Hôm sau thằng Nam đến trước trực nhật lớp. Thật tình cờ và thật bất ngờ, Con Linh lẳng lơ cũng đến cùng lúc. Đếch phải tổ nó trực mà cứ sấn vào, tớ đến cũng sớm nên đứng ngoài xem chúng nó làm cái gì trong đấy. Đang nhai bánh mì thì tự nhiên thằng Nam cúi đầu chào, tớ phẩy phẩy tay í là cứ làm tiếp đi thì nó vứt nguyên cái chổi xuống đi ra chỗ tớ. Thằng này nó ngu hay nó đần đây:- Mày à không bạn Nam ra đây làm gì ? Tớ có gọi bạn đâu...
Tớ hỏi nhẹ nhàng hết sức có thể, đấy trong lớp có thằng là cháu hiệu trưởng nó thế đấy.
Xong nó trả lời thế này, không hề vênh váo nhưng nghe xong đảm bảo ai cũng muốn đấm vào mặt:
- À tớ sáng đi vội quá quên mất chưa ăn sáng, tự nhiên nhìn thấy bạn mới nhớ ra, lớp Linh nhận quét hết rồi, giờ tớ đi mua bánh mì rồi quay lại.
Xong nó nói xong chạy đi mất. Thôi biến đi cho không khí nó trong lành.
Con Linh thấy thế cũng quăng chổi để đấy, chạy ra hỏi Nam nó nói gì đấy, tớ cười cuời bảo:
- Nó chê mày vô duyên, đã xấu lại còn bày đặt, quét cái lớp thì không nên hồn nên nó chán nó bỏ đi. Nó còn nhờ tao nhắn lại với mày là đừng bám lấy nó nữa, con gái phải biết sĩ diện chứ, suốt ngày lẽo đẽo theo trai.
Mặt con Linh tím đen vào, trông như khoai lang tím vừa luộc xong. Nó lườm tớ mồm lẩm bẩm:
- Tao thấy nó nói với mày nhanh lắm cơ mà, sao kịp nói ra chừng ấy nội dung??? Mày nghĩ tao ngu chắc.
- Uk mày mà khôn thì lợ nó đã chẳng ngu, thằng Nam nó nói bằng tiếng anh. Tao mất công dịch lại cho mày mà mày còn như thế à.
- Sao mà Nam phải nói bằng tiếng anh với mày, nhưng mà tao có như thế đâu mà nó phải nặng lời như thế. thôi từ nay tao sẽ không như thế để nó nói như thế nữa, tao sẽ thay đổi.
- Tại nó sợ mày nghe được sẽ không trực nhật giúp nó nữa, quét lớp đi không nó lại ghét mày thêm bây giờ.
Thế là con bé tin thật, chăm chỉ làm việc, mặc dù chổi thì cầm ở trên cùng cán quét, khau hót thì để 1 chỗ quét vào, không dám đụng vì sợ bẩn. Khổ thân nó quét thế quái nào mà 3 lần chưa sạch.
Hôm nay tiết toán thằng Nam bị gọi lên bảng, cô hỏi nó đã làm cái bài cuối hôm qua cô cho về nhà chưa, chắc cô xem lực học nó đến đâu, nó bảo bài gì hả cô.
Cô Thoa chép lại đầu bài cho nó, đấy học sinh mới nên cô nhân nhượng cho thế đấy, có cái loại học sinh nào lại không chép bài về nhà làm như nó không. Phải mấy đứa khác cô cho đứng học với thiên nhiên rồi.
Ấy mà cô quên hay sao í, bài cuối khó bỏ mịa đi được, 2 thằng học sinh cưng của cô thì lười bây giờ mới ngồi nghĩ kia kìa.
Thằng Nam đứng nhìn rồi ghi nháp linh tinh trên bảng 1 lúc, thằng Nhân, thằng Minh thì ngồi ở dưới cười đểu, bảo thằng này mà làm ra thì chúng nó bái làm sư phụ, thằng này mà làm được thì hôm nay chúng nó nguyện làm lợn.
Há há, thế mà mong ước của chúng nó được thực hiện rồi đấy, 2 phút sau thằng Nam bắt đầu làm thật. Thằng Minh với thằng Nhân còn ngồi bảo: Không làm được thì thôi xuống đi cố làm gì cho khổ .
Thằng Nam nghe thấy hay sao í, lấy hẳn phấn vàng viết to bên cạnh bài: M N ĐIÊN .
hai thằng ngồi dưới cùng thì cứ chửi lên chửi xuống cái thằng trên bảng, cả lớp thấy ồn quá lại quay ra chửi cả 3 thằng đang chửi nhau, xong cô tức quá lại quay ra chửi cả lớp. Mịa đen đúa vãi. Lớp im bặt như không còn ai trong lớp nữa, chỉ mình cô cô đơn và hiu quạnh.
Rồi, thằng Nam làm xong về chỗ rồi, thằng Minh, thằng Nhân mới thất thần hỏi nhau: Sao làm giống tao thế mày nhỉ???? . Cô cũng bảo làm đúng rồi. hai thằng giờ này mới thấy đau đớn vô cùng tận.
Tớ hỏi nhẹ nhàng hết sức có thể, đấy trong lớp có thằng là cháu hiệu trưởng nó thế đấy.
Xong nó trả lời thế này, không hề vênh váo nhưng nghe xong đảm bảo ai cũng muốn đấm vào mặt:
- À tớ sáng đi vội quá quên mất chưa ăn sáng, tự nhiên nhìn thấy bạn mới nhớ ra, lớp Linh nhận quét hết rồi, giờ tớ đi mua bánh mì rồi quay lại.
Xong nó nói xong chạy đi mất. Thôi biến đi cho không khí nó trong lành.
Con Linh thấy thế cũng quăng chổi để đấy, chạy ra hỏi Nam nó nói gì đấy, tớ cười cuời bảo:
- Nó chê mày vô duyên, đã xấu lại còn bày đặt, quét cái lớp thì không nên hồn nên nó chán nó bỏ đi. Nó còn nhờ tao nhắn lại với mày là đừng bám lấy nó nữa, con gái phải biết sĩ diện chứ, suốt ngày lẽo đẽo theo trai.
Mặt con Linh tím đen vào, trông như khoai lang tím vừa luộc xong. Nó lườm tớ mồm lẩm bẩm:
- Tao thấy nó nói với mày nhanh lắm cơ mà, sao kịp nói ra chừng ấy nội dung??? Mày nghĩ tao ngu chắc.
- Uk mày mà khôn thì lợ nó đã chẳng ngu, thằng Nam nó nói bằng tiếng anh. Tao mất công dịch lại cho mày mà mày còn như thế à.
- Sao mà Nam phải nói bằng tiếng anh với mày, nhưng mà tao có như thế đâu mà nó phải nặng lời như thế. thôi từ nay tao sẽ không như thế để nó nói như thế nữa, tao sẽ thay đổi.
- Tại nó sợ mày nghe được sẽ không trực nhật giúp nó nữa, quét lớp đi không nó lại ghét mày thêm bây giờ.
Thế là con bé tin thật, chăm chỉ làm việc, mặc dù chổi thì cầm ở trên cùng cán quét, khau hót thì để 1 chỗ quét vào, không dám đụng vì sợ bẩn. Khổ thân nó quét thế quái nào mà 3 lần chưa sạch.
Hôm nay tiết toán thằng Nam bị gọi lên bảng, cô hỏi nó đã làm cái bài cuối hôm qua cô cho về nhà chưa, chắc cô xem lực học nó đến đâu, nó bảo bài gì hả cô.
Cô Thoa chép lại đầu bài cho nó, đấy học sinh mới nên cô nhân nhượng cho thế đấy, có cái loại học sinh nào lại không chép bài về nhà làm như nó không. Phải mấy đứa khác cô cho đứng học với thiên nhiên rồi.
Ấy mà cô quên hay sao í, bài cuối khó bỏ mịa đi được, 2 thằng học sinh cưng của cô thì lười bây giờ mới ngồi nghĩ kia kìa.
Thằng Nam đứng nhìn rồi ghi nháp linh tinh trên bảng 1 lúc, thằng Nhân, thằng Minh thì ngồi ở dưới cười đểu, bảo thằng này mà làm ra thì chúng nó bái làm sư phụ, thằng này mà làm được thì hôm nay chúng nó nguyện làm lợn.
Há há, thế mà mong ước của chúng nó được thực hiện rồi đấy, 2 phút sau thằng Nam bắt đầu làm thật. Thằng Minh với thằng Nhân còn ngồi bảo: Không làm được thì thôi xuống đi cố làm gì cho khổ .
Thằng Nam nghe thấy hay sao í, lấy hẳn phấn vàng viết to bên cạnh bài: M N ĐIÊN .
hai thằng ngồi dưới cùng thì cứ chửi lên chửi xuống cái thằng trên bảng, cả lớp thấy ồn quá lại quay ra chửi cả 3 thằng đang chửi nhau, xong cô tức quá lại quay ra chửi cả lớp. Mịa đen đúa vãi. Lớp im bặt như không còn ai trong lớp nữa, chỉ mình cô cô đơn và hiu quạnh.
Rồi, thằng Nam làm xong về chỗ rồi, thằng Minh, thằng Nhân mới thất thần hỏi nhau: Sao làm giống tao thế mày nhỉ???? . Cô cũng bảo làm đúng rồi. hai thằng giờ này mới thấy đau đớn vô cùng tận.
/28
|