Toàn bộ Tọa Yên Thiên Hạ bày ra bộ dạng nghiêm túc nhất mà trước giờ Dĩ Mạch chưa từng thấy. Mỗi người đều có phương hướng mục tiêu để mà nỗ lực, làm cho nàng bỗng nhiên có một loại cảm động.
Vì thế, phá lệ, Dĩ Mạch dùng theo cách của Nguyên Viên, lấy dây mạng cắm vào ổ điện trong toilet, buổi tối cũng vẫn duy trì trạng thái treo máy, hơn nữa Hồ Ly vụng trộm đưa cho của nàng mấy viên nhân đôi kinh nghiệm, cấp bậc lên rất nhanh.
Buổi chiều trước khi nàng đi họp ở tuyên truyền bộ, phát hiện bản thân đã qua cấp 100.
Trong phòng, Trịnh Phong triệu tập tất cả các cán sự có liên quan đến họp nội dung, thảo luận là việc mời ca sĩ đến trường học ca hát, chuẩn bị mở nhân viên phân tổ.
Thực “Đúng lúc”, Dĩ Mạch ở tổ Trịnh Phong — tổ thủ quỹ. Phụ trách chi tiền để bố trí sân khấu, tiền mua phần thưởng cùng với phí trang phục đạo cụ đi quyên góp.
Nói đơn giản, chính là tìm nhà tài trợ.
Dựa theo kế hoạch của Sôcôla nam, lần này đại khái muốn làm thật đồ sộ, làm có sáng ý, tất nhiên phải tốn một khoản tiền không nhỏ. Như vậy, việc tìm đến một cái xí nghiệp làm hậu thuẫn có vẻ rất quan trọng. Trịnh Phong cùng mọi người thương lượng danh sách xí nghiệp có thể đến, tính toán chạy đi từng nhà. Hỏi ý kiến Dĩ Mạch, nàng lắc đầu, cũng không lên tiếng, ánh mắt hoàn toàn đặt ở bản danh sách dưới ngòi bút của Sôcôla nam.
Nhà tài trợ xếp vị thứ nhất đó là “Tập đoàn truyền thông Bất Lạc Viêm Dương”.
Trong đầu nàng hiện ra hình ảnh nam sinh ôm mình xoay vòng ở trong quảng trường kia mà kìm lòng không đậu.
Một vòng, lại một vòng.
Ánh tịch dương màu vàng chiếu lên đôi mày kiếm của hắn, kích động giống như một đứa nhỏ.
“Tiểu Mạch, anh được Bất Lạc Viêm Dương tuyển dụng.”
Hắn hôn môi của nàng.
Tống Úc Bạch.
Thời điểm nàng nhớ tới hắn, trong lòng vắng vẻ một mảnh, giống như chết đuối giữa dòng.
Sau khi tan họp, Sôcôla nam gọi nàng lại.“An Dĩ Mạch, buổi chiều ngày kia, chúng ta cùng đi tìm xí nghiệp đi.”
“Ân.” Nàng đơn giản đáp ứng, sau đó liền rời đi.
Giờ cơm chiều, Thẩm Hãn xuất hiện dưới lầu ký túc xá nữ của C đại, sắp sửa mời Nguyên Viên cùng đám người đi theo ăn cơm.
“Ngươi tới làm gì?” Nguyên Viên hùng hổ.
“Thỉnh ba vị kia ăn cơm.” Nam sinh mỉm cười, đem Nguyên Viên trực tiếp loại ra ngoài.
Nguyên Viên nhướng mày, đảo mắt nhìn qua Đường Tiểu Âm cùng Lí Thiến đang giả bộ như không có việc gì. Vì thế An Dĩ Mạch vô tội quả thực không hiểu chuyện gì bị khí giết ngộ thương, chỉ cảm thấy mười phần hàn khí. “Mấy vị tùy ý.” Nàng xách theo cặp lồng cơm đi theo hướng căn tin, bị Thẩm Hãn một phen giữ chặt. Ước chừng khí lực quá lớn, con sói ba đuôi Nguyên Viên bị kéo thẳng tắp ngã vào trong lòng hắn.
Thẩm Hãn hơi cúi đầu nhìn xuống, dán ở bên tai nàng nhỏ giọng nói thầm “Nếu không muốn bị ta hôn ngay tại chỗ này, muội liền ngoan ngoãn đừng nhúc nhích.”
Dĩ Mạch các nàng cũng chưa nghe rõ, chỉ thấy mặt Nguyên Viên đằng hiện lên một lớp mây hồng sáng lạn, giống y như tôm luộc, đối hắn trợn mắt nhìn.
“Chư vị nể mặt cùng đi ăn tối?” Hắn cười tủm tỉm hỏi, một bàn tay còn chộp vào cánh tay Nguyên Viên, không cho thoát.
“Ách, không quấy rầy các ngươi…… Chúng ta đi căn tin……” Lí Thiến cười giống y đóa hoa hồng. Ba người nhanh chóng rút lui, lưu cho Nguyên Viên ba cái bóng dáng hốt hoảng.
Đang ăn cơm, Dĩ Mạch hỏi “Nguyên Viên không biết hắn sẽ đến?”
Đường Tiểu Âm “Ân, Nguyên đại thần của chúng ta nói không thích hắn, bảo hắn biến đi.”
Dĩ Mạch ngạc nhiên “Vậy các ngươi còn dám gọi hắn tới.”
Lí Thiến “Nguyên Viên trư kia ngay cả lý do cũng không cấp, chúng ta đồng tình Thẩm soái ca thôi.”
Dĩ Mạch “Ta đoán, Nguyên Viên nếu ở Thẩm soái ca kia bị uất ức, khẳng định sẽ dùng hình gấp ba lần trên người chúng ta.”
Hai người thấy sau lưng toát lên một trận hàn khí bức người. Tốc độ ăn cơm đều nhanh gấp đôi.
Buổi tối, thời điểm Nguyên Viên trở về chỉ có một mình Dĩ Mạch ghé đầu vào máy tính cặm cụi lên diễn đàn. Hai người kia ăn cơm xong không dám trở về, nói hoa mỹ là tự học, kỳ thật là sợ tính mệnh không được đảm bảo dưới ma chưởng của Nguyên đại thần.
Dĩ Mạch ngẩng đầu, trông thấy trên mặt nàng là hai vệt đỏ ửng rất khả nghi, kinh ngạc vạn phần cúi đầu làm đà điểu.
Nguyên Viên lặng im một hồi, đi đến sau lưng nàng, nhẹ nhàng dựa vào.
Dĩ Mạch ngửi được nàng trong miệng phả ra mùi rượu. “Ngươi uống rượu ?” Nàng bị dọa nhảy dựng, hỏi.
“Ân.” Nguyên Viên đem mặt cọ cọ vào lưng nàng, rầu rĩ hừ một tiếng.
“Đây là…… Chúc mừng hai ngươi gương vỡ lại lành sao?” Nàng trêu đùa.
Sau lưng thật lâu không có thanh âm. Nàng đang muốn quay đầu, lại nghe thấy Nguyên Viên truyền đến một tia thanh âm ưu thương.
“Tiểu Mạch ngốc, sau khi ta ổn định, ngươi làm sao bây giờ?”
Nàng ngẩn ra, muốn nói gì, há miệng nhưng nói không thành tiếng. Cuối cùng vẫn là cười cười, bàn tay đặt lên mu bàn tay có chút lạnh của Nguyên Viên, vỗ nhẹ vài cái.
Đừng lo cho ta nha.
Nguyên Viên tửu lượng thực kém, cho nên ngã đầu liền ngủ.
Dĩ Mạch thay nàng đắp chăn, nhìn Hồ Ly sư phụ vẫn như trước không ngừng giết quái trên màn hình trò chơi, than nhẹ một hơi.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Ở sao?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ân.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Có đồ vật này muốn cho ngươi.
Dĩ Mạch kinh ngạc xem bưu kiện, hóa ra là mặt nạ.
Tên vật phẩm:[ Yêu ][ Khuynh thành yêu nhan ]
Phù hợp: Nữ tính
Vị trí trang bị: Mặt.
Miêu tả vật phẩm: Mặt nạ màu bạc bên cạnh có khảm lông hoàng tước. Phần thưởng trang bị của nhiệm vụ ẩn ‘cô đơn trăng rằm’. Vật phẩm duy nhất. Sau khi trang bị sẽ cố định.
Tuy không có thuộc tính cùng kỹ năng, nhưng này cũng là vật phẩm duy nhất, hẳn là trị giá không ít tiền.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Này trả lại cho ngươi, ta không thể thu.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Chúng ta xem như bằng hữu sao?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ách? Đương nhiên.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Nhận lễ vật bằng hữu đưa tặng chẳng phải là chuyện rất bình thường sao. Vì cái gì muốn cự tuyệt?
Dĩ Mạch bị hắn làm cho nghẹn họng.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Như vậy, ta lấy độc dược mình làm tặng lại cho ngươi.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: (mỉm cười) Được.
Dĩ Mạch vừa trang bị mặt nạ, không khỏi cả kinh.
Nó không giống như những chiếc mặt nạ bình thường bao trùm toàn bộ khuôn mặt, mà là trong suốt, chỉ có chỗ đuôi mắt hiện lên một ít văn hoa màu vàng. Sau khi mang nó, chung quanh đầu Mạch Thượng Sắc Vi liền tản mát ra những ngôi sao tỏa ánh sáng vàng, chậm rãi rơi xuống trên người, bởi vậy trên người cũng có thản nhiên tinh quang. Cả người giống như đắm chìm trong màn mưa sao.
Đặc hiệu như vậy Dĩ Mạch xem có chút mê ly.
Hắc hắc tiểu cường kia, trang bị như vậy cũng rất dễ nhìn a.
Thời khắc hợp khu phía trước đã đến, Bạch Cốt, Thiên Sơn Mộ Tuyết, Thừa Phong Bội Ngọc cùng Ăn No Vẫn Cố Giết Người tứ quân rốt cục lên đến cấp 170. Bốn người thay đổi y phục mà Yêu Đồng tạo ra, hoa hoa lệ lệ đứng ở trung tâm quảng trường ma thành.
Quan Tài thực vừa lòng nhìn mọi người viên mãn hoàn thành nhiệm vụ cũng đã mỏi mệt không chịu nổi, vẫy tay nói:“Mọi người vất vả, hảo hảo nghỉ ngơi đi thôi.”
Vì thế đông đảo mọi người vừa rồi vẫn còn ở trong quảng trường trong vòng nửa khắc đã tiêu thất hơn phân nửa.
Hồ Ly Quân trước khi logout nói với Dĩ Mạch “A, đúng rồi, tên Thanh Quân kia vừa đánh điện thoại cho ta, nói đã bay trở về. Chờ sau khi cập nhật hoàn tất sẽ login, muội sẽ ở sao?”
“Ân.” Dĩ Mạch nhớ tới cái tên kia, khóe miệng không khỏi hiện lên nụ cười.
Trong hai canh giờ trò chơi update nhàn nhã đi dạo diễn đàn Càn Khôn, cực kỳ tình cờ phát hiện có người viết bài mắng mình cẩu huyết lâm đầu.
Đề mục bài viết dị thường bắt mắt: “Càn Khôn đệ nhất tiện nhân Mạch Thượng Sắc Vi chân đạp hai thuyền, bắt cá hai tay, nam nhân Tọa Yên hai mắt có hạt thực không biết lạm sát kẻ vô tội”. Trả lời chủ đề này rất nhiều, bên trong còn mấy tấm ảnh Thanh Quân trong hôn lễ của Phong Quá Vô Ngân giết người cùng nói chuyện. Trong đó nổi bật là câu nói kinh điển “Ai cho phép ngươi đụng đến người của ta”. Còn có mấy tấm ảnh Hồ Ly Quân cùng Sắc Vi cộng kỵ. Nội dung bài post đại khái là nói Mạch Thượng Sắc Vi đức hạnh bại hoại, vô sỉ hạ lưu, với Phong Quá Vô Ngân bội tình bạc nghĩa, ngược lại câu dẫn Thanh Quân, sau lại chuyển hướng Cửu Vĩ Hồ Công Tử.
Những bài trả lời sau đó cũng rất phấn kích.
Phái đồng tình: Loại nữ nhân này dựa vào việc không ngừng câu dẫn nam nhân để sống sót nên bị mắng, bị phỉ nhổ, bị trục xuất trò chơi. Hoài nghi nàng có động cơ, hoài nghi nhân phẩm nàng có vấn đề, hoài nghi nàng là gay.
Phe chống lại: Mấy tấm ảnh, một đoạn hội thoại vũ nhục không thể nói rõ chân tướng. Người viết bài này rốt cuộc có dã tâm gì?
Đương nhiên trung gian còn chứa nhiều ngôn luận loạn thất bát nháo, thí dụ như, chân thân Mạch Thượng Sắc Vi rốt cuộc xinh đẹp hay không, trong đám nam nhân đó ai có vẻ mạnh, vì sao nàng bắt cá hai tay, cùng với suy đoán nàng sẽ chọn ai.
Dĩ Mạch xem mà bật cười thành tiếng. Nhất là thời điểm nhìn thấy Thanh Quân cùng Hồ Ly bị miêu tả thành ý nghĩ đơn giản, bị thổi bên gối, đầu óc choáng váng, bộ dáng ngu ngốc. Sức tưởng tượng của những người này thật đúng là phong phú nha, sống chết đem mình viết thành Tô Đắc Kỷ, gặp gỡ hai tên Trụ vương đầu óc ngu si
Nàng chung quanh dạo loạn, đợi đến thời điểm không sai biệt lắm mới tiến vào trò chơi.
Sau khi hợp khu mọi người quả nhiên sôi nổi hẳn lên.
Mạch Thượng Sắc Vi Ám Ảnh cấp 115 đứng im ở quảng trường trung tâm Ma thành, thấy màn hình phía dưới nhảy ra một hàng chữ.
[Hệ thống] hảo hữu Thanh Quân login.
Tiếp theo khung đối thoại hảo hữu lóe lên.
Thanh Quân:“Phu nhân.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Ách…… huynh đã trở lại?”
Thanh Quân:“Ân, ta nhớ muội.”
Biểu đạt trực tiếp. Kế đó, hắn hỏi.“Muội nhớ ta không?”
Dĩ Mạch nhớ tới chủ đề nhàm chán trên diễn đàn, cười cười đánh chữ.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Hoàn toàn không nhớ ~ Huynh xem xem diễn đàn thì biết, ba ngày nay muội vui duyên cũ cũng tìm duyên mới nha.”
Thanh Quân: “……” Ước chừng đã đi xem diễn đàn, hắn trầm mặc một hồi lâu.
Thanh Quân: “Một khi đã như vậy, vi phu đành phải trước xử lý hai tân hoan cựu ái, chặt đứt tưởng niệm của phu nhân. Theo như cái này, nếu lần sau phu nhân muốn bắt cá hai tay, vẫn nên tìm đến kẻ mạnh hơn vi phu, bằng không gian tình khẳng định chết non.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “…… Được rồi, muội bắt cá hai tay, trăm việc vẫn là, nhớ huynh.”
Nam tử phong trần mệt mỏi ngồi ở trước máy tính thấy câu này khẽ cười một tiếng.
Tựa hồ, thấy nàng, tâm tình sẽ trở nên tốt lắm nha.
Sau khi hợp nhất, người chơi ở hai đại khu tựa hồ lấy hai bên sườn Sở Hà Hán Giới làm ranh giới giữa đôi bên, vẫn một mực duy trì hình thái cảnh giác.
Không ai chủ động khiêu khích, cũng không có người khởi xướng tranh đấu.
Hết thảy đều im lặng tiến hành.
Nhưng tất cả mọi người hiểu mà không nói. Này bất quá là một loại biểu hiện giả dối.
Chỉ cần có một bang phái giành quyền tranh đoạt thành chiến, như vậy chiến tranh sẽ hết sức căng thẳng.
Động thủ trước là Anh Túc Thứ Thanh.
[Thế giới] Anh Túc Thứ Thanh bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thánh – Vũ Hồi thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Anh Túc Thứ Thanh.
Tiếp theo, đầu lĩnh cầm thú cũng động thủ.
[Thế giới] Tọa Yên Thiên Hạ bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Ma – Tuyết Tập thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Tọa Yên Thiên Hạ.
[Thế giới] Chư Thần Hoàng Hôn bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thần – Phong Thú thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Chư Thần Hoàng Hôn.
Còn lại là một ít thành cấp thấp tranh đoạt quyền sở hữu. Mà một khi cướp được thành cao sẽ có quyền sở hữu tuyệt đối trong 5 ngày. Nói cách khác nội trong năm ngày đoạt thành, bang phái khác không thể khiêu chiến.
[Thế giới] Thánh Chiến Cuối Cùng bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thánh – Vũ Hồi thành. Một giờ sau đem cùng Anh Túc Thứ Thanh bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
Bang phái, Quan Tài thở dài: “Vừa rồi Ma cà rồng mật ta, nói hắn đi trước thử xem sâu cạn, nếu đánh không lại hắn hội suy nghĩ sát nhập bang phái với chúng ta hoặc Vong Xuyên.”
[Bang phái] Phật Di Lặc: Y thực lực của hắn, hoàn toàn không phải đối thủ Đế Tu.
[Bang phái] Cực Độ Hoàn Mỹ: Ta mượn acc bên Thánh Chiến, đi vào lấy tư liệu trực tiếp.
[Bang phái] Thanh Quân: Chủ yếu nhìn xem Đế Tu đấu pháp.
[Bang phái] Bạch Cốt: Ta cùng Giết Người bọn họ đi luyện cấp.
[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Xương Cốt, gặp chuyện không cần động thủ trước.
[Bang phái] Bạch Cốt: Đã biết.
Đối thoại đơn giản nhưng có thể nhìn ra thế cục khẩn trương. Trong lòng Dĩ Mạch yên lặng nghĩ, nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt chủ quyền với bang mình thì tốt rồi.
Nhưng mà sự tình đều không thuận lợi như nàng suy nghĩ.
[Thế giới] Phong vân tái Khởi bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thần – Phong Thú thành. Một giờ sau cùng Chư Thần Hoàng Hôn bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
[Thế giới] Thương Thành bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Ma – Tuyết Yập thành. Một giờ sau đem cùng Tọa Yên Thiên Hạ bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
Rốt cục vẫn là, khai chiến.
Vì thế, phá lệ, Dĩ Mạch dùng theo cách của Nguyên Viên, lấy dây mạng cắm vào ổ điện trong toilet, buổi tối cũng vẫn duy trì trạng thái treo máy, hơn nữa Hồ Ly vụng trộm đưa cho của nàng mấy viên nhân đôi kinh nghiệm, cấp bậc lên rất nhanh.
Buổi chiều trước khi nàng đi họp ở tuyên truyền bộ, phát hiện bản thân đã qua cấp 100.
Trong phòng, Trịnh Phong triệu tập tất cả các cán sự có liên quan đến họp nội dung, thảo luận là việc mời ca sĩ đến trường học ca hát, chuẩn bị mở nhân viên phân tổ.
Thực “Đúng lúc”, Dĩ Mạch ở tổ Trịnh Phong — tổ thủ quỹ. Phụ trách chi tiền để bố trí sân khấu, tiền mua phần thưởng cùng với phí trang phục đạo cụ đi quyên góp.
Nói đơn giản, chính là tìm nhà tài trợ.
Dựa theo kế hoạch của Sôcôla nam, lần này đại khái muốn làm thật đồ sộ, làm có sáng ý, tất nhiên phải tốn một khoản tiền không nhỏ. Như vậy, việc tìm đến một cái xí nghiệp làm hậu thuẫn có vẻ rất quan trọng. Trịnh Phong cùng mọi người thương lượng danh sách xí nghiệp có thể đến, tính toán chạy đi từng nhà. Hỏi ý kiến Dĩ Mạch, nàng lắc đầu, cũng không lên tiếng, ánh mắt hoàn toàn đặt ở bản danh sách dưới ngòi bút của Sôcôla nam.
Nhà tài trợ xếp vị thứ nhất đó là “Tập đoàn truyền thông Bất Lạc Viêm Dương”.
Trong đầu nàng hiện ra hình ảnh nam sinh ôm mình xoay vòng ở trong quảng trường kia mà kìm lòng không đậu.
Một vòng, lại một vòng.
Ánh tịch dương màu vàng chiếu lên đôi mày kiếm của hắn, kích động giống như một đứa nhỏ.
“Tiểu Mạch, anh được Bất Lạc Viêm Dương tuyển dụng.”
Hắn hôn môi của nàng.
Tống Úc Bạch.
Thời điểm nàng nhớ tới hắn, trong lòng vắng vẻ một mảnh, giống như chết đuối giữa dòng.
Sau khi tan họp, Sôcôla nam gọi nàng lại.“An Dĩ Mạch, buổi chiều ngày kia, chúng ta cùng đi tìm xí nghiệp đi.”
“Ân.” Nàng đơn giản đáp ứng, sau đó liền rời đi.
Giờ cơm chiều, Thẩm Hãn xuất hiện dưới lầu ký túc xá nữ của C đại, sắp sửa mời Nguyên Viên cùng đám người đi theo ăn cơm.
“Ngươi tới làm gì?” Nguyên Viên hùng hổ.
“Thỉnh ba vị kia ăn cơm.” Nam sinh mỉm cười, đem Nguyên Viên trực tiếp loại ra ngoài.
Nguyên Viên nhướng mày, đảo mắt nhìn qua Đường Tiểu Âm cùng Lí Thiến đang giả bộ như không có việc gì. Vì thế An Dĩ Mạch vô tội quả thực không hiểu chuyện gì bị khí giết ngộ thương, chỉ cảm thấy mười phần hàn khí. “Mấy vị tùy ý.” Nàng xách theo cặp lồng cơm đi theo hướng căn tin, bị Thẩm Hãn một phen giữ chặt. Ước chừng khí lực quá lớn, con sói ba đuôi Nguyên Viên bị kéo thẳng tắp ngã vào trong lòng hắn.
Thẩm Hãn hơi cúi đầu nhìn xuống, dán ở bên tai nàng nhỏ giọng nói thầm “Nếu không muốn bị ta hôn ngay tại chỗ này, muội liền ngoan ngoãn đừng nhúc nhích.”
Dĩ Mạch các nàng cũng chưa nghe rõ, chỉ thấy mặt Nguyên Viên đằng hiện lên một lớp mây hồng sáng lạn, giống y như tôm luộc, đối hắn trợn mắt nhìn.
“Chư vị nể mặt cùng đi ăn tối?” Hắn cười tủm tỉm hỏi, một bàn tay còn chộp vào cánh tay Nguyên Viên, không cho thoát.
“Ách, không quấy rầy các ngươi…… Chúng ta đi căn tin……” Lí Thiến cười giống y đóa hoa hồng. Ba người nhanh chóng rút lui, lưu cho Nguyên Viên ba cái bóng dáng hốt hoảng.
Đang ăn cơm, Dĩ Mạch hỏi “Nguyên Viên không biết hắn sẽ đến?”
Đường Tiểu Âm “Ân, Nguyên đại thần của chúng ta nói không thích hắn, bảo hắn biến đi.”
Dĩ Mạch ngạc nhiên “Vậy các ngươi còn dám gọi hắn tới.”
Lí Thiến “Nguyên Viên trư kia ngay cả lý do cũng không cấp, chúng ta đồng tình Thẩm soái ca thôi.”
Dĩ Mạch “Ta đoán, Nguyên Viên nếu ở Thẩm soái ca kia bị uất ức, khẳng định sẽ dùng hình gấp ba lần trên người chúng ta.”
Hai người thấy sau lưng toát lên một trận hàn khí bức người. Tốc độ ăn cơm đều nhanh gấp đôi.
Buổi tối, thời điểm Nguyên Viên trở về chỉ có một mình Dĩ Mạch ghé đầu vào máy tính cặm cụi lên diễn đàn. Hai người kia ăn cơm xong không dám trở về, nói hoa mỹ là tự học, kỳ thật là sợ tính mệnh không được đảm bảo dưới ma chưởng của Nguyên đại thần.
Dĩ Mạch ngẩng đầu, trông thấy trên mặt nàng là hai vệt đỏ ửng rất khả nghi, kinh ngạc vạn phần cúi đầu làm đà điểu.
Nguyên Viên lặng im một hồi, đi đến sau lưng nàng, nhẹ nhàng dựa vào.
Dĩ Mạch ngửi được nàng trong miệng phả ra mùi rượu. “Ngươi uống rượu ?” Nàng bị dọa nhảy dựng, hỏi.
“Ân.” Nguyên Viên đem mặt cọ cọ vào lưng nàng, rầu rĩ hừ một tiếng.
“Đây là…… Chúc mừng hai ngươi gương vỡ lại lành sao?” Nàng trêu đùa.
Sau lưng thật lâu không có thanh âm. Nàng đang muốn quay đầu, lại nghe thấy Nguyên Viên truyền đến một tia thanh âm ưu thương.
“Tiểu Mạch ngốc, sau khi ta ổn định, ngươi làm sao bây giờ?”
Nàng ngẩn ra, muốn nói gì, há miệng nhưng nói không thành tiếng. Cuối cùng vẫn là cười cười, bàn tay đặt lên mu bàn tay có chút lạnh của Nguyên Viên, vỗ nhẹ vài cái.
Đừng lo cho ta nha.
Nguyên Viên tửu lượng thực kém, cho nên ngã đầu liền ngủ.
Dĩ Mạch thay nàng đắp chăn, nhìn Hồ Ly sư phụ vẫn như trước không ngừng giết quái trên màn hình trò chơi, than nhẹ một hơi.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Ở sao?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ân.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Có đồ vật này muốn cho ngươi.
Dĩ Mạch kinh ngạc xem bưu kiện, hóa ra là mặt nạ.
Tên vật phẩm:[ Yêu ][ Khuynh thành yêu nhan ]
Phù hợp: Nữ tính
Vị trí trang bị: Mặt.
Miêu tả vật phẩm: Mặt nạ màu bạc bên cạnh có khảm lông hoàng tước. Phần thưởng trang bị của nhiệm vụ ẩn ‘cô đơn trăng rằm’. Vật phẩm duy nhất. Sau khi trang bị sẽ cố định.
Tuy không có thuộc tính cùng kỹ năng, nhưng này cũng là vật phẩm duy nhất, hẳn là trị giá không ít tiền.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Này trả lại cho ngươi, ta không thể thu.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Chúng ta xem như bằng hữu sao?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ách? Đương nhiên.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Nhận lễ vật bằng hữu đưa tặng chẳng phải là chuyện rất bình thường sao. Vì cái gì muốn cự tuyệt?
Dĩ Mạch bị hắn làm cho nghẹn họng.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Như vậy, ta lấy độc dược mình làm tặng lại cho ngươi.
[Mật ngữ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: (mỉm cười) Được.
Dĩ Mạch vừa trang bị mặt nạ, không khỏi cả kinh.
Nó không giống như những chiếc mặt nạ bình thường bao trùm toàn bộ khuôn mặt, mà là trong suốt, chỉ có chỗ đuôi mắt hiện lên một ít văn hoa màu vàng. Sau khi mang nó, chung quanh đầu Mạch Thượng Sắc Vi liền tản mát ra những ngôi sao tỏa ánh sáng vàng, chậm rãi rơi xuống trên người, bởi vậy trên người cũng có thản nhiên tinh quang. Cả người giống như đắm chìm trong màn mưa sao.
Đặc hiệu như vậy Dĩ Mạch xem có chút mê ly.
Hắc hắc tiểu cường kia, trang bị như vậy cũng rất dễ nhìn a.
Thời khắc hợp khu phía trước đã đến, Bạch Cốt, Thiên Sơn Mộ Tuyết, Thừa Phong Bội Ngọc cùng Ăn No Vẫn Cố Giết Người tứ quân rốt cục lên đến cấp 170. Bốn người thay đổi y phục mà Yêu Đồng tạo ra, hoa hoa lệ lệ đứng ở trung tâm quảng trường ma thành.
Quan Tài thực vừa lòng nhìn mọi người viên mãn hoàn thành nhiệm vụ cũng đã mỏi mệt không chịu nổi, vẫy tay nói:“Mọi người vất vả, hảo hảo nghỉ ngơi đi thôi.”
Vì thế đông đảo mọi người vừa rồi vẫn còn ở trong quảng trường trong vòng nửa khắc đã tiêu thất hơn phân nửa.
Hồ Ly Quân trước khi logout nói với Dĩ Mạch “A, đúng rồi, tên Thanh Quân kia vừa đánh điện thoại cho ta, nói đã bay trở về. Chờ sau khi cập nhật hoàn tất sẽ login, muội sẽ ở sao?”
“Ân.” Dĩ Mạch nhớ tới cái tên kia, khóe miệng không khỏi hiện lên nụ cười.
Trong hai canh giờ trò chơi update nhàn nhã đi dạo diễn đàn Càn Khôn, cực kỳ tình cờ phát hiện có người viết bài mắng mình cẩu huyết lâm đầu.
Đề mục bài viết dị thường bắt mắt: “Càn Khôn đệ nhất tiện nhân Mạch Thượng Sắc Vi chân đạp hai thuyền, bắt cá hai tay, nam nhân Tọa Yên hai mắt có hạt thực không biết lạm sát kẻ vô tội”. Trả lời chủ đề này rất nhiều, bên trong còn mấy tấm ảnh Thanh Quân trong hôn lễ của Phong Quá Vô Ngân giết người cùng nói chuyện. Trong đó nổi bật là câu nói kinh điển “Ai cho phép ngươi đụng đến người của ta”. Còn có mấy tấm ảnh Hồ Ly Quân cùng Sắc Vi cộng kỵ. Nội dung bài post đại khái là nói Mạch Thượng Sắc Vi đức hạnh bại hoại, vô sỉ hạ lưu, với Phong Quá Vô Ngân bội tình bạc nghĩa, ngược lại câu dẫn Thanh Quân, sau lại chuyển hướng Cửu Vĩ Hồ Công Tử.
Những bài trả lời sau đó cũng rất phấn kích.
Phái đồng tình: Loại nữ nhân này dựa vào việc không ngừng câu dẫn nam nhân để sống sót nên bị mắng, bị phỉ nhổ, bị trục xuất trò chơi. Hoài nghi nàng có động cơ, hoài nghi nhân phẩm nàng có vấn đề, hoài nghi nàng là gay.
Phe chống lại: Mấy tấm ảnh, một đoạn hội thoại vũ nhục không thể nói rõ chân tướng. Người viết bài này rốt cuộc có dã tâm gì?
Đương nhiên trung gian còn chứa nhiều ngôn luận loạn thất bát nháo, thí dụ như, chân thân Mạch Thượng Sắc Vi rốt cuộc xinh đẹp hay không, trong đám nam nhân đó ai có vẻ mạnh, vì sao nàng bắt cá hai tay, cùng với suy đoán nàng sẽ chọn ai.
Dĩ Mạch xem mà bật cười thành tiếng. Nhất là thời điểm nhìn thấy Thanh Quân cùng Hồ Ly bị miêu tả thành ý nghĩ đơn giản, bị thổi bên gối, đầu óc choáng váng, bộ dáng ngu ngốc. Sức tưởng tượng của những người này thật đúng là phong phú nha, sống chết đem mình viết thành Tô Đắc Kỷ, gặp gỡ hai tên Trụ vương đầu óc ngu si
Nàng chung quanh dạo loạn, đợi đến thời điểm không sai biệt lắm mới tiến vào trò chơi.
Sau khi hợp khu mọi người quả nhiên sôi nổi hẳn lên.
Mạch Thượng Sắc Vi Ám Ảnh cấp 115 đứng im ở quảng trường trung tâm Ma thành, thấy màn hình phía dưới nhảy ra một hàng chữ.
[Hệ thống] hảo hữu Thanh Quân login.
Tiếp theo khung đối thoại hảo hữu lóe lên.
Thanh Quân:“Phu nhân.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Ách…… huynh đã trở lại?”
Thanh Quân:“Ân, ta nhớ muội.”
Biểu đạt trực tiếp. Kế đó, hắn hỏi.“Muội nhớ ta không?”
Dĩ Mạch nhớ tới chủ đề nhàm chán trên diễn đàn, cười cười đánh chữ.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Hoàn toàn không nhớ ~ Huynh xem xem diễn đàn thì biết, ba ngày nay muội vui duyên cũ cũng tìm duyên mới nha.”
Thanh Quân: “……” Ước chừng đã đi xem diễn đàn, hắn trầm mặc một hồi lâu.
Thanh Quân: “Một khi đã như vậy, vi phu đành phải trước xử lý hai tân hoan cựu ái, chặt đứt tưởng niệm của phu nhân. Theo như cái này, nếu lần sau phu nhân muốn bắt cá hai tay, vẫn nên tìm đến kẻ mạnh hơn vi phu, bằng không gian tình khẳng định chết non.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “…… Được rồi, muội bắt cá hai tay, trăm việc vẫn là, nhớ huynh.”
Nam tử phong trần mệt mỏi ngồi ở trước máy tính thấy câu này khẽ cười một tiếng.
Tựa hồ, thấy nàng, tâm tình sẽ trở nên tốt lắm nha.
Sau khi hợp nhất, người chơi ở hai đại khu tựa hồ lấy hai bên sườn Sở Hà Hán Giới làm ranh giới giữa đôi bên, vẫn một mực duy trì hình thái cảnh giác.
Không ai chủ động khiêu khích, cũng không có người khởi xướng tranh đấu.
Hết thảy đều im lặng tiến hành.
Nhưng tất cả mọi người hiểu mà không nói. Này bất quá là một loại biểu hiện giả dối.
Chỉ cần có một bang phái giành quyền tranh đoạt thành chiến, như vậy chiến tranh sẽ hết sức căng thẳng.
Động thủ trước là Anh Túc Thứ Thanh.
[Thế giới] Anh Túc Thứ Thanh bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thánh – Vũ Hồi thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Anh Túc Thứ Thanh.
Tiếp theo, đầu lĩnh cầm thú cũng động thủ.
[Thế giới] Tọa Yên Thiên Hạ bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Ma – Tuyết Tập thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Tọa Yên Thiên Hạ.
[Thế giới] Chư Thần Hoàng Hôn bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thần – Phong Thú thành. Sau khi bố cáo phát ra một giờ nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt thì chủ quyền sẽ thuộc về Chư Thần Hoàng Hôn.
Còn lại là một ít thành cấp thấp tranh đoạt quyền sở hữu. Mà một khi cướp được thành cao sẽ có quyền sở hữu tuyệt đối trong 5 ngày. Nói cách khác nội trong năm ngày đoạt thành, bang phái khác không thể khiêu chiến.
[Thế giới] Thánh Chiến Cuối Cùng bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thánh – Vũ Hồi thành. Một giờ sau đem cùng Anh Túc Thứ Thanh bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
Bang phái, Quan Tài thở dài: “Vừa rồi Ma cà rồng mật ta, nói hắn đi trước thử xem sâu cạn, nếu đánh không lại hắn hội suy nghĩ sát nhập bang phái với chúng ta hoặc Vong Xuyên.”
[Bang phái] Phật Di Lặc: Y thực lực của hắn, hoàn toàn không phải đối thủ Đế Tu.
[Bang phái] Cực Độ Hoàn Mỹ: Ta mượn acc bên Thánh Chiến, đi vào lấy tư liệu trực tiếp.
[Bang phái] Thanh Quân: Chủ yếu nhìn xem Đế Tu đấu pháp.
[Bang phái] Bạch Cốt: Ta cùng Giết Người bọn họ đi luyện cấp.
[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Xương Cốt, gặp chuyện không cần động thủ trước.
[Bang phái] Bạch Cốt: Đã biết.
Đối thoại đơn giản nhưng có thể nhìn ra thế cục khẩn trương. Trong lòng Dĩ Mạch yên lặng nghĩ, nếu không có bang phái nào tham gia tranh đoạt chủ quyền với bang mình thì tốt rồi.
Nhưng mà sự tình đều không thuận lợi như nàng suy nghĩ.
[Thế giới] Phong vân tái Khởi bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Thần – Phong Thú thành. Một giờ sau cùng Chư Thần Hoàng Hôn bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
[Thế giới] Thương Thành bang phái hướng thiên hạ tuyên cáo tham dự tranh đoạt chủ quyền Ma – Tuyết Yập thành. Một giờ sau đem cùng Tọa Yên Thiên Hạ bang phái triển khai bang chiến, chủ quyền nhập thành thuộc về người thắng.
Rốt cục vẫn là, khai chiến.
/67
|