Cô nhanh chóng đi theo Ric, nhưng vẫn cẩn thận duy trì khoảng cách.
Sau đó cô rốt cuộc nghe được điều mình muốn nghe.
Trong góc khuất, Ric đứng ở đó gọi điện thoại. Hầu như khoảnh khắc cô ta lấy điện thoại ra, Mộc Lạp Lạp liền đoán được cô ta gọi cho ai.
“Mộc Diệp, chuyện tôi giúp cô làm hình như bị phát hiện…”
Mộc Lạp Lạp không nghe được bên kia nói cái gì, tuy nhiên tiếp theo Ric càng khiến cho Mộc Lạp Lạp mơ hồ hưng phấn.
Bởi vì cô ta đang nói: “Tôi đồng ý giúp cô đuổi đi Mộc Lạp Lạp, nhưng không có nghĩa là tôi phải tự mình gánh chịu mạo hiểm.”
“Chẳng phải cô đã nói sẽ tuyệt đối không có nguy cơ gì ư? Tại sao lại bị phát hiện?”
“Vậy cô nhanh lên đi, ngộ nhỡ Lina biết thì tôi nhất định sẽ bị sa thải. Cô ta không chấp nhận nhất là xảy ra chuyện như vậy.”
“Cô có thể bảo đảm tổng giám đốc sẽ đứng về phía tôi? Được rồi, vậy tôi tin tưởng cô.”
“Đã biết, tôi lập tức đi làm theo lời cô nói…”
Mộc Lạp Lạp không thể nghe được Mộc Diệp bên kia nói cái gì, nhưng cũng có thể căn bản đoán được Mộc Diệp nhất định sẽ dùng mối quan hệ với Thẩm Văn Xương để Ric an tâm đi làm việc cho ả.
May mà sau khi tới Thẩm thị, Mộc Lạp Lạp đều mang cảnh giác đối với mỗi người, nhất là người chủ động tiếp xúc với cô. Mộc Diệp là bà chủ tương lai của Thẩm thị, nơi này cũng tương đương là nửa địa bàn của ả, cho nên nhất định sẽ có rất nhiều người có quan hệ với Mộc Diệp. Hiện tại xem ra Ric chính là một trong những người đó.
Kế tiếp Mộc Diệp sẽ làm gì?
Trong lòng Mộc Lạp Lạp có chút dự cảm xấu. Cô tắt đi ghi âm của điện thoại di động, lặng lẽ rời khỏi nơi này, sau đó trở lại phòng làm việc hẹn đồng nghiệp đi mua trà sữa lần nữa, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Lúc đi ra mua trà sữa, Mộc Lạp Lạp liếc nhìn người bên đường. Đó là người Phó Cảnh Phi phái tới… coi như là giám thị hành tung của cô.
Mắt sáng lên, Mộc Lạp Lạp bỗng nhiên có một ý định.
Quá trình xếp hàng mua trà sữa, Mộc Lạp Lạp viết một vài thứ vào bản ghi chép trên điện thoại di động, trên đường đi về cùng đồng nghiệp thì giả bộ sờ sờ túi, kinh hô: “Hình như quên điện thoại di động ở trên quầy, tôi trở lại tìm thử xem.”
Mộc Lạp Lạp chạy trở lại, nửa đường liền thấy người phụ trách giám sát.
“Ê, anh qua đây.”
Người kia biết Mộc Lạp Lạp biết được sự tồn tại của mình, cũng không có tránh né, trực tiếp đi tới: “Mộc tiểu thư, có chuyện gì?”
“Mau đưa điện thoại di động của anh cho tôi.” Mộc Lạp Lạp giục anh ta.
Người kia không hiểu, nhưng lại không thể cãi lời. Dù sao trước đây Phó Cảnh Phi đã dặn dò bọn họ, trừ phi là lúc Mộc Lạp Lạp chạy trốn, những lúc khác bọn họ cũng chỉ là vệ sĩ của Mộc Lạp Lạp, mọi chuyện đều có thể nghe theo sai khiến của cô.
Tuy rằng người kia không hiểu nhưng vẫn giao ra điện thoại di động của mình.
Mộc Lạp Lạp cười cười, nhanh chóng ném điện thoại di động của mình cho anh ta: “Cầm lấy, không có bị khoá, nhớ mở ra xem.”
Hoàn thành việc trao đổi điện thoại di động, Mộc Lạp Lạp nhanh chóng quay trở về, để lại vệ sĩ vô cùng mờ mịt đứng tại chỗ, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cùng đồng nghiệp trở về, Mộc Lạp Lạp cảm thấy toàn bộ lồng ngực đều đang chấn động kịch liệt. Nếu Mộc Diệp thật sự sẽ làm ra chuyện gì, chí ít lần này cô có năng lực tự vệ.
Khi không có cách nào chủ động xuất kích, có thể tự bảo vệ mình đã là vô cùng quan trọng.
Mặc dù Mộc Lạp Lạp chuẩn bị đầy đủ tâm lý đối với kế hoạch Mộc Diệp muốn tiến hành, nhưng cũng thật không ngờ Mộc Diệp sẽ hành động nhanh như vậy.
Nhất là khi cô bị mấy người vạm vỡ mang đi.
Khi đó cô vẫn đang xử lý công việc Ric giao cho cô, làm càng ngày càng trôi chảy. Tuy biết Ric là người của Mộc Diệp, đứng ở phía đối lập với cô.
Nhưng Mộc Lạp lạp không có thù với công việc, lòng vẫn dâng lên cảm giác thoả mãn nhàn nhạt.
Phòng làm việc bỗng nhiên ầm ĩ lên, bàn làm việc của Mộc Lạp Lạp ở cạnh tường, mơ hồ nghe được có người đang nói chuyện.
“Sao bọn họ tới?”
“Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì khiến bọn họ đều tới đây?”
“Không phải là xảy ra chuyện tiết lộ bí mật chứ? Còn nhớ giám đốc Lý lần trước không, bị bọn họ mang đi sau đó cũng không trở lại nữa. Tôi nghe nói trước đây không lâu ông ta đã bị khởi tố?”
“Đúng vậy, mỗi người bị mang đi cuối cùng căn bản đều khó tránh khỏi ngồi tù. Nhưng ai bảo ông ta tiết lộ chuyện cơ mật cấp cao chứ? Tiết lộ chuyện cơ mật thương nghiệp như vậy nhất định bất cứ ai làm đều bị rủi ro…”
Có dự cảm loại cảm giác kia trong nháy mắt trở thành sự thật, Mộc Lạp Lạp ngẩng đầu lên, liền phát hiện những người trong miệng đồng nghiệp đang đi về phía mình.
Xem ra suy đoán của cô không phải là giả.
Mộc Lạp Lạp trái lại có cảm giác thả lỏng, so với không biết Mộc Diệp ra tay cái gì, đã đoán được hôm nay ả sẽ động thủ, đồng thời sớm chuẩn bị từ trước, chẳng phải là tốt hơn sao?
Lúc này đây mới xem như là từ lúc sống lại tới nay, Mộc Lạp Lạp lần đầu tiên đối chọi cùng Mộc Diệp. Nhìn có vẻ giống như cô bị vây trong thế bị động, hơn nữa ngay lập tức sẽ gặp phiền phức, nhưng mà kết quả sau cùng liệu có ai biết được chứ?
Sau đó cô rốt cuộc nghe được điều mình muốn nghe.
Trong góc khuất, Ric đứng ở đó gọi điện thoại. Hầu như khoảnh khắc cô ta lấy điện thoại ra, Mộc Lạp Lạp liền đoán được cô ta gọi cho ai.
“Mộc Diệp, chuyện tôi giúp cô làm hình như bị phát hiện…”
Mộc Lạp Lạp không nghe được bên kia nói cái gì, tuy nhiên tiếp theo Ric càng khiến cho Mộc Lạp Lạp mơ hồ hưng phấn.
Bởi vì cô ta đang nói: “Tôi đồng ý giúp cô đuổi đi Mộc Lạp Lạp, nhưng không có nghĩa là tôi phải tự mình gánh chịu mạo hiểm.”
“Chẳng phải cô đã nói sẽ tuyệt đối không có nguy cơ gì ư? Tại sao lại bị phát hiện?”
“Vậy cô nhanh lên đi, ngộ nhỡ Lina biết thì tôi nhất định sẽ bị sa thải. Cô ta không chấp nhận nhất là xảy ra chuyện như vậy.”
“Cô có thể bảo đảm tổng giám đốc sẽ đứng về phía tôi? Được rồi, vậy tôi tin tưởng cô.”
“Đã biết, tôi lập tức đi làm theo lời cô nói…”
Mộc Lạp Lạp không thể nghe được Mộc Diệp bên kia nói cái gì, nhưng cũng có thể căn bản đoán được Mộc Diệp nhất định sẽ dùng mối quan hệ với Thẩm Văn Xương để Ric an tâm đi làm việc cho ả.
May mà sau khi tới Thẩm thị, Mộc Lạp Lạp đều mang cảnh giác đối với mỗi người, nhất là người chủ động tiếp xúc với cô. Mộc Diệp là bà chủ tương lai của Thẩm thị, nơi này cũng tương đương là nửa địa bàn của ả, cho nên nhất định sẽ có rất nhiều người có quan hệ với Mộc Diệp. Hiện tại xem ra Ric chính là một trong những người đó.
Kế tiếp Mộc Diệp sẽ làm gì?
Trong lòng Mộc Lạp Lạp có chút dự cảm xấu. Cô tắt đi ghi âm của điện thoại di động, lặng lẽ rời khỏi nơi này, sau đó trở lại phòng làm việc hẹn đồng nghiệp đi mua trà sữa lần nữa, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Lúc đi ra mua trà sữa, Mộc Lạp Lạp liếc nhìn người bên đường. Đó là người Phó Cảnh Phi phái tới… coi như là giám thị hành tung của cô.
Mắt sáng lên, Mộc Lạp Lạp bỗng nhiên có một ý định.
Quá trình xếp hàng mua trà sữa, Mộc Lạp Lạp viết một vài thứ vào bản ghi chép trên điện thoại di động, trên đường đi về cùng đồng nghiệp thì giả bộ sờ sờ túi, kinh hô: “Hình như quên điện thoại di động ở trên quầy, tôi trở lại tìm thử xem.”
Mộc Lạp Lạp chạy trở lại, nửa đường liền thấy người phụ trách giám sát.
“Ê, anh qua đây.”
Người kia biết Mộc Lạp Lạp biết được sự tồn tại của mình, cũng không có tránh né, trực tiếp đi tới: “Mộc tiểu thư, có chuyện gì?”
“Mau đưa điện thoại di động của anh cho tôi.” Mộc Lạp Lạp giục anh ta.
Người kia không hiểu, nhưng lại không thể cãi lời. Dù sao trước đây Phó Cảnh Phi đã dặn dò bọn họ, trừ phi là lúc Mộc Lạp Lạp chạy trốn, những lúc khác bọn họ cũng chỉ là vệ sĩ của Mộc Lạp Lạp, mọi chuyện đều có thể nghe theo sai khiến của cô.
Tuy rằng người kia không hiểu nhưng vẫn giao ra điện thoại di động của mình.
Mộc Lạp Lạp cười cười, nhanh chóng ném điện thoại di động của mình cho anh ta: “Cầm lấy, không có bị khoá, nhớ mở ra xem.”
Hoàn thành việc trao đổi điện thoại di động, Mộc Lạp Lạp nhanh chóng quay trở về, để lại vệ sĩ vô cùng mờ mịt đứng tại chỗ, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cùng đồng nghiệp trở về, Mộc Lạp Lạp cảm thấy toàn bộ lồng ngực đều đang chấn động kịch liệt. Nếu Mộc Diệp thật sự sẽ làm ra chuyện gì, chí ít lần này cô có năng lực tự vệ.
Khi không có cách nào chủ động xuất kích, có thể tự bảo vệ mình đã là vô cùng quan trọng.
Mặc dù Mộc Lạp Lạp chuẩn bị đầy đủ tâm lý đối với kế hoạch Mộc Diệp muốn tiến hành, nhưng cũng thật không ngờ Mộc Diệp sẽ hành động nhanh như vậy.
Nhất là khi cô bị mấy người vạm vỡ mang đi.
Khi đó cô vẫn đang xử lý công việc Ric giao cho cô, làm càng ngày càng trôi chảy. Tuy biết Ric là người của Mộc Diệp, đứng ở phía đối lập với cô.
Nhưng Mộc Lạp lạp không có thù với công việc, lòng vẫn dâng lên cảm giác thoả mãn nhàn nhạt.
Phòng làm việc bỗng nhiên ầm ĩ lên, bàn làm việc của Mộc Lạp Lạp ở cạnh tường, mơ hồ nghe được có người đang nói chuyện.
“Sao bọn họ tới?”
“Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì khiến bọn họ đều tới đây?”
“Không phải là xảy ra chuyện tiết lộ bí mật chứ? Còn nhớ giám đốc Lý lần trước không, bị bọn họ mang đi sau đó cũng không trở lại nữa. Tôi nghe nói trước đây không lâu ông ta đã bị khởi tố?”
“Đúng vậy, mỗi người bị mang đi cuối cùng căn bản đều khó tránh khỏi ngồi tù. Nhưng ai bảo ông ta tiết lộ chuyện cơ mật cấp cao chứ? Tiết lộ chuyện cơ mật thương nghiệp như vậy nhất định bất cứ ai làm đều bị rủi ro…”
Có dự cảm loại cảm giác kia trong nháy mắt trở thành sự thật, Mộc Lạp Lạp ngẩng đầu lên, liền phát hiện những người trong miệng đồng nghiệp đang đi về phía mình.
Xem ra suy đoán của cô không phải là giả.
Mộc Lạp Lạp trái lại có cảm giác thả lỏng, so với không biết Mộc Diệp ra tay cái gì, đã đoán được hôm nay ả sẽ động thủ, đồng thời sớm chuẩn bị từ trước, chẳng phải là tốt hơn sao?
Lúc này đây mới xem như là từ lúc sống lại tới nay, Mộc Lạp Lạp lần đầu tiên đối chọi cùng Mộc Diệp. Nhìn có vẻ giống như cô bị vây trong thế bị động, hơn nữa ngay lập tức sẽ gặp phiền phức, nhưng mà kết quả sau cùng liệu có ai biết được chứ?
/202
|