Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 652: Chứng bất lão (1)

/803



Thời gian trôi qua từng chút một, mọi người đều bắt đầu cảm thấy lo lắng, nhất là Tam công chúa và Ngải La hoàng đế, họ rất muốn xông vào bên trong, nhưng cái danh Diệp Lãng không cho họ làm vậy.

Vì vậy, họ chỉ biết đi đi lại lại trong viện tử, như kiến trên chảo nóng!

Nếu như để những người thân quen nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ cảm thấy rất kì cục, bởi vì hai người họ nổi tiếng trấn định, trời sập xuống cũng vẫn có thể ứng phó nhẹ nhàng.

Chỉ có thể chứng minh, vị trí của Tiểu công chúa trong lòng họ không hề thấp, nên mới khiến họ lo lắng như vậy!

- Phụ hoàng, Tam muội, hai người đang làm gì vậy?

Đại hoàng tử sau khi nhận được thông tin, cũng chạy đến, hắn cũng giống như Ngải La hoàng đế, cảm thấy sự tình có chút kì quặc, tại sao lại đột nhiên đến cung điện của Tiểu công chúa.

- Đợi người bên trong ra...

- Đợi ai?

- Diệp Lãng...

Tiếng Diệp Lãng này không phải trả lời Đại hoàng tử, bởi vì đúng lúc này, Diệp Lãng dắt tay một tiểu muội muội đi ra, tiểu muội muội hình như rất sợ mọi người, trốn sau lưng Diệp Lãng, chỉ lộ ra nửa con mắt len lén nhìn mọi người.

Tiểu muội muội mắt to, sáng lấp lánh, bộ dạng rất đáng yêu, giống như búp bê bằng sứ, khiến người ta không thể không yêu quý.

Tiểu muội muội này nhìn bên ngoài chỉ chừng tám tuổi, hoặc cũng có thể nhỏ hơn một chút!

Tiểu muội muội không cần nói chính là Tiểu công chúa, còn tại sao lại có tiểu hiện đó, tại sao lại nấp sau lưng Diệp Lãng thì mọi người không hiểu, không hiểu nhất là nhóm Ngải La hoàng đế, họ hiểu Tiểu công chúa nhất, biết Tiểu công chúa không bao giờ chịu lại gần người lạ, thậm chí đến họ cũng không thể lại gần.

Nhưng, Diệp Lãng mới chỉ tiếp xúc với nàng bao lâu, vậy mà nàng đã tỏ ra rất thân thiết với Diệp Lãng, hơn nữa còn coi hắn như thần bảo vệ của nàng.

Thực sự không thể tin nổi.

- Tiểu muội, muội sao vậy?

Tam công chúa hỏi.

Tiểu công chúa lắc lắc đầu, trốn sau lưng Diệp Lãng, nắm chặt gấu áo hắn.

- Diệp Lãng công tử, không biết tiểu nữ có vấn đề gì?

Ngải La hoàng đế trực tiếp hỏi Diệp Lãng.

Diệp Lãng nhíu mày, nói:

- Sức khoẻ nàng ấy hình như không có vấn đề gì!

Tam công chúa trầm mặc, không lẽ, đến hắn cũng nhìn không ra?

- Tất cả bác sĩ đều nói vậy, nhưng Diệp Lãng công tử, ngài biết tiểu nữ năm nay bao nhiêu tuổi không.

Ngải La hoàng đề có chút thất vọng, hắn cảm thấy Diệp Lãng cũng không có cách giải quyết vấn đề này.

- Ta biết, Tam công chúa có nói với ta, nàng ấy năm nay đã mười lăm tuổi.

Diệp Lãng bình tĩnh nói.

- Á...

Phi và các thiếu nữ phát ra một tiếng kinh hô, họ đều cảm thấy không thể như vậy, tiểu công chúa trông chỉ giống như một cô bé bảy tám tuổi, sao có thể mười lăm tuổi được.

Đừng nói bọn Phi, khi Diệp Lãng biết được chuyện này, hắn cũng giật mình không kém, tiểu công chúa trước mắt, đâu có giống như một thiếu nữ mười lăm tuổi, không lẽ là người lùn?

Cho nên, Diệp Lãng bắt đầu kiểm tra sức khoẻ Tiểu công chúa, nhưng càng kiểm tra, hắn càng đau đầu, Tiểu công chúa chẳng có vấn đề gì cả.

- Diệp Lãng, không lẽ ngươi cũng không có cách? Sao lại như vậy, không lẽ cứ để tiểu muội như vậy sao, muội ấy đến ra ngoài gặp gỡ người khác còn không dám...

Tam công chúa có chút xúc động, nàng đang xót xa cho muội muội của mình.

Tiểu công chúa sở dĩ trở thành cấm kị, cũng chính vì nguyên nhân này, môt số người biết tuổi thật của tiểu công chúa, đều nghĩ bây giờ nàng phải lớn lắm, nhưng trên thực tế nàng vẫn là một đứa trẻ.

Vốn dĩ người khác nghĩ gì không quan trọng, quan trọng là tiểu công chúa lại quan tâm đến những chuyện đó, tính cách nàng vốn yếu đuối, cho nên càng sợ gặp người lại hơn.

Bây giờ, nàng gần như chuyển thành tự ti, tự ti vì chính thân thể của mình!!

- Cái này ta phải tiếp tục quan sát mới biết, bây giờ đau đầu nhất là, nàng ấy chẳng có bệnh gì, không phải nàng ấy đã ngừng lớn, mà đến phát dục còn chưa phát, hoàn toàn là một đứa trẻ bảy tám tuổi, bệnh này ta đã từng nghe qua, gọi là chứng bất lão!

Diệp Lãng nói tiếp:

- Ưu điểm của bệnh này là, nàng ấy vĩnh viễn không bao giờ già, nhược điểm là, nàng ấy mãi mãi như vậy, không bao giờ lớn!!

- Chứng bất lão... nói vậy, nếu muội ấy trưởng thành rồi mới mắc bệnh, thì còn được, đằng này muội ấy...

Tam công chúa lẩm bẩm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status