Bỏ máy xuống, Ninh Pháp mới cảm thấy yên tâm, nhưng vẻ mặt lại trở nên nghiêm túc. Điều này làm Ứng Đông Lưu có chút khó hiểu.
Từ nội dung cuộc điện thoại của Ninh Pháp thì nhất định là Đinh Sâm hoặc Hồ Liêm gọi điện tới, hơn nữa việc đã xử lý xong. Chẳng qua vẻ mặt Ninh Pháp không hề dễ dàng gì.
- Đông Lưu, chuyện Hoài Khánh là cảnh báo đối với chúng ta.
Ninh Pháp dựa lưng vào ghế rồi nói:
- Trung ương quyết đoán điều chỉnh chính sách là có nguyên nhân rõ ràng. Công tác nông thôn năm nay được chú ý ở mức cao nhất từ trước đến giờ, xem ra cũng là thấy tình hình nguy hiểm ở nông thôn, chúng ta có lẽ đã coi nhẹ việc này.
Ứng Đông Lưu đang suy nghĩ hàm nghĩa trong câu nói của Ninh Pháp.
Ninh Pháp là người đề cao phát triển kinh tế, nhấn mạnh không có phát triển sẽ không có gì. Câu nói phát triển là chân lý của Đặng Tiểu Bình được Ninh Pháp vận dụng đến mức tối đa.
Đương nhiên Ứng Đông Lưu cũng thừa nhận trong thời gian Ninh Pháp ở An Nguyên, kinh tế An Nguyên đã phát triển rất nhanh. GDP của Thành phố An Đô đã vọt lên thứ năm trong tất cả các tỉnh thành Trung Quốc, kém Thành Đô đứng thứ tư không có mấy. Mà tốc độ tăng trưởng là đứng đầu bảng. Kinh tế của An Nguyên cũng từ thứ tám toàn quốc giờ lên đứng thứ năm trong cấp tỉnh. Thành tích này là rất rõ ràng, đây chính là nguyên nhân mà Ninh Pháp có thể thành Bí thư tỉnh ủy trẻ nhất cả nước khi mới 43 tuổi.
Nhưng kinh tế An Nguyên phát triển mạnh lại mang tới mâu thuẫn xã hội càng lúc càng lớn. Cải cách công ty nhà nước, giải tỏa khi xây dựng thành thị, làm hỏng hoàn cảnh tự nhiên, nông thôn hỗn loạn và phương tiện trụ cột lạc hậu, mấy điều này sẽ khiến mất ổn định xã hội. Nhưng quy mô hơn ngàn người ở Hoài Khánh là lần đầu tiên diễn ra trong lịch sử An Nguyên.
Ninh Pháp thấy Ứng Đông Lưu không nói gì liền cười nói:
- Đông Lưu, có phải là thấy lời tôi nói không đúng với suy nghĩ?
Lời này hơi nặng, Ứng Đông Lưu không tiện đáp.
- Bí thư Ninh, thực ra đây là vấn đề không thể tránh khỏi khi cải cách. Dù sao cải cách và phát triển kinh tế là sự khiêu chiến lớn đối với Đảng ta. Từ thời đại kinh tế bao cấp chuyển sang nền kinh tế thị trường, Đảng ủy, chính quyền chúng ta nên đứng ở vị trí nào trong đó, Đảng viên chúng ta làm như thế nào để chỉ ra phương hướng, đây là câu hỏi đối với Đảng ta. Thủ tướng Đặng cũng đã nói cải cách là ném đá dò đường nhưng Thủ tướng Đặng cũng nó vấn đề của Trung Quốc xét tới cùng là vấn đề nông dân. Vấn đề nông dân không được giải quyết, kinh tế Trung Quốc không có trụ cột tốt. Trung Quốc không thể thành cường quốc thế giới.
Ninh Pháp gật đầu, Ứng Đông Lưu nói mặc dù mờ mịt nhưng hai người đã làm việc với nhau hơn hai năm, y coi như hiểu tính cách của Ứng Đông Lưu. Đối phương đang biến tướng nhắc mình phải điều chỉnh công việc trung tâm, dồn sang công tác nông thôn, không nên chỉ nhìn chằm chằm vào phát triển công nghiệp.
Hai người đã bắt đầu tiến vào giai ddoanj ổn định, hơn nữa Ninh Pháp cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu mặc dù có vài quan điểm không nhất trí với mình, nhưng không phải kẻ hẹp hòi, nhỏ nhen. Trong Hội nghị thường ủy Ứng Đông Lưu cũng thường xuyên đưa ra mấy quan điểm khiến người ta ngạc nhiên. Công việc thực tế, Ứng Đông Lưu cũng có chỗ độc đáo. Ninh Pháp thậm chí còn có chút khó hiểu đó là Ứng Đông Lưu và mình hình như là cặp đôi trời sinh, có thể bù đắp cho nhau.
- Đông Lưu, nếu chuyện Hoài Khánh đã là cảnh báo đối với chúng ta, tôi nghĩ tỉnh nên cẩn thận đối phó việc này. Tôi cũng đã đọc được thấy những tỉnh thành xung quanh bắt đầu từ năm 98 đã lục tục xuất hiện mấy việc này, có một số tạo thành ảnh hưởng rất lớn, chúng ta không thể coi nhẹ. Tỉnh ủy cũng nên tiến hành nghiên cứu đối với những vấn đề xảy ra ở nông thôn, vừa muốn trị ngọn, vừa phải trị gốc. Làm như thế nào để giải quyết mấy vấn đề này từ căn bản.
Ninh Pháp nói được như vậy làm Ứng Đông Lưu rất cao hứng. Ninh Pháp giỏi trong việc quan sát hướng đi, biến hoá về chính sách của Trung ương, hơn nữa có thể kịp thời đưa ra đối sách.
An Nguyên phát triển kinh tế không cân bằng. Thành phố An Đô đứng đầu tuyệt đối, Miên Châu Kiến Dương xếp hàng hai, Lam Sơn cùng Tân Châu đang phát triển mạnh; nhưng Thông Thành, Thiên Châu vẫn còn nghèo khó, Vinh Sơn, Lô Hóa cũng đang suy yếu. Hai Thành phố công nghiệp cũ này có nhiều vấn đề tồn tại như công nhân mất việc với số lượng lớn, mâu thuẫn xã hội là những vấn đề rất khó khăn với Đảng ủy, chính quyền địa phương.
Có thể nói 14 thành phố, Thị xã An Nguyên phát triển chỗ cao chỗ thấp. Phía trên phát triển càng nhanh, phía sau càng trì trệ. Ngoài Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng cố gắng thoát khỏi vòng tuần hoàn xấu này thì vòng tròn kia chính là một quy luật trên người mấy Thị xã phát triển chậm của An Nguyên.
- Bí thư Ninh, giải quyết vấn đề nông thôn không phải việc một sớm một chiều, điều này cần phải phát triển kinh tế để tăng tài chính giúp nông thôn. Tôi cảm thấy Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh phải chuẩn bị tâm lý chiến đấu lâu dài, cũng phải giải quyết mấy vấn đề cấp bách trước mắt.
Ứng Đông Lưu nói.
- Ừ, ý kiến của anh rất đúng, không thể nào thiên lệch được, phải trị cả gốc lẫn ngọn, nhưng rất khó thấy hiệu quả ngay lập tức. Chẳng qua nếu không giải quyết sẽ khiến cho chúng ta gặp bị động rất lớn trong công việc.
Ninh Pháp nói.
- Đúng thế Bí thư Ninh, cho nên chúng ta cần phải chú trọng công việc này, nếu không chuyện ở Hoài Khánh sẽ xảy ra một lần nữa.
Ứng Đông Lưu nói:
- Lão Hồ và lão Đinh đã về chưa?
- Có lẽ bây giờ vừa ăn cơm. Chuyện đã xử lý xong, Lão Hồ và lão Đinh vẫn cùng Trần Anh Lộc ở tuyến đầu. Triệu Quốc Đống ở phía trước nói chuyện với quần chúng, cuối cùng mới không xảy ra chuyện. Cả tối nay tôi vẫn lo lắng có nên báo cáo với Trung ương không? May là không xảy ra vấn đề lớn.
Ninh Pháp lúc này vẻ mặt mới tốt hơn chút.
- Ồ. Triệu Quốc Đống còn trẻ, Trần Anh Lộc không sợ cậu ta không xử lý được sao?
Ứng Đông Lưu nhíu mày nói.
- Biết sao được, Hà Chiếu Thành không có ở Hoài Khánh, Trần Anh Lộc không thể tự mình ra trận. Chỉ có Triệu Quốc Đống là thích hợp nhất. Đông Lưu, đừng coi nhẹ cậu ta, cậu ta xuất thân công an nên có chút kinh nghiệm khi xử lý việc này, cuối cùng không làm người ta thất vọng.
Ninh Pháp cười nói:
- Đông Lưu, chắc anh cũng biết Triệu Quốc Đống cưới con gái Lưu lão tam mà.
- Ừ, tôi có nghe tới.
Ứng Đông Lưu hơi động tâm. Ninh Pháp chưa bao giờ nhắc với mình về việc này. Lưu gia mặc dù đã không còn là gia tộc cách mạng nữa nhưng sức ảnh hưởng không hề kém. Hứa Gia Ninh cùng Lưu Trọng Bình phát triển mạnh, anh em Lưu Thác, Lưu Nham đang dâng lên, nhất là Lưu lão vẫn còn sống nên có không ít người bên chính trị, Quốc Đống.
….
Triệu Quốc Đống ngủ đến tám giờ mới dậy. Hắn nhìn đồng hồ rồi vội vàng đứng lên đi rửa mặt. Cũng may Lệnh Hồ Triều đã sớm chuẩn bị xong mọi chuyện, hắn có thể lập tức lên đường.
Sáng nay hắn cùng đoàn người Hứa Ngôn Hoa đến Đại học công nghiệp An Nguyên, cũng nói chuyện với người ở đây, bàn về tương lai phát triển của ngành điện tử thông tin Hoài Khánh, điều tra xem làm như thế nào vận dụng tốt điều kiện của Đại học công nghiệp với ngành sản xuất điện tử thông tin của Hoài Khánh.
Cuộc khảo sát và tọa đàm buổi sáng khá thuận lợi, Đại học công nghiệp An Nguyên có thái độ hoan nghênh đối với ngành điện tử thông tin của Hoài Khánh. Dù sao có thể kết hợp thành quả nghiên cứu của nhà trường vào thực tế cũng sẽ khiến cho trường tạo được thương hiệu lớn.
Hai bên nói chuyện rất vui vẻ, Hứa Ngôn Hoa và trưởng khoa Điện tử công trình cảm thấy mình vừa gặp đã quen, trưa cũng ăn ở nhà ăn của trường đủ thấy hai bên ăn ý như thế nào.
Sau khi đưa đoàn người Hứa Ngôn Hoa lên quốc lộ 226, Triệu Quốc Đống mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Từ hôm qua đến hôm nay, hắn vẫn không chính thức thả lỏng mình. Hứa Ngôn Hoa có ấn tượng tốt đối với Hoài Khánh, nhưng còn nhiều nhân tố ảnh hưởng đến việc đầu tư của đối phương. Cuối cùng Hứa Ngôn Hoa có chọn Hoài Khánh hay không thì không rõ nên hắn không có đi báo cáo với Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành về việc này, tránh cho cuối cùng lại thất vọng.
Sâu trong lòng Triệu Quốc Đống hy vọng có thể làm thành hạng mục này. Theo hắn nhớ về sau ngành điện tử thông tin sẽ là thứ các thành phố lớn cạnh tranh nhau kịch liệt. Nếu như Hoài Khánh có thể đi trước một bước thì về sau khi lĩnh vực này phát triển này thì Hoài Khánh và An Đô kết hợp lại đối đầu với các thành phố khu vực duyên hải, thực hiện sản nghiệp hỗ trợ lẫn nhau, phần cứng và phần mềm cùng phát triển. Theo Triệu Quốc Đống thấy thì An Đô và Hoài Khánh sớm muộn cũng sẽ hợp tác mạnh.
Từ nội dung cuộc điện thoại của Ninh Pháp thì nhất định là Đinh Sâm hoặc Hồ Liêm gọi điện tới, hơn nữa việc đã xử lý xong. Chẳng qua vẻ mặt Ninh Pháp không hề dễ dàng gì.
- Đông Lưu, chuyện Hoài Khánh là cảnh báo đối với chúng ta.
Ninh Pháp dựa lưng vào ghế rồi nói:
- Trung ương quyết đoán điều chỉnh chính sách là có nguyên nhân rõ ràng. Công tác nông thôn năm nay được chú ý ở mức cao nhất từ trước đến giờ, xem ra cũng là thấy tình hình nguy hiểm ở nông thôn, chúng ta có lẽ đã coi nhẹ việc này.
Ứng Đông Lưu đang suy nghĩ hàm nghĩa trong câu nói của Ninh Pháp.
Ninh Pháp là người đề cao phát triển kinh tế, nhấn mạnh không có phát triển sẽ không có gì. Câu nói phát triển là chân lý của Đặng Tiểu Bình được Ninh Pháp vận dụng đến mức tối đa.
Đương nhiên Ứng Đông Lưu cũng thừa nhận trong thời gian Ninh Pháp ở An Nguyên, kinh tế An Nguyên đã phát triển rất nhanh. GDP của Thành phố An Đô đã vọt lên thứ năm trong tất cả các tỉnh thành Trung Quốc, kém Thành Đô đứng thứ tư không có mấy. Mà tốc độ tăng trưởng là đứng đầu bảng. Kinh tế của An Nguyên cũng từ thứ tám toàn quốc giờ lên đứng thứ năm trong cấp tỉnh. Thành tích này là rất rõ ràng, đây chính là nguyên nhân mà Ninh Pháp có thể thành Bí thư tỉnh ủy trẻ nhất cả nước khi mới 43 tuổi.
Nhưng kinh tế An Nguyên phát triển mạnh lại mang tới mâu thuẫn xã hội càng lúc càng lớn. Cải cách công ty nhà nước, giải tỏa khi xây dựng thành thị, làm hỏng hoàn cảnh tự nhiên, nông thôn hỗn loạn và phương tiện trụ cột lạc hậu, mấy điều này sẽ khiến mất ổn định xã hội. Nhưng quy mô hơn ngàn người ở Hoài Khánh là lần đầu tiên diễn ra trong lịch sử An Nguyên.
Ninh Pháp thấy Ứng Đông Lưu không nói gì liền cười nói:
- Đông Lưu, có phải là thấy lời tôi nói không đúng với suy nghĩ?
Lời này hơi nặng, Ứng Đông Lưu không tiện đáp.
- Bí thư Ninh, thực ra đây là vấn đề không thể tránh khỏi khi cải cách. Dù sao cải cách và phát triển kinh tế là sự khiêu chiến lớn đối với Đảng ta. Từ thời đại kinh tế bao cấp chuyển sang nền kinh tế thị trường, Đảng ủy, chính quyền chúng ta nên đứng ở vị trí nào trong đó, Đảng viên chúng ta làm như thế nào để chỉ ra phương hướng, đây là câu hỏi đối với Đảng ta. Thủ tướng Đặng cũng đã nói cải cách là ném đá dò đường nhưng Thủ tướng Đặng cũng nó vấn đề của Trung Quốc xét tới cùng là vấn đề nông dân. Vấn đề nông dân không được giải quyết, kinh tế Trung Quốc không có trụ cột tốt. Trung Quốc không thể thành cường quốc thế giới.
Ninh Pháp gật đầu, Ứng Đông Lưu nói mặc dù mờ mịt nhưng hai người đã làm việc với nhau hơn hai năm, y coi như hiểu tính cách của Ứng Đông Lưu. Đối phương đang biến tướng nhắc mình phải điều chỉnh công việc trung tâm, dồn sang công tác nông thôn, không nên chỉ nhìn chằm chằm vào phát triển công nghiệp.
Hai người đã bắt đầu tiến vào giai ddoanj ổn định, hơn nữa Ninh Pháp cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu mặc dù có vài quan điểm không nhất trí với mình, nhưng không phải kẻ hẹp hòi, nhỏ nhen. Trong Hội nghị thường ủy Ứng Đông Lưu cũng thường xuyên đưa ra mấy quan điểm khiến người ta ngạc nhiên. Công việc thực tế, Ứng Đông Lưu cũng có chỗ độc đáo. Ninh Pháp thậm chí còn có chút khó hiểu đó là Ứng Đông Lưu và mình hình như là cặp đôi trời sinh, có thể bù đắp cho nhau.
- Đông Lưu, nếu chuyện Hoài Khánh đã là cảnh báo đối với chúng ta, tôi nghĩ tỉnh nên cẩn thận đối phó việc này. Tôi cũng đã đọc được thấy những tỉnh thành xung quanh bắt đầu từ năm 98 đã lục tục xuất hiện mấy việc này, có một số tạo thành ảnh hưởng rất lớn, chúng ta không thể coi nhẹ. Tỉnh ủy cũng nên tiến hành nghiên cứu đối với những vấn đề xảy ra ở nông thôn, vừa muốn trị ngọn, vừa phải trị gốc. Làm như thế nào để giải quyết mấy vấn đề này từ căn bản.
Ninh Pháp nói được như vậy làm Ứng Đông Lưu rất cao hứng. Ninh Pháp giỏi trong việc quan sát hướng đi, biến hoá về chính sách của Trung ương, hơn nữa có thể kịp thời đưa ra đối sách.
An Nguyên phát triển kinh tế không cân bằng. Thành phố An Đô đứng đầu tuyệt đối, Miên Châu Kiến Dương xếp hàng hai, Lam Sơn cùng Tân Châu đang phát triển mạnh; nhưng Thông Thành, Thiên Châu vẫn còn nghèo khó, Vinh Sơn, Lô Hóa cũng đang suy yếu. Hai Thành phố công nghiệp cũ này có nhiều vấn đề tồn tại như công nhân mất việc với số lượng lớn, mâu thuẫn xã hội là những vấn đề rất khó khăn với Đảng ủy, chính quyền địa phương.
Có thể nói 14 thành phố, Thị xã An Nguyên phát triển chỗ cao chỗ thấp. Phía trên phát triển càng nhanh, phía sau càng trì trệ. Ngoài Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng cố gắng thoát khỏi vòng tuần hoàn xấu này thì vòng tròn kia chính là một quy luật trên người mấy Thị xã phát triển chậm của An Nguyên.
- Bí thư Ninh, giải quyết vấn đề nông thôn không phải việc một sớm một chiều, điều này cần phải phát triển kinh tế để tăng tài chính giúp nông thôn. Tôi cảm thấy Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh phải chuẩn bị tâm lý chiến đấu lâu dài, cũng phải giải quyết mấy vấn đề cấp bách trước mắt.
Ứng Đông Lưu nói.
- Ừ, ý kiến của anh rất đúng, không thể nào thiên lệch được, phải trị cả gốc lẫn ngọn, nhưng rất khó thấy hiệu quả ngay lập tức. Chẳng qua nếu không giải quyết sẽ khiến cho chúng ta gặp bị động rất lớn trong công việc.
Ninh Pháp nói.
- Đúng thế Bí thư Ninh, cho nên chúng ta cần phải chú trọng công việc này, nếu không chuyện ở Hoài Khánh sẽ xảy ra một lần nữa.
Ứng Đông Lưu nói:
- Lão Hồ và lão Đinh đã về chưa?
- Có lẽ bây giờ vừa ăn cơm. Chuyện đã xử lý xong, Lão Hồ và lão Đinh vẫn cùng Trần Anh Lộc ở tuyến đầu. Triệu Quốc Đống ở phía trước nói chuyện với quần chúng, cuối cùng mới không xảy ra chuyện. Cả tối nay tôi vẫn lo lắng có nên báo cáo với Trung ương không? May là không xảy ra vấn đề lớn.
Ninh Pháp lúc này vẻ mặt mới tốt hơn chút.
- Ồ. Triệu Quốc Đống còn trẻ, Trần Anh Lộc không sợ cậu ta không xử lý được sao?
Ứng Đông Lưu nhíu mày nói.
- Biết sao được, Hà Chiếu Thành không có ở Hoài Khánh, Trần Anh Lộc không thể tự mình ra trận. Chỉ có Triệu Quốc Đống là thích hợp nhất. Đông Lưu, đừng coi nhẹ cậu ta, cậu ta xuất thân công an nên có chút kinh nghiệm khi xử lý việc này, cuối cùng không làm người ta thất vọng.
Ninh Pháp cười nói:
- Đông Lưu, chắc anh cũng biết Triệu Quốc Đống cưới con gái Lưu lão tam mà.
- Ừ, tôi có nghe tới.
Ứng Đông Lưu hơi động tâm. Ninh Pháp chưa bao giờ nhắc với mình về việc này. Lưu gia mặc dù đã không còn là gia tộc cách mạng nữa nhưng sức ảnh hưởng không hề kém. Hứa Gia Ninh cùng Lưu Trọng Bình phát triển mạnh, anh em Lưu Thác, Lưu Nham đang dâng lên, nhất là Lưu lão vẫn còn sống nên có không ít người bên chính trị, Quốc Đống.
….
Triệu Quốc Đống ngủ đến tám giờ mới dậy. Hắn nhìn đồng hồ rồi vội vàng đứng lên đi rửa mặt. Cũng may Lệnh Hồ Triều đã sớm chuẩn bị xong mọi chuyện, hắn có thể lập tức lên đường.
Sáng nay hắn cùng đoàn người Hứa Ngôn Hoa đến Đại học công nghiệp An Nguyên, cũng nói chuyện với người ở đây, bàn về tương lai phát triển của ngành điện tử thông tin Hoài Khánh, điều tra xem làm như thế nào vận dụng tốt điều kiện của Đại học công nghiệp với ngành sản xuất điện tử thông tin của Hoài Khánh.
Cuộc khảo sát và tọa đàm buổi sáng khá thuận lợi, Đại học công nghiệp An Nguyên có thái độ hoan nghênh đối với ngành điện tử thông tin của Hoài Khánh. Dù sao có thể kết hợp thành quả nghiên cứu của nhà trường vào thực tế cũng sẽ khiến cho trường tạo được thương hiệu lớn.
Hai bên nói chuyện rất vui vẻ, Hứa Ngôn Hoa và trưởng khoa Điện tử công trình cảm thấy mình vừa gặp đã quen, trưa cũng ăn ở nhà ăn của trường đủ thấy hai bên ăn ý như thế nào.
Sau khi đưa đoàn người Hứa Ngôn Hoa lên quốc lộ 226, Triệu Quốc Đống mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Từ hôm qua đến hôm nay, hắn vẫn không chính thức thả lỏng mình. Hứa Ngôn Hoa có ấn tượng tốt đối với Hoài Khánh, nhưng còn nhiều nhân tố ảnh hưởng đến việc đầu tư của đối phương. Cuối cùng Hứa Ngôn Hoa có chọn Hoài Khánh hay không thì không rõ nên hắn không có đi báo cáo với Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành về việc này, tránh cho cuối cùng lại thất vọng.
Sâu trong lòng Triệu Quốc Đống hy vọng có thể làm thành hạng mục này. Theo hắn nhớ về sau ngành điện tử thông tin sẽ là thứ các thành phố lớn cạnh tranh nhau kịch liệt. Nếu như Hoài Khánh có thể đi trước một bước thì về sau khi lĩnh vực này phát triển này thì Hoài Khánh và An Đô kết hợp lại đối đầu với các thành phố khu vực duyên hải, thực hiện sản nghiệp hỗ trợ lẫn nhau, phần cứng và phần mềm cùng phát triển. Theo Triệu Quốc Đống thấy thì An Đô và Hoài Khánh sớm muộn cũng sẽ hợp tác mạnh.
/1736
|