#Cá Basa
“Hôm nay quả là một ngày đẹp trời, ngươi nói xem, nơi tốt đẹp nhất của Kim Thịnh Thành hiện tại còn không phải là bệnh viện chúng ta sao. Tiền lương cao, gia đình sức khỏe được đảm bảo thăm khám mỗi tháng…”
“Đúng vậy đúng vậy, may mắn ta sở hữu thủy hệ ma pháp có tính chất trị liệu mới nhận được một phần công tác tốt đẹp tới như vậy…”
“Nói lại, Cẩm viện trưởng thật sự là một thần y hiếm thấy trên đời, ngày đó ta vừa mới chỉ là một thực tập sinh đã thấy ngài ấy cứu mạng cho một vị cường giả bị thủng lỗ trên đầu, nửa sống nửa chết. Vài hôm trước lại nhìn thấy Cẩm viện trưởng cứu về một vị tướng quân trọng thương của Hắc quốc…”
“Rầm!”
Hai người y tá vô cùng vui vẻ trò chuyện, thế nhưng vừa đi gần tới căn phòng của viện trưởng liền nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ, giống như bên tỏng đang có đánh nhau.
“Chuyện gì vậy!!?”
“Nhanh… nhanh tới xem viện trưởng!” Hai người vội vàng chạy tới, một người mạnh bạo hơn giơ tay vừa định gõ cửa, không ngờ được lại nghe thấy tiếng thét lớn của Cẩm Nhuệ:
“Anh cút ra ngoài! Cút ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa! Sao anh còn chưa đi chết đi!”
“Đừng như vậy… Cẩm Nhuệ… tôi yêu em!”
“Ôi ôi ôi ôi ôi…” Hai nữ y tá ôm chầm lấy nhau, sắc mặt đỏ rực mà kề sát tai vào cửa nghe lén.
“Nói vậy là cuối cùng Hắc đại nhân cũng tỏ tình rồi! Ta còn tưởng còn lâu nữa ngài ấy mới dám đâu!” Một nữ y tá chít chít kêu. Chuyện tình cảm của Hắc Dạ với Cẩm Nhuệ bên trong bệnh viện ai ai cũng rõ, Cẩm Nhuệ chắc chắn cũng sớm biết 1 2 rồi, nàng chỉ là chờ đợi Hắc Dạ chủ động mà thôi.
“Ôi… tiếp tục… tiếp tục! Cố lên Hắc đại nhân!”
===
Sorrì các nàng hôm nay bão bùng ta bận không ngóc đầu lên được.
“Hôm nay quả là một ngày đẹp trời, ngươi nói xem, nơi tốt đẹp nhất của Kim Thịnh Thành hiện tại còn không phải là bệnh viện chúng ta sao. Tiền lương cao, gia đình sức khỏe được đảm bảo thăm khám mỗi tháng…”
“Đúng vậy đúng vậy, may mắn ta sở hữu thủy hệ ma pháp có tính chất trị liệu mới nhận được một phần công tác tốt đẹp tới như vậy…”
“Nói lại, Cẩm viện trưởng thật sự là một thần y hiếm thấy trên đời, ngày đó ta vừa mới chỉ là một thực tập sinh đã thấy ngài ấy cứu mạng cho một vị cường giả bị thủng lỗ trên đầu, nửa sống nửa chết. Vài hôm trước lại nhìn thấy Cẩm viện trưởng cứu về một vị tướng quân trọng thương của Hắc quốc…”
“Rầm!”
Hai người y tá vô cùng vui vẻ trò chuyện, thế nhưng vừa đi gần tới căn phòng của viện trưởng liền nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ, giống như bên tỏng đang có đánh nhau.
“Chuyện gì vậy!!?”
“Nhanh… nhanh tới xem viện trưởng!” Hai người vội vàng chạy tới, một người mạnh bạo hơn giơ tay vừa định gõ cửa, không ngờ được lại nghe thấy tiếng thét lớn của Cẩm Nhuệ:
“Anh cút ra ngoài! Cút ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa! Sao anh còn chưa đi chết đi!”
“Đừng như vậy… Cẩm Nhuệ… tôi yêu em!”
“Ôi ôi ôi ôi ôi…” Hai nữ y tá ôm chầm lấy nhau, sắc mặt đỏ rực mà kề sát tai vào cửa nghe lén.
“Nói vậy là cuối cùng Hắc đại nhân cũng tỏ tình rồi! Ta còn tưởng còn lâu nữa ngài ấy mới dám đâu!” Một nữ y tá chít chít kêu. Chuyện tình cảm của Hắc Dạ với Cẩm Nhuệ bên trong bệnh viện ai ai cũng rõ, Cẩm Nhuệ chắc chắn cũng sớm biết 1 2 rồi, nàng chỉ là chờ đợi Hắc Dạ chủ động mà thôi.
“Ôi… tiếp tục… tiếp tục! Cố lên Hắc đại nhân!”
===
Sorrì các nàng hôm nay bão bùng ta bận không ngóc đầu lên được.
/664
|