Chương 8: Tông Kế Trạch
Lúc này, tài xế Nguyễn Tích Nguyên gọi đã lái xe đến rồi. Lục Đinh Ninh xoay người lại, chui vào trong xe...
Lục Đinh Ninh phủi mông chạy lấy người, để lại người đàn ông đứng lặng trước cửa khách sạn Katie, nhìn chằm chằm chiếc xe Đinh Ninh leo lên lái đi xa, anh đột nhiên hỏi: "Vừa rồi, cậu ta nói cái gì vậy?"
Xung quanh nhìn như không có ai, bỗng nhiên xuất hiện thêm một người đàn ông mặc một thân tây phục màu đen. Người này, là trợ lý hàng đầu tại Đế Thành, Cảnh Kình. Về cơ bản, người của Đế Thành không ai không biết người này!
Chỉ vì, trước mắt Cảnh Kình đang làm việc tại tập đoàn Trác Nặc. Bởi vì hiệu suất làm việc cực cao, cùng với đứng sau tập đoàn Trác Nặc là thế lực nhà họ Tông mà được người ta hay biết.
Có điều nhân vật hô phong hoán vũ trong mắt mọi người, Cảnh Kình, hiện tại lại khom lưng, cung kính với người đàn ông trước mặt.
Bởi vì, người trước mặt chính là tổng giám đốc tập đoàn Trác Nặc, người cầm quyền nhà họ Tông, Tông Kế Trạch!
"Anh Tông..."
Lục Đinh Ninh vừa rồi nhấn từng chữ rõ ràng, chỉ cần là người biết thần ngữ*, đều có thể biết vừa rồi Lục Đinh Ninh nói gì.
*Thần ngữ (唇语): 唇: môi; 语 ngôn ngữ-> ngôn ngữ môi
Mà rất không khéo chính là, Cảnh Kình lại biết thần ngữ.
Cho nên Tông Kế Trạch mới gọi anh ta lại.
Bình thường, Cảnh Kình phục tùng mọi mệnh lệnh của Tông Kế Trạch.
Nhưng lần này, Cảnh Kình lại do dự.
"Nói!" Tông Kế Trạch cũng đoán được, vừa rồi Lục Đinh Ninh chắc chắn nói lời không hay. Nếu không nói xong người cũng đã không chạy.
Tông Kế Trạch có ưu thế áp đảo về mặt khí thế. Cho nên Cảnh Kình cũng chỉ có thể kiên trì, dịch lại nội dung câu vừa rồi Lục Đinh Ninh nói: "Vừa rồi Lục Nhất Ninh nói chính là, còn nhìn cậu ta nữa, cậu ta sẽ xơi tái anh!"
Tông Kế Trạch: “...”
Cho dù sớm biết Lục Đinh Ninh sẽ chẳng nói lời hay ho gì, nhưng Tông Kế Trạch vẫn tức đến mức muốn bắt thằng nhãi kia về tẩn cho một trận.
Mà lúc này, Cảnh Kình nhìn vẻ mặt âm trầm của cậu chủ Tông. Dưới thời tiết nóng nực này, thật sự có tác dụng giải nóng!
*
"Vừa rồi Kha Giai Linh nói gì với cậu vậy?" Trở về trên xe, Nguyễn Tích Nguyên đột nhiên hỏi.
"Cũng không nói gì. Chỉ bảo tôi quên cô ta thôi!" Lái xe còn đang trên xe, Lục Đinh Ninh cực kỳ chú ý đến lời nói cử chỉ.
"Vậy cậu... Nói như thế nào?"
"Tôi bảo cô ta đã đánh giá cao mình rồi! Tôi vốn đâu có nhớ mãi không quên cô ta..."
Nguyễn Tích Nguyên: “…”
Nếu là những người khác, Nguyễn Tích Nguyên nhất định sẽ châm chọc vài câu.
Nhưng người ngồi bên anh ta là Lục Đinh Ninh, giơ tay nhấc chân đều lộ ra quý khí. Khí chất hơn Lục Nhất Ninh rất nhiều.
Đặt Lục Đinh Ninh và Kha Giai Linh cùng một chỗ, bất cứ ai cũng sẽ thấy Kha Giai Linh không xứng với cô.
"Đúng rồi, vừa rồi người đứng ở cửa khách sạn là ai?" Có thể là biết Nguyễn Tích Nguyên sẽ không nói nữa nên Lục Đinh Ninh bỗng nhiên đổi đề tài.
"Cậu hỏi Tông Kế Trạch?" Lục Đinh Ninh nhắc tới, Nguyễn Tích Nguyên liền nghĩ tới Tông Kế Trạch. Bởi vì, nơi có Tông Kế Trạch, khí thế của anh sẽ làm lu mờ tất cả những người khác, muốn khiến người ta không chú ý tới cũng khó.
"Trước mắt anh ta chính là người sáng lập hãng điện thoại di động Trác Nặc đầu tiên trên thế giới. Cũng là… của Đế Thành." Câu nói kế tiếp, Nguyễn Tích Nguyên chỉ giơ ngón tay cái lên bày tỏ.
Lục Đinh Ninh: …
Vừa rồi Nguyễn Tích Nguyên nhắc đến "Tông Kế Trạch", Lục Đinh Ninh còn thấy hơi quen tai.
Mà khi Nguyễn Tích Nguyên nói đến "di động Trác Nặc", cô lập tức biết vì sao mình thấy quen tai rồi.
Không chỉ vì Lục Quốc Hoa từng nhắc qua Trác Nặc và Tông Kế Trạch chính là người quyết định vận mệnh của RM. Mà còn bởi vì người sáng lập hãng di động Trác Nặc Tông Kế Trạch, cũng là một nhân vật nổi tiếng toàn cầu.
Ngay cả Lục Đinh Ninh ở nước F xa xôi cũng thường xuyên thấy hãng di động Trác Nặc cùng Tông Kế Trạch trên bản tin kinh tế tài chính.
Đến Thời báo Toàn cầu còn chuyên làm một chuyên mục cho Tông Kế Trạch, tiêu đề là "Tông Kế Trạch người sáng tạo hãng di động Trác Nặc, dẫn dắt nhân loại tiến vào thời đại mới!"
Nhưng dẫu sao cũng mới thấy qua trên báo chí, vẫn có chênh lệch nhất định so với trong hiện thực. Hơn nữa, Lục Đinh Ninh hoàn toàn không nghĩ tới cô không cẩn thận lại gặp phải nhân vật thay đổi thời đại như Tông Kế Trạch. Cho nên trong lúc nhất thời mới không thể nhận ra, về tình về lý đều có thể tha thứ.
Lúc này, Lục Đinh Ninh chỉ cảm thấy may mắn chính là, vừa rồi cô chỉ dùng khẩu hình miệng chứ không nói thành tiếng. Chắc nhân vật vĩ đại kia sẽ không thấy cô nói gì đâu nhỉ?
Cũng không biết vì sao, Lục Đinh Ninh lại cứ có dự cảm chẳng lành.
Cho nên trong thời gian sau đó, Lục Đinh Ninh vẫn không mở miệng nói chuyện. Mày nhăn mãi không chịu giãn ra.
Người đẹp trai cho nên có nhíu mày cũng vẫn đẹp trai.
Chỉ là Nguyễn Tích Nguyên tạm thời không có lòng nào mà thưởng thức Lục vẻ đẹp của Đinh Ninh, bởi vì anh ta cảm thấy dáng vẻ kia của Lục Đinh Ninh giống như đã xảy ra chuyện gì đó với Tông Kế Trạch rồi.
Nhưng trước mắt vẫn đang ở trên xe, Nguyễn Tích Nguyên không tiện trực tiếp hỏi Lục Đinh Ninh, đành lựa chọn giữ im lặng.
…………
/1822
|