Biên soạn: Đức Uy
---
Cảm giác thế nào? Đường Vũ Lân hỏi.
Hứa Tiểu Ngôn lông mày cau lại, Rất kỳ diệu, ta cũng không nói được rõ ràng.
Nhìn ánh mắt của nàng, Đường Vũ Lân cũng hiểu được, không phải nàng không rõ ràng, chỉ là không muốn tiết lộ ở chỗ này mà thôi.
Học trưởng, ngày hôm nay vô cùng thất lễ, đã quấy rối các ngài. Tiểu Ngôn hiện tại cũng đã khôi phục như cũ, vậy chúng ta xin cáo từ. Đường Vũ Lân nói với Lý Chí Long.
Lý Chí Long nhìn về phía Hứa Tiểu Ngôn, Học muội, tình huống phát sinh trên người ngươi rất đặc thù, chúng ta đã đem toàn bộ quá trình ghi hình lại. Sau này sẽ nghiên cứu. Ngươi có thể lưu lại phương thức liên lạc được không, sau này chúng ta sẽ giao lưu nhiều hơn.
Được rồi. Đạt được chỗ tốt như vậy từ chỗ người ta, điểm yêu cầu nhỏ này đương nhiên Hứa Tiểu Ngôn sẽ không từ chối, lưu lại số điện thoại của mình. Tất nhiên, sau khi trở về học viện, cầm lại được Hồn Đạo Bộ Đàm mới có thể sử dụng. Hiện tại, ngay cả Hồn Đạo Bộ Đàm cũng đã bị học viện thu hồi.
Lặng yên rời khỏi Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện, lên xe. Tạ Giải dựa theo địa đồ lái xe chạy thẳng đến tòa thành thị tiếp theo.
Cùng học viện luận bàn, phương thức này không tệ. Đường Vũ Lân nói: Đối với sự phát triển của chúng ta thực sự có sự trợ giúp. Tòa thành thị tiếp theo, phương thức chiến đấu của chúng ta lại sẽ uyển chuyển hơn một chút.
Cổ Nguyệt nói: Tòa thành thị tiếp theo, vận khí của chúng ta lại còn sẽ tốt như thế sao? Lần này vừa vặn tao ngộ được học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc học viện.
Đường Vũ Lân cười hì hì, từ trong lồng ngực lấy ra một tờ giấy.
Vừa nãy trước khi đi ta đã hỏi Lý học trưởng, học viện chúng ta có học trò khắp thiên hạ. Có học viện nào lại không muốn kêu gọi học viên tốt nghiệp từ học viện chúng ta đến làm lão sư cho được? Lý học trưởng cho ta một phần danh sách các vị học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc chúng ta, đang đảm nhận công tác tại các học viện mà chúng ta sắp đi qua, cùng với phương thức liên lạc với những vị học trưởng này. Có những thứ này, chúng ta có thể sớm liên hệ, sau đó danh chính ngôn thuận, đi tìm người luận bàn.
Cái này mà cũng được? Cổ Nguyệt trợn mắt ngoác mồm nhìn hắn.
Hứa Tiểu Ngôn cũng nói: Đội trưởng, không phải là ngươi thấy ngon ăn nên triển khai luôn đấy chứ? Biện pháp này tốt. Sớm biết vậy, chúng ta nên làm như thế ngay từ đầu.
Đường Vũ Lân nói: Tiểu Ngôn, ngươi vừa nãy hẳn là Võ Hồn biến dị, cảm giác thế nào?
Hứa Tiểu Ngôn vẻ mặt có chút quái lạ, Là biến dị, thật không nghĩ tới, nơi đó có tinh lực khổng lồ như vậy. Lúc vừa mới bắt đầu, ta cũng không biết có cái gì phát sinh. Nhưng sau đó ta phát hiện, những tinh lực khổng lồ kia sau khi rơi vào trong cơ thể ta, lại cùng với Võ Hồn của ta cấp tốc dung hợp. Sau đó dường như là Võ Hồn của ta nhanh chóng trưởng thành vậy, cũng có thể nói là, thức tỉnh.
Nếu như cảm giác của ta không sai, Võ Hồn của ta nguyên bản hẳn là chưa thuần thục, hoặc là nói đúng hơn là có thiếu hụt. Cho nên mới dẫn đến việc vào ban ngày và ban đêm không giống nha. Phần thiếu hụt này mặc dù sẽ theo tu vi của ta tăng lên mà từ từ bù đắp, nhưng nó nói chung vẫn sẽ luôn tồn tại, sau này có lẽ còn sẽ có ảnh hưởng to lớn hơn. Nhưng lần này hấp thu tinh lực, đã giúp ta nối liền những chỗ thiếu hụt, đồng thời còn tẩy lễ những tạp chất bên trong Võ Hồn của ta, giúp Võ Hồn của ta trở nên càng thêm thuần túy.
Đường Vũ Lân nói: Vậy tại sao ta lại có cảm giác sau khi ngươi hấp thu nhiều tinh lực như vậy, hồn lực lại cũng không tăng thêm được bao nhiêu?
Hứa Tiểu Ngôn trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, nói: Có được tất có mất. Võ Hồn của ta được bù đắp, nhưng trong đó có một vài thứ cũng mất đi. Tinh Luân Băng Trượng của ta, hiện tại phải đổi tên thành Tinh Trượng mới đúng. Thuộc tính “Băng” của ta bị tinh lực gột rửa đi, chỉ còn dư lại Tinh Luân thuần túy.
Đường Vũ Lân giật mình nói: Còn có thể như vậy sao? Nói cách khác, nguyên bản những hồn kỹ Băng thuộc tính của ngươi đều không còn?
Hứa Tiểu Ngôn gật đầu.
Cổ Nguyệt nói: Vậy sau khi Tinh Trượng của ngươi tiến hóa, hồn kỹ có tiến hóa theo không?
Hứa Tiểu Ngôn mỉm cười nói: Đương nhiên. Bằng không chẳng phải là cái được không đủ bù đắp cái mất sao? Võ Hồn của ta tiến hóa, hồn kỹ tự nhiên cũng tiến hóa theo. Ba cái hồn kỹ của ta đều có biến hóa không nhỏ. Cuộc giao đấu kế tiếp sẽ để cho các ngươi xem sao. Ta sau này cũng sẽ giống như đội trưởng, là Cường Công Hệ kết hợp với Khống Chế Hệ.
Đường Vũ Lân giơ ngón tay cái lên, hắn nhìn ra được, sau khi Võ Hồn tiến hóa, Hứa Tiểu Ngôn có vẻ tự tin hơn nhiều.
Tinh Lan, ngươi thì sao? Ngươi vừa nãy thật giống như cũng hấp thu một chút tinh lực. Cảm giác thế nào?
Diệp Tinh Lan khẽ mỉm cười, Võ Hồn của ta cùng với tinh lực cũng rất hòa hợp. Võ Hồn cũng vốn ổn định, vì lẽ đó sau khi hấp thu tinh lực, thứ tăng lên cũng chỉ có hồn lực. Ta hiện tại cấp 45.
Cấp 45!
Lời vừa nói ra, ngay cả Tạ Giải cùng Từ Lạp Trí ở phía trước cũng không nhịn được quay đầu lại.
Từ Lạp Trí một mặt mừng rỡ nói: Tinh Lan tỷ, chúc mừng ngươi nha! Rốt cục cũng đạt cấp 45.
Diệp Tinh Lan mỉm cười gật đầu.
Diệp Tinh Lan cấp 45, chỉ cần dung hợp thêm một cái Hồn Linh mới, nắm giữ đệ tứ Hồn Hoàn, sẽ giúp mình tiến nhập vào cảnh giới Hồn Tông. Nàng cũng là người đầu tiên trong nhóm đạt đến 45 cấp.
Với thiên phú của Diệp Tinh Lan cùng với sự mạnh mẽ của Tinh Thần Kiếm, một khi tiến vào cấp 40 trở lên, thực lực tổng hợp chắc chắn sẽ không yếu hơn so với Nguyên Ân Dạ Huy.
Đường Vũ Lân hướng về Tạ Giải nói: Đừng vội lên đường cao tốc, tìm một tiệm bán điện thoại, chúng ta mua một cái Hồn Đạo Bộ Đàm.
Mua Hồn Đạo Bộ Đàm, tác dụng chỉ có một.
Chào ngài, ngài là Trương học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc học viện sao? Chúng ta đến từ Sử Lai Khắc học viện…
Đúng như Đường Vũ Lân nói vậy, Sử Lai Khắc học viện có học trò khắp thiên hạ, đối với học đệ, học muội cùng học viện đều rất quan tâm săn sóc. Huống chi, có học viên ưu tú của Sử Lai Khắc học viện đến đây giao lưu luận bàn, đối với những học viện này mà nói, cũng đều là chuyện tốt.
Mấy ngày trôi qua, bọn họ một đường thuận lợi, mỗi ngày giao lưu 2 trận, rốt cục cũng thuận lợi hoàn thành nội dung sát hạch lần thứ 9. Chỉ thiếu một lần cuối cùng, liền có thể thông qua cuộc thi cuối kỳ lần này, đồng thời có thể trở về học viện.
Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học viện không có học trưởng của chúng ta đang công tác? Bọn họ không phải là một trong những đại học viện xếp hàng đầu của đại lục sao? Tại sao vậy? Hứa Tiểu Ngôn tò mò hỏi.
Đường Vũ Lân nói: Ta nghe một trong số các học trưởng nói, Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học viện đã từng một lần bị hủy diệt, và lần bị hủy diệt đó có quan hệ trực tiếp cùng với học viện chúng ta. Cho tới nay, bọn họ đối với học viện chúng ta rất căm thù. Vì lẽ đó, Nhật Nguyệt Hoàng Gia học viện là học viện duy nhất không muốn chiêu thu các học viên của Sử Lai Khắc làm lão sư. Đương nhiên, các học trưởng của chúng ta cũng không muốn đến nơi này công tác. Tuy rằng không sánh được với học viện chúng ta, nhưng Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, xưa nay địch ý đối với học viện chúng ta cũng chưa bao giờ giảm bớt.
Tạ Giải nói: Vậy chúng ta còn muốn chọn nơi này sao? Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện ta đã từng nghe nói qua, có người nói tinh anh bọn họ bồi dưỡng ra được cũng cực kỳ cường hãn. Liên Bang có rất nhiều cao tầng đều xuất thân từ tòa học viện này. Có nên đổi lại nơi khác hay không?
Đường Vũ Lân cười nhạt một tiếng, trong mắt ánh sáng lấp loé, Mục đích cuộc thi cuối kỳ của chúng ta là cái gì? Học viện lấy đi tất cả mọi thứ của chúng ta, để chúng ta độc thân đi tới, tiến hành lần thi cuối kỳ này, chính là một lần rèn luyện đối với chúng ta. Chúng ta không chỉ phải hoàn thành cuộc thi, còn chân chính thu được một chút gì bên trong lần thi này. Lẽ nào các ngươi không tự tin sao?
Tạ Giải ánh mắt ngưng lại, hướng về Đường Vũ Lân đưa ngón tay cái lên.
Hứa Tiểu Ngôn nóng lòng muốn thử, nói: Mấy tràng thi đấu trước, ta vẫn còn chưa phát huy được đây.
Diệp Tinh Lan lạnh nhạt nói: Đúng đấy, vẫn chưa phát huy đâu đấy!
Cổ Nguyệt nhìn Đường Vũ Lân một chút, Đây là một trận cuối cùng rồi…
Đường Vũ Lân cùng nàng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt nhất thời hiện ra một vệt ý cười.
Nếu là cuối cùng, vậy cũng chỉ có thể thắng, không thể bại.
Thắng, sẽ được thêm điểm ngoại ngạch. Chính vào lúc này, một âm thanh lành lạnh vang vọng ở trong xe. Thanh âm này xuất hiện vô cùng đột ngột, dọa mọi người nhảy dựng một cái.
Vũ lão sư? Đường Vũ Lân kinh ngạc thốt lên một tiếng. Sau đó hắn liền nhìn thấy Vũ Trường Không ngoài cửa sổ.
Vũ Trường Không lại như là bước chậm từ trong hư không vậy, nhẹ nhàng chạy với tốc độ cao bên cạnh xe họ, âm thanh chính là từ trong miệng hắn truyền đến.
Đường Vũ Lân khóe miệng co giật một thoáng, Vũ lão sư, ngài có thể nghe được chúng em nói chuyện?
Vũ Trường Không cách cửa sổ liếc mắt nhìn hắn, gật đầu.
Các ngươi đại diện cho danh dự của Sử Lai Khắc. Các ngươi đã chọn Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, thì không được thất bại. Ta sẽ bồi các ngươi cùng đi, làm lão sư dẫn đội.
Có lão sư dẫn đội giao lưu thi đấu, sẽ có vẻ chính thức hơn nhiều.
Đường Vũ Lân dò hỏi: Nếu thắng sẽ có thêm được bao nhiêu điểm ạ?
Vũ Trường Không nói: Thắng, 6 người các ngươi toàn bộ đều được điểm tuyệt đối, lại được rất nhiều điểm cộng. Nói cách khác, mỗi người các ngươi có thể dư ra được 50 điểm phân cho những người khác.
Một lời đã định! Đường Vũ Lân không chút do dự liền đáp ứng ngay lập tức.
Nếu như có thể thu được nhiều điểm như vậy, mục tiêu của hắn cũng đã được thực hiện. 6 người dư ra được 300 điểm, đủ để giúp được không ít các đồng đội.
Vũ Trường Không lạnh nhạt nói: Thua. Cố gắng của các ngươi trước đó tất cả đều uổng phí. Đều tính là thất bại, bị khai trừ.
Tàn nhẫn như thế sao? Đường Vũ Lân trợn mắt ngoác mồm.
Vũ Trường Không nói: Ân oán giữa hai học viện nghiêm trọng hơn ngươi nghĩ rất nhiều. Vì lẽ đó, nếu như các ngươi thua, ta cũng sẽ ở học viện tự nhận lỗi, từ chức.
---
Cảm giác thế nào? Đường Vũ Lân hỏi.
Hứa Tiểu Ngôn lông mày cau lại, Rất kỳ diệu, ta cũng không nói được rõ ràng.
Nhìn ánh mắt của nàng, Đường Vũ Lân cũng hiểu được, không phải nàng không rõ ràng, chỉ là không muốn tiết lộ ở chỗ này mà thôi.
Học trưởng, ngày hôm nay vô cùng thất lễ, đã quấy rối các ngài. Tiểu Ngôn hiện tại cũng đã khôi phục như cũ, vậy chúng ta xin cáo từ. Đường Vũ Lân nói với Lý Chí Long.
Lý Chí Long nhìn về phía Hứa Tiểu Ngôn, Học muội, tình huống phát sinh trên người ngươi rất đặc thù, chúng ta đã đem toàn bộ quá trình ghi hình lại. Sau này sẽ nghiên cứu. Ngươi có thể lưu lại phương thức liên lạc được không, sau này chúng ta sẽ giao lưu nhiều hơn.
Được rồi. Đạt được chỗ tốt như vậy từ chỗ người ta, điểm yêu cầu nhỏ này đương nhiên Hứa Tiểu Ngôn sẽ không từ chối, lưu lại số điện thoại của mình. Tất nhiên, sau khi trở về học viện, cầm lại được Hồn Đạo Bộ Đàm mới có thể sử dụng. Hiện tại, ngay cả Hồn Đạo Bộ Đàm cũng đã bị học viện thu hồi.
Lặng yên rời khỏi Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện, lên xe. Tạ Giải dựa theo địa đồ lái xe chạy thẳng đến tòa thành thị tiếp theo.
Cùng học viện luận bàn, phương thức này không tệ. Đường Vũ Lân nói: Đối với sự phát triển của chúng ta thực sự có sự trợ giúp. Tòa thành thị tiếp theo, phương thức chiến đấu của chúng ta lại sẽ uyển chuyển hơn một chút.
Cổ Nguyệt nói: Tòa thành thị tiếp theo, vận khí của chúng ta lại còn sẽ tốt như thế sao? Lần này vừa vặn tao ngộ được học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc học viện.
Đường Vũ Lân cười hì hì, từ trong lồng ngực lấy ra một tờ giấy.
Vừa nãy trước khi đi ta đã hỏi Lý học trưởng, học viện chúng ta có học trò khắp thiên hạ. Có học viện nào lại không muốn kêu gọi học viên tốt nghiệp từ học viện chúng ta đến làm lão sư cho được? Lý học trưởng cho ta một phần danh sách các vị học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc chúng ta, đang đảm nhận công tác tại các học viện mà chúng ta sắp đi qua, cùng với phương thức liên lạc với những vị học trưởng này. Có những thứ này, chúng ta có thể sớm liên hệ, sau đó danh chính ngôn thuận, đi tìm người luận bàn.
Cái này mà cũng được? Cổ Nguyệt trợn mắt ngoác mồm nhìn hắn.
Hứa Tiểu Ngôn cũng nói: Đội trưởng, không phải là ngươi thấy ngon ăn nên triển khai luôn đấy chứ? Biện pháp này tốt. Sớm biết vậy, chúng ta nên làm như thế ngay từ đầu.
Đường Vũ Lân nói: Tiểu Ngôn, ngươi vừa nãy hẳn là Võ Hồn biến dị, cảm giác thế nào?
Hứa Tiểu Ngôn vẻ mặt có chút quái lạ, Là biến dị, thật không nghĩ tới, nơi đó có tinh lực khổng lồ như vậy. Lúc vừa mới bắt đầu, ta cũng không biết có cái gì phát sinh. Nhưng sau đó ta phát hiện, những tinh lực khổng lồ kia sau khi rơi vào trong cơ thể ta, lại cùng với Võ Hồn của ta cấp tốc dung hợp. Sau đó dường như là Võ Hồn của ta nhanh chóng trưởng thành vậy, cũng có thể nói là, thức tỉnh.
Nếu như cảm giác của ta không sai, Võ Hồn của ta nguyên bản hẳn là chưa thuần thục, hoặc là nói đúng hơn là có thiếu hụt. Cho nên mới dẫn đến việc vào ban ngày và ban đêm không giống nha. Phần thiếu hụt này mặc dù sẽ theo tu vi của ta tăng lên mà từ từ bù đắp, nhưng nó nói chung vẫn sẽ luôn tồn tại, sau này có lẽ còn sẽ có ảnh hưởng to lớn hơn. Nhưng lần này hấp thu tinh lực, đã giúp ta nối liền những chỗ thiếu hụt, đồng thời còn tẩy lễ những tạp chất bên trong Võ Hồn của ta, giúp Võ Hồn của ta trở nên càng thêm thuần túy.
Đường Vũ Lân nói: Vậy tại sao ta lại có cảm giác sau khi ngươi hấp thu nhiều tinh lực như vậy, hồn lực lại cũng không tăng thêm được bao nhiêu?
Hứa Tiểu Ngôn trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, nói: Có được tất có mất. Võ Hồn của ta được bù đắp, nhưng trong đó có một vài thứ cũng mất đi. Tinh Luân Băng Trượng của ta, hiện tại phải đổi tên thành Tinh Trượng mới đúng. Thuộc tính “Băng” của ta bị tinh lực gột rửa đi, chỉ còn dư lại Tinh Luân thuần túy.
Đường Vũ Lân giật mình nói: Còn có thể như vậy sao? Nói cách khác, nguyên bản những hồn kỹ Băng thuộc tính của ngươi đều không còn?
Hứa Tiểu Ngôn gật đầu.
Cổ Nguyệt nói: Vậy sau khi Tinh Trượng của ngươi tiến hóa, hồn kỹ có tiến hóa theo không?
Hứa Tiểu Ngôn mỉm cười nói: Đương nhiên. Bằng không chẳng phải là cái được không đủ bù đắp cái mất sao? Võ Hồn của ta tiến hóa, hồn kỹ tự nhiên cũng tiến hóa theo. Ba cái hồn kỹ của ta đều có biến hóa không nhỏ. Cuộc giao đấu kế tiếp sẽ để cho các ngươi xem sao. Ta sau này cũng sẽ giống như đội trưởng, là Cường Công Hệ kết hợp với Khống Chế Hệ.
Đường Vũ Lân giơ ngón tay cái lên, hắn nhìn ra được, sau khi Võ Hồn tiến hóa, Hứa Tiểu Ngôn có vẻ tự tin hơn nhiều.
Tinh Lan, ngươi thì sao? Ngươi vừa nãy thật giống như cũng hấp thu một chút tinh lực. Cảm giác thế nào?
Diệp Tinh Lan khẽ mỉm cười, Võ Hồn của ta cùng với tinh lực cũng rất hòa hợp. Võ Hồn cũng vốn ổn định, vì lẽ đó sau khi hấp thu tinh lực, thứ tăng lên cũng chỉ có hồn lực. Ta hiện tại cấp 45.
Cấp 45!
Lời vừa nói ra, ngay cả Tạ Giải cùng Từ Lạp Trí ở phía trước cũng không nhịn được quay đầu lại.
Từ Lạp Trí một mặt mừng rỡ nói: Tinh Lan tỷ, chúc mừng ngươi nha! Rốt cục cũng đạt cấp 45.
Diệp Tinh Lan mỉm cười gật đầu.
Diệp Tinh Lan cấp 45, chỉ cần dung hợp thêm một cái Hồn Linh mới, nắm giữ đệ tứ Hồn Hoàn, sẽ giúp mình tiến nhập vào cảnh giới Hồn Tông. Nàng cũng là người đầu tiên trong nhóm đạt đến 45 cấp.
Với thiên phú của Diệp Tinh Lan cùng với sự mạnh mẽ của Tinh Thần Kiếm, một khi tiến vào cấp 40 trở lên, thực lực tổng hợp chắc chắn sẽ không yếu hơn so với Nguyên Ân Dạ Huy.
Đường Vũ Lân hướng về Tạ Giải nói: Đừng vội lên đường cao tốc, tìm một tiệm bán điện thoại, chúng ta mua một cái Hồn Đạo Bộ Đàm.
Mua Hồn Đạo Bộ Đàm, tác dụng chỉ có một.
Chào ngài, ngài là Trương học trưởng tốt nghiệp từ Sử Lai Khắc học viện sao? Chúng ta đến từ Sử Lai Khắc học viện…
Đúng như Đường Vũ Lân nói vậy, Sử Lai Khắc học viện có học trò khắp thiên hạ, đối với học đệ, học muội cùng học viện đều rất quan tâm săn sóc. Huống chi, có học viên ưu tú của Sử Lai Khắc học viện đến đây giao lưu luận bàn, đối với những học viện này mà nói, cũng đều là chuyện tốt.
Mấy ngày trôi qua, bọn họ một đường thuận lợi, mỗi ngày giao lưu 2 trận, rốt cục cũng thuận lợi hoàn thành nội dung sát hạch lần thứ 9. Chỉ thiếu một lần cuối cùng, liền có thể thông qua cuộc thi cuối kỳ lần này, đồng thời có thể trở về học viện.
Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học viện không có học trưởng của chúng ta đang công tác? Bọn họ không phải là một trong những đại học viện xếp hàng đầu của đại lục sao? Tại sao vậy? Hứa Tiểu Ngôn tò mò hỏi.
Đường Vũ Lân nói: Ta nghe một trong số các học trưởng nói, Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học viện đã từng một lần bị hủy diệt, và lần bị hủy diệt đó có quan hệ trực tiếp cùng với học viện chúng ta. Cho tới nay, bọn họ đối với học viện chúng ta rất căm thù. Vì lẽ đó, Nhật Nguyệt Hoàng Gia học viện là học viện duy nhất không muốn chiêu thu các học viên của Sử Lai Khắc làm lão sư. Đương nhiên, các học trưởng của chúng ta cũng không muốn đến nơi này công tác. Tuy rằng không sánh được với học viện chúng ta, nhưng Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, xưa nay địch ý đối với học viện chúng ta cũng chưa bao giờ giảm bớt.
Tạ Giải nói: Vậy chúng ta còn muốn chọn nơi này sao? Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện ta đã từng nghe nói qua, có người nói tinh anh bọn họ bồi dưỡng ra được cũng cực kỳ cường hãn. Liên Bang có rất nhiều cao tầng đều xuất thân từ tòa học viện này. Có nên đổi lại nơi khác hay không?
Đường Vũ Lân cười nhạt một tiếng, trong mắt ánh sáng lấp loé, Mục đích cuộc thi cuối kỳ của chúng ta là cái gì? Học viện lấy đi tất cả mọi thứ của chúng ta, để chúng ta độc thân đi tới, tiến hành lần thi cuối kỳ này, chính là một lần rèn luyện đối với chúng ta. Chúng ta không chỉ phải hoàn thành cuộc thi, còn chân chính thu được một chút gì bên trong lần thi này. Lẽ nào các ngươi không tự tin sao?
Tạ Giải ánh mắt ngưng lại, hướng về Đường Vũ Lân đưa ngón tay cái lên.
Hứa Tiểu Ngôn nóng lòng muốn thử, nói: Mấy tràng thi đấu trước, ta vẫn còn chưa phát huy được đây.
Diệp Tinh Lan lạnh nhạt nói: Đúng đấy, vẫn chưa phát huy đâu đấy!
Cổ Nguyệt nhìn Đường Vũ Lân một chút, Đây là một trận cuối cùng rồi…
Đường Vũ Lân cùng nàng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt nhất thời hiện ra một vệt ý cười.
Nếu là cuối cùng, vậy cũng chỉ có thể thắng, không thể bại.
Thắng, sẽ được thêm điểm ngoại ngạch. Chính vào lúc này, một âm thanh lành lạnh vang vọng ở trong xe. Thanh âm này xuất hiện vô cùng đột ngột, dọa mọi người nhảy dựng một cái.
Vũ lão sư? Đường Vũ Lân kinh ngạc thốt lên một tiếng. Sau đó hắn liền nhìn thấy Vũ Trường Không ngoài cửa sổ.
Vũ Trường Không lại như là bước chậm từ trong hư không vậy, nhẹ nhàng chạy với tốc độ cao bên cạnh xe họ, âm thanh chính là từ trong miệng hắn truyền đến.
Đường Vũ Lân khóe miệng co giật một thoáng, Vũ lão sư, ngài có thể nghe được chúng em nói chuyện?
Vũ Trường Không cách cửa sổ liếc mắt nhìn hắn, gật đầu.
Các ngươi đại diện cho danh dự của Sử Lai Khắc. Các ngươi đã chọn Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, thì không được thất bại. Ta sẽ bồi các ngươi cùng đi, làm lão sư dẫn đội.
Có lão sư dẫn đội giao lưu thi đấu, sẽ có vẻ chính thức hơn nhiều.
Đường Vũ Lân dò hỏi: Nếu thắng sẽ có thêm được bao nhiêu điểm ạ?
Vũ Trường Không nói: Thắng, 6 người các ngươi toàn bộ đều được điểm tuyệt đối, lại được rất nhiều điểm cộng. Nói cách khác, mỗi người các ngươi có thể dư ra được 50 điểm phân cho những người khác.
Một lời đã định! Đường Vũ Lân không chút do dự liền đáp ứng ngay lập tức.
Nếu như có thể thu được nhiều điểm như vậy, mục tiêu của hắn cũng đã được thực hiện. 6 người dư ra được 300 điểm, đủ để giúp được không ít các đồng đội.
Vũ Trường Không lạnh nhạt nói: Thua. Cố gắng của các ngươi trước đó tất cả đều uổng phí. Đều tính là thất bại, bị khai trừ.
Tàn nhẫn như thế sao? Đường Vũ Lân trợn mắt ngoác mồm.
Vũ Trường Không nói: Ân oán giữa hai học viện nghiêm trọng hơn ngươi nghĩ rất nhiều. Vì lẽ đó, nếu như các ngươi thua, ta cũng sẽ ở học viện tự nhận lỗi, từ chức.
/610
|