Tạ Giải trên mặt kiêu ngạo trong nháy mắt cứng ngắc, song quyền nắm chặt.
Đường Vũ Lân vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Tối hôm nay ta có việc muốn đi ra ngoài, buổi tối ngày mai đi, ta cùng ngươi đánh.
Trải qua này mấy lần cùng Tạ Giải trong lú tranh tài, hắn đã không bài xích đánh nhau. Mấy lần tranh tài hạ xuống, hắn thực chiến có tiến bộ rất lớn. Tạ Giải mang cho hắn áp lực không thể không kể công.
Buổi sáng trước giờ kết thúc, Đường Vũ Lân không về ký túc xá, mà chạy đến Cao cấp bộ bên kia chờ.
Chuông tan học vang lên, rất nhanh hắn liền nhìn thấy, Lưu Ngữ Tâm cùng vài tnữ đồng học đi ra.
- Ngữ Tâm học tỷ.
Đường Vũ Lân hướng về nàng vẫy vẫy tay.
Lưu Ngữ Tâm liếc mắt liền thấy hắn, vội vàng cùng vài đồng học đi tới.
- Oa, Ngữ Tâm, ngươi yêu thích tiểu Chính Thái sao? Này tiểu đệ đệ sau này sẽ rất đẹp, lớn rồi nhất định là đại soái ca.
Một người có mắt phượng Cao cấp bộ học viên nhìn về Lưu Ngữ Tâm cười nói.
Lưu Ngữ Tâm tức giận:
- Đừng nói mò, đây là Đường Vũ Lân, tiểu học đệ Trung cấp bộ năm nhất. Vũ Lân, có chuyện gì sao?
Đường Vũ Lân đã sớm nắm trong tay hồn đạo máy chụp hình đưa tới.
- Học tỷ, ta giúp cho tỷ một chút, nhưng cuối cùng cũng không tốt lắm. Liền trả lại cho tỷ.
Lưu Ngữ Tâm khuôn mặt đỏ lên, lườm hắn một cái:
- Được rồi, được rồi. Vậy cứ như thế đi. Cảm ơn ngươi. Học tỷ mời ngài ăn cơm.
Đường Vũ Lân vội vàng lắc đầu một cái:
- Không cần rồi, ta về Trung cấp bộ ăn.
Hắn vẫn là rất tự mình biết mình. Nhân gia mời ăn cơm, sẽ mời ăn miễn phí món ăn bính, ít nhất cũng là ất món ăn hướng về trên, với lượng cơm ăn của hắn, hắn thật sự ngại với Ngữ Tâm, nhiều là không tiện.
Nhìn Đường Vũ Lân đi xa bóng lưng, trước mắt phượng học viên nữ nghi ngờ nói:
- Ngữ Tâm, ngươi để hắn cho ngươi giúp cái gì à?
Lưu Ngữ Tâm thần bí nói: “ Vũ Trường Không Lão sư của Vũ Lân.
- Oa oa oa! Lãnh Ngạo Nam Thần à! Mau nhìn xem!
Mở ra máy chụp hình, trên màn ảnh nhất thời xuất hiện bóng người Vũ Trường Không, bức ảnh vừa vặn là Vũ Trường Không mở đai lưng ra, sau đó đem đai lưng rút ra một loạt hành động.
Mấy nữ sinh con mắt đều trừng lớn, từng cái từng cái sắc mặt ửng hồng.
- Một bữa món ăn Giáp, Ngữ Tâm, bán bức ảnh cho ta. Độc nhất! Ta tuyệt không cho phép người khác nhìn thấy dáng vẻ trong lòng ta bạch mã vương tử giải đai lưng!
- Hai bữa!
...
Đường Vũ Lân cũng không biết bức ảnh mình chụp khiến học tỷ lớp lớn mãnh liệt cạnh tranh. Đã ăn cơm trưa, tiếp tục buổi chiều chương trình học.
Vũ Trường Không dạy minh tưởng thuật quả nhiên so với sơ cấp học viện giờ phức tạp rất nhiều, nhưng hiệu quả cũng rõ ràng. Có người nói là thoát thai từ đại lục truyền kỳ học viện Sử Lai Khắc một loại đơn giản hoá bản siêu cấp minh tưởng thuật.
Vũ Trường Không lạnh lùng nghiêm nghị ánh mắt chèn ép, các học viên học tập tốc độ đều rất nhanh, một buổi chiều, căn bản mọi người đều nắm vững cơ sở phương thức vận chuyển.
Sau khi tan học, Đường Vũ Lân là người đầu tiên xông vào căng tin ăn cơm tối, sau đó lại như gió chạy ra phía ngoài.
Ngày hôm nay hắn còn có việc trọng yếu đi làm, đi tới hiệp hội Đoán Tạo Sư lĩnh huy chương Đoán Tạo Sư, đồng thời nhận một ít nhiệm vụ rèn đúc.
Tích góp tiền đối với hắn mà nói quá trọng yếu, giá trị trăm vạn trăm năm Hồn Linh, nếu như tương lai có thể có dư, hắn cũng muốn mình mua món ăn giáp ăn.
Sáng sớm hôm nay ăn một bữa món ăn giáp, hắn thậm chí có thể cảm giác được thân thể mình biến hóa. Nếu có thể mỗi ngày ăn, thi thật tốt.
Hứng thú bừng bừng hướng đi cửa lớn học viện, vừa tới cửa cách đó không xa. Ngoài cửa lớn học viên đột nhiên lái tới một chiếc ô tô màu đen hồn đạo, tốc độ xe rất nhanh, dọa Đường Vũ Lân nhảy một cái, vội vàng dừng bước.
- Tránh ra!
Một âm thanh lanh lảnh ở phía sau vang lên.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn lên, chỉ thấy một thiếu nữ có mái tóc dài màu vàng óng chính nhìn chằm chằm mình.
Theo bản năng tránh ra một bước, thiếu nữ từ bên cạnh hắn lách qua, lúc này chiếc xe màu đen kia đã phanh gấp lại, nàng kéo mở cửa xe.
Thiếu nữ ngồi trên xe. Tài xế cẩn thận đóng kỹ cửa xe, lúc này mới một lần nữa lên xe, lái xe lái chiếc xe màu đen nhanh chóng đi.
Lại là một hài tử có tiền nhân gia!
Muốn những không thể có chút nào ước ao, đó là không thể. Nhưng Đường Vũ Lân cũng không đố kị, người giàu có cũng là do người nghèo nỗ lực biến thành. Nhân gia có thể làm được, mình cố gắng thông qua cũng có cơ hội.
Mang theo nụ cười, hắn nhanh chân hướng về Đoán Tạo Sư hiệp hội đi đến.
...
Mộ Hi hai ngày nay tâm tình đặc biệt không tốt. Vốn là, ngày hôm trước hẳn là một ngày vinh quang, nhưng lại đột nhiên xuất hiện biến hóa phá hoại.
Khi nàng hoàn thành rèn tinh luyện kim loại hiếm bách rèn tinh luyện, thông qua hết thảy sát hạch, trở thành cấp hai Đoán Tạo Sư. Nhưng biết được ngay khi nàng tiến hành khảo hạch, một tên chỉ có chín tuổi,đã hoàn thành cấp hai sát hạch.
Chín tuổi? Sao có thể có chuyện đó?
Chuyện này quả thật làm người khó có thể tin.
Từ khi sinh ra không bao lâu đã bắt đầu, nàng thích nhất chính là nhìn phụ thân rèn đúc. Cha nói cho nàng, con gái không thích hợp rèn đúc, vung mạnh chuỳ sắt như vậy, hẳn là nam nhân làm.
Nhưng Mộ Hi một mực kiên trì với yêu thích của mình, nàng từ khi năm tuổi, đã vung mạnh đặc chế tiểu chuỳ sắt, vừa lúc mới phụ thân còn cho rằng nàng chỉ là vui đùa một chút, nhưng nàng đầy đủ kiên trì hai năm, mỗi ngày đều mô phỏng theo hành động phụ thân. Lúc này mới chân chính đánh động thân là Đông Hải thành Đoán Tạo Sư hiệp hội hội trưởng, chính thức bắt đầu dạy nàng rèn đúc.
Mộ Hi kế thừa ở phụ thân Võ Hồn, bản thân rất thích hợp. Hơn nữa nàng lại chịu nỗ lực. Mộ thần không thể không tìm một ít đặc thù dược liệu trợ giúp con gái duy trì vóc người, luyện được đầy đủ sức mạnh đồng thời không đến nỗi biến thành nữ hán tử cường tráng.
Mộ Hi đối với rèn đúc, là xuất phát từ nội tâm yêu quý! 11 tuổi, nàng chính thức trở thành cấp một Đoán Tạo Sư, tốc độ tiến bộ nhanh chóng, dưới sự chỉ đạo của Mộ Thần. Rốt cục vừa qua khỏi sinh nhật mười ba tuổi không lâu, thử nghiệm cuộc thi cấp hai Đoán Tạo Sư, một lần nữa thông qua.
Mộ Hi nhớ rất rõ ràng, cha đã nói, mình đã vượt quá lứa tuổi của nàng, tuyệt đối là tiểu thiên tài giới rèn đúc.
Nhưng là, tại sao một hài tử chỉ có chín tuổi, nhưng có thể trở thành cấp hai Đoán Tạo Sư? Còn được Bình Trắc Sư đặc biệt tôn sùng. Tuy rằng Bình Trắc Sư lúc đó không có nói, nhưng xem ánh mắt của hắn cũng có thể nhìn ra được, ở trong mắt hắn, tên kia rõ ràng so với mình càng mạnh hơn!
Nghe nói hôm nay hắn muốn tới lĩnh huy chương, ngược lại muốn xem xem tiêu tử này làm sao có ba đầu sáu tay!
Đường Vũ Lân vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Tối hôm nay ta có việc muốn đi ra ngoài, buổi tối ngày mai đi, ta cùng ngươi đánh.
Trải qua này mấy lần cùng Tạ Giải trong lú tranh tài, hắn đã không bài xích đánh nhau. Mấy lần tranh tài hạ xuống, hắn thực chiến có tiến bộ rất lớn. Tạ Giải mang cho hắn áp lực không thể không kể công.
Buổi sáng trước giờ kết thúc, Đường Vũ Lân không về ký túc xá, mà chạy đến Cao cấp bộ bên kia chờ.
Chuông tan học vang lên, rất nhanh hắn liền nhìn thấy, Lưu Ngữ Tâm cùng vài tnữ đồng học đi ra.
- Ngữ Tâm học tỷ.
Đường Vũ Lân hướng về nàng vẫy vẫy tay.
Lưu Ngữ Tâm liếc mắt liền thấy hắn, vội vàng cùng vài đồng học đi tới.
- Oa, Ngữ Tâm, ngươi yêu thích tiểu Chính Thái sao? Này tiểu đệ đệ sau này sẽ rất đẹp, lớn rồi nhất định là đại soái ca.
Một người có mắt phượng Cao cấp bộ học viên nhìn về Lưu Ngữ Tâm cười nói.
Lưu Ngữ Tâm tức giận:
- Đừng nói mò, đây là Đường Vũ Lân, tiểu học đệ Trung cấp bộ năm nhất. Vũ Lân, có chuyện gì sao?
Đường Vũ Lân đã sớm nắm trong tay hồn đạo máy chụp hình đưa tới.
- Học tỷ, ta giúp cho tỷ một chút, nhưng cuối cùng cũng không tốt lắm. Liền trả lại cho tỷ.
Lưu Ngữ Tâm khuôn mặt đỏ lên, lườm hắn một cái:
- Được rồi, được rồi. Vậy cứ như thế đi. Cảm ơn ngươi. Học tỷ mời ngài ăn cơm.
Đường Vũ Lân vội vàng lắc đầu một cái:
- Không cần rồi, ta về Trung cấp bộ ăn.
Hắn vẫn là rất tự mình biết mình. Nhân gia mời ăn cơm, sẽ mời ăn miễn phí món ăn bính, ít nhất cũng là ất món ăn hướng về trên, với lượng cơm ăn của hắn, hắn thật sự ngại với Ngữ Tâm, nhiều là không tiện.
Nhìn Đường Vũ Lân đi xa bóng lưng, trước mắt phượng học viên nữ nghi ngờ nói:
- Ngữ Tâm, ngươi để hắn cho ngươi giúp cái gì à?
Lưu Ngữ Tâm thần bí nói: “ Vũ Trường Không Lão sư của Vũ Lân.
- Oa oa oa! Lãnh Ngạo Nam Thần à! Mau nhìn xem!
Mở ra máy chụp hình, trên màn ảnh nhất thời xuất hiện bóng người Vũ Trường Không, bức ảnh vừa vặn là Vũ Trường Không mở đai lưng ra, sau đó đem đai lưng rút ra một loạt hành động.
Mấy nữ sinh con mắt đều trừng lớn, từng cái từng cái sắc mặt ửng hồng.
- Một bữa món ăn Giáp, Ngữ Tâm, bán bức ảnh cho ta. Độc nhất! Ta tuyệt không cho phép người khác nhìn thấy dáng vẻ trong lòng ta bạch mã vương tử giải đai lưng!
- Hai bữa!
...
Đường Vũ Lân cũng không biết bức ảnh mình chụp khiến học tỷ lớp lớn mãnh liệt cạnh tranh. Đã ăn cơm trưa, tiếp tục buổi chiều chương trình học.
Vũ Trường Không dạy minh tưởng thuật quả nhiên so với sơ cấp học viện giờ phức tạp rất nhiều, nhưng hiệu quả cũng rõ ràng. Có người nói là thoát thai từ đại lục truyền kỳ học viện Sử Lai Khắc một loại đơn giản hoá bản siêu cấp minh tưởng thuật.
Vũ Trường Không lạnh lùng nghiêm nghị ánh mắt chèn ép, các học viên học tập tốc độ đều rất nhanh, một buổi chiều, căn bản mọi người đều nắm vững cơ sở phương thức vận chuyển.
Sau khi tan học, Đường Vũ Lân là người đầu tiên xông vào căng tin ăn cơm tối, sau đó lại như gió chạy ra phía ngoài.
Ngày hôm nay hắn còn có việc trọng yếu đi làm, đi tới hiệp hội Đoán Tạo Sư lĩnh huy chương Đoán Tạo Sư, đồng thời nhận một ít nhiệm vụ rèn đúc.
Tích góp tiền đối với hắn mà nói quá trọng yếu, giá trị trăm vạn trăm năm Hồn Linh, nếu như tương lai có thể có dư, hắn cũng muốn mình mua món ăn giáp ăn.
Sáng sớm hôm nay ăn một bữa món ăn giáp, hắn thậm chí có thể cảm giác được thân thể mình biến hóa. Nếu có thể mỗi ngày ăn, thi thật tốt.
Hứng thú bừng bừng hướng đi cửa lớn học viện, vừa tới cửa cách đó không xa. Ngoài cửa lớn học viên đột nhiên lái tới một chiếc ô tô màu đen hồn đạo, tốc độ xe rất nhanh, dọa Đường Vũ Lân nhảy một cái, vội vàng dừng bước.
- Tránh ra!
Một âm thanh lanh lảnh ở phía sau vang lên.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn lên, chỉ thấy một thiếu nữ có mái tóc dài màu vàng óng chính nhìn chằm chằm mình.
Theo bản năng tránh ra một bước, thiếu nữ từ bên cạnh hắn lách qua, lúc này chiếc xe màu đen kia đã phanh gấp lại, nàng kéo mở cửa xe.
Thiếu nữ ngồi trên xe. Tài xế cẩn thận đóng kỹ cửa xe, lúc này mới một lần nữa lên xe, lái xe lái chiếc xe màu đen nhanh chóng đi.
Lại là một hài tử có tiền nhân gia!
Muốn những không thể có chút nào ước ao, đó là không thể. Nhưng Đường Vũ Lân cũng không đố kị, người giàu có cũng là do người nghèo nỗ lực biến thành. Nhân gia có thể làm được, mình cố gắng thông qua cũng có cơ hội.
Mang theo nụ cười, hắn nhanh chân hướng về Đoán Tạo Sư hiệp hội đi đến.
...
Mộ Hi hai ngày nay tâm tình đặc biệt không tốt. Vốn là, ngày hôm trước hẳn là một ngày vinh quang, nhưng lại đột nhiên xuất hiện biến hóa phá hoại.
Khi nàng hoàn thành rèn tinh luyện kim loại hiếm bách rèn tinh luyện, thông qua hết thảy sát hạch, trở thành cấp hai Đoán Tạo Sư. Nhưng biết được ngay khi nàng tiến hành khảo hạch, một tên chỉ có chín tuổi,đã hoàn thành cấp hai sát hạch.
Chín tuổi? Sao có thể có chuyện đó?
Chuyện này quả thật làm người khó có thể tin.
Từ khi sinh ra không bao lâu đã bắt đầu, nàng thích nhất chính là nhìn phụ thân rèn đúc. Cha nói cho nàng, con gái không thích hợp rèn đúc, vung mạnh chuỳ sắt như vậy, hẳn là nam nhân làm.
Nhưng Mộ Hi một mực kiên trì với yêu thích của mình, nàng từ khi năm tuổi, đã vung mạnh đặc chế tiểu chuỳ sắt, vừa lúc mới phụ thân còn cho rằng nàng chỉ là vui đùa một chút, nhưng nàng đầy đủ kiên trì hai năm, mỗi ngày đều mô phỏng theo hành động phụ thân. Lúc này mới chân chính đánh động thân là Đông Hải thành Đoán Tạo Sư hiệp hội hội trưởng, chính thức bắt đầu dạy nàng rèn đúc.
Mộ Hi kế thừa ở phụ thân Võ Hồn, bản thân rất thích hợp. Hơn nữa nàng lại chịu nỗ lực. Mộ thần không thể không tìm một ít đặc thù dược liệu trợ giúp con gái duy trì vóc người, luyện được đầy đủ sức mạnh đồng thời không đến nỗi biến thành nữ hán tử cường tráng.
Mộ Hi đối với rèn đúc, là xuất phát từ nội tâm yêu quý! 11 tuổi, nàng chính thức trở thành cấp một Đoán Tạo Sư, tốc độ tiến bộ nhanh chóng, dưới sự chỉ đạo của Mộ Thần. Rốt cục vừa qua khỏi sinh nhật mười ba tuổi không lâu, thử nghiệm cuộc thi cấp hai Đoán Tạo Sư, một lần nữa thông qua.
Mộ Hi nhớ rất rõ ràng, cha đã nói, mình đã vượt quá lứa tuổi của nàng, tuyệt đối là tiểu thiên tài giới rèn đúc.
Nhưng là, tại sao một hài tử chỉ có chín tuổi, nhưng có thể trở thành cấp hai Đoán Tạo Sư? Còn được Bình Trắc Sư đặc biệt tôn sùng. Tuy rằng Bình Trắc Sư lúc đó không có nói, nhưng xem ánh mắt của hắn cũng có thể nhìn ra được, ở trong mắt hắn, tên kia rõ ràng so với mình càng mạnh hơn!
Nghe nói hôm nay hắn muốn tới lĩnh huy chương, ngược lại muốn xem xem tiêu tử này làm sao có ba đầu sáu tay!
/610
|