#Cá Basa
Mẫu Đơn thực ra lúc trước đã luôn nghĩ tới chuyện trở về. Làm một người địa cầu biết bao nhiêu năm, cho dù ở nơi đó đã không còn người thân quen thuộc, không còn một ngôi nhà đúng nghĩa để quay lại, suy cho cùng tình cảm của nàng với địa cầu trước kia vẫn hơn xa so với cái dị giới lạ lẫm này.
Nhưng là trả qua quá nhiều chuyện, dị giới, cũng không còn lá cái dị giới đáng sợ mà nàng lần đầu đặt chân tới nữa.
Nơi này đã trở thành “nhà” của nàng.
Ở đây nàng đã xây dựng được một ngôi nhà cho bản thân, những người xung quanh đều vô cùng tốt đẹp, những đứa con máu mủ ruột thịt của nàng, cùng với rất nhiều… rất nhiều thứ khác, những điều đã xuất hiện, sau đó khiến cho nàng mỗi ngày thức giấc đều cảm thấy rất hạnh phúc.
Lạnh lẽo cô đơn ở địa cầu kia, có lẽ nếu như quay lại nàng sẽ chịu đựng không nổi.
Quen thuộc ấm áp, bắt buộc bản thân phải trở về với nỗi cô đơn sẽ vô vùng đáng sợ, nàng chắc chắn sẽ không buông tay hạnh phúc ở nơi này!
“Kí chủ?” Hệ thống gần đây cũng không dám tự tiện thăm dò cảm xúc của Mẫu Đơn nữa, chỉ có thể ù ù cạc cạc mà hỏi: “Ý của ngài như thế nào?”
“Ha… không cần đâu.”
Nàng mỉm cười.
Đã sớm không cần thiết phải quay trở về nữa rồi, hiện tại, Mẫu Đơn Các mới là nhà của cô!
“Không còn sớm nữa, nhanh đi ngủ đi.” Một bàn tay thon dài khoác lên người Tạ Mẫu Đơn một chiếc áo khoác lông ấm áp. Tiết trời Thiên quốc dạo gần đây đã trở nên lạnh lẽo, tuyết trắng phủ khắp nền trời, nhiệt độ bên trong Mẫu Đơn Cac sẽ bị ảnh hưởng bởi khu vực thời tiết của các cổng dịch chuyển chia đều, cho nên cũng đã bắt đầu có chút lạnh giá.
Nàng mỉm cười, để mặc nam nhân ôm lấy ngang lưng mang vào giường. Đã bảo rồi, quen thuộc với ấm áp sẽ nghiện, thật sự, khó mà dứt khỏi được.
Mẫu Đơn thực ra lúc trước đã luôn nghĩ tới chuyện trở về. Làm một người địa cầu biết bao nhiêu năm, cho dù ở nơi đó đã không còn người thân quen thuộc, không còn một ngôi nhà đúng nghĩa để quay lại, suy cho cùng tình cảm của nàng với địa cầu trước kia vẫn hơn xa so với cái dị giới lạ lẫm này.
Nhưng là trả qua quá nhiều chuyện, dị giới, cũng không còn lá cái dị giới đáng sợ mà nàng lần đầu đặt chân tới nữa.
Nơi này đã trở thành “nhà” của nàng.
Ở đây nàng đã xây dựng được một ngôi nhà cho bản thân, những người xung quanh đều vô cùng tốt đẹp, những đứa con máu mủ ruột thịt của nàng, cùng với rất nhiều… rất nhiều thứ khác, những điều đã xuất hiện, sau đó khiến cho nàng mỗi ngày thức giấc đều cảm thấy rất hạnh phúc.
Lạnh lẽo cô đơn ở địa cầu kia, có lẽ nếu như quay lại nàng sẽ chịu đựng không nổi.
Quen thuộc ấm áp, bắt buộc bản thân phải trở về với nỗi cô đơn sẽ vô vùng đáng sợ, nàng chắc chắn sẽ không buông tay hạnh phúc ở nơi này!
“Kí chủ?” Hệ thống gần đây cũng không dám tự tiện thăm dò cảm xúc của Mẫu Đơn nữa, chỉ có thể ù ù cạc cạc mà hỏi: “Ý của ngài như thế nào?”
“Ha… không cần đâu.”
Nàng mỉm cười.
Đã sớm không cần thiết phải quay trở về nữa rồi, hiện tại, Mẫu Đơn Các mới là nhà của cô!
“Không còn sớm nữa, nhanh đi ngủ đi.” Một bàn tay thon dài khoác lên người Tạ Mẫu Đơn một chiếc áo khoác lông ấm áp. Tiết trời Thiên quốc dạo gần đây đã trở nên lạnh lẽo, tuyết trắng phủ khắp nền trời, nhiệt độ bên trong Mẫu Đơn Cac sẽ bị ảnh hưởng bởi khu vực thời tiết của các cổng dịch chuyển chia đều, cho nên cũng đã bắt đầu có chút lạnh giá.
Nàng mỉm cười, để mặc nam nhân ôm lấy ngang lưng mang vào giường. Đã bảo rồi, quen thuộc với ấm áp sẽ nghiện, thật sự, khó mà dứt khỏi được.
/664
|