Dương Lăng ước định hai ngày sau tại ma thú nghiễm tràng sẽ khai chiến, Kiếm Hoàng Ai Duy Tư nhanh chóng rời đi. Tại Đặc Lạp Tư rừng rậm, hắn dừng chân tại một sơn cốc dưới chân một ngọn núi nhỏ vắng vẻ, múa kiếm giữa một trời đầy bông tuyết, vì quyết chiến sắp đến mà chuẩn bị. Một kiếm chém hắn là đôi hay là đánh gãy hai chân hắn trước, sau đó cho hắn từng chút từng chút nếm trải một cái chết thống khổ?
Nhớ tới vẻ ghê tởm của Dương Lăng, Ai Duy Tư không khỏi tràn đầy nộ khí. Mấy trăm năm gần đây, hắn chẳng biết đã khiêu chiến bao nhiêu cường giả, trong đó cũng có không ít đại quý tộc phú quý. Nhưng mà cho tới bây giờ hắn cũng chưa gặp qua một loại đối thủ nào lại có cách cư xử như Dương Lăng. Những năm gần đây, chẳng biết có bao nhiêu thế lực ra sức chiêu dụ mình, đưa ra rất nhiều điều kiện tốt, hy vọng mình có thể gia nhập vào phe phái của bọn họ. Trong mắt mọi người, chính mình có thực lực cường đại, thanh danh hiển hách, không nghỉ đến lại bị Dương Lăng cho là kẻ không đáng giá một xu.
Lĩnh chủ Dương Lăng, ngươi phải lấy máu để trả giá cho sự vô lễ của ngươi!
Nhớ đến bộ dạng khinh thường của Dương Lăng, Ai Duy Tư lửa giận vạn trượng, chiến ý tỏa ra mênh mông. Những bông tuyết lớn nhỏ đang bay đầy trời đều bị kiếm khí sắc bén của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư cắt thành vô số mảnh nhỏ, lập tức biến mất theo cơn gió thổi qua. Ai Duy Tư múa kiếm càng lúc càng nhanh, chỉ lưu lại giữa không trung một mảnh tàn ảnh. Có lẽ cảm giác được sát khí nồng hậu, có lẽ cảm giác được năng lượng bàng bạc ba động, không có một đầu ma thú nào dám đến sơn cốc trong núi.
Kiếm Hoàng Ai Duy Tư bạo nộ chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến, còn binh lính và mọi người trong Ma Thú Lĩnh cũng sôi sục chờ đợi. Sau khi nhận được chỉ thị của Dương Lăng, Thi vu vương La Đức La Cách Lý Tư như một gã giám công đi tới đi lui, nhớ đến lời phân phó của Dương Lăng, thỉnh thoảng hưng phấn " Dát dát" cười to.
" Nhanh, nhanh, nhanh lên, ngươi còn chưa ăn no à, ngay cả bả khắc đao cũng làm không xong!" Uống một ngụm lớn lãng mỗ tửu, Thi vu vương lại ra sức thúc giục đám địa tinh đang chạm trổ một cái ma pháp trận.
Gian trá, hèn hạ !
Nhớ tới phân phó của Dương Lăng, lại nhìn ma pháp trận không xa phía trước còn chưa chạm trổ xong, đám địa tinh đang cố gắng chạm trổ các loại ma thú trên ma pháp trận, Thi vu vương đối với chủ nhân Dương Lăng này càng hiểu rõ thêm về bản chất của hắn. Sau khi hiểu được ý tứ của Dương Lăng. Ngay cả hắn được xưng tụng là một Thi vu vương tà ác cũng phải cam bái hạ phong. Bất quá đối với cách làm này của Dương Lăng hắn lại thích, việc càng hèn hạ, hắn càng thích!
Tại vong linh vi diện, có không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử lớn nhỏ, vì sinh tồn, không việc gì không có thể làm, chỉ có không từ bất cứ thủ đoạn mới có thể tồn tại trong Vong linh vi diện. Là một Thi vu vương cường đại, La Đức La Cách Lý Tư tuyệt không xa lạ với các thủ đoạn vô sỉ này. Đây là một câu châm ngôn của Thi vu vương, sau khi từng bước hiểu rõ về tính cách của Dương Lăng, Thi vu vương đối với cuộc sống tương lai tràn ngập chờ mong.
Trong khi Thi vu vương, địa tinh trưởng lão cùng với Ngã Luân đại sư không kể ngày đêm làm việc, cực lực chế tạo vũ khí bí mật để đối phó với Ai Duy Tư, Dương Lăng đang thong dong tiêu diêu tự tại. Đem tất cả mọi chuyện giao lại cho Thi vu vương, Dương Lăng nhàn rỗi đi dạo khắp nơi, đi dạo hết tửu quán này đến tửu quán khác.
Ước định ngày mai sẽ cùng mình và tùy tùng khai chiến, Kiếm Hoàng Ai Duy Tư trong lúc vô ý đã rới vào cạm bẫy của mình. Cho dù thực lực của hắn cường đại đến đâu, Dương Lăng cũng có đủ biện pháp để cho hắn có đi không có về, cho dù hắn có hối hận cũng không còn kịp nữa. Trước tiên làm giảm nhuệ khí và kiên nhẫn của hắn, để cho hắn lộ ra nhược điểm, thời cơ đến sẽ cho hắn một kích trí mạng. Có Băng Phong Khôi Giáp, Dương Lăng tự tin hoàn toàn đủ khả năng để ứng phó.
Người bình thường chỉ là nghe nói đến một chút đặc thù của thần khí mà thôi. Đối với thần khí quý bàu tuyệt không có khả năng hiểu rõ. Chỉ cần đưa vào vu lực và tinh thần lực độc nhất vô nhị của mình, Băng Phong Khôi Giáp và Băng Tuyết Thần Kiếm ngoại hình đều sẽ thay đổi, có biến hóa rất lớn, hoàn toàn không sợ người khác nhận ra đây là thần khí được phong ấn ở tòa thành dưới đất.
Dạo vài vòng tại một ngã tư phồn hoa của Duy Sâm tòa thành, sau khi cùng vài tên thợ săn bắt chuyện, Dương Lăng bước đến tử quán Hắc Trân Châu của Tát Thiết Phu phu nhân. Nhóm này đi lại có nhóm khác đến, hắn chính là rất thích hoàn cảnh ở nơi này. Ở đầy có rất nhiều nữ phục vụ nhưng người được mọi người chú ý nhất vẫn là lão bản nương có sắc đẹp mê người.
" Lĩnh chủ đại nhân, người ngày mai có sự việc trọng yếu, như thế nào còn đến tửu quán để uống rượu a!" Thấy Dương Lăng bước đến, Tát Thiết phu nhân nhanh chóng cấp cho hắn một chổ ngôi cao ráo phía trong, sau đó tự mình bưng lên một chén hương thuần lãng mỗ tửu. Dương Lăng đã đến đây vài lần, bọn họ cũng càng ngày trở nên quen thuộc.
" Hắc hắc, đừng nói chỉ có một gã, mà đến mười gã Kiếm Hoàng đều cũng không đủ cho ta giết!" Nhìn thấy vẻ quan tâm lo lắng của Tát Thiết phu nhân, Dương Lăng cười một cách thần bí: " Phu nhân xinh đẹp, tên hỗn đản La Cách gần đây có đến làm phiền người và Bối Ti không? Lần sau hắn đến đây uống rượu, nhất định phải thu tiền hắn gấp đôi a !"
" Lĩnh chủ đại nhân… trước tiên đừng vội nói đến La Cách lần trước người nói hay lắm, nói là sẽ lưu lại không ngờ mới uống một chút lại lặng lẽ rời đi, người xem như thế nào bồi thường cho ta đây?" Tát Thiết phu nhân hai mắt tình tứ, vừa nói vừa khom người rót cho Dương Lăng một chén lãng mổ tửu.
Theo đó một trận hương phong tràn tới, theo cái chiếc váy rộng cổ của nàng nhìn xuống, Dương Lăng rõ ràng nhìn thấy một mảng tuyết trắng mê người.
" Nga, phải a, ngày mai ta còn phải cùng Ai Duy Tư tỉ thí, thiếu chút nữa đã quên mất" Nhìn thấy Tát Thiết phu nhân gần trong gang tấc, từng chút từng chút da thịt lộ ra ngoài, Dương Lăng giả vờ sực nhớ ra chuyện gì, vỗ vỗ đầu, sau đó cầm chén rượu nhanh chóng bước nhanh ra ngoài.
Nếu gặp một cô gái xinh đẹp lần đầu tiên có thể làm cho người khác có cảm giác muốn chinh phục mãnh liệt, nhưng cùng với Tát Thiết phu nhân đã ở góa nhiều năm một chổ, làm cho người ta có một cảm giác đặc biệt khác lạ thậm chí muốn điên cuồng phiên giang đảo hải (hội chứng thích máy bay bà già -devilbat). Thiếu phụ có điểm riêng biệt để cuốn hút nam nhân, hoàn toàn không thể nghi ngờ, Tát Thiết phu nhân này thuộc loại cực phẩm thiếu phụ vô cùng kích thích đối với nam nhân. Nam nhân nhìn thấy loại thiếu phụ như Tát Thiết phu nhân mà không động tâm chỉ có hai loại, một là bất lực, loại còn lại là thái giám. Dương Lăng lại bình thường, rất bình thường là khác, dĩ nhiên không ngoại lệ.
Tuy nhiên, đối với Dương Lăng mà nói, loại thiếu phụ xinh đẹp như Tát thiết phu nhân chỉ có thể nhìn trước mắt mà thôi. Tinh linh mỹ nữ Tác Phi Á đến bây giờ cũng còn chưa có quay lại, hắn thực sự không muốn có thêm sự việc gì phiền toái. Nhất là loại thiếu phụ như Tát Thiết phu nhân, loại đàn bà có nhiều tâm kế, có thể dễ dàng có được nhưng muốn thoát khỏi thì sợ rằng là không thể.
Rời khỏi Hắc Trân Châu tửu quán, Dương Lăng vội đến binh công tràng xem xét tiến độ chế tạo vũ khí bí mật. Sau đó Dương Lăng chạy về Duy Sâm tòa thành tĩnh tu, tiếp tục thăm dò Băng Phong Khôi Giáp huyền bí.
Một ngày thời gian, rất nhanh trôi qua.
Sáng sớm ngày thứ hai, trên ma thú nghiễm tràng tập trung đông nghẹt người. Vì đề phòng có chuyện ngoài ý muốn, Thi vu vương tự mình cùng với Cổ Đức, Vưu Na cùng với vài ma pháp sư thi triển kết giới bảo hộ, để tránh khi song phương giao chiến làm bị thương những người xem xung quanh.
" Nghe nói Kiếm Hoàng Ai Duy Tư trước khi khiêu chiến Lĩnh Chủ Đại Nhân phải khiêu chiến tùy tùng của đại nhân, không biết trận đầu lĩnh chủ đại nhân phái ai tham chiến?"
" Xuy… như vậy cũng còn phải hỏi, dám chắc chình là siêu giai ma thú Hắc Long vương trong truyền thuyết!"
" Sách sách, siêu giai hắc long a, ngày đó tại hắc thủy thành, ta bị nó liếcmột cái, thiếu chút nữa trái tim đã rớt ra ngoài!"
" Chắc đúng là Hắc Long vương rồi, không sai được, nhưng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư thực lực cũng vô cùng kinh khủng, từng chém chết vô số cường giả. Nếu mưới mấy hắc long cùng tiến lên một lúc thì cón có thể, chứ chỉ có một mình Hắc Long vương, sợ rằng…."
Trận chiến còn chưa bắt đầu, mọi người đã xôn xao bàn tán về người đâu tiên sẽ xuất chiến, quyết đấu cùng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư. Nhưng vô luận là Hạt Sư vương, Phi Long vương hay là Hắc Long vương, mọi người đều có cảm giác không nắm chắc phần thắng khi đối măt với Ái Duy Tư đại danh đỉnh đỉnh, tất cả đều hoang mang lo lắng.
" Các vị, hoan nghênh đền ma thú nghiễm tràng!" Thấy mọi ngươi đã tập trung nhìn mình, Thi vu vương bước lên chỉ tay về phía trước. "Ba" một tiếng, nhất thời bốn phía của nghiễm tràng mọc lên bốn khối tinh thạch bản rộng thùng thình. Trên mỗi một khối thạch bản hiện ra một cách rõ ràng hình ảnh phía trên đài cao.
Có mỏ lớn ngũ thải tinh quáng, chế tạo ra một khối siêu đại tinh thạch không phải là vần đề lớn. Thông qua ảo ảnh thủy tinh hiếm thấy cùng với quang ảnh ma pháp, có thể phóng đại hình ảnh giống như máy chiếu phim, đem tình huống trên đài cao hiển thị một cách rõ ràng.
" Nga, trời ạ. Đại hình quang hệ ma pháp!"
" Sách sách, qua nhiên có thể thấy rõ ràng đến như vậy!"
Đúng như Dương Lăng và Thi vu vương dự đoán, tinh thạch bản xuất hiện tại hiện trường làm cho tất cả mọi người đều oanh động. Nhìn thấy hình ảnh một cách rõ ràng, tất cả đều than sợ hãi không thôi.
" Tốt, tốt lắm, cho mời kiếm…kiếm cái gì ấy …thượng tràng!" Thi vu vương làm ra vẻ lắp ba lắp bắp, làm cho Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đang phiêu phiêu bay lên đài cao tức giận run người thiếu điều muốn cắm đầu xuống đất. Tĩnh tọa suốt đêm thật vất vả mới có thể bình tĩnh lại, không ngờ bây giờ lửa giận lại bị kích động bùng phát
.
" Mọi người phía dưới yên lặng một chút, để ta giời thiệu một chút về sự tích quang vinh của Ai Duy Tư đại nhân!" Nghe tiếng hừ lạnh một cách kiều ngạo, lại nhìn thấy vẻ ưỡn ngực tự tin của Ai Duy Tư, nụ cười của Thi vu vương càng thêm sáng lạn : "Theo số liệu thống kê còn chưa đầy đủ, Ai Duy Tư đại nhân một tuổi đã biết viết, hai tuổi có thể nâng nổi trọng kiếm, đã là một thiên tài hiếm thấy trên đại lục.
Thiên tài?
Nghe Thi vu vương hóa thành La Cách nói như vậy, mọi người đều sôi nỗi bàn luận, sợ hãi than thầm không thôi. Một bên Kiếm Hoàng Ai Duy Tư nghe như vậy lại càng thêm đắc ý, giương mày, hít thở, đầu ngước lên cao.
" Thiên tài chính là thiên tài, theo như lời đồn đãi, Ai Duy Tư đại nhân là có thể cưỡi ngựa luận võ, sáu tuổi là có thể cưỡi trên vân điêu bắn tên, bảy tuổi là có thể ngồi trên bụng của đàn bà"
Ngồi trên bụng của đàn bà?
Một trận cười khủng khiếp bùng ra khắp nghiễm tràng. Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đã nổi danh từ nhỏ, sự tích từ lúc nhỏ đến lớn đều bị mọi người ở khắp nơi truyền xướng, trong đó có cả chuyện xưa, hắn tuy còn nhỏ đã ngồi trên bụng đàn bà tu luyện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ghê tởm, thật sự quá ghê tởm!
Thấy thi vu vương đem chuyện hoang đường lúc còn nhỏ của mình nói ra trước tất cả mọi ngươi, Ai Duy Tư sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vừa tức giận lại vừa xấu hổ không thôi. Hận không thể đem tên La Cách kia đao trắng đâm vào, đao đỏ rút ra.
" Hắc hắc, mọi người đứng tin là chuyện thật, chỉ là chuyện chọc cười mà thôi!" Thấy Ai Duy Tư tiến lên trước vài bước, chuẩn bị cắt ngang lời giới thiệu của mình, Thi vu vương cười cười nhanh chóng nói sang chuyện khác: " Lĩnh chủ đại nhân của chúng ta thống lĩnh ngàn quân, kẻ dưới tay toàn là tinh binh cường hãn, nói xem, người nào nói xem người nào sẽ là ma thú đệ nhất dũng sĩ đây?"
" Thống lĩnh A Tư Na Ma, thống lĩnh A Tư Na Ma"
" Hắc Long, Hắc Long, Hắc Long"
Nhìn vào Thi vu vương, mọi người đếu lớn tiếng la lên vị ma thú dũng sĩ đầu tiên trong lòng mình nghĩ. Có người hô to Hải quân thống lĩnh A Tư Na Ma, cũng có người hô to siêu giai ma thú Hắc Long vương, thậm chí có người còn kêu tên Vưu Na vốn được mọi người yêu thích. Quang cảnh ngập tràn đầy hào khí
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Nhớ tới vẻ ghê tởm của Dương Lăng, Ai Duy Tư không khỏi tràn đầy nộ khí. Mấy trăm năm gần đây, hắn chẳng biết đã khiêu chiến bao nhiêu cường giả, trong đó cũng có không ít đại quý tộc phú quý. Nhưng mà cho tới bây giờ hắn cũng chưa gặp qua một loại đối thủ nào lại có cách cư xử như Dương Lăng. Những năm gần đây, chẳng biết có bao nhiêu thế lực ra sức chiêu dụ mình, đưa ra rất nhiều điều kiện tốt, hy vọng mình có thể gia nhập vào phe phái của bọn họ. Trong mắt mọi người, chính mình có thực lực cường đại, thanh danh hiển hách, không nghỉ đến lại bị Dương Lăng cho là kẻ không đáng giá một xu.
Lĩnh chủ Dương Lăng, ngươi phải lấy máu để trả giá cho sự vô lễ của ngươi!
Nhớ đến bộ dạng khinh thường của Dương Lăng, Ai Duy Tư lửa giận vạn trượng, chiến ý tỏa ra mênh mông. Những bông tuyết lớn nhỏ đang bay đầy trời đều bị kiếm khí sắc bén của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư cắt thành vô số mảnh nhỏ, lập tức biến mất theo cơn gió thổi qua. Ai Duy Tư múa kiếm càng lúc càng nhanh, chỉ lưu lại giữa không trung một mảnh tàn ảnh. Có lẽ cảm giác được sát khí nồng hậu, có lẽ cảm giác được năng lượng bàng bạc ba động, không có một đầu ma thú nào dám đến sơn cốc trong núi.
Kiếm Hoàng Ai Duy Tư bạo nộ chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến, còn binh lính và mọi người trong Ma Thú Lĩnh cũng sôi sục chờ đợi. Sau khi nhận được chỉ thị của Dương Lăng, Thi vu vương La Đức La Cách Lý Tư như một gã giám công đi tới đi lui, nhớ đến lời phân phó của Dương Lăng, thỉnh thoảng hưng phấn " Dát dát" cười to.
" Nhanh, nhanh, nhanh lên, ngươi còn chưa ăn no à, ngay cả bả khắc đao cũng làm không xong!" Uống một ngụm lớn lãng mỗ tửu, Thi vu vương lại ra sức thúc giục đám địa tinh đang chạm trổ một cái ma pháp trận.
Gian trá, hèn hạ !
Nhớ tới phân phó của Dương Lăng, lại nhìn ma pháp trận không xa phía trước còn chưa chạm trổ xong, đám địa tinh đang cố gắng chạm trổ các loại ma thú trên ma pháp trận, Thi vu vương đối với chủ nhân Dương Lăng này càng hiểu rõ thêm về bản chất của hắn. Sau khi hiểu được ý tứ của Dương Lăng. Ngay cả hắn được xưng tụng là một Thi vu vương tà ác cũng phải cam bái hạ phong. Bất quá đối với cách làm này của Dương Lăng hắn lại thích, việc càng hèn hạ, hắn càng thích!
Tại vong linh vi diện, có không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử lớn nhỏ, vì sinh tồn, không việc gì không có thể làm, chỉ có không từ bất cứ thủ đoạn mới có thể tồn tại trong Vong linh vi diện. Là một Thi vu vương cường đại, La Đức La Cách Lý Tư tuyệt không xa lạ với các thủ đoạn vô sỉ này. Đây là một câu châm ngôn của Thi vu vương, sau khi từng bước hiểu rõ về tính cách của Dương Lăng, Thi vu vương đối với cuộc sống tương lai tràn ngập chờ mong.
Trong khi Thi vu vương, địa tinh trưởng lão cùng với Ngã Luân đại sư không kể ngày đêm làm việc, cực lực chế tạo vũ khí bí mật để đối phó với Ai Duy Tư, Dương Lăng đang thong dong tiêu diêu tự tại. Đem tất cả mọi chuyện giao lại cho Thi vu vương, Dương Lăng nhàn rỗi đi dạo khắp nơi, đi dạo hết tửu quán này đến tửu quán khác.
Ước định ngày mai sẽ cùng mình và tùy tùng khai chiến, Kiếm Hoàng Ai Duy Tư trong lúc vô ý đã rới vào cạm bẫy của mình. Cho dù thực lực của hắn cường đại đến đâu, Dương Lăng cũng có đủ biện pháp để cho hắn có đi không có về, cho dù hắn có hối hận cũng không còn kịp nữa. Trước tiên làm giảm nhuệ khí và kiên nhẫn của hắn, để cho hắn lộ ra nhược điểm, thời cơ đến sẽ cho hắn một kích trí mạng. Có Băng Phong Khôi Giáp, Dương Lăng tự tin hoàn toàn đủ khả năng để ứng phó.
Người bình thường chỉ là nghe nói đến một chút đặc thù của thần khí mà thôi. Đối với thần khí quý bàu tuyệt không có khả năng hiểu rõ. Chỉ cần đưa vào vu lực và tinh thần lực độc nhất vô nhị của mình, Băng Phong Khôi Giáp và Băng Tuyết Thần Kiếm ngoại hình đều sẽ thay đổi, có biến hóa rất lớn, hoàn toàn không sợ người khác nhận ra đây là thần khí được phong ấn ở tòa thành dưới đất.
Dạo vài vòng tại một ngã tư phồn hoa của Duy Sâm tòa thành, sau khi cùng vài tên thợ săn bắt chuyện, Dương Lăng bước đến tử quán Hắc Trân Châu của Tát Thiết Phu phu nhân. Nhóm này đi lại có nhóm khác đến, hắn chính là rất thích hoàn cảnh ở nơi này. Ở đầy có rất nhiều nữ phục vụ nhưng người được mọi người chú ý nhất vẫn là lão bản nương có sắc đẹp mê người.
" Lĩnh chủ đại nhân, người ngày mai có sự việc trọng yếu, như thế nào còn đến tửu quán để uống rượu a!" Thấy Dương Lăng bước đến, Tát Thiết phu nhân nhanh chóng cấp cho hắn một chổ ngôi cao ráo phía trong, sau đó tự mình bưng lên một chén hương thuần lãng mỗ tửu. Dương Lăng đã đến đây vài lần, bọn họ cũng càng ngày trở nên quen thuộc.
" Hắc hắc, đừng nói chỉ có một gã, mà đến mười gã Kiếm Hoàng đều cũng không đủ cho ta giết!" Nhìn thấy vẻ quan tâm lo lắng của Tát Thiết phu nhân, Dương Lăng cười một cách thần bí: " Phu nhân xinh đẹp, tên hỗn đản La Cách gần đây có đến làm phiền người và Bối Ti không? Lần sau hắn đến đây uống rượu, nhất định phải thu tiền hắn gấp đôi a !"
" Lĩnh chủ đại nhân… trước tiên đừng vội nói đến La Cách lần trước người nói hay lắm, nói là sẽ lưu lại không ngờ mới uống một chút lại lặng lẽ rời đi, người xem như thế nào bồi thường cho ta đây?" Tát Thiết phu nhân hai mắt tình tứ, vừa nói vừa khom người rót cho Dương Lăng một chén lãng mổ tửu.
Theo đó một trận hương phong tràn tới, theo cái chiếc váy rộng cổ của nàng nhìn xuống, Dương Lăng rõ ràng nhìn thấy một mảng tuyết trắng mê người.
" Nga, phải a, ngày mai ta còn phải cùng Ai Duy Tư tỉ thí, thiếu chút nữa đã quên mất" Nhìn thấy Tát Thiết phu nhân gần trong gang tấc, từng chút từng chút da thịt lộ ra ngoài, Dương Lăng giả vờ sực nhớ ra chuyện gì, vỗ vỗ đầu, sau đó cầm chén rượu nhanh chóng bước nhanh ra ngoài.
Nếu gặp một cô gái xinh đẹp lần đầu tiên có thể làm cho người khác có cảm giác muốn chinh phục mãnh liệt, nhưng cùng với Tát Thiết phu nhân đã ở góa nhiều năm một chổ, làm cho người ta có một cảm giác đặc biệt khác lạ thậm chí muốn điên cuồng phiên giang đảo hải (hội chứng thích máy bay bà già -devilbat). Thiếu phụ có điểm riêng biệt để cuốn hút nam nhân, hoàn toàn không thể nghi ngờ, Tát Thiết phu nhân này thuộc loại cực phẩm thiếu phụ vô cùng kích thích đối với nam nhân. Nam nhân nhìn thấy loại thiếu phụ như Tát Thiết phu nhân mà không động tâm chỉ có hai loại, một là bất lực, loại còn lại là thái giám. Dương Lăng lại bình thường, rất bình thường là khác, dĩ nhiên không ngoại lệ.
Tuy nhiên, đối với Dương Lăng mà nói, loại thiếu phụ xinh đẹp như Tát thiết phu nhân chỉ có thể nhìn trước mắt mà thôi. Tinh linh mỹ nữ Tác Phi Á đến bây giờ cũng còn chưa có quay lại, hắn thực sự không muốn có thêm sự việc gì phiền toái. Nhất là loại thiếu phụ như Tát Thiết phu nhân, loại đàn bà có nhiều tâm kế, có thể dễ dàng có được nhưng muốn thoát khỏi thì sợ rằng là không thể.
Rời khỏi Hắc Trân Châu tửu quán, Dương Lăng vội đến binh công tràng xem xét tiến độ chế tạo vũ khí bí mật. Sau đó Dương Lăng chạy về Duy Sâm tòa thành tĩnh tu, tiếp tục thăm dò Băng Phong Khôi Giáp huyền bí.
Một ngày thời gian, rất nhanh trôi qua.
Sáng sớm ngày thứ hai, trên ma thú nghiễm tràng tập trung đông nghẹt người. Vì đề phòng có chuyện ngoài ý muốn, Thi vu vương tự mình cùng với Cổ Đức, Vưu Na cùng với vài ma pháp sư thi triển kết giới bảo hộ, để tránh khi song phương giao chiến làm bị thương những người xem xung quanh.
" Nghe nói Kiếm Hoàng Ai Duy Tư trước khi khiêu chiến Lĩnh Chủ Đại Nhân phải khiêu chiến tùy tùng của đại nhân, không biết trận đầu lĩnh chủ đại nhân phái ai tham chiến?"
" Xuy… như vậy cũng còn phải hỏi, dám chắc chình là siêu giai ma thú Hắc Long vương trong truyền thuyết!"
" Sách sách, siêu giai hắc long a, ngày đó tại hắc thủy thành, ta bị nó liếcmột cái, thiếu chút nữa trái tim đã rớt ra ngoài!"
" Chắc đúng là Hắc Long vương rồi, không sai được, nhưng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư thực lực cũng vô cùng kinh khủng, từng chém chết vô số cường giả. Nếu mưới mấy hắc long cùng tiến lên một lúc thì cón có thể, chứ chỉ có một mình Hắc Long vương, sợ rằng…."
Trận chiến còn chưa bắt đầu, mọi người đã xôn xao bàn tán về người đâu tiên sẽ xuất chiến, quyết đấu cùng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư. Nhưng vô luận là Hạt Sư vương, Phi Long vương hay là Hắc Long vương, mọi người đều có cảm giác không nắm chắc phần thắng khi đối măt với Ái Duy Tư đại danh đỉnh đỉnh, tất cả đều hoang mang lo lắng.
" Các vị, hoan nghênh đền ma thú nghiễm tràng!" Thấy mọi ngươi đã tập trung nhìn mình, Thi vu vương bước lên chỉ tay về phía trước. "Ba" một tiếng, nhất thời bốn phía của nghiễm tràng mọc lên bốn khối tinh thạch bản rộng thùng thình. Trên mỗi một khối thạch bản hiện ra một cách rõ ràng hình ảnh phía trên đài cao.
Có mỏ lớn ngũ thải tinh quáng, chế tạo ra một khối siêu đại tinh thạch không phải là vần đề lớn. Thông qua ảo ảnh thủy tinh hiếm thấy cùng với quang ảnh ma pháp, có thể phóng đại hình ảnh giống như máy chiếu phim, đem tình huống trên đài cao hiển thị một cách rõ ràng.
" Nga, trời ạ. Đại hình quang hệ ma pháp!"
" Sách sách, qua nhiên có thể thấy rõ ràng đến như vậy!"
Đúng như Dương Lăng và Thi vu vương dự đoán, tinh thạch bản xuất hiện tại hiện trường làm cho tất cả mọi người đều oanh động. Nhìn thấy hình ảnh một cách rõ ràng, tất cả đều than sợ hãi không thôi.
" Tốt, tốt lắm, cho mời kiếm…kiếm cái gì ấy …thượng tràng!" Thi vu vương làm ra vẻ lắp ba lắp bắp, làm cho Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đang phiêu phiêu bay lên đài cao tức giận run người thiếu điều muốn cắm đầu xuống đất. Tĩnh tọa suốt đêm thật vất vả mới có thể bình tĩnh lại, không ngờ bây giờ lửa giận lại bị kích động bùng phát
.
" Mọi người phía dưới yên lặng một chút, để ta giời thiệu một chút về sự tích quang vinh của Ai Duy Tư đại nhân!" Nghe tiếng hừ lạnh một cách kiều ngạo, lại nhìn thấy vẻ ưỡn ngực tự tin của Ai Duy Tư, nụ cười của Thi vu vương càng thêm sáng lạn : "Theo số liệu thống kê còn chưa đầy đủ, Ai Duy Tư đại nhân một tuổi đã biết viết, hai tuổi có thể nâng nổi trọng kiếm, đã là một thiên tài hiếm thấy trên đại lục.
Thiên tài?
Nghe Thi vu vương hóa thành La Cách nói như vậy, mọi người đều sôi nỗi bàn luận, sợ hãi than thầm không thôi. Một bên Kiếm Hoàng Ai Duy Tư nghe như vậy lại càng thêm đắc ý, giương mày, hít thở, đầu ngước lên cao.
" Thiên tài chính là thiên tài, theo như lời đồn đãi, Ai Duy Tư đại nhân là có thể cưỡi ngựa luận võ, sáu tuổi là có thể cưỡi trên vân điêu bắn tên, bảy tuổi là có thể ngồi trên bụng của đàn bà"
Ngồi trên bụng của đàn bà?
Một trận cười khủng khiếp bùng ra khắp nghiễm tràng. Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đã nổi danh từ nhỏ, sự tích từ lúc nhỏ đến lớn đều bị mọi người ở khắp nơi truyền xướng, trong đó có cả chuyện xưa, hắn tuy còn nhỏ đã ngồi trên bụng đàn bà tu luyện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ghê tởm, thật sự quá ghê tởm!
Thấy thi vu vương đem chuyện hoang đường lúc còn nhỏ của mình nói ra trước tất cả mọi ngươi, Ai Duy Tư sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vừa tức giận lại vừa xấu hổ không thôi. Hận không thể đem tên La Cách kia đao trắng đâm vào, đao đỏ rút ra.
" Hắc hắc, mọi người đứng tin là chuyện thật, chỉ là chuyện chọc cười mà thôi!" Thấy Ai Duy Tư tiến lên trước vài bước, chuẩn bị cắt ngang lời giới thiệu của mình, Thi vu vương cười cười nhanh chóng nói sang chuyện khác: " Lĩnh chủ đại nhân của chúng ta thống lĩnh ngàn quân, kẻ dưới tay toàn là tinh binh cường hãn, nói xem, người nào nói xem người nào sẽ là ma thú đệ nhất dũng sĩ đây?"
" Thống lĩnh A Tư Na Ma, thống lĩnh A Tư Na Ma"
" Hắc Long, Hắc Long, Hắc Long"
Nhìn vào Thi vu vương, mọi người đếu lớn tiếng la lên vị ma thú dũng sĩ đầu tiên trong lòng mình nghĩ. Có người hô to Hải quân thống lĩnh A Tư Na Ma, cũng có người hô to siêu giai ma thú Hắc Long vương, thậm chí có người còn kêu tên Vưu Na vốn được mọi người yêu thích. Quang cảnh ngập tràn đầy hào khí
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|