*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em tính hòa hảo với Phó Minh Hạo, anh ấy sẽ đến xin ba mẹ em tha thứ để em về nhà họ Phó, chuyện Khúc Duyệt đã giải quyết xong rồi, anh ấy đãđem tất cả hợp đồng anh ấy có giao hết cho Khúc Duyệt.” Lâm An Nhàn nói thẳng.
“Xem ra Phó Minh Hạo đã hiểu câu nói có bỏ ra mới nhận lại của anh. Được,, anh tôn trọng quyết định của em. Tuy nhiên nếu Phó Minh Hạo đãkhông ngại làm thằng hèn thích mọc sừng, thì Quý Văn Nghiêu anh càng không ngại tiếp tục làm người tình của em. Em cứ tự nhiên quyết định, anhsẽ ủng hộ em.”
Lâm An Nhàn nghe xong lại không nổi giận như bình thường, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ nhìn Quý Văn Nghiêu: “Tội gì anh phải như vậy?”
“Em tính hòa hảo với Phó Minh Hạo, anh ấy sẽ đến xin ba mẹ em tha thứ để em về nhà họ Phó, chuyện Khúc Duyệt đã giải quyết xong rồi, anh ấy đãđem tất cả hợp đồng anh ấy có giao hết cho Khúc Duyệt.” Lâm An Nhàn nói thẳng.
“Xem ra Phó Minh Hạo đã hiểu câu nói có bỏ ra mới nhận lại của anh. Được,, anh tôn trọng quyết định của em. Tuy nhiên nếu Phó Minh Hạo đãkhông ngại làm thằng hèn thích mọc sừng, thì Quý Văn Nghiêu anh càng không ngại tiếp tục làm người tình của em. Em cứ tự nhiên quyết định, anhsẽ ủng hộ em.”
Lâm An Nhàn nghe xong lại không nổi giận như bình thường, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ nhìn Quý Văn Nghiêu: “Tội gì anh phải như vậy?”
/68
|