Hứa Kiều vào văn phòng Triệu Quốc Đống, vẻ mặt Triệu Quốc Đống trông rất bình tĩnh nhưng Hứa Kiều biết hôm nay nhất định có chuyện.
Sau tết, Thị trưởng Triệu trông biến hoá không hề nhỏ. Nói chuyện không còn thao thao bất tuyệt như trước, nói chuyện cũng cẩn thận hơn. Điều này làm Hứa Kiều có chút kinh ngạc và cũng phải thầm nghĩ thân phận khác nên thái độ phải khác. Mặc dù không nói tới quan uy nhưng lại có vẻ thâm trầm hơn trước.
- Thị trưởng Hứa, chị thấy sao về việc này?
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.
- Theo tôi thấy chuyện này không thể hoàn toàn trách lão Chúc. Ngài cũng biết lúc đầu Thị xã khi xác định nguyên tắc cũng không bịt kín hết mà chỉ nói rõ đường chính và các công trình phụ trợ quan trọng phải do Công ty khai thác đô thị phụ trách xây dựng, còn đâu Công ty khai thác đô thị có thể tiến hành cân nhắc đấu thầu, chỉ cần đảm bảo chất lượng công trình và việc giám sát.
- Nhưng mà Thị trưởng Hứa, chị đã nghĩ tới có rất nhiều người sẽ lấy vấn đề này mà nói này nói kia không?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
Hắn đương nhiên biết Chúc Trung Nguyên có thể trong vòng nửa năm làm nhanh như vậy tất nhiên là phải dùng hai chân để đi. Nhưng công trình này được rất nhiều người chú ý tới, thoáng có chút sơ sót sẽ khiến bao người đặt câu hỏi. Nhất là đám người sớm khó chịu vì Chúc Trung Nguyên nắm toàn quyền ở Công ty khai thác đô thị, bọn họ luôn muốn tìm lý do mà nhằm vò Chúc Trung Nguyên.
Cũng may về trình tự không có vấn đề gì nhưng việc này đủ thành một điểm cảnh báo. Chuyện đấu thầu các công trình phụ trợ nếu chất lượng công trình có chuyện, hoặc là khi thi công xảy ra mất an toàn lao động thì đó sẽ là việc lớn.
Hứa Kiều thở dài một tiếng:
- Thị trưởng Triệu, có nhiều chuyện lão Chúc cũng khó xử.
- Tôi biết, nếu không sao tôi lại tìm chị tới để bàn.
Triệu Quốc Đống xua tay cắt ngang lời của Hứa Kiều.
- Chị phải nhắc lão Chúc, chuyện này nhất định có người lấy lý do làm khó dễ. Chẳng qua lão Chúc chỉ cần dựa theo nguyên tắc chúng ta đặt ra thì không sao cả. Bảo anh ta tiếp tục làm việc, tiến độ và chất lượng công trình phải đảm bảo, ngoài ra cũng tăng cường hệ thống giám sát.
….
Trần Anh Lộc đúng là có chút là lạ với biểu hiện của Triệu Quốc Đống trong thời gian này.
Hắn không còn lớn tiếng nói chuyện hay có hành động gì lớn, giống như đi theo một con đường quy củ. Nếu là như vậy thì là việc mọi người đều vui vẻ.
- Bí thư Trần, Chủ nhiệm Ân tới.
- Mời anh ta vào.
Trần Anh Lộc nói.
Ân Cảnh Tùng có vẻ rất bất mãn với vấn đề xuất hiện ở Công ty khai thác đô thị. Ân Cảnh Tùng đã hai lần trao đổi với Trần Anh Lộc, có lẽ Ân Cảnh Tùng muốn tăng cường công việc giám sát với hệ thống Ủy ban Xây dựng. Chẳng qua bây giờ đột nhiên yêu cầu điều chỉnh bộ máy thanh tra Ủy ban Xây dựng thì khó tránh khỏi tạo thành phong ba.
Triệu Quốc Đống có vẻ quá trầm ổn làm cho Trần Anh Lộc lại lo hắn có phải đột nhiên muốn làm ra hành động nào lớn để người ta trố mắt hay không? Nhưng bây giờ xem ra không phải.
Trần Anh Lộc vẫn hy vọng trong nhiệm kỳ của mình kinh tế Hoài Khánh có thể đi vào ổn định. Mặc dù y cũng hy vọng kinh tế Hoài Khánh có thể phát triển nhanh hơn một chút, nhưng dù sao ngành công nghiệp truyền thống của Hoài Khánh đang trong quá trình điều chỉnh, không thể nào thoáng cái sẽ xử lý tốt được. Ý tưởng của Triệu Quốc Đống là tốt nhưng nếu muốn làm thì chỉ khi cục diện ổn định mới có thể làm được.
Trần Anh Lộc không hy vọng Triệu Quốc Đống làm quá đáng, nhưng đồng thời cũng không hy vọng Triệu Quốc Đống sẽ tự phong bế mình. Thăng bằng là tốt nhất nhưng Triệu Quốc Đống còn trẻ sợ rằng khó có thể nắm giữ chừng mực. Cho nên y làm Bí thư Thị ủy không thể không có một chút hành động để điều chỉnh.
Tình hình Công ty khai thác đô thị thì Trần Anh Lộc biết. Chúc Trung Nguyên về tổng thể mà nói làm cũng ổn, nhưng vẫn có chút vấn đề. Mặc dù vẫn trong nguyên tắc cho phép nhưng đối với một số người lại thấy khó chịu.
Trần Anh Lộc cũng có chút buồn bực. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Không chỉ là bên kia, hình như mọi người đều đều không muốn dừng gió. Không biết có phải có người lợi dụng tính nhẫn nại của mình nên muốn gây chuyện không?
…
Lữ Thu Thần có chút giật mình nhìn Tiêu Triều. Chẳng lẽ đây là một cái bẫy mà Triệu Quốc Đống khổ tâm giăng ra sao?
- Hình như không cần như vậy mà.
Lữ Thu Thần nói.
- Đổi Trưởng phòng thanh tra Ủy ban Xây dựng, Mao Tùng làm ở Ủy ban kỷ luật nhiều năm, xem ra cũng tiện cho việc xây dựng sự liêm khiết của hệ thống Ủy ban Xây dựng. Chúc Trung Nguyên vốn là Ủy viên Đảng ủy Ủy ban Xây dựng, hơn nữa y cũng có trách nhiệm nhất định ở việc này. Kiêm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng có lẽ không có bao nhiêu ý nghĩa.
- Tôi cảm thấy vấn đề phải nhìn từ bản chất của nó. Công ty khai thác đô thị có vấn đề, Chúc Trung Nguyên đương nhiên có trách nhiệm nhất định, nhưng chúng ta cần phải xem đây là do nguyên nhân gì tạo thành. Tăng cường lực lượng thanh tra là cần thiết. Vừa nãy Chủ nhiệm Cảnh Tùng cũng đã nói rất rõ ràng. Đây là cái nhìn chung của mọi người, nhưng tại sao Công ty khai thác đô thị lại gặp chuyện này? Tôi thấy việc này có quan hệ lớn đến việc Ủy ban Xây dựng can thiệp một cách quá đáng vào công việc của Công ty khai thác đô thị.
Triệu Quốc Đống nâng chén trà lên nhấp một ngụm. Lữ Thu Thần không thể tin nổi vị Thị trưởng sau tết bắt đầu im ắng, ẩn nhẫn lại tạm thời ra chiêu, điều này có vẻ không ổn.
- Thị trưởng Hứa Kiều đã nhiều lần đề cập với tôi. Trước đó tôi không quá chú ý nhưng lúc này xảy ra chuyện tôi mới ý thức được vấn đề rất phức tạp.
Triệu Quốc Đống dùng từ ngữ rất khôn khéo, vấn đề không nghiêm trọng nhưng rất phức tạp. Công ty khai thác đô thị cũng không phải Công ty khai thác đô thị của Ủy ban Xây dựng. Chúng ta không thể coi nó đơn giản như một Công ty xây dựng. Trên vai Công ty khai thác đô thị nắm giữ trọng trách quan hệ, xây dựng đô thị Hoài Khánh chúng ta. Độc lập hoạt động cũng là nguyên tắc ban đầu được đưa ra. Mặc dù Công ty khai thác đô thị thuộc Ủy ban Xây dựng nhưng tôi đã sớm nhắc ở vấn đề nghiệp vụ Ủy ban Xây dựng không nên can thiệp quá nhiều nếu không sẽ không tốt.
Các thường vụ đang ngồi đều lạnh nhạt quan sát. Triệu Quốc Đống đã lâu không lên tiếng. Trong Hội nghị thường ủy có thể nghe thấy tiếng Triệu Quốc Đống đúng là hiếm thấy. Lữ Thu Thần làm vậy có vẻ cũng không đúng. Việc được thông qua trong hội nghị thường trực Ủy ban vậy mà anh còn lật lại ở Hội nghị thường ủy, đây là không ổn.
- Ý kiến của Thị trưởng Thu Thần cũng hơi có lý một chút. Nhưng tôi cảm thấy không thể vơ đũa cả nắm, phải căn cứ công việc mà bố trí. Công ty khai thác đô thị cần giám sát nhưng đó là về thể chế. Công ty khai thác đô thị phải có quyền lực không bị yếu tố bên ngoài ảnh hưởng.
Lữ Thu Thần nghe xong không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Trong hội nghị thường trực Ủy ban, Triệu Quốc Đống không hề nhắc đến việc Chúc Trung Nguyên làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, chỉ là hàm súc nói Công ty khai thác đô thị bây giờ bị Ủy ban Xây dựng can thiệp quá nhiều là không thích hợp. Lúc ấy y không qua chú ý, không ngờ Triệu Quốc Đống lại giở chiêu này trong Hội nghị thường ủy.
Thức thời mới là kẻ thông minh, ngay cả Ân Cảnh Tùng cũng bị lợi dụng, đương nhiên có lẽ Ân Cảnh Tùng cũng vui vẻ bị lợi dụng. Người của Ủy ban kỷ luật có thể thành công tiến vào hệ thống Ủy ban Xây dựng, không chừng là do hai người Triệu Quốc Đống cùng Ân Cảnh Tùng liên minh làm ra. Lữ Thu Thần chỉ có thể gật đầu.
….
Chúc Trung Nguyên nhận được thông báo mình thành Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng nhưng không quá vui.
Vị trí giám đốc Công ty khai thác đô thị đúng là không dễ ngồi. Xảy ra chuyện còn có thể lên chức. mặc dù Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng cùng cấp với giám đốc Công ty khai thác đô thị, kiêm nhiệm cũng không thêm đồng lương nào nhưng ý nghĩa lại khác. Tức là mình không còn bị tên Phó chủ nhiệm nào của Ủy ban Xây dựng cũng có thể gây khó dễ.
Chúc Trung Nguyên đương nhiên biết tại sao mình lại được lên làm Phó chủ nhiệm, chuyện này liên quan đến tiền đồ chính trị của y thì sao Chúc Trung Nguyên dám coi nhẹ. Mỗi một chi tiết y đều phải suy nghĩ cẩn thận.
Trong ba tháng này Thị trưởng Triệu đến kiểm tra công việc không quá nhiều, nhưng Chúc Trung Nguyên thấy rõ Thị trưởng nghe nhiều nói ít. Điều này làm cho y có chút sợ hãi. Chẳng qua y cũng phải thừa nhận mình làm tốt công việc, không có gì phải sợ cả. Về vấn đề khác thì y cũng báo cáo với Thị trưởng Hứa, Thị trưởng Hứa cũng bảo y nắm giữ chừng mực là được, không làm quá vấn đề nguyên tắc thì sẽ không sao.
Sau tết, Thị trưởng Triệu trông biến hoá không hề nhỏ. Nói chuyện không còn thao thao bất tuyệt như trước, nói chuyện cũng cẩn thận hơn. Điều này làm Hứa Kiều có chút kinh ngạc và cũng phải thầm nghĩ thân phận khác nên thái độ phải khác. Mặc dù không nói tới quan uy nhưng lại có vẻ thâm trầm hơn trước.
- Thị trưởng Hứa, chị thấy sao về việc này?
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.
- Theo tôi thấy chuyện này không thể hoàn toàn trách lão Chúc. Ngài cũng biết lúc đầu Thị xã khi xác định nguyên tắc cũng không bịt kín hết mà chỉ nói rõ đường chính và các công trình phụ trợ quan trọng phải do Công ty khai thác đô thị phụ trách xây dựng, còn đâu Công ty khai thác đô thị có thể tiến hành cân nhắc đấu thầu, chỉ cần đảm bảo chất lượng công trình và việc giám sát.
- Nhưng mà Thị trưởng Hứa, chị đã nghĩ tới có rất nhiều người sẽ lấy vấn đề này mà nói này nói kia không?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
Hắn đương nhiên biết Chúc Trung Nguyên có thể trong vòng nửa năm làm nhanh như vậy tất nhiên là phải dùng hai chân để đi. Nhưng công trình này được rất nhiều người chú ý tới, thoáng có chút sơ sót sẽ khiến bao người đặt câu hỏi. Nhất là đám người sớm khó chịu vì Chúc Trung Nguyên nắm toàn quyền ở Công ty khai thác đô thị, bọn họ luôn muốn tìm lý do mà nhằm vò Chúc Trung Nguyên.
Cũng may về trình tự không có vấn đề gì nhưng việc này đủ thành một điểm cảnh báo. Chuyện đấu thầu các công trình phụ trợ nếu chất lượng công trình có chuyện, hoặc là khi thi công xảy ra mất an toàn lao động thì đó sẽ là việc lớn.
Hứa Kiều thở dài một tiếng:
- Thị trưởng Triệu, có nhiều chuyện lão Chúc cũng khó xử.
- Tôi biết, nếu không sao tôi lại tìm chị tới để bàn.
Triệu Quốc Đống xua tay cắt ngang lời của Hứa Kiều.
- Chị phải nhắc lão Chúc, chuyện này nhất định có người lấy lý do làm khó dễ. Chẳng qua lão Chúc chỉ cần dựa theo nguyên tắc chúng ta đặt ra thì không sao cả. Bảo anh ta tiếp tục làm việc, tiến độ và chất lượng công trình phải đảm bảo, ngoài ra cũng tăng cường hệ thống giám sát.
….
Trần Anh Lộc đúng là có chút là lạ với biểu hiện của Triệu Quốc Đống trong thời gian này.
Hắn không còn lớn tiếng nói chuyện hay có hành động gì lớn, giống như đi theo một con đường quy củ. Nếu là như vậy thì là việc mọi người đều vui vẻ.
- Bí thư Trần, Chủ nhiệm Ân tới.
- Mời anh ta vào.
Trần Anh Lộc nói.
Ân Cảnh Tùng có vẻ rất bất mãn với vấn đề xuất hiện ở Công ty khai thác đô thị. Ân Cảnh Tùng đã hai lần trao đổi với Trần Anh Lộc, có lẽ Ân Cảnh Tùng muốn tăng cường công việc giám sát với hệ thống Ủy ban Xây dựng. Chẳng qua bây giờ đột nhiên yêu cầu điều chỉnh bộ máy thanh tra Ủy ban Xây dựng thì khó tránh khỏi tạo thành phong ba.
Triệu Quốc Đống có vẻ quá trầm ổn làm cho Trần Anh Lộc lại lo hắn có phải đột nhiên muốn làm ra hành động nào lớn để người ta trố mắt hay không? Nhưng bây giờ xem ra không phải.
Trần Anh Lộc vẫn hy vọng trong nhiệm kỳ của mình kinh tế Hoài Khánh có thể đi vào ổn định. Mặc dù y cũng hy vọng kinh tế Hoài Khánh có thể phát triển nhanh hơn một chút, nhưng dù sao ngành công nghiệp truyền thống của Hoài Khánh đang trong quá trình điều chỉnh, không thể nào thoáng cái sẽ xử lý tốt được. Ý tưởng của Triệu Quốc Đống là tốt nhưng nếu muốn làm thì chỉ khi cục diện ổn định mới có thể làm được.
Trần Anh Lộc không hy vọng Triệu Quốc Đống làm quá đáng, nhưng đồng thời cũng không hy vọng Triệu Quốc Đống sẽ tự phong bế mình. Thăng bằng là tốt nhất nhưng Triệu Quốc Đống còn trẻ sợ rằng khó có thể nắm giữ chừng mực. Cho nên y làm Bí thư Thị ủy không thể không có một chút hành động để điều chỉnh.
Tình hình Công ty khai thác đô thị thì Trần Anh Lộc biết. Chúc Trung Nguyên về tổng thể mà nói làm cũng ổn, nhưng vẫn có chút vấn đề. Mặc dù vẫn trong nguyên tắc cho phép nhưng đối với một số người lại thấy khó chịu.
Trần Anh Lộc cũng có chút buồn bực. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Không chỉ là bên kia, hình như mọi người đều đều không muốn dừng gió. Không biết có phải có người lợi dụng tính nhẫn nại của mình nên muốn gây chuyện không?
…
Lữ Thu Thần có chút giật mình nhìn Tiêu Triều. Chẳng lẽ đây là một cái bẫy mà Triệu Quốc Đống khổ tâm giăng ra sao?
- Hình như không cần như vậy mà.
Lữ Thu Thần nói.
- Đổi Trưởng phòng thanh tra Ủy ban Xây dựng, Mao Tùng làm ở Ủy ban kỷ luật nhiều năm, xem ra cũng tiện cho việc xây dựng sự liêm khiết của hệ thống Ủy ban Xây dựng. Chúc Trung Nguyên vốn là Ủy viên Đảng ủy Ủy ban Xây dựng, hơn nữa y cũng có trách nhiệm nhất định ở việc này. Kiêm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng có lẽ không có bao nhiêu ý nghĩa.
- Tôi cảm thấy vấn đề phải nhìn từ bản chất của nó. Công ty khai thác đô thị có vấn đề, Chúc Trung Nguyên đương nhiên có trách nhiệm nhất định, nhưng chúng ta cần phải xem đây là do nguyên nhân gì tạo thành. Tăng cường lực lượng thanh tra là cần thiết. Vừa nãy Chủ nhiệm Cảnh Tùng cũng đã nói rất rõ ràng. Đây là cái nhìn chung của mọi người, nhưng tại sao Công ty khai thác đô thị lại gặp chuyện này? Tôi thấy việc này có quan hệ lớn đến việc Ủy ban Xây dựng can thiệp một cách quá đáng vào công việc của Công ty khai thác đô thị.
Triệu Quốc Đống nâng chén trà lên nhấp một ngụm. Lữ Thu Thần không thể tin nổi vị Thị trưởng sau tết bắt đầu im ắng, ẩn nhẫn lại tạm thời ra chiêu, điều này có vẻ không ổn.
- Thị trưởng Hứa Kiều đã nhiều lần đề cập với tôi. Trước đó tôi không quá chú ý nhưng lúc này xảy ra chuyện tôi mới ý thức được vấn đề rất phức tạp.
Triệu Quốc Đống dùng từ ngữ rất khôn khéo, vấn đề không nghiêm trọng nhưng rất phức tạp. Công ty khai thác đô thị cũng không phải Công ty khai thác đô thị của Ủy ban Xây dựng. Chúng ta không thể coi nó đơn giản như một Công ty xây dựng. Trên vai Công ty khai thác đô thị nắm giữ trọng trách quan hệ, xây dựng đô thị Hoài Khánh chúng ta. Độc lập hoạt động cũng là nguyên tắc ban đầu được đưa ra. Mặc dù Công ty khai thác đô thị thuộc Ủy ban Xây dựng nhưng tôi đã sớm nhắc ở vấn đề nghiệp vụ Ủy ban Xây dựng không nên can thiệp quá nhiều nếu không sẽ không tốt.
Các thường vụ đang ngồi đều lạnh nhạt quan sát. Triệu Quốc Đống đã lâu không lên tiếng. Trong Hội nghị thường ủy có thể nghe thấy tiếng Triệu Quốc Đống đúng là hiếm thấy. Lữ Thu Thần làm vậy có vẻ cũng không đúng. Việc được thông qua trong hội nghị thường trực Ủy ban vậy mà anh còn lật lại ở Hội nghị thường ủy, đây là không ổn.
- Ý kiến của Thị trưởng Thu Thần cũng hơi có lý một chút. Nhưng tôi cảm thấy không thể vơ đũa cả nắm, phải căn cứ công việc mà bố trí. Công ty khai thác đô thị cần giám sát nhưng đó là về thể chế. Công ty khai thác đô thị phải có quyền lực không bị yếu tố bên ngoài ảnh hưởng.
Lữ Thu Thần nghe xong không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Trong hội nghị thường trực Ủy ban, Triệu Quốc Đống không hề nhắc đến việc Chúc Trung Nguyên làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, chỉ là hàm súc nói Công ty khai thác đô thị bây giờ bị Ủy ban Xây dựng can thiệp quá nhiều là không thích hợp. Lúc ấy y không qua chú ý, không ngờ Triệu Quốc Đống lại giở chiêu này trong Hội nghị thường ủy.
Thức thời mới là kẻ thông minh, ngay cả Ân Cảnh Tùng cũng bị lợi dụng, đương nhiên có lẽ Ân Cảnh Tùng cũng vui vẻ bị lợi dụng. Người của Ủy ban kỷ luật có thể thành công tiến vào hệ thống Ủy ban Xây dựng, không chừng là do hai người Triệu Quốc Đống cùng Ân Cảnh Tùng liên minh làm ra. Lữ Thu Thần chỉ có thể gật đầu.
….
Chúc Trung Nguyên nhận được thông báo mình thành Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng nhưng không quá vui.
Vị trí giám đốc Công ty khai thác đô thị đúng là không dễ ngồi. Xảy ra chuyện còn có thể lên chức. mặc dù Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng cùng cấp với giám đốc Công ty khai thác đô thị, kiêm nhiệm cũng không thêm đồng lương nào nhưng ý nghĩa lại khác. Tức là mình không còn bị tên Phó chủ nhiệm nào của Ủy ban Xây dựng cũng có thể gây khó dễ.
Chúc Trung Nguyên đương nhiên biết tại sao mình lại được lên làm Phó chủ nhiệm, chuyện này liên quan đến tiền đồ chính trị của y thì sao Chúc Trung Nguyên dám coi nhẹ. Mỗi một chi tiết y đều phải suy nghĩ cẩn thận.
Trong ba tháng này Thị trưởng Triệu đến kiểm tra công việc không quá nhiều, nhưng Chúc Trung Nguyên thấy rõ Thị trưởng nghe nhiều nói ít. Điều này làm cho y có chút sợ hãi. Chẳng qua y cũng phải thừa nhận mình làm tốt công việc, không có gì phải sợ cả. Về vấn đề khác thì y cũng báo cáo với Thị trưởng Hứa, Thị trưởng Hứa cũng bảo y nắm giữ chừng mực là được, không làm quá vấn đề nguyên tắc thì sẽ không sao.
/1736
|