Quốc Đống ngẩng đầu rồi nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu Âu, đừng như vậy, anh và em…
Cổ Tiểu Âu bịt miệng Triệu Quốc Đống lại mà nói:
- Quốc Đống ca, em không sợ, anh sợ gì? Anh sợ em gây phiền phức cho anh, hay sợ bố em tìm anh? Một người đàn ông mà lại sợ này kia như đàn bà sao?
Cổ Tiểu Âu nói như vậy làm Triệu Quốc Đống á khẩu.
Cổ Tiểu Âu có lẽ cảm nhận được biến hoá của Triệu Quốc Đống, cô khẽ dùng răng cắn cổ Triệu Quốc Đống. hai tay đang ôm eo Triệu Quốc Đống cũng được cô đưa ra một chút, cởi thắt lưng của Triệu Quốc Đống, hai tay run run đưa vào trong.
Triệu Quốc Đống cảm thấy mình sắp bộc phát tới nơi, động tác ngây ngô của Cổ Tiểu Âu làm hắn rất kích thích.
Hắn xoay người lại, Cổ Tiểu Âu nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống, đôi môi đua lên, miệng nở nụ cười đầy khiêu khích.
- Sao lại cứ phải như vậy? Chẳng lẽ giữ như trước không được sao?
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực mà nói. Hắn phát hiện mình đã không thể khống chế được, hai tay đã đưa xuống bờ mông căng tròn của Cổ Tiểu Âu.
- Đừng nói quan hệ anh em gì cả, anh trai làm em chán muốn chết, chẳng có phẩm cách gì. Y mà có năng lực bằng nửa anh thì bố em đã không phải thở ngắn than dài.
Cổ Tiểu Âu lắc đầu đặt hai tay vẫn còn do dự của Triệu Quốc Đống xuống dưới háng mình, tay cô cũng bắt đầu vuốt ve Triệu Quốc Đống.
Chiếc quần lót tơ tằm bị ngón tay Triệu Quốc Đống đưa vào, hắn có thể cảm nhận được sức co dãn của nó.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng thăm dò, cảm nhận những sợi tơ mềm mại cùng với không gian ẩm ướt kia.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng nhưng vẫn lưu luyến không muốn bỏ tay ra. Cổ Tiểu Âu bị ngón tay của Triệu Quốc Đống trêu chọc làm cô run lên. Huyết thống dân tộc thiểu số làm cô không hề thẹn thùng như các cô gái bình thường. Thích ai thì dũng cảm theo đuổi, dù chỉ là huy hoàng trong giây lát cũng còn hơn là cứ mãi chịu đựng.
Cô đơn giản cởi áo ngoài của mình ra, phần thân trên trắng nõn và mềm mại dán sát vào người Triệu Quốc Đống. Áo của Triệu Quốc Đống cũng đã được Cổ Tiểu Âu cởi ra từ trước, hai thân trên dựa vào nhau. Ánh mắt nóng bỏng của Cổ Tiểu Âu làm cho Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ khi đối mặt với cô. Cổ Tiểu Âu dám yêu, dám hận mà hắn còn cố né tránh, sợ cô gây phiền cho mình sao?
Nghĩ như vậy, Triệu Quốc Đống thấy mình đã hiểu ra, làm thì làm, sao phải sợ hậu quả? Cổ Tiểu Âu cố chấp và yêu mình như vậy, mình sao có thể không động lòng.
Triệu Quốc Đống đưa lưỡi liếm lên môi cô, rồi từ từ tiến vào trong nơi chưa ai đặt chân tới.
Cổ Tiểu Âu không hề do dự, cô trở nên hung hãn hơn. Cô ngửa đầu hôn nồng nhiệt với hắn. Ngực cô bị đối phương tùy ý đưa tay xoa bóp, ngón tay bên dưới lúc này đã được thay thế bằng chiếc lưỡi của đối phương.
Ngọn lửa dục của thiếu nữ nếu đã bốc cháy thì sẽ rất rực rỡ. Triệu Quốc Đống cũng không còn do dự. Hắn bế bổng Cổ Tiểu Âu lên đi vào trong phòng ngủ. Khi cánh cửa đóng lại đã ngăn cách hai người với thế giới bên ngoài.
Triệu Quốc Đống đặt Cổ Tiểu Âu lên giường. Cổ Tiểu Âu nở nụ cười đầy quyến rũ, hai điểm đỏ trước ngực không ngừng rung lên.
Một kích sắc bén xuyên qua trở ngại, những cơn sóng đánh tới lập tức làm cơn đau đầu đời biến mất, cơn đau làm cô gái không thể quên giây phút này.
Triệu Quốc Đống ngồi trên đầu giường vân vê bộ ngực của cô, chiếc bánh bao trắng nõn không ngừng biến dạng trong tay hắn, điểm đỏ kia đã rất cứng. Hai tay Cổ Tiểu Âu đặt lên vai Triệu Quốc Đống, cô không ngừng giãy dụa, lắc mông, ngọt ngào biến thành cao trào, cuối cùng không nhịn được mà rên lên.
Sức chiến đấu của Cổ Tiểu Âu đúng là rất mạnh, bên dưới ẩm ướt do kéo dài lâu mà khô đi, bên dưới đỏ lên làm người ta đau xót. Cổ Tiểu Âu sau khi liên tục bộc phát lúc này cuộn mình trên giường, Triệu Quốc Đống âu yếm ôm cô vào lòng mà thiếp đi.
- Quốc Đống ca, anh hình như có tâm sự phải không?
- Em có thể nhìn ra sao?
- Cả tối anh mất tập trung, cả đám Tiểu Úc cũng thấy.
- Ừ, có chút việc, nhưng là công việc thôi, không có gì.
Tay Triệu Quốc Đống đã được Cổ Tiểu Âu đặt lên ngực cô. Triệu Quốc Đống ôm sát cô vào lòng.
- Em thích anh yêu em, chiếm lấy em…
Lời của Cổ Tiểu Âu làm Triệu Quốc Đống muốn choáng váng, đây mới là người phụ nữ dám sống vì tình yêu.
- Quốc Đống ca, anh không phải lo cho em. Từ lần được anh cứu đã cho thấy chúng ta có duyên. Anh là người làm việc lớn, đây là lời bố em nói. Nói anh sẽ không nhận em, em và anh không thể đi tới cuối. Em hỏi lại bố là đi tới cuối có nghĩa gì? Kết quả bố nói đó là hôn nhân, em nói em không cần hôn nhân, em chỉ cần yêu một lần là được, bố không còn nói được gì nữa.
Nhân viên phục vụ đưa hắn vào phòng rất hâm mộ Triệu Quốc Đống vì có thể đi cùng với ba cô gái xinh đẹp vào phòng.
Rượu Whiskey ảnh hưởng tới các cô gái không kém gì rượu trắng với đàn ông.
Bốn chai Whiskey cùng với ba chai XO uống cạn làm bốn người không chịu được.
Sau khi lên làm Bí thư huyện ủy, hắn gần như không về An Đô. Một tháng không được ăn thịt, ba cô gái đập vào mắt làm Triệu Quốc Đống cũng phải thả lỏng người.
Lúc ngồi uống, Cổ Tiểu Âu không ngừng dùng bộ ngực đầy đặn của cô đè vào vai hắn, lúc cô lại ôm cổ, lúc đặt mông ngồi lên đùi Triệu Quốc Đống. Kiều San cũng bị Cổ Tiểu Âu kích cho uống đến đầu óc mơ hồ. Các động tác va chạm giữa nam và nữ nhiều lên, ngay cả Đồng Úc cũng bị cuốn vào.
Theo hơi rượu, bốn người vừa hát vừa uống, không lại nhảy múa. Cổ Tiểu Âu quá quyến rũ và không ngừng va chạm làm cho Triệu Quốc Đống đúng là không nhịn được.
Cũng may Triệu Quốc Đống còn chút lý trí, nếu không sướng một lúc, phiền cả đời. Hắn cố chịu đựng cơn khó chịu trong lòng mà bố trí ba cô gái ở lại đây. Tuy hắn nhịn được nhưng ai dám chắc ba cô gái xinh đẹp lại bị say có đụng tên nào trên đường không?
Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 5h sáng, ngủ một giấc mà hơn ba tiếng.
Triệu Quốc Đống đi tới cửa sổ và để cơn gió xuân lạnh ập vào mặt cho tỉnh táo. Một đêm uống rượu vô độ làm hắn hơi mệt, tâm trạng vẫn chưa thể bình tĩnh được.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi rồi cảm nhận có người lặng lẽ tới gần mình. Hắn nhíu mày, dù là ai hắn cũng không muốn bị quấy rối vào lúc này.
Hắn hy vọng có thể đứng im không động để đối phương biết khó mà lui.
Cơ thể ấm áp quen thuộc dán sát vào lưng, hai tay ôm chặt eo Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống nhíu mày, từ động tác này thì hắn đã biết là ai.
- Tiểu Âu, không nên như vậy.
- Anh, em rất thích như thế này.
Giọng Cổ Tiểu Âu vừa rõ ràng vừa đầy vẻ cố chấp không giống gì cô đang say.
- Anh nói rồi, chúng ta chỉ là quan hệ anh em, không thể khác.
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ nói.
- Anh em? Vậy chỉ là do anh muốn, em không chấp nhận vì chúng ta đâu có quan hệ huyết thống.
Cổ Tiểu Âu dựa mặt lên vai Triệu Quốc Đống, ngửi mùi trên cơ thể hắn. Điều này làm cô si mê.
- Tiểu Âu, em biết anh chưa …
Cổ Tiểu Âu cắt ngang lời Triệu Quốc Đống nói:
- Anh dám nói không có hứng thú gì với cơ thể em không?
Triệu Quốc Đống run lên. Cổ Tiểu Âu không ngốc, cô rất nhạy cảm. Nếu nói hắn không muốn chiếm hữu cô là không thể, bất cứ người đàn ông nào cũng không chịu được sức hấp dẫn như vậy. Nhất là khi Cổ Tiểu Âu mặc áo tắm xuất hiện trên sân khấu, Triệu Quốc Đống cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm đi nhiều.
Thấy Triệu Quốc Đống không nói gì, Cổ Tiểu Âu có chút đắc ý, cô càng ôm Triệu Quốc Đống chặt hơn. Cô cố gắng cởi vài áo và ép cặp vú căng tròn lên lưng hắn.
Triệu Quốc Đống ngẩng đầu rồi nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu Âu, đừng như vậy, anh và em…
Cổ Tiểu Âu bịt miệng Triệu Quốc Đống lại mà nói:
- Quốc Đống ca, em không sợ, anh sợ gì? Anh sợ em gây phiền phức cho anh, hay sợ bố em tìm anh? Một người đàn ông mà lại sợ này kia như đàn bà sao?
Cổ Tiểu Âu nói như vậy làm Triệu Quốc Đống á khẩu.
Cổ Tiểu Âu có lẽ cảm nhận được biến hoá của Triệu Quốc Đống, cô khẽ dùng răng cắn cổ Triệu Quốc Đống. hai tay đang ôm eo Triệu Quốc Đống cũng được cô đưa ra một chút, cởi thắt lưng của Triệu Quốc Đống, hai tay run run đưa vào trong.
Triệu Quốc Đống cảm thấy mình sắp bộc phát tới nơi, động tác ngây ngô của Cổ Tiểu Âu làm hắn rất kích thích.
Hắn xoay người lại, Cổ Tiểu Âu nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống, đôi môi đua lên, miệng nở nụ cười đầy khiêu khích.
- Sao lại cứ phải như vậy? Chẳng lẽ giữ như trước không được sao?
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực mà nói. Hắn phát hiện mình đã không thể khống chế được, hai tay đã đưa xuống bờ mông căng tròn của Cổ Tiểu Âu.
- Đừng nói quan hệ anh em gì cả, anh trai làm em chán muốn chết, chẳng có phẩm cách gì. Y mà có năng lực bằng nửa anh thì bố em đã không phải thở ngắn than dài.
Cổ Tiểu Âu lắc đầu đặt hai tay vẫn còn do dự của Triệu Quốc Đống xuống dưới háng mình, tay cô cũng bắt đầu vuốt ve Triệu Quốc Đống.
Chiếc quần lót tơ tằm bị ngón tay Triệu Quốc Đống đưa vào, hắn có thể cảm nhận được sức co dãn của nó.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng thăm dò, cảm nhận những sợi tơ mềm mại cùng với không gian ẩm ướt kia.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng nhưng vẫn lưu luyến không muốn bỏ tay ra. Cổ Tiểu Âu bị ngón tay của Triệu Quốc Đống trêu chọc làm cô run lên. Huyết thống dân tộc thiểu số làm cô không hề thẹn thùng như các cô gái bình thường. Thích ai thì dũng cảm theo đuổi, dù chỉ là huy hoàng trong giây lát cũng còn hơn là cứ mãi chịu đựng.
Cô đơn giản cởi áo ngoài của mình ra, phần thân trên trắng nõn và mềm mại dán sát vào người Triệu Quốc Đống. Áo của Triệu Quốc Đống cũng đã được Cổ Tiểu Âu cởi ra từ trước, hai thân trên dựa vào nhau. Ánh mắt nóng bỏng của Cổ Tiểu Âu làm cho Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ khi đối mặt với cô. Cổ Tiểu Âu dám yêu, dám hận mà hắn còn cố né tránh, sợ cô gây phiền cho mình sao?
Nghĩ như vậy, Triệu Quốc Đống thấy mình đã hiểu ra, làm thì làm, sao phải sợ hậu quả? Cổ Tiểu Âu cố chấp và yêu mình như vậy, mình sao có thể không động lòng.
Triệu Quốc Đống đưa lưỡi liếm lên môi cô, rồi từ từ tiến vào trong nơi chưa ai đặt chân tới.
Cổ Tiểu Âu không hề do dự, cô trở nên hung hãn hơn. Cô ngửa đầu hôn nồng nhiệt với hắn. Ngực cô bị đối phương tùy ý đưa tay xoa bóp, ngón tay bên dưới lúc này đã được thay thế bằng chiếc lưỡi của đối phương.
Ngọn lửa dục của thiếu nữ nếu đã bốc cháy thì sẽ rất rực rỡ. Triệu Quốc Đống cũng không còn do dự. Hắn bế bổng Cổ Tiểu Âu lên đi vào trong phòng ngủ. Khi cánh cửa đóng lại đã ngăn cách hai người với thế giới bên ngoài.
Triệu Quốc Đống đặt Cổ Tiểu Âu lên giường. Cổ Tiểu Âu nở nụ cười đầy quyến rũ, hai điểm đỏ trước ngực không ngừng rung lên.
Một kích sắc bén xuyên qua trở ngại, những cơn sóng đánh tới lập tức làm cơn đau đầu đời biến mất, cơn đau làm cô gái không thể quên giây phút này.
Triệu Quốc Đống ngồi trên đầu giường vân vê bộ ngực của cô, chiếc bánh bao trắng nõn không ngừng biến dạng trong tay hắn, điểm đỏ kia đã rất cứng. Hai tay Cổ Tiểu Âu đặt lên vai Triệu Quốc Đống, cô không ngừng giãy dụa, lắc mông, ngọt ngào biến thành cao trào, cuối cùng không nhịn được mà rên lên.
Sức chiến đấu của Cổ Tiểu Âu đúng là rất mạnh, bên dưới ẩm ướt do kéo dài lâu mà khô đi, bên dưới đỏ lên làm người ta đau xót. Cổ Tiểu Âu sau khi liên tục bộc phát lúc này cuộn mình trên giường, Triệu Quốc Đống âu yếm ôm cô vào lòng mà thiếp đi.
- Quốc Đống ca, anh hình như có tâm sự phải không?
- Em có thể nhìn ra sao?
- Cả tối anh mất tập trung, cả đám Tiểu Úc cũng thấy.
- Ừ, có chút việc, nhưng là công việc thôi, không có gì.
Tay Triệu Quốc Đống đã được Cổ Tiểu Âu đặt lên ngực cô. Triệu Quốc Đống ôm sát cô vào lòng.
- Em thích anh yêu em, chiếm lấy em…
Lời của Cổ Tiểu Âu làm Triệu Quốc Đống muốn choáng váng, đây mới là người phụ nữ dám sống vì tình yêu.
- Quốc Đống ca, anh không phải lo cho em. Từ lần được anh cứu đã cho thấy chúng ta có duyên. Anh là người làm việc lớn, đây là lời bố em nói. Nói anh sẽ không nhận em, em và anh không thể đi tới cuối. Em hỏi lại bố là đi tới cuối có nghĩa gì? Kết quả bố nói đó là hôn nhân, em nói em không cần hôn nhân, em chỉ cần yêu một lần là được, bố không còn nói được gì nữa.
/1736
|