Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 175: Vị Tri Truyện Tống Quyển Trục, Kinh Biến Cùng Thắng Lợi
/240
|
"Tiểu ải tử, không nghĩ tới loại không cao như ngươi, còn trẻ mà can đảm không nhỏ a, lại có thể sẵn sàng chính mình đi tìm cái chết. Hắc hắc, lão tử rất thích đối thủ như ngươi!"
Lưu manh công tước nhìn lão bà xinh đẹp hiên ngang xinh đẹp ở trong quần địch, trong lòng biết nàng không có vấn đề gì, hai mắt nhìn rồi xông tới chính mình đối diện ở không xa ải nhân nguyên soái, hắc hắc cười xấu xa tàn sát bừa bãi không kiêng kị.
"Hừ, Lôi Ân, đừng tưởng rằng ngươi có Quang Minh sáo trang có thể vô địch thiên hạ. Hôm nay ta nếu không cho ngươi phải trả giá vì binh tướng đã chết, tuyệt không sống trên thế gian!"
Ải nhân nguyên soái Mễ Cách cầm trong tay cương thiết đại chuy, dứng ở trên lưng đại địa thương ưng, nhìn chằm chằm lưu manh công tước mà trầm giọng tức giận. Gã biết chính mình không đánh lại lưu manh công tước có sự trợ giúp của Quang Minh sáo trang, nhưng gã có trong tay vũ khí bí mật!!
"Ha ha ha, tốt a, lão tử rất muốn nhìn ngươi như thế nào khiến ta phải trả giá!" Diệp Phong tay phải cầm kiếm, song chưởng khoanh trước ngực, nghiêng đầu nhìn lão ải nhân, ha ha cười to cho thêm hứng thú.
"Đáng giận, hỗn đản liều lĩnh này…" Mễ Cách nguyên soái nhìn Diệp Phong, trong lòng phẫn nộ, nhìn hắn không có lập tức động thủ, cũng chẳng muốn cùng hắn làm cái chuyện đả đấu vô nghĩa, trực tiếp vận hành toàn thân cuồng sa đấu khí, manh động một tiếng, sử ra tuyệt chiêu "cuồng sa phẫn nộ của cự nhân"
Cuồng sa đấu khí mãnh liệt cuồn cuộn, cùng thân hình lùn tịt của gã làm trung tâm bốc lên lan ra, kéo theo quanh gã thổ nguyên tố cùng xao động theo. Đất đá trên mặt đất đột ngột vỡ vụn bay lên, dần dần bao vây gã, lấy hình dáng gã làm bản mẫu hình thành một người cầm chùy khổng lồ cao đạt hai mươi thước, nhảy về hướng Diệp Phong đối diện, vung chùy mãnh liệt đập xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"A! Không tệ, không tệ. Tuyệt chiêu hùng vĩ tráng lệ, đáng tiếc có điểm hoa mĩ mà không có thật, xem lão tử phá tuyệt chiêu của ngươi!"
Diệp Phong vẫn luôn tĩnh lặng nhìn Mễ Cách ra chiêu, mắt thấy đất cát hình thành người khổng lồ vung chuy nện đến, cười lạnh một tiếng, đạp lưng Thánh Ma mượn lực xuất chiêu, tay phải kiếm chỉ vào vị trí đan điền của cuồng sa cự nhân, vận công tăng sức mạnh, thân hình giống như một đạo bạch quang, mang theo kình phong gào thét, vèo một tiếng, trong nháy mắt xuyên vào cự lí không dài của đan điền cự nhân!
Tất cả mọi người trong chiến trường đã thấy Mễ Cách xuất ra tuyệt chiêu, đều hiện ra thần sắc giật mình lo lắng, mắt thấy Diệp Phong bị công kích như một đạo quang mang nhanh chóng xuyên vào đan điền cự nhân. Tất cả trợn mắt lên, chờ đợi xem kết quả!
Trận trận vang lên tiếng bụi cát bay rơi lả tả, đất đá ở trung tâm đan điền cự nhân bắt đầu tan rã, dần dần khiến mọi người ở chiến trường thấy được tình huống bên trong, chỉ thấy thân hình Diệp Phong sau khi xuyên vào vị trí đan điền vẫn bảo trì như cũ tư thế cúi người bắn về phía trước, Quang Minh thánh kiếm ở tay phải cắm ở ngực phải của Mễ Cách, thần tình là nụ cười thắng lợi!
Theo lý thuyết lọa tình huống này lưu manh công tước đã thắng, nhưng lúc này mọi người lại thấy được một bộ tình hình cổ quái, nguyên soái Mễ Cách tay phải gắt gao cầm lấy trước ngực Quang Minh thánh kiếm, trên mặt tràn ngập nụ cười đắc ý, tay trái đột nhiên từ sau lưng lấy ra một quyển chuyển ma pháp, nhanh chóng thả ra!
"Trời đấy, ngươi a, nguyên lai muốn giở trò ám toán!"
Diệp Phong mặc dù không biết quyển trục trong tay Mễ Cách là cái gì, nhưng nhìn Mễ Cách khuôn mặt tươi cười kia. Diệp Phong dùng trí cũng biết quyển trục nhất định đối với hắn không có lợi, bởi vậy cười cợt một tiếng, tay phải nhanh chóng rút ra Quang Minh thánh kiếm, nhấc chân đá giữa đầu lâu của Mễ Cách, muốn đạp cho gã bay đi, bứt ra muốn tránh người đi!
Song, hắn bị Mễ Cách đoán ra, khi thân thể ngã bay thì dùng hết một tia kình lực cuối cùng, mang ma pháp quyển trục nhưng khi đến bên người hắn. Ma pháp của quyển trục đã khởi động lúc này bộc phát.
Thoáng chốc, bạch mang chói mắt hiện lên, Diệp Phong hét ra một tiếng hét kinh hãi, cả người đột nhiên từ trong không trung biến mất vô ảnh vô tung, chỉ còn lại có ma pháp quyển trục chậm rãi bay xuống phía dưới.
"Ha ha ha, ta thành công rồi, Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ. ngươi mặc dù có thể giết chết ta, nhưng ngươi sẽ không biết được vị trí của truyện tống quyển trục. Cầu cho ngươi không bị truyện tống đến minh giới, ha ha ha..ách…phốc" Mễ Cách bị trọng thương ở ngực phải và đầu, thân hình đồng thời rơi xuống phía dưới, phát ra một trận trận cười to trả thù kinh người, phun ra một ngụm máu tươi, mỉm cười mà chết. Đại địa thương ưng mất đi sự trói buộc của chủ nhân, lập tức giương cánh rời đi.
"Vị tri truyện tống quyển trục?? Không, sẽ không, sẽ không như vậy, Lôi Ân…Lôi Ân… Lôi Ân!!!" Mộng Hinh nghe Mễ Cách cười to, yêu kiều la to bi thương hoảng sợ, giống như nổi điên chém giết vượt qua vòng vây của kim ưng kị sĩ, nhằm phía quyển trục đang rơi xuống!
Vị tri quyển trục, một loại quyển trụ chế tạo truyện tống. Người không có chuẩn bị truyện tống điểm, thì nó sẽ là đồ thất bại, một khi sử dụng sẽ không thể đoán trước sẽ bị dịch chuyển đến địa phương nào.
So với sự hoảng sợ điên cuồng của Mộng Hinh, Phỉ Phỉ và Tuyết Lị cũng đều khẩn trương lo lắng rưng rưng nước mắt nhằm hướng quyển trục bay đến, trong lòng cực độ sợ hãi nam nhân của các nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Ải nhân đáng chết, ta phải biến tên rác rưởi ngươi mà thành ngàn mảnh!" Kiệt Nã Tư gần như gầm lên rít gào điên cuồng, thúc giục Quang Minh bạch vũ vương, hướng tới thi thể Mễ Cách xông đến.
Phần lớn thành viên của Bạch điêu xạ thủ đoàn và hỏa thương xạ thủ đoàn cũng đều phần nộ mắng to không ngớt, đi theo trưởng đoàn phóng đi, chỉ còn lại Lạp Phỉ Nhĩ vạn phần lo lắng, dẫn theo long ưng kị sĩ ngăn chặn hồng ưng chiến sĩ.
"Bối Khắc, ngươi có thể cảm giác được sự tồn tại của Lôi Ân đại nhân không?" Tiểu Hắc chi chi từ trên lưng rồng nhảy xuống, Hắc Ám chúc tính Lạc Kì, hướng tới Quang Minh chúc tính Bối Khắc nghi hoặc hỏi.
"À, cảm giác không được, nhưng mà khế ước của chúng ta không có giải trừ, điều đó chứng minh Lôi Ân đại nhân không có nguy hiểm tính mạng!" Bối Khắc trầm tư trả lời, cúi người nhằm về phía vị tri quyển trục.
So với sự phẫn nộ của Mộng Hinh, Phỉ Phỉ, Tuyết Lị cùng với bọn người của Tư Lực đoàn, ải nhân kỵ sĩ của kim ưng kị sĩ đoàn mắt thấy Mễ Cách nguyên soái bị giết, cũng phẫn nộ hét lớn, hướng phía địch nhân của Mễ Cách nguyên soái đánh tới!
"Không xong, cái quyển trục kia của Mễ Cách hình như là có công dụng dịch chuyển. Lôi Ân thất tung rồi, ngàn vạn lần đừng là vị tri quyển trục a!" Phía đông hơn mười dặm, bạch hồ mĩ nhân Nguyệt Doanh thông qua kính viễn vọng đã nhìn thấy Diệp Phong biến mất, trong miệng thầm thì cô cô lo âu, lo rằng nếu Diệp Phong xảy ra chuyện gì, nàng mất đi cơ hội tìm hoàng kim sư vương báo thù!
Diệp Phong biến mất, chỉ có mọi người Tư Lược đoàn có quan hệ với hắn lo lắng. Đối với bộ đội dực nhân ảnh hưởng không phải rất lớn. Nhưng mà Mễ Cách bị giết đối với thú ải liên quân có thể là sự đả kích trí mạng, cộng thêm Ước Hàn nguyên soái, nhìn chuẩn thời cơ, dẫn theo dực nhân bộ đội mãnh liệt phản công. Quan chỉ huy, thú nhân nguyên soái Khố Lạc lập tức cảm thấy áp lực gia tăng, lo lắng chỉ huy bộ đội ổn định tác chiến!
"Thập tự truy hồn trảm"
Một tiếng hét vang lên, giống như trong đan thiêu, của Áo Ni Khắc. Gã thừa dịp Nộ Nham phân tâm chú ý đến thú nhân bộ đội, nhanh chóng vọt tới phái trước Nộ Nham, đánh ra tuyệt chiểu thập tự truy hồn trảm, kiếm khí hình chữ thập lớn mạnh mẽ chói mắt, trong nháy mắt chém ra, muốn nổ chết Nộ Nham!
Không xong….Nộ Nham phân tâm không để ý, thấy thế kinh hãi, mắt thấy đã không kịp tránh tránh, nghiến răng hạ quyết tâm, dùng tất cả lực lượng, đưa lang nha bổng trong tay hướng tới Áo Ni Khắc đánh ra. Đại địa cự phúc ở lúc này đã phóng ra một kết giới thổ hệ che chắn.
Nộ Nham chỉ dựa vào thân hình lực lưỡng và tốc độ là có thể chống lại cửu gia cường giả, do đó có thể tưởng tượng mà ra, lang nha bổng được cuồng luân phóng ra, lập tức mang cự hình kiếm khí xé rách một miếng, từ trong xuyên ra ngoài, đánh chính giữa hạ âm của Áo Ni Khắc không kịp tránh. Áo Ni Khắc đau đến kinh hô phẫn nộ kêu lên, nhanh chóng lui về phía sau. Cùng lúc đó, màng chắn thổ hệ cũng không có thể tránh cho bị cự thập kiếm khí xé rách, làm Nộ Nham phát nổ.
So với Áo Ni Khắc còn có thể phi hành với Nộ Nham không có đấu khí hộ thể, dù sao chỉ là thân thể huyết nhục, đối mặt với kiếm khí cường hãn của Áo Ni Khắc này, nhất thời thân thể bị nghiền nát nổ tung mà chết. Cùng với hắn là đại địa cự phúc cũng không tránh khỏi vận rủi hồn về minh giới.
"Nộ Nham!" Thú nhân nguyên soái Khố Lạc, mắt thấy Nộ Nham bị giết, ngẩng đầu phát ra tiếng kêu phần nộ. Phần đông thú nhân chiến sĩ thấy đệ nhất dũng sĩ của bọn họ đều bị giết, sĩ khí càng thêm suy sụp, bị dực nhân bộ đội tấn công mà cuống quít bại lui!
Bên kia, cũng tồn tại sự phẫn nộ trong bạch điêu xạ thủ, hỏa thương xạ thủ đối với kim ưng kị sĩ, cùng triển khai chém giết kịch liệt. Rất hiển nhiên bạch điêu xạ thủ và hỏa thương xạ thủ đều là công kích từ xa, hơn nữa nhân số đông hơn, kim ưng kị sĩ căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, bị băn giết liên tục kêu thảm thiết ngã xuống mặt đất.
"Lôi Ân…chàng ở đâu…chàng có việc gì không…" Mộng Hinh đón được quyển trục, xem xét đó quả thậy là vị tri truyện tống quyển trục chỉ dùng một lần. Thân thể mềm mại run lên nhìn tình nhân trong này. Từ trong mắt nàng sự tức giận quyển trục biến mất, trong mắt phượng chảy ra giót nước mắt lo lắng, sợ hãi tình nhân có nguy hiểm.
"Mộng Hinh…"Phỉ Phỉ cưỡi Tật phong cự dực điêu bay đến trước mặt Liệt dương bất tử điểu, mắt rưng rưng nước nhìn thê tử chánh thức của tình lang, nước mắt trong suốt cũng theo đó chảy ra. Lưu manh hầu tử Tiểu Hắc, nhảy đến trên vai Mộng Hinh, nhìn nàng và Phỉ Phỉ, chỉ ngô vài tiếng ngoan ngoãn không dám hồ nháo.
Bởi vì thời gian ngắn ngủi, Diệp Phong không có thể Tuyết Lị giới thiệu cho Phỉ Phỉ, cùng là tình phụ, chỉ có cho Lộ Lộ và Nguyệt Nhi biết quan hê của hắn và Tuyết Lị. Do vậy Tuyết Lị bay đến trước mặt, cũng không biết phải như thế nào cùng nhị nữ mở lời, chỉ có thể lo lắng suông, trong đầu nghĩ tình nhân sơ luyến của nàng, trong lòng là vừa nôn nóng vừa sợ hãi.
"Các người không cần lo lắng, khế ước của chúng ta không có bị giải trừ, Lôi Ân đại nhân không có bị nguy hiểm đến tánh mạng. Bất quá chúng ta không thể cùng ngài khai thông, không chừng ngài đang hôn mê!" Bối Khắc và Lạc Kì bay đến trên đầu ba vị mĩ nữ, trước sau mở miệng an ủi.
Tam nữ nghe Bối Khắc và Lạc Kì nói xong, trong lòng giống như nắm được cỏ cứu mạng có ổn định hơi chút. Mộng Hinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn binh tướng của thú ải liên quân: "Hỗn đản, đều là hỗn đản các ngươi này. Nếu không có các ngươi, Lôi Ân sẽ không đến nơi này, lại càng sẽ không phát sinh cái sự tình này. Hôm nay các ngươi đều đừng nghĩ còn sống rời khỏi!" Nói xong, nàng cao giọng đối với thanh viên Tư Lược đoàn hạ lệnh nói: "Cho bọn chúng nổ chết hết cho ta!"
"Vâng!" Thành viên của ba đại phi hành bộ đội Tư Lược đoàn, lần đầu chứng kiến Mộng Hinh phu nhân phát hỏa, lập tức hết thảy lĩnh mệnh. Các bộ phận trung đội trưởng có không gian trang bị, bắt đầu nhanh nhẹn cấp phát tạc đạn cho thuộc hạ, sau khi châm cho sắp nổ, dùng sức ném về hướng không quân địch quân, khi tạc đạn tiếp cận mục tiêu, vừa vặn đến thời gian phát nổ, sinh ra tiếng bạo phá ầm ầm cao vút, mang địch quân chạy toán loạn kinh hô ra tứ phía.
Công tước đại nhân chẳng biết bị dịch chuyển đi địa phương nào, thành viên Tư Lược đoàn đối xử với binh tướng thú ải liên quân, tất nhiên sẽ không từ tâm mà nương tay. Tất cả truy đuổi địch binh điên cuồng tràn ngập tiếng nổ. Mộng Hinh, Phỉ Phỉ, Tuyết Lị, Tiểu Hắc, Thánh Ma cũng đều theo đó sát nhập vào chiến đoàn, hơn nữa Ước Hàn công tước suất lĩnh dực nhân bộ đội. Hai mặt quần công, nhất thời mang thú ải liên quân giết đi, tràn ngập nguy hiểm, số lượng tử vong gia tăng rất nhanh.
Khố Lạc nguyên soái chứng kiến tình huống này, không biết làm thế nào, chỉ phải kêu gọi bộ đội lui lại. Song Mộng Hinh cùng mọi người của Tư Lược đoàn căn băn không buông tha bọn chúng, cộng thêm Ước Hàn nguyên soái cũng ôm suy nghĩ sẵn sàng tiêu diệt bọn chúng, một trường triệt để truy sát nổ ra!
Cùng lúc đó, bộ đội chủ lực còn lại của Tư Lược đoàn, vừa mới đoạt xong doanh trại của thú ải liên quân, chẳng biết Diệp Phong mất đi tung tích, đang vui mừng a a thu hoạch chiến lợi phẩm!
Lưu manh công tước nhìn lão bà xinh đẹp hiên ngang xinh đẹp ở trong quần địch, trong lòng biết nàng không có vấn đề gì, hai mắt nhìn rồi xông tới chính mình đối diện ở không xa ải nhân nguyên soái, hắc hắc cười xấu xa tàn sát bừa bãi không kiêng kị.
"Hừ, Lôi Ân, đừng tưởng rằng ngươi có Quang Minh sáo trang có thể vô địch thiên hạ. Hôm nay ta nếu không cho ngươi phải trả giá vì binh tướng đã chết, tuyệt không sống trên thế gian!"
Ải nhân nguyên soái Mễ Cách cầm trong tay cương thiết đại chuy, dứng ở trên lưng đại địa thương ưng, nhìn chằm chằm lưu manh công tước mà trầm giọng tức giận. Gã biết chính mình không đánh lại lưu manh công tước có sự trợ giúp của Quang Minh sáo trang, nhưng gã có trong tay vũ khí bí mật!!
"Ha ha ha, tốt a, lão tử rất muốn nhìn ngươi như thế nào khiến ta phải trả giá!" Diệp Phong tay phải cầm kiếm, song chưởng khoanh trước ngực, nghiêng đầu nhìn lão ải nhân, ha ha cười to cho thêm hứng thú.
"Đáng giận, hỗn đản liều lĩnh này…" Mễ Cách nguyên soái nhìn Diệp Phong, trong lòng phẫn nộ, nhìn hắn không có lập tức động thủ, cũng chẳng muốn cùng hắn làm cái chuyện đả đấu vô nghĩa, trực tiếp vận hành toàn thân cuồng sa đấu khí, manh động một tiếng, sử ra tuyệt chiêu "cuồng sa phẫn nộ của cự nhân"
Cuồng sa đấu khí mãnh liệt cuồn cuộn, cùng thân hình lùn tịt của gã làm trung tâm bốc lên lan ra, kéo theo quanh gã thổ nguyên tố cùng xao động theo. Đất đá trên mặt đất đột ngột vỡ vụn bay lên, dần dần bao vây gã, lấy hình dáng gã làm bản mẫu hình thành một người cầm chùy khổng lồ cao đạt hai mươi thước, nhảy về hướng Diệp Phong đối diện, vung chùy mãnh liệt đập xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"A! Không tệ, không tệ. Tuyệt chiêu hùng vĩ tráng lệ, đáng tiếc có điểm hoa mĩ mà không có thật, xem lão tử phá tuyệt chiêu của ngươi!"
Diệp Phong vẫn luôn tĩnh lặng nhìn Mễ Cách ra chiêu, mắt thấy đất cát hình thành người khổng lồ vung chuy nện đến, cười lạnh một tiếng, đạp lưng Thánh Ma mượn lực xuất chiêu, tay phải kiếm chỉ vào vị trí đan điền của cuồng sa cự nhân, vận công tăng sức mạnh, thân hình giống như một đạo bạch quang, mang theo kình phong gào thét, vèo một tiếng, trong nháy mắt xuyên vào cự lí không dài của đan điền cự nhân!
Tất cả mọi người trong chiến trường đã thấy Mễ Cách xuất ra tuyệt chiêu, đều hiện ra thần sắc giật mình lo lắng, mắt thấy Diệp Phong bị công kích như một đạo quang mang nhanh chóng xuyên vào đan điền cự nhân. Tất cả trợn mắt lên, chờ đợi xem kết quả!
Trận trận vang lên tiếng bụi cát bay rơi lả tả, đất đá ở trung tâm đan điền cự nhân bắt đầu tan rã, dần dần khiến mọi người ở chiến trường thấy được tình huống bên trong, chỉ thấy thân hình Diệp Phong sau khi xuyên vào vị trí đan điền vẫn bảo trì như cũ tư thế cúi người bắn về phía trước, Quang Minh thánh kiếm ở tay phải cắm ở ngực phải của Mễ Cách, thần tình là nụ cười thắng lợi!
Theo lý thuyết lọa tình huống này lưu manh công tước đã thắng, nhưng lúc này mọi người lại thấy được một bộ tình hình cổ quái, nguyên soái Mễ Cách tay phải gắt gao cầm lấy trước ngực Quang Minh thánh kiếm, trên mặt tràn ngập nụ cười đắc ý, tay trái đột nhiên từ sau lưng lấy ra một quyển chuyển ma pháp, nhanh chóng thả ra!
"Trời đấy, ngươi a, nguyên lai muốn giở trò ám toán!"
Diệp Phong mặc dù không biết quyển trục trong tay Mễ Cách là cái gì, nhưng nhìn Mễ Cách khuôn mặt tươi cười kia. Diệp Phong dùng trí cũng biết quyển trục nhất định đối với hắn không có lợi, bởi vậy cười cợt một tiếng, tay phải nhanh chóng rút ra Quang Minh thánh kiếm, nhấc chân đá giữa đầu lâu của Mễ Cách, muốn đạp cho gã bay đi, bứt ra muốn tránh người đi!
Song, hắn bị Mễ Cách đoán ra, khi thân thể ngã bay thì dùng hết một tia kình lực cuối cùng, mang ma pháp quyển trục nhưng khi đến bên người hắn. Ma pháp của quyển trục đã khởi động lúc này bộc phát.
Thoáng chốc, bạch mang chói mắt hiện lên, Diệp Phong hét ra một tiếng hét kinh hãi, cả người đột nhiên từ trong không trung biến mất vô ảnh vô tung, chỉ còn lại có ma pháp quyển trục chậm rãi bay xuống phía dưới.
"Ha ha ha, ta thành công rồi, Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ. ngươi mặc dù có thể giết chết ta, nhưng ngươi sẽ không biết được vị trí của truyện tống quyển trục. Cầu cho ngươi không bị truyện tống đến minh giới, ha ha ha..ách…phốc" Mễ Cách bị trọng thương ở ngực phải và đầu, thân hình đồng thời rơi xuống phía dưới, phát ra một trận trận cười to trả thù kinh người, phun ra một ngụm máu tươi, mỉm cười mà chết. Đại địa thương ưng mất đi sự trói buộc của chủ nhân, lập tức giương cánh rời đi.
"Vị tri truyện tống quyển trục?? Không, sẽ không, sẽ không như vậy, Lôi Ân…Lôi Ân… Lôi Ân!!!" Mộng Hinh nghe Mễ Cách cười to, yêu kiều la to bi thương hoảng sợ, giống như nổi điên chém giết vượt qua vòng vây của kim ưng kị sĩ, nhằm phía quyển trục đang rơi xuống!
Vị tri quyển trục, một loại quyển trụ chế tạo truyện tống. Người không có chuẩn bị truyện tống điểm, thì nó sẽ là đồ thất bại, một khi sử dụng sẽ không thể đoán trước sẽ bị dịch chuyển đến địa phương nào.
So với sự hoảng sợ điên cuồng của Mộng Hinh, Phỉ Phỉ và Tuyết Lị cũng đều khẩn trương lo lắng rưng rưng nước mắt nhằm hướng quyển trục bay đến, trong lòng cực độ sợ hãi nam nhân của các nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Ải nhân đáng chết, ta phải biến tên rác rưởi ngươi mà thành ngàn mảnh!" Kiệt Nã Tư gần như gầm lên rít gào điên cuồng, thúc giục Quang Minh bạch vũ vương, hướng tới thi thể Mễ Cách xông đến.
Phần lớn thành viên của Bạch điêu xạ thủ đoàn và hỏa thương xạ thủ đoàn cũng đều phần nộ mắng to không ngớt, đi theo trưởng đoàn phóng đi, chỉ còn lại Lạp Phỉ Nhĩ vạn phần lo lắng, dẫn theo long ưng kị sĩ ngăn chặn hồng ưng chiến sĩ.
"Bối Khắc, ngươi có thể cảm giác được sự tồn tại của Lôi Ân đại nhân không?" Tiểu Hắc chi chi từ trên lưng rồng nhảy xuống, Hắc Ám chúc tính Lạc Kì, hướng tới Quang Minh chúc tính Bối Khắc nghi hoặc hỏi.
"À, cảm giác không được, nhưng mà khế ước của chúng ta không có giải trừ, điều đó chứng minh Lôi Ân đại nhân không có nguy hiểm tính mạng!" Bối Khắc trầm tư trả lời, cúi người nhằm về phía vị tri quyển trục.
So với sự phẫn nộ của Mộng Hinh, Phỉ Phỉ, Tuyết Lị cùng với bọn người của Tư Lực đoàn, ải nhân kỵ sĩ của kim ưng kị sĩ đoàn mắt thấy Mễ Cách nguyên soái bị giết, cũng phẫn nộ hét lớn, hướng phía địch nhân của Mễ Cách nguyên soái đánh tới!
"Không xong, cái quyển trục kia của Mễ Cách hình như là có công dụng dịch chuyển. Lôi Ân thất tung rồi, ngàn vạn lần đừng là vị tri quyển trục a!" Phía đông hơn mười dặm, bạch hồ mĩ nhân Nguyệt Doanh thông qua kính viễn vọng đã nhìn thấy Diệp Phong biến mất, trong miệng thầm thì cô cô lo âu, lo rằng nếu Diệp Phong xảy ra chuyện gì, nàng mất đi cơ hội tìm hoàng kim sư vương báo thù!
Diệp Phong biến mất, chỉ có mọi người Tư Lược đoàn có quan hệ với hắn lo lắng. Đối với bộ đội dực nhân ảnh hưởng không phải rất lớn. Nhưng mà Mễ Cách bị giết đối với thú ải liên quân có thể là sự đả kích trí mạng, cộng thêm Ước Hàn nguyên soái, nhìn chuẩn thời cơ, dẫn theo dực nhân bộ đội mãnh liệt phản công. Quan chỉ huy, thú nhân nguyên soái Khố Lạc lập tức cảm thấy áp lực gia tăng, lo lắng chỉ huy bộ đội ổn định tác chiến!
"Thập tự truy hồn trảm"
Một tiếng hét vang lên, giống như trong đan thiêu, của Áo Ni Khắc. Gã thừa dịp Nộ Nham phân tâm chú ý đến thú nhân bộ đội, nhanh chóng vọt tới phái trước Nộ Nham, đánh ra tuyệt chiểu thập tự truy hồn trảm, kiếm khí hình chữ thập lớn mạnh mẽ chói mắt, trong nháy mắt chém ra, muốn nổ chết Nộ Nham!
Không xong….Nộ Nham phân tâm không để ý, thấy thế kinh hãi, mắt thấy đã không kịp tránh tránh, nghiến răng hạ quyết tâm, dùng tất cả lực lượng, đưa lang nha bổng trong tay hướng tới Áo Ni Khắc đánh ra. Đại địa cự phúc ở lúc này đã phóng ra một kết giới thổ hệ che chắn.
Nộ Nham chỉ dựa vào thân hình lực lưỡng và tốc độ là có thể chống lại cửu gia cường giả, do đó có thể tưởng tượng mà ra, lang nha bổng được cuồng luân phóng ra, lập tức mang cự hình kiếm khí xé rách một miếng, từ trong xuyên ra ngoài, đánh chính giữa hạ âm của Áo Ni Khắc không kịp tránh. Áo Ni Khắc đau đến kinh hô phẫn nộ kêu lên, nhanh chóng lui về phía sau. Cùng lúc đó, màng chắn thổ hệ cũng không có thể tránh cho bị cự thập kiếm khí xé rách, làm Nộ Nham phát nổ.
So với Áo Ni Khắc còn có thể phi hành với Nộ Nham không có đấu khí hộ thể, dù sao chỉ là thân thể huyết nhục, đối mặt với kiếm khí cường hãn của Áo Ni Khắc này, nhất thời thân thể bị nghiền nát nổ tung mà chết. Cùng với hắn là đại địa cự phúc cũng không tránh khỏi vận rủi hồn về minh giới.
"Nộ Nham!" Thú nhân nguyên soái Khố Lạc, mắt thấy Nộ Nham bị giết, ngẩng đầu phát ra tiếng kêu phần nộ. Phần đông thú nhân chiến sĩ thấy đệ nhất dũng sĩ của bọn họ đều bị giết, sĩ khí càng thêm suy sụp, bị dực nhân bộ đội tấn công mà cuống quít bại lui!
Bên kia, cũng tồn tại sự phẫn nộ trong bạch điêu xạ thủ, hỏa thương xạ thủ đối với kim ưng kị sĩ, cùng triển khai chém giết kịch liệt. Rất hiển nhiên bạch điêu xạ thủ và hỏa thương xạ thủ đều là công kích từ xa, hơn nữa nhân số đông hơn, kim ưng kị sĩ căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, bị băn giết liên tục kêu thảm thiết ngã xuống mặt đất.
"Lôi Ân…chàng ở đâu…chàng có việc gì không…" Mộng Hinh đón được quyển trục, xem xét đó quả thậy là vị tri truyện tống quyển trục chỉ dùng một lần. Thân thể mềm mại run lên nhìn tình nhân trong này. Từ trong mắt nàng sự tức giận quyển trục biến mất, trong mắt phượng chảy ra giót nước mắt lo lắng, sợ hãi tình nhân có nguy hiểm.
"Mộng Hinh…"Phỉ Phỉ cưỡi Tật phong cự dực điêu bay đến trước mặt Liệt dương bất tử điểu, mắt rưng rưng nước nhìn thê tử chánh thức của tình lang, nước mắt trong suốt cũng theo đó chảy ra. Lưu manh hầu tử Tiểu Hắc, nhảy đến trên vai Mộng Hinh, nhìn nàng và Phỉ Phỉ, chỉ ngô vài tiếng ngoan ngoãn không dám hồ nháo.
Bởi vì thời gian ngắn ngủi, Diệp Phong không có thể Tuyết Lị giới thiệu cho Phỉ Phỉ, cùng là tình phụ, chỉ có cho Lộ Lộ và Nguyệt Nhi biết quan hê của hắn và Tuyết Lị. Do vậy Tuyết Lị bay đến trước mặt, cũng không biết phải như thế nào cùng nhị nữ mở lời, chỉ có thể lo lắng suông, trong đầu nghĩ tình nhân sơ luyến của nàng, trong lòng là vừa nôn nóng vừa sợ hãi.
"Các người không cần lo lắng, khế ước của chúng ta không có bị giải trừ, Lôi Ân đại nhân không có bị nguy hiểm đến tánh mạng. Bất quá chúng ta không thể cùng ngài khai thông, không chừng ngài đang hôn mê!" Bối Khắc và Lạc Kì bay đến trên đầu ba vị mĩ nữ, trước sau mở miệng an ủi.
Tam nữ nghe Bối Khắc và Lạc Kì nói xong, trong lòng giống như nắm được cỏ cứu mạng có ổn định hơi chút. Mộng Hinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn binh tướng của thú ải liên quân: "Hỗn đản, đều là hỗn đản các ngươi này. Nếu không có các ngươi, Lôi Ân sẽ không đến nơi này, lại càng sẽ không phát sinh cái sự tình này. Hôm nay các ngươi đều đừng nghĩ còn sống rời khỏi!" Nói xong, nàng cao giọng đối với thanh viên Tư Lược đoàn hạ lệnh nói: "Cho bọn chúng nổ chết hết cho ta!"
"Vâng!" Thành viên của ba đại phi hành bộ đội Tư Lược đoàn, lần đầu chứng kiến Mộng Hinh phu nhân phát hỏa, lập tức hết thảy lĩnh mệnh. Các bộ phận trung đội trưởng có không gian trang bị, bắt đầu nhanh nhẹn cấp phát tạc đạn cho thuộc hạ, sau khi châm cho sắp nổ, dùng sức ném về hướng không quân địch quân, khi tạc đạn tiếp cận mục tiêu, vừa vặn đến thời gian phát nổ, sinh ra tiếng bạo phá ầm ầm cao vút, mang địch quân chạy toán loạn kinh hô ra tứ phía.
Công tước đại nhân chẳng biết bị dịch chuyển đi địa phương nào, thành viên Tư Lược đoàn đối xử với binh tướng thú ải liên quân, tất nhiên sẽ không từ tâm mà nương tay. Tất cả truy đuổi địch binh điên cuồng tràn ngập tiếng nổ. Mộng Hinh, Phỉ Phỉ, Tuyết Lị, Tiểu Hắc, Thánh Ma cũng đều theo đó sát nhập vào chiến đoàn, hơn nữa Ước Hàn công tước suất lĩnh dực nhân bộ đội. Hai mặt quần công, nhất thời mang thú ải liên quân giết đi, tràn ngập nguy hiểm, số lượng tử vong gia tăng rất nhanh.
Khố Lạc nguyên soái chứng kiến tình huống này, không biết làm thế nào, chỉ phải kêu gọi bộ đội lui lại. Song Mộng Hinh cùng mọi người của Tư Lược đoàn căn băn không buông tha bọn chúng, cộng thêm Ước Hàn nguyên soái cũng ôm suy nghĩ sẵn sàng tiêu diệt bọn chúng, một trường triệt để truy sát nổ ra!
Cùng lúc đó, bộ đội chủ lực còn lại của Tư Lược đoàn, vừa mới đoạt xong doanh trại của thú ải liên quân, chẳng biết Diệp Phong mất đi tung tích, đang vui mừng a a thu hoạch chiến lợi phẩm!
/240
|