Sau giờ Toán, thái độ Tịch Khả liền thay đổi, nhìn thấy Thiên Lãnh đi hướng nam, cô liền đi hướng tây, nói chung gặp ở đâu, tránh ở đó.
Đương nhiên, hắn cũng biết, chỉ là hiện giờ vẫn muốn trêu cô một chút.
"Khả Khả, em định tránh tôi đến bao giờ".
Tịch Khả đang nhẹ nhàng xoay người để bỏ trốn thì bị phát hiện, sắc mặt có chút đỏ đỏ hồng hồng.
"Sao tôi phải tránh anh?".
Ngoài thì tỏ thái độ cứng rắn, như bên trong thì sợ đến phát khóc. Rốt cuộc hôm nay cô đắc tội gì với hắn mà bị hắn 'hành hạ' thế này?
"Không có? Vậy đi theo tôi".
Thiên Lãnh đang định nắm tay kéo cô về lớp, thì đột nhiên, có người ngăn chặn.
"Tiểu Khả, đi ăn với anh".
Hai mắt Tịch Khả sáng lên, không hổ là đại thần trong lòng cô, lúc nào cô gặp xui liền xuất hiện giải cứu. Oa! Cô muốn bắt đại thần về quá.
Nhìn thấy vẻ mặt đầy ngưỡng mộ của cô, Thiên Lãnh híp mắt lại, mi tâm nhíu chặt. Theo điều tra của hắn, cô cùng một học trưởng họ Hoàng Phủ trong trường có quan hệ khá thân thiết, chẳng nhẽ đây là Hoàng Phủ Diệp Nam?
"Khả Khả, tôi mới là chồng chưa cưới của em, còn không đi?".
Thiên Lãnh kéo Tịch Khả từ trong lồng ngực của Hoàng Phủ Diệp Nam, nhưng một lần nữa, hắn lại bị một tên không biết trời cao đất dày nên ngăn chặn.
"Chồng chưa cưới? Cái danh chồng chưa cưới của anh cũng chỉ là tạm thời. Người cô ấy yêu chính là Hoàng Phủ Diệp Nam tôi, hơn nữa, hiện giờ tôi mới là bạn trai của cô ấy".
Nói xong, hắn ta kéo Tịch Khả vào lòng, thuần thục ngậm lấy đôi môi cô, ngay trước mặt Thiên Lãnh.
Hai tay Thiên Lãnh nắm chặt, hắn vung tay đánh một quyền vào mặt Hoàng Phủ Diệp Nam khiến hắn tay lùi về phía sau mấy bước, nhanh chóng dật lấy Tịch Khả từ trong lòng hắn kéo về bên mình.
Nhưng Hoàng Phủ Diệp Nam đâu có kém, hắn cũng nhanh chân chạy đến đoạt lại cô. Dùng ánh mắt sắc bén nhìn Thiên Lãnh. Hai mắt đối nhau. Tịch Khả ở giữa bị hai người kéo đến nỗi người sắp đứt làm đôi, lạnh giọng.
"Hai người yêu nhau thì nói thẳng ra. Không cần phải lôi tôi ra làm cái cớ! Hai người nhìn đến say đắm thế kia mà còn không thừa nhận".
Tịch Khả dùng sức thoát khỏi hai người, sau đó, nản lòng thốt ra một câu rồi bỏ đi.
"Trời ơi là trời, trai đẹp đi yêu nhau hết rồi, cơ mà tôi vẫn FA mà!".
Đương nhiên, hắn cũng biết, chỉ là hiện giờ vẫn muốn trêu cô một chút.
"Khả Khả, em định tránh tôi đến bao giờ".
Tịch Khả đang nhẹ nhàng xoay người để bỏ trốn thì bị phát hiện, sắc mặt có chút đỏ đỏ hồng hồng.
"Sao tôi phải tránh anh?".
Ngoài thì tỏ thái độ cứng rắn, như bên trong thì sợ đến phát khóc. Rốt cuộc hôm nay cô đắc tội gì với hắn mà bị hắn 'hành hạ' thế này?
"Không có? Vậy đi theo tôi".
Thiên Lãnh đang định nắm tay kéo cô về lớp, thì đột nhiên, có người ngăn chặn.
"Tiểu Khả, đi ăn với anh".
Hai mắt Tịch Khả sáng lên, không hổ là đại thần trong lòng cô, lúc nào cô gặp xui liền xuất hiện giải cứu. Oa! Cô muốn bắt đại thần về quá.
Nhìn thấy vẻ mặt đầy ngưỡng mộ của cô, Thiên Lãnh híp mắt lại, mi tâm nhíu chặt. Theo điều tra của hắn, cô cùng một học trưởng họ Hoàng Phủ trong trường có quan hệ khá thân thiết, chẳng nhẽ đây là Hoàng Phủ Diệp Nam?
"Khả Khả, tôi mới là chồng chưa cưới của em, còn không đi?".
Thiên Lãnh kéo Tịch Khả từ trong lồng ngực của Hoàng Phủ Diệp Nam, nhưng một lần nữa, hắn lại bị một tên không biết trời cao đất dày nên ngăn chặn.
"Chồng chưa cưới? Cái danh chồng chưa cưới của anh cũng chỉ là tạm thời. Người cô ấy yêu chính là Hoàng Phủ Diệp Nam tôi, hơn nữa, hiện giờ tôi mới là bạn trai của cô ấy".
Nói xong, hắn ta kéo Tịch Khả vào lòng, thuần thục ngậm lấy đôi môi cô, ngay trước mặt Thiên Lãnh.
Hai tay Thiên Lãnh nắm chặt, hắn vung tay đánh một quyền vào mặt Hoàng Phủ Diệp Nam khiến hắn tay lùi về phía sau mấy bước, nhanh chóng dật lấy Tịch Khả từ trong lòng hắn kéo về bên mình.
Nhưng Hoàng Phủ Diệp Nam đâu có kém, hắn cũng nhanh chân chạy đến đoạt lại cô. Dùng ánh mắt sắc bén nhìn Thiên Lãnh. Hai mắt đối nhau. Tịch Khả ở giữa bị hai người kéo đến nỗi người sắp đứt làm đôi, lạnh giọng.
"Hai người yêu nhau thì nói thẳng ra. Không cần phải lôi tôi ra làm cái cớ! Hai người nhìn đến say đắm thế kia mà còn không thừa nhận".
Tịch Khả dùng sức thoát khỏi hai người, sau đó, nản lòng thốt ra một câu rồi bỏ đi.
"Trời ơi là trời, trai đẹp đi yêu nhau hết rồi, cơ mà tôi vẫn FA mà!".
/27
|