Sau trận cười đùa, Dương Lăng mời mọi người vào trong Gia Bá Lợi thành ở mấy ngày, vừa đi vừa nói cho bọn họ tình huống gần đây.
Thì ra, dưới sự tuyên truyền của Duy Sâm thương hội và Bố Lạp Đức thương hội, Thợ săn phân hội được thành lập ở Mông Đặc Sâm hấp dẫn vô số người đến xem và gia nhập vào trong đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nhìn biểu tượng ngôi sao xinh đẹp trên người Thợ săn, nhìn tài liệu Thợ săn được chế tạo cẩn thận, Lệ Nhã không hề do dự vứt ngay tấm thẻ Dong binh, lôi kéo mọi người gia nhập Thợ săn Công hội tiền đồ rạng rỡ. Vì vậy, Đồ Long dong binh đoàn có một không hai trên Đại lục biến mất, thêm một đội Đồ Long do Thợ săn tạo thành.
Sau khi trở thành một Thợ săn một sao, Lệ Nhã cả ngày hưng phấn đi vào rừng rậm nhỏ ở ngoại ô, nói là chuẩn bị cho việc đi thám hiểm trong tương lai.
Khi Ma thú lĩnh bán ra Ma sủng một số lượng nhỏ Ma sủng, nàng càng không tiếc ngàn vàng, thông qua các loại quan hệ mua một con Tuyết thỏ Tây Bá Lợi Á trắng muốt. Không ngờ rằng, mới mua được có mấy ngày, đã bị tên Lục Bì điêu của tên Mập mạp ăn vào trong bụng.
Vì vậy, Mập mạp đáng thương trở thành kẻ thế tội thay cho Lục Bì Điêu, bị Lệ Nhã bức bách, đánh phải đi đến Á Mã Tốn sâm lâm tự tay bắt một con Bì Tạp Hùng bồi thường. Không ngờ rằng, mọi người vừa đi gần đến Á Mã Tốn sâm lâm, đã gặp gỡ Dương Lăng đang tĩnh tu ở bên trong sơn cốc.
"Lệ Nhã tiểu thư, cái tên Đồ Long tiểu đội này chẳng hay ít nào" Hiểu được cái tên tổ chức mới của mấy người Lệ Nhã và Mập mạp, Dương Lăng cười cười, nghiêm trang nói tiếp: "Các ngươi có Mập mạp là Triệu hồi sư cường đại, có Cung tiến thủ và Kỵ sĩ cường đại. Còn có Ma pháp sư thần bí, thực lực như vậy ít nhất cũng phải gọi là Đồ Long đại đội mới phù hợp thân phận"
Đồ Long đại đội?
Nghĩ một lát, nhìn nụ cười như ẩn như hiện trên mặt Dương Lăng, Lệ Nhã bản năng cảm giác có điều không đúng, biết hắn lại muốn trêu chọc mình. Nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng cảm giác hắn nói có lý, mặc kệ thế nào thì Đồ Long đại đội vẫn dễ nghe hơn Đồ Long tiểu đội.
"Đúng, sau này gọi là Đồ Long đại đội. Tuy nhiên, Dương Lăng, ta muốn một con Bì Tạp Hùng đáng yêu, mũm mĩm đáng yêu, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp giúp ta. Đợi tên Mập mạp chết tiệt này sợ là đến khi tóc bạc hết cũng không có hy vọng" Lệ Nhã vừa nói vừa mở to mắt nhìn Dương Lăng.
Ma Sủng đến từ Ma thú lĩnh, là Lĩnh chủ của Ma thú lĩnh, Dương Lăng dám chắc có biện pháp bắt một con Bì Tạp Hùng đáng yêu. Khó có thể gặp được cơ hội tốt như thế, sao nàng có thể bỏ qua được chứ.
"Hắc hắc, không có vấn đề. Bên trong Tuần thú tràng còn có một con Bì Tạp Hùng. Đi, đợi đến Thành chủ phủ, ta lập tức cho người đưa đến cho người, tuyệt đối là mũm mĩm, bảo đảo ngươi sẽ hài lòng" Nhìn Lệ Nhã, Dương Lăng cười thần bí.
Vì đảm bảo lãi lớn, Ma thú lĩnh bán ra Ma Sủng đều giới hạn số lượng, hầu hết Ma thú cấp thấp đều đang ở trong Không gian Vu tháp hoặc là ở Tuần thú tràng bên trong Thợ săn Công hội. Đừng nói là một con, mà trăm con Bì Tạp Hùng cũng không có vấn đề. Tuy nhiên, nếu Lệ Nhã thích Bì Tạp Hùng như vậy, hắn không ngại tặng nàng một sự ngạc nhiên.
"Thật?"
Thấy Dương Lăng lập tức đáp ứng, Lệ Nhã nằm mơ cũng thấy được cảnh ôm một con Bì Tạp Hùng mũm mĩm mà ngủ vui mừng ra mặt. Mừng rỡ, nàng không chú ý đến nụ cười thần bí trên mặt Dương Lăng. Ngược lại đám người Mập mạp ở bên cạnh lại nhìn ra, chờ xem trò cười.
Sơn cốc nhỏ không cách xa Gia Bá Lợi là mấy, không lâu sau, trọng binh canh giữ Gia Bá Lợi đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Mặc dù thời gian gấp gáp, nhưng có nhiều nhân lực được điều động từ Ma thú lĩnh đến, có đông đảo thợ thủ công giàu kinh nghiệm. Có sẵn đá và đất, nên Gia Bá Lợi thành đã xây dựng được sơ bộ.
Trên tường thành cao tám mét, cứ cách nhau một khoảng cách lại đặt một cung tên khổng lồ mà ngay cả Cự Long cũng không dám đến gần. Mũi tên tạo bằng sao thiết phát ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, rõ ràng đã tẩm chất kịch độc. Hơn nữa thân mũi tên to như bắp đùi, vừa nhìn vô cùng dữ tợn.
Đôn Nam Tây Bắc có bốn cửa thành, mỗi cửa thành có một Ma tinh pháo, tầm bắn mười dặm. Một pháo bắn ra, có thể bắn nát một tảng đá to như một căn phòng, là lợi khí thủ thành trên Thái Luân đại lục.
Bên ngoài thành tường, có một con sông bảo vệ thành nhiều cạm bẫy, rộng 10 mét, sau 5 mét. Dương Lăng bỏ vào đó mấy con Cự mãng biển sâu, kẻ thù không đến thì thôi, chỉ cần đến tập kích, tuyệt đối sẽ biết thế nào là đau khổ.
"Sách sách, lợi hại, phòng thủ còn mạnh hơn cả Mông Đặc Sâm"
"Đúng, bảo sao có thể đánh bại Ma thú lao ra từ trong Á Mã Tốn sâm lâm, xem ra, truyền thuyết không có cách nào dựng thành ở Gia Bá Lợi đã thành lịch sử rồi"
Mỗi một người vừa xuống thuyền, chuẩn bị đi đến Gia Bá Lợi thành, đều dừng lại ở ngoại thành một lát, than thở sự cường thịnh của Ma thú lĩnh. Dù sao, trăm ngàn năm qua, bất kể là Ban Đồ đế quốc hay là Giáo Đình tất cả đều gặp thất bại. Nhưng Ma thú lĩnh thì khác, chỉ với mấy ngàn người đã ngăn chặn được tấn công của Ma thú, còn đạt lấy thắng lợi.
Sau khi tiến vào Thành chủ phủ, Dương Lăng vốn chuẩn bị làm bữa tiệc chào ừng đám người Lệ Nhã và Mập mạp, không ngờ rằng, thị vệ Áo Lan Đa đã đi nhanh đến, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, vừa nghe nói người rời khỏi Sơn cốc, Hải Nhi Bối Lý tiểu thư đã ở trong phòng họp đợi nửa ngày nay, nói là có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng với ngươi, ngươi xem"
Chẳng lẽ, thế cục trên Đại lục đột nhiên biến hóa, hay là…
Nghi hoặc, Dương Lăng đi nhanh đến phòng họp. Là người tổng phụ trách của Bố Lạp Đức thương hội, Hải Nhi Bối Lý thường rất bận rộn, không có việc gì, tuyệt đối nàng không thể nhanh như vậy lại đi đến Gia Bá Lợi.
Bên trong phòng họp, ngoại trừ Hải Nhi Bối Lý mặc bộ quần áo trắng, vẻ mặt ngưng trọng ra, còn có một tên trung niên mặc quần áo Trung hoa, khuôn mặt rầu rĩ, thi thoảng lo lắng đi tới đi lui, dường như đang lo lắng chuyện gì đó.
"Lĩnh chủ đại nhân, rốt cuộc cũng tìm được ngươi. Ngươi nhất định phải cứu ta, nếu không, ta phá sản mất" Thấy Dương Lăng bước đến, tên trung niên nhân mắt sáng rực lên, vừa nói vừa đi đến.
Phá sản?
Chẳng lẽ Duy Sâm thương hội lừa mình làm ăn bất chính ở bên ngoài?
Nhíu mày, Dương Lăng nghi hoặc ngồi xuống, được Hải Nhi Bối Lý giải thích, rất nhanh hiểu là chuyện gì xảy ra.
Thì ra, nhóm Ma Sủng cuối cùng bán với giá cao khỏi đây, Hải Nhi Bối Lý vừa định bảo Vưu Na lại cấp cho nàng một nhóm Tuyết thỏ và Bì Tạp Hùng. Không ngờ rằng, tên Thương nhân tên là Tô Tư Đạt đã mang theo hơn 100 con Hấp huyết biên bức đã tìm tới cửa, mở miệng phàn nàn.
Theo lời của hắn, ba ngày trước hắn mua một nhóm Biên bức của Ma thú lĩnh. Vốn chuẩn bị dùng để dẫn đường cho đội thuyền. Không ngờ rằng đám Biên bức không nghe lời chỉ huy, thậm chí sau khi bay ra cũng không có quay lại.
Hơn 200 con Biên bức, chỉ trong ba ngày chỉ còn lại một nửa, tổn thất trầm trọng.
Sau khi hiểu rõ tình huống, Hải Nhi Bối Lý giải thích đám Biên bức này không phải từ Ma thú lĩnh mà ra, đuối tên Tô Tư Đạt khóc không ra nước mắt đi, cũng không hề đặt ở trong lòng nữa. Nhưng không ngờ rằng, tiếp đó tin tức xấu liên tiếp truyền đến.
Đầu tiên là tổng bộ Bố Lạp Đức thương hội ở Mông Đặc Sâm bị tốc cáo, nói là Bố Lạp Đức thương hội bán một con Bì Tạp Hùng đã thuần hóa, cắn bị thương vài cô gái Quý tộc; theo sát, các Đại thành thị loài người như Ba Phạt Lợi á cũng truyền đến tin tức như vậy, phát hiện rất nhiều Ma sủng giả mạo.
Không rõ tình huống, đám Thương nhân tổn thất nặng nề và đám Quý tộc phãn nộ tìm tới Bố Lạp Đức thương hội, yêu cầu bồi thường. Mặc dù dùng lý lẽ giải thích rõ ràng, để bọn họ không còn gì để nói. Nhưng cũng tạo ra ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của Ma thú lĩnh và Bố Lạp Đức thương hội.
Nếu không nhanh chóng giải quyết, có lẽ sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối kế hoạch này.
Hàng giả?
Hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng lắc đầu. Không ngờ rằng thế giới này cũng càn rỡ như vậy. Ma thú của mình mới bán ra vài ngày, đã lập tức có hàng giả rồi.
Ma thú không trải qua huấn luyện, ngoài dã tính, thì đừng nói là dò đường hoặc là tìm mỏ, không cắn chết người đã may mắn lắm rồi.
"Thật đáng tiếc, không phải Ma sủng mà Ma thú lĩnh chúng ta bán ra, chúng ta không có nghĩa vụ thu hồi và bồi thường" Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của tên Tô Tư Đạt, Dương Lăng trầm ngâm một lát rồi nói: "Tuy nhiên, với tình hình của ngươi, có thể đem số Biên bức còn lại đưa đến Tuần thú tràng của Thợ săn Công hội chúng ta huấn luyện. Mặc dù phải trả một món, nhưng tính toán ra, cũng có thể vãn hồi tổn thất"
"Cảm ơn Đại nhân đã chỉ điểm"
Trầm tư một lát, hiểu đây là biện pháp tốt nhất, Thương nhân Tô Tư Đạt cảm tạ Dương Lăng và Hải Nhi Bối Lý, lập tức vội vã cáo từ, chạy về phía Tuần thú tràng ở Gia Bá Lợi.
Trong thời gian này, Vưu Na đã chỉ huy mọi người xây dựng một tòa Thợ săn Công hội rộng lớn ở Gia Bá Lợi, và cả quán rượu, nhà trọ, Tuần thú tràng vân vân. Đám Thợ săn không cần phải chạy đến Duy Sâm Trấn xa xôi giao nhận nhiệm vụ, và cất giữ Ma thú không tiện mang theo.
"Dương Lăng, làm thế nào bây giờ?" Đưa mắt nhìn thấy tên Thương nhân Tô Tư Đạt đã đi xa, Hải Nhi Bối Lý lo lắng nhíu mày, nhẹ nhàng xoa xoa huyệt Thái Dương.
Lợi nhuận bán Ma thú thật sự quá lớn, căn cứ điều tra, đừng nói là Dong binh và Mạo hiểm giả tham lam, mà ngay cả một ít Thợ săn thiếu phẩm chất bên trong Thợ săn Công hội bắt được Ma thú cấp thấp cũng lén lút lấy danh nghĩa Ma thú lĩnh bán đi. Thậm chí, một ít giao dịch lớn còn liên quan đến đám Quý tộc nhiều nơi, rất khó có thể giải quyết.
"Không sao, chỉ cần tăng nhãn hiệu Ma thú lĩnh lên, để cho không ai có thể làm giả, thì vấn đề tự nhiên sẽ được giải quyết" Trầm tư một lats, Dương Lăng nghĩ đến một biện pháp giải quyết. Một biện pháp giải quyết hàng giả càng oanh động hơn nữa.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng chị em ngày 8/3. Và chúc mừng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc
Thì ra, dưới sự tuyên truyền của Duy Sâm thương hội và Bố Lạp Đức thương hội, Thợ săn phân hội được thành lập ở Mông Đặc Sâm hấp dẫn vô số người đến xem và gia nhập vào trong đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nhìn biểu tượng ngôi sao xinh đẹp trên người Thợ săn, nhìn tài liệu Thợ săn được chế tạo cẩn thận, Lệ Nhã không hề do dự vứt ngay tấm thẻ Dong binh, lôi kéo mọi người gia nhập Thợ săn Công hội tiền đồ rạng rỡ. Vì vậy, Đồ Long dong binh đoàn có một không hai trên Đại lục biến mất, thêm một đội Đồ Long do Thợ săn tạo thành.
Sau khi trở thành một Thợ săn một sao, Lệ Nhã cả ngày hưng phấn đi vào rừng rậm nhỏ ở ngoại ô, nói là chuẩn bị cho việc đi thám hiểm trong tương lai.
Khi Ma thú lĩnh bán ra Ma sủng một số lượng nhỏ Ma sủng, nàng càng không tiếc ngàn vàng, thông qua các loại quan hệ mua một con Tuyết thỏ Tây Bá Lợi Á trắng muốt. Không ngờ rằng, mới mua được có mấy ngày, đã bị tên Lục Bì điêu của tên Mập mạp ăn vào trong bụng.
Vì vậy, Mập mạp đáng thương trở thành kẻ thế tội thay cho Lục Bì Điêu, bị Lệ Nhã bức bách, đánh phải đi đến Á Mã Tốn sâm lâm tự tay bắt một con Bì Tạp Hùng bồi thường. Không ngờ rằng, mọi người vừa đi gần đến Á Mã Tốn sâm lâm, đã gặp gỡ Dương Lăng đang tĩnh tu ở bên trong sơn cốc.
"Lệ Nhã tiểu thư, cái tên Đồ Long tiểu đội này chẳng hay ít nào" Hiểu được cái tên tổ chức mới của mấy người Lệ Nhã và Mập mạp, Dương Lăng cười cười, nghiêm trang nói tiếp: "Các ngươi có Mập mạp là Triệu hồi sư cường đại, có Cung tiến thủ và Kỵ sĩ cường đại. Còn có Ma pháp sư thần bí, thực lực như vậy ít nhất cũng phải gọi là Đồ Long đại đội mới phù hợp thân phận"
Đồ Long đại đội?
Nghĩ một lát, nhìn nụ cười như ẩn như hiện trên mặt Dương Lăng, Lệ Nhã bản năng cảm giác có điều không đúng, biết hắn lại muốn trêu chọc mình. Nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng cảm giác hắn nói có lý, mặc kệ thế nào thì Đồ Long đại đội vẫn dễ nghe hơn Đồ Long tiểu đội.
"Đúng, sau này gọi là Đồ Long đại đội. Tuy nhiên, Dương Lăng, ta muốn một con Bì Tạp Hùng đáng yêu, mũm mĩm đáng yêu, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp giúp ta. Đợi tên Mập mạp chết tiệt này sợ là đến khi tóc bạc hết cũng không có hy vọng" Lệ Nhã vừa nói vừa mở to mắt nhìn Dương Lăng.
Ma Sủng đến từ Ma thú lĩnh, là Lĩnh chủ của Ma thú lĩnh, Dương Lăng dám chắc có biện pháp bắt một con Bì Tạp Hùng đáng yêu. Khó có thể gặp được cơ hội tốt như thế, sao nàng có thể bỏ qua được chứ.
"Hắc hắc, không có vấn đề. Bên trong Tuần thú tràng còn có một con Bì Tạp Hùng. Đi, đợi đến Thành chủ phủ, ta lập tức cho người đưa đến cho người, tuyệt đối là mũm mĩm, bảo đảo ngươi sẽ hài lòng" Nhìn Lệ Nhã, Dương Lăng cười thần bí.
Vì đảm bảo lãi lớn, Ma thú lĩnh bán ra Ma Sủng đều giới hạn số lượng, hầu hết Ma thú cấp thấp đều đang ở trong Không gian Vu tháp hoặc là ở Tuần thú tràng bên trong Thợ săn Công hội. Đừng nói là một con, mà trăm con Bì Tạp Hùng cũng không có vấn đề. Tuy nhiên, nếu Lệ Nhã thích Bì Tạp Hùng như vậy, hắn không ngại tặng nàng một sự ngạc nhiên.
"Thật?"
Thấy Dương Lăng lập tức đáp ứng, Lệ Nhã nằm mơ cũng thấy được cảnh ôm một con Bì Tạp Hùng mũm mĩm mà ngủ vui mừng ra mặt. Mừng rỡ, nàng không chú ý đến nụ cười thần bí trên mặt Dương Lăng. Ngược lại đám người Mập mạp ở bên cạnh lại nhìn ra, chờ xem trò cười.
Sơn cốc nhỏ không cách xa Gia Bá Lợi là mấy, không lâu sau, trọng binh canh giữ Gia Bá Lợi đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Mặc dù thời gian gấp gáp, nhưng có nhiều nhân lực được điều động từ Ma thú lĩnh đến, có đông đảo thợ thủ công giàu kinh nghiệm. Có sẵn đá và đất, nên Gia Bá Lợi thành đã xây dựng được sơ bộ.
Trên tường thành cao tám mét, cứ cách nhau một khoảng cách lại đặt một cung tên khổng lồ mà ngay cả Cự Long cũng không dám đến gần. Mũi tên tạo bằng sao thiết phát ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, rõ ràng đã tẩm chất kịch độc. Hơn nữa thân mũi tên to như bắp đùi, vừa nhìn vô cùng dữ tợn.
Đôn Nam Tây Bắc có bốn cửa thành, mỗi cửa thành có một Ma tinh pháo, tầm bắn mười dặm. Một pháo bắn ra, có thể bắn nát một tảng đá to như một căn phòng, là lợi khí thủ thành trên Thái Luân đại lục.
Bên ngoài thành tường, có một con sông bảo vệ thành nhiều cạm bẫy, rộng 10 mét, sau 5 mét. Dương Lăng bỏ vào đó mấy con Cự mãng biển sâu, kẻ thù không đến thì thôi, chỉ cần đến tập kích, tuyệt đối sẽ biết thế nào là đau khổ.
"Sách sách, lợi hại, phòng thủ còn mạnh hơn cả Mông Đặc Sâm"
"Đúng, bảo sao có thể đánh bại Ma thú lao ra từ trong Á Mã Tốn sâm lâm, xem ra, truyền thuyết không có cách nào dựng thành ở Gia Bá Lợi đã thành lịch sử rồi"
Mỗi một người vừa xuống thuyền, chuẩn bị đi đến Gia Bá Lợi thành, đều dừng lại ở ngoại thành một lát, than thở sự cường thịnh của Ma thú lĩnh. Dù sao, trăm ngàn năm qua, bất kể là Ban Đồ đế quốc hay là Giáo Đình tất cả đều gặp thất bại. Nhưng Ma thú lĩnh thì khác, chỉ với mấy ngàn người đã ngăn chặn được tấn công của Ma thú, còn đạt lấy thắng lợi.
Sau khi tiến vào Thành chủ phủ, Dương Lăng vốn chuẩn bị làm bữa tiệc chào ừng đám người Lệ Nhã và Mập mạp, không ngờ rằng, thị vệ Áo Lan Đa đã đi nhanh đến, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, vừa nghe nói người rời khỏi Sơn cốc, Hải Nhi Bối Lý tiểu thư đã ở trong phòng họp đợi nửa ngày nay, nói là có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng với ngươi, ngươi xem"
Chẳng lẽ, thế cục trên Đại lục đột nhiên biến hóa, hay là…
Nghi hoặc, Dương Lăng đi nhanh đến phòng họp. Là người tổng phụ trách của Bố Lạp Đức thương hội, Hải Nhi Bối Lý thường rất bận rộn, không có việc gì, tuyệt đối nàng không thể nhanh như vậy lại đi đến Gia Bá Lợi.
Bên trong phòng họp, ngoại trừ Hải Nhi Bối Lý mặc bộ quần áo trắng, vẻ mặt ngưng trọng ra, còn có một tên trung niên mặc quần áo Trung hoa, khuôn mặt rầu rĩ, thi thoảng lo lắng đi tới đi lui, dường như đang lo lắng chuyện gì đó.
"Lĩnh chủ đại nhân, rốt cuộc cũng tìm được ngươi. Ngươi nhất định phải cứu ta, nếu không, ta phá sản mất" Thấy Dương Lăng bước đến, tên trung niên nhân mắt sáng rực lên, vừa nói vừa đi đến.
Phá sản?
Chẳng lẽ Duy Sâm thương hội lừa mình làm ăn bất chính ở bên ngoài?
Nhíu mày, Dương Lăng nghi hoặc ngồi xuống, được Hải Nhi Bối Lý giải thích, rất nhanh hiểu là chuyện gì xảy ra.
Thì ra, nhóm Ma Sủng cuối cùng bán với giá cao khỏi đây, Hải Nhi Bối Lý vừa định bảo Vưu Na lại cấp cho nàng một nhóm Tuyết thỏ và Bì Tạp Hùng. Không ngờ rằng, tên Thương nhân tên là Tô Tư Đạt đã mang theo hơn 100 con Hấp huyết biên bức đã tìm tới cửa, mở miệng phàn nàn.
Theo lời của hắn, ba ngày trước hắn mua một nhóm Biên bức của Ma thú lĩnh. Vốn chuẩn bị dùng để dẫn đường cho đội thuyền. Không ngờ rằng đám Biên bức không nghe lời chỉ huy, thậm chí sau khi bay ra cũng không có quay lại.
Hơn 200 con Biên bức, chỉ trong ba ngày chỉ còn lại một nửa, tổn thất trầm trọng.
Sau khi hiểu rõ tình huống, Hải Nhi Bối Lý giải thích đám Biên bức này không phải từ Ma thú lĩnh mà ra, đuối tên Tô Tư Đạt khóc không ra nước mắt đi, cũng không hề đặt ở trong lòng nữa. Nhưng không ngờ rằng, tiếp đó tin tức xấu liên tiếp truyền đến.
Đầu tiên là tổng bộ Bố Lạp Đức thương hội ở Mông Đặc Sâm bị tốc cáo, nói là Bố Lạp Đức thương hội bán một con Bì Tạp Hùng đã thuần hóa, cắn bị thương vài cô gái Quý tộc; theo sát, các Đại thành thị loài người như Ba Phạt Lợi á cũng truyền đến tin tức như vậy, phát hiện rất nhiều Ma sủng giả mạo.
Không rõ tình huống, đám Thương nhân tổn thất nặng nề và đám Quý tộc phãn nộ tìm tới Bố Lạp Đức thương hội, yêu cầu bồi thường. Mặc dù dùng lý lẽ giải thích rõ ràng, để bọn họ không còn gì để nói. Nhưng cũng tạo ra ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của Ma thú lĩnh và Bố Lạp Đức thương hội.
Nếu không nhanh chóng giải quyết, có lẽ sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối kế hoạch này.
Hàng giả?
Hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng lắc đầu. Không ngờ rằng thế giới này cũng càn rỡ như vậy. Ma thú của mình mới bán ra vài ngày, đã lập tức có hàng giả rồi.
Ma thú không trải qua huấn luyện, ngoài dã tính, thì đừng nói là dò đường hoặc là tìm mỏ, không cắn chết người đã may mắn lắm rồi.
"Thật đáng tiếc, không phải Ma sủng mà Ma thú lĩnh chúng ta bán ra, chúng ta không có nghĩa vụ thu hồi và bồi thường" Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của tên Tô Tư Đạt, Dương Lăng trầm ngâm một lát rồi nói: "Tuy nhiên, với tình hình của ngươi, có thể đem số Biên bức còn lại đưa đến Tuần thú tràng của Thợ săn Công hội chúng ta huấn luyện. Mặc dù phải trả một món, nhưng tính toán ra, cũng có thể vãn hồi tổn thất"
"Cảm ơn Đại nhân đã chỉ điểm"
Trầm tư một lát, hiểu đây là biện pháp tốt nhất, Thương nhân Tô Tư Đạt cảm tạ Dương Lăng và Hải Nhi Bối Lý, lập tức vội vã cáo từ, chạy về phía Tuần thú tràng ở Gia Bá Lợi.
Trong thời gian này, Vưu Na đã chỉ huy mọi người xây dựng một tòa Thợ săn Công hội rộng lớn ở Gia Bá Lợi, và cả quán rượu, nhà trọ, Tuần thú tràng vân vân. Đám Thợ săn không cần phải chạy đến Duy Sâm Trấn xa xôi giao nhận nhiệm vụ, và cất giữ Ma thú không tiện mang theo.
"Dương Lăng, làm thế nào bây giờ?" Đưa mắt nhìn thấy tên Thương nhân Tô Tư Đạt đã đi xa, Hải Nhi Bối Lý lo lắng nhíu mày, nhẹ nhàng xoa xoa huyệt Thái Dương.
Lợi nhuận bán Ma thú thật sự quá lớn, căn cứ điều tra, đừng nói là Dong binh và Mạo hiểm giả tham lam, mà ngay cả một ít Thợ săn thiếu phẩm chất bên trong Thợ săn Công hội bắt được Ma thú cấp thấp cũng lén lút lấy danh nghĩa Ma thú lĩnh bán đi. Thậm chí, một ít giao dịch lớn còn liên quan đến đám Quý tộc nhiều nơi, rất khó có thể giải quyết.
"Không sao, chỉ cần tăng nhãn hiệu Ma thú lĩnh lên, để cho không ai có thể làm giả, thì vấn đề tự nhiên sẽ được giải quyết" Trầm tư một lats, Dương Lăng nghĩ đến một biện pháp giải quyết. Một biện pháp giải quyết hàng giả càng oanh động hơn nữa.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng chị em ngày 8/3. Và chúc mừng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc
/832
|