Adam đã vô cùng tỏ ra thản nhiên với sự tiếp cận có chủ ý từ người đàn ông mang tên Christian Bray này. Có lẽ ông ta vẫn chưa biết một thành viên trong gia đình anh mang trong mình huyết thông của ông ta, cho nên lý lịch ông ta đã được mọi người cân nhắc mà điều tra sạch sẽ, tuy nhiên còn rất nhiều mảng tối trong đó mà bọn họ vẫn chưa điều tra ra, nhưng sự đề phòng tất nhiên là có. Ray và Rick sẽ không thể nào để những đứa con của mình gặp nguy hiểm khi tiếp xúc với người khác, nhất là với người thân của chính nó. Adam đã thông báo tất tần tật những gì mình biết cho hai bố kể cả bí mật thân thế của Denis mà anh nghe được từ Mad, hai bố đã e ngại nhưng hơn hết là lòng thương người bao la của họ đã cảm thông cho số phận đáng buồn của một thành viên mới trong gia đình – người yêu của Mad.
Cho nên hôm nay, khi Adam tổ chức một bữa tiệc mừng sự hợp tác của mình và Christian, một người ranh mãnh như bố Rick sẽ không bỏ qua cơ hội mà tìm hiểu người đàn ông kia, hay cố gắng lờ đi những câu hỏi có vẻ là đào sâu chuyện gia đình mình. Christian trong lòng vô cùng bực bội nhưng không thể làm gì được vì ông biết Adam và Rick không dễ chọc.
- Dường như các anh em cậu không đến dự tiệc mừng...
- Ồ, đúng vậy! Bọn họ đều có việc bận, mong ngài không phiền lòng về sự vắng mặt đó!
- Tất nhiên là không rồi! Cạn ly vì sự hợp tác của chúng ta. Nhân tiện đây, tôi có một resort mới mở, nếu cậu không phiền có thể đưa gia đình mình đến đó thư giản, tôi đảm bảo mọi chi phí đều được miễn.
- Thật là một lời mời không thể chối từ! Tôi sẽ đến! – Adam khách sáo đáp.
Ở một nơi khác, khi Sol đang lim dim ngủ say bên cạnh Raven, chợt bị tiếng bíp bíp từ một chiếc máy tín hiệu làm bật dậy. Y nhảy bật xuống giường nhẹ nhàng như một chú mèo, lục chiếc máy nhỏ màu đen trong túi áo ra nhìn, đôi mày nhíu chặt.
- Ông ta đã bắt đầu hành động? – Raven lười biếng hỏi.
- Không biết hắn định làm gì? Hắn đã đem bà ấy tới đây, mục đích là dụ em ra, không chừng hắn đã phát hiện sự khác biệt giữa em và Denis.
- Anh đã cảnh báo cho Mad rồi, chúng ta có lo lắng cũng chẳng làm được gì! Chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Sol quay trở lại giường, nằm xuống ôm eo Raven.
- Xem ra chúng ta cũng không cần trốn nữa! Em muốn được bên cạnh Denis nhiều hơn...
- Vậy anh phải mặt dày đi nhờ vả Mad chuẩn bị cho chúng ta một phòng rồi! – Raven cười khẽ, bất ngờ đè Sol hôn y.
- Ưm... Raven... - Y chống cự yếu ớt rồi cũng thuận theo.
- Đã hơn 1 tháng rồi em không cho anh đụng vào, hôm nay không được trốn nữa! – Hắn cắn nhẹ yết hầu y khiến y rên lên.
- Ưm... - Sol nhắm mắt thuận theo, đôi khi làm tình là cách giải tỏa áp lực của hai người bọn họ nên y rất ít khi từ chối hắn. Nếu nói Sol là người mất đi tất cả thì Raven cũng đã từ bỏ rất nhiều để ở bên cạnh y, mỗi ngày đều đề phòng nguy hiểm không biết đến từ lúc nào, sống như vậy cũng rất mệt mỏi.
Raven thấy người trong lòng thả lỏng, liền vui vẻ hóa thành sói đói gặm người ta đến xương cốt cũng không còn.
----------oOo----------
Một buổi sáng nọ, khi Denis vẫn vô tư trải qua một ngày vui vẻ ở nhà liền được Mad gọi điện thoại, bảo rằng cậu hãy chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút, hôm nay nhà có khách. Denis đoán rằng người khách này rất quan trọng nên Mad mới gọi cho cậu trước nên cậu chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon. Kể từ bữa tối hôm đó, Mad liền bị tài nấu nướng của Denis đánh gục, ngày nào không được ăn thức ăn cậu nấu sẽ khó chịu nên cậu rất chìu anh, ngày nào cũng nấu một ít, nếu quá bận thì làm một vài món ăn vặt phòng hờ ai kia nổi cơn thèm. Mad yêu chết cậu về việc đó.
Loay hoay mãi cũng đến giờ Mad tan tầm, Denis bồn chồn ở nhà chờ đợi, không biết cậu chuẩn bị mọi thứ đã chu đáo hay chưa. Lúc này Mad cũng vừa về tới, nhìn thấy Denis đã ở trước cửa đợi mình thì tâm trạng vô cùng tốt, anh tiến lại gần hôn cậu một cái, mặc dù xấu hổ nhưng cậu không né... sau đó là hoàn toàn sửng sốt mà nhìn hai vị khách vừa xuống xe phía sau anh.
- Này...
- Họ sẽ đến ở cùng chúng ta một thời gian! – Mad mỉm cười, choàng tay ôm cậu vào lòng, nhìn vẻ mặt vui sướng của Denis mà lòng ngọt ngào hẳn.
Sol và Raven đứng nhìn đằng xa cũng mỉm cười, y thật sự rất nhớ em trai mình. Raven hoàn toàn không có ý kiến gì, Sol là tất cả cuộc sống của hắn cho nên ý y thế nào thì hắn thế nấy.
- Anh!
- Denis, xem ra em sống rất tốt! – Sol bật cười tiến lại, ôm em trai vào lòng, cảm nhận sự thân thuộc đến từ sâu trong huyết mạch.
Mad lên tiếng:
- Vào nhà rồi hẳn nói! Denis chuẩn bị rất nhiều món ngon.
- Đi nào! Chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian để tâm sự...
- Ân!
----------oOo----------
- Sao? Con chuột đó đã xuất hiện rồi à? – Chris cười thật khẽ.
- Vâng! Đi cùng cậu Raven ạ!
- Ở đâu?
- Bọn họ đang ở cùng Mad Lous!
Đôi mắt màu hổ phách của Chris híp lại, xem ra bọn chúng biết được rất nhiều thứ, lúc này bọn chúng ở cùng Mad lại càng khiến bắt chúng thêm khó khăn.
- Đến lúc để Miana lên sân khấu rồi! Nhớ chuẩn bị mọi thứ chu đáo, đề phòng ả ta để lộ thông tin không cần thiết trước cái đám tinh ranh nhà Lous ấy!
- Vâng! – Người đàn ông đáp rồi đi ra ngoài.
- Sol à Sol, mi có trốn đằng trời! – Chris lẩm nhẩm.
Trong nhà Mad...
- Anh ăn nhiều một chút, anh thật gầy! – Denis vội vội vàng vàng gấp đầy thức ăn trên đĩa của Sol khiến y chỉ biết cười khổ, ngốn từng chút. Raven bên cạnh càng khỏi nói, vui phải biết. Không ai biết hắn đã khổ tâm như thế nào mỗi lần hóng Sol ăn cơm, y ăn vô cùng ít mà điều đó không tốt chút nào cho những lần phát đau...
Mad vui vẻ nhìn Denis tất bật, đôi khi xen vào đút cậu vài món mà anh thấy ngon, cậu đến nhìn cũng chả nhìn cứ há mồm ăn tất.
- Hai người lộ diện như vậy không sợ à? – Mad chợt hỏi.
Sol tạm buông nĩa, lắc đầu.
- Không quan trọng nữa, hắn ta đã biết sự tồn tại của Denis rồi! Còn một việc... - Sol ngập ngừng.
- Sao?
- Miana đã đến!
Mad nhướng mày, Denis dường như giật mình bởi cái tên đó...
- Miana... - cậu lẩm nhẩm.
Sol nhìn Denis:
- Miana Norado!
- A! – Mad giật mình: - Là... người phụ nữ đó? – Mad không dám thốt lên chữ "mẹ" vì anh không biết trong lòng họ nghĩ về bà ấy như thế nào.
Nghe câu hỏi của Mad, Sol bật cười:
- Là mẹ của chúng tôi!
Mad xấu hổ gật đầu, quay sang nhìn phản ứng của Denis, cậu vẫn đang ngẩn ngơ với thông tin đó.
- Bà ấy... còn sống?
- Ừ! Sống rất tốt nữa là khác! – Raven chen vào.
Lần này đến cả Mad lẫn Denis đều không thể hiểu được. Nếu Sol bị Hắc Quỷ đeo bám như giòi trong xương, phải trốn chui trốn nhũi, chịu đủ loại tra tấn về tinh thần lẫn thể xác thì vì sao người phụ nữ được họ gọi là "mẹ" lại sống rất tốt? Bà ấy cũng là một hậu duệ của Norado mà.
- Vì bà ấy có ích! – Sol nói khẽ.
Raven thở dài, nắm lấy tay y. Hắn thấp giọng nói tiếp câu chuyện còn dang dở.
- Miana là một người điên! Như chúng tôi đã nói trước đây, bà ấy có thể bất chấp tất cả để hoàn thành nghiên cứu, kể cả sinh ra hai đứa con coi như thành phẩm của cuộc thí nghiệm, thì với Hắc Quỷ, bà ấy cũng có giá trị tương đương như thế! Miana chỉ cần một phòng thí nghiệm với các điều kiện cần thiết thì bất chấp máu mủ ruột thịt... cho nên đến nay, bà ấy cũng là một nhân vật không thể thiếu trong Hắc Quỷ...
- Ôi... - Denis che miệng, còn điều gì tàn nhẫn hơn khi nghe về người mẹ ruột thịt của mình như thế. Denis chưa từng gặp bà ấy kể từ khi mất trí, trong tâm trí cậu chỉ có mỗi người dì mà cậu xem như mẹ đẻ, nhưng với Sol thì sao... điều đó không thể nào đau đớn hơn được nữa... - Anh...
- Denis, anh không sao! – Sol lắc đầu: - Có khi đó lại là chuyện tốt, khi việc đó khiến bà ấy không chịu tra tấn của Hắc Quỷ khi ở đó...nhưng bây giờ lại khác, bà ấy đến đây rồi!
- Làm sao cậu biết? – Mad nhíu mày hỏi.
Sol nhìn Raven, Mad thấy hắn lấy ra một chiếc máy nhỏ xíu giống máy nhắn tin thời xưa, đặt lên bàn.
- Chiếc máy này có thể định vị Miana, chỉ có tôi và Raven và bà ấy biết!
- Bà ấy biết? Tại sao bà ấy biết?
- Vì chiếc máy này là bà ấy cho tôi! Miana không xấu xa như mọi người tưởng đâu, ít nhất dù không nhận tình mẹ con, bà ấy cũng một lòng muốn bảo vệ "Bí mật của Eva" khỏi bọn chúng, cho nên Hắc Quỷ chỉ có thể bắt tôi mà không thể làm gì bà ấy. Hắn biết tôi sẽ không bỏ mặt Miana khi bà có cơ hội trở lại đất liền...
- Xem ra ông ta đã dự tính tất cả, bày ra thiên la địa võng chờ cậu nhảy vào...Christian Bray, không ngờ ông ta đáng sợ như vậy! – Mad cầm cốc rượu bình thản nói, nhưng khi Sol và Raven nghe vào tai cứ như là sét đánh.
Hai người mở to mắt nhìn Mad, Raven cứng giọng hỏi:
- Làm sao anh biết?
- Biết gì? Christian là người đứng đầu Hắc Quỷ? Muốn biết chuyện gì chỉ cần tìm hiểu, tôi còn biết nhiều hơn mấy người vài chỗ, thế lực ngoài sáng của ông ta không dễ đối phó đâu!
- Mad... - Denis gọi khẽ.
- Anh không sao! – Sau đó ngẩn đầu nhìn hai người đối diện vẫn đang trừng trừng anh, nói tiếp: - Chúng ta có thể coi là "kẻ thù" của nhau đó! – Mad bật cười, xoa đầu Denis.
- Anh đừng nói bậy! Ông ấy có biết anh là ai đâu! – Denis dẩu mỏ phản bác.
Sol và Raven nhíu mày:
- Anh biết gì thì nói ra hết đi!
- Christian Bray... ông ta là bố đẻ của tôi!
Cho nên hôm nay, khi Adam tổ chức một bữa tiệc mừng sự hợp tác của mình và Christian, một người ranh mãnh như bố Rick sẽ không bỏ qua cơ hội mà tìm hiểu người đàn ông kia, hay cố gắng lờ đi những câu hỏi có vẻ là đào sâu chuyện gia đình mình. Christian trong lòng vô cùng bực bội nhưng không thể làm gì được vì ông biết Adam và Rick không dễ chọc.
- Dường như các anh em cậu không đến dự tiệc mừng...
- Ồ, đúng vậy! Bọn họ đều có việc bận, mong ngài không phiền lòng về sự vắng mặt đó!
- Tất nhiên là không rồi! Cạn ly vì sự hợp tác của chúng ta. Nhân tiện đây, tôi có một resort mới mở, nếu cậu không phiền có thể đưa gia đình mình đến đó thư giản, tôi đảm bảo mọi chi phí đều được miễn.
- Thật là một lời mời không thể chối từ! Tôi sẽ đến! – Adam khách sáo đáp.
Ở một nơi khác, khi Sol đang lim dim ngủ say bên cạnh Raven, chợt bị tiếng bíp bíp từ một chiếc máy tín hiệu làm bật dậy. Y nhảy bật xuống giường nhẹ nhàng như một chú mèo, lục chiếc máy nhỏ màu đen trong túi áo ra nhìn, đôi mày nhíu chặt.
- Ông ta đã bắt đầu hành động? – Raven lười biếng hỏi.
- Không biết hắn định làm gì? Hắn đã đem bà ấy tới đây, mục đích là dụ em ra, không chừng hắn đã phát hiện sự khác biệt giữa em và Denis.
- Anh đã cảnh báo cho Mad rồi, chúng ta có lo lắng cũng chẳng làm được gì! Chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Sol quay trở lại giường, nằm xuống ôm eo Raven.
- Xem ra chúng ta cũng không cần trốn nữa! Em muốn được bên cạnh Denis nhiều hơn...
- Vậy anh phải mặt dày đi nhờ vả Mad chuẩn bị cho chúng ta một phòng rồi! – Raven cười khẽ, bất ngờ đè Sol hôn y.
- Ưm... Raven... - Y chống cự yếu ớt rồi cũng thuận theo.
- Đã hơn 1 tháng rồi em không cho anh đụng vào, hôm nay không được trốn nữa! – Hắn cắn nhẹ yết hầu y khiến y rên lên.
- Ưm... - Sol nhắm mắt thuận theo, đôi khi làm tình là cách giải tỏa áp lực của hai người bọn họ nên y rất ít khi từ chối hắn. Nếu nói Sol là người mất đi tất cả thì Raven cũng đã từ bỏ rất nhiều để ở bên cạnh y, mỗi ngày đều đề phòng nguy hiểm không biết đến từ lúc nào, sống như vậy cũng rất mệt mỏi.
Raven thấy người trong lòng thả lỏng, liền vui vẻ hóa thành sói đói gặm người ta đến xương cốt cũng không còn.
----------oOo----------
Một buổi sáng nọ, khi Denis vẫn vô tư trải qua một ngày vui vẻ ở nhà liền được Mad gọi điện thoại, bảo rằng cậu hãy chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút, hôm nay nhà có khách. Denis đoán rằng người khách này rất quan trọng nên Mad mới gọi cho cậu trước nên cậu chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon. Kể từ bữa tối hôm đó, Mad liền bị tài nấu nướng của Denis đánh gục, ngày nào không được ăn thức ăn cậu nấu sẽ khó chịu nên cậu rất chìu anh, ngày nào cũng nấu một ít, nếu quá bận thì làm một vài món ăn vặt phòng hờ ai kia nổi cơn thèm. Mad yêu chết cậu về việc đó.
Loay hoay mãi cũng đến giờ Mad tan tầm, Denis bồn chồn ở nhà chờ đợi, không biết cậu chuẩn bị mọi thứ đã chu đáo hay chưa. Lúc này Mad cũng vừa về tới, nhìn thấy Denis đã ở trước cửa đợi mình thì tâm trạng vô cùng tốt, anh tiến lại gần hôn cậu một cái, mặc dù xấu hổ nhưng cậu không né... sau đó là hoàn toàn sửng sốt mà nhìn hai vị khách vừa xuống xe phía sau anh.
- Này...
- Họ sẽ đến ở cùng chúng ta một thời gian! – Mad mỉm cười, choàng tay ôm cậu vào lòng, nhìn vẻ mặt vui sướng của Denis mà lòng ngọt ngào hẳn.
Sol và Raven đứng nhìn đằng xa cũng mỉm cười, y thật sự rất nhớ em trai mình. Raven hoàn toàn không có ý kiến gì, Sol là tất cả cuộc sống của hắn cho nên ý y thế nào thì hắn thế nấy.
- Anh!
- Denis, xem ra em sống rất tốt! – Sol bật cười tiến lại, ôm em trai vào lòng, cảm nhận sự thân thuộc đến từ sâu trong huyết mạch.
Mad lên tiếng:
- Vào nhà rồi hẳn nói! Denis chuẩn bị rất nhiều món ngon.
- Đi nào! Chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian để tâm sự...
- Ân!
----------oOo----------
- Sao? Con chuột đó đã xuất hiện rồi à? – Chris cười thật khẽ.
- Vâng! Đi cùng cậu Raven ạ!
- Ở đâu?
- Bọn họ đang ở cùng Mad Lous!
Đôi mắt màu hổ phách của Chris híp lại, xem ra bọn chúng biết được rất nhiều thứ, lúc này bọn chúng ở cùng Mad lại càng khiến bắt chúng thêm khó khăn.
- Đến lúc để Miana lên sân khấu rồi! Nhớ chuẩn bị mọi thứ chu đáo, đề phòng ả ta để lộ thông tin không cần thiết trước cái đám tinh ranh nhà Lous ấy!
- Vâng! – Người đàn ông đáp rồi đi ra ngoài.
- Sol à Sol, mi có trốn đằng trời! – Chris lẩm nhẩm.
Trong nhà Mad...
- Anh ăn nhiều một chút, anh thật gầy! – Denis vội vội vàng vàng gấp đầy thức ăn trên đĩa của Sol khiến y chỉ biết cười khổ, ngốn từng chút. Raven bên cạnh càng khỏi nói, vui phải biết. Không ai biết hắn đã khổ tâm như thế nào mỗi lần hóng Sol ăn cơm, y ăn vô cùng ít mà điều đó không tốt chút nào cho những lần phát đau...
Mad vui vẻ nhìn Denis tất bật, đôi khi xen vào đút cậu vài món mà anh thấy ngon, cậu đến nhìn cũng chả nhìn cứ há mồm ăn tất.
- Hai người lộ diện như vậy không sợ à? – Mad chợt hỏi.
Sol tạm buông nĩa, lắc đầu.
- Không quan trọng nữa, hắn ta đã biết sự tồn tại của Denis rồi! Còn một việc... - Sol ngập ngừng.
- Sao?
- Miana đã đến!
Mad nhướng mày, Denis dường như giật mình bởi cái tên đó...
- Miana... - cậu lẩm nhẩm.
Sol nhìn Denis:
- Miana Norado!
- A! – Mad giật mình: - Là... người phụ nữ đó? – Mad không dám thốt lên chữ "mẹ" vì anh không biết trong lòng họ nghĩ về bà ấy như thế nào.
Nghe câu hỏi của Mad, Sol bật cười:
- Là mẹ của chúng tôi!
Mad xấu hổ gật đầu, quay sang nhìn phản ứng của Denis, cậu vẫn đang ngẩn ngơ với thông tin đó.
- Bà ấy... còn sống?
- Ừ! Sống rất tốt nữa là khác! – Raven chen vào.
Lần này đến cả Mad lẫn Denis đều không thể hiểu được. Nếu Sol bị Hắc Quỷ đeo bám như giòi trong xương, phải trốn chui trốn nhũi, chịu đủ loại tra tấn về tinh thần lẫn thể xác thì vì sao người phụ nữ được họ gọi là "mẹ" lại sống rất tốt? Bà ấy cũng là một hậu duệ của Norado mà.
- Vì bà ấy có ích! – Sol nói khẽ.
Raven thở dài, nắm lấy tay y. Hắn thấp giọng nói tiếp câu chuyện còn dang dở.
- Miana là một người điên! Như chúng tôi đã nói trước đây, bà ấy có thể bất chấp tất cả để hoàn thành nghiên cứu, kể cả sinh ra hai đứa con coi như thành phẩm của cuộc thí nghiệm, thì với Hắc Quỷ, bà ấy cũng có giá trị tương đương như thế! Miana chỉ cần một phòng thí nghiệm với các điều kiện cần thiết thì bất chấp máu mủ ruột thịt... cho nên đến nay, bà ấy cũng là một nhân vật không thể thiếu trong Hắc Quỷ...
- Ôi... - Denis che miệng, còn điều gì tàn nhẫn hơn khi nghe về người mẹ ruột thịt của mình như thế. Denis chưa từng gặp bà ấy kể từ khi mất trí, trong tâm trí cậu chỉ có mỗi người dì mà cậu xem như mẹ đẻ, nhưng với Sol thì sao... điều đó không thể nào đau đớn hơn được nữa... - Anh...
- Denis, anh không sao! – Sol lắc đầu: - Có khi đó lại là chuyện tốt, khi việc đó khiến bà ấy không chịu tra tấn của Hắc Quỷ khi ở đó...nhưng bây giờ lại khác, bà ấy đến đây rồi!
- Làm sao cậu biết? – Mad nhíu mày hỏi.
Sol nhìn Raven, Mad thấy hắn lấy ra một chiếc máy nhỏ xíu giống máy nhắn tin thời xưa, đặt lên bàn.
- Chiếc máy này có thể định vị Miana, chỉ có tôi và Raven và bà ấy biết!
- Bà ấy biết? Tại sao bà ấy biết?
- Vì chiếc máy này là bà ấy cho tôi! Miana không xấu xa như mọi người tưởng đâu, ít nhất dù không nhận tình mẹ con, bà ấy cũng một lòng muốn bảo vệ "Bí mật của Eva" khỏi bọn chúng, cho nên Hắc Quỷ chỉ có thể bắt tôi mà không thể làm gì bà ấy. Hắn biết tôi sẽ không bỏ mặt Miana khi bà có cơ hội trở lại đất liền...
- Xem ra ông ta đã dự tính tất cả, bày ra thiên la địa võng chờ cậu nhảy vào...Christian Bray, không ngờ ông ta đáng sợ như vậy! – Mad cầm cốc rượu bình thản nói, nhưng khi Sol và Raven nghe vào tai cứ như là sét đánh.
Hai người mở to mắt nhìn Mad, Raven cứng giọng hỏi:
- Làm sao anh biết?
- Biết gì? Christian là người đứng đầu Hắc Quỷ? Muốn biết chuyện gì chỉ cần tìm hiểu, tôi còn biết nhiều hơn mấy người vài chỗ, thế lực ngoài sáng của ông ta không dễ đối phó đâu!
- Mad... - Denis gọi khẽ.
- Anh không sao! – Sau đó ngẩn đầu nhìn hai người đối diện vẫn đang trừng trừng anh, nói tiếp: - Chúng ta có thể coi là "kẻ thù" của nhau đó! – Mad bật cười, xoa đầu Denis.
- Anh đừng nói bậy! Ông ấy có biết anh là ai đâu! – Denis dẩu mỏ phản bác.
Sol và Raven nhíu mày:
- Anh biết gì thì nói ra hết đi!
- Christian Bray... ông ta là bố đẻ của tôi!
/29
|