Dù sao những chuyện có liên quan đến Bí Cảnh rồi quá trình tiến hành sinh tử thí luyện đã lan truyền cả tông môn. Mà Liễu Minh thân là một nhân vật mới trong mười đại đệ tử, ở trong Bí Cảnh cũng là người có thu hoạch nhiều nhất. Ngay cả Dương Kiền là Đại Sư Huynh cũng không bằng được. Điều này dẫn đến vô số ánh mắt hâm mộ, độ kỵ.
Nhưng sau khi đi theo chưởng môn Quỷ Tông về tới Cửu Anh Sơn, Liễu Minh chỉ bái kiến ba người Khuê Như Tuyền một lần rồi lập tức trở về, đóng của không ra ngoài.
Điều này để cho rất nhiều người muốn tạo quan hệ hoặc có ý tứ khác vô cùng thất vọng.
Hôm nay Liễu Minh ngồi trong phòng tu luyện, hai tay bấm niệm pháp quyết không ngớt, nhanh chóng luyện hóa Phục Ma Liên đang quấn vài vòng trên cánh tay. Đồng thời hắc khí trên người hắn quay cuồng, mơ hồ có một cái xúc tu màu đen cuồng vũ bất định.
Không biết thời gian trôi qua bao nhiêu lâu, Liễu Minh thở dài một hơi, tay ngừng bấm niệm pháp quyết, hắc khí trên người hút vào trong cơ thể. Sau đó Liễu Minh vỗ lên Phục Ma Liên một cái, lập tức có một tầng vân trận lăng không hiện ra, thẳng đến tầng thứ mười bảy mới dừng lại.
Liễu Minh thấy vậy, nét mặt không khỏi tươi cười.
Phục Ma Liên tuy là một kiện Linh Khí trung phẩm, nhưng vân trận ở trên đó rã ràng khác biệt hoàn toàn với những vân trận trên Linh Khí mà Liễu Minh đã từng nhìn thấy. Vân trận cơ hồ phức tạp, huyền diệu hơn gấp bội, hơn nữa Phục Ma Liên cứng cỏi vô cùng, cho dù dùng Thiên Nguyệt Kiếm chém lên cũng không lưu lại một vết kiếm nào. Mà bên trên còn mơ hồ tản mát ra kỳ hàn lạnh lẽo.
Xem ra vật này tuyệt không chỉ là một kiện Linh Khí trung phẩm đơn giản, nếu không như thế thì không thể khắc chế được phi sọ.
Liễu Minh vừa nghĩ tới sự tình ma đầu ở trong Bí Cảnh, thần sắc lại hơi động.
Hắn vừa trở về tông môn, liền đi đến Bí Pháp Các ở trên ngọn chính phong một chuyến, cũng cố ý tìm kiếm một ít điểm tịch quan hệ với ma đầu, cẩn thận nghiên cứu một phen.
Sau khi nghiên cứu xong các loại điển tịch, Liễu Minh mới hiểu được chính mình ngày đó thu phục được phi sọ là may mắn đế cỡ nào.
Trong lịch sử của Cửu Anh nhất mạch cũng không phải là không có người bằng vào tu vi Linh Đồ hàng phục phi sọ ma đầu như thế. Nhưng kết cục ai cũng bị hút khô tinh huyết mà chết.
Mà Thạch Xuyên lúc trước có thể miễn cưỡng sử dụng, sai khiến ma đầu, hơn phân nửa là dựa vào đám người Khuê Như Tuyền trợ giúp thi pháp áp chế. Cộng thêm lại có Phục Ma Liên chuyên khắc chế ma vật phụ trợ. Nhưng Thạch Xuyên vẫn không được tính là chân chính hàng phục phi sọ này.
Dựa theo những gì ghi trên điển tịch, ma đầu kỳ thật đều là uế khí, các loại mặt trái của năng lượng ngưng tụ lại sinh ra. Lúc mới sinh ra vốn vô hình không thể, có phần giống với yêu hồn lệ phách. Nhưng về sau thông qua đủ các loại thủ đoạn cắn nuốt, ma đầu dần dần cường đại và có được thân thể.
Mà bởi vì ma đầu sinh trưởng bất định, bộ dáng tự nhiên là thiên kỳ bách quái, loại hình gì cũng có. Bất quá cũng có một vài ma đầu có hình dạng tương đối thông thường, hơn nữa còn thường xuất hiện ở trước mặt người khác, từ đó mới có thể được người đời đặt tên. Ma đầu cũng dựa theo thực lực của tu luyện giả mà phân chia thành cửu phẩm.
Ma đầu nhất phẩm có thực lực ngang bằng với một tên Linh Đồ sơ kỳ.
Ma đầu nhị phẩm có thực lực bằng với một tên Linh Đồ trung kỳ.
Ma đầu tam phẩm có thực lực ngang bằng với Linh Đồ hậu kỳ đại viên mãn.
Ma đầu tứ phẩm đã có được thực lực Linh Sư - Ngưng Dịch sơ kỳ.
Ma đầu ngũ phẩm có thực lực tương đương với Linh Sư - Ngưng Dịch trung kỳ.
Từ đó suy ra, ma đầu cửu phẩm có thể tranh đấu cùng với cường giả Hóa Tinh Kỳ đại viên mãn mà không hề rơi xuống hạ phong.
Đương nhiên năng lực và thực lực của những ma đầu này tăng lên giúp bản thân nó có thể tiến giai thành phẩm giai cao. Đến lúc đó hình thái cũng không còn giống như hình thái ban đầu nữa.
Mà dựa theo những gì trong điển tịch miêu tả, phi sọ là ma đầu tứ phẩm. Trong truyền thuyết Quỷ Tông, ma đầu lợi hại nhất đạt đến thất phẩm không ngờ lại xuất phát từ phi sọ của Cửu Anh Sơn tiến hóa thành.
Liễu Minh nhìn thấy những gì ghi trên điển tịch, trong lòng tự nhiên hoảng sợ và mê hoặc.
Biểu hiện của đầu phi sọ kia ở trong Bí Cảnh hết sức lợi hại, nhưng Liễu Minh thấy thế nào cũng không có được thực lực Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ.
Mà phi sọ của Cửu Anh Sơn lúc đầu chỉ có cấp bậc nhị phẩm, không hiểu các vị tiền bối trước kia làm sao có thể giúp nó tiến hóa thành một tồn tại khủng bố như vậy.
Bất quá điều này là do Liễu Minh không có tu luyện bí pháp tương quan, có thể triệt đệ câu thông với phi sọ. Chính vì thế mà Liễu Minh không cách nào hiểu rõ ràng được.
Loại vấn đề này, Liễu Minh tự nhiên không dám ngo ngoe trực tiếp đi hỏi thăm đám người Khuê Như Tuyền. Nếu bọn hắn biết rõ phi sọ và Phục Ma Liên rơi vào trong tay hắn, mười phần chắc chắn sẽ thu hồi trở về.
Mà đối với Liễu Minh, hai kiện đồ vật này có thể khiến cho thực lực của bản thân gia tăng trên phạm vi lớn. Mà thực lực cường đại mới có thể sống yên ổn cùng cam đoan bảo vệ được tính mạng của mình. Liễu Minh tự nhiên không muốn giao ra.
Liễu Minh nghĩ đến đây, trong đầu không khỏi hồi tưởng lại lúc mình bị ba người Khuê Như Tuyền triệu kiến.
Ba người biết rõ Thạch Xuyên không thể đi ra khỏi Bí Cảnh, mà Liễu Minh ở trong sinh tử thí luyện tỏa sáng, thu hoạch cuối cùng còn nhiều hơn cả Dương Kiền. Sắc mặt bọn họ phức tạp vô cùng, bất quá tổng thể mà nói vẫn là vui mừng nhiều hơn.
Dù sao Liễu Minh biểu hiện tốt sẽ giúp cho tình cảnh Cửu Anh nhất mạch ở trong tông môn khá hơn trước rất nhiều.
Ba người bọn họ động viên Liễu Minh vài câu, lại tặng hắn một ít đan dược, còn ám chỉ sẽ giúp hắn nhận một phần mười thu hoạch ở phía tông môn, nói hắn không cần phải lo lắng chuyện này.
Ban đầu ở trong động quật cửa vào Bí Cảnh, đám đệ tử bọn hắn giao ra toàn bộ tài nguyên, ngay cả khăn Tu Di được phân phát cũng bị chưởng môn Quỷ Tông thu về. Về phần ban thưởng một phần mười tài nguyên thu hoạch được, tự nhiên cũng cần phải chờ tông môn thảo luận một phen, rồi mới thống nhất phân phát cho.
Liễu Minh nghe vậy, miệng không ngừng nói cảm ơn. Bất quá bí thuật có thể câu thông với tâm thần ma vật, Liễu Minh cũng tìm được mấy môn. Nhưng những môn này hơn phân nửa là ba người Khuê Như Tuyền tự mình truyền thụ mới có thể học tập.
Kể từ đó, Liễu Minh cũng chỉ có thể đánh chủ ý lên một môn bí thuật tên là Ma Tâm Quyết.
Môn bí thuật này cũng có thể câu thông được với ma thuật, cũng có thể miễn cưỡng xem như là một loại bí thuật tinh thần. Sau khi thi triển chẳng những có thể câu thông với ma vật, lại có được một trình độ nhất định bảo vệ tâm thần chính mình, tránh bị người dùng bí thuật công kích tinh thần ở một biên độ nhất định.
Bí thuật song toàn như vậy, người bình thường tự nhiên không có tư cách học tập. Hắn chỉ có thể đến Tàng Kinh Các, tốn hao một số điểm cống hiến nhất định mới đổi lấy được khẩu quyết.
Mà hiện tại trên người Liễu Minh không có lấy một điểm cống hiến, việc này hắn đành phải gác lại.
Mấy ngày nay, hắn chỉ có thể ở trong tông môn chờ đợi ban thưởng. Nhân tiện luyện hóa Phục Ma Liên.
Đối với Linh Đồ mà nói, thực lực còn thấp không cách nào cô đọng được thần niệm phóng ra ngoài, mỗi một lần chỉ có thể thao túng được một kiện Linh Khí. Nhưng Liễu Minh lại có thiên phú nhất tâm nhị dụng, có thể đồng thời thao túng hai kiện Linh Khí mà không tốn sức chút nào.
Kể từ đó, Liễu Minh lúc đối địch có thể vừa thao túng Thiên Nguyệt Kiếm và Phục Ma Liên. Chắc hẳn dưới Linh Sư, có rất ít người có thể là đối thủ của hắn.
Về phần Bích Ảnh Châm, bởi vì phẩm cấp thấp, dưới tình huống bình thường chỉ có thể dùng làm đòn sát thủ cuối cùng. Nếu như chính diện đối địch, công hiệu lại không quá lớn.
Thời điểm Liễu Minh đang tự đánh giá thì bên ngoài tiểu viện truyền đến giọng nói một nữ tử:
- Bạch sư đệ có ở nhà không. Khuê sư cho triệu kiến sư đệ lên núi. Hình như là tông môn ban thưởng.
Liễu Minh nghe giọng nói này có chút quen tai, sau một hồi suy nghĩ liền nhớ ra, hắn vội vàng mở miệng trả lời:
- Bên ngoài có phải Cố sư tỷ không, tiểu đệ đi ra ngay.
Vừa dứt lời, cánh tay vung lên, Phục Ma Liên quấn quanh giống như linh xà tháo chạy chui vào trong tay áo của Liễu Minh biến mất.
Lúc này, Liễu Minh mới đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài.
Bên ngoài tiểu viện của Liễu Minh, một nữ tử tướng mạo đầy đặn đúng là Cố Mi San, nữ đệ tử Cửu Anh nhất mạch được nhiều người chú ý.
- Bạch sư đệ! Sư tỷ chúc mừng đệ. Khanh khách! Lần này sư đệ vì tông môn cũng vì Cửu Anh nhất mạch chúng ta lập nhiều công lớn, về sau tiền đồ vô lượng. Nói không chừng Khuê sư sẽ trực tiếp đề bạt sư đệ thành Đại Sư Huynh của bản mạch.
Nàng vừa nhìn thấy Liễu Minh đi ra ngoài, cười nói một tiếng, thần thái vô cùng thân mật.
Liễu Minh cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn mỉm cười, khách khí nói:
- Sư tỷ cứ nói đùa, lần này tiểu đệ cũng chỉ có thể may mắn lập nhiều công lao một chút, làm sao dám cùng chư vị sư huynh sư tỷ đánh đồng.
- Bạch sư đệ! Lời này của ngươi thế nào lại không quá thành tâm rồi. Tuổi không lớn nhưng tại sao lại xử sự giống như một lão đầu bảy tám chục tuổi vậy. Thực không thú vị chút nào.
Cố Mi San nghe vậy, nháy mắt mấy cái, bộ dáng không cho là đúng.
Liễu Minh mỉm cười, không nói thêm điều gì.
Cố Mi San thấy vậy cũng không nói gì thêm nữa, liếc mắt nhìn Liễu Minh một cái liền dẫn đầu bay lên đỉnh núi Cửu Anh Sơn.
Liễu Minh cũng bấm niệm pháp quyết, bay sát theo sau.
Thời gian cạn một chén trà qua đi, hắn liền xuất hiện trong đại điện trên Cửu Anh Sơn.
Ở đó, ba người Khuê Như Tuyền, Chung sư phó, Chu Xích cùng với Trương đạo sĩ của Độc Linh nhất mạch đang ngồi chờ sẵn.
- Đệ tử bái kiến sư tôn cùng chư vị sư bá!
Liễu Minh trước bái kiến Chung đạo cô rồi mới thi lễ với những người khác.
- Được rồi! Ngươi đứng lên đi. Lần này chúng ta cho triệu kiến là bởi vì ban thưởng của tông môn đã được cấp xuống. Hơn nữa là Trương sư thúc tự mình mang đến.
Chung đạo cô nhìn Liễu Minh, ánh mắt vô cùng hóa ái.
Cũng khó trách, trước đó không lâu nàng mới nhận Liễu Minh làm đệ tử thân truyền. Ngay sau đó hắn lại lập công lớn cho Cửu Anh nhất mạch và Quỷ Tông, biểu hiện vô cùng chói sáng.
Trong lòng Chung đạo cô thỏa mãn vô cùng, đối với Liễu Minh cũng thân mật hơn rất nhiều.
- Lần này mấy vị đệ tử bổn tông tham gia thí luyện Bí Cảnh đạt được thành quả rất tốt. Chắc hẳn chưởng môn sư huynh ban thưởng không quá keo kiệt.
Khuê Như Tuyền tươi cười nói với Trương đạo sĩ.
- Khuê sư huynh nói đùa. Bạch sư điện được Ngạn sư điệt chỉ mặt điểm tên ban thưởng nhiều hơn một chút. Chưởng môn sư huynh làm sao dám trái lệnh. Ngươi yên tâm, theo ta được biết, lần này ban thưởng cho Bạch sư điệt không hề kém hơn Dương sư điệt chút nào.
Trương đạo sĩ nghiêm mặt trả lời.
- Nếu là như vậy, ta thay mặt Thông Thiên đa tạ chưởng môn sư huynh.
Chung đạo cô vô cùng vui vẻ, nói.
- Ha ha! Lời cảm ơn vẫn nên đợi xem qua ban thưởng của Bạch sư điệt cái đã. Lúc đó nói sau cũng không muộn.
Trương đạo sĩ cười nói.
Nhưng sau khi đi theo chưởng môn Quỷ Tông về tới Cửu Anh Sơn, Liễu Minh chỉ bái kiến ba người Khuê Như Tuyền một lần rồi lập tức trở về, đóng của không ra ngoài.
Điều này để cho rất nhiều người muốn tạo quan hệ hoặc có ý tứ khác vô cùng thất vọng.
Hôm nay Liễu Minh ngồi trong phòng tu luyện, hai tay bấm niệm pháp quyết không ngớt, nhanh chóng luyện hóa Phục Ma Liên đang quấn vài vòng trên cánh tay. Đồng thời hắc khí trên người hắn quay cuồng, mơ hồ có một cái xúc tu màu đen cuồng vũ bất định.
Không biết thời gian trôi qua bao nhiêu lâu, Liễu Minh thở dài một hơi, tay ngừng bấm niệm pháp quyết, hắc khí trên người hút vào trong cơ thể. Sau đó Liễu Minh vỗ lên Phục Ma Liên một cái, lập tức có một tầng vân trận lăng không hiện ra, thẳng đến tầng thứ mười bảy mới dừng lại.
Liễu Minh thấy vậy, nét mặt không khỏi tươi cười.
Phục Ma Liên tuy là một kiện Linh Khí trung phẩm, nhưng vân trận ở trên đó rã ràng khác biệt hoàn toàn với những vân trận trên Linh Khí mà Liễu Minh đã từng nhìn thấy. Vân trận cơ hồ phức tạp, huyền diệu hơn gấp bội, hơn nữa Phục Ma Liên cứng cỏi vô cùng, cho dù dùng Thiên Nguyệt Kiếm chém lên cũng không lưu lại một vết kiếm nào. Mà bên trên còn mơ hồ tản mát ra kỳ hàn lạnh lẽo.
Xem ra vật này tuyệt không chỉ là một kiện Linh Khí trung phẩm đơn giản, nếu không như thế thì không thể khắc chế được phi sọ.
Liễu Minh vừa nghĩ tới sự tình ma đầu ở trong Bí Cảnh, thần sắc lại hơi động.
Hắn vừa trở về tông môn, liền đi đến Bí Pháp Các ở trên ngọn chính phong một chuyến, cũng cố ý tìm kiếm một ít điểm tịch quan hệ với ma đầu, cẩn thận nghiên cứu một phen.
Sau khi nghiên cứu xong các loại điển tịch, Liễu Minh mới hiểu được chính mình ngày đó thu phục được phi sọ là may mắn đế cỡ nào.
Trong lịch sử của Cửu Anh nhất mạch cũng không phải là không có người bằng vào tu vi Linh Đồ hàng phục phi sọ ma đầu như thế. Nhưng kết cục ai cũng bị hút khô tinh huyết mà chết.
Mà Thạch Xuyên lúc trước có thể miễn cưỡng sử dụng, sai khiến ma đầu, hơn phân nửa là dựa vào đám người Khuê Như Tuyền trợ giúp thi pháp áp chế. Cộng thêm lại có Phục Ma Liên chuyên khắc chế ma vật phụ trợ. Nhưng Thạch Xuyên vẫn không được tính là chân chính hàng phục phi sọ này.
Dựa theo những gì ghi trên điển tịch, ma đầu kỳ thật đều là uế khí, các loại mặt trái của năng lượng ngưng tụ lại sinh ra. Lúc mới sinh ra vốn vô hình không thể, có phần giống với yêu hồn lệ phách. Nhưng về sau thông qua đủ các loại thủ đoạn cắn nuốt, ma đầu dần dần cường đại và có được thân thể.
Mà bởi vì ma đầu sinh trưởng bất định, bộ dáng tự nhiên là thiên kỳ bách quái, loại hình gì cũng có. Bất quá cũng có một vài ma đầu có hình dạng tương đối thông thường, hơn nữa còn thường xuất hiện ở trước mặt người khác, từ đó mới có thể được người đời đặt tên. Ma đầu cũng dựa theo thực lực của tu luyện giả mà phân chia thành cửu phẩm.
Ma đầu nhất phẩm có thực lực ngang bằng với một tên Linh Đồ sơ kỳ.
Ma đầu nhị phẩm có thực lực bằng với một tên Linh Đồ trung kỳ.
Ma đầu tam phẩm có thực lực ngang bằng với Linh Đồ hậu kỳ đại viên mãn.
Ma đầu tứ phẩm đã có được thực lực Linh Sư - Ngưng Dịch sơ kỳ.
Ma đầu ngũ phẩm có thực lực tương đương với Linh Sư - Ngưng Dịch trung kỳ.
Từ đó suy ra, ma đầu cửu phẩm có thể tranh đấu cùng với cường giả Hóa Tinh Kỳ đại viên mãn mà không hề rơi xuống hạ phong.
Đương nhiên năng lực và thực lực của những ma đầu này tăng lên giúp bản thân nó có thể tiến giai thành phẩm giai cao. Đến lúc đó hình thái cũng không còn giống như hình thái ban đầu nữa.
Mà dựa theo những gì trong điển tịch miêu tả, phi sọ là ma đầu tứ phẩm. Trong truyền thuyết Quỷ Tông, ma đầu lợi hại nhất đạt đến thất phẩm không ngờ lại xuất phát từ phi sọ của Cửu Anh Sơn tiến hóa thành.
Liễu Minh nhìn thấy những gì ghi trên điển tịch, trong lòng tự nhiên hoảng sợ và mê hoặc.
Biểu hiện của đầu phi sọ kia ở trong Bí Cảnh hết sức lợi hại, nhưng Liễu Minh thấy thế nào cũng không có được thực lực Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ.
Mà phi sọ của Cửu Anh Sơn lúc đầu chỉ có cấp bậc nhị phẩm, không hiểu các vị tiền bối trước kia làm sao có thể giúp nó tiến hóa thành một tồn tại khủng bố như vậy.
Bất quá điều này là do Liễu Minh không có tu luyện bí pháp tương quan, có thể triệt đệ câu thông với phi sọ. Chính vì thế mà Liễu Minh không cách nào hiểu rõ ràng được.
Loại vấn đề này, Liễu Minh tự nhiên không dám ngo ngoe trực tiếp đi hỏi thăm đám người Khuê Như Tuyền. Nếu bọn hắn biết rõ phi sọ và Phục Ma Liên rơi vào trong tay hắn, mười phần chắc chắn sẽ thu hồi trở về.
Mà đối với Liễu Minh, hai kiện đồ vật này có thể khiến cho thực lực của bản thân gia tăng trên phạm vi lớn. Mà thực lực cường đại mới có thể sống yên ổn cùng cam đoan bảo vệ được tính mạng của mình. Liễu Minh tự nhiên không muốn giao ra.
Liễu Minh nghĩ đến đây, trong đầu không khỏi hồi tưởng lại lúc mình bị ba người Khuê Như Tuyền triệu kiến.
Ba người biết rõ Thạch Xuyên không thể đi ra khỏi Bí Cảnh, mà Liễu Minh ở trong sinh tử thí luyện tỏa sáng, thu hoạch cuối cùng còn nhiều hơn cả Dương Kiền. Sắc mặt bọn họ phức tạp vô cùng, bất quá tổng thể mà nói vẫn là vui mừng nhiều hơn.
Dù sao Liễu Minh biểu hiện tốt sẽ giúp cho tình cảnh Cửu Anh nhất mạch ở trong tông môn khá hơn trước rất nhiều.
Ba người bọn họ động viên Liễu Minh vài câu, lại tặng hắn một ít đan dược, còn ám chỉ sẽ giúp hắn nhận một phần mười thu hoạch ở phía tông môn, nói hắn không cần phải lo lắng chuyện này.
Ban đầu ở trong động quật cửa vào Bí Cảnh, đám đệ tử bọn hắn giao ra toàn bộ tài nguyên, ngay cả khăn Tu Di được phân phát cũng bị chưởng môn Quỷ Tông thu về. Về phần ban thưởng một phần mười tài nguyên thu hoạch được, tự nhiên cũng cần phải chờ tông môn thảo luận một phen, rồi mới thống nhất phân phát cho.
Liễu Minh nghe vậy, miệng không ngừng nói cảm ơn. Bất quá bí thuật có thể câu thông với tâm thần ma vật, Liễu Minh cũng tìm được mấy môn. Nhưng những môn này hơn phân nửa là ba người Khuê Như Tuyền tự mình truyền thụ mới có thể học tập.
Kể từ đó, Liễu Minh cũng chỉ có thể đánh chủ ý lên một môn bí thuật tên là Ma Tâm Quyết.
Môn bí thuật này cũng có thể câu thông được với ma thuật, cũng có thể miễn cưỡng xem như là một loại bí thuật tinh thần. Sau khi thi triển chẳng những có thể câu thông với ma vật, lại có được một trình độ nhất định bảo vệ tâm thần chính mình, tránh bị người dùng bí thuật công kích tinh thần ở một biên độ nhất định.
Bí thuật song toàn như vậy, người bình thường tự nhiên không có tư cách học tập. Hắn chỉ có thể đến Tàng Kinh Các, tốn hao một số điểm cống hiến nhất định mới đổi lấy được khẩu quyết.
Mà hiện tại trên người Liễu Minh không có lấy một điểm cống hiến, việc này hắn đành phải gác lại.
Mấy ngày nay, hắn chỉ có thể ở trong tông môn chờ đợi ban thưởng. Nhân tiện luyện hóa Phục Ma Liên.
Đối với Linh Đồ mà nói, thực lực còn thấp không cách nào cô đọng được thần niệm phóng ra ngoài, mỗi một lần chỉ có thể thao túng được một kiện Linh Khí. Nhưng Liễu Minh lại có thiên phú nhất tâm nhị dụng, có thể đồng thời thao túng hai kiện Linh Khí mà không tốn sức chút nào.
Kể từ đó, Liễu Minh lúc đối địch có thể vừa thao túng Thiên Nguyệt Kiếm và Phục Ma Liên. Chắc hẳn dưới Linh Sư, có rất ít người có thể là đối thủ của hắn.
Về phần Bích Ảnh Châm, bởi vì phẩm cấp thấp, dưới tình huống bình thường chỉ có thể dùng làm đòn sát thủ cuối cùng. Nếu như chính diện đối địch, công hiệu lại không quá lớn.
Thời điểm Liễu Minh đang tự đánh giá thì bên ngoài tiểu viện truyền đến giọng nói một nữ tử:
- Bạch sư đệ có ở nhà không. Khuê sư cho triệu kiến sư đệ lên núi. Hình như là tông môn ban thưởng.
Liễu Minh nghe giọng nói này có chút quen tai, sau một hồi suy nghĩ liền nhớ ra, hắn vội vàng mở miệng trả lời:
- Bên ngoài có phải Cố sư tỷ không, tiểu đệ đi ra ngay.
Vừa dứt lời, cánh tay vung lên, Phục Ma Liên quấn quanh giống như linh xà tháo chạy chui vào trong tay áo của Liễu Minh biến mất.
Lúc này, Liễu Minh mới đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài.
Bên ngoài tiểu viện của Liễu Minh, một nữ tử tướng mạo đầy đặn đúng là Cố Mi San, nữ đệ tử Cửu Anh nhất mạch được nhiều người chú ý.
- Bạch sư đệ! Sư tỷ chúc mừng đệ. Khanh khách! Lần này sư đệ vì tông môn cũng vì Cửu Anh nhất mạch chúng ta lập nhiều công lớn, về sau tiền đồ vô lượng. Nói không chừng Khuê sư sẽ trực tiếp đề bạt sư đệ thành Đại Sư Huynh của bản mạch.
Nàng vừa nhìn thấy Liễu Minh đi ra ngoài, cười nói một tiếng, thần thái vô cùng thân mật.
Liễu Minh cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn mỉm cười, khách khí nói:
- Sư tỷ cứ nói đùa, lần này tiểu đệ cũng chỉ có thể may mắn lập nhiều công lao một chút, làm sao dám cùng chư vị sư huynh sư tỷ đánh đồng.
- Bạch sư đệ! Lời này của ngươi thế nào lại không quá thành tâm rồi. Tuổi không lớn nhưng tại sao lại xử sự giống như một lão đầu bảy tám chục tuổi vậy. Thực không thú vị chút nào.
Cố Mi San nghe vậy, nháy mắt mấy cái, bộ dáng không cho là đúng.
Liễu Minh mỉm cười, không nói thêm điều gì.
Cố Mi San thấy vậy cũng không nói gì thêm nữa, liếc mắt nhìn Liễu Minh một cái liền dẫn đầu bay lên đỉnh núi Cửu Anh Sơn.
Liễu Minh cũng bấm niệm pháp quyết, bay sát theo sau.
Thời gian cạn một chén trà qua đi, hắn liền xuất hiện trong đại điện trên Cửu Anh Sơn.
Ở đó, ba người Khuê Như Tuyền, Chung sư phó, Chu Xích cùng với Trương đạo sĩ của Độc Linh nhất mạch đang ngồi chờ sẵn.
- Đệ tử bái kiến sư tôn cùng chư vị sư bá!
Liễu Minh trước bái kiến Chung đạo cô rồi mới thi lễ với những người khác.
- Được rồi! Ngươi đứng lên đi. Lần này chúng ta cho triệu kiến là bởi vì ban thưởng của tông môn đã được cấp xuống. Hơn nữa là Trương sư thúc tự mình mang đến.
Chung đạo cô nhìn Liễu Minh, ánh mắt vô cùng hóa ái.
Cũng khó trách, trước đó không lâu nàng mới nhận Liễu Minh làm đệ tử thân truyền. Ngay sau đó hắn lại lập công lớn cho Cửu Anh nhất mạch và Quỷ Tông, biểu hiện vô cùng chói sáng.
Trong lòng Chung đạo cô thỏa mãn vô cùng, đối với Liễu Minh cũng thân mật hơn rất nhiều.
- Lần này mấy vị đệ tử bổn tông tham gia thí luyện Bí Cảnh đạt được thành quả rất tốt. Chắc hẳn chưởng môn sư huynh ban thưởng không quá keo kiệt.
Khuê Như Tuyền tươi cười nói với Trương đạo sĩ.
- Khuê sư huynh nói đùa. Bạch sư điện được Ngạn sư điệt chỉ mặt điểm tên ban thưởng nhiều hơn một chút. Chưởng môn sư huynh làm sao dám trái lệnh. Ngươi yên tâm, theo ta được biết, lần này ban thưởng cho Bạch sư điệt không hề kém hơn Dương sư điệt chút nào.
Trương đạo sĩ nghiêm mặt trả lời.
- Nếu là như vậy, ta thay mặt Thông Thiên đa tạ chưởng môn sư huynh.
Chung đạo cô vô cùng vui vẻ, nói.
- Ha ha! Lời cảm ơn vẫn nên đợi xem qua ban thưởng của Bạch sư điệt cái đã. Lúc đó nói sau cũng không muộn.
Trương đạo sĩ cười nói.
/1550
|