Sương mù dày đặc tràn ngập trên bầu trời hòn đảo chẳng biết tan thành mây khói từ lúc nào, một vạt nắng màu vàng xuyên qua qua tầng mây chiếu vào cửa cung điện sụp đổ. Bên ngoài ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, bên trong cung điện sâu thẳm khó lường thỉnh thoảng lại có từng luồng gió âm u thổi ra, kèm theo những tiếng gào thét trầm thấp.
Âm u, quỷ dị!
Sau khi đưa mắt nhìn đám người Lý Tra Đức Sâm rời đi, Dương Lăng gọi ra một đội Giác Phong thú, chỉ huy chúng dò xét địa hình chung quanh, sau khi chắc chắn không có tình huống gì đặc biệt, liền theo sau một đội lưu lãng giả bước vào cung điện âm u tĩnh mịch. Từng bước chậm rãi, chỉ huy đám người Thi Vu Vương và Áo Phỉ Lợi Á kết thành Ma thần chiến trận, dọc đường tiến vào rất cẩn thận.
Mặc dù không biết bên trong Ác Ma điện rốt cuộc chứa đựng bảo bối gì, dù cho không biết Hắc giáp đại ác ma đã thức tỉnh rốt cuộc kinh khủng cỡ nào, nhưng mắt thấy đám thế lực lớn A Khuê Long thần hệ và Long Ba Đốn thần hệ đều phái ra siêu cấp cường giả tới đây, Dương Lăng biết chuyện tuyệt đối không đơn giản. Cho dù bên trong Ác Ma điện quả thực có trân bảo hiếm có gì đó, vậy cũng không phải tùy tiện một người là có thể đạt được; một khi không cẩn thận, có lẽ bảo bối còn chưa tìm được, ngược lại đã đem mạng nhỏ của chính mình nộp vào.
Phía sau của lớn là một cái sân rộng như sân bóng, theo nó, là từng thông đạo sâu không lường được. Mỗi một thông đạo chính lại có vô số ngã rẽ, uốn lượn quanh co, giống như mê cung ngăn cách mọi phía. Lưu lãng giả số lượng đông đảo, lựa chọn thông đạo khác nhau tiến vào, nhanh chóng biến mất trong từng thông đạo âm u tối tăm.
"Đại nhân, chúng ta đi bên nào?"
Thấy những ngã rẽ cơ hồ giống nhau như đúc, cảm giác một chút khí tức tử vong và năng lượng xao động trên không, Thi Vu Vương nhíu mày. Cung điện thâm sâu không lường được cho hắn một cảm giác thật không hay, tử khí nặng nề, oán khí từng cơn, phảng phất ở sâu trong cung điện từng mai táng lượng lớn người chết.
"Đại nhân, tóm lại ta cảm giác tòa cung điện này không bình thường, tử khí đặc biệt nồng nặc. Cho dù thi triển ma pháp dò xét cũng không có biện pháp thám thính được tình hình ở sâu trong cung điện. Nếu không có đoán sai, nơi này chắc chắn có một thượng cổ ma pháp trận trấn giữ phạm vi rất lớn!"
Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á đã từng đến vô số vật chất vị diện để chiến đấu, kinh nghiệm phong phú. Mau chóng phát hiện chỗ khác biệt của Ác Ma điện 1 cách tinh tường. Bên trong cung điện tử khí nặng nề, âm trầm khó đoán, làm cho người ta không dám lơ là. Càng quỷ dị chính là, cách cửa lớn càng xa, phạm vi dò xét của thần thức lại càng hẹp. Cho dù sau khi đã kết thành Ma thần chiến trận biên độ công kích lực và phòng ngự lực đều tăng lên nhiều, Áo Phỉ Lợi Á vẫn không dám có chút lơ là.
"Đi vào con đường lớn ở giữa. Cho dù trên đường có ác ma lợi hại thế nào, trên cơ bản cũng đã có người ra tay dọn dẹp rồi!" Sau khi nhắm hai mắt cẩn thận cảm giác năng lượng xao động trên không một chút, Dương Lăng mở mắt, dẫn mọi người men theo thông đạo ở giữa tiến về phía trước.
Để phục kích Địch Áo kiêu ngạo bên trong Ác Ma điện, để bất ngờ tiêu diệt hắn, trước đó Dương Lăng đã lặng lẽ hạ một đạo linh hồn ấn ký trên người hắn. Dù cho biên độ của thần thức bên trong Ác Ma điện bị suy yếu đi nhiều, nhưng dựa vào linh hồn năng lượng cường đại, vẫn có thể hơi mơ hồ cảm ứng được đại khái phương hướng và vị trí của Địch Áo.
Thông đạo rất rộng rãi, có thể chứa đựng khoảng mười người dàn hàng ngang cùng đi. Thỉnh thoảng có thể thấy một ngã rẽ tối tăm, âm u chẳng biết thông đến nơi nào. Mặt đất được lát bằng những phiến đá đen nhánh, trên đó điêu khắc những hoa văn thần bí huyền ảo, vách tường hai bên cũng một mảng đen nhánh. Sờ tay vào lạnh lẽo, phảng phất như là một tầng đất sét màu đen, hoặc như là được sơn một loại sơn màu đen khác thường.
Tối tăm. Áp lực, âm u!
Cứ cách mỗi một đoạn, trên vách tường mới có khảm một khối thủy tinh nho nhỏ, ánh sáng mơ hồ, khiến cho người ta cảm giác một luồng áp lực. Dưới hoàn cảnh này, thị lực của đám người Thi Vu Vương và Áo Phỉ Lợi Á chịu ảnh hưởng lớn, Giác Phong thú dò đường cũng không ngoại lệ. Để đề phòng vạn nhất, Dương Lăng đơn giản lại gọi một đội Hấp huyết biên bức ra.
Khác với Giác Phong thú, Hấp huyết biên bức chủ yếu dựa vào sóng âm thanh phán đoán chướng ngại vật hoặc là phương vị của địch nhân, cho dù đưa tay không thấy năm ngón, cũng có thể nhanh chóng phán đoán được kích cỡ và phương vị của vật thể. Ở trên phương diện này, cùng thủy nhân ngư dựa vào xao động của sóng nước công kích địch nhân có điểm khác nhưng công hiệu đều tuyệt diệu.
Vù...
Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, đông đảo hấp huyết biên bức tản ra mọi nơi. Dò xét tình huống dọc đường. Có một đám trinh sát kiểu khác như vậy. Tốc độ tiến lên trước của mọi người đã nhanh hơn, mau chóng rút ngắn khoảng cách với nhóm A Khuê Long thần hệ. Linh hồn ba động của Địch Áo cũng theo đó từ từ trở nên rõ ràng.
Dọc theo đường đi, ngoại trừ lưu lãng giả cùng đi ra, còn thỉnh thoảng thấy vài tiểu ác ma cầm cương xoa trong tay, lưng mọc hai cánh, đỉnh đầu có hai sừng. Thân hình chỉ nhỉnh hơn người thường, so với ác ma vực sâu nhỏ hơn chẳng biết bao nhiêu lần, nhưng lực công kích thì lại không kém bao nhiêu, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém. Có điều, bởi vì đám thế lực lớn Long Ba Đốn thần hệ và A Khuê Long thần hệ đã thu dọn ở phía trước, đại bộ phận tiểu ác ma phi hành đều đã bị giết chết. Thậm chí thần cách cũng đã bị người móc ra.
"Không có thần cách, luyện hóa linh hồn cũng không tệ!" Đưa tay luyện hóa trên mặt đất linh hồn của một tên tiểu ác ma phi hành cuối cùng, sau khi cảm nhận được linh hồn năng lượng tăng trưởng từng chút từng chút, Dương Lăng mỉm cười, dẫn mọi người tiếp tục tiến về phía trước. Nguồn: http://truyenyy.com
Một đường đi tới, hắn thuận lợi luyện hóa trên trăm linh hồn của những tên tiểu ác ma phi hành, không phí chút sức lực nào thì đã đạt được thu hoạch không nhỏ. Đối với hắn mà nói, bây giờ thần cách đã không phải quan trọng nhất nữa, nhiều nhất dùng để trợ giúp cao giai ma thú tiến giai váo thần giai mà thôi. Linh hồn thì lại bất đồng, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện Vu thuật, có thể gia tăng uy lực của linh hồn Vu thuật.
"Ồ.., còn có một đội phi hành ác ma lọt lưới?" Sau khi đi qua một góc ngoặt, Dương Lăng đột nhiên dừng lại, Hấp huyết biên bức dò đường phía trước truyền về một tin tức. Theo sát đó, một đội phi hành ác ma nhanh như chớp xông ra từ bên trong một ngã rẽ, cương xoa trên tay hàn quang loang loáng.
Vù...
Tiểu ác ma lưng mọc hai cánh tốc độ bay rất nhanh, từ hang đất như viên đạn rượt lên, giống như một bầy châu chấu gào thét mà tới, số lượng nhiều tới cả trên trăm tên. Tên cầm đầu trong tay cầm một thanh cương xoa lớn, thân mình mặc một bộ chiến giáp màu đen, xem hình dạng, tựa hồ là một tên ác ma đội trưởng.
"Tử vong văn ba!"
Thi Vu Vương phản ứng rất mau lẹ, chưa cần Dương Lăng phân phó thì đã phát động công kích sắc bén trước, trong nháy mắt thêm vào linh hồn năng lượng của Áo Phỉ Lợi Á và đám Cự Viên Vương, phát ra một luồng Tử vong văn ba. Loáng một cái, không khí một trận gợn sóng, tựa như sóng biển bay vọt về phía đám ác ma, hết đợt này tới đợt khác, vang lên soàn soạt.
Soạt...
Tốc độ của phi hành ác ma đã nhanh, nhưng tốc độ Tử vong văn ba của Thi Vu Vương còn nhanh hơn, nháy mắt giống như thủy triều hòa vào trong cơ thể bọn chúng. Do ứng phó không kịp, mấy chục tên phi hành ác ma đang dẫn đầu rơi xuống mặt đất lộp bộp như mưa, ôm đầu lăn lộn điên cuồng. Ngay cả ác ma đội trưởng cầm đầu, trong nháy mắt cũng kêu lên một tiếng thảm thiết, thân mình chao đảo lắc lư muốn rơi xuống. Tử vong chủ thần khí trong truyền thuyết, Tử vong hào giác, ở trong tay Thi Vu Vương phát huy ra lực chiến đấu càng lúc càng kinh khủng.
"A..., xông lên, giết chết bọn chúng, đem bọn chúng giết sạch đi!" Sau khi kêu thảm một tiếng, ác ma đội trưởng giận dữ, dẫn đám đông phi hành ác ma xông đến gần bất chấp tất cả. Ý định dựa vào ưu thế trên số lượng tiêu diệt đám người xâm nhập Dương Lăng, để trì hoãn thời gian cho Hắc giác đại ác ma khôi phục thực lực.
"Liệt hỏa công thành!"
Liệt Hỏa tinh linh vương sau khi lầm rầm một lát dũng cảm đứng ra, phất tay phát ra một luồng lửa ngút trời, phong tỏa toàn bộ thông đạo. Nhất thời, phi hành ác ma tốc độ mau lẹ tới không kịp lùi lại, bị ngọn lửa ngút trời thôn phệ, trong nháy mắt đã bị thiêu đốt đến gào lên chí chóe. Trong chớp mắt, cả thân mình đã cháy đen, lông mi, tóc, quần áo..., thậm chí cánh cũng bị thiêu rụi. Từ xa nhìn lại, phảng phất giống như thiêu thân xông vào lửa tử thương thê thảm.
Trong khoảng thời gian này, cùng với sự lĩnh ngộ tiến một bước của Ma thần chiến trận, lực công kích của Liệt Hỏa tinh linh vương theo nước lên thuyền lên. Trong nháy mắt sau khi thêm vào lực lượng của mọi người, giống như một đạo liệt hỏa công thành, uy lực so với lúc trước mạnh hơn chẳng biết bao nhiêu lần. Ở dưới cái nóng đáng sợ, ngay cả mặt đất và thiên thạch cũng có thể mau chóng tan chảy, lực công kích kinh khủng tới cỡ nào cũng có thể tưởng tượng được.
Theo sự đề cao thực lực của mọi người, theo sự lĩnh ngộ tiến thêm một bước của mọi người, Ma thần chiến trận từng bước lộ ra nanh vuốt dữ tợn. Ngày sau, bất khả chiến bại trong vô số vị diện, khiến cho vô số cường giả nghe tin phong phanh của Ma Thú thần hệ liền bỏ chạy, lặng lẽ phát triển lớn mạnh.
A...
Sau một tiếng kêu thảm thiết, ác ma đội trưởng dẫn những phi hành ác ma còn lại gắng gượng lao ra đám cháy đáng sợ, theo một ngã rẽ gần trong gang tấc mau chóng trốn xa, dựa vào sự quen thuộc với địa hình nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Còn chưa có gần người đã tổn thất một nửa nhân mã, cho dù phản ứng chậm hơn nữa, hắn cũng biết rằng đã đánh lên một tấm thiết bản, hiểu rằng nhóm Dương Lăng cũng không phải tiểu ác ma bình thường là có khả năng đối phó được.
"Thực lực chẳng ra sao, tốc độ ngược lại nhanh thật, thoáng một cái thì tất cả đã không thấy rồi!" Thi Vu Vương vừa nói vừa một chiêu nổ tung xác, làm cho mấy tên phi hành tiểu ác ma giãy dụa ở trong đám cháy nổ tan thành từng mảnh. Vốn là hắn còn cho rằng có thể móc được hơn trăm viên thần cách, không nghĩ đến, đối phương so với thỏ trắng Tây Bá Lợi Á còn giảo hoạt hơn, lủi so với ai khác cũng nhanh hơn.
"Loại tiểu ác ma này đâu mà chả có, giết không giết xuể, đi thôi, đừng chậm trễ thời gian tại đây!" Dương Lăng căn dặn Liệt Hỏa tinh linh vương dập tắt đám cháy đầy trời, đưa tay đem linh hồn của đám tiểu ác ma luyện hóa bằng sạch. Rồi lập tức bước dài tiến về phía trước, tốc độ nhanh hơn, rút ngắn cự ly với các thế lực lớn.
Thông đạo khắc đầy hoa văn phảng phất như đường hầm không gian thời gian vô cùng vô tận, giống như mê cung uốn lượn quanh co, ngã rẽ đủ loại đủ dạng nhiều vô số kể. Nhưng dựa vào linh hồn ấn ký đã bố trí ở trên người tên gia hỏa Địch Áo kia, Dương Lăng dẫn mọi người đuổi theo một mạch, khoảng cách càng lúc càng gần, đi theo phía sau bọn chúng lặng lẽ hành động, kiên nhẫn chờ đợi thời cơ xuất kích.
Dọc theo đường đi, gặp phải phi hành ác ma càng ngày càng nhiều, thường là đột nhiên từ bên trong ngã rẽ gào thét xông ra, bắt đầu công kích sắc nhọn. Rất nhiều lưu lãng giả ứng phó không kịp, hơn nữa số ít không địch nổi số nhiều, bị cương xoa của đám đông tiểu ác đâm chết tươi. Nhóm Dương Lăng thì lại chỉ giật mình mà không nguy hiểm, Không gian trói buộc, lại thêm Ma thần chiến trận, khiến cho đám người Thi Vu Vương bộc phát ra chiến đấu lực kinh người. Chưa cần Dương Lăng tự mình ra tay, toàn bộ phi hành ác ma đánh lén hầu như đều đã có đi mà không lại.
Đi chừng một lúc lâu sau, mọi người đã tới một tòa cung điện nguy nga, một tòa cung điện quỷ dị. Đối diện với cung điện ngăn cách bởi một dòng sông màu đen, một cây cầu nhỏ bằng gỗ bay trên cao nối liền Nam Bắc. Chung quanh trọng lực kinh người, cho dù là thần chức cường giả cũng khó mà bay thẳng qua. Khiến cho người ta choáng váng đầu óc, trong sông nhung nhúc khô lâu thò vuốt lên, trong không trung tràn ngập tử khí nồng nặc, oán khí ngút trời. Từ xa nhìn lại, tựa như không cẩn thận đã tới một địa ngục đáng sợ.
Oan hồn đạo, Oan hồn đạo trấn giữ Ác Ma điện, tựa như một cái hào tự nhiên mà có chắn ngang ở trước mặt mọi người.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Âm u, quỷ dị!
Sau khi đưa mắt nhìn đám người Lý Tra Đức Sâm rời đi, Dương Lăng gọi ra một đội Giác Phong thú, chỉ huy chúng dò xét địa hình chung quanh, sau khi chắc chắn không có tình huống gì đặc biệt, liền theo sau một đội lưu lãng giả bước vào cung điện âm u tĩnh mịch. Từng bước chậm rãi, chỉ huy đám người Thi Vu Vương và Áo Phỉ Lợi Á kết thành Ma thần chiến trận, dọc đường tiến vào rất cẩn thận.
Mặc dù không biết bên trong Ác Ma điện rốt cuộc chứa đựng bảo bối gì, dù cho không biết Hắc giáp đại ác ma đã thức tỉnh rốt cuộc kinh khủng cỡ nào, nhưng mắt thấy đám thế lực lớn A Khuê Long thần hệ và Long Ba Đốn thần hệ đều phái ra siêu cấp cường giả tới đây, Dương Lăng biết chuyện tuyệt đối không đơn giản. Cho dù bên trong Ác Ma điện quả thực có trân bảo hiếm có gì đó, vậy cũng không phải tùy tiện một người là có thể đạt được; một khi không cẩn thận, có lẽ bảo bối còn chưa tìm được, ngược lại đã đem mạng nhỏ của chính mình nộp vào.
Phía sau của lớn là một cái sân rộng như sân bóng, theo nó, là từng thông đạo sâu không lường được. Mỗi một thông đạo chính lại có vô số ngã rẽ, uốn lượn quanh co, giống như mê cung ngăn cách mọi phía. Lưu lãng giả số lượng đông đảo, lựa chọn thông đạo khác nhau tiến vào, nhanh chóng biến mất trong từng thông đạo âm u tối tăm.
"Đại nhân, chúng ta đi bên nào?"
Thấy những ngã rẽ cơ hồ giống nhau như đúc, cảm giác một chút khí tức tử vong và năng lượng xao động trên không, Thi Vu Vương nhíu mày. Cung điện thâm sâu không lường được cho hắn một cảm giác thật không hay, tử khí nặng nề, oán khí từng cơn, phảng phất ở sâu trong cung điện từng mai táng lượng lớn người chết.
"Đại nhân, tóm lại ta cảm giác tòa cung điện này không bình thường, tử khí đặc biệt nồng nặc. Cho dù thi triển ma pháp dò xét cũng không có biện pháp thám thính được tình hình ở sâu trong cung điện. Nếu không có đoán sai, nơi này chắc chắn có một thượng cổ ma pháp trận trấn giữ phạm vi rất lớn!"
Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á đã từng đến vô số vật chất vị diện để chiến đấu, kinh nghiệm phong phú. Mau chóng phát hiện chỗ khác biệt của Ác Ma điện 1 cách tinh tường. Bên trong cung điện tử khí nặng nề, âm trầm khó đoán, làm cho người ta không dám lơ là. Càng quỷ dị chính là, cách cửa lớn càng xa, phạm vi dò xét của thần thức lại càng hẹp. Cho dù sau khi đã kết thành Ma thần chiến trận biên độ công kích lực và phòng ngự lực đều tăng lên nhiều, Áo Phỉ Lợi Á vẫn không dám có chút lơ là.
"Đi vào con đường lớn ở giữa. Cho dù trên đường có ác ma lợi hại thế nào, trên cơ bản cũng đã có người ra tay dọn dẹp rồi!" Sau khi nhắm hai mắt cẩn thận cảm giác năng lượng xao động trên không một chút, Dương Lăng mở mắt, dẫn mọi người men theo thông đạo ở giữa tiến về phía trước.
Để phục kích Địch Áo kiêu ngạo bên trong Ác Ma điện, để bất ngờ tiêu diệt hắn, trước đó Dương Lăng đã lặng lẽ hạ một đạo linh hồn ấn ký trên người hắn. Dù cho biên độ của thần thức bên trong Ác Ma điện bị suy yếu đi nhiều, nhưng dựa vào linh hồn năng lượng cường đại, vẫn có thể hơi mơ hồ cảm ứng được đại khái phương hướng và vị trí của Địch Áo.
Thông đạo rất rộng rãi, có thể chứa đựng khoảng mười người dàn hàng ngang cùng đi. Thỉnh thoảng có thể thấy một ngã rẽ tối tăm, âm u chẳng biết thông đến nơi nào. Mặt đất được lát bằng những phiến đá đen nhánh, trên đó điêu khắc những hoa văn thần bí huyền ảo, vách tường hai bên cũng một mảng đen nhánh. Sờ tay vào lạnh lẽo, phảng phất như là một tầng đất sét màu đen, hoặc như là được sơn một loại sơn màu đen khác thường.
Tối tăm. Áp lực, âm u!
Cứ cách mỗi một đoạn, trên vách tường mới có khảm một khối thủy tinh nho nhỏ, ánh sáng mơ hồ, khiến cho người ta cảm giác một luồng áp lực. Dưới hoàn cảnh này, thị lực của đám người Thi Vu Vương và Áo Phỉ Lợi Á chịu ảnh hưởng lớn, Giác Phong thú dò đường cũng không ngoại lệ. Để đề phòng vạn nhất, Dương Lăng đơn giản lại gọi một đội Hấp huyết biên bức ra.
Khác với Giác Phong thú, Hấp huyết biên bức chủ yếu dựa vào sóng âm thanh phán đoán chướng ngại vật hoặc là phương vị của địch nhân, cho dù đưa tay không thấy năm ngón, cũng có thể nhanh chóng phán đoán được kích cỡ và phương vị của vật thể. Ở trên phương diện này, cùng thủy nhân ngư dựa vào xao động của sóng nước công kích địch nhân có điểm khác nhưng công hiệu đều tuyệt diệu.
Vù...
Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, đông đảo hấp huyết biên bức tản ra mọi nơi. Dò xét tình huống dọc đường. Có một đám trinh sát kiểu khác như vậy. Tốc độ tiến lên trước của mọi người đã nhanh hơn, mau chóng rút ngắn khoảng cách với nhóm A Khuê Long thần hệ. Linh hồn ba động của Địch Áo cũng theo đó từ từ trở nên rõ ràng.
Dọc theo đường đi, ngoại trừ lưu lãng giả cùng đi ra, còn thỉnh thoảng thấy vài tiểu ác ma cầm cương xoa trong tay, lưng mọc hai cánh, đỉnh đầu có hai sừng. Thân hình chỉ nhỉnh hơn người thường, so với ác ma vực sâu nhỏ hơn chẳng biết bao nhiêu lần, nhưng lực công kích thì lại không kém bao nhiêu, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém. Có điều, bởi vì đám thế lực lớn Long Ba Đốn thần hệ và A Khuê Long thần hệ đã thu dọn ở phía trước, đại bộ phận tiểu ác ma phi hành đều đã bị giết chết. Thậm chí thần cách cũng đã bị người móc ra.
"Không có thần cách, luyện hóa linh hồn cũng không tệ!" Đưa tay luyện hóa trên mặt đất linh hồn của một tên tiểu ác ma phi hành cuối cùng, sau khi cảm nhận được linh hồn năng lượng tăng trưởng từng chút từng chút, Dương Lăng mỉm cười, dẫn mọi người tiếp tục tiến về phía trước. Nguồn: http://truyenyy.com
Một đường đi tới, hắn thuận lợi luyện hóa trên trăm linh hồn của những tên tiểu ác ma phi hành, không phí chút sức lực nào thì đã đạt được thu hoạch không nhỏ. Đối với hắn mà nói, bây giờ thần cách đã không phải quan trọng nhất nữa, nhiều nhất dùng để trợ giúp cao giai ma thú tiến giai váo thần giai mà thôi. Linh hồn thì lại bất đồng, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện Vu thuật, có thể gia tăng uy lực của linh hồn Vu thuật.
"Ồ.., còn có một đội phi hành ác ma lọt lưới?" Sau khi đi qua một góc ngoặt, Dương Lăng đột nhiên dừng lại, Hấp huyết biên bức dò đường phía trước truyền về một tin tức. Theo sát đó, một đội phi hành ác ma nhanh như chớp xông ra từ bên trong một ngã rẽ, cương xoa trên tay hàn quang loang loáng.
Vù...
Tiểu ác ma lưng mọc hai cánh tốc độ bay rất nhanh, từ hang đất như viên đạn rượt lên, giống như một bầy châu chấu gào thét mà tới, số lượng nhiều tới cả trên trăm tên. Tên cầm đầu trong tay cầm một thanh cương xoa lớn, thân mình mặc một bộ chiến giáp màu đen, xem hình dạng, tựa hồ là một tên ác ma đội trưởng.
"Tử vong văn ba!"
Thi Vu Vương phản ứng rất mau lẹ, chưa cần Dương Lăng phân phó thì đã phát động công kích sắc bén trước, trong nháy mắt thêm vào linh hồn năng lượng của Áo Phỉ Lợi Á và đám Cự Viên Vương, phát ra một luồng Tử vong văn ba. Loáng một cái, không khí một trận gợn sóng, tựa như sóng biển bay vọt về phía đám ác ma, hết đợt này tới đợt khác, vang lên soàn soạt.
Soạt...
Tốc độ của phi hành ác ma đã nhanh, nhưng tốc độ Tử vong văn ba của Thi Vu Vương còn nhanh hơn, nháy mắt giống như thủy triều hòa vào trong cơ thể bọn chúng. Do ứng phó không kịp, mấy chục tên phi hành ác ma đang dẫn đầu rơi xuống mặt đất lộp bộp như mưa, ôm đầu lăn lộn điên cuồng. Ngay cả ác ma đội trưởng cầm đầu, trong nháy mắt cũng kêu lên một tiếng thảm thiết, thân mình chao đảo lắc lư muốn rơi xuống. Tử vong chủ thần khí trong truyền thuyết, Tử vong hào giác, ở trong tay Thi Vu Vương phát huy ra lực chiến đấu càng lúc càng kinh khủng.
"A..., xông lên, giết chết bọn chúng, đem bọn chúng giết sạch đi!" Sau khi kêu thảm một tiếng, ác ma đội trưởng giận dữ, dẫn đám đông phi hành ác ma xông đến gần bất chấp tất cả. Ý định dựa vào ưu thế trên số lượng tiêu diệt đám người xâm nhập Dương Lăng, để trì hoãn thời gian cho Hắc giác đại ác ma khôi phục thực lực.
"Liệt hỏa công thành!"
Liệt Hỏa tinh linh vương sau khi lầm rầm một lát dũng cảm đứng ra, phất tay phát ra một luồng lửa ngút trời, phong tỏa toàn bộ thông đạo. Nhất thời, phi hành ác ma tốc độ mau lẹ tới không kịp lùi lại, bị ngọn lửa ngút trời thôn phệ, trong nháy mắt đã bị thiêu đốt đến gào lên chí chóe. Trong chớp mắt, cả thân mình đã cháy đen, lông mi, tóc, quần áo..., thậm chí cánh cũng bị thiêu rụi. Từ xa nhìn lại, phảng phất giống như thiêu thân xông vào lửa tử thương thê thảm.
Trong khoảng thời gian này, cùng với sự lĩnh ngộ tiến một bước của Ma thần chiến trận, lực công kích của Liệt Hỏa tinh linh vương theo nước lên thuyền lên. Trong nháy mắt sau khi thêm vào lực lượng của mọi người, giống như một đạo liệt hỏa công thành, uy lực so với lúc trước mạnh hơn chẳng biết bao nhiêu lần. Ở dưới cái nóng đáng sợ, ngay cả mặt đất và thiên thạch cũng có thể mau chóng tan chảy, lực công kích kinh khủng tới cỡ nào cũng có thể tưởng tượng được.
Theo sự đề cao thực lực của mọi người, theo sự lĩnh ngộ tiến thêm một bước của mọi người, Ma thần chiến trận từng bước lộ ra nanh vuốt dữ tợn. Ngày sau, bất khả chiến bại trong vô số vị diện, khiến cho vô số cường giả nghe tin phong phanh của Ma Thú thần hệ liền bỏ chạy, lặng lẽ phát triển lớn mạnh.
A...
Sau một tiếng kêu thảm thiết, ác ma đội trưởng dẫn những phi hành ác ma còn lại gắng gượng lao ra đám cháy đáng sợ, theo một ngã rẽ gần trong gang tấc mau chóng trốn xa, dựa vào sự quen thuộc với địa hình nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Còn chưa có gần người đã tổn thất một nửa nhân mã, cho dù phản ứng chậm hơn nữa, hắn cũng biết rằng đã đánh lên một tấm thiết bản, hiểu rằng nhóm Dương Lăng cũng không phải tiểu ác ma bình thường là có khả năng đối phó được.
"Thực lực chẳng ra sao, tốc độ ngược lại nhanh thật, thoáng một cái thì tất cả đã không thấy rồi!" Thi Vu Vương vừa nói vừa một chiêu nổ tung xác, làm cho mấy tên phi hành tiểu ác ma giãy dụa ở trong đám cháy nổ tan thành từng mảnh. Vốn là hắn còn cho rằng có thể móc được hơn trăm viên thần cách, không nghĩ đến, đối phương so với thỏ trắng Tây Bá Lợi Á còn giảo hoạt hơn, lủi so với ai khác cũng nhanh hơn.
"Loại tiểu ác ma này đâu mà chả có, giết không giết xuể, đi thôi, đừng chậm trễ thời gian tại đây!" Dương Lăng căn dặn Liệt Hỏa tinh linh vương dập tắt đám cháy đầy trời, đưa tay đem linh hồn của đám tiểu ác ma luyện hóa bằng sạch. Rồi lập tức bước dài tiến về phía trước, tốc độ nhanh hơn, rút ngắn cự ly với các thế lực lớn.
Thông đạo khắc đầy hoa văn phảng phất như đường hầm không gian thời gian vô cùng vô tận, giống như mê cung uốn lượn quanh co, ngã rẽ đủ loại đủ dạng nhiều vô số kể. Nhưng dựa vào linh hồn ấn ký đã bố trí ở trên người tên gia hỏa Địch Áo kia, Dương Lăng dẫn mọi người đuổi theo một mạch, khoảng cách càng lúc càng gần, đi theo phía sau bọn chúng lặng lẽ hành động, kiên nhẫn chờ đợi thời cơ xuất kích.
Dọc theo đường đi, gặp phải phi hành ác ma càng ngày càng nhiều, thường là đột nhiên từ bên trong ngã rẽ gào thét xông ra, bắt đầu công kích sắc nhọn. Rất nhiều lưu lãng giả ứng phó không kịp, hơn nữa số ít không địch nổi số nhiều, bị cương xoa của đám đông tiểu ác đâm chết tươi. Nhóm Dương Lăng thì lại chỉ giật mình mà không nguy hiểm, Không gian trói buộc, lại thêm Ma thần chiến trận, khiến cho đám người Thi Vu Vương bộc phát ra chiến đấu lực kinh người. Chưa cần Dương Lăng tự mình ra tay, toàn bộ phi hành ác ma đánh lén hầu như đều đã có đi mà không lại.
Đi chừng một lúc lâu sau, mọi người đã tới một tòa cung điện nguy nga, một tòa cung điện quỷ dị. Đối diện với cung điện ngăn cách bởi một dòng sông màu đen, một cây cầu nhỏ bằng gỗ bay trên cao nối liền Nam Bắc. Chung quanh trọng lực kinh người, cho dù là thần chức cường giả cũng khó mà bay thẳng qua. Khiến cho người ta choáng váng đầu óc, trong sông nhung nhúc khô lâu thò vuốt lên, trong không trung tràn ngập tử khí nồng nặc, oán khí ngút trời. Từ xa nhìn lại, tựa như không cẩn thận đã tới một địa ngục đáng sợ.
Oan hồn đạo, Oan hồn đạo trấn giữ Ác Ma điện, tựa như một cái hào tự nhiên mà có chắn ngang ở trước mặt mọi người.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|