Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 483: Vây săn bắt đầu (2)

/803



Nếu nói việc giết Triệu Nhã Nhu không có phiền toái gì thì trăm phần trăm Diệp Lãng sẽ giết nàng bởi với hắn mà nói, sự tồn tại của nàng là một sự uy hiếp với mình. Tuy bình thường hắn mơ mơ màng màng nhưng hắn vẫn rất rõ điều này.

Cũng vì vậy hắn mới cải trang, nếu không lấy tính cách của hắn đã sớm trực tiếp đi vào, đồng thời hắn cũng không muốn Triệu Nhã Nhu có cơ hội nhìn thấy mình, bởi vậy khi thấy Triệu Nhã Nhu thì hắn liền trốn ngay.

Giống như hiện tại...

"Trốn!"

Khi Diệp Lãng phát hiện Lý Nguyệt tựa hồ đang tìm cái gì, ngay khi Lý Nguyệt có thể đảo mắt đến mình, hắn liền tránh trong đám người, làm cho Lý Nguyệt thất vọng quay về.

"Chẳng lẽ hắn còn chưa tới sao?" Lý Nguyệt lẩm bầm nói, trên mặt lơ đãng lộ ra một tia mất mác.

"Sao vậy Lý Nguyệt giáo úy?" Triệu Nhã Nhu thuận miệng hỏi, tựa hồ cũng không để ý lắm. Bất quá người có thể làm nàng hỏi đến cơ hồ không có, Lý Nguyệt có thể được nàng "không thèm, để ỳ" hỏi cũng coi như rất khó rồi.

Có người đồn rằng tựa hồ Triệu Nhã Nhu cũng có chút chiếu cố một cách đặc thù với Lý Nguyệt, không biết là vì quan hệ của Lý gia hay vì Lý Nguyệt và nàng mỗi người một vẻ...

Có lẽ, chỉ là có lẽ thôi nhé, là vì Lý Nguyệt từng cự tuyệt qua Diệp Lãng...

"Không có gì..." Lý Nguyệt hồi đáp, sao nàng có thể nói mình đang đợi một người, một thiếu niên khác phái được.

Nếu chuyện này bị người khác biết thì nhất định sẽ làm toàn thành oanh động, ai cũng biết tính cách của Lý Nguyệt, biết thái độ trước giờ của nàng với người khác phái.

"Ừ..." Triệu Nhã Nhu cũng không truy vấn, nàng có thể tùy tiện hỏi đã rất khó rồi, chuyện làm nàng hứng thú thì tìm khắp thiên hạ cũng không có mấy.

ở bên kia, khi Diệp Lãng trốn đi, Lãnh Huyết Ngũ cảm thấy có điểm kỳ quái, lại hỏi: "Ngươi đang làm gì?"

"Trốn đi, ta sợ bị Lý Nguyệt nhìn thấy." Diệp Lãng hồi đáp.

"Tiểu đầu đất, ngươi đừng quên ngươi đến đây để làm gì!" Lãnh Huyết Ngũ nhắc nhở.

"Ta đến tán Lý Nguyệt!" Diệp Lãng lập tức hồi đáp.

"Nếu đã như vậy thì sao ngươi còn tránh nàng, bị nàng nhìn thấy thì đã sao, ta biết ngươi sợ gặp mặt với Triệu Nhã Nhu nhưng chắc hắn nàng sẽ không bắt Lý Nguyệt mang ngươi tới, nàng lại không biết ngươi, không có hứng thú với ngươi!" Lãnh Huyết Ngũ âm thẩm nói với

Diệp Lãng.

Đúng như lời nàng, Triệu Nhã Nhu thân là tôn sư một quốc gia, sao lại có rảnh rỗi đến nỗi đi nhìn xem đối tượng kết giao của thủ hạ, thậm chí ngay cả hỏi cũng khó nữa là.

"Ta biết, nhưng ta sợ vạn nhất vì Lý Nguyệt, nữ nhân biến thái kia đột nhiên nhìn về phía ta thì không hay ho." Diệp Lãng trả lời.

"Nhìn về phía ngươi thì sao vậy, chẳng lẽ liếc mắt một cái thì nàng có thể nhận ra sao?" Lãnh Huyết Ngũ rất không thèm để ý nói, Diệp Lãng bây giờ thì cho dù là người quen thuộc cũng khó mà nhận ra.

"Chẳng lẽ ngươi và nàng rất quen thuộc sao?" Lãnh Huyết Ngũ lại hỏi, nàng vẫn cảm thấy quan hệ giữa hai người không đơn giản như vậy.

"Không quen, quả thật ta với nàng rất không quen!" Diệp Lãng lập tức phủ định, trong trí nhớ của hắn thì quả thật mình không quen với Triệu Nhã Nhu, trước đây chơi chung một thời gian ngắn, sau khi lớn lên cũng chỉ gặp qua hai lần, không, tính thêm lần này nữa là ba.

"Nếu đã không quen thì ngươi còn sợ cái gì?" Lãnh Huyết Ngũ tức giận hỏi.

"Ừ nhì, ta sợ cái gì?" Diệp Lãng cũng thấy kỳ quái, dường như mình cũng không nên sợ, cho dù bị Triệu Nhã Nhu nhìn thấy thì đã sao? Bây giờ cho dù lão mẹ đến đây cũng chưa chắc có thể nhận ra nữa là, Triệu Nhã Nhu sao có thể nhận ra?

Vì thế Diệp Lãng lại đi ra, bất quá lúc này hắn đi ra cũng không có hiệu quả bởi Lý Nguyệt đã không tìm nữa.

"Tiểu Ngũ, ngươi nói bây giờ ta bắn trộm có thể giết chết nàng không?" Diệp Lãng lôi kéo cung, cũng đặt tên lên, mà lúc này không ai chú ý động tác này của hắn bởi rất nhiều người ở đây đều làm như vậy.

Lần vây săn này đã sắp bắt đầu, rất nhiều người bây giờ còn đang điều chỉnh cung nỏ của mình, nhìn xem có sơ suất gì không, lúc này cơ hồ có thể nói là lần kiềm tra cuối cùng rồi.

Khi hoạt động vây săn bắt đầu thì không ai có cơ hội ra ngoài nữa, mà người ở ngoài cũng không được tiến vào, chỗ này sẽ bị phong bế lại, trừ phi có tình huống đặc thù xuất hiện hoặc là tự mình buông tha lần hoạt động này.

"Không chết được, ở chung quanh nàng có rất nhiều cao thủ giống ta." Lãnh Huyết Ngũ lãnh đạm nói.

Khi nàng nói phải ám sát Triệu Nhã Nhu thì cũng đã tìm hiểu tình huống, nàng phát hiện chung quanh Triệu Nhã Nhu có rất nhiều cao thủ âm thẩm bảo hộ, tất nhiên tuy đều là cao thủ nhưng cũng không có năng lực phát hiện sự tồn tại của nàng.

Năng lực của Lãnh Huyết Ngũ cao hơn bọn hắn không ít nhưng bọn hắn lại chiếm ưu thế về nhân số cho nên phải giết chết Triệu Nhã Nhu dưới sự bảo hộ của bọn hắn thì cơ hồ là nhiệm vụ bất khả thi.

Đây cũng là điều tất nhiên, nếu Hoàng Để Tường Không Để Quốc dễ dàng bị ám sát như vậy thì Triệu Nhã Nhu đã sớm chết vài lần.

"Vậy nếu ta có thể giết nàng thì có phiền toái lắm không?" Diệp Lãng thuận miệng hỏi, tựa hồ hắn có biện pháp thu phục, cũng tựa hồ chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

"Không chỉ là phiền toái, lấy năng lực hiện tại của chúng ta thì rất khó chạy đi, hơn nữa mục đích lần này của ngươi cũng rất khó thực hiện." Lãnh Huyết Ngũ nói.

Có đôi khi giết người rất đơn giàn, cái khó là không để lại đấu vết và toàn thân trở ra, đó cũng là một phương diện trọng yếu mà Lãnh Huyết Ngũ lo lắng, những lần ám sát trước kia của nàng cơ hồ đều là không để lại dấu vết nên mới trở thành đại lục đệ nhất sát thủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status