“Cái kia cái gì a ngươi ”. Vô cực đạo trưởng đỉnh một cái mắt gấu mèo ấp a ấp úng một bộ dáng muốn hỏi lại không dám hỏi Long Tại Vũ.
“Cái gì?”. Long Tại Vũ tức giận trừng mắt nhìn Vô cực đạo trưởng.
“Cái kia cái kia tóc ”. Vô cực đạo trưởng nhăn nhó nhìn cổ Long Tại Vũ: “Tại sao không thấy cái tóc kia?”.
“Tóc?”. Long Tại Vũ liền nghĩ đến chuyện giúp cái tên đồ cổ kia tìm người. Nhất thời gân xanh bạo phát.
“Đúng vậy. Ngươi có chỗ nào không thoải mái không?”. Vô cực đạo trưởng khó được có lương tâm hỏi. (t/g: Please. Hắn đó là có lương tâm a. Hắn là lo lắng “bảo bối” của hắn biến mất thôi!)
“Có!”. Long Tại Vũ nắm chặt nắm tay, trong lòng suy tư phải như thế nào đánh Vô cực đạo trưởng thì mới hết giận.
“Không thoải mái chỗ nào?”. Vô cực đạo trưởng vội vàng hỏi. Đồ vật này nọ này hắn cũng không biết có ích lợi gì a! Cho dù thấy Long Tại Vũ có chỗ nào đó không đúng cũng không có lòng dạ nào hỏi!
“Chính là nắm tay không thoải mái!”. Long Tại Vũ nói còn chưa xong, nắm tay liền đánh.
“Tiểu quỷ ngươi làm gì? Ta là vì cứu mạng ngươi mới đem đồ gia truyền cho ngươi dùng! Ngươi như thế nào còn lấy oán trả ơn a?”. Vô cực đạo trưởng chậm rãi né tránh nắm tay Long Tại Vũ. Chết tiệt. Mắt hắn bây giờ còn đau na! (t/g: tự làm bậy không thể sống a!)
“Đều là ngươi lão tạp mao gà mờ này. Nếu không phải ngươi lão tử cũng không bị người buộc phải đi tìm một người không biết sống chết thế nào! Đều là ngươi làm hại!”. Long Tại Vũ phát điên đuổi theo Vô cực đạo trưởng. Nếu hắn không nói mình đúng thật là đã quên, đã vậy hắn còn dám nhắc tới!
“Tìm người nào a? Ai u. Ngươi điểm nhẹ a ”. Vô cực đạo trưởng một bên trốn tránh một bên tức giận mắng: “Tiểu tử, lão tử khi nào thì hại ngươi?”.
“Được rồi, Khải nhi ngươi vừa mới nói tìm người nào a?”. Hiên Viên Thiên Hành xem đúng thời cơ bắt lấy Long Tại Vũ.
“Đều là lão gia hỏa này! Tóc hắn cho ta chính là tóc của thần tộc thượng đế —— Đế Uyên. Ở trên tóc có thần trí của hắn. Tóc tiến vào trong cơ thể của ta hắn liền cảm nhận được, sau đó đem ta đưa đến thần thức của hắn, nói ta tìm tình nhân giúp hắn! Sau đó ta cũng rất không hay ho bị hắn bức tìm!”. Long Tại Vũ vừa nói vừa hung tợn trừng mắt Vô cực đạo trưởng.
“Tìm người nào?”. Vô cực đạo trưởng có chút mất tự nhiên mở miệng.
“Tìm Long Tứ! Hân Nguyệt nghe qua tên này đi!”. Long Tại Vũ thở dài: “Chính là cái lão tổ tông bị trục xuất khỏi long tộc!”.
“Hắn hắn còn chưa có chết?”. Long Hân Nguyệt có chút khiếp sợ nhìn Long Tại Vũ. Khi đó không phải nói Long Tứ bị tộc nhân xử tử sao? Vì cái gì Đế Uyên nói muốn tìm hắn?
“Đế Uyên nói hắn cùng Long Tứ có một chút liên hệ đặc biệt, hắn có thể cảm giác được Long Tứ vẫn chưa chết. Về phần Long Tứ ở nơi nào thì không biết!”. Long Tại Vũ rất muốn tìm khối đậu hủ đâm chết! Biển người mờ mịt biết đi đâu mà tìm Long Tứ a?
“Vậy Đế Uyên kia như thế nào không tìm?”. Long Hân Nguyệt khó hiểu mở miệng. Nếu hắn có thể cảm giác được Long Tứ không chết vì sao không đi tìm hắn? Ngược lại bảo Long Tại Vũ đi tìm.
“Hắn nói hắn không thể rời đi địa phương kia! Giống như có cái gì đó đem hắn vây lại!”. Long Tại Vũ nghi hoặc mở miệng. Theo lý thuyết Đế Uyên kia là đồ cổ vạn tuổi như thế nào dễ dàng bị vây khốn như vậy na? Thật sự là khó hiểu a!
“Đó là bởi vì hắn phải ở nơi nào đó chờ Long Tứ xuất hiện ”. Vô cực đạo trưởng đôi môi có chút run rẩy mở miệng. Thân thể có chút mất tự nhiên run rẩy.
“Ngươi như thế nào biết?”. Long Tại Vũ ánh mắt hơi hơi nheo lại. Vô cực đạo trưởng khác thường làm cho hắn cảm thấy khó hiểu! Bọn họ đang nói Long Tứ, lão quỷ này kích động cái gì a?
“A? Ta? Vì cái gì cũng không biết a!”. Vô cực đạo trưởng vô tội nhìn Long Tại Vũ: “Ngươi sẽ không cho ta chính là Long Tứ đi?”.
“Ngươi ngươi ”. Long Tại Vũ cảm giác chính mình bị Vô cực đạo trưởng đùa giỡn! Không nghĩ tới lão già này còn có trò để diễn!
“Ta làm sao?”. Vô cực đạo trưởng tiếp tục giả ngu sung lăng. Hắn chỉ biết Long Tại Vũ đối hắn bất mãn.
“Không có việc gì!”. Long Tại Vũ có chút nhụt chí đi về phía trước.
“Tại Vũ. Ngươi không cần gấp, chúng ta có thể chậm rãi tìm a! Ngươi yên tâm đi. Nhất định có thể tìm được!”. A Ý ôn nhu vỗ vỗ vai Long Tại Vũ.
“Vẫn là A Ý tốt với ta!”. Long Tại Vũ cảm kích ôm lấy A Ý: “A Ý đối ta tốt nhất. Nếu A Ý là nữ tử ta nhất định thú ngươi!”.
“Nhưng ta là nam tử làm sao bây giờ a?”. A Ý có chút thất vọng mở miệng: “Vậy Tại Vũ sẽ không thích ta sao?”.
“Đương nhiên không phải!”. Long Tại Vũ vội vàng giải thích nói: “Ta mặc kệ A Ý là nam hay là nữ đều thực thích A Ý! Thật sự!”.
Long Hân Nguyệt cùng Hiên Viên Thiên Hành hé ra gương mặt có thể đông chết người, một người một người đem A Ý cùng Long Tại Vũ tách ra.
“Hì hì. Đồ đệ a. Ngươi xem đi. Theo chân bọn họ ở cùng một chỗ chẳng những có bạc xài. Còn có thể xem diễn miễn phí! Thật sự là rất có lời!”. Vô cực đạo trưởng tươi cười đáng khinh nhìn chằm chằm hai cặp đối diện.
“”. Thanh Trúc không nói gì nhìn Vô cực đạo trưởng, hắn chưa bao giờ biết sư phụ còn có tiềm chất sắc lang!
“Ngươi làm gì?”. Long Tại Vũ đang cảm động đột nhiên bị Hiên Viên Thiên Hành lôi đi, có chút không hờn giận trừng mắt nhìn hắn.
“Làm gì? Ngươi cư nhiên dám ở trước mặt ta cùng nam nhân khác tán tỉnh! Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn a!”. Hiên Viên Thiên Hành xanh mặt. Xem ra hắn thật sự đối Long Tại Vũ thật quá tốt, nên Long Tại Vũ mới dám làm trò xằng bậy trước mặt hắn!
“Ngươi không cần cố tình gây sự được không? Cái gì kêu cùng người khác tán tỉnh? Cho dù đúng thì thế nào? Chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi quản!”. Long Tại Vũ buồn bực bỏ tay Hiên Viên Thiên Hành ra. Người này thật sự là nhàm chán!
“Còn chưa tới phiên ta đến quản? Ta đây làm cho ngươi biết ta là người gì của ngươi!”. Hiên Viên Thiên Hành không giận phản cười, mạnh mẽ đem Long Tại Vũ vây ở trong lòng ngực, một tay nâng gáy hắn một tay ôm thắt lưng hắn, không để cho hắn cự tuyệt mà khiêu mở hàm răng hắn ra.
“Ngô ngươi này hỗn đản ”. Long Tại Vũ dùng sức giãy dụa, bên cạnh có người hắn cư nhiên không hề cố kị gì mà hôn mình!
“Thân thân hôn ”. Vô cực đạo trưởng sát sát nước miếng khóe miệng vẻ mặt mê gái nhìn chằm chằm hai người Hiên Viên Thiên Hành. Biểu tình kia càng thêm vẻ đáng khinh.
“Sư phụ ”. Sắc mặt Thanh Trúc một trận xanh một trận trắng, sư phụ thật sự là
“Đừng nói nhìn kỹ ”. Vô cực đạo trưởng mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm hai người, không phát hiện Thanh Trúc phía sau đã muốn giơ lên tay trái, sau đó giơ tay chém xuống
“A ”. Vô cực đạo trưởng kêu thảm thiết một tiếng bị đồ đệ đánh vựng!
“Chưa từng nghe qua phi lễ chớ nhìn sao?”. Thanh Trúc thản nhiên nhìn Long Tại Vũ bên kia liếc mắt một cái, đem Vô cực đạo trưởng tha đi! (t/g: đáng thương oa a! Cư nhiên bị đồ đệ đánh hôn mê!)
“Ngươi ngô buông ra a ”. Long Tại Vũ cố sức từ chối nửa ngày cũng không có tránh khỏi kiềm chế của Hiên Viên Thiên Hành, không khỏi dùng sức cắn lưỡi hắn.
“Ngươi cắn ta!”. Hiên Viên Thiên Hành cũng không có buông ra Long Tại Vũ ngược lại tà mị liếm huyết nơi khóe miệng, tay bắt đầu không an phận chạy trên người Long Tại Vũ.
“Ngươi cha phụ hoàng Hiên Viên Thiên Hành ngươi ngươi bình tĩnh một chút ”. Long Tại Vũ sợ hãi nhìn Hiên Viên Thiên Hành như vậy.
“Ngươi còn biết ta là phụ hoàng của ngươi a? Tiểu bảo bối của ta. Ngươi yên tâm, ta hôm nay sẽ không dễ dàng muốn ngươi như vậy!”. Hiên Viên Thiên Hành có chút hưởng thụ nhìn hai mắt Long Tại Vũ mang theo sợ hãi. Thật sự là xinh đẹp a! Vì cái gì Khải nhi lại mỹ như vậy? Lại làm cho hắn mê muội như vậy?
Long Tại Vũ nghe Hiên Viên Thiên Hành nói không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Thực lực hiện tại của hắn không phải là đối thủ của Hiên Viên Thiên Hành. Nhưng chỉ cần thực lực của hắn khôi phục một phần ba là có thể! Khi đó nhất định giết hắn! Nhất định! (mimi: Khó lém a)
“Không cần luôn nghĩ như thế nào giết ta! Ngươi vĩnh viễn không có cơ hội!”. Hiên Viên Thiên Hành đem biểu tình của Long Tại Vũ thu hết vào mắt. Nhìn thấy bộ dáng hắn trầm tư chỉ biết hắn khẳng định lại muốn tính kế như thế nào mà giết mình!
“Ngươi hừ ”. Long Tại Vũ hừ lạnh một tiếng, nhìn xung quanh nhưng không có phát hiện thân ảnh của Long Hân Nguyệt cùng Á Ý!
“A Ý cùng Hân Nguyệt chạy đi đâu?”. Long Tại Vũ lo lắng giữ chặt tay Hiên Viên Thiên Hành.
“Ta không biết!”. Hiên Viên Thiên Hành gắt gao nắm lấy Long Tại Vũ. Hì hì. Đậu hủ dâng đến cửa không ăn là ngốc tử!
“Như thế nào lại không thấy?”. Long Tại Vũ khẩn trương nhìn về bốn phía. Chẳng những Hân Nguyệt cùng A Ý không thấy, liền ngay cả Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc cũng không thấy!
“Tìm xem!”. Hiên Viên Thiên Hành nhăn lại mi. Không lý nào lại mất tích a!
“Không cần tìm ta cùng sư phụ! Chúng ta ở trong này! Về phần A Ý cùng Long Hân Nguyệt hẳn là một hồi sẽ trở về!”. Thanh Trúc từ một cây đại thụ nhô đầu ra: “Ta vừa mới thấy Long Hân Nguyệt bày ra kết giới rồi đem A Ý kéo vào! Bây giờ còn không đi ra!”.
“A? Chúng ta đây từ từ đi! Còn có Hiên Viên Thiên Hành ngươi buông!”. Long Tại Vũ hung tợn trừng mắt nhìn Hiên Viên Thiên Hành đặt bàn tay trên lưng hắn. Thật sự là chướng mắt chặt bỏ thì tốt rồi!
“Ôm ngươi thoải mái a!”. Hiên Viên Thiên Hành da mặt dày cũng không phải một ngày hai ngày luyện thành. Nếu Long Tại Vũ nói liền làm thì hắn thực mất mặt a!
“Hừ”. Long Tại Vũ hừ lạnh một tiếng, ở trên tay Hiên Viên Thiên Hành hung hăng đánh vài cái.
“A bảo bối, nhĩ hảo ngoan (độc) a!”. Hiên Viên Thiên Hành kêu thảm thiết một tiếng buông tay ra, dùng sức thổi cái tay đang sưng vù.
“Đây là báo ứng!”. Long Tại Vũ đắc ý mở miệng: “Về sau không cần tùy tiện hôn ta, nếu không ta lấy mạng già của ngươi!”.
“Vậy nếu ngươi đồng ý thì hôn được rồi!”. Hiên Viên Thiên Hành không sao cả lắc đầu. Hắn nói chuyện tốt lắm. Dù sao từ ngày gặp được Khải nhi uy nghiêm của hắn đều quét rác hết rồi!
“”. Long Tại Vũ không nói gì hỏi thượng thiên. Người này thật sự có thể nghe hiểu tiếng người không?
Ước chừng qua một lúc lâu sau A Ý bị Long Hân Nguyệt ôm đi tới.
“Hắn làm sao vậy?”. Long Tại Vũ kinh hô một tiếng. Bọn họ sẽ không đánh nhau đi? (t/g: là “Đánh nhau”!!!”)
“Chúng ta đi. Các ngươi bảo trọng đi! Tại Vũ yên tâm đi, ta sẽ hảo hảo chiếu cố A Ý. Thuận tiện cũng giúp ngươi tìm Long Tứ!”. Long Hân Nguyệt vẻ mặt hạnh phúc ôm chặt A Ý xoay người biến mất. (mimi: Tại sao anh Hành không được như anh Nguyệt? Đem em nó anh sạch sẽ có phải hơn không? Ta tức quá đi, sao lần nào cũng hụt thế này)
“Đi rồi đi rồi ”. Long Tại Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn địa phương Long Hân Nguyệt biến mất: “Bọn họ đi như thế nào? A Ý không bị thương sao lại té xỉu?”.
“Ngươi không hiểu! Chúng ta cũng đi thôi!”. Hiên Viên Thiên Hành đen tối cười cười. Xem ra là “Ăn” rồi a!
“Cái gì?”. Long Tại Vũ tức giận trừng mắt nhìn Vô cực đạo trưởng.
“Cái kia cái kia tóc ”. Vô cực đạo trưởng nhăn nhó nhìn cổ Long Tại Vũ: “Tại sao không thấy cái tóc kia?”.
“Tóc?”. Long Tại Vũ liền nghĩ đến chuyện giúp cái tên đồ cổ kia tìm người. Nhất thời gân xanh bạo phát.
“Đúng vậy. Ngươi có chỗ nào không thoải mái không?”. Vô cực đạo trưởng khó được có lương tâm hỏi. (t/g: Please. Hắn đó là có lương tâm a. Hắn là lo lắng “bảo bối” của hắn biến mất thôi!)
“Có!”. Long Tại Vũ nắm chặt nắm tay, trong lòng suy tư phải như thế nào đánh Vô cực đạo trưởng thì mới hết giận.
“Không thoải mái chỗ nào?”. Vô cực đạo trưởng vội vàng hỏi. Đồ vật này nọ này hắn cũng không biết có ích lợi gì a! Cho dù thấy Long Tại Vũ có chỗ nào đó không đúng cũng không có lòng dạ nào hỏi!
“Chính là nắm tay không thoải mái!”. Long Tại Vũ nói còn chưa xong, nắm tay liền đánh.
“Tiểu quỷ ngươi làm gì? Ta là vì cứu mạng ngươi mới đem đồ gia truyền cho ngươi dùng! Ngươi như thế nào còn lấy oán trả ơn a?”. Vô cực đạo trưởng chậm rãi né tránh nắm tay Long Tại Vũ. Chết tiệt. Mắt hắn bây giờ còn đau na! (t/g: tự làm bậy không thể sống a!)
“Đều là ngươi lão tạp mao gà mờ này. Nếu không phải ngươi lão tử cũng không bị người buộc phải đi tìm một người không biết sống chết thế nào! Đều là ngươi làm hại!”. Long Tại Vũ phát điên đuổi theo Vô cực đạo trưởng. Nếu hắn không nói mình đúng thật là đã quên, đã vậy hắn còn dám nhắc tới!
“Tìm người nào a? Ai u. Ngươi điểm nhẹ a ”. Vô cực đạo trưởng một bên trốn tránh một bên tức giận mắng: “Tiểu tử, lão tử khi nào thì hại ngươi?”.
“Được rồi, Khải nhi ngươi vừa mới nói tìm người nào a?”. Hiên Viên Thiên Hành xem đúng thời cơ bắt lấy Long Tại Vũ.
“Đều là lão gia hỏa này! Tóc hắn cho ta chính là tóc của thần tộc thượng đế —— Đế Uyên. Ở trên tóc có thần trí của hắn. Tóc tiến vào trong cơ thể của ta hắn liền cảm nhận được, sau đó đem ta đưa đến thần thức của hắn, nói ta tìm tình nhân giúp hắn! Sau đó ta cũng rất không hay ho bị hắn bức tìm!”. Long Tại Vũ vừa nói vừa hung tợn trừng mắt Vô cực đạo trưởng.
“Tìm người nào?”. Vô cực đạo trưởng có chút mất tự nhiên mở miệng.
“Tìm Long Tứ! Hân Nguyệt nghe qua tên này đi!”. Long Tại Vũ thở dài: “Chính là cái lão tổ tông bị trục xuất khỏi long tộc!”.
“Hắn hắn còn chưa có chết?”. Long Hân Nguyệt có chút khiếp sợ nhìn Long Tại Vũ. Khi đó không phải nói Long Tứ bị tộc nhân xử tử sao? Vì cái gì Đế Uyên nói muốn tìm hắn?
“Đế Uyên nói hắn cùng Long Tứ có một chút liên hệ đặc biệt, hắn có thể cảm giác được Long Tứ vẫn chưa chết. Về phần Long Tứ ở nơi nào thì không biết!”. Long Tại Vũ rất muốn tìm khối đậu hủ đâm chết! Biển người mờ mịt biết đi đâu mà tìm Long Tứ a?
“Vậy Đế Uyên kia như thế nào không tìm?”. Long Hân Nguyệt khó hiểu mở miệng. Nếu hắn có thể cảm giác được Long Tứ không chết vì sao không đi tìm hắn? Ngược lại bảo Long Tại Vũ đi tìm.
“Hắn nói hắn không thể rời đi địa phương kia! Giống như có cái gì đó đem hắn vây lại!”. Long Tại Vũ nghi hoặc mở miệng. Theo lý thuyết Đế Uyên kia là đồ cổ vạn tuổi như thế nào dễ dàng bị vây khốn như vậy na? Thật sự là khó hiểu a!
“Đó là bởi vì hắn phải ở nơi nào đó chờ Long Tứ xuất hiện ”. Vô cực đạo trưởng đôi môi có chút run rẩy mở miệng. Thân thể có chút mất tự nhiên run rẩy.
“Ngươi như thế nào biết?”. Long Tại Vũ ánh mắt hơi hơi nheo lại. Vô cực đạo trưởng khác thường làm cho hắn cảm thấy khó hiểu! Bọn họ đang nói Long Tứ, lão quỷ này kích động cái gì a?
“A? Ta? Vì cái gì cũng không biết a!”. Vô cực đạo trưởng vô tội nhìn Long Tại Vũ: “Ngươi sẽ không cho ta chính là Long Tứ đi?”.
“Ngươi ngươi ”. Long Tại Vũ cảm giác chính mình bị Vô cực đạo trưởng đùa giỡn! Không nghĩ tới lão già này còn có trò để diễn!
“Ta làm sao?”. Vô cực đạo trưởng tiếp tục giả ngu sung lăng. Hắn chỉ biết Long Tại Vũ đối hắn bất mãn.
“Không có việc gì!”. Long Tại Vũ có chút nhụt chí đi về phía trước.
“Tại Vũ. Ngươi không cần gấp, chúng ta có thể chậm rãi tìm a! Ngươi yên tâm đi. Nhất định có thể tìm được!”. A Ý ôn nhu vỗ vỗ vai Long Tại Vũ.
“Vẫn là A Ý tốt với ta!”. Long Tại Vũ cảm kích ôm lấy A Ý: “A Ý đối ta tốt nhất. Nếu A Ý là nữ tử ta nhất định thú ngươi!”.
“Nhưng ta là nam tử làm sao bây giờ a?”. A Ý có chút thất vọng mở miệng: “Vậy Tại Vũ sẽ không thích ta sao?”.
“Đương nhiên không phải!”. Long Tại Vũ vội vàng giải thích nói: “Ta mặc kệ A Ý là nam hay là nữ đều thực thích A Ý! Thật sự!”.
Long Hân Nguyệt cùng Hiên Viên Thiên Hành hé ra gương mặt có thể đông chết người, một người một người đem A Ý cùng Long Tại Vũ tách ra.
“Hì hì. Đồ đệ a. Ngươi xem đi. Theo chân bọn họ ở cùng một chỗ chẳng những có bạc xài. Còn có thể xem diễn miễn phí! Thật sự là rất có lời!”. Vô cực đạo trưởng tươi cười đáng khinh nhìn chằm chằm hai cặp đối diện.
“”. Thanh Trúc không nói gì nhìn Vô cực đạo trưởng, hắn chưa bao giờ biết sư phụ còn có tiềm chất sắc lang!
“Ngươi làm gì?”. Long Tại Vũ đang cảm động đột nhiên bị Hiên Viên Thiên Hành lôi đi, có chút không hờn giận trừng mắt nhìn hắn.
“Làm gì? Ngươi cư nhiên dám ở trước mặt ta cùng nam nhân khác tán tỉnh! Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn a!”. Hiên Viên Thiên Hành xanh mặt. Xem ra hắn thật sự đối Long Tại Vũ thật quá tốt, nên Long Tại Vũ mới dám làm trò xằng bậy trước mặt hắn!
“Ngươi không cần cố tình gây sự được không? Cái gì kêu cùng người khác tán tỉnh? Cho dù đúng thì thế nào? Chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi quản!”. Long Tại Vũ buồn bực bỏ tay Hiên Viên Thiên Hành ra. Người này thật sự là nhàm chán!
“Còn chưa tới phiên ta đến quản? Ta đây làm cho ngươi biết ta là người gì của ngươi!”. Hiên Viên Thiên Hành không giận phản cười, mạnh mẽ đem Long Tại Vũ vây ở trong lòng ngực, một tay nâng gáy hắn một tay ôm thắt lưng hắn, không để cho hắn cự tuyệt mà khiêu mở hàm răng hắn ra.
“Ngô ngươi này hỗn đản ”. Long Tại Vũ dùng sức giãy dụa, bên cạnh có người hắn cư nhiên không hề cố kị gì mà hôn mình!
“Thân thân hôn ”. Vô cực đạo trưởng sát sát nước miếng khóe miệng vẻ mặt mê gái nhìn chằm chằm hai người Hiên Viên Thiên Hành. Biểu tình kia càng thêm vẻ đáng khinh.
“Sư phụ ”. Sắc mặt Thanh Trúc một trận xanh một trận trắng, sư phụ thật sự là
“Đừng nói nhìn kỹ ”. Vô cực đạo trưởng mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm hai người, không phát hiện Thanh Trúc phía sau đã muốn giơ lên tay trái, sau đó giơ tay chém xuống
“A ”. Vô cực đạo trưởng kêu thảm thiết một tiếng bị đồ đệ đánh vựng!
“Chưa từng nghe qua phi lễ chớ nhìn sao?”. Thanh Trúc thản nhiên nhìn Long Tại Vũ bên kia liếc mắt một cái, đem Vô cực đạo trưởng tha đi! (t/g: đáng thương oa a! Cư nhiên bị đồ đệ đánh hôn mê!)
“Ngươi ngô buông ra a ”. Long Tại Vũ cố sức từ chối nửa ngày cũng không có tránh khỏi kiềm chế của Hiên Viên Thiên Hành, không khỏi dùng sức cắn lưỡi hắn.
“Ngươi cắn ta!”. Hiên Viên Thiên Hành cũng không có buông ra Long Tại Vũ ngược lại tà mị liếm huyết nơi khóe miệng, tay bắt đầu không an phận chạy trên người Long Tại Vũ.
“Ngươi cha phụ hoàng Hiên Viên Thiên Hành ngươi ngươi bình tĩnh một chút ”. Long Tại Vũ sợ hãi nhìn Hiên Viên Thiên Hành như vậy.
“Ngươi còn biết ta là phụ hoàng của ngươi a? Tiểu bảo bối của ta. Ngươi yên tâm, ta hôm nay sẽ không dễ dàng muốn ngươi như vậy!”. Hiên Viên Thiên Hành có chút hưởng thụ nhìn hai mắt Long Tại Vũ mang theo sợ hãi. Thật sự là xinh đẹp a! Vì cái gì Khải nhi lại mỹ như vậy? Lại làm cho hắn mê muội như vậy?
Long Tại Vũ nghe Hiên Viên Thiên Hành nói không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Thực lực hiện tại của hắn không phải là đối thủ của Hiên Viên Thiên Hành. Nhưng chỉ cần thực lực của hắn khôi phục một phần ba là có thể! Khi đó nhất định giết hắn! Nhất định! (mimi: Khó lém a)
“Không cần luôn nghĩ như thế nào giết ta! Ngươi vĩnh viễn không có cơ hội!”. Hiên Viên Thiên Hành đem biểu tình của Long Tại Vũ thu hết vào mắt. Nhìn thấy bộ dáng hắn trầm tư chỉ biết hắn khẳng định lại muốn tính kế như thế nào mà giết mình!
“Ngươi hừ ”. Long Tại Vũ hừ lạnh một tiếng, nhìn xung quanh nhưng không có phát hiện thân ảnh của Long Hân Nguyệt cùng Á Ý!
“A Ý cùng Hân Nguyệt chạy đi đâu?”. Long Tại Vũ lo lắng giữ chặt tay Hiên Viên Thiên Hành.
“Ta không biết!”. Hiên Viên Thiên Hành gắt gao nắm lấy Long Tại Vũ. Hì hì. Đậu hủ dâng đến cửa không ăn là ngốc tử!
“Như thế nào lại không thấy?”. Long Tại Vũ khẩn trương nhìn về bốn phía. Chẳng những Hân Nguyệt cùng A Ý không thấy, liền ngay cả Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc cũng không thấy!
“Tìm xem!”. Hiên Viên Thiên Hành nhăn lại mi. Không lý nào lại mất tích a!
“Không cần tìm ta cùng sư phụ! Chúng ta ở trong này! Về phần A Ý cùng Long Hân Nguyệt hẳn là một hồi sẽ trở về!”. Thanh Trúc từ một cây đại thụ nhô đầu ra: “Ta vừa mới thấy Long Hân Nguyệt bày ra kết giới rồi đem A Ý kéo vào! Bây giờ còn không đi ra!”.
“A? Chúng ta đây từ từ đi! Còn có Hiên Viên Thiên Hành ngươi buông!”. Long Tại Vũ hung tợn trừng mắt nhìn Hiên Viên Thiên Hành đặt bàn tay trên lưng hắn. Thật sự là chướng mắt chặt bỏ thì tốt rồi!
“Ôm ngươi thoải mái a!”. Hiên Viên Thiên Hành da mặt dày cũng không phải một ngày hai ngày luyện thành. Nếu Long Tại Vũ nói liền làm thì hắn thực mất mặt a!
“Hừ”. Long Tại Vũ hừ lạnh một tiếng, ở trên tay Hiên Viên Thiên Hành hung hăng đánh vài cái.
“A bảo bối, nhĩ hảo ngoan (độc) a!”. Hiên Viên Thiên Hành kêu thảm thiết một tiếng buông tay ra, dùng sức thổi cái tay đang sưng vù.
“Đây là báo ứng!”. Long Tại Vũ đắc ý mở miệng: “Về sau không cần tùy tiện hôn ta, nếu không ta lấy mạng già của ngươi!”.
“Vậy nếu ngươi đồng ý thì hôn được rồi!”. Hiên Viên Thiên Hành không sao cả lắc đầu. Hắn nói chuyện tốt lắm. Dù sao từ ngày gặp được Khải nhi uy nghiêm của hắn đều quét rác hết rồi!
“”. Long Tại Vũ không nói gì hỏi thượng thiên. Người này thật sự có thể nghe hiểu tiếng người không?
Ước chừng qua một lúc lâu sau A Ý bị Long Hân Nguyệt ôm đi tới.
“Hắn làm sao vậy?”. Long Tại Vũ kinh hô một tiếng. Bọn họ sẽ không đánh nhau đi? (t/g: là “Đánh nhau”!!!”)
“Chúng ta đi. Các ngươi bảo trọng đi! Tại Vũ yên tâm đi, ta sẽ hảo hảo chiếu cố A Ý. Thuận tiện cũng giúp ngươi tìm Long Tứ!”. Long Hân Nguyệt vẻ mặt hạnh phúc ôm chặt A Ý xoay người biến mất. (mimi: Tại sao anh Hành không được như anh Nguyệt? Đem em nó anh sạch sẽ có phải hơn không? Ta tức quá đi, sao lần nào cũng hụt thế này)
“Đi rồi đi rồi ”. Long Tại Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn địa phương Long Hân Nguyệt biến mất: “Bọn họ đi như thế nào? A Ý không bị thương sao lại té xỉu?”.
“Ngươi không hiểu! Chúng ta cũng đi thôi!”. Hiên Viên Thiên Hành đen tối cười cười. Xem ra là “Ăn” rồi a!
/127
|