Mẫu Đơn: “!!!”
Hy Tử Kỳ: Hóa ra còn có thể bá đạo như vậy nha, ngươi không sợ bị đánh thành đầu heo sao?
Sau khi Hắc Phượng phát ngôn ra câu nói mang tính chất động trời này, tất cả mọi người đều hóa đá, còn tiểu bảo bảo trong ngực hắn liền trực tiếp khóc ầm lên, khóc tới hủy thiên diệt địa!
“Oa hu hu hu… ba… hic ba… xấu!” Tiểu ngũ khóc lớn, bàn tay nhỏ bé nằm thành nắm đấm, đấm thảng vào ngực trái của Hắc Phượng. Hắc Phượng vội vàng muốn an ủi con gái, lại không ngờ được bỗng dưng ăn vào một quả đấm thẳng vào vùng trái tim, trợn mắt mà ngã ra phía sau, phun ra một ngụm máu!
“Hự… khụ khụ…” Hắn không biết nói gì cho cam, khổ sở ôm ngực trái mà ho.
Mẫu Đơn cũng bị liên lụy mà ho ra một ngụm máu, kinh dị không biết phải làm sao nhìn tiểu ngũ. Con gái, có phải con mạnh mẽ quá mức rồi không. Cho dù giận dữ cũng không cần phải đánh ba ba mạnh như vậy chứ…
Hy Tử Kỳ vô lương tâm bên cạnh thì ôm miệng mà cố gắng nhịn cười, trời ạ Hắc Phượng sao mà thê thảm quá vậy nè…
Tiểu ngũ có lẽ cũng bị cảnh chính mình đánh ba ba phun ra máu dọa sợ, mặt trắng xám không phát ra nổi một tiếng khóc, nấc cụt một cái rồi trợn mắt ngã lăn ra ngất xỉu.
“Bảo bảo!”
“Bảo bối!”
Mẫu Đơn lúc này thành công ôm lại tiểu ngũ, nhìn Hắc Phượng chật vật ôm ngực, lúc này con ác ma Lệ Tiêu vẫn còn mặc trang phục diễn của Dạ Hoa đã kịp chạy tới, cũng có chút đờ người ra nhìn thảm cảnh trước mặt, không rõ mình được gọi tới để làm gì.
“Lệ Tiêu, tiễn khách!” Mẫu Đơn híp mắt nhìn Hắc Phượng đi ra khỏi cửa, trong lòng đột ngột phun ra một câu: “Muốn tiểu ngũ hả, vậy thì ta muốn Hắc quốc của ngươi!”
===
Chương 10/15 =.=///
Còn 5 chương nữa là xong bão rồi TT like 1 cái, comment 1 cái ủng hộ Cá nè
Hy Tử Kỳ: Hóa ra còn có thể bá đạo như vậy nha, ngươi không sợ bị đánh thành đầu heo sao?
Sau khi Hắc Phượng phát ngôn ra câu nói mang tính chất động trời này, tất cả mọi người đều hóa đá, còn tiểu bảo bảo trong ngực hắn liền trực tiếp khóc ầm lên, khóc tới hủy thiên diệt địa!
“Oa hu hu hu… ba… hic ba… xấu!” Tiểu ngũ khóc lớn, bàn tay nhỏ bé nằm thành nắm đấm, đấm thảng vào ngực trái của Hắc Phượng. Hắc Phượng vội vàng muốn an ủi con gái, lại không ngờ được bỗng dưng ăn vào một quả đấm thẳng vào vùng trái tim, trợn mắt mà ngã ra phía sau, phun ra một ngụm máu!
“Hự… khụ khụ…” Hắn không biết nói gì cho cam, khổ sở ôm ngực trái mà ho.
Mẫu Đơn cũng bị liên lụy mà ho ra một ngụm máu, kinh dị không biết phải làm sao nhìn tiểu ngũ. Con gái, có phải con mạnh mẽ quá mức rồi không. Cho dù giận dữ cũng không cần phải đánh ba ba mạnh như vậy chứ…
Hy Tử Kỳ vô lương tâm bên cạnh thì ôm miệng mà cố gắng nhịn cười, trời ạ Hắc Phượng sao mà thê thảm quá vậy nè…
Tiểu ngũ có lẽ cũng bị cảnh chính mình đánh ba ba phun ra máu dọa sợ, mặt trắng xám không phát ra nổi một tiếng khóc, nấc cụt một cái rồi trợn mắt ngã lăn ra ngất xỉu.
“Bảo bảo!”
“Bảo bối!”
Mẫu Đơn lúc này thành công ôm lại tiểu ngũ, nhìn Hắc Phượng chật vật ôm ngực, lúc này con ác ma Lệ Tiêu vẫn còn mặc trang phục diễn của Dạ Hoa đã kịp chạy tới, cũng có chút đờ người ra nhìn thảm cảnh trước mặt, không rõ mình được gọi tới để làm gì.
“Lệ Tiêu, tiễn khách!” Mẫu Đơn híp mắt nhìn Hắc Phượng đi ra khỏi cửa, trong lòng đột ngột phun ra một câu: “Muốn tiểu ngũ hả, vậy thì ta muốn Hắc quốc của ngươi!”
===
Chương 10/15 =.=///
Còn 5 chương nữa là xong bão rồi TT like 1 cái, comment 1 cái ủng hộ Cá nè
/664
|