Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 622: Không chê thiếu niên nghèo (1)

/803



- Các ngươi tiếp tục ứng tuyển, ta vào tìm phụ thân đại nhân, Diệp công tử, mời sang sảnh bên nghỉ ngơi, tiếp đón Diệp công tử nhé!

Gia chủ hiểu ra, liền lập tức đi tìm phụ thân thương lượng, có những việc, hắn phải hỏi phụ thân rồi mới quyết.

- Tỷ! Tỷ có biết cái gì là nửa miếng ngọc bội không? Tại sao đại bá lại căng thẳng như vậy?

Đại Tỷ có chút mê hoặc, tính huống này khiến nàng có chút không hiểu.

- Chuyện này, đi, chúng ta cùng phụ thân đi tìm ông nội!

Thiếu nữ xinh đẹp nhíu mày, sau đó kéo tay Đại Tỷ, cho dù Đại Tỷ muốn ở lại chế giễu Diệp Lãng cũng vẫn bị nàng cường hành kéo đi.

Đại Tỷ à, đừng tiếp cận hắn, để hắn chọn muội là phiền đấy!!

Thiếu nữ xinh đẹp thầm nghĩ, hình như nàng cũng biết về ước định, cho nên mới kéo Đại Tỷ rời đi, sợ Diệp Lãng để ý hai người, đợi hắn đưa ra yêu cầu, không lẽ hai tỷ muội nàng phải gả cho hắn sao?

- Các con đến rồi hả, tốt lắm, ta cũng muốn gọi các con ra!

Gia chủ nhìn thấy hai người Đại Tỷ ra ngoài, thở phào nhẹ nhõm, xem ra suy nghĩ của hắn cũng giống như thiếu nữ xinh đẹp, sợ Diệp Lãng để ý hai người.

Hắn không muốn gả người của Cáp Đức gia tộc cho một gã bình dân áo vải như Diệp Lãng, không một ai, rõ ràng, hắn có chút coi thường Diệp Lãng, hoặc cũng có thể nói, coi thường một đại diện của giới bình dân.

-??

Đại Tỷ có chút mơ hồ, không hiểu họ đang nói gì.

Rất nhanh, ba người đến chỗ ở của Mễ Căn, nói với Mễ Căn chuyện Diệp gia đưa ngọc bội đến.

Sau khi nghe được tin tức, Mễ Căn cũng có chút chấn động, hình như không nghĩ nó sẽ xảy ra, hắn vốn tưởng với tình hình của Diệp Thắng, sẽ không có người mang ngọc bội đến nữa.

Nhưng, nếu đã đến thì vẫn phải chuẩn bị đối diện, lập tức đi gặp Diệp Lãng.

Trên đường đến sảnh phụ, gia chủ đã thông khí với Mễ Căn, nói rõ suy nghĩ của mình, Mễ Căn cũng đồng ý điểm này, họ sẽ bù đắp cho Diệp gia ba điều kiện, để người của Diệp gia không còn phải lo lắng cái ăn cái mặc.

Nếu như muốn vào bộ môn quan trọng của đế quốc, họ cũng có thể tìm cách tiến cử!

Về phần hôn ước, thì cứ nghĩ cách từ chối, họ không muốn đen con cháu trong nhà gả cho một gia tộc lụi bại, cho dù là quý tộc, cũng là một quý tộc nghèo, họ không muốn nữ nhân trong nhà chịu khổ, quan trọng nhất là không muốn mất mặt với mọi người.

Mễ Căn cảm thấy có chút kì quái, người bạn cũ của mình rõ ràng đã như vậy, cũng chưa cầu xin mình điều gì, tại sao bây giờ lại cho ngươi đến? Nghĩ cho thế hệ sau sao?

- Nói trước, con tuyệt đối không gả cho tên ngốc đó đây, con người hắn vừa đáng ghét, vừa nghèo, vừa đần độn!

Sau khi nghe hết đầu đuôi câu chuyện, Đại Tỷ trực tiếp biểu đạt suy nghĩ của mình.

Nàng cũng nằm trong phạm vi lựa chọn của Diệp Lãng, nếu bị chọn, không biết gia tộc có từ bỏ nàng không, hi sinh hạnh phúc của mình để bảo vệ danh dự cho gia tộc.

Nàng tin, nếu như Diệp Lãng có kiên quyết đòi lấy một người, vậy thì ông nội nàng cũng chẳng biết làm gì, chỉ cần hắn tung tin, Cáp Đức gia tộc không biết giữ lời hứa, vậy thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Cáp Đức gia tộc.

Bây giờ Cáp Đức gia tộc đã là một trong những đại gia tộc lớn nhất của đế quốc, không thể để mất mặt như vậy!!

- Yên tâm, ta sẽ khiến hắn chọn ba điều kiện!

Gia chủ nói.

- Đừng làm khó người ra quá, nếu hắn không từ bỏ, vậy thì để hắn chọn một người trong nhà...

Mễ Căn nói.

- Phụ thân!

- Ông nội!

Sau câu nói này của Mễ Căn, phản ứng của ba người Đại Tỷ càng thêm cường liệt, sao có thể làm như vậy được.

- Ta chỉ nói để hắn chọn một người trong nhà, chứ có nói các ngươi đâu, đến lúc đó ta tuỳ tiện nhận một thị nữ làm cháu gái nuôi là được, dù sao hắn cũng phải cháu nội của Diệp Thắng.

Mễ Căn nói.

- Nói cũng phải!

Gia chủ gật đầu.

- Thì ra là vậy, làm con sợ muốn chết!

Đại Tỷ vỗ vỗ ngực.

-...

...

- Diệp Lãng, xin chào, ta chính là Mễ Căn!

Lúc bọn Mễ Căn đi vào, nhìn thấy Diệp Lãng đang ăn vụng điểm tâm trên bàn, nghe Mễ Căn nói, Diệp Lãng hình như mắc nghẹn.

- Khụ khụ...

Diệp Lãng vỗ vỗ ngực, cầm chung trà, uống mấy ngụm.

- Phì...

Đại Tỷ nhìn thấy Diệp Lãng như vậy, cảm thấy rất buồn cười, không kìm được phát ra tiếng, liền sau đó, nàng lại quay về vẻ lạnh nhạt ban đầu, giống như sợ Diệp Lãng để ý đến mình.

- Xin chào!

Diệp Lãng lễ phép chắp tay hành lễ.

Mễ Căn làm một động tác miễn lễ, sau đó nói tiếp:

- Diệp Lãng, ngươi có quan hệ gì với Diệp Thắng?

- Ta là họ hàng xa với lão đầu, lúc nhỏ được hắn dạy qua mấy năm kiếm pháp, sau đó phiêu bạt giang hồ, lần này đến thăm lão đầu thì hắn sắp chết, trước khi chết, hắn đưa thứ này cho ta, bảo giao lại cho ngươi, hoàn thành ước định giữa hai người!

Diệp Lãng tiện tay ném nửa miếng ngọc bội cho Mễ Căn.

Lão đầu? Nghe ra chẳng có chút tôn trọng trưởng bối gì cả, bình dân đúng là bình dân.

- Cái gì? Lão đầu Diệp Thắng chết rồi?

Mễ Căn chẳng buồn để ý đến cách xưng hô của Diệp Lãng, hắn chỉ nghe thấy câu "trước khi chết".

- Ừm!

Diệp Lãng gật gật đầu nói.

Mễ Căn trầm mặc mất một lúc, sau đó mới hỏi Diệp Lãng:

- Hắn có nói gì với ngươi không?

- Có chứ! Hắn bảo ta kế thừa tước vị của hắn, còn bảo ta hoàn thành ước định giữa hai người, nói trong số cháu gái ngươi người tên Hề Nhi rất không tệ, bảo ta lấy nàng!

Diệp Lãng trả lời thành thật.

-...

Thiếu nữ xinh đẹp sau khi nghe thấy câu này, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status