Buổi tối, một hot search mới xuất hiện.
#Ngày mai, mười giờ gặp#
【@Người Đại Diện La Mẫn: Thông cáo báo chí đã được phát đi, các vị trong giới truyền thông, hẹn gặp mọi người lúc mười giờ ngày mai (kèm theo tuyên bố)】
Nội dung tuyên bố cơ bản nhắm thẳng vào những tài khoản Weibo lớn có tick V trước đó đã kích động ngôn luận, làm rõ những nội dung mà những người này phát ra đều gây hiểu lầm và sai sự thật, công ty sẽ bảo lưu quyền khởi kiện, cụ thể mọi chuyện sẽ có thông tin chi tiết trong buổi họp báo lúc 10 giờ sáng mai.
Đêm nay, Lộ Ký Thu ngủ cũng coi như an ổn, nhưng bên kia, Ông Y Y lại trằn trọc trở mình, cô ta tra hỏi được là Lộ ký Thu đã tìm ra được bằng chứng cho thấy Lộ Ký Thu không đạo nhạc, cho nên sau buổi họp báo vào ngày mai, tất cả mọi chuyện mà cô ta làm từ trước đến nay đều uổng phí.
Trong lòng có một giọng nói nói cho cô ta biết, chỉ có cơ hội lần này mới có thể đánh bại Lộ Ký Thu, cô ta phải cố gắng chiến đấu trận này, nếu không thì không còn cách nào khác.
9:30 sáng ngày hôm sau, còn nửa tiếng nữa là tới giờ bắt đầu buổi họp báo.
Lẽ ra Lục Nhất Hành không nên xuất hiện vào một dịp như hôm nay, nhưng lần này người duy nhất có thể chứng minh thời gian lưu giữ của bản demo bài hát của Lộ Ký Thu chỉ là anh và lão Hàn. Lão Hàn là người bí ẩn phía sau nên không thể lộ diện, dù sao chỉ cần Lục Nhất Hành xuất hiện ở buổi họp báo, đây được coi là một loại bảo đảm.
Có hơn 20 phóng viên báo đài được mời tới, lớn có nhỏ có, La Mẫn có ý định làm to buổi họp báo ngày hôm nay, bởi vì hôm nay không chỉ làm rõ chuyện bị vu khống đạo nhạc đơn giản như vậy.
Đúng mười giờ, La Mẫn và luật sư đi trước, Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành đi phía sau.
Quả nhiên, khi nhìn thấy Lục Nhất Hành xuất hiện, ký giả truyền thông đã nhỏ giọng bàn tán, bảo là chuyện hôm nay sẽ không đơn giản như vậy.
La Mẫn ngồi ở vị trí thứ hai bên trái, một bên là luật sư, bên còn lại là Lộ Ký Thu.
“Cảm ơn tất cả các phóng viên báo đài và bạn bè đã có mặt trong buổi họp báo ngày hôm nay, thời gian của tất cả mọi người đều quý giá, chúng tôi cũng sẽ không dông dài nữa.”
La Mẫn nói xong, cô ra hiệu cho luật sư ở bên cạnh mang tập tài liệu ra, đó là tuyên bố và thông báo do luật sư chuẩn bị.
Sau khi lần lượt chiếu lên màn hình máy chiếu, La Mẫn cầm micro lên: “Bây giờ, chúng ta nói về bằng chứng rõ ràng mà công ty Mãnh Thương Âm Nhạc và Trình Kinh tiên sinh đã nói…”
“Trình Kinh tiên sinh đã gửi ảnh chụp màn hình của cái gọi là bằng chứng dòng thời gian nhiều lần, hôm nay, tôi cũng đưa cho Trình Kinh tiên sinh nhìn một chút về chứng cứ thời gian lưu trữ của chúng tôi.”
Nói xong, La Mẫn công khai nội dung email của Lục Nhất Hành, đây không phải là vấn đề lớn, bởi vì các email riêng tư tiềm ẩn rủi ro đã được mã hóa và ẩn đi từ trước.
“Tôi phải nhờ Lục Nhất Hành tiên sinh giải thích chuyện này.” Luật sư quay đầu nhìn Lục Nhất Hành, tỏ ý có thể nói.
Lục Nhất Hành cầm lấy micro, nhìn trên màn hình nói: “Đây là email cá nhân của tôi, ba năm trước, lúc Ký Thu mới ra mắt, tôi đã chú ý đến bài hát mới của em ấy, lén nhờ một người quen ở phòng thu tìm kiếm, cuối cùng đã có được bản demo gốc chưa qua chỉnh sửa này.”
Mở email ra, thời gian thể hiện là 1:15 sáng ngày 9 tháng 3 của cách đây 3 năm.
Nhấn để phát âm thanh, giai điệu quen thuộc vang lên, sau đó là giọng hát nhẹ nhàng trong trẻo, giai điệu không được chỉnh sửa trau chuốt nên khi nghe kỹ thì nó có hơi đơn điệu, nhưng sau đó thì mang đến cho người nghe cảm giác tươi mới và thoải mái.
Lục Nhất Hành đưa tay nhấn tạm dừng, nhắc nhở nói: “Không nói tới thời gian ca khúc mới hình thành, chỉ nhìn đơn giản thời gian mà tôi lưu giữ bản demo này, như vậy thì sớm hơn 2 tuần so với thời gian mà ông Trình Kinh công khai…”
Vừa dứt lời, tiếng bàn luận của mọi người ở dưới khán đài trở nên lớn hơn.
“Nói như vậy, Trình Kinh và Mãnh Thương Âm Nhạc đã nói dối sao? Kẻ lừa gạt nha!”
“Không phải sao? Lần này Mãnh Thương Âm Nhạc coi như tiêu!”
Đang lúc mọi người đang bàn luận sôi nổi, thì ở trong góc của hàng ghế cuối cùng có một người đàn ông đội mũ bát giác, trên trán anh ta đổ đầy mồ hôi hột, vẻ mặt hốt hoảng dưới cặp mắt kính màu nâu.
Giọng nói của Ông Y Y phát ra từ trong tai nghe Bluetooth.
“Anh Trình, mới vừa rồi anh đã đáp ứng với tôi như thế nào? Anh phải giết chết chuyện đạo nhạc của Lộ Ký Thu, tiền lập tức sẽ được chuyển vào tài khoản của anh!”
Ông Y Y càng thúc giục trong điện thoại, mồ hôi trên trán Trình Kinh càng đổ nhiều.
Cuối cùng, không còn cách nào khác, anh ta đành phải đứng dậy, hét lên: “Thời gian gửi email thì thế nào!! Hai ngày đã trôi qua, ai biết email này là thật hay giả?”
Nghe tiếng, mọi người đều xoay người nhìn lại, không hiểu vì sao Trình Kinh lại xuất hiện ở nơi này, trong nháy mắt một loạt các thiết bị ‘súng ngắn, súng dài, pháo’ đều được lên nòng sẵn.
Điều này thật tuyệt! Hai đương sự đều có mặt ở hiện trường, nhất định có một người trong số họ đã nói dối!
Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành liếc mắt nhìn nhau, quả nhiên anh đã đoán không sai, bên Ông Y Y thực sự đứng ngồi không yên nên đã để cho Trình Kinh đến hiện trường?
Lục Nhất Hành không nhanh không chậm đi tới bên cạnh Lộ Ký Thu, quàng tay nhẹ qua vai cô, “Trình tiên sinh, cậu ở đây thì càng dễ dàng hơn, luật sư Lý của chúng tôi vừa lúc có thể đưa thông báo luật sư giao trực tiếp cho cậu.”
Trong lòng Trình Kinh rất hoảng, đưa tay lau mồ hôi trên trán, lạnh lùng cười, rồi đọc lại những gì đã nghe trong tai nghe: “Hãy dừng cái việc đó đi! Mỗi một nốt nhạc trong bài hát đều là tâm huyết của tôi, các người giả tạo vài thứ chứng minh thời gian sớm hơn tôi có vài ngày như vậy, ai sẽ tin tưởng?”
Nói xong, Trình Kinh xoay người, ngạo mạn nhìn vào ống kính của truyền thông.
Ngay khi mọi người tưởng sẽ cục diện sẽ lâm vào bế tắc, Lộ Ký Thu đứng dậy, cầm micro lên rồi đi tới trước mặt Trình Kinh.
“Trình tiên sinh, tôi nghĩ hôm nay anh tới nơi này cũng là để kết thúc mọi chuyện, có đúng không? Nếu anh đã khẳng định giai điệu là của anh…”
Lộ Ký Thu đi tới gần thêm một bước, đưa micro tới trước mặt Trình Kinh đang hốt hoảng, nói: “Không bằng bây giờ anh ngâm nga tại chỗ một chút đi? Không nhớ rõ khúc dạo đầu cũng không sao, trực tiếp hát phần điệp khúc là được.”
Ngay khi Lộ Ký Thu vừa nói ra, Trình Kinh đã bất giác lùi về phía sau vài bước.
Anh ta mím chặt môi, mắng: “Tôi, tại sao tôi phải hát? Tôi trở về tìm luật sư —— “
Nói xong thì anh ta xoay người rời đi, lúc này các phóng viên báo đài nào có chịu buông tha cho anh ta, giống như bầy ong vỡ tổ xông tới, ngăn không cho Trình Kinh trốn chạy.
Từ tối hôm qua, khi nhận được tài liệu mà lão Hàn gửi tới, Lộ Ký Thu đã chú ý tới bằng cấp của Trình Kinh là làm giả, Trình Kinh học chuyên ngành kế toán, có khả năng là người đam mê âm nhạc. Cho dù Trình Kinh có hiểu âm nhạc, nhưng anh ta bị Ông Y Y mua chuộc, đơn thuần là để đạp đổ cô, cho nên anh ta sẽ không hiểu được giai điệu của bài hát đó, chứ đừng nói là ngâm nga nó.
Khi hiện trường đang hỗn loạn, đột nhiên, những người trong giới truyền thông im lặng, cúi đầu nhìn nội dung vừa nhận được trên điện thoại.
Nhân cơ hội này, Trình Kinh chuồn đi, chỉ còn lại một đám phóng viên truyền thông và mấy người Lộ Ký Thu.
La Mẫn cũng nhìn thoáng qua điện thoại di động, khóe miệng hiện lên ý cười, lập tức cầm micro lên nói: “Buổi họp báo đến đây kết thúc, cảm ơn tất cả mọi người.”
Nói xong, cô ra hiệu với nhân viên an ninh ở hai bên, bảo họ đưa Lục Nhất Hành và Lộ Ký Thu đi trước.
La Mẫn và luật sư cố ý thả chậm bước chân, không nhanh không chậm đi ra ngoài, các phóng viên nhìn nhau, sau đó ùn ùn kéo tới.
“Xin hỏi, có phải Ông Y Y, nghệ sĩ dưới trướng công ty của chị và Triệu Thương tiên sinh có quan hệ bất chính hay không?”
“Chúng tôi nhận được hình ảnh Ông Y Y và Triệu Thương ở cùng nhau hai mươi tiếng đồng hồ. Không biết quý công ty có nói gì trước đó không? Mọi người đều biết, Triệu Thương đã có vợ con —— “
“Đời sống riêng tư của Ông Y Y là phóng khoáng, không kỷ luật, có phải…”
“Công ty của chị có biết những chuyện này hay không…”
…
Các phóng viên nhốn nháo đặt câu hỏi, La Mẫn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, lấy điện thoại di động ra hiệu cho mọi người, nói: “Xin lỗi, tôi cũng vừa nhận được một nội dung giống như vậy, tuy nói là làm cùng công ty, nhưng cô Ông không phải là nghệ sĩ của tôi, tôi cũng không rõ cho lắm.”
Nói xong, La Mẫn cùng luật sư đi thẳng ra khỏi hội trường.
Cho đến tối, Lộ Ký Thu ngồi trên salon xem video phát lại của buổi họp báo, mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Đặt điện thoại di động qua một bên, chủ động ôm cánh tay anh, lẩm bẩm: “Bây giờ hot search trên Weibo đã thay đổi.”
Hot search trên Weibo đổi thành ——#Song LU yêu nhau, bắt đầu từ ba năm trước#
Mà hot search xấu xí của Ông Y Y đã bị đè xuống.
#Ngày mai, mười giờ gặp#
【@Người Đại Diện La Mẫn: Thông cáo báo chí đã được phát đi, các vị trong giới truyền thông, hẹn gặp mọi người lúc mười giờ ngày mai (kèm theo tuyên bố)】
Nội dung tuyên bố cơ bản nhắm thẳng vào những tài khoản Weibo lớn có tick V trước đó đã kích động ngôn luận, làm rõ những nội dung mà những người này phát ra đều gây hiểu lầm và sai sự thật, công ty sẽ bảo lưu quyền khởi kiện, cụ thể mọi chuyện sẽ có thông tin chi tiết trong buổi họp báo lúc 10 giờ sáng mai.
Đêm nay, Lộ Ký Thu ngủ cũng coi như an ổn, nhưng bên kia, Ông Y Y lại trằn trọc trở mình, cô ta tra hỏi được là Lộ ký Thu đã tìm ra được bằng chứng cho thấy Lộ Ký Thu không đạo nhạc, cho nên sau buổi họp báo vào ngày mai, tất cả mọi chuyện mà cô ta làm từ trước đến nay đều uổng phí.
Trong lòng có một giọng nói nói cho cô ta biết, chỉ có cơ hội lần này mới có thể đánh bại Lộ Ký Thu, cô ta phải cố gắng chiến đấu trận này, nếu không thì không còn cách nào khác.
9:30 sáng ngày hôm sau, còn nửa tiếng nữa là tới giờ bắt đầu buổi họp báo.
Lẽ ra Lục Nhất Hành không nên xuất hiện vào một dịp như hôm nay, nhưng lần này người duy nhất có thể chứng minh thời gian lưu giữ của bản demo bài hát của Lộ Ký Thu chỉ là anh và lão Hàn. Lão Hàn là người bí ẩn phía sau nên không thể lộ diện, dù sao chỉ cần Lục Nhất Hành xuất hiện ở buổi họp báo, đây được coi là một loại bảo đảm.
Có hơn 20 phóng viên báo đài được mời tới, lớn có nhỏ có, La Mẫn có ý định làm to buổi họp báo ngày hôm nay, bởi vì hôm nay không chỉ làm rõ chuyện bị vu khống đạo nhạc đơn giản như vậy.
Đúng mười giờ, La Mẫn và luật sư đi trước, Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành đi phía sau.
Quả nhiên, khi nhìn thấy Lục Nhất Hành xuất hiện, ký giả truyền thông đã nhỏ giọng bàn tán, bảo là chuyện hôm nay sẽ không đơn giản như vậy.
La Mẫn ngồi ở vị trí thứ hai bên trái, một bên là luật sư, bên còn lại là Lộ Ký Thu.
“Cảm ơn tất cả các phóng viên báo đài và bạn bè đã có mặt trong buổi họp báo ngày hôm nay, thời gian của tất cả mọi người đều quý giá, chúng tôi cũng sẽ không dông dài nữa.”
La Mẫn nói xong, cô ra hiệu cho luật sư ở bên cạnh mang tập tài liệu ra, đó là tuyên bố và thông báo do luật sư chuẩn bị.
Sau khi lần lượt chiếu lên màn hình máy chiếu, La Mẫn cầm micro lên: “Bây giờ, chúng ta nói về bằng chứng rõ ràng mà công ty Mãnh Thương Âm Nhạc và Trình Kinh tiên sinh đã nói…”
“Trình Kinh tiên sinh đã gửi ảnh chụp màn hình của cái gọi là bằng chứng dòng thời gian nhiều lần, hôm nay, tôi cũng đưa cho Trình Kinh tiên sinh nhìn một chút về chứng cứ thời gian lưu trữ của chúng tôi.”
Nói xong, La Mẫn công khai nội dung email của Lục Nhất Hành, đây không phải là vấn đề lớn, bởi vì các email riêng tư tiềm ẩn rủi ro đã được mã hóa và ẩn đi từ trước.
“Tôi phải nhờ Lục Nhất Hành tiên sinh giải thích chuyện này.” Luật sư quay đầu nhìn Lục Nhất Hành, tỏ ý có thể nói.
Lục Nhất Hành cầm lấy micro, nhìn trên màn hình nói: “Đây là email cá nhân của tôi, ba năm trước, lúc Ký Thu mới ra mắt, tôi đã chú ý đến bài hát mới của em ấy, lén nhờ một người quen ở phòng thu tìm kiếm, cuối cùng đã có được bản demo gốc chưa qua chỉnh sửa này.”
Mở email ra, thời gian thể hiện là 1:15 sáng ngày 9 tháng 3 của cách đây 3 năm.
Nhấn để phát âm thanh, giai điệu quen thuộc vang lên, sau đó là giọng hát nhẹ nhàng trong trẻo, giai điệu không được chỉnh sửa trau chuốt nên khi nghe kỹ thì nó có hơi đơn điệu, nhưng sau đó thì mang đến cho người nghe cảm giác tươi mới và thoải mái.
Lục Nhất Hành đưa tay nhấn tạm dừng, nhắc nhở nói: “Không nói tới thời gian ca khúc mới hình thành, chỉ nhìn đơn giản thời gian mà tôi lưu giữ bản demo này, như vậy thì sớm hơn 2 tuần so với thời gian mà ông Trình Kinh công khai…”
Vừa dứt lời, tiếng bàn luận của mọi người ở dưới khán đài trở nên lớn hơn.
“Nói như vậy, Trình Kinh và Mãnh Thương Âm Nhạc đã nói dối sao? Kẻ lừa gạt nha!”
“Không phải sao? Lần này Mãnh Thương Âm Nhạc coi như tiêu!”
Đang lúc mọi người đang bàn luận sôi nổi, thì ở trong góc của hàng ghế cuối cùng có một người đàn ông đội mũ bát giác, trên trán anh ta đổ đầy mồ hôi hột, vẻ mặt hốt hoảng dưới cặp mắt kính màu nâu.
Giọng nói của Ông Y Y phát ra từ trong tai nghe Bluetooth.
“Anh Trình, mới vừa rồi anh đã đáp ứng với tôi như thế nào? Anh phải giết chết chuyện đạo nhạc của Lộ Ký Thu, tiền lập tức sẽ được chuyển vào tài khoản của anh!”
Ông Y Y càng thúc giục trong điện thoại, mồ hôi trên trán Trình Kinh càng đổ nhiều.
Cuối cùng, không còn cách nào khác, anh ta đành phải đứng dậy, hét lên: “Thời gian gửi email thì thế nào!! Hai ngày đã trôi qua, ai biết email này là thật hay giả?”
Nghe tiếng, mọi người đều xoay người nhìn lại, không hiểu vì sao Trình Kinh lại xuất hiện ở nơi này, trong nháy mắt một loạt các thiết bị ‘súng ngắn, súng dài, pháo’ đều được lên nòng sẵn.
Điều này thật tuyệt! Hai đương sự đều có mặt ở hiện trường, nhất định có một người trong số họ đã nói dối!
Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành liếc mắt nhìn nhau, quả nhiên anh đã đoán không sai, bên Ông Y Y thực sự đứng ngồi không yên nên đã để cho Trình Kinh đến hiện trường?
Lục Nhất Hành không nhanh không chậm đi tới bên cạnh Lộ Ký Thu, quàng tay nhẹ qua vai cô, “Trình tiên sinh, cậu ở đây thì càng dễ dàng hơn, luật sư Lý của chúng tôi vừa lúc có thể đưa thông báo luật sư giao trực tiếp cho cậu.”
Trong lòng Trình Kinh rất hoảng, đưa tay lau mồ hôi trên trán, lạnh lùng cười, rồi đọc lại những gì đã nghe trong tai nghe: “Hãy dừng cái việc đó đi! Mỗi một nốt nhạc trong bài hát đều là tâm huyết của tôi, các người giả tạo vài thứ chứng minh thời gian sớm hơn tôi có vài ngày như vậy, ai sẽ tin tưởng?”
Nói xong, Trình Kinh xoay người, ngạo mạn nhìn vào ống kính của truyền thông.
Ngay khi mọi người tưởng sẽ cục diện sẽ lâm vào bế tắc, Lộ Ký Thu đứng dậy, cầm micro lên rồi đi tới trước mặt Trình Kinh.
“Trình tiên sinh, tôi nghĩ hôm nay anh tới nơi này cũng là để kết thúc mọi chuyện, có đúng không? Nếu anh đã khẳng định giai điệu là của anh…”
Lộ Ký Thu đi tới gần thêm một bước, đưa micro tới trước mặt Trình Kinh đang hốt hoảng, nói: “Không bằng bây giờ anh ngâm nga tại chỗ một chút đi? Không nhớ rõ khúc dạo đầu cũng không sao, trực tiếp hát phần điệp khúc là được.”
Ngay khi Lộ Ký Thu vừa nói ra, Trình Kinh đã bất giác lùi về phía sau vài bước.
Anh ta mím chặt môi, mắng: “Tôi, tại sao tôi phải hát? Tôi trở về tìm luật sư —— “
Nói xong thì anh ta xoay người rời đi, lúc này các phóng viên báo đài nào có chịu buông tha cho anh ta, giống như bầy ong vỡ tổ xông tới, ngăn không cho Trình Kinh trốn chạy.
Từ tối hôm qua, khi nhận được tài liệu mà lão Hàn gửi tới, Lộ Ký Thu đã chú ý tới bằng cấp của Trình Kinh là làm giả, Trình Kinh học chuyên ngành kế toán, có khả năng là người đam mê âm nhạc. Cho dù Trình Kinh có hiểu âm nhạc, nhưng anh ta bị Ông Y Y mua chuộc, đơn thuần là để đạp đổ cô, cho nên anh ta sẽ không hiểu được giai điệu của bài hát đó, chứ đừng nói là ngâm nga nó.
Khi hiện trường đang hỗn loạn, đột nhiên, những người trong giới truyền thông im lặng, cúi đầu nhìn nội dung vừa nhận được trên điện thoại.
Nhân cơ hội này, Trình Kinh chuồn đi, chỉ còn lại một đám phóng viên truyền thông và mấy người Lộ Ký Thu.
La Mẫn cũng nhìn thoáng qua điện thoại di động, khóe miệng hiện lên ý cười, lập tức cầm micro lên nói: “Buổi họp báo đến đây kết thúc, cảm ơn tất cả mọi người.”
Nói xong, cô ra hiệu với nhân viên an ninh ở hai bên, bảo họ đưa Lục Nhất Hành và Lộ Ký Thu đi trước.
La Mẫn và luật sư cố ý thả chậm bước chân, không nhanh không chậm đi ra ngoài, các phóng viên nhìn nhau, sau đó ùn ùn kéo tới.
“Xin hỏi, có phải Ông Y Y, nghệ sĩ dưới trướng công ty của chị và Triệu Thương tiên sinh có quan hệ bất chính hay không?”
“Chúng tôi nhận được hình ảnh Ông Y Y và Triệu Thương ở cùng nhau hai mươi tiếng đồng hồ. Không biết quý công ty có nói gì trước đó không? Mọi người đều biết, Triệu Thương đã có vợ con —— “
“Đời sống riêng tư của Ông Y Y là phóng khoáng, không kỷ luật, có phải…”
“Công ty của chị có biết những chuyện này hay không…”
…
Các phóng viên nhốn nháo đặt câu hỏi, La Mẫn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, lấy điện thoại di động ra hiệu cho mọi người, nói: “Xin lỗi, tôi cũng vừa nhận được một nội dung giống như vậy, tuy nói là làm cùng công ty, nhưng cô Ông không phải là nghệ sĩ của tôi, tôi cũng không rõ cho lắm.”
Nói xong, La Mẫn cùng luật sư đi thẳng ra khỏi hội trường.
Cho đến tối, Lộ Ký Thu ngồi trên salon xem video phát lại của buổi họp báo, mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Đặt điện thoại di động qua một bên, chủ động ôm cánh tay anh, lẩm bẩm: “Bây giờ hot search trên Weibo đã thay đổi.”
Hot search trên Weibo đổi thành ——#Song LU yêu nhau, bắt đầu từ ba năm trước#
Mà hot search xấu xí của Ông Y Y đã bị đè xuống.
/97
|