Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 276 - Chương 263

/362


Editor: Tinh Di

Tự sát?

Là tự sát sao? Hay còn có ẩn tình khác? Theo lý, chuyện này rất khó xảy ra……

Chỉ có điều anh sớm bỏ qua chuyện này, chuyện anh cần làm lúc này là sớm đưa em gái ra khỏi chỗ kia………

“Luật sư Tiêu, có người đưa hoa tới ..…. muốn gặp anh.” Người trợ lý mới gõ cửa đi vào.

Đưa hoa? Anh vừa nghe liền nhíu mày, nhưng dù sao không thể trút lên người trợ lý mới, “Không nhận, bảo người đó đi đi.”

“… Nhưng….” Người trợ lý có chút khó xử.

“Chuyện gì?” Anh hỏi.

“Người đó nói nếu anh không gặp chắc chắn sẽ hối hận, hơn nữa…. đã ở ngoài đó rất lâu mà không chịu đi….” Người trợ lý nhẹ giọng kể lại.

Mày của anh càng nhíu chặt, “Cho người vào.”

Anh thực sự không có ý định gặp người này, nhưng câu nói ‘không gặp sẽ hối hận’ kia khiến anh nhớ đến em gái từng kể, người ngày ngày tặng hoa em gái vẫn còn là một bí mật……

Anh đang nghĩ ngợi thì người đã vào, mang theo một bó Phong Tín trắng, trắng đến chói mắt……

“Tiêu tiên sinh, mời kí nhận.” Người đưa hoa đưa đến trước mặt anh.

Tiêu Y Đình nhìn chằm chằm bó hoa, thực sự có ý nghĩ nghiền nát chỗ hoa kia, ném thẳng vào mặt kẻ tặng hoa……

“Tiêu tiên sinh, người tặng có nói lại, có thể đích thân tiên sinh kí nhận hay không?” Người kia đưa hoá đơn cho anh.

Đích thân anh kí nhận?

Anh ghét bỏ, không thèm kí nhận, trực tiếp nhận lấy bó hoa, mở ra tìm kiếm, nhưng không tìm được gì…..

Anh nhìn người đưa hoa, chẳng lẽ do anh quá đa tâm?

Người đưa hoa biểu cảm mờ mịt.

Anh vẫy vẫy tay, “Cậu đi được rồi.”

Anh vẫn không có ý định kí nhận, người đưa hoa không biết phải làm sao đành rời đi.

Anh không cam lòng tìm kiếm chỗ bó hoa thêm lần nữa, vẫn không thu hoạch được gì.

Lần này anh tức giận thực sự, ném bó hoa xuống đất, giẫm lên thật mạnh, không ngừng phát tiết.

Mãi cho đến khi những bông hoa nát bấy anh mới ngừng lại, vẫn rất tức giận ngồi xuống ghế.

Anh nhìn xuống chỗ hoa tàn, trong lòng vẫn chưa trút được giận, anh mỉm cười, nụ cười có chút u buồn……….

Anh âm thầm mắng, tay vung lên, hất hết mọi đồ trên bàn xuống.

Trong đống đồ bị anh hất xuống xuất hiện tờ hoá đơn vừa rồi, anh nhìn mới phát hiện ra, không phải hoá đơn mà chỉ đơn thuần là một tờ giấy thư…..

Anh cầm lên, chữ trên đó là chữ viết tay: ‘Biết chắc là cậu không kí, nhưng tôi vẫn luôn ở trong mùa mưa, một thân cây đã đổ, rất có thể mùa mưa sẽ không trở lại nữa…..’

Bên dưới còn có chỗ trống cho kí tên, muốn anh kí vào đây?

Đây là cái gì?!

Cơn giận của anh lại bốc lên, ‘Xoẹt xoẹt’ hai tiếng, tờ giấy bị xé làm tư, anh vung tay ném đi, mấy tờ giấy rơi xuống chỗ hoa tàn.

Mùa mưa! Mùa mưa! Mùa mưa cái…..

Anh muốn chửi bậy, nhưng đột nhiên anh nghĩ đến gì đó……

Anh cầm theo chìa khoá xe vội vã rời đi. Lúc đi qua bàn làm việc của Phương Lê anh dừng lại, kéo toàn bộ ngăn kéo ra, bên trong trống rỗng, cảnh sát đã mang đi điều tra hết rồi….

Anh lại thở dài, đi nhanh ra ngoài.

Anh lái xe đến trường tiểu học.

Trời đang cuối đông, cây cối cằn cỗi hoang tàn mà mầm non vẫn chưa kịp nhú, cảnh tượng vô cùng hiu quạnh, chỉ có tiếng đọc sách của con trẻ vẫn không ngừng truyền đến từ dãy phòng học, nó khiến mùa đông thêm mấy phần sức sống….

Anh đi qua dãy phòng học, đến một khu rừng nhỏ ở phía sau.

Hơn hai mươi năm trôi qua, từng gốc cây ở đây đã lớn rất nhiều….

Anh đi đến trước một gốc cây.

Dưới gốc cây có chút hỗn loạn, nước và tuyết lẫn lộn.

Anh bước đến, dùng một cành cây chọc đâm xuống vào chỗ bùn đất đó.

Trong lòng anh bắt đầu không kiềm chế được cảm xúc, tay hơi dùng lực, cành cây khô giòn liền bị bẻ gãy. Anh nhặt thêm một cành cây nữa, tiếp tục đào, nhưng lại gãy…..

Thêm mấy lần nữa đều gãy, anh tức giận ném đi, quyết định dùng tay…..

Cuối cùng, tay anh lấm lem toàn bùn đất, anh tìm được một chiếc túi nhựa…..

Anh mở ra, từng thứ đồ trong đó đều khiến anh giận sôi! Những thứ này là gì? Cục tẩy? Sách bài tập? Trên vở còn là cái tên anh chán ghét vô cùng!

Tất cả đều không có ý nghĩa gì!

Anh vô cùng tức giận ném tất cả những thứ kia đi….

Buồn cười! Một câu ‘mùa mưa không tới nữa’ lại dẫn anh đến đây để xem những thứ kia? Vô cùng nhàm chán! Vô cùng ghê tởm!

Anh không cam lòng, lại tiếp tục đào bới, lại tìm được một túi nhựa khác….

Trong lòng anh thầm cười châm chọc, cái gì đây? Giống như tiểu thuyết Võ Hiệp vậy!

Anh lại mở túi ra, thứ bên trong lại khiến anh giật mình, hình như là băng các xét?

Anh lau tay qua loa rồi từ từ lấy vật bên trong ra, là băng thu hình……

Anh nhanh chóng bọc lại cuốn băng, sợ nó bị bẩn, sau đó xoay người rời đi. Lúc sau giống như quên cái gì đó, quay đầu lại…. Những thứ kia! Đúng là làm bẩn mọi thứ!

Anh dùng chân đá những đồ vật kia xuống phần hố anh vừa đào, lại dùng chân lấp lại, dùng lực giẫm xuống sau đó mới rời đi.

Anh trở lại xe, lấy cuộn băng ra nhìn lại lần nữa, rốt cuộc là hắn ta muốn cái gì? Tại sao lại làm nhiều chuyện như thế?

Nghĩ tới đây anh lấy di động nhưng lại đột nhiên nhớ ra anh không hề có số người đó, cũng chưa từng chủ động gọi điện cho anh ta…….

Anh vừa định đặt di động xuống thì có người gọi đến……..

“Alo?” Anh trả lời, trong lòng có dự cảm chính là người đó gọi…..

“Tiểu Nhị….” Giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu…..

Quả nhiên….

“Đừng có gọi tôi như vậy! Thấy vui lắm sao?” Anh tức giận, “Rốt cuộc thì anh coi tôi là cái gì?”

Phạm Trọng không trả lời, chỉ cười khẽ, “Không thể tin được là cậu còn nhớ chỗ đó….” Giọng nói kia, có vẻ rất mãn nguyện……

“….” Tiêu Y Đình rất muốn hỏi anh ta nội dung trong cuốn băng là gì? Giọng nói lại có chút mất tự nhiên, “Rốt cuộc anh đã làm chuyện gì? Không phạm pháp đó chứ?”

Tiếng cười bên kia càng thêm vui vẻ, “Tiểu Nhị, cậu quan tâm tôi?”

“Quan tâm cái khỉ!” Tiêu Y Đình tức giận, “Tôi sợ anh làm việc ảnh hưởng đến người khác!”

Bên kia hình như không bị ảnh hưởng bởi cơn giận dữ của anh, vẫn rất vui vẻ, “Ha ha, cậu yên tâm đi, không hề phạm pháp, nhưng sao cậu biết trong đó có những nội dung gì?”

“…” Làm sao anh biết được? Anh còn không hiểu vì sao bản thân


/362

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status