Lưu Manh Lão Sư

Chương 374: Các Ngươi Gọi Là Chó N....

/1969


Trần Thiên Minh và Tiểu Tô chậm rãi đi từ chỗ đặt món văn vật đầu tiên mà lúc xoát đến bàn cuối cùng, nhưng mà lại không phát hiện ra tên đưa thức ăn nhanh kia. Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên trên nhìn, cũng không có ai ở đó cả.

“Kỳ quái, người đi đâu nhỉ?” Trong lòng Trần Thiên Minh thầm nghi hoặc.

Đột nhiên, Trần Thiên Minh phát hiện bên kia có một bộ quần áo có hình ‘Tiệm thức ăn nhanh’. Trần Thiên Minh vội chạy lại, thấy đó chính là quần áo của người vừa đưa cơm.

“Lão đại, người kia hình như cởi quần áo vứt đây? Chẳng lẽ hắn không mặc quần áo sao?”

Tiểu Tô thấy Trần Thiên Minh chạy tới, vì thế hắn cũng chạy theo. Đến khi nhìn thấy Trần Thiên Minh nhặt bộ quần áo kia lên, hắn không tự chủ được hỏi.

“Đúng vậy, hắn tại sao lại cởi quần áo vứt đây? Chẳng lẽ người này có yêu pháp, cởi quần áo là có thể ra ngoài ra? Hay là hắn có ẩn thân thuật, cởi quần áo ra mọi người sẽ không nhìn thấy hắn, thế là hắn có thể ra ngoài.”

Trần Thiên Minh lầm bà lầm bầm, có vẻ trả lời cho Tiểu Tô.

Trần Thiên Minh không khỏi nhớ đến một bộ phim khoa học viễn tưởng trước kia đã xem, nhân vật chính trong đó mặc quần áo thì không ẩn thân được, nhưng chỉ cần cởi quần áo ra là không ai nhìn thấy nữa.

Nhưng mà lạ ở chỗ đây chỉ có cái áo, không có quần, vậy nếu ẩn thân thì người này phải cởi cả quần trong quần ngoài ra chứ?

Chẳng lẽ người kia không mặc quần và quần lót? Không! Trong lòng Trần Thiên Minh tự phản bác, người kia đi vào rõ ràng là mặc quần, hình như còn là quần màu đỏ, Trần Thiên Minh còn tưởng đây là quần đồng phục của nhà hàng.

Màu đỏ? Trong lòng Trần Thiên Minh chợt động, bởi vì hắn nghĩ đến Ninja của Mộc Nhật quốc.

Ninja Mộc Nhật quốc, trong truyền thuyết nói là có thể phi diêm tẩu bích, đi trên cát không có tiếng vang; có thể nín thở trong nước năm phút, dùng dụng cụ đặc thù có thể ở trong nước đến một ngày, chẳng lẽ người vừa rồi là Ninja Mộc Nhật quốc, đang ẩn núp trong đại sảnh?

Nhưng mà sao hắn lại cởi áo ra, mà lại không cởi cái quần màu đỏ kia? Màu đỏ? Trần Thiên Minh vừa nghĩ vừa nhìn vách từơng triển lãm, bởi vì trong ấn tượng của hắn thì vách tường ở đây là màu đỏ, cho nên, hắn nhìn lại một chút, quả nhiên, đúng là tường màu đỏ, giống hệt màu cái quần của người kia.

Mà khẳng định là áo trong của tên kia cũng màu đỏ này, vì để mê hoặc ngừơi khác, hắn mặc một trang phục của phục vụ thức ăn nhanh, sau khi trộm được Kính Tây Thi liền cởi áo ra, toàn thân quần áo màu đỏ dễ ẩn trốn hơn.

Trần Thiên Minh kêu lên với Tiểu Tô: “Tiểu Tô, chú lưu ý một chút đến vách tường màu đỏ bên cạnh, xem có chỗ nào khác thường không. Tên này có thể là Ninja của Mộc Nhật quốc, năng lực ẩn nấp rất mạnh mẽ, cẩn thận xem hắn có thể lẫn với màu tường không.”

Trần Thiên Minh mấy ngày nay rất chú tâm vào tư liệu của đám Mộc Nhật quốc này, hắn biết nhẫn thuật của đám Ninja này rất lợi hại,

Ninja lợi hại chính là từ nhỏ đã được huấn luyện kỹ năm dạng là thằng bằng, linh mẫn, lực lượng, kiên trì và kỹ xảo đặc thù. Từ tinh thần đến thân thể đám người này đều vượt xa người thường, có thể nói là nghị lực siêu việt sức chịu đựng cao, lực chiến đấu mạnh.

Vì thế, Trần Thiên Minh cẩn thận kiểm tra kỹ vách tường. Khi hắn nhìn đến một chỗ tiếp giáp giữa vách tường và đỉnh trần, hắn thấy có chút đặc biệt. Nếu theo lý mà nói nói thì chỗ nhỏ như vậy đến cả trẻ con còn không trốn được nữa là người lớn.

Chẳng qua, Trần Thiên Minh không cho là vậy, bởi vì Ninja đều được trải qua huấn luyện đặc thù, thân thể khác hẳn với đám thường nhân, càng là những việc không có khả năng bọn họ lại có thể làm được.

Trong truyền thuyết có một Ninja kiệt xuất, vì ám sát một quan viên chính phủ khác hắn từng trốn trong hồ nước không ăn không uống năm ngày đêm để chờ cơ hội ám sát tốt nhất, cuối cùng đã giết được quan viên kia. Vì thế, Trần Thiên Minh đặc biệt rất chú ý đến Ninja.

Vì thế, Trần Thiên Minh cố ý lên tiếng: “Ha ha, ngươi đừng tưởng là trốn ở trên thì ta không nhìn thấy nha.”

Nói xong, Trần Thiên Minh đánh một chưởng về chỗ hơi đặc biệt kia. Mà bởi vì là chiêu thử thế nên Trần Thiên Minh cũng không dùng nhiều nội lực lắm.

Ngay lúc Trần Thiên Minh đánh ra một chưởng kia, ở nơi đặc biệt bỗng bay ra một cái bóng màu đỏ, lúc cái bóng này sắp hạ xuống đất nó bỗng biến lớn thành một người bình thường.

Trần Thiên Minh nhìn người trước mặt, chỉ thấy toàn thân đều màu đỏ, ngay cả mặt cũng đỏ, có thể là lúc hắn trốn, đã tự vẽ đỏ mặt mình.

“Không ngờ được ta đã trốn kỹ như vậy, thế mà vẫn bị ngươi phát hiện.”

Người kia nói chính là tiếng nước Z. Nếu không phải là Trần Thiên Minh đã đoán chắc hắn là Ninja Mộc Nhật quốc, chắc là đã coi hắn là người mình rồi.

“Ha ha, ta vừa rồi mới chỉ hoài nghi nên thử thế thôi, nếu không thì ta đã đánh mà không báo trước rồi, ta còn tưởng là ngươi không có ở đó chứ.” Trần Thiên Minh cười phá lên.

“Cái gì? Ngươi thử ta sao?” Người kia kinh ngạc nói.

Trần Thiên Minh gật đầu, đáp: “Đúng vậy, ngươi là Ninja Mộc Nhật quốc cũng dám trộm Kính Tây Thi sao?”

Tên kia càng kinh ngạc hơn, nói: “Ngươi, ngươi làm sao biết ta là Ninja Mộc Nhật quốc?”

“Ta đương nhiên là biết, người vừa rồi lúc dùng thân pháp hạ xuống là một điểm, lại còn cả việc người có thể rút nhỏ cơ thể lại là hai, loại chuyện này chỉ có đám biến thái các ngươi mới làm được thôi.”

Trần Thiên Minh trào phùng nhìn tên Ninja kia nói.

Tên Ninja cũng không nói gì, chỉ dùng mắt đánh giá hoàn cảnh chung quanh, hình như muốn đào tẩu.

Trần Thiên Minh bấm thiết bị liên lạc, sau đó nói với tên Ninja:

“Chó N..., mày không trốn thoát đâu, mặc dù mày võ công không tồi, nhưng mà muốn chạy thì đúng là ngu còn mơ.”

Tên Ninja nhìn Trần Thiên Minh một cách khó hiểu, hỏi:

“Chó N...? Ngươi đang gọi ai vậy? Ta không phải tên Chó N....”

Mặc dù tên Ninja này biết ngôn ngữ của nước Z, nhưng mà một số từ hắn không hiểu.

“Chó Nhật chính là gọi các người, người nước Z chúng ta đều gọi người Mộc Nhật quốc như vậy, đều gọi là Chó N...?”

Trần Thiên Minh thấy tên Ninja không hiểu, vì thế ‘hảo tâm’ chỉ bảo cho hắn.

“Ồ, ta biết rồi.” Ninja gật đầu, nói.

Trần Thiên Minh nhìn Ninja nói: “Mày có phải là trộm được chìa khóa của Mã Bân, sau đó lại lấy được chìa khóa trên người nữ cảnh sát kia để mở hộp, rồi lấy Kính Tây Thi đi, bỏ vào đó một cái kính giả.”

“Đúng.” Ninja gật đầu, nói.

“Vậy mày trước kia có phải đã từng tới đây, nhìn thấy vách tường có màu đỏ, sau đó chuẩn bị sẵn quần áo để ẩn nấp không?” Trần Thiên Minh tiếp tục hỏi.

“Đúng, không ngờ được là người lại thông minh như vậy.” Ninja kia khinh thường nói.

Trần Thiên Minh vừa nghe thấy tên Ninja này mắng mình, hắn tức giận nói:

“Chó N..., đừng tưởng là chúng mày giỏi, nhưng mà trong mắt tao, chúng mày chỉ là một đống ‘SH*T’. Giờ, tao cho mày biết thế nào là lợi hại.”

Nói xong, Trần Thiên Minh vận nội lực, chuẩn bị công kích Ninja kia.

Tên Ninja thấy Trần Thiên Minh chuẩn bị xuống tay với mình, hắn cũng vận nội lực, chuẩn bị ứng chiến.

Vì không muốn Kính Tây Thi bị phá hỏng, Trần Thiên Minh cũng không có xuống tay nặng luôn, hắn vận năm thành công lực, sử dụng chiêu Phật Quang Phổ Chiếu, nhất thời, từ trong tay của Trần Thiên Minh phát ra hai luồng như phong, bao phủ tên Ninja kia.

Ninja vội vàng xoay người, thân pháp nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó cũng dùng hai chưởng chứa ám kình đẩy ra ngoài, cùng giao kích với chưởng của Trần Thiên Minh.

“Ầm” một tiếng, mặc dù là tên Ninja này có thể đánh tan chưởng phong của Trần Thiên Minh, nhưng hắn cũng phải lui hai bước.

“Chó N..., tao bây giờ sẽ cho mày một con đường sống nếu như mày giao

Kính Tây Thi ra đây, còn không, vậy thì mày xác định hôm nay chết đây đi.” Trần Thiên Minh cố ý thở dài một hơi nói.

Kỳ thật Trần Thiên Minh không phải là thương xót tên Ninja này, chỉ là vì Kính Tây Thi còn trong tay nó, Trần Thiên Minh sợ bức nó quá nó lại hủy kính, vậy thì được chẳng bằng mất.

“Hừ, xem chiêu.” Ninja quát lên một tiếng, sau đó lấy chưởng hóa đao thân thể như tía chớp chém về phía Trần Thiên Minh. Bàn tay hắn giờ sắc bén như đao thế công mãnh liệt, có vẻ rất đáng sợ.

Mặc dù thế công của Ninja này lợi hại, nhưng mà trong mắt Trần Thiên Minh lại kém quá xa, Trần Thiên Minh chỉ giờ một chưởng lên dùng chiêu Khí Hoành Tần Lĩnh, một đạo kình phong đã đánh về phía Ninja.

Ninja chỉ cảm thấy chưởng tới của Trần Thiên Minh vừa nhanh vừa mạnh, hắn có muốn tránh cũng không tránh được, vì thế chẳng còn cách nào là phải đối chưởng với Trần Thiên Minh.

Bởi vì nội lực của tên Ninja có khác biệt nhất định với nội lực của Trần Thiên Minh, vì thế, mặc dù nội lực của hai người va chạm, nhưng nội lực của Trần Thiên Minh vẫn bị chưởng của Ninja đánh tan.

Tên Ninja biết mình không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh, vì thế, hai chân hắn bật nhảy muốn phi về phía đám Lâm Quốc, vì thế, Trần Thiên Minh vội nói:

“A Quốc, đây là Ninja Mộc Nhật quốc võ công rất cao, chú cùng Tiểu Ỷ liên tục đối phó hắn nhất định phải dùng toàn lực.”

Lúc Trần Thiên Minh vừa dứt lời, tên Ninja kia đã đến bên Lâm Quốc, đánh ra hai chưởng về phía Lâm Quốc và Chiêm Ỷ. Mà hai người này cũng không chút chậm trễ, đều vận toàn thân công lực đánh với Ninja, nhất thời, bóng người nhoáng lên bọn họ đã bắt đầu đánh nhau.

Tay chân Lâm Quốc đều được sử dụng, đánh ra chiêu Hỗn Long Đoạt Châu vô

cùng sống động, nhưng vì hắn sợ ảnh hưởng đến Kính Tây Thi, thế nên chiêu này của Lâm Quốc định đánh vào đầu tên Ninja. Chân hắn bước lên tay phải giơ ra trước, kình phong mạnh mẽ hữu lực, công thẳng Ninja.

Mặc dù Chiêm Ỷ võ công không cao như Lâm Quốc, hơn nữa đây là lần đầu

hắn đánh cùng địch nhân, thế nhưng hắn cũng không chút khiếp sợ, chuyên

môn công kích hạ bàn của tên Ninja. Chỉ thấy hai tay Chiêm Ỷ không ngừng đánh về trước, dùng chiêu Hỗn Hãi Trầm Sa trong Hỗn Nguyên Công vô cùng nhuần nhuyễn.

Mà tên Ninja thì ỷ vào khinh công linh hoạt cùng nội lực của mình, một mặt né tránh công kích của Lâm Quốc và Chiêm Ỷ, một mặt phản kích. Chẳng qua, Ninja này càng đánh càng kinh hãi, hắn không ngờ hai người canh cửa võ công cũng cao như vậy, đánh với mình khó phân cao thấp.

Lúc này, Trần Thiên Minh và Tiểu Tô đã chạy qua, Trần Thiên Minh đánh chưởng về sau lưng Ninja, vì bộ vị này thường người ta không để đồ vậy, thế nên Trần Thiên Minh đoán tên Ninja này sẽ không để Kính Tây Thi ở sau lưng.

Ninja thấy Trần Thiên Minh muốn đánh vào lưng hắn, hiện giờ, hắn đang ba mặt gặp địch, vì thế lập tức lăn tròn mấy vòng trên mặt đất, tránh khỏi công kích của Trần Thiên Minh.

“M, quả nhiên gọi là Chó N... cấm có sai, chiêu này của chúng mày chính là kêu ‘Chó N... biến’ đây, trông chật vật như vậy, rất có phong phạm của loài chó.” Trần Thiên Minh cười lên ha hả.

“Chó N*, tao nói lại lần cuối, mày đưa kính trả tao , tao thả mày, nếu không mày đi chết đi.”

“Các ngươi có giữ lời không?” Ninja kia thở hổn hển nói.


/1969

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status