Khi Triệu Vân Hải đến Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống đang còn đắm chìm trong việc Trình Nhược Lâm rời đi.
Trình Nhược Lâm gần như ngay lập tức từ chức và lên tỉnh thành.
Trong mấy ngày này Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận ra sự hưng phấn và bận rộn từ trong cuộc điện thoại của Trình Nhược Lâm. Cô giống như con chim nhỏ thoát khỏi lồng, bây giờ đang chìm đắm vào công việc mới.
Triệu Vân Hải lợi dụng thời gian sau thực tập mà tới Ninh Lăng. Đợt thực tập Triệu Vân Hải sẽ bị Trường Xuyên kéo về tập đoàn. Y bị đá đi theo Đức Sơn để quen thuộc thị trường, sau đó lại bị Trường Xuyên bố trí chạy theo Khuất Bình mà học tập. Lần này Triệu Vân Hải đến đây là để xem thủ tục đầu tư vào ngân hàng thương mại An Đô và Ninh Ba.
- Chú không muốn làm ở Thương Lãng, vậy chú muốn làm gì?
Triệu Quốc Đống cũng không kinh ngạc khi Triệu Vân Hải nói ra điều này. Trên thực tế hắn đặt rất nhiều kỳ vọng vào Triệu Vân Hải. Hắn hy vọng Triệu Vân Hải có thể làm việc mình thích. Ở điều kiện không lo lắng cho cuộc sống thì có thể đi phấn đấu theo sở thích của mình.
- Bây giờ em vẫn chưa nghĩ kỹ. Nhưng em không muốn làm việc ở Thương Lãng, đó là sự nghiệp của Tam ca, Nhị ca, em muốn làm việc của mình.
- Chưa nghĩ ra? Chẳng lẽ không có chút phương hướng nào sao?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Chú sau khi tốt nghiệp sẽ đi vào xã hội, chẳng lẽ chú không biết mình sẽ làm gì sao?
- Anh, anh còn nhớ lần trước anh nói với em về inte không?
Triệu Vân Hải suy nghĩ một chút rồi nói.
Triệu Quốc Đống ở to mắt nhìn Triệu Vân Hải mà nói.
- Chú muốn làm trong lĩnh vực inte?
- Anh, em nhớ đêm đó anh nói với em mạng inte sẽ làm thế giới thay đổi, mà ngành tin tức cũng sẽ làm thế giới thay đổi như máy hơi nước. Cho nên hơn năm qua em vẫn chú ý tình hình inte, em cảm thấy ánh mắt của anh rất chính xác. Thứ này đúng là đủ để thay đổi thế giới.
Triệu Vân Hải hưng phấn liếm môi.
- Nếu chú có tiền thì chú định làm gì?
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Hơn năm trước hắn gieo trồng hạt giống, bây giờ đã đâm chồi. Hắn vốn tưởng Triệu Vân Hải quên hạt giống này, không ngờ bây giờ nó đã phát triển.
- Anh, vậy phải xem có bao tiền. Em thấy lĩnh vực inte là một bộ phận của ngành tin tức, tương lai vô hạn, em rất chú trọng nó. Anh, anh cũng nên chú ý nhiều đến ngành sản xuất này.
Triệu Vân Hải lấy hai cuốn sách đặt trên bàn rồi nói:
- Anh, em đề nghị anh đọc hai quyển sách này.
Triệu Quốc Đống nhìn và vui vẻ. Quyển Mạng inte là vua, còn quyển còn lại là Sinh tồn trong ngành công nghiệp số.
Hai quyển này Triệu Quốc Đống nhớ một cách mơ hồ nhưng hôm nay Triệu Vân Hải đặt trước mặt làm hắn nhớ lại không ít ký ức. Hai quyển này đã khiến không ít người nổi tiếng vì học theo nó, tìm hiểu nó.
- Ừ, hai quyển này anh đã đọc, chẳng qua anh bây giờ muốn biết chú muốn làm gì. Chú học pháp luật không phải kỹ thuật. Phần mềm cũng được, trò chơi cũng được, anh chỉ muốn biết mục tiêu của chú là gì? Hoặc là nói chú thấy mình nên tập trung vào mảng nào?
- Anh, nói thật là bây giờ em không biết. Nhưng em biết tương lai của inte là vô hạn. Em tin rằng chỉ cần xuống nước tước là sẽ uống đầy bụng.
Triệu Vân Hải có chút xấu hổ khi Triệu Quốc Đống nói như vậy.
- Ồ, trước khi kiếm được tiền thì cũng sẽ có nhiều người chết đuối đó.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Vậy bây giờ chú định làm gì?
- Anh, nếu có thể thì em muốn dựa theo ý của mình mà tiến hành. Em đã liên lạc một ít người bạn làm mảng này. Đúng như anh nói, em không biết kỹ thuật nhưng em biết ngành sản xuất này sẽ phát triển. nếu anh đầu tư thì em cũng sẽ đi theo anh mà thử một phen.
Triệu Quốc Đống nhìn chằm chằm Triệu Vân Hải một lúc rồi gật đầu nói:
- Được, chú có chủ kiến của mình là tốt. Nhưng chú phải nhớ tương lai tốt chưa chắc chú có thể làm tốt. Kỹ thuật tốt cũng chưa chắc có thể thành công. Chú phải nắm chắc tài chính, kỹ thuật, sự vận chuyển phù hợp thì mới có thể làm tốt.
Triệu Vân Hải mãi đến khi đi vẫn đang suy nghĩ lời mà Triệu Quốc Đống nói. Mặc dù y cảm thấy lĩnh vực Inte là ngành đầy cơ hội nhưng làm mảng nào mới có thể thành công. Trò chơi? Quảng cáo? Phần mềm? Y không rõ ràng, chẳng qua ông anh đã ám chỉ một vài điều đó là tài chính. Mà tài chính thì bây giờ coi như y đã có.
………
Ông trời bắt đầu phát huy sức mạnh. Vừa vào tháng sáu mà thời tiết đã rất nóng nực, nhưng lại có độ ẩm cao hơn hẳn mọi năm.
Triệu Quốc Đống cũng ý thức được lịch sử sẽ không thay đổi. Thời tiết nóng ẩm sớm như vậy thì khó tránh khỏi mưa lớn. Vì chuẩn bị vật tư phòng chống lụt bão mà Triệu Quốc Đống lại phải đấu miệng lưỡi với Tằng Lệnh Thuần và Ngụy Hiểu Lam một phen.
Lúc này dù là Tằng Lệnh Thuần hay Ngụy Hiểu Lam đều cho rằng trong lòng Triệu Quốc Đống có bóng ma. Mua nhiều bao cát, túi đựng cỏ, đá, cát, còn nhiều bè gỗ, dây thừng, máy phát điện, màn, chiếu thì không khác gì chuẩn bị cho cơn lũ lụt rất lớn. Dù nhìn từ góc độ nào cũng đều không bình thường.
Nhưng do tôn trọng quyền uy của Bí thư Quận ủy nên hai người mặc dù không cho là đúng nhưng vẫn phải làm.
Triệu Quốc Đống gần như cứ cách vài ngày là đến xem công trình gia cố hệ thống đê điều, đồng thời cũng đốc thúc bên Khu Khai Phát chuẩn bị các phương tiện phòng chống lụt bão. Cũng may Khu Khai Phát ở bờ nam cao hơn nên vấn đề không lớn. Chẳng qua Quận Đông Giang ở bờ bắc lại có không ít vấn đề.
Vài ngày sau Triệu Quốc Đống một lần nữa kiểm tra bờ sông Thúy Hà, tình hình bờ bắc vẫn như cũ, Triệu Quốc Đống đúng là không biết nói gì. Chuyện này mà không ai coi trọng, tất cả vẫn như bình thường. Chẳng qua đó là địa bàn người khác nên hắn không thể làm gì được.
Trưởng phòng Thủy lợi Tây Giang Lưu Vĩnh Quý là người làm trong ngành lâu năm, đã qua nhiều đời Bí thư Quận ủy. Y chưa bao giờ gặp qua Bí thư Quận ủy nào coi trọng công tác phòng chống lụt bão như vậy, gần như một tuần lên đê một lần, mỗi lần phải một hai tiếng mới xuống.
- Lão Lưu, anh nói thời tiết năm nay có khác thường không?
Triệu Quốc Đống đứng trên bờ sông mà nhìn mặt nước. Sông Tú hà bắt nguồn từ núi Võ Lăng, lúc này trên Thương Hóa mưa nhiều khiến mặt nước Tây Giang đã rộng 300m. Triệu Quốc Đống lo nhất chính là điểm này. Thương Hóa không chống đỡ được thì có thể ảnh hưởng tới hệ thống đê điều Tây Giang không?
- Khác thường? Bí thư Triệu, thời tiết Ninh Lăng chúng ta vốn là như vậy. Nóng sớm, lạnh muộn, căn bản không khác gì so với Tân Châu. Nhưng thời tiết Thông Thành phía bắc mát hơn chúng ta nhiều. Ai cũng nói đó là do núi Võ Lăng che chắn cho. Nói dưới chân núi Võ Lăng có địa khí, nóng, cho nên khiến cho nhiệt độ Ninh Lăng chúng ta ấm áp hơn phía đông nhiều.
Lưu Vĩnh Quý cười hì hì nói.
- Lão Lưu, tôi không phải nói chuyện nóng sớm. Tôi nói là anh có cẳm thấy thời tiết hôm nay rất nóng, nhưng độ ẩm lại cao làm người ta có cảm giác không thở được không?
Triệu Quốc Đống nhấc nhấc chiếc áo trong của mình thì thấy nó dính chặt vào người, rất khó chịu.
- Bí thư Triệu, Ninh Lăng chúng ta có ba con sông chảy qua, địa thế lại thấp, trời nóng nên nước bốc hơi nhiều và không thể tản đi được. Sao lại không có những cơn sóng nhiệt chứ.
Lưu Vĩnh Quý lắc đầu nói:
- Thế này còn chưa đáng gì. Chờ đến tháng 7, 8 thì nó còn hơn nữa. Tây Giang nóng hơn Hoa Lâm nhiều.
- Ồ, Hoa Lâm đúng là mát hơn nhiều, nhất là đi vào núi ở đông nam thì càng mát mẻ hơn. Lên trên đỉnh núi Hốt Luân thì anh phải mặc chiếc áo khoác ngoài mới được, nếu không sẽ cảm lạnh.
Triệu Quốc Đống đúng là nhớ cuộc sống ở Hoa Lâm. Suối nước nóng, rừng rậm, thung lũng, tất cả làm hắn hòa vào thiên nhiên.
- Đúng thế, bên Bí thư Triệu nhiều núi ít bình nguyên, rứng rậm nhiều cây, ít sản xuất công nghiệp nên không khí tươi mát, khí hậu mát mẻ.
Lưu Vĩnh Quý cười nói:
- Bí thư Triệu ở Hoa Lâm cũng được ba năm phải không?
- Ừ, ba năm nên đúng là có tình cảm với Hoa Lâm.
Triệu Quốc Đống lắc đầu quay lại đề tài trước đó.
- Lão Lưu, anh nói sông Tú Hà không dài sao lượng nước lại nhiều như vậy?
- Bí thư Triệu, ngài có lẽ không biết sông Tú Hà mặc dù ngắn nhưng trong núi Võ Lăng lại tập hợp mấy con suối, sau đó lại từ phía nam Thương Hóa chảy ra, mãi đến chân núi mới có một đập nước xây từ những năm 50 ngăn cản một chút. Chỉ cần núi Võ Lăng mưa là sông Tú Hà đầy nước. Đập nước kia chỉ có tác dụng ngăn cản nước chảy mạnh mà thôi.
- Đập nước thuộc huyện Thương Hóa hay do cục Thủy lợi Thị xã quản lý?
Trước vốn do Thị xã quản lý sau đó đã đưa cho huyện quản lý. Đập nước này cũng là loại nhỏ, lại cũ nên không có nhiều giá trị.
Lưu Vĩnh Quý trong lúc nhất thời không biết sao Triệu Quốc Đống lại quan tâm tới đập nước.
- Đập nước có dung lượng nhỏ thì có thể ngăn cản lũ như thế nào?
Triệu Quốc Đống hỏi lại.
- Trước đây được xây dựng để chứa nước cho mùa khô. Chẳng qua sông Tú Hà có lượng nước dồi dào nên đập nước ít phải trữ nước. Hơn nữa lúc xây dựng cũng không quá khoa học nên có không ít người đề nghị làm một hồ chứa phía trước thì dễ chống lũ hơn.
Lưu Vĩnh Quý bĩu môi nói.
Triệu Quốc Đống đang cân nhắc đập nước này có thể ảnh hưởng tới Tây Giang không. Dù sao đập nước nằm bên dưới huyện Thương Hóa, đi xuống một chút là đến địa phận Tây Giang. Hơn nữa địa hình Tây Giang bằng phẳng, không có gì ngăn cản, lũ tới thì không có gì ngăn cản.
Lệnh Hồ Triều vội vàng chạy lên đê và đưa điện thoại di động cho Triệu Quốc Đống.
- Trưởng ban thư ký Vưu gọi tới.
Triệu Quốc Đống nghe điện, Vưu Liên Hương thông báo hắn 4h chiều nay có hội nghị Đảng chính. Lúc này đột nhiên có cuộc họp liên tịch Đảng chính đúng là có chút khó hiểu. Chẳng qua Vưu Liên Hương nói là trên tỉnh lại khẩn cấp thông báo phòng chống lụt bão. Hắn ngẩn ra, không phải thật sự có vấn đề gì đó rồi chứ?
…..
Không khí trong phòng hội nghị Thị ủy rất nên. Hội nghị được diễn ra gấp sau khi ba người Hoàng Lăng cùng Thư Chí Cao cùng với Mạnh Uyên họp trên tỉn về. Đề tài chỉ có một đó là Cục khí tượng quốc gia mới gửi thông báo mới nhất về việc lưu vực sông Trường Giang sẽ xuất hiện mưa to trên diện rộng, hơn nữa dự báo thời gian mưa to sẽ dài, mời các tỉnh phái chuẩn bị đầy đủ công tác phòng chống lụt bão.
- Căn cứ thông báo của Ủy ban phòng chống lụt bão quốc gia, Thị xã Ninh Lăng chúng ta và Tân Châu ở phía nam đều sẽ gặp trận mưa rất lớn, thời gian có lẽ kéo dài ba ngày. Nó sẽ ảnh hưởng lớn đối với tất cả các quận, huyện của Ninh Lăng chúng ta, nhất là khu vực núi Võ Lăng sẽ đón trận mưa lớn nhất từ trước đến giờ, có thể ảnh hưởng đến các dòng Ô Giang, Tú Hà, Thúy Hà, Kim Mã, Quế khê, Vân khê, Bạch Đầu trong phạm vi Thị xã. Dựa theo bố trí của tỉnh thì bắt đầu hôm nay toàn bộ Thị xã phải bước vào giai đoạn chống lụt bão. Chỉ huy trưởng do Bí thư Thị ủy Hoàng Lăng đảm nhiệm. Phó bí thư Thị ủy, Thị trưởng Thư Chí Cao làm phó chỉ huy trưởng, các lãnh đạo Thị xã khác làm thành viên. Chánh văn phòng do tôi kiêm nhiệm, đồng chí Uông Đạo Lộc làm Phó chánh văn phòng.
Mạnh Uyên nói.
Mạnh Uyên là người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi đeo kính cận. Triệu Quốc Đống cảm thấy vị Phó thị trưởng này thích hợp làm giáo viên hoặc nhà nghiên cứu hơn. Triệu Quốc Đống cho rằng y thiếu khí phách, nói chuyện đều mang giọng thương lượng.
Nhất là lần trước khi Triệu Quốc Đống đến tìm nói chuyện việc gia cố hệ thống đê điều sông Ô Giang, Uông Đạo Lộc đẩy sang nói phải cần Thị trưởng Mạnh quyết định. Triệu Quốc Đống liền kéo Uông Đạo Lộc đi tìm Mạnh Uyên. Mạnh Uyên mặc dù thấy không hợp lý nhưng cũng không tiện thoái thác nên giao việc cho Uông Đạo Lộc. Cuối cùng Triệu Quốc Đống ép Uông Đạo Lộc phải gật đầu, Mạnh Uyên cười cười mới gật đầu như trút được gánh nặng, giống như Uông Đạo Lộc là Phó thị trưởng còn y là Cục trưởng vậy.
Mạnh Uyên vắn tắt giới thiệu xong làm cho hội nghị xôn xao. Các thường vụ và các Phó thị trưởng rỉ tai nói chuyện, tất nhiêu là thấy sao bây giờ lại nói nghiêm trọng như vậy. Mặc dù năm nay tin dự báo hơi sớm, nhưng công tác phòng chống lụt bão hàng năm vẫn làm, đều may mắn thoát được nguy hiểm. Nhưng tổ chức hội nghị liên tịch như thế này thì có vẻ là chuyện bé xé ra to. Thị xã Ninh Lăng vốn nhiều sông, hồ nước và đê điều cũng không ít, hàng năm đều có công tác phòng chống lụt bão nên thành quen. Đây là lần đầu tổ chức hội nghị với quy cách cao như vậy.
- Bí thư Hoàng, Thị trưởng Thư, lão Mạnh, vấn đề có nghiêm trọng như vậy không?
Nghiêm Lập Dân nhíu mày, mặc dù nói chuyện với giọng thương lượng nhưng lộ rõ vẻ không cho là đúng.
- Công tác phòng chống lụt bão hàng năm đều làm, các phương án đã có, các loại vật tư cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Hình như Quận Tây Giang năm nay cố ý tăng việc dự trữ. Quốc Đống, có phải không? Nhưng đột nhiên tăng cấp bậc cảnh báo như vậy thì gần như phá vỡ công việc bình thường của Thị xã, có phải là làm hơi lớn không?
Ý kiến của Nghiêm Lập Dân lập tức làm cho đám người Kim Vĩnh Kiện, Lục Kiếm Dân, Mao Bình, Lam Quang cùng với Lý Đại Phú, Phù Quyên gật đầu đồng ý. Hàng năm đều có công tác phòng chống lụt bão. Ninh Lăng lại ở ngay bên bờ sông nên có chút sóng gió mọi người cũng quen nhìn. Lần này sao làm lớn như vậy, ai cũng thấy không đúng.
- Bí thư Nghiêm, tình hình năm nay sợ rằng khắc, sợ rằng sẽ khiến toàn Thị xã chúng ta coi trọng. Căn cứ phân tích của các chuyên gia khí tượng thủy văn thì nước ta sẽ bị ảnh hưởng bởi hiện tượng Enino, khí cao nhiệt đới sẽ khiến thời tiết nước ta biến đổi. Nói cách khác thời gian mùa mưa năm nay sẽ đặc biệt dài, lượng nước mưa cũng hơn hẳn so với bình thường. Nhất là lưu vực sông Trường Giang có thể sẽ gặp những trận mưa to từ trước đến giờ chưa từng có.
- Mà Ninh Lăng chúng ta nằm trong dòng chảy Ô Giang, nhiều nhánh sông chảy qua Ninh Lăng và tiến vào Ô Giang. Hơn nữa các con sông hầu hết đều bắt nguồn từ núi Võ Lăng. Mà mưa xuống một khi tập trung ở đó sẽ dễ khiến lũ lụt, sẽ là uy hiếp lớn đối với Thị xã Ninh Lăng chúng ta. Cho nên điểm này cần phải được mọi người đặc biệt coi trọng, tuyệt đối không được sơ sót. Đây cũng là lý do tại sao Bí thư Hoàng cùng Thị trưởng Thư được tỉnh gọi lên An Đô họp.
Mạnh Uyên có chút khẩn trương. Y đã lên Ủy ban phòng chống lụt bão tỉnh để tìm hiểu tình hình. Mấy vị chuyên gia của Ủy ban này không ngừng nhắc y rằng ba nơi Ninh Lăng, Lam Sơn cùng Đường Giang rất có thể gặp mưa rất to, lũ lụt xảy ra là rất lớn. Nếu không coi trọng thì chỉ sợ sẽ gặp tai nạn từ trước đến giờ chưa từng có.
- Lão Mạnh, khí hậu năm nay đúng là có chút khác thường, nhưng công tác chuẩn bị của chúng ta không phải vẫn tốt sao? Bây giờ thoáng cái khẩn trương như vậy, gần như làm tất cả cán bộ chúng ta bỏ các công việc khác xuống, toàn tâm vào công tác phòng chống lụt bão. Vậy chúng ta nên làm gì? Chuẩn bị vật tư thì trước đó đã sớm chuẩn bị đầy đủ. Kiểm tra hệ thống đê điều? Vậy cũng cần nhân viên chuyên nghiệp xem xét. Hơn nữa tôi nhớ kỹ trong lần họp trước đồng chí Quốc Đống cũng nói muốn tăng cường gia cố hệ thống đê điều sông Ô Giang. Lão Mạnh, việc này chắc cũng sớm chứng thực mà. Vậy bây giờ cần chúng tôi làm gì? Không thể để cán bộ toàn Thị xã đứng đợi trời mưa đó chứ?
Nghiêm Lập Dân đúng là xem thường tên Phó thị trưởng Mạnh Uyên thư sinh này, giống như một tên sinh viên mới tốt nghiệp, một lúc lâu không nói ra lời. Chỉ biết nói miệng. Anh muốn nói gì cũng cần phải suy nghĩ xem làm như thế nào để người ta phục chứ? Cứ nhắn nhủ tinh thần của tỉnh khơi khơi như vậy ai chẳng làm được. Vấn đề nằm ở chỗ làm như thế nào?
- Bí thư Nghiêm nói có lý. Quan trọng nhất là chúng ta nên làm gì. Vừa nãy Phó thị trưởng Mạnh cũng đã nói mai có thể trời sẽ mưa to. Tôi thấy Thị xã cần có phương án khẩn cấp, nhưng phải tính tới nếu lượng mưa vượt quá tưởng tượng của chúng ta, vậy chúng ta nên làm gì? Chỉ sợ cần phải tổ chức nhân viên ra tiền tuyến. Ít nhất bây giờ cần phải có một phương án tổ chức, xác định ai phụ trách mảng nào, ai làm gì để đỡ đến lúc đó sẽ loạn.
Triệu Quốc Đống ngoài mặt khen Nghiêm Lập Dân, nhưng trên thực tế là phản biện thay Mạnh Uyên. Mặc dù hắn không có quan hệ gì mấy với Mạnh Uyên, nhưng ít nhất đối phương cũng bỏ tiền ra làm đê cho hắn. Hơn nữa Triệu Quốc Đống biết lần này Ninh Lăng gặp nguy cơ lớn nhất từ trước đến giờ, sớm chuẩn bị cũng sẽ có thể giảm bớt tổn thất.
Trình Nhược Lâm gần như ngay lập tức từ chức và lên tỉnh thành.
Trong mấy ngày này Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận ra sự hưng phấn và bận rộn từ trong cuộc điện thoại của Trình Nhược Lâm. Cô giống như con chim nhỏ thoát khỏi lồng, bây giờ đang chìm đắm vào công việc mới.
Triệu Vân Hải lợi dụng thời gian sau thực tập mà tới Ninh Lăng. Đợt thực tập Triệu Vân Hải sẽ bị Trường Xuyên kéo về tập đoàn. Y bị đá đi theo Đức Sơn để quen thuộc thị trường, sau đó lại bị Trường Xuyên bố trí chạy theo Khuất Bình mà học tập. Lần này Triệu Vân Hải đến đây là để xem thủ tục đầu tư vào ngân hàng thương mại An Đô và Ninh Ba.
- Chú không muốn làm ở Thương Lãng, vậy chú muốn làm gì?
Triệu Quốc Đống cũng không kinh ngạc khi Triệu Vân Hải nói ra điều này. Trên thực tế hắn đặt rất nhiều kỳ vọng vào Triệu Vân Hải. Hắn hy vọng Triệu Vân Hải có thể làm việc mình thích. Ở điều kiện không lo lắng cho cuộc sống thì có thể đi phấn đấu theo sở thích của mình.
- Bây giờ em vẫn chưa nghĩ kỹ. Nhưng em không muốn làm việc ở Thương Lãng, đó là sự nghiệp của Tam ca, Nhị ca, em muốn làm việc của mình.
- Chưa nghĩ ra? Chẳng lẽ không có chút phương hướng nào sao?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Chú sau khi tốt nghiệp sẽ đi vào xã hội, chẳng lẽ chú không biết mình sẽ làm gì sao?
- Anh, anh còn nhớ lần trước anh nói với em về inte không?
Triệu Vân Hải suy nghĩ một chút rồi nói.
Triệu Quốc Đống ở to mắt nhìn Triệu Vân Hải mà nói.
- Chú muốn làm trong lĩnh vực inte?
- Anh, em nhớ đêm đó anh nói với em mạng inte sẽ làm thế giới thay đổi, mà ngành tin tức cũng sẽ làm thế giới thay đổi như máy hơi nước. Cho nên hơn năm qua em vẫn chú ý tình hình inte, em cảm thấy ánh mắt của anh rất chính xác. Thứ này đúng là đủ để thay đổi thế giới.
Triệu Vân Hải hưng phấn liếm môi.
- Nếu chú có tiền thì chú định làm gì?
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Hơn năm trước hắn gieo trồng hạt giống, bây giờ đã đâm chồi. Hắn vốn tưởng Triệu Vân Hải quên hạt giống này, không ngờ bây giờ nó đã phát triển.
- Anh, vậy phải xem có bao tiền. Em thấy lĩnh vực inte là một bộ phận của ngành tin tức, tương lai vô hạn, em rất chú trọng nó. Anh, anh cũng nên chú ý nhiều đến ngành sản xuất này.
Triệu Vân Hải lấy hai cuốn sách đặt trên bàn rồi nói:
- Anh, em đề nghị anh đọc hai quyển sách này.
Triệu Quốc Đống nhìn và vui vẻ. Quyển Mạng inte là vua, còn quyển còn lại là Sinh tồn trong ngành công nghiệp số.
Hai quyển này Triệu Quốc Đống nhớ một cách mơ hồ nhưng hôm nay Triệu Vân Hải đặt trước mặt làm hắn nhớ lại không ít ký ức. Hai quyển này đã khiến không ít người nổi tiếng vì học theo nó, tìm hiểu nó.
- Ừ, hai quyển này anh đã đọc, chẳng qua anh bây giờ muốn biết chú muốn làm gì. Chú học pháp luật không phải kỹ thuật. Phần mềm cũng được, trò chơi cũng được, anh chỉ muốn biết mục tiêu của chú là gì? Hoặc là nói chú thấy mình nên tập trung vào mảng nào?
- Anh, nói thật là bây giờ em không biết. Nhưng em biết tương lai của inte là vô hạn. Em tin rằng chỉ cần xuống nước tước là sẽ uống đầy bụng.
Triệu Vân Hải có chút xấu hổ khi Triệu Quốc Đống nói như vậy.
- Ồ, trước khi kiếm được tiền thì cũng sẽ có nhiều người chết đuối đó.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Vậy bây giờ chú định làm gì?
- Anh, nếu có thể thì em muốn dựa theo ý của mình mà tiến hành. Em đã liên lạc một ít người bạn làm mảng này. Đúng như anh nói, em không biết kỹ thuật nhưng em biết ngành sản xuất này sẽ phát triển. nếu anh đầu tư thì em cũng sẽ đi theo anh mà thử một phen.
Triệu Quốc Đống nhìn chằm chằm Triệu Vân Hải một lúc rồi gật đầu nói:
- Được, chú có chủ kiến của mình là tốt. Nhưng chú phải nhớ tương lai tốt chưa chắc chú có thể làm tốt. Kỹ thuật tốt cũng chưa chắc có thể thành công. Chú phải nắm chắc tài chính, kỹ thuật, sự vận chuyển phù hợp thì mới có thể làm tốt.
Triệu Vân Hải mãi đến khi đi vẫn đang suy nghĩ lời mà Triệu Quốc Đống nói. Mặc dù y cảm thấy lĩnh vực Inte là ngành đầy cơ hội nhưng làm mảng nào mới có thể thành công. Trò chơi? Quảng cáo? Phần mềm? Y không rõ ràng, chẳng qua ông anh đã ám chỉ một vài điều đó là tài chính. Mà tài chính thì bây giờ coi như y đã có.
………
Ông trời bắt đầu phát huy sức mạnh. Vừa vào tháng sáu mà thời tiết đã rất nóng nực, nhưng lại có độ ẩm cao hơn hẳn mọi năm.
Triệu Quốc Đống cũng ý thức được lịch sử sẽ không thay đổi. Thời tiết nóng ẩm sớm như vậy thì khó tránh khỏi mưa lớn. Vì chuẩn bị vật tư phòng chống lụt bão mà Triệu Quốc Đống lại phải đấu miệng lưỡi với Tằng Lệnh Thuần và Ngụy Hiểu Lam một phen.
Lúc này dù là Tằng Lệnh Thuần hay Ngụy Hiểu Lam đều cho rằng trong lòng Triệu Quốc Đống có bóng ma. Mua nhiều bao cát, túi đựng cỏ, đá, cát, còn nhiều bè gỗ, dây thừng, máy phát điện, màn, chiếu thì không khác gì chuẩn bị cho cơn lũ lụt rất lớn. Dù nhìn từ góc độ nào cũng đều không bình thường.
Nhưng do tôn trọng quyền uy của Bí thư Quận ủy nên hai người mặc dù không cho là đúng nhưng vẫn phải làm.
Triệu Quốc Đống gần như cứ cách vài ngày là đến xem công trình gia cố hệ thống đê điều, đồng thời cũng đốc thúc bên Khu Khai Phát chuẩn bị các phương tiện phòng chống lụt bão. Cũng may Khu Khai Phát ở bờ nam cao hơn nên vấn đề không lớn. Chẳng qua Quận Đông Giang ở bờ bắc lại có không ít vấn đề.
Vài ngày sau Triệu Quốc Đống một lần nữa kiểm tra bờ sông Thúy Hà, tình hình bờ bắc vẫn như cũ, Triệu Quốc Đống đúng là không biết nói gì. Chuyện này mà không ai coi trọng, tất cả vẫn như bình thường. Chẳng qua đó là địa bàn người khác nên hắn không thể làm gì được.
Trưởng phòng Thủy lợi Tây Giang Lưu Vĩnh Quý là người làm trong ngành lâu năm, đã qua nhiều đời Bí thư Quận ủy. Y chưa bao giờ gặp qua Bí thư Quận ủy nào coi trọng công tác phòng chống lụt bão như vậy, gần như một tuần lên đê một lần, mỗi lần phải một hai tiếng mới xuống.
- Lão Lưu, anh nói thời tiết năm nay có khác thường không?
Triệu Quốc Đống đứng trên bờ sông mà nhìn mặt nước. Sông Tú hà bắt nguồn từ núi Võ Lăng, lúc này trên Thương Hóa mưa nhiều khiến mặt nước Tây Giang đã rộng 300m. Triệu Quốc Đống lo nhất chính là điểm này. Thương Hóa không chống đỡ được thì có thể ảnh hưởng tới hệ thống đê điều Tây Giang không?
- Khác thường? Bí thư Triệu, thời tiết Ninh Lăng chúng ta vốn là như vậy. Nóng sớm, lạnh muộn, căn bản không khác gì so với Tân Châu. Nhưng thời tiết Thông Thành phía bắc mát hơn chúng ta nhiều. Ai cũng nói đó là do núi Võ Lăng che chắn cho. Nói dưới chân núi Võ Lăng có địa khí, nóng, cho nên khiến cho nhiệt độ Ninh Lăng chúng ta ấm áp hơn phía đông nhiều.
Lưu Vĩnh Quý cười hì hì nói.
- Lão Lưu, tôi không phải nói chuyện nóng sớm. Tôi nói là anh có cẳm thấy thời tiết hôm nay rất nóng, nhưng độ ẩm lại cao làm người ta có cảm giác không thở được không?
Triệu Quốc Đống nhấc nhấc chiếc áo trong của mình thì thấy nó dính chặt vào người, rất khó chịu.
- Bí thư Triệu, Ninh Lăng chúng ta có ba con sông chảy qua, địa thế lại thấp, trời nóng nên nước bốc hơi nhiều và không thể tản đi được. Sao lại không có những cơn sóng nhiệt chứ.
Lưu Vĩnh Quý lắc đầu nói:
- Thế này còn chưa đáng gì. Chờ đến tháng 7, 8 thì nó còn hơn nữa. Tây Giang nóng hơn Hoa Lâm nhiều.
- Ồ, Hoa Lâm đúng là mát hơn nhiều, nhất là đi vào núi ở đông nam thì càng mát mẻ hơn. Lên trên đỉnh núi Hốt Luân thì anh phải mặc chiếc áo khoác ngoài mới được, nếu không sẽ cảm lạnh.
Triệu Quốc Đống đúng là nhớ cuộc sống ở Hoa Lâm. Suối nước nóng, rừng rậm, thung lũng, tất cả làm hắn hòa vào thiên nhiên.
- Đúng thế, bên Bí thư Triệu nhiều núi ít bình nguyên, rứng rậm nhiều cây, ít sản xuất công nghiệp nên không khí tươi mát, khí hậu mát mẻ.
Lưu Vĩnh Quý cười nói:
- Bí thư Triệu ở Hoa Lâm cũng được ba năm phải không?
- Ừ, ba năm nên đúng là có tình cảm với Hoa Lâm.
Triệu Quốc Đống lắc đầu quay lại đề tài trước đó.
- Lão Lưu, anh nói sông Tú Hà không dài sao lượng nước lại nhiều như vậy?
- Bí thư Triệu, ngài có lẽ không biết sông Tú Hà mặc dù ngắn nhưng trong núi Võ Lăng lại tập hợp mấy con suối, sau đó lại từ phía nam Thương Hóa chảy ra, mãi đến chân núi mới có một đập nước xây từ những năm 50 ngăn cản một chút. Chỉ cần núi Võ Lăng mưa là sông Tú Hà đầy nước. Đập nước kia chỉ có tác dụng ngăn cản nước chảy mạnh mà thôi.
- Đập nước thuộc huyện Thương Hóa hay do cục Thủy lợi Thị xã quản lý?
Trước vốn do Thị xã quản lý sau đó đã đưa cho huyện quản lý. Đập nước này cũng là loại nhỏ, lại cũ nên không có nhiều giá trị.
Lưu Vĩnh Quý trong lúc nhất thời không biết sao Triệu Quốc Đống lại quan tâm tới đập nước.
- Đập nước có dung lượng nhỏ thì có thể ngăn cản lũ như thế nào?
Triệu Quốc Đống hỏi lại.
- Trước đây được xây dựng để chứa nước cho mùa khô. Chẳng qua sông Tú Hà có lượng nước dồi dào nên đập nước ít phải trữ nước. Hơn nữa lúc xây dựng cũng không quá khoa học nên có không ít người đề nghị làm một hồ chứa phía trước thì dễ chống lũ hơn.
Lưu Vĩnh Quý bĩu môi nói.
Triệu Quốc Đống đang cân nhắc đập nước này có thể ảnh hưởng tới Tây Giang không. Dù sao đập nước nằm bên dưới huyện Thương Hóa, đi xuống một chút là đến địa phận Tây Giang. Hơn nữa địa hình Tây Giang bằng phẳng, không có gì ngăn cản, lũ tới thì không có gì ngăn cản.
Lệnh Hồ Triều vội vàng chạy lên đê và đưa điện thoại di động cho Triệu Quốc Đống.
- Trưởng ban thư ký Vưu gọi tới.
Triệu Quốc Đống nghe điện, Vưu Liên Hương thông báo hắn 4h chiều nay có hội nghị Đảng chính. Lúc này đột nhiên có cuộc họp liên tịch Đảng chính đúng là có chút khó hiểu. Chẳng qua Vưu Liên Hương nói là trên tỉnh lại khẩn cấp thông báo phòng chống lụt bão. Hắn ngẩn ra, không phải thật sự có vấn đề gì đó rồi chứ?
…..
Không khí trong phòng hội nghị Thị ủy rất nên. Hội nghị được diễn ra gấp sau khi ba người Hoàng Lăng cùng Thư Chí Cao cùng với Mạnh Uyên họp trên tỉn về. Đề tài chỉ có một đó là Cục khí tượng quốc gia mới gửi thông báo mới nhất về việc lưu vực sông Trường Giang sẽ xuất hiện mưa to trên diện rộng, hơn nữa dự báo thời gian mưa to sẽ dài, mời các tỉnh phái chuẩn bị đầy đủ công tác phòng chống lụt bão.
- Căn cứ thông báo của Ủy ban phòng chống lụt bão quốc gia, Thị xã Ninh Lăng chúng ta và Tân Châu ở phía nam đều sẽ gặp trận mưa rất lớn, thời gian có lẽ kéo dài ba ngày. Nó sẽ ảnh hưởng lớn đối với tất cả các quận, huyện của Ninh Lăng chúng ta, nhất là khu vực núi Võ Lăng sẽ đón trận mưa lớn nhất từ trước đến giờ, có thể ảnh hưởng đến các dòng Ô Giang, Tú Hà, Thúy Hà, Kim Mã, Quế khê, Vân khê, Bạch Đầu trong phạm vi Thị xã. Dựa theo bố trí của tỉnh thì bắt đầu hôm nay toàn bộ Thị xã phải bước vào giai đoạn chống lụt bão. Chỉ huy trưởng do Bí thư Thị ủy Hoàng Lăng đảm nhiệm. Phó bí thư Thị ủy, Thị trưởng Thư Chí Cao làm phó chỉ huy trưởng, các lãnh đạo Thị xã khác làm thành viên. Chánh văn phòng do tôi kiêm nhiệm, đồng chí Uông Đạo Lộc làm Phó chánh văn phòng.
Mạnh Uyên nói.
Mạnh Uyên là người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi đeo kính cận. Triệu Quốc Đống cảm thấy vị Phó thị trưởng này thích hợp làm giáo viên hoặc nhà nghiên cứu hơn. Triệu Quốc Đống cho rằng y thiếu khí phách, nói chuyện đều mang giọng thương lượng.
Nhất là lần trước khi Triệu Quốc Đống đến tìm nói chuyện việc gia cố hệ thống đê điều sông Ô Giang, Uông Đạo Lộc đẩy sang nói phải cần Thị trưởng Mạnh quyết định. Triệu Quốc Đống liền kéo Uông Đạo Lộc đi tìm Mạnh Uyên. Mạnh Uyên mặc dù thấy không hợp lý nhưng cũng không tiện thoái thác nên giao việc cho Uông Đạo Lộc. Cuối cùng Triệu Quốc Đống ép Uông Đạo Lộc phải gật đầu, Mạnh Uyên cười cười mới gật đầu như trút được gánh nặng, giống như Uông Đạo Lộc là Phó thị trưởng còn y là Cục trưởng vậy.
Mạnh Uyên vắn tắt giới thiệu xong làm cho hội nghị xôn xao. Các thường vụ và các Phó thị trưởng rỉ tai nói chuyện, tất nhiêu là thấy sao bây giờ lại nói nghiêm trọng như vậy. Mặc dù năm nay tin dự báo hơi sớm, nhưng công tác phòng chống lụt bão hàng năm vẫn làm, đều may mắn thoát được nguy hiểm. Nhưng tổ chức hội nghị liên tịch như thế này thì có vẻ là chuyện bé xé ra to. Thị xã Ninh Lăng vốn nhiều sông, hồ nước và đê điều cũng không ít, hàng năm đều có công tác phòng chống lụt bão nên thành quen. Đây là lần đầu tổ chức hội nghị với quy cách cao như vậy.
- Bí thư Hoàng, Thị trưởng Thư, lão Mạnh, vấn đề có nghiêm trọng như vậy không?
Nghiêm Lập Dân nhíu mày, mặc dù nói chuyện với giọng thương lượng nhưng lộ rõ vẻ không cho là đúng.
- Công tác phòng chống lụt bão hàng năm đều làm, các phương án đã có, các loại vật tư cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Hình như Quận Tây Giang năm nay cố ý tăng việc dự trữ. Quốc Đống, có phải không? Nhưng đột nhiên tăng cấp bậc cảnh báo như vậy thì gần như phá vỡ công việc bình thường của Thị xã, có phải là làm hơi lớn không?
Ý kiến của Nghiêm Lập Dân lập tức làm cho đám người Kim Vĩnh Kiện, Lục Kiếm Dân, Mao Bình, Lam Quang cùng với Lý Đại Phú, Phù Quyên gật đầu đồng ý. Hàng năm đều có công tác phòng chống lụt bão. Ninh Lăng lại ở ngay bên bờ sông nên có chút sóng gió mọi người cũng quen nhìn. Lần này sao làm lớn như vậy, ai cũng thấy không đúng.
- Bí thư Nghiêm, tình hình năm nay sợ rằng khắc, sợ rằng sẽ khiến toàn Thị xã chúng ta coi trọng. Căn cứ phân tích của các chuyên gia khí tượng thủy văn thì nước ta sẽ bị ảnh hưởng bởi hiện tượng Enino, khí cao nhiệt đới sẽ khiến thời tiết nước ta biến đổi. Nói cách khác thời gian mùa mưa năm nay sẽ đặc biệt dài, lượng nước mưa cũng hơn hẳn so với bình thường. Nhất là lưu vực sông Trường Giang có thể sẽ gặp những trận mưa to từ trước đến giờ chưa từng có.
- Mà Ninh Lăng chúng ta nằm trong dòng chảy Ô Giang, nhiều nhánh sông chảy qua Ninh Lăng và tiến vào Ô Giang. Hơn nữa các con sông hầu hết đều bắt nguồn từ núi Võ Lăng. Mà mưa xuống một khi tập trung ở đó sẽ dễ khiến lũ lụt, sẽ là uy hiếp lớn đối với Thị xã Ninh Lăng chúng ta. Cho nên điểm này cần phải được mọi người đặc biệt coi trọng, tuyệt đối không được sơ sót. Đây cũng là lý do tại sao Bí thư Hoàng cùng Thị trưởng Thư được tỉnh gọi lên An Đô họp.
Mạnh Uyên có chút khẩn trương. Y đã lên Ủy ban phòng chống lụt bão tỉnh để tìm hiểu tình hình. Mấy vị chuyên gia của Ủy ban này không ngừng nhắc y rằng ba nơi Ninh Lăng, Lam Sơn cùng Đường Giang rất có thể gặp mưa rất to, lũ lụt xảy ra là rất lớn. Nếu không coi trọng thì chỉ sợ sẽ gặp tai nạn từ trước đến giờ chưa từng có.
- Lão Mạnh, khí hậu năm nay đúng là có chút khác thường, nhưng công tác chuẩn bị của chúng ta không phải vẫn tốt sao? Bây giờ thoáng cái khẩn trương như vậy, gần như làm tất cả cán bộ chúng ta bỏ các công việc khác xuống, toàn tâm vào công tác phòng chống lụt bão. Vậy chúng ta nên làm gì? Chuẩn bị vật tư thì trước đó đã sớm chuẩn bị đầy đủ. Kiểm tra hệ thống đê điều? Vậy cũng cần nhân viên chuyên nghiệp xem xét. Hơn nữa tôi nhớ kỹ trong lần họp trước đồng chí Quốc Đống cũng nói muốn tăng cường gia cố hệ thống đê điều sông Ô Giang. Lão Mạnh, việc này chắc cũng sớm chứng thực mà. Vậy bây giờ cần chúng tôi làm gì? Không thể để cán bộ toàn Thị xã đứng đợi trời mưa đó chứ?
Nghiêm Lập Dân đúng là xem thường tên Phó thị trưởng Mạnh Uyên thư sinh này, giống như một tên sinh viên mới tốt nghiệp, một lúc lâu không nói ra lời. Chỉ biết nói miệng. Anh muốn nói gì cũng cần phải suy nghĩ xem làm như thế nào để người ta phục chứ? Cứ nhắn nhủ tinh thần của tỉnh khơi khơi như vậy ai chẳng làm được. Vấn đề nằm ở chỗ làm như thế nào?
- Bí thư Nghiêm nói có lý. Quan trọng nhất là chúng ta nên làm gì. Vừa nãy Phó thị trưởng Mạnh cũng đã nói mai có thể trời sẽ mưa to. Tôi thấy Thị xã cần có phương án khẩn cấp, nhưng phải tính tới nếu lượng mưa vượt quá tưởng tượng của chúng ta, vậy chúng ta nên làm gì? Chỉ sợ cần phải tổ chức nhân viên ra tiền tuyến. Ít nhất bây giờ cần phải có một phương án tổ chức, xác định ai phụ trách mảng nào, ai làm gì để đỡ đến lúc đó sẽ loạn.
Triệu Quốc Đống ngoài mặt khen Nghiêm Lập Dân, nhưng trên thực tế là phản biện thay Mạnh Uyên. Mặc dù hắn không có quan hệ gì mấy với Mạnh Uyên, nhưng ít nhất đối phương cũng bỏ tiền ra làm đê cho hắn. Hơn nữa Triệu Quốc Đống biết lần này Ninh Lăng gặp nguy cơ lớn nhất từ trước đến giờ, sớm chuẩn bị cũng sẽ có thể giảm bớt tổn thất.
/1736
|