Tạp Tư Đặc Lộ thành, nắm ở dải đất biên giới phía nam của bắc phương tỉnh, lân cận của vùng trung bộ vương quốc, là thành thị lớn nhất phía nam của phương bắc tỉnh, cũng là một đạo phòng tuyến cuối cùng chống đỡ thú ải liên quân của bắc phương tỉnh!
Dực nhân vương quốc phương bắc tỉnh hôm nay, ngoại trừ một ít cứ điểm phòng ngự ở ven biên giới phía nam, còn lại đều bị thú ải liên quân cống chiếm tàn phá. Bởi vì Tạp Tư Đặc Lộ thành cùng các phòng ngự cứ điểm, chiếm hữu ưu thế địa lợi, công sự phòng ngự được kiến lập tương đối hoàn thiện, thú ải liên quân công đến đó, không thể giữ thế đánh giống chẻ tre như trước đó, lâm vào công thành chiến cực kỳ hao tốn binh lực.
Đối mặt với cục diện này, Hoàng kim sư vương và Ải nhân vương trải qua thương nghị, tập trung binh lực bắt đầu tiến công Dực nhân vương quốc tây bắc tỉnh và đông bắc tỉnh, lập tức làm cho Dực nhân vương quốc nguy cơ ngập ngập.
So với đại chiến của thú ải liên quân và Dực nhân vương quốc, sự việc gần đây Mạt La đế quốc và Quang Minh đế quốc liên hợp xuất binh, nhanh chóng tiêu diệt ma thú ở Hỗn Loạn hoang nguyên tại nam đại lục, cũng bắt đầu vang dội khắp Nam Bắc đại lục.
Bởi vì Hỗn Loạn hoang nguyên ma thú cường hãn đến mức nào, sinh linh các tộc đều biết rất rõ, muốn tiêu diệt chúng với tốc độ nhanh như vậy, tuyệt đối là một kì tích. Huống chi, tính toán theo thời gian và địa lý, địa điểm mà thần quang của Liệt Diễm sáo trang tái hiện, khẳng định chính là Hỗn Loạn hoang nguyên, hơn nữa trước khi Liệt Diễm thần quang xuất hiện thì có Quang Minh thần quang xuất hiện trước, điều này đủ chứng minh Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn, tham dự chiến đấu tiêu diệt ma thú, hơn nữa Liệt Diễm sáo trang, rất có thể ở trong tay Lôi Ân.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Hấp dẫn của thần khí sáo trang, đối với cường giả các tộc mà nói thì không thứ gì có thể so nổi. Lôi Ân mặc dù thực lực cường đại, có Mạt La đế quốc và Quang Minh giáo đình làm chỗ dựa, nhưng vẫn như trước không thể áp chế ý niệm tham lam trong đầu bọn chúng, rối rít đi đến Tinh Quang bình nguyên phía trước, muốn toan tính lấy Quang Minh sáo trang, cùng với Liệt Diễm sáo trang rất có thể đang ở trong tay Lôi Ân.
Đáng tiếc, đối mặt với phòng tuyến chặt chẽ của Tư Lược đoàn thành viên, cùng với mệnh lệnh xâm phạm giết hết của lưu manh công tước, những cường giả tham lam vô tri này, vận mệnh sau khi tiến vào hoang nguyên là một chữ chết, tuyệt đối có đi mà không có về!
Chiến tranh vĩnh viễn là thời cơ cực tốt để phát tài, chiến sự tại bắc phương tỉnh của Dực nhân vương quốc, hấp dẫn một số lớn thương nhân như đàn ong kéo tới, muốn thừa cơ hội này trúng lớn một lần. Đồng thời cũng cấp cho dong binh các nơi những nhiệm vụ hộ vệ thù lao không nhỏ.
Khang Tư Kì tửu ba, nằm ở nơi phồn hoa giữa Tạp Tư Đặc Lộ thành, có đặc sản là Khang Tư Kì hồng tửu nổi tiếng cả Dực nhân vương quốc, là nơi uống rượu lớn nhất và hòa hoa nhất Tạp Tư Đặc Lộ thành, các quý tộc, thương nhân hay các loại cường giả đến thành này. Nếu thích uống rượu mà không đến Khang Tư Kì nhấm nháp một chén, tuyệt đối là việc đáng tiếc nhất!
Đang lúc hoàng hôn, mặt trời lặn đỏ như máu, dực nhân mỹ nữ Tuyết Lị nhận lệnh đã gấp gáp dẫn quân đến chi viện cho quốc gia của mình. Dưới sự mời mọc của đệ nhất mĩ nam tại Nam Bắc đại lục, Áo Ni Khắc và nam nữ quân quan, vừa đi theo họ cùng đến Khang Tư Kì tửu ba.
Á Sắt Lâm trở thành giáo hoàng. Tuyết Lị rất được dực nhân kiếm sĩ ủng hộ, được bổ sung vào vị trí khuyết của Á Sắt Lâm, trở thành tân nhiệm tướng quân của dực nhân kiếm sĩ quân đoàn.
Tuyết Lị không quen uống rượu. Loại địa phương như tửu ba nàng rất ít khi đến. Hôm nay đến địa phương này, tất cả đều là do nể mặt Áo Ni Khắc và nam nữ quân quan.
Áo Ni Khắc yêu thích Tuyết Lị từ lâu. Thượng lưu quý tộc của dực nhân vương quốc, cơ hồ đều biết việc này, nghĩ rằng nếu Áo Ni Khắc và Tuyết Lị kết hợp, sẽ trở thành một đôi tuyệt phối hoàn mỹ.
Song, Tuyết Lị đối với Áo Ni Khắc, Nam Bắc đại lục đệ nhất mỹ nam, cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ này một chút cảm giác cũng không có, khiến cho Áo Ni Khắc thập phần bất đắc dĩ, thủy chung vẫn không thể có được phương tâm của mỹ nhân.
"Tuyết Lị tiểu thư, đây là Khang Tư Kì hồng tửu nổi danh, nàng nếm thử, mùi vị rất không tệ!" Khang Tư Kì tửu ba lầu một, cái bàn ở cạnh đông bắc, dực nhân mỹ nam Áo Ni Khắc, sau khi Tuyết Lị ngồi xuống, mỉm cười rất có phong độ, tự mình rót một chén Khang Tư Kì hồng tửu cho nàng.
"Đa tạ!" Tuyết Lị lễ phép cám ơn, nhưng cũng không chạm đến chén hồng tửu đó.
"A a, các vị xem, Tuyết Lị muội muội và Áo Ni Khắc đoàn trưởng thật đẹp đôi a!"
"Ha ha, tuấn nam mỹ nữ ở cùng một chỗ đương nhiên đẹp đôi. Với điều kiện của Tuyết Lị tiểu thư, ngoại trừ Áo Ni Khắc đoàn trưởng, còn ai có thể phù hợp với nàng hơn a?!"
"Không sai, không sai, nói rất có đạo lý ..."
Nữ dực nhân quân quan nhìn Tuyết Lị và Áo Ni Khắc lên tiếng trêu chọc, dẫn đến nam nữ quân quan ngồi cùng bàn còn lại đều phụ họa theo. Áo Ni Khắc nghe được trong lòng sảng khoái như bay lên trời, trên mặt lộ ra nụ cười cao hứng.
Tuyết Lị nhìn nam nữ quân quan đang ngồi, nhíu mày có chút bất mãn, còn lại không tỏ vẻ gì thêm. Đối với lời nói thế này, nàng đã nghe qua rất nhiều lần, thật sự cũng không muốn tranh cãi gì với ho.
Mấy vị quan viên quân sự địa phương cùng tướng quân của giáo đình dực nhân kiếm sĩ quân đoàn, đi tới tửu ba nếm rượu, tự nhiên không thể tránh hấp dẫn ánh mắt của các khác vãng lai chung quanh, trong đó nam tính đa số nhìn Tuyết Lị, nữ tính đa số nhìn Áo Ni Khắc. Từ đó có thể chứng minh, tuấn nam mỹ nữ tại nơi nào cũng đều được hoan nghênh!
"Hi, mỹ nữ, đem đến ba chén Khang Tư Kì!" Khi các người khách trên tửu ba đang chú ý bọn người Tuyết Lị, thì một gã thanh niên tóc tím anh tuấn mặc trang phục trắng, đi đến, mỉm cười với với nữ phục vụ ở quầy rượu lên tiếng kêu gọi.
Phía sau thanh niên anh tuấn, còn có một thanh niên tóc đen thân mặc trang phục quý tộc, khoác áo khoác đen, trên miệng ngậm Thanh sảng tiêu hồnn cùng với một tên mập mạp tóc xanh dáng vẻ bỉ ổi mặc trang phục tím.
Lôi Ân ... Tuyết Lị hai mắt nhìn thanh niên tóc đen, lộ ra thần sắc kinh hãi. Sự tình Ước Hàn công tước tìm giáo hoàng nhờ hỗ trợ mời viện binh, Tuyết Lị đều biết. Mặc dù nữ vương hai nước đều đã phái binh trợ giúp, nhưng Tuyết Lị đã kiến thức qua năng lực của Tư Lược đoàn, thập phần hy vọng Lôi Ân có thể đến hỗ trợ.
Áo Ni Khắc mắt nhìn lưu manh công tước mà gã ghét nhất tiến vào tửu ba. Tuyết Lị trong mắt còn lộ ra thần sắc cao hứng, trong lòng lập tức không vui hừ thầm một tiếng, chuẩn bị tra vấn lưu manh công tước về sự tình của Liệt Diễm sáo trang.
Vào ngày tranh đấu đoạt bảo tại U Cát Nhĩ sơn, ba kiện Liệt Diễm sáo trang vô cớ biến mất, xạ thủ của Tư Lược đoàn còn cố ý thả cho Thác Ni vốn có hai kiện sáo trang khác bỏ trốn, đem hai sự kiện này hợp lại, thêm vào thần quang của Quang Minh sáo trang và Liệt Diễm sáo trang vài ngày trước, trước sau xuất hiện tại Hỗn Loạn hoang nguyên ở nam đại lục, Áo Ni Khắc bây giờ đã nhận định Lội Ân ngày đó tất dã có dự định can thiệp, Liệt Diễm sáo trang khẳng định đang trong tay hắn.
So với Tuyết Lị và Áo Ni Khắc đang có tâm tình khác nhau, những nam nữ quân quan đang ngồi cùng bàn với họ, cùng vài người khách có kiến thức, cũng đếu nhận ra lai lịch của thanh niên tóc đen, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
"Ngon, hồng tửu này so với hương kì quả tửu của bọn Thụy Ân không kém chút nào!" Ngồi ở trên chiếc ghế phía trước quầy rượu, Khải Đặc uống cạn một chén Khang Tư Kì hồng tửu, cao hứng nhìn Diệp Phong ở bên phải gã.
"Ừ, quả thật không sai, không uổng khi chạy đến đây một chuyến!" Diệp Phong nếm thử Khang Tư Kì hồng tửu, hài lòng gật gật đầu, phun ra một hơi khói thuốc, tâm tình rất tốt.
Từ lúc bắt đầu đáp ứng Á Sắt lâm trợ giúp Dực nhân vương quốc, tên gia hỏa này một mực tìm cách đối phó thú ải liên quân. Mấy ngàu trước quan sát địa hình vùng bình nguyên ở phía bắc Tạp Tư Đặc Lộ thành, đột nhiên nghĩ đến một độc kế, vì thế cười xấu xa ra lệnh cho Tư Lược đoàn thành viên bắt đầu hành động. Hôm nay hắn nhàn hạ vô sự, được Khải Đặc và Ai Đức dẫn dụ, đặc biệt tới đây nhấm nháp Khang Tư Kì hồng tửu, tìm niềm vui. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim loại kỳ lạ còn thừa từ Liệt Diễm thần phủ, trải qua sự khổ cực của Mạn Nỗ Ai Nhĩ, đã được rèn thành một thanh đoản kiếm sắc bén dài ba mươi li(cm), rộng bốn li, hình dáng giống như Quang Minh thánh kiếm được thu nhỏ, mộc mạc nhưng không mất mĩ quan.
Xích mao cuồng câu, tứ gia ma thú không thuộc tính, hình thể gần giống chiến mã, lông toàn thân màu đỏ đậm, đầu có một cái sừng màu đỏ, tính nóng như lửa, tốc độ chỉ kém Liệt Diễm tiêu phong mã.
Ác ma độc hạt, ma thú tứ giai không thuộc tính, toàn thân đen nhánh, cả thân hình chỉ to bằng nắm tay người, nhưng kì độc vô song, bị đuôi của nó đâm phải, trong một canh giờ không có biện pháp trị liệu nhất định phải chết không thể nghi ngờ!
Lục vũ hùng ưng, ma thú tứ giai không thuộc tính, hình thể gần giống Quang Minh bạch vũ điêu, toàn thân lông vũ màu xanh thập phần xinh đẹp, bất quá tính tình lại hunh mãnh dị thường!
Ba loại ma thú ở trên, là mục đích thứ hai của lưu manh công tước khi tiêu diệt Hỗn Loạn hoang nguyên tại nam đại lục. Xích mao cuồng câu phối cấp cho Liệt Diễm kị sĩ đoàn, Ác ma độc hạt phối cấp Lôi đình đại đao đoàn, Lục vũ hùng ưng phối cấp Hỏa thương xạ thủ đoàn, bây giờ sáu binh đoàn chủ lực dưới cờ Mạt La hoàng gia tư lược đoàn, xem như toàn bộ được trang bị toàn vẹn, trong đó tự nhiên long ưng kị sĩ đoàn của Lạp Phỉ Nhĩ là cường hãn nhất!
Nguyệt Nhi có thuộc tính Hắc Ám trời sinh, kí kế ước với Quang Minh bạch vũ điêu khiến đồng thời ảnh hưởng đến năng lực của nàng và bạch vũ điêu. Diệp Phong nghĩ đến vấn đề này, để cho Phỉ Phỉ lập ước với Tật phong cự dực điêu, đem Hỏa diễm viên vương nhường lại cho Nguyệt Nhi. Do đó Quang Minh kim văn hổ, tên gia hỏa này tự nhiên đem cấp cho tình phụ phong tao Á Sắt Lâm của hắn.
Cửu giai ma sủng tại Nam Bắc đại lục được coi là bảo bối cực kì trân quý. Tĩnh Hương, Mộng Hinh, Liên Na tam nữ đối với sự hào phóng của tình nhân đều cảm giác thập phần kỳ quái, sợ hãi hắn có quỷ chủ ý với Quang Minh giáo đình, khẩn trương hỏi một phen biết hắn không có ý định đó trong đầu mới yên tâm, hoàn toàn không nghĩ đến Á Sắt Lâm và hắn có quan hệ tình nhân bí mật.
Đương nhiên, tam nữ sao nhãng một diểm về quan hệ của Á Sắt Lâm và DIệp Phong, đều là vì danh tiếng thánh khiết từ trước đến nay của Á Sắt Lâm cùng thân phận giáo hoàng. Cho dù tam nữ đều ái mộ Diệp Phong như báu vật thì các nàng cũng không thể tưởng tượng nhân phẩm như Diệp Phong lại có thể có được phương tâm của Á Sắt Lâm giáo hoàng.
So với Tĩnh Hương tam nữ không biết tình huống, hiểu sai về Diệp Phong, Á Sắt Lâm giáo hoàng có được lễ vật của tiểu tình nhân là một con cửu giai ma sủng, có thể nói cực kỳ cao hứng, luôn miệng khen ngợi, hôm đó lõa thể trong tẩm cung của giáo hoàng, phong tao thể hiện các loại các dạng tư thế mê người, để cho tiểu tình nhân trên nhục thể thành thục phong mãn của nàng mê mãi khai pháo, bắn cho nàng dục tiên dục tử, cao trào liên miên...
"A a, đây không phải là Lôi Ân công tước của Mạt La đế quôc sao? Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến tửu ba của Dực nhân vương quốc chúng ta tiêu khiển? Sẽ không làm ảnh hưởng đến đại sự của Tư Lược đoàn của ngài chứ?"
Dực nhân mỹ nam Áo Ni Khắc, thấy đôi mắt của Tuyết Lị vẫn chăm chú nhìn lưu manh công tước, trong lòng cực kỳ khó chịu, trong ánh mắt kinh ngạc của Tuyết Lị và quân quan ngồi cùng bàn, đi về phía lưu manh công tước, lên tiếng giả vờ khách khí để khinh thường mỉa mai. Tư Lược đoàn có thể làm đại sự gì, đương nhiên chí có hành vi cường đạo trộm nhà cướp quán mà thôi!
Dực nhân vương quốc phương bắc tỉnh hôm nay, ngoại trừ một ít cứ điểm phòng ngự ở ven biên giới phía nam, còn lại đều bị thú ải liên quân cống chiếm tàn phá. Bởi vì Tạp Tư Đặc Lộ thành cùng các phòng ngự cứ điểm, chiếm hữu ưu thế địa lợi, công sự phòng ngự được kiến lập tương đối hoàn thiện, thú ải liên quân công đến đó, không thể giữ thế đánh giống chẻ tre như trước đó, lâm vào công thành chiến cực kỳ hao tốn binh lực.
Đối mặt với cục diện này, Hoàng kim sư vương và Ải nhân vương trải qua thương nghị, tập trung binh lực bắt đầu tiến công Dực nhân vương quốc tây bắc tỉnh và đông bắc tỉnh, lập tức làm cho Dực nhân vương quốc nguy cơ ngập ngập.
So với đại chiến của thú ải liên quân và Dực nhân vương quốc, sự việc gần đây Mạt La đế quốc và Quang Minh đế quốc liên hợp xuất binh, nhanh chóng tiêu diệt ma thú ở Hỗn Loạn hoang nguyên tại nam đại lục, cũng bắt đầu vang dội khắp Nam Bắc đại lục.
Bởi vì Hỗn Loạn hoang nguyên ma thú cường hãn đến mức nào, sinh linh các tộc đều biết rất rõ, muốn tiêu diệt chúng với tốc độ nhanh như vậy, tuyệt đối là một kì tích. Huống chi, tính toán theo thời gian và địa lý, địa điểm mà thần quang của Liệt Diễm sáo trang tái hiện, khẳng định chính là Hỗn Loạn hoang nguyên, hơn nữa trước khi Liệt Diễm thần quang xuất hiện thì có Quang Minh thần quang xuất hiện trước, điều này đủ chứng minh Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn, tham dự chiến đấu tiêu diệt ma thú, hơn nữa Liệt Diễm sáo trang, rất có thể ở trong tay Lôi Ân.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Hấp dẫn của thần khí sáo trang, đối với cường giả các tộc mà nói thì không thứ gì có thể so nổi. Lôi Ân mặc dù thực lực cường đại, có Mạt La đế quốc và Quang Minh giáo đình làm chỗ dựa, nhưng vẫn như trước không thể áp chế ý niệm tham lam trong đầu bọn chúng, rối rít đi đến Tinh Quang bình nguyên phía trước, muốn toan tính lấy Quang Minh sáo trang, cùng với Liệt Diễm sáo trang rất có thể đang ở trong tay Lôi Ân.
Đáng tiếc, đối mặt với phòng tuyến chặt chẽ của Tư Lược đoàn thành viên, cùng với mệnh lệnh xâm phạm giết hết của lưu manh công tước, những cường giả tham lam vô tri này, vận mệnh sau khi tiến vào hoang nguyên là một chữ chết, tuyệt đối có đi mà không có về!
Chiến tranh vĩnh viễn là thời cơ cực tốt để phát tài, chiến sự tại bắc phương tỉnh của Dực nhân vương quốc, hấp dẫn một số lớn thương nhân như đàn ong kéo tới, muốn thừa cơ hội này trúng lớn một lần. Đồng thời cũng cấp cho dong binh các nơi những nhiệm vụ hộ vệ thù lao không nhỏ.
Khang Tư Kì tửu ba, nằm ở nơi phồn hoa giữa Tạp Tư Đặc Lộ thành, có đặc sản là Khang Tư Kì hồng tửu nổi tiếng cả Dực nhân vương quốc, là nơi uống rượu lớn nhất và hòa hoa nhất Tạp Tư Đặc Lộ thành, các quý tộc, thương nhân hay các loại cường giả đến thành này. Nếu thích uống rượu mà không đến Khang Tư Kì nhấm nháp một chén, tuyệt đối là việc đáng tiếc nhất!
Đang lúc hoàng hôn, mặt trời lặn đỏ như máu, dực nhân mỹ nữ Tuyết Lị nhận lệnh đã gấp gáp dẫn quân đến chi viện cho quốc gia của mình. Dưới sự mời mọc của đệ nhất mĩ nam tại Nam Bắc đại lục, Áo Ni Khắc và nam nữ quân quan, vừa đi theo họ cùng đến Khang Tư Kì tửu ba.
Á Sắt Lâm trở thành giáo hoàng. Tuyết Lị rất được dực nhân kiếm sĩ ủng hộ, được bổ sung vào vị trí khuyết của Á Sắt Lâm, trở thành tân nhiệm tướng quân của dực nhân kiếm sĩ quân đoàn.
Tuyết Lị không quen uống rượu. Loại địa phương như tửu ba nàng rất ít khi đến. Hôm nay đến địa phương này, tất cả đều là do nể mặt Áo Ni Khắc và nam nữ quân quan.
Áo Ni Khắc yêu thích Tuyết Lị từ lâu. Thượng lưu quý tộc của dực nhân vương quốc, cơ hồ đều biết việc này, nghĩ rằng nếu Áo Ni Khắc và Tuyết Lị kết hợp, sẽ trở thành một đôi tuyệt phối hoàn mỹ.
Song, Tuyết Lị đối với Áo Ni Khắc, Nam Bắc đại lục đệ nhất mỹ nam, cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ này một chút cảm giác cũng không có, khiến cho Áo Ni Khắc thập phần bất đắc dĩ, thủy chung vẫn không thể có được phương tâm của mỹ nhân.
"Tuyết Lị tiểu thư, đây là Khang Tư Kì hồng tửu nổi danh, nàng nếm thử, mùi vị rất không tệ!" Khang Tư Kì tửu ba lầu một, cái bàn ở cạnh đông bắc, dực nhân mỹ nam Áo Ni Khắc, sau khi Tuyết Lị ngồi xuống, mỉm cười rất có phong độ, tự mình rót một chén Khang Tư Kì hồng tửu cho nàng.
"Đa tạ!" Tuyết Lị lễ phép cám ơn, nhưng cũng không chạm đến chén hồng tửu đó.
"A a, các vị xem, Tuyết Lị muội muội và Áo Ni Khắc đoàn trưởng thật đẹp đôi a!"
"Ha ha, tuấn nam mỹ nữ ở cùng một chỗ đương nhiên đẹp đôi. Với điều kiện của Tuyết Lị tiểu thư, ngoại trừ Áo Ni Khắc đoàn trưởng, còn ai có thể phù hợp với nàng hơn a?!"
"Không sai, không sai, nói rất có đạo lý ..."
Nữ dực nhân quân quan nhìn Tuyết Lị và Áo Ni Khắc lên tiếng trêu chọc, dẫn đến nam nữ quân quan ngồi cùng bàn còn lại đều phụ họa theo. Áo Ni Khắc nghe được trong lòng sảng khoái như bay lên trời, trên mặt lộ ra nụ cười cao hứng.
Tuyết Lị nhìn nam nữ quân quan đang ngồi, nhíu mày có chút bất mãn, còn lại không tỏ vẻ gì thêm. Đối với lời nói thế này, nàng đã nghe qua rất nhiều lần, thật sự cũng không muốn tranh cãi gì với ho.
Mấy vị quan viên quân sự địa phương cùng tướng quân của giáo đình dực nhân kiếm sĩ quân đoàn, đi tới tửu ba nếm rượu, tự nhiên không thể tránh hấp dẫn ánh mắt của các khác vãng lai chung quanh, trong đó nam tính đa số nhìn Tuyết Lị, nữ tính đa số nhìn Áo Ni Khắc. Từ đó có thể chứng minh, tuấn nam mỹ nữ tại nơi nào cũng đều được hoan nghênh!
"Hi, mỹ nữ, đem đến ba chén Khang Tư Kì!" Khi các người khách trên tửu ba đang chú ý bọn người Tuyết Lị, thì một gã thanh niên tóc tím anh tuấn mặc trang phục trắng, đi đến, mỉm cười với với nữ phục vụ ở quầy rượu lên tiếng kêu gọi.
Phía sau thanh niên anh tuấn, còn có một thanh niên tóc đen thân mặc trang phục quý tộc, khoác áo khoác đen, trên miệng ngậm Thanh sảng tiêu hồnn cùng với một tên mập mạp tóc xanh dáng vẻ bỉ ổi mặc trang phục tím.
Lôi Ân ... Tuyết Lị hai mắt nhìn thanh niên tóc đen, lộ ra thần sắc kinh hãi. Sự tình Ước Hàn công tước tìm giáo hoàng nhờ hỗ trợ mời viện binh, Tuyết Lị đều biết. Mặc dù nữ vương hai nước đều đã phái binh trợ giúp, nhưng Tuyết Lị đã kiến thức qua năng lực của Tư Lược đoàn, thập phần hy vọng Lôi Ân có thể đến hỗ trợ.
Áo Ni Khắc mắt nhìn lưu manh công tước mà gã ghét nhất tiến vào tửu ba. Tuyết Lị trong mắt còn lộ ra thần sắc cao hứng, trong lòng lập tức không vui hừ thầm một tiếng, chuẩn bị tra vấn lưu manh công tước về sự tình của Liệt Diễm sáo trang.
Vào ngày tranh đấu đoạt bảo tại U Cát Nhĩ sơn, ba kiện Liệt Diễm sáo trang vô cớ biến mất, xạ thủ của Tư Lược đoàn còn cố ý thả cho Thác Ni vốn có hai kiện sáo trang khác bỏ trốn, đem hai sự kiện này hợp lại, thêm vào thần quang của Quang Minh sáo trang và Liệt Diễm sáo trang vài ngày trước, trước sau xuất hiện tại Hỗn Loạn hoang nguyên ở nam đại lục, Áo Ni Khắc bây giờ đã nhận định Lội Ân ngày đó tất dã có dự định can thiệp, Liệt Diễm sáo trang khẳng định đang trong tay hắn.
So với Tuyết Lị và Áo Ni Khắc đang có tâm tình khác nhau, những nam nữ quân quan đang ngồi cùng bàn với họ, cùng vài người khách có kiến thức, cũng đếu nhận ra lai lịch của thanh niên tóc đen, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
"Ngon, hồng tửu này so với hương kì quả tửu của bọn Thụy Ân không kém chút nào!" Ngồi ở trên chiếc ghế phía trước quầy rượu, Khải Đặc uống cạn một chén Khang Tư Kì hồng tửu, cao hứng nhìn Diệp Phong ở bên phải gã.
"Ừ, quả thật không sai, không uổng khi chạy đến đây một chuyến!" Diệp Phong nếm thử Khang Tư Kì hồng tửu, hài lòng gật gật đầu, phun ra một hơi khói thuốc, tâm tình rất tốt.
Từ lúc bắt đầu đáp ứng Á Sắt lâm trợ giúp Dực nhân vương quốc, tên gia hỏa này một mực tìm cách đối phó thú ải liên quân. Mấy ngàu trước quan sát địa hình vùng bình nguyên ở phía bắc Tạp Tư Đặc Lộ thành, đột nhiên nghĩ đến một độc kế, vì thế cười xấu xa ra lệnh cho Tư Lược đoàn thành viên bắt đầu hành động. Hôm nay hắn nhàn hạ vô sự, được Khải Đặc và Ai Đức dẫn dụ, đặc biệt tới đây nhấm nháp Khang Tư Kì hồng tửu, tìm niềm vui. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim loại kỳ lạ còn thừa từ Liệt Diễm thần phủ, trải qua sự khổ cực của Mạn Nỗ Ai Nhĩ, đã được rèn thành một thanh đoản kiếm sắc bén dài ba mươi li(cm), rộng bốn li, hình dáng giống như Quang Minh thánh kiếm được thu nhỏ, mộc mạc nhưng không mất mĩ quan.
Xích mao cuồng câu, tứ gia ma thú không thuộc tính, hình thể gần giống chiến mã, lông toàn thân màu đỏ đậm, đầu có một cái sừng màu đỏ, tính nóng như lửa, tốc độ chỉ kém Liệt Diễm tiêu phong mã.
Ác ma độc hạt, ma thú tứ giai không thuộc tính, toàn thân đen nhánh, cả thân hình chỉ to bằng nắm tay người, nhưng kì độc vô song, bị đuôi của nó đâm phải, trong một canh giờ không có biện pháp trị liệu nhất định phải chết không thể nghi ngờ!
Lục vũ hùng ưng, ma thú tứ giai không thuộc tính, hình thể gần giống Quang Minh bạch vũ điêu, toàn thân lông vũ màu xanh thập phần xinh đẹp, bất quá tính tình lại hunh mãnh dị thường!
Ba loại ma thú ở trên, là mục đích thứ hai của lưu manh công tước khi tiêu diệt Hỗn Loạn hoang nguyên tại nam đại lục. Xích mao cuồng câu phối cấp cho Liệt Diễm kị sĩ đoàn, Ác ma độc hạt phối cấp Lôi đình đại đao đoàn, Lục vũ hùng ưng phối cấp Hỏa thương xạ thủ đoàn, bây giờ sáu binh đoàn chủ lực dưới cờ Mạt La hoàng gia tư lược đoàn, xem như toàn bộ được trang bị toàn vẹn, trong đó tự nhiên long ưng kị sĩ đoàn của Lạp Phỉ Nhĩ là cường hãn nhất!
Nguyệt Nhi có thuộc tính Hắc Ám trời sinh, kí kế ước với Quang Minh bạch vũ điêu khiến đồng thời ảnh hưởng đến năng lực của nàng và bạch vũ điêu. Diệp Phong nghĩ đến vấn đề này, để cho Phỉ Phỉ lập ước với Tật phong cự dực điêu, đem Hỏa diễm viên vương nhường lại cho Nguyệt Nhi. Do đó Quang Minh kim văn hổ, tên gia hỏa này tự nhiên đem cấp cho tình phụ phong tao Á Sắt Lâm của hắn.
Cửu giai ma sủng tại Nam Bắc đại lục được coi là bảo bối cực kì trân quý. Tĩnh Hương, Mộng Hinh, Liên Na tam nữ đối với sự hào phóng của tình nhân đều cảm giác thập phần kỳ quái, sợ hãi hắn có quỷ chủ ý với Quang Minh giáo đình, khẩn trương hỏi một phen biết hắn không có ý định đó trong đầu mới yên tâm, hoàn toàn không nghĩ đến Á Sắt Lâm và hắn có quan hệ tình nhân bí mật.
Đương nhiên, tam nữ sao nhãng một diểm về quan hệ của Á Sắt Lâm và DIệp Phong, đều là vì danh tiếng thánh khiết từ trước đến nay của Á Sắt Lâm cùng thân phận giáo hoàng. Cho dù tam nữ đều ái mộ Diệp Phong như báu vật thì các nàng cũng không thể tưởng tượng nhân phẩm như Diệp Phong lại có thể có được phương tâm của Á Sắt Lâm giáo hoàng.
So với Tĩnh Hương tam nữ không biết tình huống, hiểu sai về Diệp Phong, Á Sắt Lâm giáo hoàng có được lễ vật của tiểu tình nhân là một con cửu giai ma sủng, có thể nói cực kỳ cao hứng, luôn miệng khen ngợi, hôm đó lõa thể trong tẩm cung của giáo hoàng, phong tao thể hiện các loại các dạng tư thế mê người, để cho tiểu tình nhân trên nhục thể thành thục phong mãn của nàng mê mãi khai pháo, bắn cho nàng dục tiên dục tử, cao trào liên miên...
"A a, đây không phải là Lôi Ân công tước của Mạt La đế quôc sao? Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến tửu ba của Dực nhân vương quốc chúng ta tiêu khiển? Sẽ không làm ảnh hưởng đến đại sự của Tư Lược đoàn của ngài chứ?"
Dực nhân mỹ nam Áo Ni Khắc, thấy đôi mắt của Tuyết Lị vẫn chăm chú nhìn lưu manh công tước, trong lòng cực kỳ khó chịu, trong ánh mắt kinh ngạc của Tuyết Lị và quân quan ngồi cùng bàn, đi về phía lưu manh công tước, lên tiếng giả vờ khách khí để khinh thường mỉa mai. Tư Lược đoàn có thể làm đại sự gì, đương nhiên chí có hành vi cường đạo trộm nhà cướp quán mà thôi!
/240
|