Sau khi luyện chế 10 tấm Liệp ma tạp phiến, Dương Lăng nhanh chóng rời khỏi Không gian Vu tháp, đi đến Tuần thú tràng ở cạnh Đa Não Hà, chuẩn bị tìm Bá Lỗ Tác và Thợ săn Duy Áo Lạp thử uy lực của Liệp ma tạp phiến.
Sau khi tu luyện dã thú chi linh, người Tô Mỹ Nhĩ ở phương diện tuần thú có nhiều độc đáo, Bá Lỗ Tác càng là người giỏi nhất trong những người đồng trang lứa. Mặc kệ là sói con hay là Đại địa bạo hùng bị thương, vào tay hắn đều thuần phục. Nói về tổng hợp lực chiến đấu thì không bằng 1 đầu ngón tay của Dương Lăng; nhưng nếu nói đến kỹ xảo tuần hóa mãnh thú thì Dương Lăng phải cam bái hạ phong.
Dong binh dùng thực lực để nói chuyện, Thợ săn cũng như vậy.
Sau khi được lĩnh giáo kỹ xảo tuần thú của Bá Lỗ Tác, Thợ săn của Tuần thú tràng tâm phục khẩu phục, không ai có dị nghị đối với việc hắn là đại đội trưởng.
Nếu so sánh với Bá Lỗ Tác, Duy Áo Lạp ở phương diện tuần thú thì kém rất nhiều, nhưng hơn ở kinh nghiệm săn thú phong phú, tinh thông kỹ xảo việc bố trí cạm bẫy. Đội Thợ săn thuộc Tuần thú tràng bắt được 10 con thì 6 con do Duy Áo Lạp bắt được, cho nên cũng không ai có ý kiến đối với việc hắn nhận chưa đại đội trưởng Thợ săn.
Duy Áo Lạp phụ trách săn lùng, Bá Lỗ Tác phụ trách tuần dưỡng, Cổ Đức phụ trách quản lý toàn bộ Tuần thú tràng, cứ như vậy, Tuần thú tràng nhanh chóng đi vào quỹ đạo. Tuy nhiên, mặc dù phát triển nhanh chóng, nhưng vẫn không đạt được yêu cầu của Dương Lăng.
Bởi vì thực lực có hạn, đám người Duy Áo Lạp chỉ có thể bắt được Ma thú cấp thấp, đối với Ma thú cấp cao như Song túc Phi long thì đừng nói là bắt sống mà ngay cả đến gần đã không có dũng khí. Đám người Tô Mỹ Nhĩ mặc dù có không ít phương pháp săn bắt đặc biệt, nhưng bởi vì thực lực có hạn, bọn họ cũng khó có thể đảm đương nhiệm vụ bắt sống Ma thú cấp cao.
Ngoại trừ đội Thợ săn trực thuộc, thì mặc dù có thể thu mua đại lượng Ma thú với giá cao trong tay đám Mạo hiểm giả, nhưng đều là Ma thú cấp thấp. Cứ như vậy, bên trong Tuần thú tràng hầu như không có Ma thú cấp cao, đối với Tuần thú tràng phát triển cao hơn, thì sẽ là một khuyết điểm.
Nhưng, sau khi có Liệp ma tạp phiến thì vấn đề này sẽ được giải quyết.
Triệu hồi sư sở dĩ khó gặp trên Thái Luân đại lục, nguyên nhân chủ yếu nhất không phải là do Ma pháp triệu hồi khó có thể nắm giữ, mà là Không gian có khả năng phong ấn Ma thú rất khó được. Ngoại trừ Luyện kim thuật sĩ tinh thông Không gian ma pháp, thì người bình thường cơ bản không có cách nào chế tác chuỗi hạt Không gian.
Có Liệp ma tạp phiến, Dương Lăng tin tưởng có thể khiến cho đám người Bá Lỗ Tác và Duy Áo Lạp trong thời gian ngắn nắm giữ Ma pháp triệu hồi cơ bản nhất. Chỉ cần tìm cách để bọn họ có thể triệu hồi một con Ma thú cấp cao, thì khả năng chiến đấu của bọn họ ngay lập tức sẽ được tăng lên, từng bước có năng lực bắt Ma thú cấp cao.
Bắt Ma thú cấp cao, truyền thụ Ma pháp triệu hồi, thậm chí bồi dưỡng bọn họ trở thành Huyết vu, sau đó sẽ bắt được càng nhiều Ma thú cấp cao. Cứ như vậy, sẽ hình thành một vòng tuần hoàn, đảm bảo việc Tuần thú tràng có đủ tài nguyên chế tác Ma pháp trượng cao cấp, không ngừng tăng cường thế lực của mình.
Từ Duy Sâm tòa thành đến Tuần thú tràng mất một đoạn đường không nhỏ, trên đường phải đi qua quán rượu và Hương cách lý lạp, các địa phương có người ra vào rất đông.
Sau khi đi được một đoạn, ngửi được mùi rượu ngày càng thơm trong không khí, ngay khi Dương Lăng do dự có nên đi vào uống mấy chén hay không, đột nhiên "Ông" một tiếng. Một lão già ăn mày bị người ta ném từ trong quán rượu ra.
Theo sát, từ bên trong quán rượu lao ra một nữ Dong binh cao lớn đang tức giận và vài tên đại hán, phía sau còn có một đám Dong binh và Mạo hiểm giả tiến tới xem náo nhiệt.
"Hừ, lão già háo sắc, một cước đá chết ngươi, nhìn xem lần sau ngươi còn dám đưa tay ra sờ loạn hay không"
Ngay khi Dương Lăng lắc đầu, tưởng rằng lão già ăn mày bị một tên Dong binh khi dễ, thì một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Nữ dong binh vóc người cao lớn, đang mùa đông lạnh giá mà vẫn mặc một cái quần da thú ngắn vừa nói vừa dùng sức đá mạnh vào lão già ăn mày đang nằm trên mặt đất, nhìn thấy nàng đang vô cùng phẫn nộ, cái bộ dạng chỉ muốn đá chết lão già này. Dường như có huyết hải thâm cừu với lão già ăn mày này.
A.
Lão già ăn mày người lôi thôi nhếch nhác, tóc rối bời, trên quần áo có hơn 10 vết rách, lộ ra thân thể bẩn thỉu. Một bên ngã xuống, một bên kêu lên thảm thiết như lợn bị chọc tiết, tiếng to đến kinh người. Giống như không phải là đang kêu thảm, mà là một con mãnh thú đầy tinh lực không có chỗ phát tiết lên rống lên.
"Hừ, đáng chết, hàm răng gần rụng hết đến nơi còn sờ trộm đùi người khác, quả thực là muốn chết"
"Không thể nào, già như vậy mà còn có cảm giác với đàn bà? Sách sách, lợi hại. Biết đâu là muốn trộm tùi Tinh tệ trên đùi ngươi?"
"Hừ, ngươi đã nhìn thấy người đàn bà nào mà để túi tiền ở bắp đùi không?"
Nhìn nữ Dong binh Bối ti dáng người cao lớn, nhìn lão già đang liều mạng lăn tròn trên đất, mọi người tranh cãi. Rất nhanh, Dương Lăng hiểu được có chuyện gì xảy ra.
Thì ra, nữ Dong binh Bối ti và mấy người bạn mới hoàn thành một nhiệm vụ nhận được thù lao lớn. Vui mừng, cả Dong binh đoàn đều chạy đến quán rượu ăn mừng.
Sau khi uống 3 bình rượu, Bối ti thi thoảng cùng với tên Dong binh tán tỉnh, say rượu, nên cũng không để ý tên đó đang sờ soạng trên người mình.
Khi uống đến bình rượu thứ tư, nàng cảm giác có một đôi tay sờ tới sờ lui trên đùi mình, vừa mới bắt đầu thì nàng còn không để ý, chỉ là mắng mấy tên bên cạnh vài câu mà thôi. Không ngờ, hai tay đó càng lúc càng quá đáng, từ dưới chân đi lên đùi non, thủ pháp thuần thục, khiến nàng mềm nhũn cả người. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Thời khắc mấu chốt, cảm giác hai tay đó chạm vào địa phương bí ẩn nhất của mình, thì Bối ti nhanh chóng tỉnh táo lại, bắt ngay lấy cái bàn tay tham lam đó. Song ngay khi nàng vừa quay đầu lại nhìn, chuẩn bị mắng vài câu, thì nhìn thấy gương mặt già nua bỉ ổi và mái tóc rối bời, thiết chút nữa khiến nàng ngất đi.
Thì ra, tên lặng lẽ sờ trộm đùi nàng không phải là tên đồng bọn mà nàng nghi ngờ, mà là một tên nam nhân xa lạ. Một lão già ăn mày hàm răng sắp rụng gần hết, quần áo rách rưới.
Sau khi hét lên một tiếng, Bối ti phản ứng vô điều kiện, bản năng trực tiếp mang lão già ghê tởm ném ra ngoài cửa, vận toàn thân đấu khí rồi lao ra như cơn gió, dùng sức đá mạnh, hận không được một cước đá nát của quý của lão già.
Lão già háo sắc mõm răng?
Hiểu được chuyện gì xảy ra, nhìn lão già ăn mày không ngừng lăn tròn dưới đất, Dương Lăng lắc đầu. không hề nghĩ rằng lại gặp phải tên biến thái đến như vậy. Không biết kiến thức của mình quá ít, hay là thế giới này quá điên cuồng. Nếu ở trên Trái đất, thì sợ rằng Lão già ăn mày này ngay lập tức sẽ được ghi vào sách kỷ lục Ghi nét, ngay lập tức trở thành cái tên nổi tiếng trên mạng.
Ồ, không đúng.
Định thần nhìn kỹ, nhìn lão già vừa kêu thảm thiết vừa liều mạng lăn trên mặt đất, Dương Lăng đột nhiên phát hiện có điểm không đúng.
Bối Ti thực lực cường hãn, trong cơn phẫn nộ ngay cả loạn thạch to như cái chảo cũng bị một cước đá bay ra ngoài. Nhìn bộ dạng thì tối thiểu cũng có thực lực Đại kiếm sư.
Nhưng là, đá liên tục cả nửa ngày, Bối Ti mệt đến độ thở hồng hộc, mà Lão già ăn mày không ngừng lăn trên đất vẫn vừa tránh vừa kêu gào, thanh âm không chỉ không nhỏ đi mà ngược lại càng lúc càng lớn tiếng. Trong nháy mắt, hắn còn nhìn thấy một nụ cười cổ quái.
Nghi hoặc, Dương Lăng bảo Áo Lan Đa không được lên tiếng, lặng lẽ quan sát động tác của Lão già ăn mày. Rất nhanh, hắn xác định chuyện không hề đơn giản như người bình thường tưởng tượng.
Nếu nhìn bề ngoài, thì Bối Ti công kích rất sắc bén, mỗi một cước đều đánh lên người Lão già ăn mày, nhưng mỗi lần cứ vào thời khắc mấu chốt, thì Lão già ăn mày lại làm bộ lăn tròn tránh thoát được cú đánh của đối phương. Tiếng kêu thảm thiết thê lương chỉ là ngụy trang mà thôi.
Động tác của Lão già ăn mày vô cùng bí ẩn, tốc độ rất nhanh. Nếu không phải thực lực tăng mạnh, nói không chừng vì khinh thường Dương Lăng cũng bị hắn lừa.
Ồ, ngón tay còn có 2 quả Không gian giới chỉ.
Cẩn thận quan sát, rất nhanh, Dương Lăng phát hiện Lão già ăn mày có rất nhiều chỗ khả nghi. Trên ngón tay đối phương có đeo 2 giới chỉ, thoạt nhìn thì không đáng gì, không khác gì mấy đồ giả đáng giá 10 tinh tệ bán ven đường. Nhưng lại có cỗ Năng lượng ba động đặc thù của Không gian giới chỉ, có khả năng dấu diếm Ma pháp sư bình thường, chứ làm sao gạt được cảm giác nhạy bén của hắn.
Trên Thái Luân đại lục, Không gian giới chỉ cực kỳ hiếm thấy, người có 2 quả Không gian giới chỉ càng ít hơn. Nhưng điều hấp dẫn Dương Lăng chú ý đó là hoa văn bên ngoài Không gian giới chỉ.
Cũng giống như chuỗi hạt có khả năng phong ấn Ma thú, không có năng lực cấp địa sư, không có đủ nhận thức về Không gian ma pháp, thì Luyện kim thuật sĩ bình thường cơ bản không thể chế tác Không gian giới chỉ.
Ở tình huống bình thường, phạm vi lớn nhỏ bên trong Không gian giới chỉ có liên quan đến hoa văn bên ngoài. Hoa văn càng phức tạp, thì Không gian bên trong càng lớn. Theo truyền thuyết, thì Không gian giới chỉ lớn nhất thì đến ngay cả một ngọn núi lớn cũng có thể nhét vào.
Không gian giới chỉ nhặc được trong Sơn cốc mặt ngoài chỉ có 18 đạo hoa văn, Không gian bên trong có diện tích như một căn phòng. Có khả năng chứa 10 xe lương thực, chứa rất nhiều tinh thạch, và chứa được hơn 1000 thi thể tê giác.
Sau khi chú ý cẩn thận, Dương Lăng vẫn không thể nhìn rõ ràng Không gian giới chỉ trên tay Lão già ăn mày có bao nhiêu hoa văn, rậm rạp thành một tảng lớn, độ phức tạp hơn xa Không gian giới chỉ mình đeo. Không thể tưởng tượng được Không gian giới chỉ bên trong lớn đến như thế nào.
Chẳng lẽ đây là một Luyện kim thuật đại sư?
Nhìn xem Không gian giới chỉ trên tay Lão già ăn mày không hề có ánh sáng, rõ ràng đã động tay động chân, hoặc là cố ý luyện chế có nhan sắc giống như da tay, Dương Lăng trong lòng vừa động. Không gian giới chỉ trên ngón tay Lão già ăn mày rất khác thường, cho dù hắn không phải Luyện kim thuật sĩ, thì ít nhất cũng có quan hệ mật thiết với Luyện kim thuật sĩ. Nếu không, không có khả năng ngụy trang khéo đến như vậy.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nghĩ ra một chủ ý, nói nhỏ vài câu với Áo Lan Đa. Tên này kinh hãi nhanh chóng rời đi, cưỡi ngựa chạy nhanh vào quân doanh trong thành.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Sau khi tu luyện dã thú chi linh, người Tô Mỹ Nhĩ ở phương diện tuần thú có nhiều độc đáo, Bá Lỗ Tác càng là người giỏi nhất trong những người đồng trang lứa. Mặc kệ là sói con hay là Đại địa bạo hùng bị thương, vào tay hắn đều thuần phục. Nói về tổng hợp lực chiến đấu thì không bằng 1 đầu ngón tay của Dương Lăng; nhưng nếu nói đến kỹ xảo tuần hóa mãnh thú thì Dương Lăng phải cam bái hạ phong.
Dong binh dùng thực lực để nói chuyện, Thợ săn cũng như vậy.
Sau khi được lĩnh giáo kỹ xảo tuần thú của Bá Lỗ Tác, Thợ săn của Tuần thú tràng tâm phục khẩu phục, không ai có dị nghị đối với việc hắn là đại đội trưởng.
Nếu so sánh với Bá Lỗ Tác, Duy Áo Lạp ở phương diện tuần thú thì kém rất nhiều, nhưng hơn ở kinh nghiệm săn thú phong phú, tinh thông kỹ xảo việc bố trí cạm bẫy. Đội Thợ săn thuộc Tuần thú tràng bắt được 10 con thì 6 con do Duy Áo Lạp bắt được, cho nên cũng không ai có ý kiến đối với việc hắn nhận chưa đại đội trưởng Thợ săn.
Duy Áo Lạp phụ trách săn lùng, Bá Lỗ Tác phụ trách tuần dưỡng, Cổ Đức phụ trách quản lý toàn bộ Tuần thú tràng, cứ như vậy, Tuần thú tràng nhanh chóng đi vào quỹ đạo. Tuy nhiên, mặc dù phát triển nhanh chóng, nhưng vẫn không đạt được yêu cầu của Dương Lăng.
Bởi vì thực lực có hạn, đám người Duy Áo Lạp chỉ có thể bắt được Ma thú cấp thấp, đối với Ma thú cấp cao như Song túc Phi long thì đừng nói là bắt sống mà ngay cả đến gần đã không có dũng khí. Đám người Tô Mỹ Nhĩ mặc dù có không ít phương pháp săn bắt đặc biệt, nhưng bởi vì thực lực có hạn, bọn họ cũng khó có thể đảm đương nhiệm vụ bắt sống Ma thú cấp cao.
Ngoại trừ đội Thợ săn trực thuộc, thì mặc dù có thể thu mua đại lượng Ma thú với giá cao trong tay đám Mạo hiểm giả, nhưng đều là Ma thú cấp thấp. Cứ như vậy, bên trong Tuần thú tràng hầu như không có Ma thú cấp cao, đối với Tuần thú tràng phát triển cao hơn, thì sẽ là một khuyết điểm.
Nhưng, sau khi có Liệp ma tạp phiến thì vấn đề này sẽ được giải quyết.
Triệu hồi sư sở dĩ khó gặp trên Thái Luân đại lục, nguyên nhân chủ yếu nhất không phải là do Ma pháp triệu hồi khó có thể nắm giữ, mà là Không gian có khả năng phong ấn Ma thú rất khó được. Ngoại trừ Luyện kim thuật sĩ tinh thông Không gian ma pháp, thì người bình thường cơ bản không có cách nào chế tác chuỗi hạt Không gian.
Có Liệp ma tạp phiến, Dương Lăng tin tưởng có thể khiến cho đám người Bá Lỗ Tác và Duy Áo Lạp trong thời gian ngắn nắm giữ Ma pháp triệu hồi cơ bản nhất. Chỉ cần tìm cách để bọn họ có thể triệu hồi một con Ma thú cấp cao, thì khả năng chiến đấu của bọn họ ngay lập tức sẽ được tăng lên, từng bước có năng lực bắt Ma thú cấp cao.
Bắt Ma thú cấp cao, truyền thụ Ma pháp triệu hồi, thậm chí bồi dưỡng bọn họ trở thành Huyết vu, sau đó sẽ bắt được càng nhiều Ma thú cấp cao. Cứ như vậy, sẽ hình thành một vòng tuần hoàn, đảm bảo việc Tuần thú tràng có đủ tài nguyên chế tác Ma pháp trượng cao cấp, không ngừng tăng cường thế lực của mình.
Từ Duy Sâm tòa thành đến Tuần thú tràng mất một đoạn đường không nhỏ, trên đường phải đi qua quán rượu và Hương cách lý lạp, các địa phương có người ra vào rất đông.
Sau khi đi được một đoạn, ngửi được mùi rượu ngày càng thơm trong không khí, ngay khi Dương Lăng do dự có nên đi vào uống mấy chén hay không, đột nhiên "Ông" một tiếng. Một lão già ăn mày bị người ta ném từ trong quán rượu ra.
Theo sát, từ bên trong quán rượu lao ra một nữ Dong binh cao lớn đang tức giận và vài tên đại hán, phía sau còn có một đám Dong binh và Mạo hiểm giả tiến tới xem náo nhiệt.
"Hừ, lão già háo sắc, một cước đá chết ngươi, nhìn xem lần sau ngươi còn dám đưa tay ra sờ loạn hay không"
Ngay khi Dương Lăng lắc đầu, tưởng rằng lão già ăn mày bị một tên Dong binh khi dễ, thì một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Nữ dong binh vóc người cao lớn, đang mùa đông lạnh giá mà vẫn mặc một cái quần da thú ngắn vừa nói vừa dùng sức đá mạnh vào lão già ăn mày đang nằm trên mặt đất, nhìn thấy nàng đang vô cùng phẫn nộ, cái bộ dạng chỉ muốn đá chết lão già này. Dường như có huyết hải thâm cừu với lão già ăn mày này.
A.
Lão già ăn mày người lôi thôi nhếch nhác, tóc rối bời, trên quần áo có hơn 10 vết rách, lộ ra thân thể bẩn thỉu. Một bên ngã xuống, một bên kêu lên thảm thiết như lợn bị chọc tiết, tiếng to đến kinh người. Giống như không phải là đang kêu thảm, mà là một con mãnh thú đầy tinh lực không có chỗ phát tiết lên rống lên.
"Hừ, đáng chết, hàm răng gần rụng hết đến nơi còn sờ trộm đùi người khác, quả thực là muốn chết"
"Không thể nào, già như vậy mà còn có cảm giác với đàn bà? Sách sách, lợi hại. Biết đâu là muốn trộm tùi Tinh tệ trên đùi ngươi?"
"Hừ, ngươi đã nhìn thấy người đàn bà nào mà để túi tiền ở bắp đùi không?"
Nhìn nữ Dong binh Bối ti dáng người cao lớn, nhìn lão già đang liều mạng lăn tròn trên đất, mọi người tranh cãi. Rất nhanh, Dương Lăng hiểu được có chuyện gì xảy ra.
Thì ra, nữ Dong binh Bối ti và mấy người bạn mới hoàn thành một nhiệm vụ nhận được thù lao lớn. Vui mừng, cả Dong binh đoàn đều chạy đến quán rượu ăn mừng.
Sau khi uống 3 bình rượu, Bối ti thi thoảng cùng với tên Dong binh tán tỉnh, say rượu, nên cũng không để ý tên đó đang sờ soạng trên người mình.
Khi uống đến bình rượu thứ tư, nàng cảm giác có một đôi tay sờ tới sờ lui trên đùi mình, vừa mới bắt đầu thì nàng còn không để ý, chỉ là mắng mấy tên bên cạnh vài câu mà thôi. Không ngờ, hai tay đó càng lúc càng quá đáng, từ dưới chân đi lên đùi non, thủ pháp thuần thục, khiến nàng mềm nhũn cả người. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Thời khắc mấu chốt, cảm giác hai tay đó chạm vào địa phương bí ẩn nhất của mình, thì Bối ti nhanh chóng tỉnh táo lại, bắt ngay lấy cái bàn tay tham lam đó. Song ngay khi nàng vừa quay đầu lại nhìn, chuẩn bị mắng vài câu, thì nhìn thấy gương mặt già nua bỉ ổi và mái tóc rối bời, thiết chút nữa khiến nàng ngất đi.
Thì ra, tên lặng lẽ sờ trộm đùi nàng không phải là tên đồng bọn mà nàng nghi ngờ, mà là một tên nam nhân xa lạ. Một lão già ăn mày hàm răng sắp rụng gần hết, quần áo rách rưới.
Sau khi hét lên một tiếng, Bối ti phản ứng vô điều kiện, bản năng trực tiếp mang lão già ghê tởm ném ra ngoài cửa, vận toàn thân đấu khí rồi lao ra như cơn gió, dùng sức đá mạnh, hận không được một cước đá nát của quý của lão già.
Lão già háo sắc mõm răng?
Hiểu được chuyện gì xảy ra, nhìn lão già ăn mày không ngừng lăn tròn dưới đất, Dương Lăng lắc đầu. không hề nghĩ rằng lại gặp phải tên biến thái đến như vậy. Không biết kiến thức của mình quá ít, hay là thế giới này quá điên cuồng. Nếu ở trên Trái đất, thì sợ rằng Lão già ăn mày này ngay lập tức sẽ được ghi vào sách kỷ lục Ghi nét, ngay lập tức trở thành cái tên nổi tiếng trên mạng.
Ồ, không đúng.
Định thần nhìn kỹ, nhìn lão già vừa kêu thảm thiết vừa liều mạng lăn trên mặt đất, Dương Lăng đột nhiên phát hiện có điểm không đúng.
Bối Ti thực lực cường hãn, trong cơn phẫn nộ ngay cả loạn thạch to như cái chảo cũng bị một cước đá bay ra ngoài. Nhìn bộ dạng thì tối thiểu cũng có thực lực Đại kiếm sư.
Nhưng là, đá liên tục cả nửa ngày, Bối Ti mệt đến độ thở hồng hộc, mà Lão già ăn mày không ngừng lăn trên đất vẫn vừa tránh vừa kêu gào, thanh âm không chỉ không nhỏ đi mà ngược lại càng lúc càng lớn tiếng. Trong nháy mắt, hắn còn nhìn thấy một nụ cười cổ quái.
Nghi hoặc, Dương Lăng bảo Áo Lan Đa không được lên tiếng, lặng lẽ quan sát động tác của Lão già ăn mày. Rất nhanh, hắn xác định chuyện không hề đơn giản như người bình thường tưởng tượng.
Nếu nhìn bề ngoài, thì Bối Ti công kích rất sắc bén, mỗi một cước đều đánh lên người Lão già ăn mày, nhưng mỗi lần cứ vào thời khắc mấu chốt, thì Lão già ăn mày lại làm bộ lăn tròn tránh thoát được cú đánh của đối phương. Tiếng kêu thảm thiết thê lương chỉ là ngụy trang mà thôi.
Động tác của Lão già ăn mày vô cùng bí ẩn, tốc độ rất nhanh. Nếu không phải thực lực tăng mạnh, nói không chừng vì khinh thường Dương Lăng cũng bị hắn lừa.
Ồ, ngón tay còn có 2 quả Không gian giới chỉ.
Cẩn thận quan sát, rất nhanh, Dương Lăng phát hiện Lão già ăn mày có rất nhiều chỗ khả nghi. Trên ngón tay đối phương có đeo 2 giới chỉ, thoạt nhìn thì không đáng gì, không khác gì mấy đồ giả đáng giá 10 tinh tệ bán ven đường. Nhưng lại có cỗ Năng lượng ba động đặc thù của Không gian giới chỉ, có khả năng dấu diếm Ma pháp sư bình thường, chứ làm sao gạt được cảm giác nhạy bén của hắn.
Trên Thái Luân đại lục, Không gian giới chỉ cực kỳ hiếm thấy, người có 2 quả Không gian giới chỉ càng ít hơn. Nhưng điều hấp dẫn Dương Lăng chú ý đó là hoa văn bên ngoài Không gian giới chỉ.
Cũng giống như chuỗi hạt có khả năng phong ấn Ma thú, không có năng lực cấp địa sư, không có đủ nhận thức về Không gian ma pháp, thì Luyện kim thuật sĩ bình thường cơ bản không thể chế tác Không gian giới chỉ.
Ở tình huống bình thường, phạm vi lớn nhỏ bên trong Không gian giới chỉ có liên quan đến hoa văn bên ngoài. Hoa văn càng phức tạp, thì Không gian bên trong càng lớn. Theo truyền thuyết, thì Không gian giới chỉ lớn nhất thì đến ngay cả một ngọn núi lớn cũng có thể nhét vào.
Không gian giới chỉ nhặc được trong Sơn cốc mặt ngoài chỉ có 18 đạo hoa văn, Không gian bên trong có diện tích như một căn phòng. Có khả năng chứa 10 xe lương thực, chứa rất nhiều tinh thạch, và chứa được hơn 1000 thi thể tê giác.
Sau khi chú ý cẩn thận, Dương Lăng vẫn không thể nhìn rõ ràng Không gian giới chỉ trên tay Lão già ăn mày có bao nhiêu hoa văn, rậm rạp thành một tảng lớn, độ phức tạp hơn xa Không gian giới chỉ mình đeo. Không thể tưởng tượng được Không gian giới chỉ bên trong lớn đến như thế nào.
Chẳng lẽ đây là một Luyện kim thuật đại sư?
Nhìn xem Không gian giới chỉ trên tay Lão già ăn mày không hề có ánh sáng, rõ ràng đã động tay động chân, hoặc là cố ý luyện chế có nhan sắc giống như da tay, Dương Lăng trong lòng vừa động. Không gian giới chỉ trên ngón tay Lão già ăn mày rất khác thường, cho dù hắn không phải Luyện kim thuật sĩ, thì ít nhất cũng có quan hệ mật thiết với Luyện kim thuật sĩ. Nếu không, không có khả năng ngụy trang khéo đến như vậy.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nghĩ ra một chủ ý, nói nhỏ vài câu với Áo Lan Đa. Tên này kinh hãi nhanh chóng rời đi, cưỡi ngựa chạy nhanh vào quân doanh trong thành.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|