Mặc dù trong lòng còn nhiều nghi hoặc nhưng Lộ Ký Thu vẫn để mặc anh nắm tay đi về phía trước, dù sao ở đây cũng có rất nhiều người, nếu như cô không cố gắng đi theo sau anh thì rất có thể sẽ bị chen lấn.
Có phải anh cũng nghĩ như vậy đúng không?
Trong lòng Lộ Ký Thu yên lặng tìm cớ cho việc nắm tay này, rồi lặng lẽ nhìn bàn tay đang nắm của anh, dưới chân cũng tăng tốc hơn.
Nếu như không mang khẩu trang, chắc chắn cô sẽ có thể thấy được khóe miệng mỉm cười của Lục Nhất Hành.
Lưu Đồng đi trước dẫn đường, đi vào thang máy thẳng lên rạp chiếu phim ở tầng năm, thì phát hiện có rất nhiều người xếp hàng chờ mua vé.
Lưu Đồng chỉ chỉ hàng bán vé ở trong góc, nói: “Đi chọn mua vé trước nhé!”
Chọn chỗ ngồi, đây chính là chuyện quan trọng nhất, nếu chỗ ngồi không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả ghi hình.
Lục Nhất Hành lấy điện thoại di động ra, nhập mã vé, sau đó màn hình hiển thị sơ đồ vé.
Mặc dù bọn anh đã đến trước hai mươi phút nhưng vẫn không thể chọn được chỗ ngồi lý tưởng nhất.
Rạp chiếu phim có tất cả mười hai hàng ghế ngồi, mỗi hàng có mười sáu chỗ ngồi, hiện tại, chỉ có ba ghế ở hàng thứ với số ghế 6, 7 và 8 là còn trống. Theo sự sắp xếp của Lưu Đồng, phải có một máy quay ngồi cạnh hai người, để có thể quay cận cảnh, mặc dù khi ở trong rạp chiếu phim thì có thể không rõ cho lắm.
“Đến lúc đó, anh Lương sẽ ngồi cùng với hai người, nếu như xuất hiện tình huống khẩn cấp thì sẽ dễ dàng giải quyết hơn.” Lưu Đồng đề nghị.
Anh Lương là người to lớn nhất trong tổ quay phim, có người còn nói anh đã luyện tập đấu vật.
Khi đang nói chuyện, tổ quay phim cũng lên tới, Lưu Đồng vội vàng vẫy tay ý bảo những người đó nên tách ra, không nên quá lộ liễu, sẽ bị phát hiện.
Chọn xong chỗ ngồi, Lưu Đồng tách khỏi hai người, dù sao bọn họ cũng đang ghi hình cho chương trình yêu đương, khi đã bắt đầu ghi hình thì đạo diễn không thể xuất hiện trong ống kính.
Đến rạp chiếu phim, đa số là các cặp đôi, cũng có vài cặp nữ sinh, nhưng nhìn chung, các cặp đôi vẫn chiếm số đông.
Lục Nhất Hành nắm tay cô đi qua đám đông, đi đến quầy bán hàng.
Phía trước có một cặp tình nhân mua bắp rang bơ và coca, hai người ở phía sau ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
【Combo siêu ưu đãi cho các cặp đôi A hoặc B】
Combo này hiển thị ở chính giữa màn hình, vị trí dễ thấy nhất, rất khó để người ta không chú ý đến nó.
“A hay B?” Lục Nhất Hành thấp giọng hỏi ý kiến cô.
Lộ Ký Thu đưa mắt nhìn, xem kỹ mỗi combo bao gồm những gì. Combo A có phần ăn chính kinh điển là coca và bắp rang bơ, cùng với móc khóa hoạt hình của rạp chiếu phim. Mà combo B cũng phần ăn chính như vậy nhưng móc khóa đổi thành kem vani.
“…A nhé.” Lộ Ký Thu nhỏ giọng nói.
Lục Nhất Hành có chút kinh ngạc, anh cho rằng cô sẽ chọn combo B. Bởi vì cô từng nói trong một bài phỏng vấn là cô thích ăn kem hương vani.
Lộ Ký Thu thấy anh không nói chuyện, nghĩ lầm là anh muốn chọn combo B, vội vàng đổi giọng nói: “Em thì combo nào cũng được, anh muốn ăn kem sao? Nếu anh thích thì vậy chúng ta mua combo B nhé!”
Lục Nhất Hành cúi đầu nhìn cô, tựa hồ hiểu ra điều gì: “Hôm nay em không tiện ăn lạnh hả?”
Mặt Lộ Ký Thu đỏ ửng trong nháy mắt, cũng may có khẩu trang che đi phần nào.
“Không phải… Chỉ là chú ý trước một chút thôi…”
Lúng túng giải thích một hồi, cuối cùng hai người lựa chọn combo A.
Hai tay Lộ Ký Thu ôm phần bắp rang bơ khổng lồ, đã lâu lắm rồi cô chưa đi xem phim, hương vị này của bắp rang bơ quả thật là không thể nào cưỡng lại được, nhịn không được mà ăn trộm một cái nhưng lại mắc khẩu trang trên mặt, không thể làm gì khác hơn là lại bỏ xuống.
Lục Nhất Hành đứng bên cạnh, nhất cử nhất động của cô đều thu vào đáy mắt.
Lúc này, thông báo soát vé vang lên trong đại sảnh, mọi người đã đợi lâu nên bây giờ như bầy ong vỡ tổ, đi về phía cửa soát vé.
Lục Nhất Hành theo bản năng đưa tay ôm chặt cô bên người, không nhanh không chậm nói: “Chúng ta chờ một chút.”
“Được.”
Lộ Ký Thu khéo léo gật đầu, len lén nhìn cánh tay đang khoác trên vai mình, không khỏi có chút hoảng hốt.
Nếu như sau này, cô thực sự nói chuyện yêu đương, cô hy vọng hương vị đó sẽ là mùi bắp rang bơ ngọt ngào.
Khi soát vé, hai nhân viên chỉ lo nói chuyện phiếm, không có chú ý tới điểm bất thường ở hai người.
Đi vào rạp chiếu phim vừa đúng lúc tắt đèn, dưới chân một mảng đen kịt, chỉ có đèn tín hiệu phát sáng trên mặt đất để mọi người chú ý, Lộ Ký Thu không thấy đường, vì thế, Lục Nhất Hành phải ôm cô cùng đi.
Hai người đi vào thì anh Lương cao to cũng vừa tìm được chỗ ngồi, mới vừa ngồi xuống, bên phải Lộ Ký Thu đã có một cặp tình nhân.
Chàng trai đi tới phía trước, đang muốn ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu thì bị cô gái nhéo một cái.
Ngay sau đó, cô chợt nghe cô gái sẵng giọng trách cứ, “Tại sao anh lại muốn ngồi bên người ta…”
Hai người nhỏ giọng nói vài câu, cô gái đó ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu.
Đúng là các cô gái thường hay ghen tị.
Lộ Ký Thu mím môi, đột nhiên cảm thấy tình yêu thực sự rất tốt, nhất là khi gặp đúng người, người mà có thể chấp nhận mọi ưu điểm và khuyết điểm của người kia.
Thậm chí sẽ xem khuyết điểm là điệu bộ làm nũng đáng yêu.
Bởi vì là mùa đông, mặc dù bên trong có gió nhưng hai người mang khẩu trang nên vừa ngột ngạt vừa nóng, Lộ Ký Thu nghiêng đầu nhìn anh, thấy anh tháo khẩu trang xuống thì mình cũng bắt đầu học theo.
Anh Lương cầm trong tay một camera nhỏ, tận dụng ánh sáng của màn ảnh ghi lại khoảnh khắc của hai người.
Lộ Ký Thu ngồi nghiêm chỉnh, đưa mắt nhìn trộm khắp nơi, Lưu Đồng ngồi ở hàng ghế phía trước, bên phải cô, cũng mang theo máy quay, cô thấy chị ấy quay lại một hai lần.
Mà hai cameraman còn lại chia nhau ở hàng ghế phía trước và phía sau.
Phim bắt đầu chiếu, Lộ Ký Thu xem mê mẩn, không khỏi thả lỏng cơ thể, dựa vào ghế phía sau một chút, đột nhiên hít vào một hơi.
“Làm sao vậy?” Lục Nhất Hành lại gần, thấp giọng hỏi.
Lộ Ký Thu đưa tay xoa xoay thắt lưng, nhỏ giọng nói: “Đụng trúng thắt lưng.”
Phía sau thắt lưng đeo hộp micro, mới vừa rồi không chú ý, trực tiếp ngả ra sau nên đụng đau một chút.
“Lấy ra đi.”
Lục Nhất Hành nói xong cũng tháo hộp micro của mình ra.
Lộ Ký Thu men theo ánh sáng nhìn về phía Lưu Đồng, cô rõ ràng cảm giác được lúc nghe anh nói những lời này, đạo diễn Lưu Đồng cũng quay người lại.
Lục Nhất Hành cũng biết được lo lắng của đạo diện, đưa tay giúp Lộ Ký Thu tháo micro ở cổ áo, quay sang nói với Lưu Đồng: “Xem phim cũng không nói chuyện gì, mang theo còn thêm vướng bận, trước hết tắt đã.”
Vừa dứt lời, anh bảo Lộ Ký Thu tháo micro xuống.
Đối diện với vấn đề bất ngờ này, Lộ Ký Thu chỉ có thể xem ý tứ Lưu Đồng trước, thấy chị ấy gật đầu, lúc này mới thở phào một hơi, rồi tháo hộp micro xuống.
Một lần nữa đem mọi sự chú ý vào phim đang chiếu, nội dung phim vừa tới cảnh Lục Nhất Hành nằm vùng đang bị lão đại thăm dò, chỉ cần đội cứu viện vừa xuất hiện, lão đại sẽ biết được Lục Nhất Hành chính là nội gián nằm vùng.
May mắn thay, ở thời khắc mấu chốt nhất, Lục Nhất Hành đã kịp thời phát tín hiệu ra bên ngoài, đội cứu viện chuẩn bị phá cửa tiến vào đã kịp thời rút lui.
Nhưng lão đại đã nghi ngờ Lục Nhất Hành, sau khi giao dịch kết thúc, hắn đã bỏ máy nghe trộm vào trong ví của Lục Nhất Hành. Lúc đầu Lục Nhất Hành cũng không biết, khó khăn lắm mới qua được sự theo dõi của lão đại, gặp được cấp trên của mình ở trong hẻm nhỏ.
Nhưng hai người vừa gặp mặt, máy dò trong tay cấp trên liền nhấp nháy liên tục. Hai người giả vờ không quen biết đứng cách xa nhau vài bước tiến hành thí nghiệm, thì xác định được Lục Nhất Hành thực sự đã bị gắn máy nghe trộm.
Tình hình bây giờ vô cùng tiến thoái lưỡng nan (1), Lục Nhất Hành nhất định phải báo cáo mọi hành động của lão đại cho cấp trên. Nếu anh cứ như vậy rời đi trở về chỗ ở, rất có khả năng sẽ bị lão đại cắn ngược lại một cái, vì trên người anh có máy nghe lén.
(1) tiến thoái lưỡng nan: tình thế bế tắc khó giải quyết.
Cho nên…
“Sau đó anh bị phát hiện hay sao?” Lộ Ký Thu che miệng, nhỏ giọng hỏi anh.
Lục Nhất Hành không tự chủ nở nụ cười, nghiêng người ghé sát vào tai cô định trả lời thì cô lại tránh né.
“Anh không nên nói cho em… Nếu biết trước thì sẽ không còn hấp dẫn nữa.” Lộ Ký Thu mâu thuẫn nói.
Với lòng hiếu kỳ cao độ, Lộ Ký Thu tiếp tục tập trung nhìn lên màn hình.
Cô thấy diễn viên tiền bối đóng vai cấp trên đột nhiên đi về phía Lục Nhất Hành, lúc đến gần thì nắm lấy cổ áo của anh, lên tiếng trách mắng: “Cậu trốn ở đây là gì? Muốn trộm đồ hay sao?”
Dứt lời, liền trở tay đè Lục Nhất Hành xuống, rồi dẫn anh vào con hẻm bên cạnh.
Hai người đang diễn trò cho những người nghe trộm ở đầu bên kia nghe.
Lục Nhất Hành đóng vai nằm vùng nên trông khá lưu manh, hai tay nổi gân xanh chống lên tường, miệng thì nói năng hùng hùng hổ hổ.
Cấp trên vừa dùng máy thăm do tìm vị trí đặt máy nghe trộm trên người anh, vừa phối hợp đáp lại: “Câm miệng! Có vấn đề gì thì theo tôi về cục rồi nói —— “
Cuối cùng, máy thăm dò đến gần ví tiền trong túi quần của Lục Nhất Hành thì chớp đỏ liên tục.
“Trộm ví tiền?” Cấp trên lấy ví tiền ra và nháy mắt với Lục Nhất Hành.
Lục Nhất Hành giả vờ chống đối, lại bị cấp trên đánh một quyền vào bụng, kêu lên một tiếng đau đớn nhưng mắt chỉ nhìn chằm chằm ví tiền có đặt thiết bị nghe trộm kia, nếu như cái thiết bị nghe trộm này không được giải quyết dứt điểm thì cũng không phải là vấn đề đơn giản.
“Chứng minh thư đều không có? Còn không phải trộm à?”
Cấp trên vừa nói vừa đưa chứng minh thư đưa cho anh. Lục Nhất Hành nhận lấy, trực tiếp giấu vào đế giày rồi ngang ngược trả lời: “Trộm đó! Rồi làm sao ?”
Hai người trao đổi ánh mắt, lúc cấp trên nói muốn đem Lục Nhất Hành tới cục cảnh sát thì hai người lao vào đánh nhau, sau đó Lục Nhất Hành bỏ chạy, ví tiền dĩ nhiên là còn trong tay của cấp trên.
Trong lúc đánh nhau, Lục Nhất Hành cũng đã đem mật mã tin tức báo cho cấp trên biết.
Lúc Lục Nhất Hành chật vật trở lại nơi nằm vùng thì lão đại đã sớm cùng anh em đợi Lục Nhất Hành. Anh vừa vào cửa thì đã bị vài người khống chế.
Lộ Ký Thu không khỏi cắn môi dưới, mắt dính chặt vào màn ảnh, một khắc cũng không dám dời đi.
Lục Nhất Hành thấy cô khẩn trương như vậy, đưa tay ra ghế dựa phía sau lưng cô, do dự không biết có nên ôm cô vào lòng hay không.
Đúng lúc này, lão đại trên màn ảnh bỗng giơ súng ra, nhắm thẳng vào trán của Lục Nhất Hành.
Một đàn em lại lục soát toàn thân Lục Nhất Hành, nói: “Lão đạo, không có ví tiền.”
Mặc dù nhân vật nằm vùng của Lục Nhất Hành biết mình sắp bị phát hiện, lộ thân phân nhưng vẫn nghiến răng nói: “Lão đạo, anh đang làm cái gì vậy? Tôi vừa mới gặp chuyện xui xẻo xong. Đến cả ví tiền cũng bị người ta lấy mất, anh như vậy là…”
Lão đại lạnh lùng cười, ngón tay đưa qua đưa lại chỗ cò súng, “Trùng hợp như vậy sao?”
Hỏi một tiếng rồi lại tiếp tục: “Thật mẹ nó đúng lúc như vậy? Mày nghĩ tao là đứa trẻ lên ba à?”
Ngữ khí của lão đại càng thêm hung ác, như thể ông ta sẽ bóp cò bất cứ lúc nào. Bị vài người đè xuống, cổ Lục Nhất Hành nổi gân xanh, nhìn chằm chằm vào ông ta, nói: “Lão đại không tin tôi, thì có thể giết tôi đi! Hãy để cho nội gián thật sự tiếp tục sống sót!”
“Được! Ông đây sẽ thành toàn cho mày.”
Cảnh quay toàn cảnh hai người thay bằng hình ảnh cò súng cận cảnh, tiếng nhạc vang lên không ngừng làm cho bầu không khí càng thêm căng thẳng.
Ngay lúc ngón tay lão đại di trên cò súng, Lộ Ký Thu đã lập tức nhắm mắt lại, nhìn né đi chỗ khác một chút.
Ngoại trừ Lộ Ký Thu, rất nhiều bạn gái trong rạp chiếu phim đều hô lên hoảng sợ.
Một giây kế tiếp, Lộ Ký Thu chợt nghe thấy tiếng cười nhẹ của Lục Nhất Hành ở bên cạnh.
Có phải anh cũng nghĩ như vậy đúng không?
Trong lòng Lộ Ký Thu yên lặng tìm cớ cho việc nắm tay này, rồi lặng lẽ nhìn bàn tay đang nắm của anh, dưới chân cũng tăng tốc hơn.
Nếu như không mang khẩu trang, chắc chắn cô sẽ có thể thấy được khóe miệng mỉm cười của Lục Nhất Hành.
Lưu Đồng đi trước dẫn đường, đi vào thang máy thẳng lên rạp chiếu phim ở tầng năm, thì phát hiện có rất nhiều người xếp hàng chờ mua vé.
Lưu Đồng chỉ chỉ hàng bán vé ở trong góc, nói: “Đi chọn mua vé trước nhé!”
Chọn chỗ ngồi, đây chính là chuyện quan trọng nhất, nếu chỗ ngồi không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả ghi hình.
Lục Nhất Hành lấy điện thoại di động ra, nhập mã vé, sau đó màn hình hiển thị sơ đồ vé.
Mặc dù bọn anh đã đến trước hai mươi phút nhưng vẫn không thể chọn được chỗ ngồi lý tưởng nhất.
Rạp chiếu phim có tất cả mười hai hàng ghế ngồi, mỗi hàng có mười sáu chỗ ngồi, hiện tại, chỉ có ba ghế ở hàng thứ với số ghế 6, 7 và 8 là còn trống. Theo sự sắp xếp của Lưu Đồng, phải có một máy quay ngồi cạnh hai người, để có thể quay cận cảnh, mặc dù khi ở trong rạp chiếu phim thì có thể không rõ cho lắm.
“Đến lúc đó, anh Lương sẽ ngồi cùng với hai người, nếu như xuất hiện tình huống khẩn cấp thì sẽ dễ dàng giải quyết hơn.” Lưu Đồng đề nghị.
Anh Lương là người to lớn nhất trong tổ quay phim, có người còn nói anh đã luyện tập đấu vật.
Khi đang nói chuyện, tổ quay phim cũng lên tới, Lưu Đồng vội vàng vẫy tay ý bảo những người đó nên tách ra, không nên quá lộ liễu, sẽ bị phát hiện.
Chọn xong chỗ ngồi, Lưu Đồng tách khỏi hai người, dù sao bọn họ cũng đang ghi hình cho chương trình yêu đương, khi đã bắt đầu ghi hình thì đạo diễn không thể xuất hiện trong ống kính.
Đến rạp chiếu phim, đa số là các cặp đôi, cũng có vài cặp nữ sinh, nhưng nhìn chung, các cặp đôi vẫn chiếm số đông.
Lục Nhất Hành nắm tay cô đi qua đám đông, đi đến quầy bán hàng.
Phía trước có một cặp tình nhân mua bắp rang bơ và coca, hai người ở phía sau ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
【Combo siêu ưu đãi cho các cặp đôi A hoặc B】
Combo này hiển thị ở chính giữa màn hình, vị trí dễ thấy nhất, rất khó để người ta không chú ý đến nó.
“A hay B?” Lục Nhất Hành thấp giọng hỏi ý kiến cô.
Lộ Ký Thu đưa mắt nhìn, xem kỹ mỗi combo bao gồm những gì. Combo A có phần ăn chính kinh điển là coca và bắp rang bơ, cùng với móc khóa hoạt hình của rạp chiếu phim. Mà combo B cũng phần ăn chính như vậy nhưng móc khóa đổi thành kem vani.
“…A nhé.” Lộ Ký Thu nhỏ giọng nói.
Lục Nhất Hành có chút kinh ngạc, anh cho rằng cô sẽ chọn combo B. Bởi vì cô từng nói trong một bài phỏng vấn là cô thích ăn kem hương vani.
Lộ Ký Thu thấy anh không nói chuyện, nghĩ lầm là anh muốn chọn combo B, vội vàng đổi giọng nói: “Em thì combo nào cũng được, anh muốn ăn kem sao? Nếu anh thích thì vậy chúng ta mua combo B nhé!”
Lục Nhất Hành cúi đầu nhìn cô, tựa hồ hiểu ra điều gì: “Hôm nay em không tiện ăn lạnh hả?”
Mặt Lộ Ký Thu đỏ ửng trong nháy mắt, cũng may có khẩu trang che đi phần nào.
“Không phải… Chỉ là chú ý trước một chút thôi…”
Lúng túng giải thích một hồi, cuối cùng hai người lựa chọn combo A.
Hai tay Lộ Ký Thu ôm phần bắp rang bơ khổng lồ, đã lâu lắm rồi cô chưa đi xem phim, hương vị này của bắp rang bơ quả thật là không thể nào cưỡng lại được, nhịn không được mà ăn trộm một cái nhưng lại mắc khẩu trang trên mặt, không thể làm gì khác hơn là lại bỏ xuống.
Lục Nhất Hành đứng bên cạnh, nhất cử nhất động của cô đều thu vào đáy mắt.
Lúc này, thông báo soát vé vang lên trong đại sảnh, mọi người đã đợi lâu nên bây giờ như bầy ong vỡ tổ, đi về phía cửa soát vé.
Lục Nhất Hành theo bản năng đưa tay ôm chặt cô bên người, không nhanh không chậm nói: “Chúng ta chờ một chút.”
“Được.”
Lộ Ký Thu khéo léo gật đầu, len lén nhìn cánh tay đang khoác trên vai mình, không khỏi có chút hoảng hốt.
Nếu như sau này, cô thực sự nói chuyện yêu đương, cô hy vọng hương vị đó sẽ là mùi bắp rang bơ ngọt ngào.
Khi soát vé, hai nhân viên chỉ lo nói chuyện phiếm, không có chú ý tới điểm bất thường ở hai người.
Đi vào rạp chiếu phim vừa đúng lúc tắt đèn, dưới chân một mảng đen kịt, chỉ có đèn tín hiệu phát sáng trên mặt đất để mọi người chú ý, Lộ Ký Thu không thấy đường, vì thế, Lục Nhất Hành phải ôm cô cùng đi.
Hai người đi vào thì anh Lương cao to cũng vừa tìm được chỗ ngồi, mới vừa ngồi xuống, bên phải Lộ Ký Thu đã có một cặp tình nhân.
Chàng trai đi tới phía trước, đang muốn ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu thì bị cô gái nhéo một cái.
Ngay sau đó, cô chợt nghe cô gái sẵng giọng trách cứ, “Tại sao anh lại muốn ngồi bên người ta…”
Hai người nhỏ giọng nói vài câu, cô gái đó ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu.
Đúng là các cô gái thường hay ghen tị.
Lộ Ký Thu mím môi, đột nhiên cảm thấy tình yêu thực sự rất tốt, nhất là khi gặp đúng người, người mà có thể chấp nhận mọi ưu điểm và khuyết điểm của người kia.
Thậm chí sẽ xem khuyết điểm là điệu bộ làm nũng đáng yêu.
Bởi vì là mùa đông, mặc dù bên trong có gió nhưng hai người mang khẩu trang nên vừa ngột ngạt vừa nóng, Lộ Ký Thu nghiêng đầu nhìn anh, thấy anh tháo khẩu trang xuống thì mình cũng bắt đầu học theo.
Anh Lương cầm trong tay một camera nhỏ, tận dụng ánh sáng của màn ảnh ghi lại khoảnh khắc của hai người.
Lộ Ký Thu ngồi nghiêm chỉnh, đưa mắt nhìn trộm khắp nơi, Lưu Đồng ngồi ở hàng ghế phía trước, bên phải cô, cũng mang theo máy quay, cô thấy chị ấy quay lại một hai lần.
Mà hai cameraman còn lại chia nhau ở hàng ghế phía trước và phía sau.
Phim bắt đầu chiếu, Lộ Ký Thu xem mê mẩn, không khỏi thả lỏng cơ thể, dựa vào ghế phía sau một chút, đột nhiên hít vào một hơi.
“Làm sao vậy?” Lục Nhất Hành lại gần, thấp giọng hỏi.
Lộ Ký Thu đưa tay xoa xoay thắt lưng, nhỏ giọng nói: “Đụng trúng thắt lưng.”
Phía sau thắt lưng đeo hộp micro, mới vừa rồi không chú ý, trực tiếp ngả ra sau nên đụng đau một chút.
“Lấy ra đi.”
Lục Nhất Hành nói xong cũng tháo hộp micro của mình ra.
Lộ Ký Thu men theo ánh sáng nhìn về phía Lưu Đồng, cô rõ ràng cảm giác được lúc nghe anh nói những lời này, đạo diễn Lưu Đồng cũng quay người lại.
Lục Nhất Hành cũng biết được lo lắng của đạo diện, đưa tay giúp Lộ Ký Thu tháo micro ở cổ áo, quay sang nói với Lưu Đồng: “Xem phim cũng không nói chuyện gì, mang theo còn thêm vướng bận, trước hết tắt đã.”
Vừa dứt lời, anh bảo Lộ Ký Thu tháo micro xuống.
Đối diện với vấn đề bất ngờ này, Lộ Ký Thu chỉ có thể xem ý tứ Lưu Đồng trước, thấy chị ấy gật đầu, lúc này mới thở phào một hơi, rồi tháo hộp micro xuống.
Một lần nữa đem mọi sự chú ý vào phim đang chiếu, nội dung phim vừa tới cảnh Lục Nhất Hành nằm vùng đang bị lão đại thăm dò, chỉ cần đội cứu viện vừa xuất hiện, lão đại sẽ biết được Lục Nhất Hành chính là nội gián nằm vùng.
May mắn thay, ở thời khắc mấu chốt nhất, Lục Nhất Hành đã kịp thời phát tín hiệu ra bên ngoài, đội cứu viện chuẩn bị phá cửa tiến vào đã kịp thời rút lui.
Nhưng lão đại đã nghi ngờ Lục Nhất Hành, sau khi giao dịch kết thúc, hắn đã bỏ máy nghe trộm vào trong ví của Lục Nhất Hành. Lúc đầu Lục Nhất Hành cũng không biết, khó khăn lắm mới qua được sự theo dõi của lão đại, gặp được cấp trên của mình ở trong hẻm nhỏ.
Nhưng hai người vừa gặp mặt, máy dò trong tay cấp trên liền nhấp nháy liên tục. Hai người giả vờ không quen biết đứng cách xa nhau vài bước tiến hành thí nghiệm, thì xác định được Lục Nhất Hành thực sự đã bị gắn máy nghe trộm.
Tình hình bây giờ vô cùng tiến thoái lưỡng nan (1), Lục Nhất Hành nhất định phải báo cáo mọi hành động của lão đại cho cấp trên. Nếu anh cứ như vậy rời đi trở về chỗ ở, rất có khả năng sẽ bị lão đại cắn ngược lại một cái, vì trên người anh có máy nghe lén.
(1) tiến thoái lưỡng nan: tình thế bế tắc khó giải quyết.
Cho nên…
“Sau đó anh bị phát hiện hay sao?” Lộ Ký Thu che miệng, nhỏ giọng hỏi anh.
Lục Nhất Hành không tự chủ nở nụ cười, nghiêng người ghé sát vào tai cô định trả lời thì cô lại tránh né.
“Anh không nên nói cho em… Nếu biết trước thì sẽ không còn hấp dẫn nữa.” Lộ Ký Thu mâu thuẫn nói.
Với lòng hiếu kỳ cao độ, Lộ Ký Thu tiếp tục tập trung nhìn lên màn hình.
Cô thấy diễn viên tiền bối đóng vai cấp trên đột nhiên đi về phía Lục Nhất Hành, lúc đến gần thì nắm lấy cổ áo của anh, lên tiếng trách mắng: “Cậu trốn ở đây là gì? Muốn trộm đồ hay sao?”
Dứt lời, liền trở tay đè Lục Nhất Hành xuống, rồi dẫn anh vào con hẻm bên cạnh.
Hai người đang diễn trò cho những người nghe trộm ở đầu bên kia nghe.
Lục Nhất Hành đóng vai nằm vùng nên trông khá lưu manh, hai tay nổi gân xanh chống lên tường, miệng thì nói năng hùng hùng hổ hổ.
Cấp trên vừa dùng máy thăm do tìm vị trí đặt máy nghe trộm trên người anh, vừa phối hợp đáp lại: “Câm miệng! Có vấn đề gì thì theo tôi về cục rồi nói —— “
Cuối cùng, máy thăm dò đến gần ví tiền trong túi quần của Lục Nhất Hành thì chớp đỏ liên tục.
“Trộm ví tiền?” Cấp trên lấy ví tiền ra và nháy mắt với Lục Nhất Hành.
Lục Nhất Hành giả vờ chống đối, lại bị cấp trên đánh một quyền vào bụng, kêu lên một tiếng đau đớn nhưng mắt chỉ nhìn chằm chằm ví tiền có đặt thiết bị nghe trộm kia, nếu như cái thiết bị nghe trộm này không được giải quyết dứt điểm thì cũng không phải là vấn đề đơn giản.
“Chứng minh thư đều không có? Còn không phải trộm à?”
Cấp trên vừa nói vừa đưa chứng minh thư đưa cho anh. Lục Nhất Hành nhận lấy, trực tiếp giấu vào đế giày rồi ngang ngược trả lời: “Trộm đó! Rồi làm sao ?”
Hai người trao đổi ánh mắt, lúc cấp trên nói muốn đem Lục Nhất Hành tới cục cảnh sát thì hai người lao vào đánh nhau, sau đó Lục Nhất Hành bỏ chạy, ví tiền dĩ nhiên là còn trong tay của cấp trên.
Trong lúc đánh nhau, Lục Nhất Hành cũng đã đem mật mã tin tức báo cho cấp trên biết.
Lúc Lục Nhất Hành chật vật trở lại nơi nằm vùng thì lão đại đã sớm cùng anh em đợi Lục Nhất Hành. Anh vừa vào cửa thì đã bị vài người khống chế.
Lộ Ký Thu không khỏi cắn môi dưới, mắt dính chặt vào màn ảnh, một khắc cũng không dám dời đi.
Lục Nhất Hành thấy cô khẩn trương như vậy, đưa tay ra ghế dựa phía sau lưng cô, do dự không biết có nên ôm cô vào lòng hay không.
Đúng lúc này, lão đại trên màn ảnh bỗng giơ súng ra, nhắm thẳng vào trán của Lục Nhất Hành.
Một đàn em lại lục soát toàn thân Lục Nhất Hành, nói: “Lão đạo, không có ví tiền.”
Mặc dù nhân vật nằm vùng của Lục Nhất Hành biết mình sắp bị phát hiện, lộ thân phân nhưng vẫn nghiến răng nói: “Lão đạo, anh đang làm cái gì vậy? Tôi vừa mới gặp chuyện xui xẻo xong. Đến cả ví tiền cũng bị người ta lấy mất, anh như vậy là…”
Lão đại lạnh lùng cười, ngón tay đưa qua đưa lại chỗ cò súng, “Trùng hợp như vậy sao?”
Hỏi một tiếng rồi lại tiếp tục: “Thật mẹ nó đúng lúc như vậy? Mày nghĩ tao là đứa trẻ lên ba à?”
Ngữ khí của lão đại càng thêm hung ác, như thể ông ta sẽ bóp cò bất cứ lúc nào. Bị vài người đè xuống, cổ Lục Nhất Hành nổi gân xanh, nhìn chằm chằm vào ông ta, nói: “Lão đại không tin tôi, thì có thể giết tôi đi! Hãy để cho nội gián thật sự tiếp tục sống sót!”
“Được! Ông đây sẽ thành toàn cho mày.”
Cảnh quay toàn cảnh hai người thay bằng hình ảnh cò súng cận cảnh, tiếng nhạc vang lên không ngừng làm cho bầu không khí càng thêm căng thẳng.
Ngay lúc ngón tay lão đại di trên cò súng, Lộ Ký Thu đã lập tức nhắm mắt lại, nhìn né đi chỗ khác một chút.
Ngoại trừ Lộ Ký Thu, rất nhiều bạn gái trong rạp chiếu phim đều hô lên hoảng sợ.
Một giây kế tiếp, Lộ Ký Thu chợt nghe thấy tiếng cười nhẹ của Lục Nhất Hành ở bên cạnh.
/97
|