Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 132 - Oanh tạc hoàng cung, cự bức kỵ sĩ, siêu cấp cường giả.
/240
|
Màn đêm buông xuống, phía chân trời nguyệt ẩn tinh tàng một mảnh đen nhánh, Thiên Vũ đế quốc hoàng cung, trong thư phòng quốc vương, Tây La hoàng tử ngồi sau án nhìn quang cảnh biên giới phương đông truyền chiến báo về không xong, trong lòng lo lắng vạn phần nhưng không nghĩ ra biện pháp ngăn chặn đại quân ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân!
Ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân phát động thế công với Thiên Vũ đế quốc, đến nay đã tiến quân được nửa tháng. Thiên Vũ đế quốc mặc dù đã cử quý tộc thống lĩnh hộ vệ ra trận, bổ sung thêm hai mươi vạn tráng đinh, tổng cộng có hơn năm mươi vạn binh lực, nhưng đối mặt với tam quốc vừa khởi hai trăm vạn đại quân, căn bản không thể ngăn cản, phòng tuyến liên tục bị công phá. Địch nhân giống như mãnh thú nhanh chóng tràn đến xâm chiếm lãnh thổ bọn họ!
"Điện hạ, bây giờ nước ta binh lực không đủ, đồng thời phải chịu đại quân của ba nước xâm phạm, căn bản không thể ngăn cản, theo ý của lão thần, hay là truyền lệnh cho binh tướng đông bộ triệt thoái, bỏ phần lãnh thổ đông bộ, lui về giữ tây bộ, vùng này dễ thủ khó công, như vậy còn có thể bảo vệ một nửa lãnh thổ. Nếu cứ tiêu hao dần thế này, sợ là chúng ta đều mất nước a!" Một lão già gầy gò xanh xao đứng bên phải trác án, chính là Kì Luân Tư Mại lão tể tướng, lo lắng nhìn Tây La hoàng tử góp lời.
Tây La hoàng tử cũng biết lui về tây bộ có thể bảo vệ một nửa cương thổ, nhưng như vậy toàn bộ lãnh thổ đế đô và đông bộ sẽ bị chiếm mất. Bàng Kì bệ hạ lại đang lâm trọng bệnh, nếu biết tin này chắc chắn không thể chấp nhận được, thậm chí nổi giận trách mắng hắn. Nếu không phải như vậy hắn đã không phải khó xử, sớm rút về tây bộ rồi.
"Đáng giận, đáng giận, là tên Lôi Ân đã hại chúng ta. Nếu không phải tại hắn, chúng ta há có thể giảm nhiều binh lực như vậy, để ba nước thừa cơ, tên tiểu nhân ti bỉ này. Ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn!" Tây La tâm tình khó xử không xong, nghĩ đến hai đế quốc biến thành cục diện như thế này là do Lôi Ân, không nhịn được cắn răng quát nhẹ.
"Điện hạ, không thể do dự được nữa, hạ lệnh triệt thoái thôi, nếu không người và bệ hạ trên lưng đều mang danh là kẻ vong quốc a!" Kì Luân lão Tể tướng lo lắng khuyên bảo Tây La.
"Ai, được rồi, chúng ta triệt thoái. Để ta đi gặp phụ hoàng bẩm báo thỉnh tội!" Tây La hoàng tử thở dài một tiếng, bi ai gật đầu đồng ý, đã chuẩn bị nghe phụ hoàng trách mắng, muốn ngày mai lập tức phái người đi chiêu cáo quan viên cả nước, quý tộc, cư dân hướng tây bộ triệt thoái. Bây giờ Tây La đã không còn lựa chọn, không triệt thoái thì chỉ có vong quốc hạ tràng!
Kì Luân tể tướng nghe Tây La ra lệnh triệt thoái, lập tức thở phào nhẹ nhõm, vừa định động viên Tây La hoàng tử, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ "oanh oanh" liên miên không dứt, làm cả lão và Tây La đều giật mình đứng bật dậy.
"Sao lại thế này? Vệ binh, bên ngoài xảy ra chuyện gì??" Tây La hoàng tử cảm giác cả thư phòng đều rung lên kịch liệt, nghi hoặc hướng ra phía ngoài hét lớn.
"Hoàng, hoàng tử điện hạ, mặt đất phạm vi xung quanh chúng ta nổ rất mạnh, ngài mau rời khỏi thư phòng, hướng bên này lan tràn nổ rất mạnh!" Vệ binh giật mình chạy vào thư phòng, thần tình vô cùng hoảng sợ, bẩm báo với Tây La.
"Cái gì? Mặt đất phát nổ mạnh?" Tây La hoàng tử và Kì Luân tể tướng đều không hiểu ra sao. Đúng lúc đang định ra xem, mặt đất ngoài cửa trước mắt bọn họ đột nhiên oanh một tiếng phát nổ mạnh, đất đá bắn tung toé ra xung quanh.
Tây La hoàng tử và Kì Luân tể tướng thấy tình cảnh này, không dám từ cửa phòng ra ngoài quan sát tình huống nữa, đều triệu xuất lục giai ma sủng liệt diễm hùng ưng cùng ngũ giai ma sủng tật phong cự dực diểu, ra lệnh cho ma sủng phóng kích bay lên phá nóc nhà nhanh chóng thoát ra ngoài. Đúng lúc này, thư phòng phía dưới bọn họ cũng bị mặt đất cổ quái phát nổ mạnh, nghiền nát tan tành lở đất!
"Trời, đây là sao vậy? Cả hoàng cung mặt đất đều phát nổ??"
Kì Luân lão tể tướng cưỡi tật phong cự dực điểu bay trên không trung, nhìn phía dưới hoàng cung mặt đất mọi nơi đều ầm ầm nổ mạnh bắt nhiên liệu bốc cháy phừng phừng, giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Vệ binh, thị tùng, cung nữ trong hoàng cung đều bị tiếng nổ làm cho hoảng sợ vạn phần, kêu thảm nhằm hướng cửa cung mà chạy, muốn thoát ly phạm vi nổ.
"Đáng giận, mặc kệ là ai, ta nhất đinh bắt hắn phải trả cái giá thê thảm! Kì Luân tể tướng, ngươi đi thu thập vệ binh cứu phụ hoàng, ta đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ!" Tây La hoàng tử nhìn xung quanh phát nổ cực kì lo lắng, hét lớn phân phó Kì Luân, vừa định về triệu tập phân bố trong cung của các hoàng gia kỵ sĩ, đột nhiên sau lưng hắn và Kì Luân vang lên hai tràng tiếng long ngâm.
"Tây La - Cách Cáp Đặc, không cần đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ nữa đâu. Với một lời nói cũ hôm trước, hôm nay ngươi chết chắc rồi!" Sau lưng Tây La ngoài trăm thước, Diệp Phong mình mặc phong y sắc đen, đứng trên lưng song đầu cự long thánh ma, nhìn Tây La hoàng tử, thanh sảng tiêu hồn, thần tình vô cùng đắc ý!
"Song đầu cự long có lân phiến hắc bạch tương gian? Hắn là long kỵ sĩ? Vụ nổ này với hắn có quan hệ??" Kì Luân lão tể tướng thấy phía sau đột nhiên xuất hiện song đầu cự long cổ quái, cùng với thanh niên kiêu ngạo đứng bên trên, trong đầu tràn ngập nghi vấn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
"Là ngươi? Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ? Ta hiểu rồi, vụ nổ lần này là do ngươi giở trò quỷ!" So sánh với Kì Luân lão tể tướng, Tây La hận Diệp Phong thấu xương, đã sớm xem qua bức họa của hắn vô số lần, giờ phút này thấy tướng mạo hắn, đầu tiên là giật mình, sau đó lập tức lộ ra hận ý!
"Ha ha ha, bây giờ ngươi mới hiểu ra đã là quá muộn rồi. Dưới mặt đất của hoàng cung này, ta đã an bài vô số tạc đạn đặc chế đủ để biến nơi này thành bình địa. Dêm nay Cách Nhĩ Cáp Đặc hoàng thất các ngươi nhất định hoàn toàn biến mất, Thiên Vũ đế quốc sẽ bị các nước xâu xé!" Diệp Phong tiêu sái đứng trên lưng rồng, nghiêng đầu nhìn Tây La ha ha cười to, tràn ngập tự tin!
Trong hoàng cung vừa vang lên tiếng nổ, trận chiến kinh thế đã lên kế hoạch từ trước chính thức bắt đầu. Bấy giờ toàn bộ thành viên Tư Lược đoàn đều tiến vào hoàng cung, an toàn trú tại những nơi không có tạc đạn, chỉ chờ tiếng nổ dừng lại, lập tức nhằm đối phương triển khai đồ sát!
Cùng lúc đó, nguyên soái Cát Lôi Tư suất lĩnh ba quân đoàn, đều theo kế hoạch của Diệp Phong, tiến về biên giới phía nam của Thiên Vũ đế quốc, chuẩn bị sau khi kế hoạch của Diệp Phong thành công, bằng tốc độ nhanh nhất chiếm ba tỉnh lớn nằm phía nam, tây nam và đông nam lãnh thổ Thiên Vũ đế quốc!
"Điện hạ, vụ nổ này với hắn có quan hệ, hắn khẳng định đã chuẩn bị toàn diện, người mau đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ!" Kì Luân tể tướng thấy đại cừu nhân của Thiên Vũ đế quốc Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ, lập tức mở miệng nhắc nhở hoàng tử.
"Đúng, ta không thể lại trì hoãn nữa, trước tiên phải về triệu tập kỵ sĩ đoàn, ta cùng Khang Tư đến đối phó tên súc sinh Lôi Ân này … Tây La nghe xong Kì Luân nhắc nhở, trong lòng nhất thời thầm nghĩ, ôm hận liếc mắt nhìn Diệp Phong, ý bảo Kì Luân đi cứu phụ vương hắn, thúc liệt diễm hùng ưng, muốn đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ.
"Thế nhưng nghĩ lão tử sẽ chạy trốn, ngươi cũng quá không để ta vào mắt đó!"
Diệp Phong nhìn Tây La và Kì Luân muốn bay đi, hoàn toàn không để ý phía sau, hai mắt nhìn Tây La tâm niệm vừa động, thánh ma lập tức hội ý long ngâm một tiếng, hướng Tây La đuổi tới.
Song, đúng lúc này đột nhiên phát sinh dị biến, xuất hiện một con băng giai ma sủng băng lam cự bức cùng một vị trung niên kỵ sĩ anh tuấn đầu đội khôi, mặc một bộ tinh cương trọng kỵ khải giáp, cầm trong tay tinh cương trường thương dài bốn thước, chặn đường thánh ma!
Băng lam cự bức, bát giai băng hệ ma thú, ngoại hình so với dơi bình thường không sai biệt lắm, nhưng mình dài bốn thước, hai cánh vô cùng mạnh mẽ, trảo sắc bén có thể xé rách cương thiết, có thể phát ra bát giai băng hệ ma pháp.
"Khang Tư, thật tốt quá, ngươi tới rất đúng lúc, mau giết Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ!" Tây La đã thấy cự bức kỵ sĩ từ phía sau bay tới giúp hắn chặn địch nhân, vừa sợ vừa mừng lớn tiếng hạ lệnh.
Cự bức kỵ sĩ Khang Tư, nghe Tây La nói xong, ngưng thần nhìn Diệp Phong, trong giọng nói có chút bi ai nói với Tây La: "Điện hạ, việc ở đây cứ giao cho ta, người mau về tẩm cung của bệ hạ, bệ hạ bị thương nghiêm trọng, sợ rằng kiên trì không được bao lâu!"
"Cái gì?" Tấy La kinh hoảng la lên, phẫn nộ liếc mắt nhìn Diệp Phong, giọng căm hận mắng: "Lôi Ân, ngươi là tên tiểu nhân ti bỉ, ta nhất định sẽ băm thây ngươi làm vạn đoạn!" Nói xong, hắn lập tức thúc liệt diễm hùng ưng bay về phía đông hoàng cung, là tẩm cung của Bàng Kì bệ hạ. Kì Luân tể tưong nghe được tin bệ hạ bệnh nặng, cũng lo lắng bay theo.
"Ân? Xem ra hôm nay ta gặp được một kẻ địch là siêu cấp cường giả!" Diệp Phong nhìn cự bức kỵ sĩ nói, không đuổi theo Tây La và Kì Luân đang bay về hướng đông. Bởi trực giác cho hắn biết, cự bức kỵ sĩ trước mặt này không đơn giản, hơn nữa từ lúc cự bức kỵ sĩ bắt đầu xuất hiện, hắn hoàn toàn không thấy y lộ ra sơ hở gì. Hắn cảm nhận được thực lực của cự bức kỵ sĩ ít nhất phải là cửu giai!
"Thật vinh hạnh, ta cũng gặp được một vị siêu cấp cường giả, hơn nữa còn là một vị long kỵ sĩ sử kiếm, điều khiển song đầu cự long cổ quái!" Cự bức kỵ sĩ Khang Tư thấy Diệp Phong có thể đoán định thực lực của hắn nhanh như vậy, hai mắt ngưng thần nhìn Diệp Phong chằm chằm, nhàn nhạt trả lời, trong mắt lập tức ẩn chứa sát ý trầm giọng nói: "Đáng tiếc, vì ngươi mà hôm nay hoàng cung xảy ra chuyện, ngươi sẽ phải trả giá thê thảm!"
"Hắc hắc, nhường cho ngươi trả cái giá thê thảm đó trước đấy, trước hết ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi phục vụ cho Thiên Vũ đế quốc từ lúc nào? Vì sao vẫn chưa nghe nói Thiên Vũ đế quốc có một cường giả như ngươi?" Diệp Phong không chút sợ hãi nhìn cự bức kỵ sĩ mỉm cười hỏi, trong lòng thập phần nghi hoặc, Thiên Vũ đế quốc sao lại có một siêu cấp cường giả thế này, hơn nữa trước kia không nghe đồn gì!
"Trước khi ngươi chết, ta nhất định nói cho ngươi!" Cự bức kỵ sĩ Khang Tư trầm giọng quát nhẹ, nghĩ không cần phải lãng phí nước miếng với đối phương, trong tâm ra mệnh lệnh cho ma sủng vọt tới trước, tay phải giơ trường thương lên, nhìn chămg chằm địch nhân, chuẩn bị công kích.
"ThánhMma, lên thôi, hôm nay có cường giả xứng đáng để chúng ta lãng phí thời gian rồi … …" Diệp Phong mắt thấy cự bức kỵ sĩ vọt tới, lấy quang minh chi kiếm ra, tâm trạng hưng phấn giục thánh ma vọt lên nghênh địch.
Diệp Phong từ khi thực lực bắt đầu tăng lên đến bây giờ luôn khát khao có thể cùng so tài với siêu cấp cường giả đẳng cấp cửu giai, xem hắn hiện tại thật lực đối phó siêu cấp cường giả, thu được nhiều chiến tich!
Xung quanh hoàng cung lại phát nổ, tiếp tục như trước, trên trời hai người cùng một rồng một dơi sắp bắt đầu chiến đấu, thành viên Tư Lược đoàn chính đang chuẩn bị hành động.
Cư dân xung quanh hoàng cung phát hiện trong cung có biến, đều đứng ngoài nhìn chằm chằm vào trong, không tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra. Quan viên và quý tộc còn cho là có địch tấn công, đều dẫn theo hộ vệ tiến vào hoàng cung chuẩn bị hộ giá!
Ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân phát động thế công với Thiên Vũ đế quốc, đến nay đã tiến quân được nửa tháng. Thiên Vũ đế quốc mặc dù đã cử quý tộc thống lĩnh hộ vệ ra trận, bổ sung thêm hai mươi vạn tráng đinh, tổng cộng có hơn năm mươi vạn binh lực, nhưng đối mặt với tam quốc vừa khởi hai trăm vạn đại quân, căn bản không thể ngăn cản, phòng tuyến liên tục bị công phá. Địch nhân giống như mãnh thú nhanh chóng tràn đến xâm chiếm lãnh thổ bọn họ!
"Điện hạ, bây giờ nước ta binh lực không đủ, đồng thời phải chịu đại quân của ba nước xâm phạm, căn bản không thể ngăn cản, theo ý của lão thần, hay là truyền lệnh cho binh tướng đông bộ triệt thoái, bỏ phần lãnh thổ đông bộ, lui về giữ tây bộ, vùng này dễ thủ khó công, như vậy còn có thể bảo vệ một nửa lãnh thổ. Nếu cứ tiêu hao dần thế này, sợ là chúng ta đều mất nước a!" Một lão già gầy gò xanh xao đứng bên phải trác án, chính là Kì Luân Tư Mại lão tể tướng, lo lắng nhìn Tây La hoàng tử góp lời.
Tây La hoàng tử cũng biết lui về tây bộ có thể bảo vệ một nửa cương thổ, nhưng như vậy toàn bộ lãnh thổ đế đô và đông bộ sẽ bị chiếm mất. Bàng Kì bệ hạ lại đang lâm trọng bệnh, nếu biết tin này chắc chắn không thể chấp nhận được, thậm chí nổi giận trách mắng hắn. Nếu không phải như vậy hắn đã không phải khó xử, sớm rút về tây bộ rồi.
"Đáng giận, đáng giận, là tên Lôi Ân đã hại chúng ta. Nếu không phải tại hắn, chúng ta há có thể giảm nhiều binh lực như vậy, để ba nước thừa cơ, tên tiểu nhân ti bỉ này. Ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn!" Tây La tâm tình khó xử không xong, nghĩ đến hai đế quốc biến thành cục diện như thế này là do Lôi Ân, không nhịn được cắn răng quát nhẹ.
"Điện hạ, không thể do dự được nữa, hạ lệnh triệt thoái thôi, nếu không người và bệ hạ trên lưng đều mang danh là kẻ vong quốc a!" Kì Luân lão Tể tướng lo lắng khuyên bảo Tây La.
"Ai, được rồi, chúng ta triệt thoái. Để ta đi gặp phụ hoàng bẩm báo thỉnh tội!" Tây La hoàng tử thở dài một tiếng, bi ai gật đầu đồng ý, đã chuẩn bị nghe phụ hoàng trách mắng, muốn ngày mai lập tức phái người đi chiêu cáo quan viên cả nước, quý tộc, cư dân hướng tây bộ triệt thoái. Bây giờ Tây La đã không còn lựa chọn, không triệt thoái thì chỉ có vong quốc hạ tràng!
Kì Luân tể tướng nghe Tây La ra lệnh triệt thoái, lập tức thở phào nhẹ nhõm, vừa định động viên Tây La hoàng tử, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ "oanh oanh" liên miên không dứt, làm cả lão và Tây La đều giật mình đứng bật dậy.
"Sao lại thế này? Vệ binh, bên ngoài xảy ra chuyện gì??" Tây La hoàng tử cảm giác cả thư phòng đều rung lên kịch liệt, nghi hoặc hướng ra phía ngoài hét lớn.
"Hoàng, hoàng tử điện hạ, mặt đất phạm vi xung quanh chúng ta nổ rất mạnh, ngài mau rời khỏi thư phòng, hướng bên này lan tràn nổ rất mạnh!" Vệ binh giật mình chạy vào thư phòng, thần tình vô cùng hoảng sợ, bẩm báo với Tây La.
"Cái gì? Mặt đất phát nổ mạnh?" Tây La hoàng tử và Kì Luân tể tướng đều không hiểu ra sao. Đúng lúc đang định ra xem, mặt đất ngoài cửa trước mắt bọn họ đột nhiên oanh một tiếng phát nổ mạnh, đất đá bắn tung toé ra xung quanh.
Tây La hoàng tử và Kì Luân tể tướng thấy tình cảnh này, không dám từ cửa phòng ra ngoài quan sát tình huống nữa, đều triệu xuất lục giai ma sủng liệt diễm hùng ưng cùng ngũ giai ma sủng tật phong cự dực diểu, ra lệnh cho ma sủng phóng kích bay lên phá nóc nhà nhanh chóng thoát ra ngoài. Đúng lúc này, thư phòng phía dưới bọn họ cũng bị mặt đất cổ quái phát nổ mạnh, nghiền nát tan tành lở đất!
"Trời, đây là sao vậy? Cả hoàng cung mặt đất đều phát nổ??"
Kì Luân lão tể tướng cưỡi tật phong cự dực điểu bay trên không trung, nhìn phía dưới hoàng cung mặt đất mọi nơi đều ầm ầm nổ mạnh bắt nhiên liệu bốc cháy phừng phừng, giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Vệ binh, thị tùng, cung nữ trong hoàng cung đều bị tiếng nổ làm cho hoảng sợ vạn phần, kêu thảm nhằm hướng cửa cung mà chạy, muốn thoát ly phạm vi nổ.
"Đáng giận, mặc kệ là ai, ta nhất đinh bắt hắn phải trả cái giá thê thảm! Kì Luân tể tướng, ngươi đi thu thập vệ binh cứu phụ hoàng, ta đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ!" Tây La hoàng tử nhìn xung quanh phát nổ cực kì lo lắng, hét lớn phân phó Kì Luân, vừa định về triệu tập phân bố trong cung của các hoàng gia kỵ sĩ, đột nhiên sau lưng hắn và Kì Luân vang lên hai tràng tiếng long ngâm.
"Tây La - Cách Cáp Đặc, không cần đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ nữa đâu. Với một lời nói cũ hôm trước, hôm nay ngươi chết chắc rồi!" Sau lưng Tây La ngoài trăm thước, Diệp Phong mình mặc phong y sắc đen, đứng trên lưng song đầu cự long thánh ma, nhìn Tây La hoàng tử, thanh sảng tiêu hồn, thần tình vô cùng đắc ý!
"Song đầu cự long có lân phiến hắc bạch tương gian? Hắn là long kỵ sĩ? Vụ nổ này với hắn có quan hệ??" Kì Luân lão tể tướng thấy phía sau đột nhiên xuất hiện song đầu cự long cổ quái, cùng với thanh niên kiêu ngạo đứng bên trên, trong đầu tràn ngập nghi vấn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
"Là ngươi? Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ? Ta hiểu rồi, vụ nổ lần này là do ngươi giở trò quỷ!" So sánh với Kì Luân lão tể tướng, Tây La hận Diệp Phong thấu xương, đã sớm xem qua bức họa của hắn vô số lần, giờ phút này thấy tướng mạo hắn, đầu tiên là giật mình, sau đó lập tức lộ ra hận ý!
"Ha ha ha, bây giờ ngươi mới hiểu ra đã là quá muộn rồi. Dưới mặt đất của hoàng cung này, ta đã an bài vô số tạc đạn đặc chế đủ để biến nơi này thành bình địa. Dêm nay Cách Nhĩ Cáp Đặc hoàng thất các ngươi nhất định hoàn toàn biến mất, Thiên Vũ đế quốc sẽ bị các nước xâu xé!" Diệp Phong tiêu sái đứng trên lưng rồng, nghiêng đầu nhìn Tây La ha ha cười to, tràn ngập tự tin!
Trong hoàng cung vừa vang lên tiếng nổ, trận chiến kinh thế đã lên kế hoạch từ trước chính thức bắt đầu. Bấy giờ toàn bộ thành viên Tư Lược đoàn đều tiến vào hoàng cung, an toàn trú tại những nơi không có tạc đạn, chỉ chờ tiếng nổ dừng lại, lập tức nhằm đối phương triển khai đồ sát!
Cùng lúc đó, nguyên soái Cát Lôi Tư suất lĩnh ba quân đoàn, đều theo kế hoạch của Diệp Phong, tiến về biên giới phía nam của Thiên Vũ đế quốc, chuẩn bị sau khi kế hoạch của Diệp Phong thành công, bằng tốc độ nhanh nhất chiếm ba tỉnh lớn nằm phía nam, tây nam và đông nam lãnh thổ Thiên Vũ đế quốc!
"Điện hạ, vụ nổ này với hắn có quan hệ, hắn khẳng định đã chuẩn bị toàn diện, người mau đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ!" Kì Luân tể tướng thấy đại cừu nhân của Thiên Vũ đế quốc Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ, lập tức mở miệng nhắc nhở hoàng tử.
"Đúng, ta không thể lại trì hoãn nữa, trước tiên phải về triệu tập kỵ sĩ đoàn, ta cùng Khang Tư đến đối phó tên súc sinh Lôi Ân này … Tây La nghe xong Kì Luân nhắc nhở, trong lòng nhất thời thầm nghĩ, ôm hận liếc mắt nhìn Diệp Phong, ý bảo Kì Luân đi cứu phụ vương hắn, thúc liệt diễm hùng ưng, muốn đi triệu tập hoàng gia kỵ sĩ.
"Thế nhưng nghĩ lão tử sẽ chạy trốn, ngươi cũng quá không để ta vào mắt đó!"
Diệp Phong nhìn Tây La và Kì Luân muốn bay đi, hoàn toàn không để ý phía sau, hai mắt nhìn Tây La tâm niệm vừa động, thánh ma lập tức hội ý long ngâm một tiếng, hướng Tây La đuổi tới.
Song, đúng lúc này đột nhiên phát sinh dị biến, xuất hiện một con băng giai ma sủng băng lam cự bức cùng một vị trung niên kỵ sĩ anh tuấn đầu đội khôi, mặc một bộ tinh cương trọng kỵ khải giáp, cầm trong tay tinh cương trường thương dài bốn thước, chặn đường thánh ma!
Băng lam cự bức, bát giai băng hệ ma thú, ngoại hình so với dơi bình thường không sai biệt lắm, nhưng mình dài bốn thước, hai cánh vô cùng mạnh mẽ, trảo sắc bén có thể xé rách cương thiết, có thể phát ra bát giai băng hệ ma pháp.
"Khang Tư, thật tốt quá, ngươi tới rất đúng lúc, mau giết Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ!" Tây La đã thấy cự bức kỵ sĩ từ phía sau bay tới giúp hắn chặn địch nhân, vừa sợ vừa mừng lớn tiếng hạ lệnh.
Cự bức kỵ sĩ Khang Tư, nghe Tây La nói xong, ngưng thần nhìn Diệp Phong, trong giọng nói có chút bi ai nói với Tây La: "Điện hạ, việc ở đây cứ giao cho ta, người mau về tẩm cung của bệ hạ, bệ hạ bị thương nghiêm trọng, sợ rằng kiên trì không được bao lâu!"
"Cái gì?" Tấy La kinh hoảng la lên, phẫn nộ liếc mắt nhìn Diệp Phong, giọng căm hận mắng: "Lôi Ân, ngươi là tên tiểu nhân ti bỉ, ta nhất định sẽ băm thây ngươi làm vạn đoạn!" Nói xong, hắn lập tức thúc liệt diễm hùng ưng bay về phía đông hoàng cung, là tẩm cung của Bàng Kì bệ hạ. Kì Luân tể tưong nghe được tin bệ hạ bệnh nặng, cũng lo lắng bay theo.
"Ân? Xem ra hôm nay ta gặp được một kẻ địch là siêu cấp cường giả!" Diệp Phong nhìn cự bức kỵ sĩ nói, không đuổi theo Tây La và Kì Luân đang bay về hướng đông. Bởi trực giác cho hắn biết, cự bức kỵ sĩ trước mặt này không đơn giản, hơn nữa từ lúc cự bức kỵ sĩ bắt đầu xuất hiện, hắn hoàn toàn không thấy y lộ ra sơ hở gì. Hắn cảm nhận được thực lực của cự bức kỵ sĩ ít nhất phải là cửu giai!
"Thật vinh hạnh, ta cũng gặp được một vị siêu cấp cường giả, hơn nữa còn là một vị long kỵ sĩ sử kiếm, điều khiển song đầu cự long cổ quái!" Cự bức kỵ sĩ Khang Tư thấy Diệp Phong có thể đoán định thực lực của hắn nhanh như vậy, hai mắt ngưng thần nhìn Diệp Phong chằm chằm, nhàn nhạt trả lời, trong mắt lập tức ẩn chứa sát ý trầm giọng nói: "Đáng tiếc, vì ngươi mà hôm nay hoàng cung xảy ra chuyện, ngươi sẽ phải trả giá thê thảm!"
"Hắc hắc, nhường cho ngươi trả cái giá thê thảm đó trước đấy, trước hết ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi phục vụ cho Thiên Vũ đế quốc từ lúc nào? Vì sao vẫn chưa nghe nói Thiên Vũ đế quốc có một cường giả như ngươi?" Diệp Phong không chút sợ hãi nhìn cự bức kỵ sĩ mỉm cười hỏi, trong lòng thập phần nghi hoặc, Thiên Vũ đế quốc sao lại có một siêu cấp cường giả thế này, hơn nữa trước kia không nghe đồn gì!
"Trước khi ngươi chết, ta nhất định nói cho ngươi!" Cự bức kỵ sĩ Khang Tư trầm giọng quát nhẹ, nghĩ không cần phải lãng phí nước miếng với đối phương, trong tâm ra mệnh lệnh cho ma sủng vọt tới trước, tay phải giơ trường thương lên, nhìn chămg chằm địch nhân, chuẩn bị công kích.
"ThánhMma, lên thôi, hôm nay có cường giả xứng đáng để chúng ta lãng phí thời gian rồi … …" Diệp Phong mắt thấy cự bức kỵ sĩ vọt tới, lấy quang minh chi kiếm ra, tâm trạng hưng phấn giục thánh ma vọt lên nghênh địch.
Diệp Phong từ khi thực lực bắt đầu tăng lên đến bây giờ luôn khát khao có thể cùng so tài với siêu cấp cường giả đẳng cấp cửu giai, xem hắn hiện tại thật lực đối phó siêu cấp cường giả, thu được nhiều chiến tich!
Xung quanh hoàng cung lại phát nổ, tiếp tục như trước, trên trời hai người cùng một rồng một dơi sắp bắt đầu chiến đấu, thành viên Tư Lược đoàn chính đang chuẩn bị hành động.
Cư dân xung quanh hoàng cung phát hiện trong cung có biến, đều đứng ngoài nhìn chằm chằm vào trong, không tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra. Quan viên và quý tộc còn cho là có địch tấn công, đều dẫn theo hộ vệ tiến vào hoàng cung chuẩn bị hộ giá!
/240
|