Cây Thực nhân đằng lớn nhỏ đều không có ít nhánh cây, mọc đầy gai nhọn. Mỗi một nhánh lại giống như có hơn mười khu vực, mỗi một mục đều có thể quay tròn với các loại góc độ. Tốc độ nhanh như thiểm điện, công kích phi thường bí ẩn, rất dễ gây hiểu lầm.
Có khi, nhìn thấy rõ ràng là tấn công vào mặt của địch nhân, nhưng khi chỉ còn cách trong ngang tấc lại nhẹ nhàng chuyển hướng công kích bụng dưới địch nhân; có khi nhìn thấy rõ ràng công kích đan điều của địch nhân thì trong nháy mắt lại nhằm phía yết hầu.
Thực nhân đằng bình thường bán kính công kích đạt năm thước, Thực nhân đằng ở trước động khẩu mỗi một nhánh đều dài gấp đôi so với Thực nhân đằng bình thường, bán kính công kích của nó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa số lượng nhánh vượt xa Thực nhân đằng bình thường, không thể nào tưởng tượng được lực chiến đấu của nó kinh khủng đến như thế nào.
Chẳng lẽ đây là Thực nhân đằng vương giả.
Nhìn đông đảo nhánh giống như xúc tu không ngừng chuyển động, Thực nhân đằng toàn thân là màu máu đỏ, nhớ đến trên đường đi mỗi lần nghe thấy tiếng rít là Thực nhân đằng bình thường sẽ điên cuồng tấn công hoặc là lui lại, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Thực nhân đằng mặc dù lực lượng không đủ, khó có thể nhanh chóng phá vỡ Thần Thánh Hộ Thuẫn lực phòng ngự kinh người, nhưng tốc độ kinh người, công kích sắc bén. Ngoài ra, ngoại hình không khác thực vật bình thường bao nhiêu, rất dễ gây hiểu lầm, người bình thường rất dễ bị chúng đánh lén thành công. Cuộn lại thành một đoàn thì có năng lực di động rất nhanh, tuyệt đối là sinh vật phòng thủ hiếm có.
Nếu thuần hóa đại lượng Thực nhân đằng cổ quái, đem bọn nó ngụy trang ở Ngũ thải quáng mạch Duy Sâm tòa thành các vị trí mấu chốt, tuyệt đối khiến cho địch nhân lẩn vào khó lòng phòng bị. Thêm vào đó là Tượng đá quỷ giống như thạch điêu và Giác phong thú với kcảm giác linh mẫn. Thì chính là một tên Kiếm thánh hay Ma đạo sư tùy tiện lẻn vào sợ rằng ngay lập tức cũng khó có thể thoát thân.
"Cầm tặc tiên cầm vương" thuần thú đương nhiên phải thuần hóa Ma thú vương giả.
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng kiệt lực thu liễm Vu lực ba động trong cơ thể, cẩn thận ẩn núp không xa động khẩu, đặt mục tiêu tập trung lên người Thực nhân đằng lớn màu đỏ máu, chuẩn bị tìm cơ hội tấn công. Chỉ cần thuần hóa Thực nhân đằng như Ma thú vương giả này, tin tưởng đám Thực nhân đằng bình thường sẽ không có vấn đề gì, dễ dàng có được một đại quân Thực nhân đằng.
Dương Lăng rất tự tin nhanh chóng quyết định chủ yes, nhưng Hồng y chủ giáo Khai Tắc Lợi lại chần chờ cả nửa ngày không biết lui hay là tiến tới. Theo như sách sử ghi lại, màu sắc của Thực nhân đằng càng đậm thì năng lực lại càng mạnh. Thực nhân đằng màu đỏ máu, cho dù trong Thần ma đại chiến cũng cực kỳ hiếm thấy, lực chiến đấu vô cùng đáng sợ.
Ngoại trừ Thực nhân đằng khổng lồ, bên trong Sơn cốc còn tiến ra đám Thực nhân đằng bình thường như thủy triều, số lượng nhiều đến mức khiến người ta sợ hãi. Nếu bị chúng nó bao vây, thì tuyệt đối sẽ là một trận chiến khó khăn, cho dù chiến thắng thì cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Thần Thánh Hộ Thuẫn và Thần Thánh Vòng Bảo Hộ là lợi khí vô địch của Giáo Đình, nhưng rất hao tổn ma lực. Sau một được tiến tới, hắn hiểu được ma lực của mình không còn bao nhiêu, nhiều nhất chỉ có thể thi triển Thần Thánh Vòng Bảo Hộ một lần.
Lao đến giết hết, hay là ngay lập tức rút lui?
Khai Tắc Lợi chần chờ không quyết, nhìn sơn động thật lớn, hận phải giết chết hết Thực nhân đằng vào tìm hiểu rõ ràng. Nếu bên trong là Di tích cự long, chỉ cần đưa tin tức truyền về Thánh thành thì mình sẽ được rất nhiều chỗ tốt. Nhưng là, chẳng may bị đông đảo Thực nhân đằng vây khốn, với tình huống ma lực tiêu hao gần hết, toàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn cũng không phải là không có thể xảy ra.
"Toàn quân tấn công, lên"
Trầm tư một lát, sờ sờ Truyền tống quyển trục trong lòng ngực. Khai Tắc Lợi trầm giọng ra lệnh, chỉ huy mọi người lao thẳng đến động khẩu. Cho dù đám thuộc hạ chết hết, cho dù ma lực hao hết, hắn cũng tự tin dựa vào Truyền tống quyển trục thoát thân.
Nhìn Thực nhân đằng khổng lồ cả người toàn là các cành nhánh, mọi người cảm thấy da đầu tê dại, nhưng Khai Tắc Lợi ra lệnh không thể không liều mạng tiến lên công kích.
Hành động đầu tiên là Kỵ sĩ, giống như một cơn gió lốc lao lên; Cung tiến thủ theo sát phía sau, bắn ra trường tiến dày đặc, nhằm về phía Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ, Ma pháp sư phát ra một đoàn hỏa cầu…
Sau khi quyết định động thủ, Khai Tắc Lợi toàn lực ứng phó, hy vọng trong nháy mắt giết chết Thực nhân đằng khổng lồ. Cứ như vậy, không có Thực nhân đằng khổng lồ chỉ huy, thì Thực nhân đằng bình thường không quá đáng sợ.
Giáo Đình Đại quân hành động rất nhanh, nhưng Thực nhân đằng khổng lồ còn nhanh hơn. Chỉ thấy nó cuộc thành một vòng trong nháy mắt, "Hô" một tiếng tránh sang một bên, dễ dàng tránh được công kích của mọi người.
Chi.
Sau khi tránh thoát trận tập kích của mọi người, các nhánh trên người Thực nhân đằng khổng lồ kịch liệt vươn ra, phát ra tiếng xé gió chói tai. Trong nháy mắt, bốn phía xuất hiện hàng đàn Thực nhân đằng, phát động công kích mãnh liệt về phía mọi người.
"A, đại nhân cứu mạng, đại nhân cứu mạng"
"Lập trận, nhanh, dùng hỏa tường bao quanh, nhanh"
Thực nhân đằng phản kích với số lượng khổng lồ, rất nhanh, Giáo Đình Đại quân tổn thất nghiêm trọng. Có người bị Thực nhân đằng siết chặt đến chết, có người bị chúng cuốn vào bụi rậm cách đó không xa; thậm chí có người thân thể bị vài cây Thực nhân đằng xuyên qua quần áo, vết thương đầy mình, máu chảy như suối.
"Hừ, một lũ vô dụng"
Nhìn thấy mọi người trong nháy mắt bị Thực nhân đằng làm luống cuống tay chân, tổn thất thảm trọng, Hồng y chủ giáo hừ lạnh một tiếng, ngâm nga một lát, cắn răng thi triển Thần Thánh Vòng Bảo Hộ, bảo vệ mọi người.
Không phải bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không muốn hao phí ma lực trong cơ thể, nhưng sự thật vô tình không thể cho hắn tiếp tục bảo tồn thực lực.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu tất cả Kỵ sĩ, Cung tiến thủ và Ma pháp sư chết hết, chỉ bằng một mình hắn thì cho dù thực lực cao đến đâu cũng khó có thể tiến vào tòa Tô Hoắc Nạp sơn cốc cổ quái này.
Có Thần Thánh Vòng Bảo Hộ bảo vệ, Giáo Đình Đại quân nhanh chóng ổn định đội hình, nhanh chóng phản kích, điên cuồng phát tiết lửa giận trong lòng.
Cung tiến thủ nhằm chuẩn Huyết nang của Thực nhân đằng, một cây trường tiến sắc bén bắn ra, thường "Hô" lên một tiếng, có một cây Thực nhân đằng vô lực ngã xuống mặt đất.
Ma pháp sư nắm chặt Ma pháp trượng trong tay, phát ra từng đạo hỏa tường hoặc chuỗi hỏa cầu, đối Thực nhân đằng không kịp né tránh thành tro bụi. Đám Kỵ sĩ phụ trách tích súc lực lượng, chuẩn bị ở thời khắc quyết định phát ra một kích trí mạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đông.
Bị Giáo Đình Đại quân tấn công tới động khẩu, không có đường rút lui, Thực nhân đằng mặc dù chịu đả kích trí mạng, nhưng vẫn điên cuồng tiến công. Nhánh cây mục đầy gai nhọn quay nửa vòng trên không trung rồi lao thẳng vào Vòng bảo hộ của Giáo Đình Đại quân, một lần tiếp một lần, không ngừng tấn công vào một chỗ, phát ra âm thâm rung trời.
Nếu so sánh với Thực nhân đằng bình thường điên cuồng tấn công như con thiêu thân, Thực nhân đằng khổng lồ lại trốn ở một bên. Các nhánh rậm rạp chuyển động trong không trung phát ra thanh âm khác nhau, giống như đang phát lệnh, chỉ huy đông đảo Thực nhân đằng từ các góc độ tấn công Vòng bảo hộ của đối phương.
Dưới sự bảo vệ của Vòng bảo hộ, Giáo Đình Đại quân mặc dù chiếm hết tiện nghi, tùy ý công kích Thực nhân đằng đến gần. Nhưng Hồng y chủ giáo Khai Tắc Lợi một mình duy trì Vòng bảo hộ lại âm thầm kêu khổ, ma lực trong cơ thể càng ngày càng ít, mồ hôi càng lúc càng nhiều.
Mỗi lần bị công kích, năng lượng của Vòng bảo hộ lại tiêu hao một phần, nếu không nhận được ma lực bổ xung, vậy không bao lâu sẽ tan thành mây khói. Bị Thực nhân đằng điên cuồng công kích, Thần Thánh Vòng Bảo Hộ mặc dù tạm thời còn không biến mất, nhưng lung lay muốn vỡ, xuất hiện từng cái khe dày đặc như mạng nhện.
Dát chi, dát chi
Nghe thấy tiếng Vòng bảo hộ lung lay muốn vỡ, không cần Khai Tắc Lợi phải nói, mọi người đều hiểu Vòng bảo hộ không thể duy trì được bao lâu nữa. Đám Kỵ sĩ hít vào một hơi thật sâu, Cung tiến thủ và Ma pháp sư cắn chặt răng kiệt lực công kích. Bây giờ giết thêm một Thực nhân đằng vậy lát nữa sẽ an toàn hơn một chút.
Vì phá vỡ Vòng bảo hộ của Giáo Đình Đại quân, Thực nhân đằng cũng trả giá rất đắt. Xung quanh Vòng bảo hộ đề là Thực nhân đằng không nhúc nhích, Huyết nang sau khi vỡ ra liền chảy ra một cỗ máu tươi. Nhìn thấy khắp nơi đều là máu.
Chi.
Nhìn thấy Vòng bảo hộ của đối phương sắp vỡ ra, Thực nhân đằng khổng lồ tránh ở một bên phát ra một tiếng thét chói tai, chỉ huy đám Thực nhân đằng còn lại lao hết lên. Trong nháy mắt, Thần Thánh Vòng Bảo Hộ kêu lên một tiếng rồi rốt cuộc bị phá vỡ, tan thành mây khói.
Không có Vòng bảo hộ bảo vệ, Giáo Đình Đại quân không thể không tấn công trực diện đông đảo Thực nhân đằng, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, thi thoảng có người ngã xuống. Mà bản thân Khai Tắc Lợi thiếu chút nữa bị Thực nhân đằng tiếp cận đánh chết.
Chỉ huy số Thực nhân đằng còn lại điên cuồng tấn công, Thực nhân đằng khổng lồ không tấn công đám người Khai Tắc Lợi có lực chiến đấu cực mạnh, mà ngược lại chạy xung quanh bên ngoài, tấn công đám Cung tiến thủ và Ma pháp sư phòng thủ kém nhất. Thực nhân đằng bình thường công kích bán kính là năm mét, nhưng nó thì lại hơn gấp hai lần. Các nhánh mọc đầy gai nhọn điên cuồng vung lên, trong nháy mắt giết chết hơn 10 người.
Cùng lúc đó, đối mặt với Thực nhân đằng điên cuồng tấn công, đám người Giáo Đình còn lại kiệt lực phản công, ai nấy đều rất điên cuồng. Có chút Kỵ sĩ hai mắt đỏ bừng thậm chí không để ý hết thảy lao lên, một thương đâm thủng Huyết nang của đối phương, không thèm để ý gai nhọn gần trong gang tấc, không tiếc cùng chết với đối phương.
Lưỡng bại câu thương, máu chảy thành sông.
Không lâu sau, phía Giáo Đình thương vong nặng nề, chỉ còn có vài tên có thể nhúc nhích; mà Thực nhân đằng cũng không tốt hơn là bao, khắp nơi trên mặt đất là Thực nhân đằng không thể nhúc nhích được. Xung quanh cửa động máu chảy thành sông, thảm thiết không muốn nhìn.
"Hừ, tới rất tốt"
Thấy thuộc hạ cơ bản đã bị tiêu diệt gần hết, Khai Tắc Lợi hiểu rằng chuyến này có thể không hoàn thành nhiệm vụ. Tuy nhiên nếu lấy được Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ vậy cũng rất tốt, sau một tiếng hừ lạnh liền lấy ra một Quyển trục thạch hóa.
Thực nhân đằng khổng lồ động tác nhanh chóng nhưng vì đại ý khinh thường trúng phải Ma pháp thạch hóa của Khai Tắc Lợi, liền giống như bức tượng không thể nào nhúc nhích được. Nhánh cây mọc đầy gai nhọn đã nhằm về phía ngực, gáy và bụng dưới, các vị trí yếu hại của Khai Tắc Lợi nhưng không có cách nào tiến lên.
Sau khi thi triển Ma pháp thạch hóa thành công, Khai Tắc Lợi không dám chậm trễ, rút ra một thanh chủy thủ sắc bén, chuẩn bị cắt Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ xuống, rồi thông qua Truyền tống quyển trục nhanh chóng rời khỏi. Không ngờ, chính khi hắn khom lưng chuẩn bị ra tay, không khí sau lưng xuất hiện một trận rung động, theo sát sau đó là một thanh chủy thủ sắc bén đâm vào trong cơ thể.
Thời khắc quyết định, Dương Lăng thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di đến phía sau Khai Tắc Lợi, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén đâm một nhát. Lập tức cắn đứt ngón trỏ đặt trên người Thực nhân đằng khổng lồ, mặc niệm vu quyết, rất nhanh trên người nó xuất hiện từng đạo phù văn huyền ảo.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Có khi, nhìn thấy rõ ràng là tấn công vào mặt của địch nhân, nhưng khi chỉ còn cách trong ngang tấc lại nhẹ nhàng chuyển hướng công kích bụng dưới địch nhân; có khi nhìn thấy rõ ràng công kích đan điều của địch nhân thì trong nháy mắt lại nhằm phía yết hầu.
Thực nhân đằng bình thường bán kính công kích đạt năm thước, Thực nhân đằng ở trước động khẩu mỗi một nhánh đều dài gấp đôi so với Thực nhân đằng bình thường, bán kính công kích của nó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa số lượng nhánh vượt xa Thực nhân đằng bình thường, không thể nào tưởng tượng được lực chiến đấu của nó kinh khủng đến như thế nào.
Chẳng lẽ đây là Thực nhân đằng vương giả.
Nhìn đông đảo nhánh giống như xúc tu không ngừng chuyển động, Thực nhân đằng toàn thân là màu máu đỏ, nhớ đến trên đường đi mỗi lần nghe thấy tiếng rít là Thực nhân đằng bình thường sẽ điên cuồng tấn công hoặc là lui lại, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Thực nhân đằng mặc dù lực lượng không đủ, khó có thể nhanh chóng phá vỡ Thần Thánh Hộ Thuẫn lực phòng ngự kinh người, nhưng tốc độ kinh người, công kích sắc bén. Ngoài ra, ngoại hình không khác thực vật bình thường bao nhiêu, rất dễ gây hiểu lầm, người bình thường rất dễ bị chúng đánh lén thành công. Cuộn lại thành một đoàn thì có năng lực di động rất nhanh, tuyệt đối là sinh vật phòng thủ hiếm có.
Nếu thuần hóa đại lượng Thực nhân đằng cổ quái, đem bọn nó ngụy trang ở Ngũ thải quáng mạch Duy Sâm tòa thành các vị trí mấu chốt, tuyệt đối khiến cho địch nhân lẩn vào khó lòng phòng bị. Thêm vào đó là Tượng đá quỷ giống như thạch điêu và Giác phong thú với kcảm giác linh mẫn. Thì chính là một tên Kiếm thánh hay Ma đạo sư tùy tiện lẻn vào sợ rằng ngay lập tức cũng khó có thể thoát thân.
"Cầm tặc tiên cầm vương" thuần thú đương nhiên phải thuần hóa Ma thú vương giả.
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng kiệt lực thu liễm Vu lực ba động trong cơ thể, cẩn thận ẩn núp không xa động khẩu, đặt mục tiêu tập trung lên người Thực nhân đằng lớn màu đỏ máu, chuẩn bị tìm cơ hội tấn công. Chỉ cần thuần hóa Thực nhân đằng như Ma thú vương giả này, tin tưởng đám Thực nhân đằng bình thường sẽ không có vấn đề gì, dễ dàng có được một đại quân Thực nhân đằng.
Dương Lăng rất tự tin nhanh chóng quyết định chủ yes, nhưng Hồng y chủ giáo Khai Tắc Lợi lại chần chờ cả nửa ngày không biết lui hay là tiến tới. Theo như sách sử ghi lại, màu sắc của Thực nhân đằng càng đậm thì năng lực lại càng mạnh. Thực nhân đằng màu đỏ máu, cho dù trong Thần ma đại chiến cũng cực kỳ hiếm thấy, lực chiến đấu vô cùng đáng sợ.
Ngoại trừ Thực nhân đằng khổng lồ, bên trong Sơn cốc còn tiến ra đám Thực nhân đằng bình thường như thủy triều, số lượng nhiều đến mức khiến người ta sợ hãi. Nếu bị chúng nó bao vây, thì tuyệt đối sẽ là một trận chiến khó khăn, cho dù chiến thắng thì cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Thần Thánh Hộ Thuẫn và Thần Thánh Vòng Bảo Hộ là lợi khí vô địch của Giáo Đình, nhưng rất hao tổn ma lực. Sau một được tiến tới, hắn hiểu được ma lực của mình không còn bao nhiêu, nhiều nhất chỉ có thể thi triển Thần Thánh Vòng Bảo Hộ một lần.
Lao đến giết hết, hay là ngay lập tức rút lui?
Khai Tắc Lợi chần chờ không quyết, nhìn sơn động thật lớn, hận phải giết chết hết Thực nhân đằng vào tìm hiểu rõ ràng. Nếu bên trong là Di tích cự long, chỉ cần đưa tin tức truyền về Thánh thành thì mình sẽ được rất nhiều chỗ tốt. Nhưng là, chẳng may bị đông đảo Thực nhân đằng vây khốn, với tình huống ma lực tiêu hao gần hết, toàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn cũng không phải là không có thể xảy ra.
"Toàn quân tấn công, lên"
Trầm tư một lát, sờ sờ Truyền tống quyển trục trong lòng ngực. Khai Tắc Lợi trầm giọng ra lệnh, chỉ huy mọi người lao thẳng đến động khẩu. Cho dù đám thuộc hạ chết hết, cho dù ma lực hao hết, hắn cũng tự tin dựa vào Truyền tống quyển trục thoát thân.
Nhìn Thực nhân đằng khổng lồ cả người toàn là các cành nhánh, mọi người cảm thấy da đầu tê dại, nhưng Khai Tắc Lợi ra lệnh không thể không liều mạng tiến lên công kích.
Hành động đầu tiên là Kỵ sĩ, giống như một cơn gió lốc lao lên; Cung tiến thủ theo sát phía sau, bắn ra trường tiến dày đặc, nhằm về phía Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ, Ma pháp sư phát ra một đoàn hỏa cầu…
Sau khi quyết định động thủ, Khai Tắc Lợi toàn lực ứng phó, hy vọng trong nháy mắt giết chết Thực nhân đằng khổng lồ. Cứ như vậy, không có Thực nhân đằng khổng lồ chỉ huy, thì Thực nhân đằng bình thường không quá đáng sợ.
Giáo Đình Đại quân hành động rất nhanh, nhưng Thực nhân đằng khổng lồ còn nhanh hơn. Chỉ thấy nó cuộc thành một vòng trong nháy mắt, "Hô" một tiếng tránh sang một bên, dễ dàng tránh được công kích của mọi người.
Chi.
Sau khi tránh thoát trận tập kích của mọi người, các nhánh trên người Thực nhân đằng khổng lồ kịch liệt vươn ra, phát ra tiếng xé gió chói tai. Trong nháy mắt, bốn phía xuất hiện hàng đàn Thực nhân đằng, phát động công kích mãnh liệt về phía mọi người.
"A, đại nhân cứu mạng, đại nhân cứu mạng"
"Lập trận, nhanh, dùng hỏa tường bao quanh, nhanh"
Thực nhân đằng phản kích với số lượng khổng lồ, rất nhanh, Giáo Đình Đại quân tổn thất nghiêm trọng. Có người bị Thực nhân đằng siết chặt đến chết, có người bị chúng cuốn vào bụi rậm cách đó không xa; thậm chí có người thân thể bị vài cây Thực nhân đằng xuyên qua quần áo, vết thương đầy mình, máu chảy như suối.
"Hừ, một lũ vô dụng"
Nhìn thấy mọi người trong nháy mắt bị Thực nhân đằng làm luống cuống tay chân, tổn thất thảm trọng, Hồng y chủ giáo hừ lạnh một tiếng, ngâm nga một lát, cắn răng thi triển Thần Thánh Vòng Bảo Hộ, bảo vệ mọi người.
Không phải bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không muốn hao phí ma lực trong cơ thể, nhưng sự thật vô tình không thể cho hắn tiếp tục bảo tồn thực lực.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu tất cả Kỵ sĩ, Cung tiến thủ và Ma pháp sư chết hết, chỉ bằng một mình hắn thì cho dù thực lực cao đến đâu cũng khó có thể tiến vào tòa Tô Hoắc Nạp sơn cốc cổ quái này.
Có Thần Thánh Vòng Bảo Hộ bảo vệ, Giáo Đình Đại quân nhanh chóng ổn định đội hình, nhanh chóng phản kích, điên cuồng phát tiết lửa giận trong lòng.
Cung tiến thủ nhằm chuẩn Huyết nang của Thực nhân đằng, một cây trường tiến sắc bén bắn ra, thường "Hô" lên một tiếng, có một cây Thực nhân đằng vô lực ngã xuống mặt đất.
Ma pháp sư nắm chặt Ma pháp trượng trong tay, phát ra từng đạo hỏa tường hoặc chuỗi hỏa cầu, đối Thực nhân đằng không kịp né tránh thành tro bụi. Đám Kỵ sĩ phụ trách tích súc lực lượng, chuẩn bị ở thời khắc quyết định phát ra một kích trí mạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đông.
Bị Giáo Đình Đại quân tấn công tới động khẩu, không có đường rút lui, Thực nhân đằng mặc dù chịu đả kích trí mạng, nhưng vẫn điên cuồng tiến công. Nhánh cây mục đầy gai nhọn quay nửa vòng trên không trung rồi lao thẳng vào Vòng bảo hộ của Giáo Đình Đại quân, một lần tiếp một lần, không ngừng tấn công vào một chỗ, phát ra âm thâm rung trời.
Nếu so sánh với Thực nhân đằng bình thường điên cuồng tấn công như con thiêu thân, Thực nhân đằng khổng lồ lại trốn ở một bên. Các nhánh rậm rạp chuyển động trong không trung phát ra thanh âm khác nhau, giống như đang phát lệnh, chỉ huy đông đảo Thực nhân đằng từ các góc độ tấn công Vòng bảo hộ của đối phương.
Dưới sự bảo vệ của Vòng bảo hộ, Giáo Đình Đại quân mặc dù chiếm hết tiện nghi, tùy ý công kích Thực nhân đằng đến gần. Nhưng Hồng y chủ giáo Khai Tắc Lợi một mình duy trì Vòng bảo hộ lại âm thầm kêu khổ, ma lực trong cơ thể càng ngày càng ít, mồ hôi càng lúc càng nhiều.
Mỗi lần bị công kích, năng lượng của Vòng bảo hộ lại tiêu hao một phần, nếu không nhận được ma lực bổ xung, vậy không bao lâu sẽ tan thành mây khói. Bị Thực nhân đằng điên cuồng công kích, Thần Thánh Vòng Bảo Hộ mặc dù tạm thời còn không biến mất, nhưng lung lay muốn vỡ, xuất hiện từng cái khe dày đặc như mạng nhện.
Dát chi, dát chi
Nghe thấy tiếng Vòng bảo hộ lung lay muốn vỡ, không cần Khai Tắc Lợi phải nói, mọi người đều hiểu Vòng bảo hộ không thể duy trì được bao lâu nữa. Đám Kỵ sĩ hít vào một hơi thật sâu, Cung tiến thủ và Ma pháp sư cắn chặt răng kiệt lực công kích. Bây giờ giết thêm một Thực nhân đằng vậy lát nữa sẽ an toàn hơn một chút.
Vì phá vỡ Vòng bảo hộ của Giáo Đình Đại quân, Thực nhân đằng cũng trả giá rất đắt. Xung quanh Vòng bảo hộ đề là Thực nhân đằng không nhúc nhích, Huyết nang sau khi vỡ ra liền chảy ra một cỗ máu tươi. Nhìn thấy khắp nơi đều là máu.
Chi.
Nhìn thấy Vòng bảo hộ của đối phương sắp vỡ ra, Thực nhân đằng khổng lồ tránh ở một bên phát ra một tiếng thét chói tai, chỉ huy đám Thực nhân đằng còn lại lao hết lên. Trong nháy mắt, Thần Thánh Vòng Bảo Hộ kêu lên một tiếng rồi rốt cuộc bị phá vỡ, tan thành mây khói.
Không có Vòng bảo hộ bảo vệ, Giáo Đình Đại quân không thể không tấn công trực diện đông đảo Thực nhân đằng, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, thi thoảng có người ngã xuống. Mà bản thân Khai Tắc Lợi thiếu chút nữa bị Thực nhân đằng tiếp cận đánh chết.
Chỉ huy số Thực nhân đằng còn lại điên cuồng tấn công, Thực nhân đằng khổng lồ không tấn công đám người Khai Tắc Lợi có lực chiến đấu cực mạnh, mà ngược lại chạy xung quanh bên ngoài, tấn công đám Cung tiến thủ và Ma pháp sư phòng thủ kém nhất. Thực nhân đằng bình thường công kích bán kính là năm mét, nhưng nó thì lại hơn gấp hai lần. Các nhánh mọc đầy gai nhọn điên cuồng vung lên, trong nháy mắt giết chết hơn 10 người.
Cùng lúc đó, đối mặt với Thực nhân đằng điên cuồng tấn công, đám người Giáo Đình còn lại kiệt lực phản công, ai nấy đều rất điên cuồng. Có chút Kỵ sĩ hai mắt đỏ bừng thậm chí không để ý hết thảy lao lên, một thương đâm thủng Huyết nang của đối phương, không thèm để ý gai nhọn gần trong gang tấc, không tiếc cùng chết với đối phương.
Lưỡng bại câu thương, máu chảy thành sông.
Không lâu sau, phía Giáo Đình thương vong nặng nề, chỉ còn có vài tên có thể nhúc nhích; mà Thực nhân đằng cũng không tốt hơn là bao, khắp nơi trên mặt đất là Thực nhân đằng không thể nhúc nhích được. Xung quanh cửa động máu chảy thành sông, thảm thiết không muốn nhìn.
"Hừ, tới rất tốt"
Thấy thuộc hạ cơ bản đã bị tiêu diệt gần hết, Khai Tắc Lợi hiểu rằng chuyến này có thể không hoàn thành nhiệm vụ. Tuy nhiên nếu lấy được Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ vậy cũng rất tốt, sau một tiếng hừ lạnh liền lấy ra một Quyển trục thạch hóa.
Thực nhân đằng khổng lồ động tác nhanh chóng nhưng vì đại ý khinh thường trúng phải Ma pháp thạch hóa của Khai Tắc Lợi, liền giống như bức tượng không thể nào nhúc nhích được. Nhánh cây mọc đầy gai nhọn đã nhằm về phía ngực, gáy và bụng dưới, các vị trí yếu hại của Khai Tắc Lợi nhưng không có cách nào tiến lên.
Sau khi thi triển Ma pháp thạch hóa thành công, Khai Tắc Lợi không dám chậm trễ, rút ra một thanh chủy thủ sắc bén, chuẩn bị cắt Huyết nang của Thực nhân đằng khổng lồ xuống, rồi thông qua Truyền tống quyển trục nhanh chóng rời khỏi. Không ngờ, chính khi hắn khom lưng chuẩn bị ra tay, không khí sau lưng xuất hiện một trận rung động, theo sát sau đó là một thanh chủy thủ sắc bén đâm vào trong cơ thể.
Thời khắc quyết định, Dương Lăng thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di đến phía sau Khai Tắc Lợi, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén đâm một nhát. Lập tức cắn đứt ngón trỏ đặt trên người Thực nhân đằng khổng lồ, mặc niệm vu quyết, rất nhanh trên người nó xuất hiện từng đạo phù văn huyền ảo.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|