Lục Nhất Hành vừa nói ra bảy từ này thì cả trường quay lập tức sôi trào. Hôm nay, về cơ bản là song Lu show ân ái chứ còn chơi trò chơi gì!
Thực ra, người dẫn chương trình cũng đoán được là một lời tỏ tình, nhưng không ngờ nội dung lại đơn giản và trực tiếp như vậy.
Để cho khán giả và fan hâm mộ hú hét đủ rồi thì người dẫn chương trình mới mỉm cười, giơ đồng hồ trên tay lên và nói: “Hai phút năm mươi tám giây!”
Lục Nhất Hành từ trên bục nhảy xuống, ôm lấy Lộ Ký Thu, phải nói rằng đạo cụ ma thuật dán này rất chất lượng. Nếu không có người hỗ trợ thì đoán chừng người ở trên tường rất khó xuống.
Bởi vì ‘màn trình diễn’ của nhóm Lộ Ký Thu quá tốt nên Đường Tuệ và Khang Dương cũng không cố gắng ‘giãy dụa’ nữa, xoa mồ hôi trên trán và nói là… chờ kết quả của nhóm kia có rồi bọn họ sẽ nhảy tiếp.
Về phần nhóm của Đặng Mạn. Vốn Đặng Mạn còn đang mừng thầm khi có Hạng Minh, nhóm của chị ta nhất định sẽ đứng nhất. Nhưng mà hiện tại xem ra trò chơi chẳng còn quan trọng chút nào, hơn nữa thái độ hôm nay của Lục Nhất Hành đối với chị ta rất lạnh lùng, càng làm cho chị ta thêm tức giận.
“Độ cao bậc nhảy và thời gian của Ký Thu hẳn là không dễ dàng vượt qua được,” Người dẫn chương trình điều tiết bầu không khí, nghiêng mình nhìn Đặng Mạn và Lộ Ký Thu, “Hai vị chuẩn bị xong chưa?”
Đặng Mạn hất cằm, cười nói: “Mới vừa rồi là Ký Thu nhảy, vòng này đổi lại nhé, Hạng Minh và Nhất Hành sẽ so tài?”
Luật chơi ban đầu vốn chỉ có một vòng, Đặng Mạn đề xuất vào lúc này, chẳng qua là không muốn bản thân ném mình vào bức tường đạo cụ đó.
Hạng Minh đeo găng tay ma thuật vào, liếc mắt nhìn với Lục Nhất Hành rồi gật đầu một cái.
“Nhóm đạo cụ qua đây hỗ trợ điều chỉnh một chút —— “
Người dẫn chương trình gọi nhân viên đến, điều chỉnh lại vị trí của tấm bạt nhún và kiểm tra lại dây an toàn.
“Ký Thu, chúng ta cùng đi lên nào?” Đặng Mạn gọi Lộ Ký Thu rồi đi qua bên kia.
Lộ Ký Thu thấy khóe miệng chị ta nở nụ cười, đại khái cũng hiểu được chị ta đang nghĩ gì, chắc là không muốn cô nói chuyện thêm với Lục Nhất Hành.
“Em đi lên trên đó, anh chú ý an toàn nhé!” Lộ Ký Thu nhỏ giọng nói với anh.
Nói xong, cô cũng bước nhanh tới bậc thang. May mắn thay, cô không sợ độ cao nếu không thì cô sẽ phải xấu hổ trước rất nhiều khán giả.
Trong khi các nhân viên đang dịch chuyển đạo cụ thì Lục Nhất Hành đi tới một bên sân khấu, đứng bên cạnh Hạng Minh.
Thật ra quan hệ trước đây của Lục Nhất Hành và Hạng Minh rất tốt, mặc dù chưa từng có hợp tác trực tiếp nhưng hai người lại có nhiều bạn chung, nên cũng hiểu biết lẫn nhau.
Bộ phim mà đài truyền hình Nam Phong đang phát sóng là bộ phim mà Lục Nhất Hành đã từ chối và đề cử Hạng Mình với nhà sản xuất, sau đó Hạng Mình và Đặng Mạn mới đóng chung bộ phim đó với nhau.
Sở dĩ Lục Nhất Hành đẩy đi là bởi vì lần trước hợp tác với Đặng Mạn không thoải mái, cho nên anh mới cố ý né tránh.
Công ty quản lý của Hạng Minh vẫn luôn muốn tìm chỗ đứng cho anh ấy, với sự hỗ trợ của bộ phim này cùng với việc hợp tác với Đặng Mạn, hình ảnh cá nhân của anh ấy đã được xây dựng một cách thuận lợi. Mặc dù anh ấy cũng rất khó chịu với cách cư xử cá nhân của Đặng Mạn, nhưng anh không có biện pháp, bởi vì chú của Đặng Mạn là phó giám đốc của đài truyền hình Nam Phong, có quan hệ tốt với cô ta thì càng có lợi.
Sau khi chuẩn bị xong, vòng thứ hai bắt đầu sau hiệu lệnh của người dẫn chương trình.
Lục Nhất Hành và Hạng Minh xuất phát cùng lúc, nhưng Hạng Minh bước chân ngắn hơn một chút nên bước lên tấm bạt nhún chậm hơn so với Lục Nhất Hành/
Khán giả dưới khán đài toát mồ hôi với hai người bọn họ, cho đến khi người dẫn chương trình đọc độ cao thì bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hạng Minh là 2,7m, anh Hành là 2,85m.”
Lộ Ký Thu nửa quỳ trên bục, vừa nghe thấy Lục Nhất Hành nhảy cao tới hơn 2m8 thì không khỏi nằm xuống, nhìn anh gần trong gang tấc, bật thốt lên nói: “Lục Nhất Hành, anh thật lợi hại!”
Chỉ còn năm centimet thì đạt được giá trị cao nhất.
Sắc mặt Đặng Mạn ở bên cạnh có chút không dễ nhìn, vốn tưởng rằng Hạng Minh có thể đè bẹp Lục Nhất Hành mấy centimet, không nghĩ tới Hạng Minh lại không thắng được.
Vì tiết kiệm thời gian, Đặng Mạn trực tiếp đứng dậy chuyển động máy gashapon, lấy ra một quả trứng.
【Chúc mừng bạn đã nhận được một quyền ưu tiên! Có thể yêu cầu nhóm đối thủ hoàn thành nhiệm vụ tương tự!】
Bên trong quả trứng có hai thỏi son, mặt trái của tờ giấy có viết nội dung nhiệm vụ —— Tô son, cố gắng thoa càng nhiều càng tốt!
Nhân viên công tác ở giữa giúp Lộ Ký Thu nhận thỏi son, ống kính theo sát, rất rõ ràng đấy là một việc rất khó khăn! Chương trình cũng đã rất dụng tâm đấy!
“Được rồi, bây giờ hãy sử dụng màu số 7 phiên bản giới hạn của chúng tôi để giúp người đồng hành của bạn thoa son …”
Người dẫn chương trình ở phía dưới đọc hướng dẫn, Lộ Ký Thu nhìn thỏi son trong tay, một thỏi son màu đỏ, nhìn kỹ có chút thì bên trong còn có nhũ, màu rất đẹp, chỉ là thoa màu son lên cho Lục Nhất Hành……
Ngẫm lại vẫn rất chờ mong!
“Đôi môi của anh Hành và Hạng Minh sẽ được phủ bởi màu số 7 phiên bản giới hạn của chúng tôi. Ký Thu và Đặng Mạn đưa tay lên, đội nào hoàn thành ‘tác phẩm màu số 7’ thì đội đó sẽ giành chiến thắng ——”
Thể lệ chi tiết được phổ biến thì khán giả dưới khán đài liền nhao nhao cúi đầu thảo luận, nên thực hiện thao tác thế nào mới đỡ gặp rắc rối?
Lục Nhất Hành và Hạng Minh nhảy được độ cao vừa đủ, chỉ cần Lộ Ký Thu và Đặng Mạn ở trên bục nhô đầu ra, sau đó hơi cúi đầu một chút thì đã có thể đụng tới người đồng hành của mình. Nhất là Lộ Ký Thu, khoảng cách giữa cô và Lục Nhất Hành rất gần, rất rất gần.
“Rất đơn giản, chỉ cần cầm thỏi son và thoa là được.”
“Hả, không phải đã nói rồi sao, không thể dùng tay!”
“Phải dùng miệng để ngậm lấy phần đuôi của thỏi son, khoảng cách hợp lý thì cũng chẳng phải rất khó đâu!”
“Nói cũng phải, chỉ cần son môi vẫn còn…”
…..
Khán giả trên khán đài bàn luận càng lúc càng lớn, thậm chí có fan hâm mộ ở hàng ghế đầu tiên còn hô lớn: “Lộ Ký Thu, cắn một đầu của thỏi son —— “
“Suỵt… ở bên ngoài giúp đỡ sẽ mất thêm nhiều thời gian,” Người dẫn chương trình kịp thời ngẩng đầu lên nói với hai người, “Cô Đặng Mạn, Ký Thu, lúc hai người cắn thỏi son thì không thể dùng tay đụng vào, nhưng không thì sẽ phạm quy nhé!”
“Nếu như dùng tay đụng vào thì bạn phải lau sạch son và thoa lại.”
Vừa dứt lời, hai người cùng lúc cúi đầu xuống, Lộ Ký Thu thận trọng căn phần đuôi của thỏi son, liếc mắt nhìn Đặng Mạn ở bên cạnh. Bởi vì độ cao của Hạng Minh có chút thấp hơn nên Đặng Mạn phải rất vất vả mới có thể tiếp cận anh ấy.
Lộ Ký Thu thu hồi tầm mắt, chớp mắt nhìn Lục Nhất Hành, như đang nói —— ‘Anh đừng động, em thoa đây.’
Lục Nhất Hành ngửa đầu để cho cô dễ thoa, nhưng vừa góc độ để thoa thì có chút bất tiện, suýt chút nữa Lộ Ký Thu đã cọ son lên trên mặt anh.
Đột nhiên, khán giả dưới khán đài kêu lên.
“Cô Đặng Mạn chú ý an toàn nhé… mức độ hoàn thành đã gần được một nửa rồi!” Người dẫn chương trình hào hứng nói.
Lộ Ký Thu tự dưng mất tập trung, quay đầu nhìn Đặng Mạn, thì thấy nửa người chị ta đã ngả ra khỏi bục, miệng Hạng Minh thì dính đầy son môi, tùy rằng không có đẹp mắt như vậy giống như một mớ hỗn độn, quả thực hiệu suất rất cao.
Sự phân tâm này đã gây ra hậu quả, thỏi son trong miệng cọ mạnh vào sống mũi của Lục Nhất Hành, nên bị gãy.
Người dẫn chương trình chú ý đến tiến độ của Lộ Ký Thu, vội vàng nói rằng: “Ký Thu, không sao, có thể dùng tay điều chỉnh một lần!”
Nghe vậy, Lộ Ký Thu vội vàng vươn tay cầm thỏi son, mím môi, còn lại phân nửa, thì nghe thấy người dẫn chương trình nói: “Nhóm cô Đặng Mạn chuẩn bị thành công!”
Lộ Ký Thu có chút nóng nảy, đúng lúc đụng phải ánh mắt của Đặng Mạn đang quay đầu lại, trên mặt đầy vẻ đắc ý!
Đột nhiên, ánh mắt của Lộ Ký Thu rơi vào trên môi Đặng Mạn, bởi vì son của Đặng Mạn đã dùng hết nên lớp trang điểm trên môi của Đặng Mạn cũng trôi hết.
Son môi….
Lộ Ký Thu cúi đầu thì đụng phải ánh mắt của Lục Nhất Hành, dời tầm mắt xuống dưới, chỉ dừng trên đôi môi mỏng của anh có hai giây, tự dưng sinh ra ý tưởng táo bạo.
Cầm thỏi son một lần nữa rồi cúi đầu xuống, sau khi xích lại gần anh thì cô dứt khoát thoa son lên môi mình.
“Anh, anh lại gần một chút!”
Thực ra, người dẫn chương trình cũng đoán được là một lời tỏ tình, nhưng không ngờ nội dung lại đơn giản và trực tiếp như vậy.
Để cho khán giả và fan hâm mộ hú hét đủ rồi thì người dẫn chương trình mới mỉm cười, giơ đồng hồ trên tay lên và nói: “Hai phút năm mươi tám giây!”
Lục Nhất Hành từ trên bục nhảy xuống, ôm lấy Lộ Ký Thu, phải nói rằng đạo cụ ma thuật dán này rất chất lượng. Nếu không có người hỗ trợ thì đoán chừng người ở trên tường rất khó xuống.
Bởi vì ‘màn trình diễn’ của nhóm Lộ Ký Thu quá tốt nên Đường Tuệ và Khang Dương cũng không cố gắng ‘giãy dụa’ nữa, xoa mồ hôi trên trán và nói là… chờ kết quả của nhóm kia có rồi bọn họ sẽ nhảy tiếp.
Về phần nhóm của Đặng Mạn. Vốn Đặng Mạn còn đang mừng thầm khi có Hạng Minh, nhóm của chị ta nhất định sẽ đứng nhất. Nhưng mà hiện tại xem ra trò chơi chẳng còn quan trọng chút nào, hơn nữa thái độ hôm nay của Lục Nhất Hành đối với chị ta rất lạnh lùng, càng làm cho chị ta thêm tức giận.
“Độ cao bậc nhảy và thời gian của Ký Thu hẳn là không dễ dàng vượt qua được,” Người dẫn chương trình điều tiết bầu không khí, nghiêng mình nhìn Đặng Mạn và Lộ Ký Thu, “Hai vị chuẩn bị xong chưa?”
Đặng Mạn hất cằm, cười nói: “Mới vừa rồi là Ký Thu nhảy, vòng này đổi lại nhé, Hạng Minh và Nhất Hành sẽ so tài?”
Luật chơi ban đầu vốn chỉ có một vòng, Đặng Mạn đề xuất vào lúc này, chẳng qua là không muốn bản thân ném mình vào bức tường đạo cụ đó.
Hạng Minh đeo găng tay ma thuật vào, liếc mắt nhìn với Lục Nhất Hành rồi gật đầu một cái.
“Nhóm đạo cụ qua đây hỗ trợ điều chỉnh một chút —— “
Người dẫn chương trình gọi nhân viên đến, điều chỉnh lại vị trí của tấm bạt nhún và kiểm tra lại dây an toàn.
“Ký Thu, chúng ta cùng đi lên nào?” Đặng Mạn gọi Lộ Ký Thu rồi đi qua bên kia.
Lộ Ký Thu thấy khóe miệng chị ta nở nụ cười, đại khái cũng hiểu được chị ta đang nghĩ gì, chắc là không muốn cô nói chuyện thêm với Lục Nhất Hành.
“Em đi lên trên đó, anh chú ý an toàn nhé!” Lộ Ký Thu nhỏ giọng nói với anh.
Nói xong, cô cũng bước nhanh tới bậc thang. May mắn thay, cô không sợ độ cao nếu không thì cô sẽ phải xấu hổ trước rất nhiều khán giả.
Trong khi các nhân viên đang dịch chuyển đạo cụ thì Lục Nhất Hành đi tới một bên sân khấu, đứng bên cạnh Hạng Minh.
Thật ra quan hệ trước đây của Lục Nhất Hành và Hạng Minh rất tốt, mặc dù chưa từng có hợp tác trực tiếp nhưng hai người lại có nhiều bạn chung, nên cũng hiểu biết lẫn nhau.
Bộ phim mà đài truyền hình Nam Phong đang phát sóng là bộ phim mà Lục Nhất Hành đã từ chối và đề cử Hạng Mình với nhà sản xuất, sau đó Hạng Mình và Đặng Mạn mới đóng chung bộ phim đó với nhau.
Sở dĩ Lục Nhất Hành đẩy đi là bởi vì lần trước hợp tác với Đặng Mạn không thoải mái, cho nên anh mới cố ý né tránh.
Công ty quản lý của Hạng Minh vẫn luôn muốn tìm chỗ đứng cho anh ấy, với sự hỗ trợ của bộ phim này cùng với việc hợp tác với Đặng Mạn, hình ảnh cá nhân của anh ấy đã được xây dựng một cách thuận lợi. Mặc dù anh ấy cũng rất khó chịu với cách cư xử cá nhân của Đặng Mạn, nhưng anh không có biện pháp, bởi vì chú của Đặng Mạn là phó giám đốc của đài truyền hình Nam Phong, có quan hệ tốt với cô ta thì càng có lợi.
Sau khi chuẩn bị xong, vòng thứ hai bắt đầu sau hiệu lệnh của người dẫn chương trình.
Lục Nhất Hành và Hạng Minh xuất phát cùng lúc, nhưng Hạng Minh bước chân ngắn hơn một chút nên bước lên tấm bạt nhún chậm hơn so với Lục Nhất Hành/
Khán giả dưới khán đài toát mồ hôi với hai người bọn họ, cho đến khi người dẫn chương trình đọc độ cao thì bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hạng Minh là 2,7m, anh Hành là 2,85m.”
Lộ Ký Thu nửa quỳ trên bục, vừa nghe thấy Lục Nhất Hành nhảy cao tới hơn 2m8 thì không khỏi nằm xuống, nhìn anh gần trong gang tấc, bật thốt lên nói: “Lục Nhất Hành, anh thật lợi hại!”
Chỉ còn năm centimet thì đạt được giá trị cao nhất.
Sắc mặt Đặng Mạn ở bên cạnh có chút không dễ nhìn, vốn tưởng rằng Hạng Minh có thể đè bẹp Lục Nhất Hành mấy centimet, không nghĩ tới Hạng Minh lại không thắng được.
Vì tiết kiệm thời gian, Đặng Mạn trực tiếp đứng dậy chuyển động máy gashapon, lấy ra một quả trứng.
【Chúc mừng bạn đã nhận được một quyền ưu tiên! Có thể yêu cầu nhóm đối thủ hoàn thành nhiệm vụ tương tự!】
Bên trong quả trứng có hai thỏi son, mặt trái của tờ giấy có viết nội dung nhiệm vụ —— Tô son, cố gắng thoa càng nhiều càng tốt!
Nhân viên công tác ở giữa giúp Lộ Ký Thu nhận thỏi son, ống kính theo sát, rất rõ ràng đấy là một việc rất khó khăn! Chương trình cũng đã rất dụng tâm đấy!
“Được rồi, bây giờ hãy sử dụng màu số 7 phiên bản giới hạn của chúng tôi để giúp người đồng hành của bạn thoa son …”
Người dẫn chương trình ở phía dưới đọc hướng dẫn, Lộ Ký Thu nhìn thỏi son trong tay, một thỏi son màu đỏ, nhìn kỹ có chút thì bên trong còn có nhũ, màu rất đẹp, chỉ là thoa màu son lên cho Lục Nhất Hành……
Ngẫm lại vẫn rất chờ mong!
“Đôi môi của anh Hành và Hạng Minh sẽ được phủ bởi màu số 7 phiên bản giới hạn của chúng tôi. Ký Thu và Đặng Mạn đưa tay lên, đội nào hoàn thành ‘tác phẩm màu số 7’ thì đội đó sẽ giành chiến thắng ——”
Thể lệ chi tiết được phổ biến thì khán giả dưới khán đài liền nhao nhao cúi đầu thảo luận, nên thực hiện thao tác thế nào mới đỡ gặp rắc rối?
Lục Nhất Hành và Hạng Minh nhảy được độ cao vừa đủ, chỉ cần Lộ Ký Thu và Đặng Mạn ở trên bục nhô đầu ra, sau đó hơi cúi đầu một chút thì đã có thể đụng tới người đồng hành của mình. Nhất là Lộ Ký Thu, khoảng cách giữa cô và Lục Nhất Hành rất gần, rất rất gần.
“Rất đơn giản, chỉ cần cầm thỏi son và thoa là được.”
“Hả, không phải đã nói rồi sao, không thể dùng tay!”
“Phải dùng miệng để ngậm lấy phần đuôi của thỏi son, khoảng cách hợp lý thì cũng chẳng phải rất khó đâu!”
“Nói cũng phải, chỉ cần son môi vẫn còn…”
…..
Khán giả trên khán đài bàn luận càng lúc càng lớn, thậm chí có fan hâm mộ ở hàng ghế đầu tiên còn hô lớn: “Lộ Ký Thu, cắn một đầu của thỏi son —— “
“Suỵt… ở bên ngoài giúp đỡ sẽ mất thêm nhiều thời gian,” Người dẫn chương trình kịp thời ngẩng đầu lên nói với hai người, “Cô Đặng Mạn, Ký Thu, lúc hai người cắn thỏi son thì không thể dùng tay đụng vào, nhưng không thì sẽ phạm quy nhé!”
“Nếu như dùng tay đụng vào thì bạn phải lau sạch son và thoa lại.”
Vừa dứt lời, hai người cùng lúc cúi đầu xuống, Lộ Ký Thu thận trọng căn phần đuôi của thỏi son, liếc mắt nhìn Đặng Mạn ở bên cạnh. Bởi vì độ cao của Hạng Minh có chút thấp hơn nên Đặng Mạn phải rất vất vả mới có thể tiếp cận anh ấy.
Lộ Ký Thu thu hồi tầm mắt, chớp mắt nhìn Lục Nhất Hành, như đang nói —— ‘Anh đừng động, em thoa đây.’
Lục Nhất Hành ngửa đầu để cho cô dễ thoa, nhưng vừa góc độ để thoa thì có chút bất tiện, suýt chút nữa Lộ Ký Thu đã cọ son lên trên mặt anh.
Đột nhiên, khán giả dưới khán đài kêu lên.
“Cô Đặng Mạn chú ý an toàn nhé… mức độ hoàn thành đã gần được một nửa rồi!” Người dẫn chương trình hào hứng nói.
Lộ Ký Thu tự dưng mất tập trung, quay đầu nhìn Đặng Mạn, thì thấy nửa người chị ta đã ngả ra khỏi bục, miệng Hạng Minh thì dính đầy son môi, tùy rằng không có đẹp mắt như vậy giống như một mớ hỗn độn, quả thực hiệu suất rất cao.
Sự phân tâm này đã gây ra hậu quả, thỏi son trong miệng cọ mạnh vào sống mũi của Lục Nhất Hành, nên bị gãy.
Người dẫn chương trình chú ý đến tiến độ của Lộ Ký Thu, vội vàng nói rằng: “Ký Thu, không sao, có thể dùng tay điều chỉnh một lần!”
Nghe vậy, Lộ Ký Thu vội vàng vươn tay cầm thỏi son, mím môi, còn lại phân nửa, thì nghe thấy người dẫn chương trình nói: “Nhóm cô Đặng Mạn chuẩn bị thành công!”
Lộ Ký Thu có chút nóng nảy, đúng lúc đụng phải ánh mắt của Đặng Mạn đang quay đầu lại, trên mặt đầy vẻ đắc ý!
Đột nhiên, ánh mắt của Lộ Ký Thu rơi vào trên môi Đặng Mạn, bởi vì son của Đặng Mạn đã dùng hết nên lớp trang điểm trên môi của Đặng Mạn cũng trôi hết.
Son môi….
Lộ Ký Thu cúi đầu thì đụng phải ánh mắt của Lục Nhất Hành, dời tầm mắt xuống dưới, chỉ dừng trên đôi môi mỏng của anh có hai giây, tự dưng sinh ra ý tưởng táo bạo.
Cầm thỏi son một lần nữa rồi cúi đầu xuống, sau khi xích lại gần anh thì cô dứt khoát thoa son lên môi mình.
“Anh, anh lại gần một chút!”
/97
|