Trung tâm thành phố A, Vũ trường.
Bên trong, mùi thuốc lá, thuốc phiện, tiếng nhạc, mùi nước hoa trộn lẫn, hỗn tạp vô cùng.
Đèn leg lóe sáng, chớp nháy liên tục, đây hẳn là nơi sa hoa nhất, cũng là nơi tập hợp nhũng con người tội lỗi, từ cậu ấm cô chiêu, đến sát thủ ngầm hay tay buôn thuốc phiện đều có, đủ loại chủng người không mấy tốt đẹp.
Tại quầy bar, một cô gái trẻ ăn mặc nửa kín nửa hở đang trò chuyện cùng một tay sát thủ áo đen.
Boss không phải đã nói, chỉ cần có thể giải quyết vụ ẩu đả giữa Thiên Đinh bang với người của chính phủ, làm bọn họ không thể tra ra chúng ta, là tôi có quyền rời tổ chức sao? Cô gái lắc lắc ly rượu trong tay, hiện tại, cô chỉ muốn thoát khỏi tổ chức kia càng sớm càng tốt.
Cơ Quân Tà nhấm nháp rượu lười biếng trả lời người đàn ông áo đen bên cạnh, phải, cô là Cơ Quân Tà, đệ nhất sát thủ của Thương Trì bang, hơn hai tháng trước nhận nhiệm vụ làm gián điệp, xóa đi tất cả dữ liệu về việc giao dịch thuốc phiện với Thiên Đinh bang, danh tiếng không người không biết, không kẻ không hay, mà cô, cũng là ác mộng với chính phủ, là người mà chính phủ ước mong tiêu diệt nhất.
Chuyện đó tôi chỉ nghe theo Boss, cô hiện tại chỉ cần ám sát chủ nhân Bạch Gia Giang của phái Bạch Hổ, mọi chuyện rời đi hay ở lại, tuỳ cô quyết định.
Người đàn ông nói khẽ, hắn cũng không có sắc mặt tốt với cô, Boss đã nói, xong chuyện sẽ phái người giết ả, ả đã biết quá nhiều chuyện của tổ chức, nên sớm giết để bịt đầu mối.
Nếu tôi nói không làm. Liếc mắt, Cơ Quân Tà nửa có nửa không dò hỏi, cô thừa biết, ám sát Bạch Gia Giang chỉ là cái cớ, mục tiêu là muốn khai trừ cô khỏi tổ chức, làm người trong giới xã hội đen phải hiểu: biết ít sống lâu.
Mà Jack là huấn luyện viên của cô, hơn ai hết, cô là người hiểu hắn nhất, hắn điển hình cho loại người tham vinh hoa phú quý đến mù mắt.
Cô buộc phải làm. Người đàn ông không kiên nhẫn đáp, cô hiện tại không có đường lui.
Jack, anh cũng biết, đời này tôi không thích nhất chính là bị ép buộc, phiền anh trở về nói với Boss, tìm người khác giải quyết.
Dứt câu, liền đứng lên ý muốn rời khỏi.
Người Đâu, Giết Ả! Người đàn ông lạnh nhạt phân phó, dự trù tình huống xấu nhất xảy ra, Boss đã cử người theo hắn, sáu mươi người, nhiều như vậy cho dù ả có Huyết nhãn đi nữa cũng khó thoát. Đệ nhất sát thủ gì chứ, không phải cũng chết trên tay hắn sao?
Nghĩ vậy, nụ cười của Jack càng cuồng vọng hơn.
Lập tức hơn sáu mươi tên sát thủ không biết từ đâu nhảy ra, bao vây cả quán bar, những người này ở đây, rõ ràng đã có chuẩn bị trước.
Hiện trường quán bar vì một đám sát thủ đột nhiên xuất hiện mà trở nên hỗn loạn, cả quán bar chật ních người,trang bị đầy đủ vũ khí nóng, dao có, súng lục có, súng trường có, đủ thứ loại nguy hiểm.
Boss thực tốt, trước khi tôi rời đi còn bố trí nhiều người như vậy tiễn cùng. Cơ Quân Tà cười cười, con ngươi đỏ rực bỗng nhiên lóe lên tia sáng hưng phấn.
Muốn rời đi không phải dễ đâu, mày đã biết bí mật tổ chức, mày nghĩ Boss định để mày khi không rời bỏ dễ dàng như vậy, Boss đây là sai tao mang đám huynh đệ đi giết mày.
Nam nhân tên Jack cuồng vọng nói, chỉ cần hắn thành công giết ả, liền lập công cho Boss, thay thế ả thành đệ nhất sát thủ, tương lai vinh hoa phía trước làm hắn hưng phấn, không phát hiện lời nói Cơ Quân Tà mang theo một ẩn ý khác.
Cơ Quân Tà làm sát thủ hai mươi năm, liếc mắt sơ qua cũng biết, đám người áo đen này là sát thủ thuộc hàng cao đẳng, tuy rằng năng lực không bằng nàng, nhưng huy động một lượng lớn anh em trong bang phái đến giết nàng, khiến nàng có cố gắng cũng thoát không nổi, Boss xem ra cũng quá cẩn thận rồi...
Boss tốt như vậy, nàng cũng phải tặng hắn quà đáp lễ chứ nhỉ?
Cơ Quân Tà liễm mắt, một loạt ý nghĩ nhanh như điện xẹt xuất hiện trong đầu cô.
Jack, anh có từng nghĩ tới, sau này anh cũng như tôi bây giờ? Cơ Quân Tà vẫn như cũ đứng thẳng, đôi mắt đỏ rực thủy chung nhìn đám người mặc áo đen, giọng nói bình thản, hướng Jack đặt nghi vấn.
Hừ, cô nghĩ có thể lay chuyển tôi? Đừng hòng, cô chịu chết đi là vừa. Nam nhân căn bản không quan tâm lời Cơ Quân Tà nói, hắn bây giờ muốn giết cô càng nhanh càng tốt.
Đoàng..Đoàng...
Xông lên, giết cho taaaa...
Nhanh chóng đứng lên Jack từ trong ngực lôi ra một khẩu súng lục, chĩa súng lên trời, bắn hai phát, rống lớn giọng.
Đám sát thủ nhận được mệnh lệnh, liền xông lên, bao vây Cơ Quân Tà không một khe hở.
Giữa một bức tường người dày đặc, Cơ Quân Tà vẫn như cũ thản nhiên, thậm chí còn cám ơn đám người diễn rất đúng theo kế hoạch của cô, đảo mắt xung quanh, xác định trong vũ trường không còn phụ nữ, trẻ em, Cơ Quân Tà mới ra tay.
Cơ Quân Tà, có trách, cũng là trách cô biết quá nhiều. Jack nhìn đám đàn em bao vây Cơ Quân Tà, khóe miệng nhếch lên cong cong, bước đến gần cô
Jack, chúng ta là đồng môn, chết cũng phải chết chung. Nói xong, cũng không đợi Jack phản kích, trực tiếp kích hoạt bom trong người.
Đùng...Ầm...Ầm...
Sức công phá nặng nề hủy diệt tất cả mọi thứ trong, mà Jack căn bản đứng gần Cơ Quân Tà nhất, thân thể gã bị hủy không còn sót một thứ gì, một mảnh tro cũng không còn, còn có, sáu mươi tên sát thủ áo đen cũng bị diệt vong, không một ai sống sót.
_______________
Bản tin sáng ngày 22-5, một vũ trường tại trung tâm thành phố A vừa xảy ra một vụ đánh bom, khiến 62 người thiệt mạng, 5 người bị thương, hiện tại đã xác định vụ việc...
Khốn kiếp. Trong căn phòng sang trọng tối đen như mực, chỉ có một cái tivi tinh thể mỏng đang chiếu tin thời sự Nam nhân hơn bốn mươi tuổi ngồi trên ghế sofa, tay bóp chặt ly rượu, vẻ mặt hung tàn trợn mắt.
Cơ Quân Tà, mày chết thì chết đi, lôi kéo theo sáu mươi người làm gì chứ?!
Nam Nhân oán hận nói, sáu mươi người, toàn là tinh anh phái Thương Trì, lần này hắn đã cố ý huy động lực lượng sát thủ cao cấp đi diệt ả, lại bị ả phản kích diệt toàn bộ, tinh anh cao cấp sát thủ, cứ như vậy bị diệt đi, mất hơn phân nữa nhân lực, lần này, hắn tính kế thất bại rồi.
Sáu mươi người kia, căn bản có thể giúp hắn lật đổ Bạch Gia Giang, nhưng mà, chỉ một phút thôi, toàn bộ, liền bị diệt,...
Lần giao chiến này với phái Bạch Hổ, cầm chắc vong mạng.
Nghĩ vậy, nam nhân càng oán hận, sát khí tỏa ra tràn ngập căn phòng.
Nam nhân không để ý, sau lưng hắn có một bóng dáng màu trắng đang lơ lửng.
Cơ Quân Tà cứ ngỡ bản thân đã chết, rõ ràng trước lúc kích hoạt bom, nàng còn quay đầu cười rất tươi với Jack, hưởng thụ vẻ mặt kinh hoảng của hắn trước lúc chết, nhưng là, một giây sau khi kích hoạt bom, con ngươi của nàng bỗng nhiên phát ra ánh sáng đỏ.
Cô, không chết.
Từ nhỏ cô đã có một đôi huyết mâu dị biệt, nó không những không cản trở mà còn cho cô sức mạnh dị năng.
Cũng vì vậy mà được tổ chức thu nhận, mặc dù trong quá trình huấn luyện, cả cô và Jack đều không hiểu rõ về nó, nhưng ít ra, nó có thể khiến cô trở thành sát thủ mạnh nhất thế kỷ hai mươi mốt.
Đôi mắt huyết sắc này, còn được người ta ca tụng là Huyết Sắc Thiên Ma Nhãn, nhìn thấu trời đất, công năng vô hạn, sức mạnh kinh thiên.
Nhưng mà, cô không chết, cũng không phải do nó chứ?
Nếu thật vậy, thì cũng quá thần kỳ rồi.
Cơ Quân Tà sờ sờ sống mũi, tập trung suy nghĩ, thiên tài như cô, cũng không biết nó có công dụng gì.
Bỗng, một luồng sáng trắng kỳ lạ đột nhiên quấn lấy cô, hút cô vào một lối cửa bí mật, toàn bộ sự việc xảy ra trong chớp mắt, mà cũng chỉ có một mình Cơ Quân Tà nhìn thấy.
Bên trong, mùi thuốc lá, thuốc phiện, tiếng nhạc, mùi nước hoa trộn lẫn, hỗn tạp vô cùng.
Đèn leg lóe sáng, chớp nháy liên tục, đây hẳn là nơi sa hoa nhất, cũng là nơi tập hợp nhũng con người tội lỗi, từ cậu ấm cô chiêu, đến sát thủ ngầm hay tay buôn thuốc phiện đều có, đủ loại chủng người không mấy tốt đẹp.
Tại quầy bar, một cô gái trẻ ăn mặc nửa kín nửa hở đang trò chuyện cùng một tay sát thủ áo đen.
Boss không phải đã nói, chỉ cần có thể giải quyết vụ ẩu đả giữa Thiên Đinh bang với người của chính phủ, làm bọn họ không thể tra ra chúng ta, là tôi có quyền rời tổ chức sao? Cô gái lắc lắc ly rượu trong tay, hiện tại, cô chỉ muốn thoát khỏi tổ chức kia càng sớm càng tốt.
Cơ Quân Tà nhấm nháp rượu lười biếng trả lời người đàn ông áo đen bên cạnh, phải, cô là Cơ Quân Tà, đệ nhất sát thủ của Thương Trì bang, hơn hai tháng trước nhận nhiệm vụ làm gián điệp, xóa đi tất cả dữ liệu về việc giao dịch thuốc phiện với Thiên Đinh bang, danh tiếng không người không biết, không kẻ không hay, mà cô, cũng là ác mộng với chính phủ, là người mà chính phủ ước mong tiêu diệt nhất.
Chuyện đó tôi chỉ nghe theo Boss, cô hiện tại chỉ cần ám sát chủ nhân Bạch Gia Giang của phái Bạch Hổ, mọi chuyện rời đi hay ở lại, tuỳ cô quyết định.
Người đàn ông nói khẽ, hắn cũng không có sắc mặt tốt với cô, Boss đã nói, xong chuyện sẽ phái người giết ả, ả đã biết quá nhiều chuyện của tổ chức, nên sớm giết để bịt đầu mối.
Nếu tôi nói không làm. Liếc mắt, Cơ Quân Tà nửa có nửa không dò hỏi, cô thừa biết, ám sát Bạch Gia Giang chỉ là cái cớ, mục tiêu là muốn khai trừ cô khỏi tổ chức, làm người trong giới xã hội đen phải hiểu: biết ít sống lâu.
Mà Jack là huấn luyện viên của cô, hơn ai hết, cô là người hiểu hắn nhất, hắn điển hình cho loại người tham vinh hoa phú quý đến mù mắt.
Cô buộc phải làm. Người đàn ông không kiên nhẫn đáp, cô hiện tại không có đường lui.
Jack, anh cũng biết, đời này tôi không thích nhất chính là bị ép buộc, phiền anh trở về nói với Boss, tìm người khác giải quyết.
Dứt câu, liền đứng lên ý muốn rời khỏi.
Người Đâu, Giết Ả! Người đàn ông lạnh nhạt phân phó, dự trù tình huống xấu nhất xảy ra, Boss đã cử người theo hắn, sáu mươi người, nhiều như vậy cho dù ả có Huyết nhãn đi nữa cũng khó thoát. Đệ nhất sát thủ gì chứ, không phải cũng chết trên tay hắn sao?
Nghĩ vậy, nụ cười của Jack càng cuồng vọng hơn.
Lập tức hơn sáu mươi tên sát thủ không biết từ đâu nhảy ra, bao vây cả quán bar, những người này ở đây, rõ ràng đã có chuẩn bị trước.
Hiện trường quán bar vì một đám sát thủ đột nhiên xuất hiện mà trở nên hỗn loạn, cả quán bar chật ních người,trang bị đầy đủ vũ khí nóng, dao có, súng lục có, súng trường có, đủ thứ loại nguy hiểm.
Boss thực tốt, trước khi tôi rời đi còn bố trí nhiều người như vậy tiễn cùng. Cơ Quân Tà cười cười, con ngươi đỏ rực bỗng nhiên lóe lên tia sáng hưng phấn.
Muốn rời đi không phải dễ đâu, mày đã biết bí mật tổ chức, mày nghĩ Boss định để mày khi không rời bỏ dễ dàng như vậy, Boss đây là sai tao mang đám huynh đệ đi giết mày.
Nam nhân tên Jack cuồng vọng nói, chỉ cần hắn thành công giết ả, liền lập công cho Boss, thay thế ả thành đệ nhất sát thủ, tương lai vinh hoa phía trước làm hắn hưng phấn, không phát hiện lời nói Cơ Quân Tà mang theo một ẩn ý khác.
Cơ Quân Tà làm sát thủ hai mươi năm, liếc mắt sơ qua cũng biết, đám người áo đen này là sát thủ thuộc hàng cao đẳng, tuy rằng năng lực không bằng nàng, nhưng huy động một lượng lớn anh em trong bang phái đến giết nàng, khiến nàng có cố gắng cũng thoát không nổi, Boss xem ra cũng quá cẩn thận rồi...
Boss tốt như vậy, nàng cũng phải tặng hắn quà đáp lễ chứ nhỉ?
Cơ Quân Tà liễm mắt, một loạt ý nghĩ nhanh như điện xẹt xuất hiện trong đầu cô.
Jack, anh có từng nghĩ tới, sau này anh cũng như tôi bây giờ? Cơ Quân Tà vẫn như cũ đứng thẳng, đôi mắt đỏ rực thủy chung nhìn đám người mặc áo đen, giọng nói bình thản, hướng Jack đặt nghi vấn.
Hừ, cô nghĩ có thể lay chuyển tôi? Đừng hòng, cô chịu chết đi là vừa. Nam nhân căn bản không quan tâm lời Cơ Quân Tà nói, hắn bây giờ muốn giết cô càng nhanh càng tốt.
Đoàng..Đoàng...
Xông lên, giết cho taaaa...
Nhanh chóng đứng lên Jack từ trong ngực lôi ra một khẩu súng lục, chĩa súng lên trời, bắn hai phát, rống lớn giọng.
Đám sát thủ nhận được mệnh lệnh, liền xông lên, bao vây Cơ Quân Tà không một khe hở.
Giữa một bức tường người dày đặc, Cơ Quân Tà vẫn như cũ thản nhiên, thậm chí còn cám ơn đám người diễn rất đúng theo kế hoạch của cô, đảo mắt xung quanh, xác định trong vũ trường không còn phụ nữ, trẻ em, Cơ Quân Tà mới ra tay.
Cơ Quân Tà, có trách, cũng là trách cô biết quá nhiều. Jack nhìn đám đàn em bao vây Cơ Quân Tà, khóe miệng nhếch lên cong cong, bước đến gần cô
Jack, chúng ta là đồng môn, chết cũng phải chết chung. Nói xong, cũng không đợi Jack phản kích, trực tiếp kích hoạt bom trong người.
Đùng...Ầm...Ầm...
Sức công phá nặng nề hủy diệt tất cả mọi thứ trong, mà Jack căn bản đứng gần Cơ Quân Tà nhất, thân thể gã bị hủy không còn sót một thứ gì, một mảnh tro cũng không còn, còn có, sáu mươi tên sát thủ áo đen cũng bị diệt vong, không một ai sống sót.
_______________
Bản tin sáng ngày 22-5, một vũ trường tại trung tâm thành phố A vừa xảy ra một vụ đánh bom, khiến 62 người thiệt mạng, 5 người bị thương, hiện tại đã xác định vụ việc...
Khốn kiếp. Trong căn phòng sang trọng tối đen như mực, chỉ có một cái tivi tinh thể mỏng đang chiếu tin thời sự Nam nhân hơn bốn mươi tuổi ngồi trên ghế sofa, tay bóp chặt ly rượu, vẻ mặt hung tàn trợn mắt.
Cơ Quân Tà, mày chết thì chết đi, lôi kéo theo sáu mươi người làm gì chứ?!
Nam Nhân oán hận nói, sáu mươi người, toàn là tinh anh phái Thương Trì, lần này hắn đã cố ý huy động lực lượng sát thủ cao cấp đi diệt ả, lại bị ả phản kích diệt toàn bộ, tinh anh cao cấp sát thủ, cứ như vậy bị diệt đi, mất hơn phân nữa nhân lực, lần này, hắn tính kế thất bại rồi.
Sáu mươi người kia, căn bản có thể giúp hắn lật đổ Bạch Gia Giang, nhưng mà, chỉ một phút thôi, toàn bộ, liền bị diệt,...
Lần giao chiến này với phái Bạch Hổ, cầm chắc vong mạng.
Nghĩ vậy, nam nhân càng oán hận, sát khí tỏa ra tràn ngập căn phòng.
Nam nhân không để ý, sau lưng hắn có một bóng dáng màu trắng đang lơ lửng.
Cơ Quân Tà cứ ngỡ bản thân đã chết, rõ ràng trước lúc kích hoạt bom, nàng còn quay đầu cười rất tươi với Jack, hưởng thụ vẻ mặt kinh hoảng của hắn trước lúc chết, nhưng là, một giây sau khi kích hoạt bom, con ngươi của nàng bỗng nhiên phát ra ánh sáng đỏ.
Cô, không chết.
Từ nhỏ cô đã có một đôi huyết mâu dị biệt, nó không những không cản trở mà còn cho cô sức mạnh dị năng.
Cũng vì vậy mà được tổ chức thu nhận, mặc dù trong quá trình huấn luyện, cả cô và Jack đều không hiểu rõ về nó, nhưng ít ra, nó có thể khiến cô trở thành sát thủ mạnh nhất thế kỷ hai mươi mốt.
Đôi mắt huyết sắc này, còn được người ta ca tụng là Huyết Sắc Thiên Ma Nhãn, nhìn thấu trời đất, công năng vô hạn, sức mạnh kinh thiên.
Nhưng mà, cô không chết, cũng không phải do nó chứ?
Nếu thật vậy, thì cũng quá thần kỳ rồi.
Cơ Quân Tà sờ sờ sống mũi, tập trung suy nghĩ, thiên tài như cô, cũng không biết nó có công dụng gì.
Bỗng, một luồng sáng trắng kỳ lạ đột nhiên quấn lấy cô, hút cô vào một lối cửa bí mật, toàn bộ sự việc xảy ra trong chớp mắt, mà cũng chỉ có một mình Cơ Quân Tà nhìn thấy.
/19
|