Nếu như nói, giấc mơ của mỗi một Hồn Sư đều là tiến vào Sử Lai Khắc học viện; như vậy, giấc mơ của các Hồn Sư thuộc Ngoại viện, chính là có thể tiến vào Nội viện.
Muốn gia nhập Nội viện, nói nghe thì dễ, nhưng chỉ có không ngừng rèn luyện, phát triển bản thân, thậm chí phải cần có một chút may mắn nhất định, mới có cơ hội trúng tuyển.
Khi Dương Niệm Hạ nhìn thấy ánh mắt phía đối diện của Đường Vũ Lân, hắn chỉ cảm thấy cả người trong chớp mắt chịu đả kích mãnh liệt.
Không như hắn tưởng tượng, ánh mắt đó không chứa sự thấp thỏm, nôn nóng, lên dây cót tinh thần; mà là, rừng rực chiến ý!
Đúng vậy, ánh mắt Đường Vũ Lân lúc trước còn cực kỳ bình tĩnh, vào lúc này đã bừng cháy, rừng rực hỏa diễm. Cả người hắn lại như là một đám lửa, toàn thân đều toát lên một thứ uy áp như muốn lấn lướt những người khác.
Không chỉ là Dương Niệm Hạ cảm thấy chấn động, 04 người còn lại của Ngũ Đại Thiếu Niên Thiên Tài Bảng cũng đều tràn ngập kinh ngạc. Bọn họ không hiểu được Đường Vũ Lân dựa vào điều gì mà lại tự tin đến như vậy. Lẽ nào hắn cho rằng với thực lực của 5 người bọn họ lại có thể chiến thắng được phe mình sao?
Đối với 5 người Đường Vũ Lân, bọn họ cũng đã cẩn thận nghiên cứu qua. Ngoại trừ tình huống của Từ Lạp Trí vừa mới gia nhập không rõ ra, 4 người còn lại bọn họ đều đã thu thập thông tin đầy đủ.
Đường Vũ Lân thực lực đúng là không tệ, nhưng sự hạn chế cũng không nhỏ. Võ Hồn của bản thân không mạnh là nhược điểm trí mạng của hắn. Hắn vừa mới đạt đến tu vi tam hoàn, dựa vào sức mạnh huyết thống có chút kỳ dị, mới có thể miễn cưỡng có thể đứng cùng một cấp bậc với bọn họ.
Cổ Nguyệt rất mạnh, đã từng chiến thắng Vũ Ti Đóa. Tuy nhiên lúc đó là do Vũ Ti Đóa không cách nào sử dụng được U Minh Bạch Hổ. Nàng là đối thủ mà bọn họ coi trọng nhất. Thế nhưng, phe của Đường Vũ Lân, đáng được coi trọng, cũng chỉ có mỗi 2 người bọn họ mà thôi.
Tạ Giải là Mẫn Công Hệ Hồn Sư. Trong mắt những thiếu niên thiên tài như bọn họ, thực lực của hắn bất quá cũng chỉ thường thường mà thôi. Trình độ trung thượng của Tạ Giải, so với bọn họ, thực sự là quá kém. Còn Hứa Tiểu Ngôn, bọn họ phân tích qua, cô nương này có năng lực nắm bắt thời cơ không tệ! Nhưng nhìn kiểu gì, thì cũng vẫn không đủ tư cách gia nhập Sử Lai Khắc học viện. Chẳng qua là may mắn cùng Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đồng thời hết sức giúp đỡ, nên cuối cùng mới có thể dùng tu vi nhị hoàn vượt qua cuộc thi khảo hạch thành công.
Về Từ Lạp Trí, bọn họ có hỏi thăm được một chút, đây là một tên Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Sư, căn bản không có sức chiến đấu. Không biết tại sao các lão sư lại không cho cô nàng tên là Diệp Tinh Lan kia dự thi? Có vẻ như nàng ta còn có chút thực lực.
Loại đối thủ yếu ớt vô danh như vậy, dưới cái nhìn của bọn họ, dù như thế nào thì bọn Đường Vũ Lân cũng không có bất cứ cơ hội nào! Có lẽ giờ phút này, đấu chí mà Đường Vũ Lân biểu hiện ra bên ngoài, cũng chỉ là để che giấu sự sợ hãi bên trong của hắn mà thôi!?
Lẽ nào hắn thật sự cho rằng bọn họ còn có cơ hội chiến thắng? Chỉ riêng mỗi mình U Minh Bạch Hổ của Vũ Ti Đóa là đã đủ để “lụm” nguyên đội của bọn họ rồi!
Song phương chuẩn bị, 5 nhịp đếm ngược! Thanh âm lành lạnh của Vũ Trường Không vang lên, khiến cho ánh mắt 5 người Dương Niệm Hạ từ trong kinh ngạc chuyển thành tập trung hơn.
Có đấu chí thì đã làm sao? Trước thực lực tuyệt đối, đấu chí căn bản không có bất kỳ tác dụng gì!
Bọn họ đều là thành viên Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, Vũ Ti Đóa còn thuộc top 10. Nàng chính là thiên tài hiếm thấy, chỉ mới 13 tuổi đã có thể tiến vào hàng ngũ 10 siêu cấp thiên tài hàng đầu. Bên trong danh sách Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, cũng không có một ai bằng tuổi nàng mà đã có thể tiến vào hàng ngũ này. Tứ hoàn tu vi, Song Sinh Võ Hồn, dù cho là ở Nội viện của Sử Lai Khắc học viện cũng đồng dạng vô cùng sáng chói. Tương lai, nàng nhất định có thể tiến vào Nội viện.
Năm người bọn họ, trong lòng ai mà không tràn ngập sự kiêu ngạo? Nhưng mà, vào thời điểm vừa mới đậu vào học viện, cuộc đời đang còn lâng lâng trong một giấc mơ màu hồng tuyệt đẹp, họ đã ăn phải một ám côn! Với thực lực của năm người bọn họ, đều không thể ngồi lên được vị trí lớp trưởng. Đây cũng là mồi dẫn lửa của cuộc chiến ngày hôm nay.
Vâng, và chủ nhân của “cây côn” ấy, chính là anh ấy, Đường Vũ Lân!!!
Đường Vũ Lân thực lực không tệ, nhưng ở trong mắt bọn họ, còn không bằng Cổ Nguyệt. Coi như là Cổ Nguyệt, bởi vì vấn đề tu vi, cũng không thể viễn siêu toàn bộ 5 người bọn họ được! Nhiều lắm cũng chỉ ngang ngửa Lạc Quế Tinh thôi!
Đoán tạo mới là năng lực mạnh nhất của Đường Vũ Lân hắn, năm người cơ bản đều cho là như thế. Ban đầu không xảy ra “bạo loạn”, cũng là bởi vì bọn họ ưng ý với năng lực đoán tạo của Đường Vũ Lân. Giữ gìn quan hệ tốt với một Đoán Tạo Sư thiên tài là điều nên làm. Nhưng sau đó, Lạc Quế Tinh, Vũ Ti Đóa phát sinh xung đột cùng với ý tưởng của Đường Vũ Lân. Dưới cái nhìn của bọn họ, ý tưởng của Đường Vũ Lân quá mức liều lĩnh! Mà trình độ đoán tạo của Dương Niệm Hạ tuy rằng không bằng Đường Vũ Lân, nhưng đối với giai đoạn hiện nay của bọn họ mà nói, cũng đã đủ xài rồi!
Dưới tình huống như vậy, Lạc Quế Tinh xe chỉ luồn kim, mới tạo ra được “chiến dịch” cô lập Đường Vũ Lân lần này.
Việc tu luyện tại Sử Lai Khắc học viện, không tiến ắt lùi. Mà đối với năm người đã sớm tiến vào Thiếu Niên Thiên Tài Bảng như bọn họ mà nói, chỉ có thể tiến, không thể lùi!
Năm, bốn, ba, hai, một! Vũ Trường Không đếm ngược.
Song phương 10 người đồng thời làm ra phản ứng. Dưới chân Đường Vũ Lân, ba vòng Hồn Hoàn màu tím đồng thời bay lên, từng cây Lam Ngân Thảo chen chúc mọc ra; trong nháy mắt phong tỏa trước người hắn, đồng thời che chắn cho tất cả các đồng đội ở phía sau.
Sau lưng hắn, Cổ Nguyệt, Tạ Giải, Từ Lạp Trí, Hứa Tiểu Ngôn bốn người cũng đồng dạng phóng thích Võ Hồn của bọn họ. Từng cái từng cái Hồn Hoàn ánh sáng lấp lánh.
Bọn học sinh dưới đài quan chiến để ý tới, số lượng Hồn Hoàn của Hứa Tiểu Ngôn không còn là hai cái, mà là ba cái - đã có thêm một cái Hồn Hoàn màu tím. Mà năm người Dương Niệm Hạ ở chính diện lại không nhìn thấy được điểm này. Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân rất khéo léo đã che lại ánh sáng Hồn Hoàn của Hứa Tiểu Ngôn.
Từ một chi tiết nhỏ như thế có thể nhìn ra, đối với cuộc tranh tài này, Đường Vũ Lân bọn họ đã chuẩn bị rất tỉ mỉ. Đương nhiên, không một ai cho rằng sự chuẩn bị tỉ mỉ có thể đem lại trợ giúp gì đối với một trận chiến đã có kết quả quá rõ ràng như thế này.
Năm người Dương Niệm Hạ cũng đồng dạng phóng thích Hồn Hoàn của bọn họ.
Khi trên người Vũ Ti Đóa cùng Từ Du Trình xuất hiện bốn Hồn Hoàn, coi như là Thánh Linh Đấu La đang quan chiến cũng không khỏi hơi thay đổi sắc mặt. Tứ hoàn ở trước mặt nàng đương nhiên không tính là gì; nhưng mà, 13 tuổi đã là tứ hoàn, cũng thực sự là quá phi thường! Dù cho là thiên hạ đệ nhất học viện - Sử Lai Khắc học viện – cũng tương tự rất hiếm thấy!
Bắt đầu! Nương theo tiếng quát to của Vũ Trường Không, trận đấu quyết định tổ đội mạnh nhất của lớp năm nhất đã bắt đầu.
Dương Niệm Hạ chuyển mình, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, Ám Kim Hùng Võ Hồn bạo phát. Thân thể hắn trong nháy mắt biến cao đến hơn 2 mét, toàn thân phủ trong bộ lông màu vàng sậm. Nhanh chân xung kích về phía Đường Vũ Lân ở chính diện.
Thân hình Lạc Quế Tinh lóe lên, ẩn sau lưng Dương Niệm Hạ; Vũ Ti Đóa lại từ mặt bên đột nhiên gia tốc. Chỉ một cái lắc người, đã từ mặt bên vượt qua Dương Niệm Hạ, nhanh như một tia chớp, phóng thẳng đến đoàn đội của Đường Vũ Lân. Tốc độ của nàng, không thể nghi ngờ là nhanh nhất trong số 10 người ở đây. Tránh khỏi Đường Vũ Lân ở chính diện, mục tiêu của nàng chỉ một, chính là Cổ Nguyệt, người đã từng đánh bại nàng.
Toàn thân Trịnh Di Nhiên lập loè hào quang màu xanh lục nhạt. Tốc độ của nàng không tính là rất nhanh, nhưng chỗ đi qua, trên mặt đất đều bay lên từng tầng từng tầng sương mù xanh lục. Sương mù tràn ngập, ngưng tụ không tan, chậm rãi bao trùm về phía trước.
Tốc độ Từ Du Trình chỉ đứng sau Vũ Ti Đóa, hắn từ một hướng khác đi vòng qua, cùng Vũ Ti Đóa hình thành cục diện hai cánh cùng vỗ.
Vũ Ti Đóa là Cường Công, Mẫn Công - Song Hệ Chiến Hồn Sư, còn hắn lại là Mẫn Công Hệ thuần túy, tốc độ so với Vũ Ti Đóa cũng chỉ chậm hơn một tẹo mà thôi.
Dương Niệm Hạ chính diện xung kích, Lạc Quế Tinh tọa trấn trung ương, Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình hai cánh hai bên, Trịnh Di Nhiên đánh lan, muốn nuốt sống địch thủ.
Năm người trong lúc đó một điểm không hề xa lạ, phối hợp với nhau có vẻ cực kỳ ăn ý.
Những ngày qua bọn họ cũng không hề nhàn rỗi, năm người vẫn luôn luyện tập phối hợp. Đương nhiên, mục đích luyện tập cũng không phải là để chiến thắng đội Đường Vũ Lân; bởi vì bọn họ căn bản cũng không hề đem mấy người Đường Vũ Lân đặt ở trong mắt. Mục tiêu thực sự của bọn họ, là muốn chiến thắng một tốp cường giả năm thứ hai.
Cấp độ học viên của Sử Lai Khắc học viện vô cùng rõ ràng. Kém một lớp, còn kém 2-3 tuổi, vì lẽ đó về mặt thực lực vốn chênh lệch cũng không nhỏ.
Tình huống lớp dưới có thể chiến thắng lớp trên rất hiếm khi xuất hiện. Mà khóa này, không thể nghi ngờ, là lớp năm nhất có nhiều hi vọng nhất.
Muốn gia nhập Nội viện, nói nghe thì dễ, nhưng chỉ có không ngừng rèn luyện, phát triển bản thân, thậm chí phải cần có một chút may mắn nhất định, mới có cơ hội trúng tuyển.
Khi Dương Niệm Hạ nhìn thấy ánh mắt phía đối diện của Đường Vũ Lân, hắn chỉ cảm thấy cả người trong chớp mắt chịu đả kích mãnh liệt.
Không như hắn tưởng tượng, ánh mắt đó không chứa sự thấp thỏm, nôn nóng, lên dây cót tinh thần; mà là, rừng rực chiến ý!
Đúng vậy, ánh mắt Đường Vũ Lân lúc trước còn cực kỳ bình tĩnh, vào lúc này đã bừng cháy, rừng rực hỏa diễm. Cả người hắn lại như là một đám lửa, toàn thân đều toát lên một thứ uy áp như muốn lấn lướt những người khác.
Không chỉ là Dương Niệm Hạ cảm thấy chấn động, 04 người còn lại của Ngũ Đại Thiếu Niên Thiên Tài Bảng cũng đều tràn ngập kinh ngạc. Bọn họ không hiểu được Đường Vũ Lân dựa vào điều gì mà lại tự tin đến như vậy. Lẽ nào hắn cho rằng với thực lực của 5 người bọn họ lại có thể chiến thắng được phe mình sao?
Đối với 5 người Đường Vũ Lân, bọn họ cũng đã cẩn thận nghiên cứu qua. Ngoại trừ tình huống của Từ Lạp Trí vừa mới gia nhập không rõ ra, 4 người còn lại bọn họ đều đã thu thập thông tin đầy đủ.
Đường Vũ Lân thực lực đúng là không tệ, nhưng sự hạn chế cũng không nhỏ. Võ Hồn của bản thân không mạnh là nhược điểm trí mạng của hắn. Hắn vừa mới đạt đến tu vi tam hoàn, dựa vào sức mạnh huyết thống có chút kỳ dị, mới có thể miễn cưỡng có thể đứng cùng một cấp bậc với bọn họ.
Cổ Nguyệt rất mạnh, đã từng chiến thắng Vũ Ti Đóa. Tuy nhiên lúc đó là do Vũ Ti Đóa không cách nào sử dụng được U Minh Bạch Hổ. Nàng là đối thủ mà bọn họ coi trọng nhất. Thế nhưng, phe của Đường Vũ Lân, đáng được coi trọng, cũng chỉ có mỗi 2 người bọn họ mà thôi.
Tạ Giải là Mẫn Công Hệ Hồn Sư. Trong mắt những thiếu niên thiên tài như bọn họ, thực lực của hắn bất quá cũng chỉ thường thường mà thôi. Trình độ trung thượng của Tạ Giải, so với bọn họ, thực sự là quá kém. Còn Hứa Tiểu Ngôn, bọn họ phân tích qua, cô nương này có năng lực nắm bắt thời cơ không tệ! Nhưng nhìn kiểu gì, thì cũng vẫn không đủ tư cách gia nhập Sử Lai Khắc học viện. Chẳng qua là may mắn cùng Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đồng thời hết sức giúp đỡ, nên cuối cùng mới có thể dùng tu vi nhị hoàn vượt qua cuộc thi khảo hạch thành công.
Về Từ Lạp Trí, bọn họ có hỏi thăm được một chút, đây là một tên Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Sư, căn bản không có sức chiến đấu. Không biết tại sao các lão sư lại không cho cô nàng tên là Diệp Tinh Lan kia dự thi? Có vẻ như nàng ta còn có chút thực lực.
Loại đối thủ yếu ớt vô danh như vậy, dưới cái nhìn của bọn họ, dù như thế nào thì bọn Đường Vũ Lân cũng không có bất cứ cơ hội nào! Có lẽ giờ phút này, đấu chí mà Đường Vũ Lân biểu hiện ra bên ngoài, cũng chỉ là để che giấu sự sợ hãi bên trong của hắn mà thôi!?
Lẽ nào hắn thật sự cho rằng bọn họ còn có cơ hội chiến thắng? Chỉ riêng mỗi mình U Minh Bạch Hổ của Vũ Ti Đóa là đã đủ để “lụm” nguyên đội của bọn họ rồi!
Song phương chuẩn bị, 5 nhịp đếm ngược! Thanh âm lành lạnh của Vũ Trường Không vang lên, khiến cho ánh mắt 5 người Dương Niệm Hạ từ trong kinh ngạc chuyển thành tập trung hơn.
Có đấu chí thì đã làm sao? Trước thực lực tuyệt đối, đấu chí căn bản không có bất kỳ tác dụng gì!
Bọn họ đều là thành viên Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, Vũ Ti Đóa còn thuộc top 10. Nàng chính là thiên tài hiếm thấy, chỉ mới 13 tuổi đã có thể tiến vào hàng ngũ 10 siêu cấp thiên tài hàng đầu. Bên trong danh sách Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, cũng không có một ai bằng tuổi nàng mà đã có thể tiến vào hàng ngũ này. Tứ hoàn tu vi, Song Sinh Võ Hồn, dù cho là ở Nội viện của Sử Lai Khắc học viện cũng đồng dạng vô cùng sáng chói. Tương lai, nàng nhất định có thể tiến vào Nội viện.
Năm người bọn họ, trong lòng ai mà không tràn ngập sự kiêu ngạo? Nhưng mà, vào thời điểm vừa mới đậu vào học viện, cuộc đời đang còn lâng lâng trong một giấc mơ màu hồng tuyệt đẹp, họ đã ăn phải một ám côn! Với thực lực của năm người bọn họ, đều không thể ngồi lên được vị trí lớp trưởng. Đây cũng là mồi dẫn lửa của cuộc chiến ngày hôm nay.
Vâng, và chủ nhân của “cây côn” ấy, chính là anh ấy, Đường Vũ Lân!!!
Đường Vũ Lân thực lực không tệ, nhưng ở trong mắt bọn họ, còn không bằng Cổ Nguyệt. Coi như là Cổ Nguyệt, bởi vì vấn đề tu vi, cũng không thể viễn siêu toàn bộ 5 người bọn họ được! Nhiều lắm cũng chỉ ngang ngửa Lạc Quế Tinh thôi!
Đoán tạo mới là năng lực mạnh nhất của Đường Vũ Lân hắn, năm người cơ bản đều cho là như thế. Ban đầu không xảy ra “bạo loạn”, cũng là bởi vì bọn họ ưng ý với năng lực đoán tạo của Đường Vũ Lân. Giữ gìn quan hệ tốt với một Đoán Tạo Sư thiên tài là điều nên làm. Nhưng sau đó, Lạc Quế Tinh, Vũ Ti Đóa phát sinh xung đột cùng với ý tưởng của Đường Vũ Lân. Dưới cái nhìn của bọn họ, ý tưởng của Đường Vũ Lân quá mức liều lĩnh! Mà trình độ đoán tạo của Dương Niệm Hạ tuy rằng không bằng Đường Vũ Lân, nhưng đối với giai đoạn hiện nay của bọn họ mà nói, cũng đã đủ xài rồi!
Dưới tình huống như vậy, Lạc Quế Tinh xe chỉ luồn kim, mới tạo ra được “chiến dịch” cô lập Đường Vũ Lân lần này.
Việc tu luyện tại Sử Lai Khắc học viện, không tiến ắt lùi. Mà đối với năm người đã sớm tiến vào Thiếu Niên Thiên Tài Bảng như bọn họ mà nói, chỉ có thể tiến, không thể lùi!
Năm, bốn, ba, hai, một! Vũ Trường Không đếm ngược.
Song phương 10 người đồng thời làm ra phản ứng. Dưới chân Đường Vũ Lân, ba vòng Hồn Hoàn màu tím đồng thời bay lên, từng cây Lam Ngân Thảo chen chúc mọc ra; trong nháy mắt phong tỏa trước người hắn, đồng thời che chắn cho tất cả các đồng đội ở phía sau.
Sau lưng hắn, Cổ Nguyệt, Tạ Giải, Từ Lạp Trí, Hứa Tiểu Ngôn bốn người cũng đồng dạng phóng thích Võ Hồn của bọn họ. Từng cái từng cái Hồn Hoàn ánh sáng lấp lánh.
Bọn học sinh dưới đài quan chiến để ý tới, số lượng Hồn Hoàn của Hứa Tiểu Ngôn không còn là hai cái, mà là ba cái - đã có thêm một cái Hồn Hoàn màu tím. Mà năm người Dương Niệm Hạ ở chính diện lại không nhìn thấy được điểm này. Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân rất khéo léo đã che lại ánh sáng Hồn Hoàn của Hứa Tiểu Ngôn.
Từ một chi tiết nhỏ như thế có thể nhìn ra, đối với cuộc tranh tài này, Đường Vũ Lân bọn họ đã chuẩn bị rất tỉ mỉ. Đương nhiên, không một ai cho rằng sự chuẩn bị tỉ mỉ có thể đem lại trợ giúp gì đối với một trận chiến đã có kết quả quá rõ ràng như thế này.
Năm người Dương Niệm Hạ cũng đồng dạng phóng thích Hồn Hoàn của bọn họ.
Khi trên người Vũ Ti Đóa cùng Từ Du Trình xuất hiện bốn Hồn Hoàn, coi như là Thánh Linh Đấu La đang quan chiến cũng không khỏi hơi thay đổi sắc mặt. Tứ hoàn ở trước mặt nàng đương nhiên không tính là gì; nhưng mà, 13 tuổi đã là tứ hoàn, cũng thực sự là quá phi thường! Dù cho là thiên hạ đệ nhất học viện - Sử Lai Khắc học viện – cũng tương tự rất hiếm thấy!
Bắt đầu! Nương theo tiếng quát to của Vũ Trường Không, trận đấu quyết định tổ đội mạnh nhất của lớp năm nhất đã bắt đầu.
Dương Niệm Hạ chuyển mình, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, Ám Kim Hùng Võ Hồn bạo phát. Thân thể hắn trong nháy mắt biến cao đến hơn 2 mét, toàn thân phủ trong bộ lông màu vàng sậm. Nhanh chân xung kích về phía Đường Vũ Lân ở chính diện.
Thân hình Lạc Quế Tinh lóe lên, ẩn sau lưng Dương Niệm Hạ; Vũ Ti Đóa lại từ mặt bên đột nhiên gia tốc. Chỉ một cái lắc người, đã từ mặt bên vượt qua Dương Niệm Hạ, nhanh như một tia chớp, phóng thẳng đến đoàn đội của Đường Vũ Lân. Tốc độ của nàng, không thể nghi ngờ là nhanh nhất trong số 10 người ở đây. Tránh khỏi Đường Vũ Lân ở chính diện, mục tiêu của nàng chỉ một, chính là Cổ Nguyệt, người đã từng đánh bại nàng.
Toàn thân Trịnh Di Nhiên lập loè hào quang màu xanh lục nhạt. Tốc độ của nàng không tính là rất nhanh, nhưng chỗ đi qua, trên mặt đất đều bay lên từng tầng từng tầng sương mù xanh lục. Sương mù tràn ngập, ngưng tụ không tan, chậm rãi bao trùm về phía trước.
Tốc độ Từ Du Trình chỉ đứng sau Vũ Ti Đóa, hắn từ một hướng khác đi vòng qua, cùng Vũ Ti Đóa hình thành cục diện hai cánh cùng vỗ.
Vũ Ti Đóa là Cường Công, Mẫn Công - Song Hệ Chiến Hồn Sư, còn hắn lại là Mẫn Công Hệ thuần túy, tốc độ so với Vũ Ti Đóa cũng chỉ chậm hơn một tẹo mà thôi.
Dương Niệm Hạ chính diện xung kích, Lạc Quế Tinh tọa trấn trung ương, Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình hai cánh hai bên, Trịnh Di Nhiên đánh lan, muốn nuốt sống địch thủ.
Năm người trong lúc đó một điểm không hề xa lạ, phối hợp với nhau có vẻ cực kỳ ăn ý.
Những ngày qua bọn họ cũng không hề nhàn rỗi, năm người vẫn luôn luyện tập phối hợp. Đương nhiên, mục đích luyện tập cũng không phải là để chiến thắng đội Đường Vũ Lân; bởi vì bọn họ căn bản cũng không hề đem mấy người Đường Vũ Lân đặt ở trong mắt. Mục tiêu thực sự của bọn họ, là muốn chiến thắng một tốp cường giả năm thứ hai.
Cấp độ học viên của Sử Lai Khắc học viện vô cùng rõ ràng. Kém một lớp, còn kém 2-3 tuổi, vì lẽ đó về mặt thực lực vốn chênh lệch cũng không nhỏ.
Tình huống lớp dưới có thể chiến thắng lớp trên rất hiếm khi xuất hiện. Mà khóa này, không thể nghi ngờ, là lớp năm nhất có nhiều hi vọng nhất.
/610
|