"Mặc dù Vũ Vân Long đã thua, nhưng ngược lại cũng làm Ba Lập Minh phải thể hiện thực lực chân chính của hắn ra, xem ra trận đấu càng về sau vẫn chưa đến mức đèn cạn dầu."
Lúc đó, chỉ còn lại những cao thủ Đan kình và những cao thủ Đan kình đã bị loại, tất thảy bọn họ xem trận đấu giữa Ba Lập Minh và Vũ Vận Long trong nội tâm đều cảm thấy đại hội võ đạo càng về sau càng đặc sắc.
Đến bây giờ, ba người lợi hại nhất thiên hạ là Vương Siêu, God, Ba Lập Minh chỉ lần đầu ra tay đã tỏ rõ thủ đoạn kinh thiên động địa rồi.
Trường Mi Lông God đấu với Trần Ngả Dương, sau khi đối phương diễn dịch ra "vuông tròn"chi đạo cao nhất tinh nghĩa của Thái Cực Quyền, vẫn cứ tỏ rõ thực lực không thể chiến thắng của mình, bóp ngẹt thiên tài như sao băng.
Mà Vương Siêu chỉ cần một chiêu, liền đánh bại được Ngô Khổng Huyền cường đại.
Ba Lập Minh thi triển ra hổ gầm Kim Chung Tráo, long đinh Thiết Bố Sama, Loạn Tiễn Đả, bộc phát thế công hùng bá thiên hạ, sau khi trực tiếp đấm Vũ Vận Long đã kiệt sức, liền sinh sinh oang đối thủ.
Ba đại cao thủ chiến thắng đối thủ cường đại, đều không có bất kì khó nhọc nào.
Lúc này, tất cả các cao thủ, với con mắt tinh tường đều đã xem ba cuộc chiến đấu, rồi phân tích cuộc chiến tranh đoạt đệ nhất thiên hạ, cũng không thể chắc ai sẽ là người thắng lợi cuối cùng.
Bởi vì dù sao, thực lực của ba người này quá cường đại, đã đạt đến đỉnh cao của võ đạo và nhân thể tu luyện cũng đạt được tiềm lực cao nhất, đã không giống với loài người rồi.
"Cái gì, Linh Nhi đặt cược ở mười nơi sao? chợ đêm quốc tế ở Luân Đôn, New York, Washington, Paris, Munich, Berlin, Vancouver, Ma Cao và cả sòng bạc dưới lòng đất, đã tích lũy tới hơn 10 tỉ USD!"
Đúng lúc này, các nước trên thế giới, một số địa điểm bí mật và hội sở bí mật đều quan sát tình hình hình thực tế ở đại hội võ đạo.
Các sòng bạc dướt lòng đất và chợ đen quốc tế đã mở ra những ván bạc kếch sù, hạ ra đủ loại tiền đặt cược.
Đại hội võ đạo không chỉ tổ chức ở Bắc Kinh, mà ngay cả việc ghi hình thực tế cũng không cho công khai. Nhưng trên sân có rất nhiều gián điệp, vẫn có thể bí mật ghi hình lại.
Vào lúc này, cả nhà Hoắc Linh Nhi cũng đang xem đại hội võ đạo.
"Đại hội võ đạo lần này vô luận là Vương Siêu, thủ lĩnh God hay là Ba Lập Minh đều thể hiện cái gọi là tiềm lực vô hạn của con người cho tất cả mọi người. Tiềm lực của nhân loại tu hành đến cảnh giới cảnh giới cao nhất sẽ như thế nào. Lúc ba người này chạm mặt sẽ vô cùng phấn khích à."
Cơ quan quân sự, cơ quan nghiên cứu khả năng của con người và rất nhiều các nhà nghiên cứu, nhân viên quân sự đều rất quan tâm đến đại hội võ đạo.
Trong phòng họp hội nghị khu vực quân sự của Bắc Kinh, rất nhiều quân nhân ngồi ngay ngắn cũng đang hướng lên màn hình chiếu tường thuật trực tiếp đại hội võ đạo.
Cùng lúc này, trong mỗi phòng hội nghị cao cấp của khu vực quân sự trên cả nước đang chăm chú xem.
" Mặc dù không phải là chiến tranh nhưng đại hội võ đạo so với chiến tranh còn đáng sợ, kịch liệt và sôi động hơn."
Mỗi một quân nhân chân chính đang xem tường thuật trực tiếp trong lòng đều đang nghĩ như vậy.
Và mỗi một quân nhân chân chính đều có một loại khát vọng hiện thân thủ ở đại hội võ đạo
Đại hội võ đạo tiếp tục cử hành.
Sau trận đấu của Ba Lập Minh và Vũ Vận Long lại nghênh đón tiếp trận đấu kịch liệt.
Hoắc Linh Nhi, Lạc Tiểu Manh, Vương Hồng Cát, Đàm Văn Đông, Lưu Gia Tuấn, Phạm Khải Tề, Triệu Tinh Long những cao thủ trẻ tuổi, vẫn cứ đại khai sát giới, trận nào cũng đều tễ mệnh đối thủ, căn bản không lưu thủ, tay mỗi người đều dính không ít mệnh người, có thể nói là oan hồn lởn vởn đầy người.
Mà ngoài những tân tú thanh niên này,còn có hai quyền sư hoa kiều kiên đĩnh.
Một người là Chu Hồng Trí, còn người kia là Bạch Tuyền Di.
Hai vị này, một vị là tông sư võ thuật, một vị là sát thần với thủ đoạn ác liệt.
Cái tên "Sát thần" là do võ thuật gia nước ngoài gọi, từ lúc Bạch Tuyền Di sử dụng trảo pháp ác liệt oản Kozlov người Nga.
Nhưng 3 cơ hội bỏ lượt của Chu Hồng Trí đã được sử dụng hết. Mà Bạch Tuyền Di cũng đã bỏ lượt hai lần.
Bọn họ bỏ cũng là bởi vì đụng phải cao thủ Đan kình.
Còn lại, là Vương Khanh của Hoa Thanh bang, "Bát chi nhân ma" Sài Thông của Phúc Thanh bang,cùng với "Sư hổ quyền vương" Tạ Hiểu Hồng của Đài Loan, Lưu Thanh, Giang Hải, Đái Hồng những người đều đã thối tràng. Càng không nói đến "Tiểu tí thánh" Từ Chấn lưỡng ngoại lưỡng hổ Quảng Đông, và sư huynh Đái Quân của Liêu Tuấn Hoa đều chưa tới lượt, sớm đã xem thời cơ mà không tới rồi.
Nhưng những người trên tràng, đều không ngờ rằng, Chu Hồng Trí lại kiên trì đến như vậy.
Đến lúc này, danh vọng của Chu Hồng Trí đã tăng thêm một bậc.
Có thể nói, Chu Hồng Trí và Bạch Tuyền Di cũng muốn giành lấy vị trí 'thiên hạ thập đại cao thủ'
Dù sao, trước mười địa mạt xe tuyến của của đại hội võ đạo, cơ hội này cũng không nhiều. Dù liều tính mạng cũng phải chen chúc.
Sáng sớm ngày thứ 7 của đại hội võ đạo trên tràng lại nghênh đón những trận chiến cao cấp.
Là Chu Minh với "Quỷ Ảnh tử" Trần Thái Nhất của Thái Cực Quyền võ thuật thế gia Trần Gia Câu.
Chu Minh cũng không phải quyền sư Hoa Kiều mà là phật tử Sri Laka, chỉ là sau khi bị Vương Siêu đánh bại bắt sống, cho nên phải gia nhập Đường Môn, nhưng mà quốc tịch xuất chiến vẫn là của Sri Lanka.
Chu Minh lúc này, vừa nhìn thấy tên mình hiện trên màn hình lớn, lập tức không nói một tiếng như đại thiết thủy ma tiên đi xuống.
Trần Thái Nhất đã đến giữa tràng thi đấu, hai tay trống trơn, không cầm bất kì binh khí nào.
"Chu tiên sinh, rút thăm."
Vừa lên trường, Trần Thái Nhất cũng không thừa lời, mắt nhìn chằm chằm vào Chu Minh mà nói chuyện.
Ý của hắn rất rõ ràng, Chu Minh cầm theo vũ khí, một bên là so với binh khí, bên kia là so với quyền cước,hai người vừa nhìn đã không thể đồng ý. Chỉ có thể trông chờ vào kết quả rút thăm.
Công phu quyền cước của Trần Thái Nhất xuất thần nhập hóa, nếu so với binh khí cũng không có vấn đề gì nhưng đối thủ lại không phải là người bình thường, vừa nhìn liền biết khí độ trầm ổn, quyền pháp điêu luyện đạt được tuyệt đỉnh phản phác quy chân. Trần Thái Nhất sẽ không đùa bỡn, từ bỏ sở trường.
Đại hội võ đạo đã đến thời khắc quan trọng, tự nhiên Trần Thái Nhất muốn đem hết toàn lực, tranh đoạt cơ hội cho bản thân mình.
" Tiên pháp Đại Kim Cương Vương của Chu Minh cương mãnh kịch liệt, đặc biệt sở trường là phát lực mãnh liệt. Không biết Trần Thái Nhất có phải là đối thủ. Nhưng mà nhìn tư thế của hắn cũng có thể có cơ hội rất lớn. Loại trầm ổn khí độ, thế thân thể chống đỡ trời xanh, hiển nhiên cũng là người đạt được lợi ích lớn nhất từ sau trận chiến của Trần Ngả Dương và Trường Mi Lông."
Hoắc Linh Nhi nhìn hai người trên tràng, mắt không hề chớp cái nào.
Đại hội võ đạo đã tiến hành đến giây phút cuối cùng, mỗi một trận đấu đều là sự tách chia lớn nhất sinh mệnh của các cao thủ tuyệt đỉnh. Lúc này, không nói là tự thân lên tràng, xem như là quan sát bất kì thực chiến nào, đối với những người luyện võ sự tăng trưởng là không thể tính toán được.
Đã trải qua 7 ngày đại hội võ đạo, bản thân Hoắc Linh Nhi đã trải nghiệm qua rất nhiều trận đấu, đã cảm nhận được khí thế khi các cao thủ cùng tập một chỗ, nàng lại có một loại cảm giác toàn thân tâm thoát thai hoán cốt.
Trên thực tế, ngoại trừ nàng, rất nhiều cao thủ ở đây cũng cảm giác như vậy.
Chu Minh và Trần Thái Nhất, lại một trận long tranh hổ đấu. Trong đó khẳng định có phấn khích không tưởng, Hoắc Linh Nhi không muốn bỏ qua một phút nào.
Đồng thời, nàng đã suy đoán trận đấu của Chu Minh và Trần Thái Nhất, rốt cuộc ai thua ai thắng, bồi dưỡng cho bản thân nhãn quang và động sát lực.
Nàng đã cùng Chu Minh giao thủ, thật sự hiểu rõ lợi hại của người này, đặc biệt là sở trường phát mãnh kình, lực bộc phát cang liệt, gần đến thời khắc kịch liệt nhất, huyết dịch toàn thân căng tràn, lỗ chân lông toàn thân thẩm thấu xuyết huyết, giống như thần mã Hãn Huyết Bảo Mã thời cổ, yêu kiểu như thiên long nhất bàn.
Còn Trần Thái Nhất, Hoắc Linh Nhi mặc dù chưa từng giao thủ với hắn, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt cũng hiểu rằng người này lợi hại không thua gì Nhạc Bằng.
"Trần Ngả Dương trận chiến này, đối với người luyện tập Thái Cực Quyền thì giá trị thật sự không thể đo được. Trần Thái Nhất được lợi không ít từ Vũ Vận Long, trận đấu này, ắt hẳn là Trần Thái Nhất sẽ thắng, nếu ta suy đoán sai, cho thấy động sát lực nhãn quang của ta còn khiếm khuyết, nếu như suy đoán đúng, thì quyền pháp của ta đã bắt đầu có ít tiến nhập tầng cao mới." T
Trong khi Hoắc Linh Nhi nghĩ vậy, trên tràng kết quả rút thăm của Chu Minh và Trần Thái Nhất đã có.
Đôi bên lấy quyền cước luận thắng bại.
Chu Minh cũng không có kiến nghị gì, nhất sáp thủy ma đại thiết tiên, người đứng dậy, toàn thân trương cuồng, mỗi khối nhục đều đột khởi, hung mãnh như kim cương.
Mà hai chân Trần Thái Nhất thật dài, nhưng toàn thân lại không thể nói rõ được sự hài hòa, toàn thân thượng xanh, giống như cột trụ trời. Nhưng thân thể hắn lại cho một cảm giác thiểm thước bất định, lại giống như minh minh chi trung, cả người không có nửa điểm trọng lượng như trên trời có một cổ lực mạnh nâng đỡ hắn, trầm ổn như cột trụ trời. Mà lại tùy lúc di chuyển. Lưỡng chủng hình thái cùng xuát hiện trên người, thật là thập phần quái dị.
Nhưng mà ánh mắt của người cao minh đều biết, đấy mới thực sự là "Cử túc khinh trọng"
Hai đại cao thủ mặt đối mặt, không một lời nói.
Tiếng chuông bỗng nhiên vang lên.
Chu Minh một quyền bạo kích, lông mày phát trương dương, như tượng Kim Cang thay là tay cầm thiền trượng mãnh liêt thẳng đánh thì tay dùng đại tiên kích đả.
Trần Thái Nhất một cước điểm nhẹ, một chân phiêu thiểm, đã hoàn toàn tránh thoát được trực kích của Chu Minh, ngược lại một thủ Thái Cực "Phiết Chân Thủy", phản chủy xương bả vai của Chu Minh.
Chu Minh không đợi một thủ của Trần Thái Nhất đến , bả vai tự nhiên run lên vặn vẹo tránh né, còn mượn một chiêu này tích súc sức mạnh, thủ tiên tạp hướng về thiên linh cái của Trần Thái Nhất.
Trần Thái Nhất vừa lùi bước vừa né tránh, chờ thủ tiên tạp đến trước mặt, song thủ khai hợp, bế thượng môn, thôi xuất khứ,cương nhu tịnh tể, đây mới chính là chân tông "Nhu phong tự bế".
Ai biết, Chu Minh dường như là đến một chiêu này, thủ tiên đột nhiên thu về, quét đi , vậy mà lại chặt một đao.
"Long hình địa tranh đao."
Hoắc Linh Nhi nhìn thấy chiêu này, chợt nhớ tới tuyệt học chân pháp của Thiếu Lâm, Vĩnh Tiểu Long năm đó thi triển Long hình đại tranh đao, chiêu nào cũng là túc đao, lấy khảm tước là chính, hoàn toàn từ bỏ đặng, thải, thích, tảo của thối pháp. Quỷ bí khó lường.
"Một chiêu này thật là lợi hại..." Hoắc Linh Nhi nội tâm kinh hãi, tự đặt mình thay vào Trần Thái Nhất,có lẽ lúc đó nhất thời không cách nào né tránh hoặc phá giải được.
Đúng lúc này, Trần Thái Nhất thi triển ra thân pháp "Quỷ Ảnh tử" của hắn.
Thân thể nhất điểm, Trần Thái Nhất lại giống như chuồn chuồn lướt nước, tả hữu diêu thiểm, lập tức tránh được một thối của Chu Minh, đồng thời thân thể hắn trái điểm hữu điểm, cả người biến thành quỷ mị.
"Bộ pháp này là như vậy à? Tại sao lại có thể tương tự chân pháp võ công dung nhập Đại Thủ ấn của Đường Môn chúng ta?"
Trong lúc Trần Thái Nhất chợt ẩn chợt hiện, Hoắc Linh Nhi cuối cùng đã nhìn ra mánh khóe, nguyên lai thân pháp tránh né của Trần Thái Nhất, hoàn toàn dựa vào đầu ngón chân, khẽ điểm thân thể vút đi, khẽ khu cả người trượt quanh
Thân pháp này, không phải là lắc mạnh hay tránh né nhiều, ngược lại dường như ảnh tử như quấn quanh đối phương, công kích bao gồm cả mềm dẻo hiểm độc, làm đối phương không cách nào phát lực.
Đối mặt với thân hình như vậy, sức mạnh của Chu Minh giống như không cách nào tích súc đến cực điểm. Nhưng sự công kích của Chu Minh lại rất điềm tĩnh, không hề để lộ một chút nào yếu thế
Trong mấy hơi thở của hai người, đã giao thủ hơn mười hiệp, coi như là cao thủ của hiện tràng, nhìn hoa mắt, hoàn toàn không thể nhìn rõ được chi tiết đụng chạm.
Nhưng mà Hoắc Linh Nhi lại nhìn ra được đầu mối. Giao thủ tại hiện trường thật sự là quá nhanh, Hoắc Linh Nhi cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể dán chặt mắt vào, sợ là sẽ bỏ qua bất kì tiểu tiết nào.
Hai đại cao thủ tuyệt đỉnh giao thủ, chi tiết biến hóa, đúng là rất tốt để tham khảo và học hỏi.
Ầm!
Quyền của Trần Thái Nhất và Chu Minh hung hiểm đụng nhau.
Sau khi giao thủ hơn bảy mươi thủ, Chu Minh cuối cùng đã nắm bắt được cơ hội, liều mạng với Trần Thái Nhất.
Nhưng Trần Thái Nhất vào lúc này cũng hiển lộ ra được sự tinh túy của Thái Cực Quyền của Trần Ngả Dương, nhớ được ngạnh bính trong đó, người như một quả cầu, đạn khai hơn mấy mét, bỗng nhiên hạ xuống, lại đạn trở về, vận kình vuông tròn, đánh một cái ngoài dự liệu của Chu Minh,. thoáng cái đã chiếm được chút thượng phong.
Sau khi chiếm được thượng phong, Trần Thái Nhất hoàn toàn thi triển ra thân pháp Quỷ Ảnh tử, thượng hạ tả hữu toàn chuyển, cước chỉ vận kình. Sức mạnh trên tay càng giống vuông càng như tròn. Lúc Chu Minh ngạnh kinh đả kích, hắn liền viên lưu. Lúc Chu Minh chuyển hoán thì hắn ngạnh thủ liên xuất, nhất chiêu nhất thức chi gian, mở rộng ưu thế của bản thân.
Chu Minh mấy lần phát lực, đều bị hắn đè ép xuống.
Trần Thái Nhất thật giống như con nhện nhả tơ, quấn chặt lấy con mồi cường đại, không để thoát thân.
Quyền qua cước lại, đã giao thủ hơn trăm hiệp, Chu Minh bỗng nhiên gầm rú một tiếng kinh thiên động địa, mồ hôi toàn thân nhưng tụ thành sương trắng bốc hơi, từng hạt huyết châu như mưa lăn xuống, thẩm thấu từ y phục xuống.
Đây là phản kích cuối cùng mà hắn thi triển.
Nhưng mà phản kích của hắn lại không có hung mãnh như Ba Lập Minh, khí thế bị nhận biết rất nhiều, Trần Thái Nhất liên tiếp né tránh được.
Lần phản kích này cũng né được, tình hình Chu Minh càng lúc càng rơi xuống hạ phong, bị công kích liên tục phải lùi về sau.
Cuối cùng Chu Minh duy trì không được, cước hạ không giúp ích gì, để lộ ra sơ hở rất nhỏ. Thân thể mất thăng bằng, trọng tâm không ổn.
Trần Thái Nhất đâu dễ mà bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở, liện tục Thái Cửu Cực Ngủ Chủy, thượng hạ tả hữu bao lãm tứ phương, bao phủ Chu Minh ở phía trong.
Bịch!
Chu Minh bị một quyền đánh trúng bả vai, thân thể xoay tròn ngã trên mặt đất.
Nhưng mà Chu Minh vừa ngã trên mặt đất, lập tức bắn lên, cước bộ mãnh liệt nhảy lên, lại vậy mà lại nhảy ra ngoài sân đấu. Vừa rồi hắn bước nhanh về sau, cũng đã sát đến rìa sân thi đấu.
Ra khỏi sân đấu, cũng không tính thua. Nhưng mà động tác này chính là để bảo vệ tính mạng hắn. Trần Thái Nhất chậm một bước, không dám ra ngoài sân hạ sát thủ.
Nhưng cao thủ Đan kình giữa trận đấu mà nhảy ra ngoài sân để trốn thì Chu Minh là người đầu tiên.
"Khá lắm, nhất phiên thân pháp, chỉ cần quấn quanh Chu Minh không cho hắn động đậy, không hổ là Quỷ Ảnh tử."
Hoắc Linh Nhi chứng thực rùi nói ra suy đoán của mình, động sát lực lại lên một giai đoạn mới.
"Còn lại 11 đại cao thủ Đan kình, mà Vũ Vận Long và Chu Minh trước sau đã thua, giờ chỉ còn lại có chín rồi."
Chu Minh thua như vậy, người muốn chen vào vị trí thập đại cao thủ đều có cách nghĩ là môt
Lúc đó, chỉ còn lại những cao thủ Đan kình và những cao thủ Đan kình đã bị loại, tất thảy bọn họ xem trận đấu giữa Ba Lập Minh và Vũ Vận Long trong nội tâm đều cảm thấy đại hội võ đạo càng về sau càng đặc sắc.
Đến bây giờ, ba người lợi hại nhất thiên hạ là Vương Siêu, God, Ba Lập Minh chỉ lần đầu ra tay đã tỏ rõ thủ đoạn kinh thiên động địa rồi.
Trường Mi Lông God đấu với Trần Ngả Dương, sau khi đối phương diễn dịch ra "vuông tròn"chi đạo cao nhất tinh nghĩa của Thái Cực Quyền, vẫn cứ tỏ rõ thực lực không thể chiến thắng của mình, bóp ngẹt thiên tài như sao băng.
Mà Vương Siêu chỉ cần một chiêu, liền đánh bại được Ngô Khổng Huyền cường đại.
Ba Lập Minh thi triển ra hổ gầm Kim Chung Tráo, long đinh Thiết Bố Sama, Loạn Tiễn Đả, bộc phát thế công hùng bá thiên hạ, sau khi trực tiếp đấm Vũ Vận Long đã kiệt sức, liền sinh sinh oang đối thủ.
Ba đại cao thủ chiến thắng đối thủ cường đại, đều không có bất kì khó nhọc nào.
Lúc này, tất cả các cao thủ, với con mắt tinh tường đều đã xem ba cuộc chiến đấu, rồi phân tích cuộc chiến tranh đoạt đệ nhất thiên hạ, cũng không thể chắc ai sẽ là người thắng lợi cuối cùng.
Bởi vì dù sao, thực lực của ba người này quá cường đại, đã đạt đến đỉnh cao của võ đạo và nhân thể tu luyện cũng đạt được tiềm lực cao nhất, đã không giống với loài người rồi.
"Cái gì, Linh Nhi đặt cược ở mười nơi sao? chợ đêm quốc tế ở Luân Đôn, New York, Washington, Paris, Munich, Berlin, Vancouver, Ma Cao và cả sòng bạc dưới lòng đất, đã tích lũy tới hơn 10 tỉ USD!"
Đúng lúc này, các nước trên thế giới, một số địa điểm bí mật và hội sở bí mật đều quan sát tình hình hình thực tế ở đại hội võ đạo.
Các sòng bạc dướt lòng đất và chợ đen quốc tế đã mở ra những ván bạc kếch sù, hạ ra đủ loại tiền đặt cược.
Đại hội võ đạo không chỉ tổ chức ở Bắc Kinh, mà ngay cả việc ghi hình thực tế cũng không cho công khai. Nhưng trên sân có rất nhiều gián điệp, vẫn có thể bí mật ghi hình lại.
Vào lúc này, cả nhà Hoắc Linh Nhi cũng đang xem đại hội võ đạo.
"Đại hội võ đạo lần này vô luận là Vương Siêu, thủ lĩnh God hay là Ba Lập Minh đều thể hiện cái gọi là tiềm lực vô hạn của con người cho tất cả mọi người. Tiềm lực của nhân loại tu hành đến cảnh giới cảnh giới cao nhất sẽ như thế nào. Lúc ba người này chạm mặt sẽ vô cùng phấn khích à."
Cơ quan quân sự, cơ quan nghiên cứu khả năng của con người và rất nhiều các nhà nghiên cứu, nhân viên quân sự đều rất quan tâm đến đại hội võ đạo.
Trong phòng họp hội nghị khu vực quân sự của Bắc Kinh, rất nhiều quân nhân ngồi ngay ngắn cũng đang hướng lên màn hình chiếu tường thuật trực tiếp đại hội võ đạo.
Cùng lúc này, trong mỗi phòng hội nghị cao cấp của khu vực quân sự trên cả nước đang chăm chú xem.
" Mặc dù không phải là chiến tranh nhưng đại hội võ đạo so với chiến tranh còn đáng sợ, kịch liệt và sôi động hơn."
Mỗi một quân nhân chân chính đang xem tường thuật trực tiếp trong lòng đều đang nghĩ như vậy.
Và mỗi một quân nhân chân chính đều có một loại khát vọng hiện thân thủ ở đại hội võ đạo
Đại hội võ đạo tiếp tục cử hành.
Sau trận đấu của Ba Lập Minh và Vũ Vận Long lại nghênh đón tiếp trận đấu kịch liệt.
Hoắc Linh Nhi, Lạc Tiểu Manh, Vương Hồng Cát, Đàm Văn Đông, Lưu Gia Tuấn, Phạm Khải Tề, Triệu Tinh Long những cao thủ trẻ tuổi, vẫn cứ đại khai sát giới, trận nào cũng đều tễ mệnh đối thủ, căn bản không lưu thủ, tay mỗi người đều dính không ít mệnh người, có thể nói là oan hồn lởn vởn đầy người.
Mà ngoài những tân tú thanh niên này,còn có hai quyền sư hoa kiều kiên đĩnh.
Một người là Chu Hồng Trí, còn người kia là Bạch Tuyền Di.
Hai vị này, một vị là tông sư võ thuật, một vị là sát thần với thủ đoạn ác liệt.
Cái tên "Sát thần" là do võ thuật gia nước ngoài gọi, từ lúc Bạch Tuyền Di sử dụng trảo pháp ác liệt oản Kozlov người Nga.
Nhưng 3 cơ hội bỏ lượt của Chu Hồng Trí đã được sử dụng hết. Mà Bạch Tuyền Di cũng đã bỏ lượt hai lần.
Bọn họ bỏ cũng là bởi vì đụng phải cao thủ Đan kình.
Còn lại, là Vương Khanh của Hoa Thanh bang, "Bát chi nhân ma" Sài Thông của Phúc Thanh bang,cùng với "Sư hổ quyền vương" Tạ Hiểu Hồng của Đài Loan, Lưu Thanh, Giang Hải, Đái Hồng những người đều đã thối tràng. Càng không nói đến "Tiểu tí thánh" Từ Chấn lưỡng ngoại lưỡng hổ Quảng Đông, và sư huynh Đái Quân của Liêu Tuấn Hoa đều chưa tới lượt, sớm đã xem thời cơ mà không tới rồi.
Nhưng những người trên tràng, đều không ngờ rằng, Chu Hồng Trí lại kiên trì đến như vậy.
Đến lúc này, danh vọng của Chu Hồng Trí đã tăng thêm một bậc.
Có thể nói, Chu Hồng Trí và Bạch Tuyền Di cũng muốn giành lấy vị trí 'thiên hạ thập đại cao thủ'
Dù sao, trước mười địa mạt xe tuyến của của đại hội võ đạo, cơ hội này cũng không nhiều. Dù liều tính mạng cũng phải chen chúc.
Sáng sớm ngày thứ 7 của đại hội võ đạo trên tràng lại nghênh đón những trận chiến cao cấp.
Là Chu Minh với "Quỷ Ảnh tử" Trần Thái Nhất của Thái Cực Quyền võ thuật thế gia Trần Gia Câu.
Chu Minh cũng không phải quyền sư Hoa Kiều mà là phật tử Sri Laka, chỉ là sau khi bị Vương Siêu đánh bại bắt sống, cho nên phải gia nhập Đường Môn, nhưng mà quốc tịch xuất chiến vẫn là của Sri Lanka.
Chu Minh lúc này, vừa nhìn thấy tên mình hiện trên màn hình lớn, lập tức không nói một tiếng như đại thiết thủy ma tiên đi xuống.
Trần Thái Nhất đã đến giữa tràng thi đấu, hai tay trống trơn, không cầm bất kì binh khí nào.
"Chu tiên sinh, rút thăm."
Vừa lên trường, Trần Thái Nhất cũng không thừa lời, mắt nhìn chằm chằm vào Chu Minh mà nói chuyện.
Ý của hắn rất rõ ràng, Chu Minh cầm theo vũ khí, một bên là so với binh khí, bên kia là so với quyền cước,hai người vừa nhìn đã không thể đồng ý. Chỉ có thể trông chờ vào kết quả rút thăm.
Công phu quyền cước của Trần Thái Nhất xuất thần nhập hóa, nếu so với binh khí cũng không có vấn đề gì nhưng đối thủ lại không phải là người bình thường, vừa nhìn liền biết khí độ trầm ổn, quyền pháp điêu luyện đạt được tuyệt đỉnh phản phác quy chân. Trần Thái Nhất sẽ không đùa bỡn, từ bỏ sở trường.
Đại hội võ đạo đã đến thời khắc quan trọng, tự nhiên Trần Thái Nhất muốn đem hết toàn lực, tranh đoạt cơ hội cho bản thân mình.
" Tiên pháp Đại Kim Cương Vương của Chu Minh cương mãnh kịch liệt, đặc biệt sở trường là phát lực mãnh liệt. Không biết Trần Thái Nhất có phải là đối thủ. Nhưng mà nhìn tư thế của hắn cũng có thể có cơ hội rất lớn. Loại trầm ổn khí độ, thế thân thể chống đỡ trời xanh, hiển nhiên cũng là người đạt được lợi ích lớn nhất từ sau trận chiến của Trần Ngả Dương và Trường Mi Lông."
Hoắc Linh Nhi nhìn hai người trên tràng, mắt không hề chớp cái nào.
Đại hội võ đạo đã tiến hành đến giây phút cuối cùng, mỗi một trận đấu đều là sự tách chia lớn nhất sinh mệnh của các cao thủ tuyệt đỉnh. Lúc này, không nói là tự thân lên tràng, xem như là quan sát bất kì thực chiến nào, đối với những người luyện võ sự tăng trưởng là không thể tính toán được.
Đã trải qua 7 ngày đại hội võ đạo, bản thân Hoắc Linh Nhi đã trải nghiệm qua rất nhiều trận đấu, đã cảm nhận được khí thế khi các cao thủ cùng tập một chỗ, nàng lại có một loại cảm giác toàn thân tâm thoát thai hoán cốt.
Trên thực tế, ngoại trừ nàng, rất nhiều cao thủ ở đây cũng cảm giác như vậy.
Chu Minh và Trần Thái Nhất, lại một trận long tranh hổ đấu. Trong đó khẳng định có phấn khích không tưởng, Hoắc Linh Nhi không muốn bỏ qua một phút nào.
Đồng thời, nàng đã suy đoán trận đấu của Chu Minh và Trần Thái Nhất, rốt cuộc ai thua ai thắng, bồi dưỡng cho bản thân nhãn quang và động sát lực.
Nàng đã cùng Chu Minh giao thủ, thật sự hiểu rõ lợi hại của người này, đặc biệt là sở trường phát mãnh kình, lực bộc phát cang liệt, gần đến thời khắc kịch liệt nhất, huyết dịch toàn thân căng tràn, lỗ chân lông toàn thân thẩm thấu xuyết huyết, giống như thần mã Hãn Huyết Bảo Mã thời cổ, yêu kiểu như thiên long nhất bàn.
Còn Trần Thái Nhất, Hoắc Linh Nhi mặc dù chưa từng giao thủ với hắn, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt cũng hiểu rằng người này lợi hại không thua gì Nhạc Bằng.
"Trần Ngả Dương trận chiến này, đối với người luyện tập Thái Cực Quyền thì giá trị thật sự không thể đo được. Trần Thái Nhất được lợi không ít từ Vũ Vận Long, trận đấu này, ắt hẳn là Trần Thái Nhất sẽ thắng, nếu ta suy đoán sai, cho thấy động sát lực nhãn quang của ta còn khiếm khuyết, nếu như suy đoán đúng, thì quyền pháp của ta đã bắt đầu có ít tiến nhập tầng cao mới." T
Trong khi Hoắc Linh Nhi nghĩ vậy, trên tràng kết quả rút thăm của Chu Minh và Trần Thái Nhất đã có.
Đôi bên lấy quyền cước luận thắng bại.
Chu Minh cũng không có kiến nghị gì, nhất sáp thủy ma đại thiết tiên, người đứng dậy, toàn thân trương cuồng, mỗi khối nhục đều đột khởi, hung mãnh như kim cương.
Mà hai chân Trần Thái Nhất thật dài, nhưng toàn thân lại không thể nói rõ được sự hài hòa, toàn thân thượng xanh, giống như cột trụ trời. Nhưng thân thể hắn lại cho một cảm giác thiểm thước bất định, lại giống như minh minh chi trung, cả người không có nửa điểm trọng lượng như trên trời có một cổ lực mạnh nâng đỡ hắn, trầm ổn như cột trụ trời. Mà lại tùy lúc di chuyển. Lưỡng chủng hình thái cùng xuát hiện trên người, thật là thập phần quái dị.
Nhưng mà ánh mắt của người cao minh đều biết, đấy mới thực sự là "Cử túc khinh trọng"
Hai đại cao thủ mặt đối mặt, không một lời nói.
Tiếng chuông bỗng nhiên vang lên.
Chu Minh một quyền bạo kích, lông mày phát trương dương, như tượng Kim Cang thay là tay cầm thiền trượng mãnh liêt thẳng đánh thì tay dùng đại tiên kích đả.
Trần Thái Nhất một cước điểm nhẹ, một chân phiêu thiểm, đã hoàn toàn tránh thoát được trực kích của Chu Minh, ngược lại một thủ Thái Cực "Phiết Chân Thủy", phản chủy xương bả vai của Chu Minh.
Chu Minh không đợi một thủ của Trần Thái Nhất đến , bả vai tự nhiên run lên vặn vẹo tránh né, còn mượn một chiêu này tích súc sức mạnh, thủ tiên tạp hướng về thiên linh cái của Trần Thái Nhất.
Trần Thái Nhất vừa lùi bước vừa né tránh, chờ thủ tiên tạp đến trước mặt, song thủ khai hợp, bế thượng môn, thôi xuất khứ,cương nhu tịnh tể, đây mới chính là chân tông "Nhu phong tự bế".
Ai biết, Chu Minh dường như là đến một chiêu này, thủ tiên đột nhiên thu về, quét đi , vậy mà lại chặt một đao.
"Long hình địa tranh đao."
Hoắc Linh Nhi nhìn thấy chiêu này, chợt nhớ tới tuyệt học chân pháp của Thiếu Lâm, Vĩnh Tiểu Long năm đó thi triển Long hình đại tranh đao, chiêu nào cũng là túc đao, lấy khảm tước là chính, hoàn toàn từ bỏ đặng, thải, thích, tảo của thối pháp. Quỷ bí khó lường.
"Một chiêu này thật là lợi hại..." Hoắc Linh Nhi nội tâm kinh hãi, tự đặt mình thay vào Trần Thái Nhất,có lẽ lúc đó nhất thời không cách nào né tránh hoặc phá giải được.
Đúng lúc này, Trần Thái Nhất thi triển ra thân pháp "Quỷ Ảnh tử" của hắn.
Thân thể nhất điểm, Trần Thái Nhất lại giống như chuồn chuồn lướt nước, tả hữu diêu thiểm, lập tức tránh được một thối của Chu Minh, đồng thời thân thể hắn trái điểm hữu điểm, cả người biến thành quỷ mị.
"Bộ pháp này là như vậy à? Tại sao lại có thể tương tự chân pháp võ công dung nhập Đại Thủ ấn của Đường Môn chúng ta?"
Trong lúc Trần Thái Nhất chợt ẩn chợt hiện, Hoắc Linh Nhi cuối cùng đã nhìn ra mánh khóe, nguyên lai thân pháp tránh né của Trần Thái Nhất, hoàn toàn dựa vào đầu ngón chân, khẽ điểm thân thể vút đi, khẽ khu cả người trượt quanh
Thân pháp này, không phải là lắc mạnh hay tránh né nhiều, ngược lại dường như ảnh tử như quấn quanh đối phương, công kích bao gồm cả mềm dẻo hiểm độc, làm đối phương không cách nào phát lực.
Đối mặt với thân hình như vậy, sức mạnh của Chu Minh giống như không cách nào tích súc đến cực điểm. Nhưng sự công kích của Chu Minh lại rất điềm tĩnh, không hề để lộ một chút nào yếu thế
Trong mấy hơi thở của hai người, đã giao thủ hơn mười hiệp, coi như là cao thủ của hiện tràng, nhìn hoa mắt, hoàn toàn không thể nhìn rõ được chi tiết đụng chạm.
Nhưng mà Hoắc Linh Nhi lại nhìn ra được đầu mối. Giao thủ tại hiện trường thật sự là quá nhanh, Hoắc Linh Nhi cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể dán chặt mắt vào, sợ là sẽ bỏ qua bất kì tiểu tiết nào.
Hai đại cao thủ tuyệt đỉnh giao thủ, chi tiết biến hóa, đúng là rất tốt để tham khảo và học hỏi.
Ầm!
Quyền của Trần Thái Nhất và Chu Minh hung hiểm đụng nhau.
Sau khi giao thủ hơn bảy mươi thủ, Chu Minh cuối cùng đã nắm bắt được cơ hội, liều mạng với Trần Thái Nhất.
Nhưng Trần Thái Nhất vào lúc này cũng hiển lộ ra được sự tinh túy của Thái Cực Quyền của Trần Ngả Dương, nhớ được ngạnh bính trong đó, người như một quả cầu, đạn khai hơn mấy mét, bỗng nhiên hạ xuống, lại đạn trở về, vận kình vuông tròn, đánh một cái ngoài dự liệu của Chu Minh,. thoáng cái đã chiếm được chút thượng phong.
Sau khi chiếm được thượng phong, Trần Thái Nhất hoàn toàn thi triển ra thân pháp Quỷ Ảnh tử, thượng hạ tả hữu toàn chuyển, cước chỉ vận kình. Sức mạnh trên tay càng giống vuông càng như tròn. Lúc Chu Minh ngạnh kinh đả kích, hắn liền viên lưu. Lúc Chu Minh chuyển hoán thì hắn ngạnh thủ liên xuất, nhất chiêu nhất thức chi gian, mở rộng ưu thế của bản thân.
Chu Minh mấy lần phát lực, đều bị hắn đè ép xuống.
Trần Thái Nhất thật giống như con nhện nhả tơ, quấn chặt lấy con mồi cường đại, không để thoát thân.
Quyền qua cước lại, đã giao thủ hơn trăm hiệp, Chu Minh bỗng nhiên gầm rú một tiếng kinh thiên động địa, mồ hôi toàn thân nhưng tụ thành sương trắng bốc hơi, từng hạt huyết châu như mưa lăn xuống, thẩm thấu từ y phục xuống.
Đây là phản kích cuối cùng mà hắn thi triển.
Nhưng mà phản kích của hắn lại không có hung mãnh như Ba Lập Minh, khí thế bị nhận biết rất nhiều, Trần Thái Nhất liên tiếp né tránh được.
Lần phản kích này cũng né được, tình hình Chu Minh càng lúc càng rơi xuống hạ phong, bị công kích liên tục phải lùi về sau.
Cuối cùng Chu Minh duy trì không được, cước hạ không giúp ích gì, để lộ ra sơ hở rất nhỏ. Thân thể mất thăng bằng, trọng tâm không ổn.
Trần Thái Nhất đâu dễ mà bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở, liện tục Thái Cửu Cực Ngủ Chủy, thượng hạ tả hữu bao lãm tứ phương, bao phủ Chu Minh ở phía trong.
Bịch!
Chu Minh bị một quyền đánh trúng bả vai, thân thể xoay tròn ngã trên mặt đất.
Nhưng mà Chu Minh vừa ngã trên mặt đất, lập tức bắn lên, cước bộ mãnh liệt nhảy lên, lại vậy mà lại nhảy ra ngoài sân đấu. Vừa rồi hắn bước nhanh về sau, cũng đã sát đến rìa sân thi đấu.
Ra khỏi sân đấu, cũng không tính thua. Nhưng mà động tác này chính là để bảo vệ tính mạng hắn. Trần Thái Nhất chậm một bước, không dám ra ngoài sân hạ sát thủ.
Nhưng cao thủ Đan kình giữa trận đấu mà nhảy ra ngoài sân để trốn thì Chu Minh là người đầu tiên.
"Khá lắm, nhất phiên thân pháp, chỉ cần quấn quanh Chu Minh không cho hắn động đậy, không hổ là Quỷ Ảnh tử."
Hoắc Linh Nhi chứng thực rùi nói ra suy đoán của mình, động sát lực lại lên một giai đoạn mới.
"Còn lại 11 đại cao thủ Đan kình, mà Vũ Vận Long và Chu Minh trước sau đã thua, giờ chỉ còn lại có chín rồi."
Chu Minh thua như vậy, người muốn chen vào vị trí thập đại cao thủ đều có cách nghĩ là môt
/510
|