Điên cuồng làm tình khiến Mạc Nghiên trở nên vô lực dựa vào lồng ngực của Tiêu Mục Thần, cô nhắm mắt lại nhằm che khuất sự đau thương và sợ hãi bên trong. Cô rất sợ mình sẽ không thể kiềm chế được bản thân mà vĩnh viễn sa vào dưới thân mấy người đàn ông kia.
Lông mi Mạc Nghiên run rẩy, cơ thể mềm mại cũng run nhẹ làm cho mày kiếm của Tiêu Mục Thần nhíu lại rồi sau đó giãn ra, đôi môi nở nụ cười nguy hiểm tối tăm. Cánh tay to với dòng nước ấm xối lên thân thể của hai người, côn thịt nóng bỏng cứng rắn mạnh mẽ tàn phá trong hoa huyệt của cô.
"Rầm..."
"Ân... Đừng... Ha a... Ưm..." Tiêu Mục Thần bế Mạc Nghiên lên rồi để đôi chân thon dài của cô vắt trên cánh tay của mình, sau đó bước chậm rãi ra khỏi phòng tắm. Theo từng bước chân tiến về phía trước của người đàn ông, hoa huyệt liền nuốt côn thịt từng chút một vào. Anh nâng eo liễu của cô lên dán vào lồng ngực mình, bàn tay to vặn bung hai chân cô ra đồng thời kiện eo dùng sức hung hăng đâm thẳng vào tử cung của cô. Từng giọt mật dịch theo động tác thọc vào rút ra của anh mà rơi rớt trên mặt đất.
Nhìn thấy mình càng ngày càng gần bàn trang điểm, Mạc Nghiên nôn nóng quay đầu cầu xin tha thứ."Đừng như vậy... Huhu."
Cô khóc thút thít làm cái mũi ửng đỏ khiến người đàn ông vừa yêu vừa thương. Tiêu Mục Thần cúi đầu xuống rồi hôn lên hai mắt phiếm hồng của Mạc Nghiên, sau đó ôm cô đến trước gương. "Bảo bối, mau nhìn xem, tiểu hoa huyệt của em thật đẹp, rất dâm đãng. Nó vẫn luôn không ngừng cắn chặt lấy tôi, không muốn để tôi rời đi a!" Hàm răng anh ác liệt cắn vành tai trắng nõn của cô. Cảm giác đau đớn khiến Mạc Nghiên mở to hai mắt đang nhắm chặt nhưng lại không cẩn thận nhìn đến hình ảnh dâm mỹ của hai người ở trong gương.
Gương trang điểm chiếu rõ ràng hình ảnh của hai thân thể dây dưa, cô gái quyến rũ mềm mại trắng nõn như tuyết đang dựa vào trên người của người đàn ông vóc dáng cường tráng màu lúa mạch. Cả trọng lượng toàn thân cô nhờ dựa vào trên cánh tay của người đàn ông cùng với côn thịt chống đỡ. Hai mảnh cánh hoa sưng đỏ nhỏ như vậy nhưng lại có thể cất chứa cây côn thịt thô to như cánh tay. Hoa huyệt đã bị căng đến cực hạn thỉnh thoảng há mồm phun ra nuốt vào côn thịt, mật dịch dâm đãng nhỏ giọt từ chỗ giao hợp của hai người.
Người đàn ông trong gương đột nhiên nhếch nụ cười tà tứ lên rồi chậm rãi di chuyển phần eo.
"A... Ha ân... Đừng như vậy... Huhu..." Mạc Nghiên nhịn không được mà rên rỉ. Chỉ thấy trong gương phản chiếu hình ảnh côn thịt thô tráng khi ẩn khi hiện ở giữa hai chân cô gái. Quy đầu thỉnh thoảng va chạm với hoa đế mẫn cảm gợi lên từng đợt xuân thủy, mật dịch xối đầy làm côn thịt ướt đẫm càng làm cho hình ảnh trở nên dâm mi tới cực điểm.
"Đừng làm gì, hả?" Tiêu Mục Thần liếm mút vành tai mẫn cảm của Mạc Nghiên, miệng nói đầy dâm ngữ lời thô tục làm Mạc Nghiên tức giận đến rơi lệ. "Em nhìn đi, mật dịch nhiều đến mức tối dùng côn thịt cũng ngăn không được. Sao bảo bối lại dâm đãng như vậy nha? Miệng thì luôn nói không cần nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại không ngừng chảy nước a!" Nói xong, bàn tay to vặn bung cặp đùi tuyết trắng ra, côn thịt hung hăng xâm nhập vào hoa huyệt. Nhìn bụng nhỏ của bảo bối trong gương bị côn thịt to lớn của mình đâm chọc ra nhiều loại hình dáng khiến anh càng muốn hung hăng làm hư cô.
"A... Không phải..... Tôi không có như vậy..... Huhu.... Đừng a." Môi đỏ không ngừng phun ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn, hoa huyệt run rẩy liên tục hưởng thụ cảm giác côn thịt hung hăng đưa đẩy. Mỗi khi bị người đàn ông cắm vào thì bên trong hoa huyệt liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn nhưng lúc người đàn ông rút ra thì bên trong lại điên cuồng khó chịu khiến Mạc Nghiên sắp điên mất. Cô rất muốn côn thịt lại mạnh mẽ đi vào lần nữa, mãnh liệt kích thích đã vượt qua năng lực thừa nhận của cô. Cô chỉ cảm thấy hạ thân sớm đã không phải là của mình.
"Còn dám chối, vậy nước trên sàn nhà thủy là cái gì a? Cả nhà sắp ngập trong nước rồi! Em xem đi, tiểu hoa huyệt của em có bao nhiêu đói khát, tôi giúp nó ăn no không được sao?" Anh đâm mạnh vào cửa tử cung làm thân mình Mạc Nghiên càng kẹp chặt côn thịt. Lời nói của Tiêu Mục Thần khiến Mạc Nghiên vô ý thức nhìn vào hình ảnh trong gương, người con gái trong gương quen thuộc nhưng cũng như xa lạ, khuôn mặt xinh đẹp cùng làn da tuyết trắng vì chìm trong tình dục mà trở nên ửng đỏ, khóe mắt và đuôi lông mày bày ra một cổ mị diễm khó có thể nói thành lời, mái tóc đen như thác nước theo động tác của người đàn ông mà trở nên hỗn độn rối tung ở trên người. Cô nâng cánh tay lên, đôi môi đỏ mọng nở nang càng trở nên mê người như vừa bị người hung hăng cắn nuốt, bộ ngực tuyết trắng phóng đãng đang bị người đàn ông tàn phá bừa bãi, mặt trên bộ ngực che kín dấu tay.
Lông mi Mạc Nghiên run rẩy, cơ thể mềm mại cũng run nhẹ làm cho mày kiếm của Tiêu Mục Thần nhíu lại rồi sau đó giãn ra, đôi môi nở nụ cười nguy hiểm tối tăm. Cánh tay to với dòng nước ấm xối lên thân thể của hai người, côn thịt nóng bỏng cứng rắn mạnh mẽ tàn phá trong hoa huyệt của cô.
"Rầm..."
"Ân... Đừng... Ha a... Ưm..." Tiêu Mục Thần bế Mạc Nghiên lên rồi để đôi chân thon dài của cô vắt trên cánh tay của mình, sau đó bước chậm rãi ra khỏi phòng tắm. Theo từng bước chân tiến về phía trước của người đàn ông, hoa huyệt liền nuốt côn thịt từng chút một vào. Anh nâng eo liễu của cô lên dán vào lồng ngực mình, bàn tay to vặn bung hai chân cô ra đồng thời kiện eo dùng sức hung hăng đâm thẳng vào tử cung của cô. Từng giọt mật dịch theo động tác thọc vào rút ra của anh mà rơi rớt trên mặt đất.
Nhìn thấy mình càng ngày càng gần bàn trang điểm, Mạc Nghiên nôn nóng quay đầu cầu xin tha thứ."Đừng như vậy... Huhu."
Cô khóc thút thít làm cái mũi ửng đỏ khiến người đàn ông vừa yêu vừa thương. Tiêu Mục Thần cúi đầu xuống rồi hôn lên hai mắt phiếm hồng của Mạc Nghiên, sau đó ôm cô đến trước gương. "Bảo bối, mau nhìn xem, tiểu hoa huyệt của em thật đẹp, rất dâm đãng. Nó vẫn luôn không ngừng cắn chặt lấy tôi, không muốn để tôi rời đi a!" Hàm răng anh ác liệt cắn vành tai trắng nõn của cô. Cảm giác đau đớn khiến Mạc Nghiên mở to hai mắt đang nhắm chặt nhưng lại không cẩn thận nhìn đến hình ảnh dâm mỹ của hai người ở trong gương.
Gương trang điểm chiếu rõ ràng hình ảnh của hai thân thể dây dưa, cô gái quyến rũ mềm mại trắng nõn như tuyết đang dựa vào trên người của người đàn ông vóc dáng cường tráng màu lúa mạch. Cả trọng lượng toàn thân cô nhờ dựa vào trên cánh tay của người đàn ông cùng với côn thịt chống đỡ. Hai mảnh cánh hoa sưng đỏ nhỏ như vậy nhưng lại có thể cất chứa cây côn thịt thô to như cánh tay. Hoa huyệt đã bị căng đến cực hạn thỉnh thoảng há mồm phun ra nuốt vào côn thịt, mật dịch dâm đãng nhỏ giọt từ chỗ giao hợp của hai người.
Người đàn ông trong gương đột nhiên nhếch nụ cười tà tứ lên rồi chậm rãi di chuyển phần eo.
"A... Ha ân... Đừng như vậy... Huhu..." Mạc Nghiên nhịn không được mà rên rỉ. Chỉ thấy trong gương phản chiếu hình ảnh côn thịt thô tráng khi ẩn khi hiện ở giữa hai chân cô gái. Quy đầu thỉnh thoảng va chạm với hoa đế mẫn cảm gợi lên từng đợt xuân thủy, mật dịch xối đầy làm côn thịt ướt đẫm càng làm cho hình ảnh trở nên dâm mi tới cực điểm.
"Đừng làm gì, hả?" Tiêu Mục Thần liếm mút vành tai mẫn cảm của Mạc Nghiên, miệng nói đầy dâm ngữ lời thô tục làm Mạc Nghiên tức giận đến rơi lệ. "Em nhìn đi, mật dịch nhiều đến mức tối dùng côn thịt cũng ngăn không được. Sao bảo bối lại dâm đãng như vậy nha? Miệng thì luôn nói không cần nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại không ngừng chảy nước a!" Nói xong, bàn tay to vặn bung cặp đùi tuyết trắng ra, côn thịt hung hăng xâm nhập vào hoa huyệt. Nhìn bụng nhỏ của bảo bối trong gương bị côn thịt to lớn của mình đâm chọc ra nhiều loại hình dáng khiến anh càng muốn hung hăng làm hư cô.
"A... Không phải..... Tôi không có như vậy..... Huhu.... Đừng a." Môi đỏ không ngừng phun ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn, hoa huyệt run rẩy liên tục hưởng thụ cảm giác côn thịt hung hăng đưa đẩy. Mỗi khi bị người đàn ông cắm vào thì bên trong hoa huyệt liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn nhưng lúc người đàn ông rút ra thì bên trong lại điên cuồng khó chịu khiến Mạc Nghiên sắp điên mất. Cô rất muốn côn thịt lại mạnh mẽ đi vào lần nữa, mãnh liệt kích thích đã vượt qua năng lực thừa nhận của cô. Cô chỉ cảm thấy hạ thân sớm đã không phải là của mình.
"Còn dám chối, vậy nước trên sàn nhà thủy là cái gì a? Cả nhà sắp ngập trong nước rồi! Em xem đi, tiểu hoa huyệt của em có bao nhiêu đói khát, tôi giúp nó ăn no không được sao?" Anh đâm mạnh vào cửa tử cung làm thân mình Mạc Nghiên càng kẹp chặt côn thịt. Lời nói của Tiêu Mục Thần khiến Mạc Nghiên vô ý thức nhìn vào hình ảnh trong gương, người con gái trong gương quen thuộc nhưng cũng như xa lạ, khuôn mặt xinh đẹp cùng làn da tuyết trắng vì chìm trong tình dục mà trở nên ửng đỏ, khóe mắt và đuôi lông mày bày ra một cổ mị diễm khó có thể nói thành lời, mái tóc đen như thác nước theo động tác của người đàn ông mà trở nên hỗn độn rối tung ở trên người. Cô nâng cánh tay lên, đôi môi đỏ mọng nở nang càng trở nên mê người như vừa bị người hung hăng cắn nuốt, bộ ngực tuyết trắng phóng đãng đang bị người đàn ông tàn phá bừa bãi, mặt trên bộ ngực che kín dấu tay.
/255
|