MẶC ANH XÂM LƯỢC

Chương 2.2

/6


Chương 2.2:

Sài Thương Y ngồi ở ban công đã rất lâu rồi, toàn bộ lời nói của Diệp Linh Uyển khiến cô cả đêm không ngủ được, lòng cô rối loạn. Ba tháng trước cô trở thành quả phụ, cũng đạt được số tài sản lớn.

Hạ Chính Trấn người chồng đã mất của cô là bạn thân của cha mẹ cô. Năm cô mười bốn tuổi, cha mẹ cô qua đời vì tai nạn giao thông, cô lẻ loi không có chỗ nào nương tựa, lo sợ không thể chịu nổi dù chỉ một ngày, về sau, là anh giúp đỡ cô. Bọn họ cùng ở một phòng, tình cảm ngày càng nhiều.

Người đàn ông độc thân coi cô như con gái, cưng chiều cô như báu vật, tự tay chăm sóc cô, tuy không máu mủ ruột thịt, nhưng thân thiết hơn cả tình thân.

Hơn năm tháng về trước, trong giấy kiểm tra sức khỏe của anh đã xác nhận anh bị ung thư gan thời kì cuối, chỉ sống thêm được ba tháng là nhiều nhất.

Để đảm bảo tương lai về sau cho cô, cũng như để tránh ánh mắt của hai người em trai, anh quyết định kết hôn giả với cô, cũng thuận lợi để lại tài sản cho cô thừa kế khi anh qua đời.

Anh đã nói rõ trước khi cưới, anh với cô dienddlqdd chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, không vượt quá giới hạn tình yêu nam nữ.

Mối quan hệ vợ chồng của bọn họ chỉ là hữu danh vô thực.

Cô đồng ý, cho nên cô đã trở thành Hạ phu nhân ba tháng trước.

Vậy mà mới cưới được một ngày, thì đêm hôm đó anh đã rời xa dương gian, mang theo sầu lo cùng muộn phiền rời xa cô.

Sáng sớm ngày thứ hai sau khi cưới, Hạ gia hỗn loạn, cô bị em trai anh nghi ngờ giết chồng dành tài sản, muốn trục xuất cô ra khỏi gia môn.

Chính Trấn cùng hai người em trai thật ra đã không còn lui tới từ lâu rồi, lý do người em trai tìm đến phá rối, làm như vậy là để hắn chiếm được cửa hàng tài sản khổng lồ tới mười lăm cây vàng, tiền mướn một gian phòng không phải là ba mươi vạn mà chính là năm mươi vạn, đủ để xây một sân gôn trên núi Lục An cũng không thể đếm hết được đất rừng.

Đây là điều mọi người dự đoán được!

Trên di chúc Chính Trấn có viết rõ chứng khoáng của anh nhất định có giá trị, toàn bộ tiền mặt quyên góp từ thiện cho các đoàn thể; tất cả nhà cửa và đất đai thì thuộc về vợ anh.

Cô nhớ rất rõ, khi còn sống anh nghiến răng nghiến lợi nói, “Nếu như hai thằng khốn kiếp đó mà lấy được một phân tiền, thì anh chết cũng không nhắm mắt.”

Thù hận giữa anh em ruột thịt khó giải quyết là có nguyên nhân……..

Hạ Chính Lý đã từng không bằng cầm thú cường bạo người bạn gái đã lui tới mấy năm, thậm chí đã bàn đến chuyện cưới xin.

Cô gái kia bởi vì không chịu khuất nhục để giữ gìn trinh tiết, nên nhảy lầu tự tử, hơn nữa chính mắt Chính Trấn thấy cô gái thả mình rơi xuống, máu thịt be bét thê thảm.

Anh vĩnh viễn cũng không bao giờ tha thứ cho em trai mình phạm tội.

Về phần người em trai thứ hai là Chính Thôn rốt cuộc là người như thế nào, Chính Trấn khinh thường không thèm nhắc đến, nghe nói là một người đẹp trai nhưng cô chưa từng thấy qua, vì vậy không thể xen vào.

Bởi vì trong lòng Chính Trấn hừng hực lửa hận, cho nên anh mới đồng ý việc kết hôn giả; cô phải giúp anh bảo vệ sản nghiệp của tổ tiên, cũng giống như năm đó anh giúp cô vậy.

Nhưng nếu những lời nói lúc chiều của Linh Uyển là thật…

Không! Cô tuyệt đối không thể có lỗi với lời dặn dò của Chính Trấn trước khi chết được.

Vậy mà cô hoàn toàn xác nhận mình vẫn còn là xử nữ, lần này nên làm thế nào mới được? Chẳng lẽ phải tìm “Cái đó” của đàn ông sao? “Không được!” Cô rùng mình, nếu như cô xem nhẹ thân thể của bản thân, thì cha mẹ ở trên trời nhất định sẽ tức giận.

“Nhưng mà chỉ có cách đó mới có thể bảo vệ được nhà cửa cùng đất đai được…”

Tự nhiên hai bên trái phải của cô đánh nhau là không được đó!

Cô hít vào một hơi thật sâu, tự nhủ: “Sài Thương Y, đây chẳng qua là một tầng màng mỏng, so với sự chăm sóc quan tâm như cha như anh của Chính Trấn thật không đáng chút nào. Đúng! Chính là như vậy! Mi đã đồng ý với anh ấy, không thể mất chữ tín được, phải để linh hồn của anh ấy yên nghỉ.”
Huống chi bây giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt, những tư tưởng cũ kỹ cổ hủ kia phải được loại bỏ đúng không?

Không phải cô trụy lạc, mà cô dùng chính thân mình để báo đáp ân tình!

“Nhưng phải đến nơi nào tìm đàn ông đây?”

Trong một câu lạc bộ sao? Hoặc là cả tuần đi nhà hàng tìm Ngưu Lang? Trời ơi! Cô vùi mặt vào hai đầu gối, khổ não suy nghĩ.

Thì ra, “Vứt bỏ” bản thân không phải là chuyện dễ dàng.

A! Cô chợt nhớ ra, chính là anh………..

Đôi mắt vừa đen vừa trầm lại còn tỏa sáng, một người đàn ông luôn luôn cười đưa tình đắm đuối với cô.

※※※

Câu lạc bộ Donie ở Hồng Kông là xa xỉ bật nhất.

Sài Thương Y đang ngồi chờ ở bên ngoài phòng tiếp khách, trời chứng giám, cô thật là muốn trốn chạy.

Cô nhất định là điên rồi, mới có thể chạy tới câu lạc bộ trải dày thảm Ba Tư tự đào mồ chôn mình, cô vẫn có thể lựa chọn quên đi, nhưng cô không thể quên được người đàn ông không đứng đắn đó làm chuyện xấu với cô? Nụ hôn đầu của cô bị anh cưỡng đoạt đi còn chưa tính, tệ hại nhất là, anh thấy cô lúc trần truồng, mặc dù lúc ấy hơi bốc lên dày đặc, một mảng sương khói. Đáng buồn chính là, cô tới chỗ này mục đích là cầu xin anh làm chuyện xấu với cô……………….

“Xin chào, tôi tên là Pierre Lỗ, là người quản lý câu lạc bộ Donie.”

“Chào anh.” Cô lo lắng đứng lên, sững sờ nhìn người trước mắt cao như núi. Anh ta nói tiếng Trung rất mượt, chuẩn giọng Bắc Kinh.

“Tiểu thư họ gì?” Pierre mỉm cười lễ độ.

“Sài, Sài Thương Y.”

“Xin hỏi cần tôi phục vụ gì cô sao?” Donie có đủ loại phục vụ, bao gồm huấn luyện thể thao, xoa bóp chuyên nghiệp, điều trị tuyến dịch lim-pha và kinh lạc. Những người có tiền rất thích đến nơi này, không chỉ có phòng ở y hệt khách sạn cao cấp năm sao, hồ bơi cùng thiết bị hạng nhất, quan trọng nhất là nơi này còn bố trí hàng loạt didalequdo/ nhãn hiệu nổi tiếng trên toàn thế giới, đi một vòng Donie giống như đi khắp đường số năm của New York vậy.

Giao thiệp của giới thượng lưu hầu hết là ở nơi này! Sài Thương Y cố gắng bình tĩnh nói: “Có một người đàn ông mắt xếch nói tôi đến đây tìm anh.”

“Xin hỏi đối phương là?”

“Tôi không biết tên của anh ta, nhưng anh ta rất đẹp trai, lại còn cao nữa, khoảng chừng một mét tám. Đúng rồi! Tóc anh ta chẻ giữa, tóc đen bóng.”

“Dạ Nhai?” Có khả năng sao? Nhưng anh là tổng giám đốc đứng sau Donie mà.

“Xin đợi một chút.” Anh phải đi gọi điện thoại xác nhận, dù sao người đứng phía sau thì không muốn thân phận bị bại lộ.

Năm phút sau………….

“Tiểu thư Sài, anh Đoạn mời cô đến công trường “Quân Đại” tìm anh ấy.”

“Anh ta gọi là Đoạn Dạ Nhai phải không?”

“Đúng vậy.”

“Cảm ơn anh đã giúp, anh Pierre Lỗ.”

“Trách nhiệm của tôi mà.”

※※※

Mặt trời hôm nay vừa lớn vừa nóng, thân thể như muốn bốc hơi,


/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status