Trong khi Han đang cho rằng đây sẽ là một bộ phim về tình yêu giữa sát thủ cùng tiểu mỹ nữ, một phát súng của nhân vật phản diện nã thẳng vào đầu của bà mẹ Mathilda liền làm cho hắn sững sờ.
Trong phút chốc vị sát thủ đại nhân này vậy mà lại chảy một đầu đầy mồ hôi, bàn tay nắm chặt, hai mắt căng ra nhìn chằm chằm cái tên Stansfield bệnh hoạn lại nghiện ngập này bắn chết từng người một trong căn hộ nhà Mathilda.
Chết tiệt chết tiệt, tên đạo diễn quái ác sẽ không để cho Mathilda bị bắn chết luôn chứ? Nếu như Mathilda thực sự bị bắn chết, Han thề hắn sẽ ngay trong đêm tìm tới nhà của cái tên Stansfield kia mà cho tên đó ăn vào viên kẹo đồng.
Ngài sát thủ hoàn toàn không nhận ra, hắn vốn dĩ giết người như ngóe, coi mạng người như cỏ rác mà bây giờ lại đang sợ hãi một cô bé trong phim bị giết chết đi, sợ tới một đầu đầy mồ hôi.
Trong khoảnh khắc Mathilda cố gắng kìm nén cơn sợ hãi mà bước qua căn phòng của nhà mình trước mặt một kẻ tay sai cầm súng của Stansfield, đi tới trước cửa phòng của sát thủ Leon gõ cửa chờ đợi một sự cứu giúp, Han cả người đều muốn đứng lên mà lẩm bẩm: “Con bà nó, nhanh tới mở cửa! Ngươi dám không mở cửa liền đợi đấy cho lão tử…”
Sau đó Han liền thở phào, cánh cửa trước mặt của Mathilda đã mở ra, cô bé đã thoát chết rồi.
Có lẽ trong mấy năm làm sát thủ, giây phút mà hắn cùng Mathilda chờ đợi cánh cửa phòng của Leon mở ra, Han liền cảm giác bản thân như cũng đang đấu tranh giữa bờ vực sống chết cùng với Mathilda vậy!
Nếu như những phút giây căng thẳng khiến cho não của Han căng phồng, thì những cảnh tiếp theo khiến cho Han cứ lặng người đi mà theo dõi. Hắn nhìn Leon được Mathilda dạy cho đọc chữ, nhìn Leon được Mathilda liên tục bày tỏ lời nói “yêu”, nhìn cả hai cùng nhau tập bắn súng, cùng nhau làm nhiệm vụ…
Hắn cảm thấy trái tim giống như đã lâu rồi mới nghe lại được nhịp đập vững vàng lại ấm áp, muốn được giống như Leon, có một người yêu thương, một người sẽ thức dậy mỗi sáng sớm cùng hắn, sẽ cùng nhau uống một ly sữa tươi, ăn một miếng bánh mì.
Han cảm giác bản thân mình sắp ghen tỵ với Leon đến chết mất rồi!
===
Chương 15/15, cuối cùng cũng xong bão nha!
Các babe yêu đọc xong mỗi chương nhớ like và comment nhé, bao nhiêu công sức giữa đêm khuyu của cá T.T
Sát thủ chuyên nghiệp Leon là một bộ phim rất hay nhé =3= những nàng chưa xem thì có thể đọc truyện và cảm nhận trước sau đó hẵng xem nè!
Dù sao, like cùng comment cho chương mới nhé ^^/
Mai ta chuyển nhà trọ nên sẽ hơi bận, không biết có thể viết được b nhiêu chương, các nàng thông cảm nha T.T
Trong phút chốc vị sát thủ đại nhân này vậy mà lại chảy một đầu đầy mồ hôi, bàn tay nắm chặt, hai mắt căng ra nhìn chằm chằm cái tên Stansfield bệnh hoạn lại nghiện ngập này bắn chết từng người một trong căn hộ nhà Mathilda.
Chết tiệt chết tiệt, tên đạo diễn quái ác sẽ không để cho Mathilda bị bắn chết luôn chứ? Nếu như Mathilda thực sự bị bắn chết, Han thề hắn sẽ ngay trong đêm tìm tới nhà của cái tên Stansfield kia mà cho tên đó ăn vào viên kẹo đồng.
Ngài sát thủ hoàn toàn không nhận ra, hắn vốn dĩ giết người như ngóe, coi mạng người như cỏ rác mà bây giờ lại đang sợ hãi một cô bé trong phim bị giết chết đi, sợ tới một đầu đầy mồ hôi.
Trong khoảnh khắc Mathilda cố gắng kìm nén cơn sợ hãi mà bước qua căn phòng của nhà mình trước mặt một kẻ tay sai cầm súng của Stansfield, đi tới trước cửa phòng của sát thủ Leon gõ cửa chờ đợi một sự cứu giúp, Han cả người đều muốn đứng lên mà lẩm bẩm: “Con bà nó, nhanh tới mở cửa! Ngươi dám không mở cửa liền đợi đấy cho lão tử…”
Sau đó Han liền thở phào, cánh cửa trước mặt của Mathilda đã mở ra, cô bé đã thoát chết rồi.
Có lẽ trong mấy năm làm sát thủ, giây phút mà hắn cùng Mathilda chờ đợi cánh cửa phòng của Leon mở ra, Han liền cảm giác bản thân như cũng đang đấu tranh giữa bờ vực sống chết cùng với Mathilda vậy!
Nếu như những phút giây căng thẳng khiến cho não của Han căng phồng, thì những cảnh tiếp theo khiến cho Han cứ lặng người đi mà theo dõi. Hắn nhìn Leon được Mathilda dạy cho đọc chữ, nhìn Leon được Mathilda liên tục bày tỏ lời nói “yêu”, nhìn cả hai cùng nhau tập bắn súng, cùng nhau làm nhiệm vụ…
Hắn cảm thấy trái tim giống như đã lâu rồi mới nghe lại được nhịp đập vững vàng lại ấm áp, muốn được giống như Leon, có một người yêu thương, một người sẽ thức dậy mỗi sáng sớm cùng hắn, sẽ cùng nhau uống một ly sữa tươi, ăn một miếng bánh mì.
Han cảm giác bản thân mình sắp ghen tỵ với Leon đến chết mất rồi!
===
Chương 15/15, cuối cùng cũng xong bão nha!
Các babe yêu đọc xong mỗi chương nhớ like và comment nhé, bao nhiêu công sức giữa đêm khuyu của cá T.T
Sát thủ chuyên nghiệp Leon là một bộ phim rất hay nhé =3= những nàng chưa xem thì có thể đọc truyện và cảm nhận trước sau đó hẵng xem nè!
Dù sao, like cùng comment cho chương mới nhé ^^/
Mai ta chuyển nhà trọ nên sẽ hơi bận, không biết có thể viết được b nhiêu chương, các nàng thông cảm nha T.T
/664
|