Chung Văn Thành biết rõ nguyên nhân nhưng lại không nói cho Phó Đình Viễn là do ông cố ý, ông muốn thăm dò xem rốt cuộc Phó Đình Viễn suy nghĩ như thế nào về người vợ trước Du Ân này.
Sau khi Chung Văn Thành dứt lời, ánh mắt Phó Đình Viễn nhìn Chung Văn Thành sâu hơn vài phần.
Chung Văn Thành cũng là ông chủ của Du Ân, cuộc họp quan trọng như thế mà không thể đến thì chắc chắn Du Ân phải cho ông chủ một câu trả lời, Chung Văn Thành không thể không biết nguyên nhân.
Nhưng Chung Văn Thành cố ý không nói cho anh, ông có ý gì đây?
Không chỉ phụ nữ có giác quan thứ sáu, đàn ông cũng có.
Phó Đình Viễn cảm thấy tâm tư mà Chung Văn Thành dành cho Du Ân dường như không hề đơn giản.
Chung Văn Thành là một nhân vật có tầm ảnh hưởng trong giới giải trí, lúc còn trẻ đã ra mắt với thân phận ca sĩ, sau đó lại chuyển sang làm diễn viễn, một đường đi từ phim truyền hình đến phim điện ảnh, vô cùng nổi tiếng, nhận được các loại giải thưởng.
Vài năm nay ông bắt đầu lui về sống ẩn, chuyển mình thành người đứng sau, cùng bạn gầy dựng công ty điện ảnh Chung Đỉnh.
Lúc còn trẻ, Chung Văn Thành cũng từng công khai mối quan hệ ổn định với bạn gái, nhưng sau đó hai người đã chia tay vì tính cách không hợp, mấy năm nay ở trong giới này cũng đã từng bị đồn vài scandal, trước mắt vẫn ở trạng thái độc thân.
Trước có một chàng trai trẻ vừa tròn hai mươi tên Chu Dật, sau lại có một ảnh đế bốn mươi tuổi Chung Văn Thành, Phó Đình Viễn ba mươi tuổi căng thẳng không nói được lời nào.
Ha, trái lại cô rất có bản lĩnh.
Suốt cả buổi họp, tâm trạng Phó Đình Viễn cũng không tốt, Chung Văn Thành như không có chuyện gì xảy ra thực hiện báo cáo của mình.
Ngược lại, Phó Đình Viễn lại không ngờ tâm trạng phiền loạn của mình lại bị kịch bản sơ lược do Du Ân biên soạn hấp dẫn mạnh mẽ. Nói thật, trước khi tham gia cuộc họp này, Phó Đình Viễn quả thật mong chờ muốn xem kịch bản Du Ân làm ra trông như thế nào, thế nhưng cũng không mong chờ đến mức bất ngờ.
Nhưng hôm nay...
Phó Đình Viễn nghe từng câu từng chữ giải thích của Chung Văn Thành, hoàn toàn chìm đắm trong nội dung bộ phim, thậm chí còn có một sự kích thích muốn lập tức thực hiện bộ phim này.
Với kinh nghiệm nhiều năm trên thương trường của anh như vậy, còn có cả những phán đoán về những dự án phim điện ảnh và truyền hình của mấy năm gần đây, anh chắc chắn bộ phim này sẽ nổi tiếng.
Chung Văn Thành nói đúng, từ ngữ của Du Ân thật sự có thể kích thích tiếng lòng của người khác, những ý tưởng của cô ấy vô cùng dồi dào, thực sự rất tuyệt vời và thú vị, điều này hoàn toàn khác với một Du Ân mờ nhạt thiếu hiểu biết mà anh từng biết...
Sau khi cuộc họp kết thúc, nơi đầu tiên Phó Đình Viễn muốn đến là phòng làm việc của Chung Văn Thành, hoàn toàn quên bên cạnh mình còn dẫn theo Thẩm Dao.
Thẩm Dao bị Phó Đình Viễn bỏ lại trong phòng họp, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhưng trong lòng lại đang nghiến răng nghiến lợi.
Phó Đình Viễn đi vào trong văn phòng của Chung Văn Thành rồi đi thẳng vào vấn đề: "Cô ấy đã xảy ra chuyện gì?
Chung Văn Thành chậm rãi rót cho mình một ly nước, né tránh câu hỏi của Phó Đình Viễn: "'Tôi còn nghĩ tổng giám đốc Phó tới là để bàn kịch bản với tôi đấy."
Phó Đình Viễn thật sự không có chút kiên nhẫn nào, dứt khoát hỏi rõ, híp mắt hỏi: "Chung Văn Thành, ông đang có tâm tư gì?"
Chung Văn Thành liếc anh một cái, sau đó lấy giấy bút viết một dãy số rồi đưa cho anh, nói: "Số điện thoại của cô ấy, còn về phần rốt cuộc cô ấy xảy ra chuyện gì, tốt hơn là tổng giám đốc Phó nên tự hỏi."
Chung Văn Thành phán đoán dựa trên nét mặt hiện giờ của anh, chắc chắn Phó Đình Viễn không biết hôm nay là ngày giỗ của mẹ Du Ân.
Làm vợ chồng ba năm của Du Ân, ngay cả một ngày quan trọng như vậy cũng không biết, có thể nhìn được năm đó anh đối xử với vợ mình thế nào.
Trong lòng Chung Văn Thành cười nhạt, năm đó đã khiến người ta tổn thương như vậy, bây giờ lại muốn tỏ vẻ quan tâm khó hiểu như thế, có ý gì đấy?
Là cảm thấy Du Ân còn yêu thích sự quan tâm của anh sao?
/450
|