Túc Ly Mị hạ chỉ dụ xuống, Tinh linh tộc sẽ phải lập tức chuẩn bị sẵn sàng, để Nhược Khê đi đến Đế Đô.
Trước khi Mẫu Đơn đi mấy ngày, Quý Phi Nhi cả ngày nhắc đến Mẫu Đơn, chỉ là mấy ngày nay đã tốt hơn nhiều, lại bị nàng càu nhàu, Túc Ly Mị thật muốn suy tính có nên thi pháp che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng hay không.
Thương Mặc Tuyết cũng không biết Túc Ly Mị ra lệnh, mà Túc Ly Mị cũng không cần thiết xin phép hắn, nếu như hắn biết khách quý lần này tới chính là Nhược Khê, sẽ không biết có cảm tưởng gì?
Sau Nhược Khê xuống xe ngựa, thị nữ Thanh Nhi đỡ nàng, vẫn hầu ở bên cạnh nàng.
Tiểu nha đầu lần đầu tiên tới Đế Đô, giống như người thôn quê vào đại quan viên, bộ mặt đều là vẻ kinh dị. Đế Đô có thể phồn hoa hơn Tinh linh tộc bọn họ rất nhiều, còn có Đế Cung này, từ cửa nhìn thấy huy hoàng bao la hùng vĩ, Nhược Khê cũng không nhìn một số chuyện này, ánh mắt cụp xuống, trong lòng khẽ thở dài một cái, vốn đã quyết định không bao giờ tới nơi này nữa, tuy nhiên không nghĩ tới mấy tháng sau, nàng lại trở về đến nơi này.
Nói không rõ là cảm giác gì, có thể đây thật chính là trời cao an bài.
Công chúa, công chúa, ta thật sự là quá may mắn, thế nhưng có thể tới nơi này, Đế Cung chỉ có Đế Quân Đế Hậu Yêu Ma Giới chúng ta mới có tư cách ở, chúng ta sau này sẽ ở trong sao?
Nhược Khê khẽ gật đầu: Thanh Nhi, ngươi thường ngày ở Tinh linh tộc tính tình lỗ mãng thì cũng thôi đi, đi tới Đế Cung nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm biết không?
Dạ, nô tỳ biết, tuyệt đối sẽ không mang đến phiền toái cho Tinh linh tộc chúng ta.
Bởi vì là người Túc Ly Mị tự mình hạ chỉ, cho nên trước tiên dĩ nhiên chính là đi gặp Túc Ly Mị.
Sau khi hắn nhận được tin tức chờ ở nơi đó, chỉ chờ Nhược Khê đến.
Quý Phi Nhi ở trên ghế có chút không ngồi yên: Chàng làm cho người ta ở thật xa chạy tới, sẽ có ý kiến gì hay không?
Nàng biết Túc Ly Mị quen làm việc khoa trương, hơn nữa hắn là Đế Quân, cũng không có người dám làm trái mệnh lệnh của hắn, ai biết hắn có phải căn bản không trông nom người ta có nguyện ý hay không, cưỡng chế triệu người đến.
Nàng có thể có ý kiến gì, Bổn vương cho nàng cơ hội gặp được người nàng muốn, nàng mang ơn đội nghĩa cỏn không kịp. Còn nhớ tới thời điểm lần trước, Nhược Khê bởi vì không nhìn thấy Thương Mặc Tuyết, hết sức mất mác, vẫn là hắn chỉ cho nàng một con đường sáng nói cho nàng biết Thương Mặc Tuyết đi đến nơi, hắn Túc Ly Mị rất ít trông nom loại việc vớ vẩn này.
Cái gì, nàng có người muốn nhìn thấy, là ai, là người trong lòng nàng sao? Quý Phi Nhi lập tức hứng thú.
Đúng vậy. Túc Ly Mị gật đầu một cái.
Vậy người này là ai, chàng nhất định biết có đúng hay không? Ha ha, nàng thích nhất bát quái, có thể cho cuộc sống mình tăng thêm thú vui, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Túc Ly Mị nhìn dáng vẻ hưng phấn của nàng, lại trầm mặc không nói, hắn biết nàng rất coi trọng tình cảm với Mẫu Đơn, Thương Mặc Tuyết đối với Mẫu Đơn tình thâm ý thiết, mặc dù nói không biết trong lòng Mẫu Đơn nghĩ như thế nào, ít nhất ngoài mặt cũng làm ra bộ dạng cùng Thương Mặc Tuyết lưỡng tình tương duyệt, nếu như lúc này nhắc tới Nhược Khê, chắc hẳn tiểu nữ nhân nhất định sẽ mất hứng, hơn nữa còn sẽ đối với Nhược Khê sinh ra mãnh liệt mâu thuẫn trong lòng, như vậy không tốt.
Tại sao không nói chuyện? Quý Phi Nhi hồ nghi nhìn hắn: Người nàng muốn thấy rốt cuộc là ai, sẽ không phải là chàng chớ?
Xác thực có thể, nàng thân đã trải qua, biết phu quân mình rốt cuộc có bao nhiêu best-seller.
Túc Ly Mị không vui liếc nhìn nàng một cái: Bổn vương cùng nàng giao tình còn thấp, chỉ gặp qua vài lần, làm sao có thể cùng nàng sinh ra quan hệ gì, giúp nàng cũng chỉ là thuận nước giong thuyền thôi. Về phần nàng muốn biết đáp án, đợi sau khi nàng ấy đến gặp từ từ
Trước khi Mẫu Đơn đi mấy ngày, Quý Phi Nhi cả ngày nhắc đến Mẫu Đơn, chỉ là mấy ngày nay đã tốt hơn nhiều, lại bị nàng càu nhàu, Túc Ly Mị thật muốn suy tính có nên thi pháp che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng hay không.
Thương Mặc Tuyết cũng không biết Túc Ly Mị ra lệnh, mà Túc Ly Mị cũng không cần thiết xin phép hắn, nếu như hắn biết khách quý lần này tới chính là Nhược Khê, sẽ không biết có cảm tưởng gì?
Sau Nhược Khê xuống xe ngựa, thị nữ Thanh Nhi đỡ nàng, vẫn hầu ở bên cạnh nàng.
Tiểu nha đầu lần đầu tiên tới Đế Đô, giống như người thôn quê vào đại quan viên, bộ mặt đều là vẻ kinh dị. Đế Đô có thể phồn hoa hơn Tinh linh tộc bọn họ rất nhiều, còn có Đế Cung này, từ cửa nhìn thấy huy hoàng bao la hùng vĩ, Nhược Khê cũng không nhìn một số chuyện này, ánh mắt cụp xuống, trong lòng khẽ thở dài một cái, vốn đã quyết định không bao giờ tới nơi này nữa, tuy nhiên không nghĩ tới mấy tháng sau, nàng lại trở về đến nơi này.
Nói không rõ là cảm giác gì, có thể đây thật chính là trời cao an bài.
Công chúa, công chúa, ta thật sự là quá may mắn, thế nhưng có thể tới nơi này, Đế Cung chỉ có Đế Quân Đế Hậu Yêu Ma Giới chúng ta mới có tư cách ở, chúng ta sau này sẽ ở trong sao?
Nhược Khê khẽ gật đầu: Thanh Nhi, ngươi thường ngày ở Tinh linh tộc tính tình lỗ mãng thì cũng thôi đi, đi tới Đế Cung nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm biết không?
Dạ, nô tỳ biết, tuyệt đối sẽ không mang đến phiền toái cho Tinh linh tộc chúng ta.
Bởi vì là người Túc Ly Mị tự mình hạ chỉ, cho nên trước tiên dĩ nhiên chính là đi gặp Túc Ly Mị.
Sau khi hắn nhận được tin tức chờ ở nơi đó, chỉ chờ Nhược Khê đến.
Quý Phi Nhi ở trên ghế có chút không ngồi yên: Chàng làm cho người ta ở thật xa chạy tới, sẽ có ý kiến gì hay không?
Nàng biết Túc Ly Mị quen làm việc khoa trương, hơn nữa hắn là Đế Quân, cũng không có người dám làm trái mệnh lệnh của hắn, ai biết hắn có phải căn bản không trông nom người ta có nguyện ý hay không, cưỡng chế triệu người đến.
Nàng có thể có ý kiến gì, Bổn vương cho nàng cơ hội gặp được người nàng muốn, nàng mang ơn đội nghĩa cỏn không kịp. Còn nhớ tới thời điểm lần trước, Nhược Khê bởi vì không nhìn thấy Thương Mặc Tuyết, hết sức mất mác, vẫn là hắn chỉ cho nàng một con đường sáng nói cho nàng biết Thương Mặc Tuyết đi đến nơi, hắn Túc Ly Mị rất ít trông nom loại việc vớ vẩn này.
Cái gì, nàng có người muốn nhìn thấy, là ai, là người trong lòng nàng sao? Quý Phi Nhi lập tức hứng thú.
Đúng vậy. Túc Ly Mị gật đầu một cái.
Vậy người này là ai, chàng nhất định biết có đúng hay không? Ha ha, nàng thích nhất bát quái, có thể cho cuộc sống mình tăng thêm thú vui, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Túc Ly Mị nhìn dáng vẻ hưng phấn của nàng, lại trầm mặc không nói, hắn biết nàng rất coi trọng tình cảm với Mẫu Đơn, Thương Mặc Tuyết đối với Mẫu Đơn tình thâm ý thiết, mặc dù nói không biết trong lòng Mẫu Đơn nghĩ như thế nào, ít nhất ngoài mặt cũng làm ra bộ dạng cùng Thương Mặc Tuyết lưỡng tình tương duyệt, nếu như lúc này nhắc tới Nhược Khê, chắc hẳn tiểu nữ nhân nhất định sẽ mất hứng, hơn nữa còn sẽ đối với Nhược Khê sinh ra mãnh liệt mâu thuẫn trong lòng, như vậy không tốt.
Tại sao không nói chuyện? Quý Phi Nhi hồ nghi nhìn hắn: Người nàng muốn thấy rốt cuộc là ai, sẽ không phải là chàng chớ?
Xác thực có thể, nàng thân đã trải qua, biết phu quân mình rốt cuộc có bao nhiêu best-seller.
Túc Ly Mị không vui liếc nhìn nàng một cái: Bổn vương cùng nàng giao tình còn thấp, chỉ gặp qua vài lần, làm sao có thể cùng nàng sinh ra quan hệ gì, giúp nàng cũng chỉ là thuận nước giong thuyền thôi. Về phần nàng muốn biết đáp án, đợi sau khi nàng ấy đến gặp từ từ
/120
|