“Hừ, đặt cái bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra khỏi nàng!” Hắc Phượng nhìn Thần Ly ôm người vào lòng mà mân mê, tức tới đấm ngực dậm chân. Đó là của hắn, của hắn, của hắn mà!
“Hửm?” Thần Ly nhếch mép, khiêu khích cười: “Nếu vậy thì cứ tới đây mà lấy, đồ vô dụng!”
Hắc Phượng tức tới đỏ mắt, ánh sáng màu vàng trong con ngươi lóe ra những tia tàn nhẫn. Thần Ly, đừng trách ta xé rách da mặt với ngươi!
“Mở trận!”
Theo một tiếng nói của Hắc Phượng, ma pháp trận khổng lồ ngay lập tức lóe lên ánh sáng màu đỏ nhuộm máu cả đầu trời thủ đô Thần quốc, luồng sức mạnh khủng khiếp khiến cho người dân Thần quốc bàng hoàng. Tên live streamer kia cũng ngã ngồi xuống đất, ngẩn ngơ chờ đợi cái chết giáng xuống.
Một đoàn năng lượng cực mạnh được triệu hồi, hóa thành một đầu rồng khổng lồ, lao thẳng xuống thành phố phía dưới hòng nuốt chửng toàn bộ. Thần Ly nhắm mắt, hôn nhẹ lên trán của Mẫu Đơn, sau đó lạnh lùng nhìn lên Hắc Phượng.
“Ta sẽ coi như, đây chính là lời tuyên chiến của ngươi cùng với Hắc quốc đối với ta!”
Tiểu Hoa ở phía sau gật đầu, sau đó nói nhỏ như chỉ vừa đủ bản thân nàng nghe thấy: “Mở phòng trận đi.”
Ngay lập tức, khi chiếc đầu rồng màu đỏ đã tới gần tới nỗi toàn thể người dân có mặt tại hiện trường lúc đó chỉ còn biết cầu nguyện, đột ngột ngay khi nó sắp chạm tới đỉnh tòa nhà cao nhất thành phố, một tầng chắn vô hình mạnh mẽ chặn lại nó!
“Ah… sống rồi…”
“Ma pháp trận phòng hộ ư?” Hắc Phượng cười. Hắn thừa biết thổi bay thủ đô của một quốc gia đâu có đơn giản như vậy. Thế nhưng như vậy mới thú vị, đúng không?
“Trận pháp chỉ có thể phòng ngự trận pháp! Mà ta…” Hắc Phượng phất tay, từng họng súng chĩa thẳng về phía quan đội Thần quốc. “Muốn xem mấy cái quốc gia lạc hậu các ngươi làm sao chống lại kỹ thuật tân tiến nhất của Hắc quốc chúng ta!”
===
Chương 5/7...
Buồn ngủ quá à, thui Cá nợ 2 chương mai trả vậy =v=/
Mai sẽ 5 chương thường + 2 chương nợ nhé... nghỉ ngủ tí lấy sức thứ 6 bão OvO/
=> Đọc chùa hông like là bé hư nha =3=
“Hửm?” Thần Ly nhếch mép, khiêu khích cười: “Nếu vậy thì cứ tới đây mà lấy, đồ vô dụng!”
Hắc Phượng tức tới đỏ mắt, ánh sáng màu vàng trong con ngươi lóe ra những tia tàn nhẫn. Thần Ly, đừng trách ta xé rách da mặt với ngươi!
“Mở trận!”
Theo một tiếng nói của Hắc Phượng, ma pháp trận khổng lồ ngay lập tức lóe lên ánh sáng màu đỏ nhuộm máu cả đầu trời thủ đô Thần quốc, luồng sức mạnh khủng khiếp khiến cho người dân Thần quốc bàng hoàng. Tên live streamer kia cũng ngã ngồi xuống đất, ngẩn ngơ chờ đợi cái chết giáng xuống.
Một đoàn năng lượng cực mạnh được triệu hồi, hóa thành một đầu rồng khổng lồ, lao thẳng xuống thành phố phía dưới hòng nuốt chửng toàn bộ. Thần Ly nhắm mắt, hôn nhẹ lên trán của Mẫu Đơn, sau đó lạnh lùng nhìn lên Hắc Phượng.
“Ta sẽ coi như, đây chính là lời tuyên chiến của ngươi cùng với Hắc quốc đối với ta!”
Tiểu Hoa ở phía sau gật đầu, sau đó nói nhỏ như chỉ vừa đủ bản thân nàng nghe thấy: “Mở phòng trận đi.”
Ngay lập tức, khi chiếc đầu rồng màu đỏ đã tới gần tới nỗi toàn thể người dân có mặt tại hiện trường lúc đó chỉ còn biết cầu nguyện, đột ngột ngay khi nó sắp chạm tới đỉnh tòa nhà cao nhất thành phố, một tầng chắn vô hình mạnh mẽ chặn lại nó!
“Ah… sống rồi…”
“Ma pháp trận phòng hộ ư?” Hắc Phượng cười. Hắn thừa biết thổi bay thủ đô của một quốc gia đâu có đơn giản như vậy. Thế nhưng như vậy mới thú vị, đúng không?
“Trận pháp chỉ có thể phòng ngự trận pháp! Mà ta…” Hắc Phượng phất tay, từng họng súng chĩa thẳng về phía quan đội Thần quốc. “Muốn xem mấy cái quốc gia lạc hậu các ngươi làm sao chống lại kỹ thuật tân tiến nhất của Hắc quốc chúng ta!”
===
Chương 5/7...
Buồn ngủ quá à, thui Cá nợ 2 chương mai trả vậy =v=/
Mai sẽ 5 chương thường + 2 chương nợ nhé... nghỉ ngủ tí lấy sức thứ 6 bão OvO/
=> Đọc chùa hông like là bé hư nha =3=
/664
|