Loan Chinh Viễn nghiêm túc ngồi ở vị trí, Bí thư đảng ủy Ngưu Tử Kiến ngồi bên đang phân công nhiệm vụ khi tiếp đón Phó cục trưởng mới nhận chức của Cục công an thành phố - Lưu Triệu Quốc đến Công an huyện Giang Khẩu điều tra công việc.
Văn phòng Cục công an thành phố hai hôm trước gọi điện tới nói điểm đầu tiên của Phó cục trưởng Lưu Triệu Quốc đi kiểm tra công việc đó chính là Giang Khẩu. Điều này làm cả bộ máy Công an huyện Giang Khẩu vừa thấy vinh dự vừa thấy áp lực.
Loan Chinh Viễn đang suy nghĩ xem tại sao vị Cục trưởng Lưu này lại chọn Giang Khẩu làm điểm kiểm tra công việc đầu tiên. Giang Khẩu hình như không nằm trong tám Đồn công an xuất sắc nhất mà.
Nói về kinh tế, số dân, tình hình an ninh trật tự của Giang Khẩu, nói về vị trí xếp hạng của Công an huyện Giang Khẩu tại Cục công an thành phố thì đều đứng ở tầm giữa. Nhưng vị Cục trưởng Lưu lại điểm danh lựa chọn Giang Khẩu.
Chánh văn phòng Cục Công an Miêu Hiền có quan hệ khá tốt với Loan Chinh Viễn đã lén nói cho y, Cục trưởng Lưu đã tự mình gạch tên đi kiểm tra công việc đầu tiên ở Huyện Hoa Dương, đồng thời lựa chọn điểm đến là Giang Khẩu. Điều này làm Loan Chinh Viễn càng thêm khó hiểu.
- Được rồi, vừa nãy Bí thư Ngưu đã bố trí nhiệm vụ tiếp đón Cục trưởng Lưu đến phòng ta điều tra công việc. Tôi hoàn toàn đồng ý. Ngoài ra tôi nhấn mạnh hai điểm, căn cứ theo tình hình tôi biết thì Cục trưởng Lưu không có hứng thú mấy việc xem xét các phòng ban của cơ quan, nhưng nhất định sẽ đến Đội cảnh sát hình sự và Đồn công an, nhất là Đồn công an có tình hình an ninh trật tự phức tạp thì càng thêm chú ý. Tinh Văn, Phượng Tường, Hai anh nhất định phải chú trọng.
- Một điểm khác đó là Cục trưởng Lưu yêu cầu báo cáo rất cao, ngắn ngọn, súc tích, nghe nói bình thường yêu cầu báo cáo không đầy hai mươi phút, chủ yếu là trực tiếp đi xem xét. Tôi lo Cục trưởng Lưu chưa chắc sẽ tiến hành điều tra công việc theo Phòng đặt ra. Mấy đơn vị như đội cảnh sát giao thông và phòng Trị an thì tôi đoán Cục trưởng Lưu không đến, nhưng Đội cảnh sát hình sự thì không vấn đề gì. Chẳng qua mấy Đồn công an Bắc Giao, Tây Ngoại và Giang Miếu, Kiều Quan phải chuẩn bị sẵn sàng. Phượng Tường, anh chú ý nhiều một chút, nói cho các Trưởng đồn nếu xảy ra chuyện thì tôi sẽ hỏi bọn họ.
- Trưởng phòng Loan, Cục trưởng Lưu nghe nói không dễ nói chuyện?
Hà Phượng Tường có chút lo lắng. Có thể chen vào hai vị Cục trưởng Quản và Cục trưởng Trần thì nhất định có năng lực và chỗ dựa cực mạnh. Nghe nói vị Cục trưởng Lưu thích nhất là đến xem các Đồn công an. Nghe nói Cục trưởng Lưu đến phân cục Hoa Khê và Long Đàm thấy có vấn đề, chuyện này tuyệt đối đừng rơi vào đầu mình.
- Chưa gặp trực tiếp thì không rõ mấy.
Loan Chinh Viễn có chút đau đầu. Trước đó y cũng đã gặp Lưu Triệu Quốc một lần, đó là trong hội nghị tuyên bố thay đổi bộ máy cán bộ Cục Công an nhưng chưa nói chuyện gì. Cục trưởng Lưu nhanh như vậy đã đến Giang Khẩu điều tra công việc, ngay cả cơ hội liên lạc tình cảm cũng không có.
- Sợ là vị Cục trưởng Lưu đến tìm vấn đề, như vậy thì không dễ làm.
Ngưu Tử Kiến cũng có chút lo lắng. Tin từ hai phân cục kia truyền tới nói Cục trưởng Lưu mặc dù nói không nhiều nhưng rất có trọng lượng.
- Mọi người chuẩn bị tốt là được. Nếu có vấn đề thì che cũng không được. Tra ra vấn đề cũng tốt, có lợi cho việc triển khai công việc của chúng ta mà.
Loan Chinh Viễn cũng thấy mình có áp lực lớn.
Cục trưởng Lưu rất nhanh đã tới. Đúng như Loan Chinh Viễn dự đoán, vị Cục trưởng Lưu chỉ nghe báo cáo khoảng 20 phút, sau đó yêu cầu đến cơ sở tìm hiểu. Mà mấy đơn vị Công an huyện Giang Khẩu đưa ra đều bị từ chối hết. Chẳng qua Đồn công an Giang Miếu ở xa nhất lại được chỉ đích danh. Điều này Loan Chinh Viễn thầm đắc ý vị dự đoán của mình.
Triệu Quốc Đống tuyệt đối không ngờ lại gặp được Lưu ca. Chẳng qua hai chữ Lưu ca bị hắn nuốt trong bụng và biến thành ba chữ Cục trưởng Lưu. Vẻ mặt kỳ quái của hắn khiến lãnh đạo Công an huyện có chút khó hiểu.
Cũng may Lưu Triệu Quốc đến Đồn công an Giang Miếu rất thuận lợi, hơn nữa còn chủ động nói ăn tối ở Giang Miếu. Điều này làm đám người Loan Chinh Viễn và Ngưu Tử Kiến đều vui vẻ. Phải biết Cục trưởng Lưu đều từ chối ăn cơm ở hai phân cục kia.
Sau khi tiễn tổ điều tra của Cục Công an thành phố, đám người Loan Chinh Viễn lúc này mới ngồi xuống phòng hội nghị Đồn công an Giang Miếu mà phân tích tình hình cuộc điều tra này.
- Tiểu Triệu ngồi đi.
Khi Tiểu Triệu vào phòng hội nghị thì có chút hốt hoảng. Ngoài Khâu Nguyên Phong thì Loan Chinh Viễn, Ngưu Tử Kiến cùng Hà Phượng Tường đều có mặt ở đây.
- Trưởng phòng Loan, Bí thư Ngưu, Phó Trưởng phòng Hà.
- Tiểu Triệu ngồi đi, mấy sếp muốn tìm hiểu tình hình. Nghe nói thời gian trước Cục trưởng Lưu đã từng tới Giang Miếu chúng ta?
Khâu Nguyên Phong cũng có chút lo lắng. Trong bữa ăn Cục trưởng Lưu đã nói bóng gió trước đó không lâu mình tới Đại Quan Khẩu, hơn nữa còn gặp người của Đồn công an. Lời này làm Khâu Nguyên Phong rất sợ. Cũng may Cục trưởng Lưu tỏ vẻ hài lòng với Đồn công an, lúc này tảng đá trong lòng y mới rơi xuống.
- Tôi không biết đó là Cục trưởng Lưu. Rằm tháng tám vừa rồi có hội ở Đại Quan Khẩu, Lưu ca, không, Cục trưởng Lưu đến Đại Quan Khẩu nghỉ ngơi và mất một quyển sổ. Tôi tìm lại cho Cục trưởng Lưu.
Triệu Quốc Đống cũng biết muốn nói qua loa là không thể, vì thế hắn liền nói thẳng câu chuyện ra.
Quả nhiên đám người Khâu Nguyên Phong và Hà Phượng Tường càng hỏi rõ hơn, Triệu Quốc Đống trả lời hết, cuối cùng đã làm lãnh đạo Công an huyện hài lòng.
Loan Chinh Viễn tin lời Triệu Quốc Đống nói không hề giấu hoặc nói quá, nhưng trong bữa ăn Cục trưởng Lưu rất hài lòng với Tiểu Triệu này, hơn nữa vượt quá mức chỉ tìm lại một quyển sổ. Đây là điều quan trọng nhất, chẳng lẽ nhà Cục trưởng Lưu có con gái?
Loan Chinh Viễn suy nghĩ khá xa. Đều nói vị Cục trưởng Lưu có lai lịch lớn, chẳng những có người ở Tỉnh ủy, một vị lãnh đạo Quân khu cũng rất coi trọng. Khi Lưu Triệu Quốc chuyển ngành thì còn giữ lại bên mình, sau đó chuyện này đã được quyết định thì còn gọi đến Tỉnh ủy An Nguyên, yêu cầu bố trí tốt công tác cho Cục trưởng Lưu.
Nghe đồn chính là nói có mũi có mắt, thậm chí hình dung ra cả cách nói chuyện của vị lãnh đạo Quân khu kia, giống như bọn họ đứng ngay bên điện thoại. Nhưng có một điều không thể nghi ngờ đó là Cục trưởng Lưu không phải cán bộ đơn giản. Từ biểu hiện của Cục trưởng Lưu khi điều tra công việc có thể thấy mặc dù không thông thạo nghiệp vụ nhưng hiểu rõ công việc của hệ thống công an, một vài câu hỏi đều trúng chỗ hiểm. Thời buổi này chỉ sợ lãnh đạo từ người bên ngoài thành lãnh đạo trong ngành.
Triệu Quốc Đống cũng hiểu nếu tạo được quan hệ với vị Lưu Triệu Quốc này sẽ khiến việc phấn đấu của mình tăng mạnh. Nhưng hắn cũng hiểu qua về tính cách của Lưu Triệu Quốc. Nếu mình cố nhờ vả thì còn phản tác dụng. Không bằng cứ lặng lẽ làm tốt công việc của mình thì hơn.
Huống hồ Triệu Quốc Đống đang chưa chú ý đến việc này. Hắn để tâm nhất là bãi cát đang không ngừng mang đến thu nhập cùng với thị trường chứng khoán.
Văn phòng Cục công an thành phố hai hôm trước gọi điện tới nói điểm đầu tiên của Phó cục trưởng Lưu Triệu Quốc đi kiểm tra công việc đó chính là Giang Khẩu. Điều này làm cả bộ máy Công an huyện Giang Khẩu vừa thấy vinh dự vừa thấy áp lực.
Loan Chinh Viễn đang suy nghĩ xem tại sao vị Cục trưởng Lưu này lại chọn Giang Khẩu làm điểm kiểm tra công việc đầu tiên. Giang Khẩu hình như không nằm trong tám Đồn công an xuất sắc nhất mà.
Nói về kinh tế, số dân, tình hình an ninh trật tự của Giang Khẩu, nói về vị trí xếp hạng của Công an huyện Giang Khẩu tại Cục công an thành phố thì đều đứng ở tầm giữa. Nhưng vị Cục trưởng Lưu lại điểm danh lựa chọn Giang Khẩu.
Chánh văn phòng Cục Công an Miêu Hiền có quan hệ khá tốt với Loan Chinh Viễn đã lén nói cho y, Cục trưởng Lưu đã tự mình gạch tên đi kiểm tra công việc đầu tiên ở Huyện Hoa Dương, đồng thời lựa chọn điểm đến là Giang Khẩu. Điều này làm Loan Chinh Viễn càng thêm khó hiểu.
- Được rồi, vừa nãy Bí thư Ngưu đã bố trí nhiệm vụ tiếp đón Cục trưởng Lưu đến phòng ta điều tra công việc. Tôi hoàn toàn đồng ý. Ngoài ra tôi nhấn mạnh hai điểm, căn cứ theo tình hình tôi biết thì Cục trưởng Lưu không có hứng thú mấy việc xem xét các phòng ban của cơ quan, nhưng nhất định sẽ đến Đội cảnh sát hình sự và Đồn công an, nhất là Đồn công an có tình hình an ninh trật tự phức tạp thì càng thêm chú ý. Tinh Văn, Phượng Tường, Hai anh nhất định phải chú trọng.
- Một điểm khác đó là Cục trưởng Lưu yêu cầu báo cáo rất cao, ngắn ngọn, súc tích, nghe nói bình thường yêu cầu báo cáo không đầy hai mươi phút, chủ yếu là trực tiếp đi xem xét. Tôi lo Cục trưởng Lưu chưa chắc sẽ tiến hành điều tra công việc theo Phòng đặt ra. Mấy đơn vị như đội cảnh sát giao thông và phòng Trị an thì tôi đoán Cục trưởng Lưu không đến, nhưng Đội cảnh sát hình sự thì không vấn đề gì. Chẳng qua mấy Đồn công an Bắc Giao, Tây Ngoại và Giang Miếu, Kiều Quan phải chuẩn bị sẵn sàng. Phượng Tường, anh chú ý nhiều một chút, nói cho các Trưởng đồn nếu xảy ra chuyện thì tôi sẽ hỏi bọn họ.
- Trưởng phòng Loan, Cục trưởng Lưu nghe nói không dễ nói chuyện?
Hà Phượng Tường có chút lo lắng. Có thể chen vào hai vị Cục trưởng Quản và Cục trưởng Trần thì nhất định có năng lực và chỗ dựa cực mạnh. Nghe nói vị Cục trưởng Lưu thích nhất là đến xem các Đồn công an. Nghe nói Cục trưởng Lưu đến phân cục Hoa Khê và Long Đàm thấy có vấn đề, chuyện này tuyệt đối đừng rơi vào đầu mình.
- Chưa gặp trực tiếp thì không rõ mấy.
Loan Chinh Viễn có chút đau đầu. Trước đó y cũng đã gặp Lưu Triệu Quốc một lần, đó là trong hội nghị tuyên bố thay đổi bộ máy cán bộ Cục Công an nhưng chưa nói chuyện gì. Cục trưởng Lưu nhanh như vậy đã đến Giang Khẩu điều tra công việc, ngay cả cơ hội liên lạc tình cảm cũng không có.
- Sợ là vị Cục trưởng Lưu đến tìm vấn đề, như vậy thì không dễ làm.
Ngưu Tử Kiến cũng có chút lo lắng. Tin từ hai phân cục kia truyền tới nói Cục trưởng Lưu mặc dù nói không nhiều nhưng rất có trọng lượng.
- Mọi người chuẩn bị tốt là được. Nếu có vấn đề thì che cũng không được. Tra ra vấn đề cũng tốt, có lợi cho việc triển khai công việc của chúng ta mà.
Loan Chinh Viễn cũng thấy mình có áp lực lớn.
Cục trưởng Lưu rất nhanh đã tới. Đúng như Loan Chinh Viễn dự đoán, vị Cục trưởng Lưu chỉ nghe báo cáo khoảng 20 phút, sau đó yêu cầu đến cơ sở tìm hiểu. Mà mấy đơn vị Công an huyện Giang Khẩu đưa ra đều bị từ chối hết. Chẳng qua Đồn công an Giang Miếu ở xa nhất lại được chỉ đích danh. Điều này Loan Chinh Viễn thầm đắc ý vị dự đoán của mình.
Triệu Quốc Đống tuyệt đối không ngờ lại gặp được Lưu ca. Chẳng qua hai chữ Lưu ca bị hắn nuốt trong bụng và biến thành ba chữ Cục trưởng Lưu. Vẻ mặt kỳ quái của hắn khiến lãnh đạo Công an huyện có chút khó hiểu.
Cũng may Lưu Triệu Quốc đến Đồn công an Giang Miếu rất thuận lợi, hơn nữa còn chủ động nói ăn tối ở Giang Miếu. Điều này làm đám người Loan Chinh Viễn và Ngưu Tử Kiến đều vui vẻ. Phải biết Cục trưởng Lưu đều từ chối ăn cơm ở hai phân cục kia.
Sau khi tiễn tổ điều tra của Cục Công an thành phố, đám người Loan Chinh Viễn lúc này mới ngồi xuống phòng hội nghị Đồn công an Giang Miếu mà phân tích tình hình cuộc điều tra này.
- Tiểu Triệu ngồi đi.
Khi Tiểu Triệu vào phòng hội nghị thì có chút hốt hoảng. Ngoài Khâu Nguyên Phong thì Loan Chinh Viễn, Ngưu Tử Kiến cùng Hà Phượng Tường đều có mặt ở đây.
- Trưởng phòng Loan, Bí thư Ngưu, Phó Trưởng phòng Hà.
- Tiểu Triệu ngồi đi, mấy sếp muốn tìm hiểu tình hình. Nghe nói thời gian trước Cục trưởng Lưu đã từng tới Giang Miếu chúng ta?
Khâu Nguyên Phong cũng có chút lo lắng. Trong bữa ăn Cục trưởng Lưu đã nói bóng gió trước đó không lâu mình tới Đại Quan Khẩu, hơn nữa còn gặp người của Đồn công an. Lời này làm Khâu Nguyên Phong rất sợ. Cũng may Cục trưởng Lưu tỏ vẻ hài lòng với Đồn công an, lúc này tảng đá trong lòng y mới rơi xuống.
- Tôi không biết đó là Cục trưởng Lưu. Rằm tháng tám vừa rồi có hội ở Đại Quan Khẩu, Lưu ca, không, Cục trưởng Lưu đến Đại Quan Khẩu nghỉ ngơi và mất một quyển sổ. Tôi tìm lại cho Cục trưởng Lưu.
Triệu Quốc Đống cũng biết muốn nói qua loa là không thể, vì thế hắn liền nói thẳng câu chuyện ra.
Quả nhiên đám người Khâu Nguyên Phong và Hà Phượng Tường càng hỏi rõ hơn, Triệu Quốc Đống trả lời hết, cuối cùng đã làm lãnh đạo Công an huyện hài lòng.
Loan Chinh Viễn tin lời Triệu Quốc Đống nói không hề giấu hoặc nói quá, nhưng trong bữa ăn Cục trưởng Lưu rất hài lòng với Tiểu Triệu này, hơn nữa vượt quá mức chỉ tìm lại một quyển sổ. Đây là điều quan trọng nhất, chẳng lẽ nhà Cục trưởng Lưu có con gái?
Loan Chinh Viễn suy nghĩ khá xa. Đều nói vị Cục trưởng Lưu có lai lịch lớn, chẳng những có người ở Tỉnh ủy, một vị lãnh đạo Quân khu cũng rất coi trọng. Khi Lưu Triệu Quốc chuyển ngành thì còn giữ lại bên mình, sau đó chuyện này đã được quyết định thì còn gọi đến Tỉnh ủy An Nguyên, yêu cầu bố trí tốt công tác cho Cục trưởng Lưu.
Nghe đồn chính là nói có mũi có mắt, thậm chí hình dung ra cả cách nói chuyện của vị lãnh đạo Quân khu kia, giống như bọn họ đứng ngay bên điện thoại. Nhưng có một điều không thể nghi ngờ đó là Cục trưởng Lưu không phải cán bộ đơn giản. Từ biểu hiện của Cục trưởng Lưu khi điều tra công việc có thể thấy mặc dù không thông thạo nghiệp vụ nhưng hiểu rõ công việc của hệ thống công an, một vài câu hỏi đều trúng chỗ hiểm. Thời buổi này chỉ sợ lãnh đạo từ người bên ngoài thành lãnh đạo trong ngành.
Triệu Quốc Đống cũng hiểu nếu tạo được quan hệ với vị Lưu Triệu Quốc này sẽ khiến việc phấn đấu của mình tăng mạnh. Nhưng hắn cũng hiểu qua về tính cách của Lưu Triệu Quốc. Nếu mình cố nhờ vả thì còn phản tác dụng. Không bằng cứ lặng lẽ làm tốt công việc của mình thì hơn.
Huống hồ Triệu Quốc Đống đang chưa chú ý đến việc này. Hắn để tâm nhất là bãi cát đang không ngừng mang đến thu nhập cùng với thị trường chứng khoán.
/1736
|