Hắn đứng ở đó mặc cho Kỷ Ninh công kích, Thủy Hành Giả biến thành một giọt nước cực lớn, bất kể Kỷ Ninh công kích như thế nào thì cũng không thể gây ra được thương tổn cho hắn.
Chỉ cần phần năng lực bảo vệ tính mạng này cũng có thể nói là vô địch, cũng khiến cho vị Thủy Hành Giả này có thể đứng vững vàng ở trên tầng thứ năm này.
- Thiên Tinh Tử là ỷ vào một ngàn phân thân tạo thành trận pháp, ai cũng không thể gây ra tổn thương được cho hắn. Thủy Hành Giả là hóa thân thành một cái giọt nước cực lớn cũng không có ai làm gì được hắn a.
- Bất quá Thủy Hành Giả kia dường như quá đơn thuần, không biết là thực sự đơn thuần, hay là ngụy trang ra.
Kỷ Ninh cũng có chút nghi hoặc, tuy rằng hắn chỉ mới tiếp xúc qua với Thủy Hành Giả một lần, thế nhưng đã khiến cho trong lòng Kỷ Ninh sinh lòng hảo cảm. Chỉ là Thủy Hành Giả đơn thuần tới mức hơi quá đáng, lúc chiến đấu với Kỷ Ninh lại hỏi cái này cái kia. Giống như đối với mọi chuyện đều rất là hiếu kỳ vậy.
Kỷ Ninh giao thủ với hắn, đánh hắn, hắn không hoàn thủ... Kỷ Ninh đánh như thế nào cũng đều vô dụng, hơn nữa Thủy Hành Giả lại còn vô cùng nhiệt tình tiếp tục hỏi thăm hắn. Tiếp tục nói chuyện cùng với Kỷ Ninh, khiến cho Kỷ Ninh chỉ có thể nhận thua mà thôi.
- Mặc dù so sánh với những sinh mệnh đặc thù kia, thần thể của ta cũng không yếu hơn một chút nào. Thế nhưng nhược điểm duy nhất của ta chính là kiếm thuật.
- Nếu như ta có thể hiểu ra được thức thứ sáu của Vô Danh kiếm thuật! Như vậy đối mặt với bất kỳ một yêu nghiệt nào ở trong tầng thứ năm thì ta cũng có thể nhẹ nhõm ứng phó a.
Kỷ Ninh suy tư, chỉ cần hắn có thể hiểu được thức thứ sáu, như vậy kiếm thuật đã có thể so sánh được với đao thuật của Thiên Tinh Tử rồi. Đao thuật của A La Dịch đao thuật cũng là tầng thứ này, khảo nghiệm trong ba bức Tuyết Giám đồ quyển cũng là tầng thứ này.
Thức thứ sáu cua Vô Danh kiếm thuật đại biểu cho một cảnh giới, là một gã cường giả Thế Giới Cảnh viên mãn. Ỷ vào kiếm thuật như vậy, mặc dù sử dụng Đạo Chi thần binh thì cũng có thể phát huy ra được thực lực Thế Giới thần đỉnh phong.
Có được kiếm thuật như vậy... Kỷ Ninh lại có thêm Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô hỗ trợ, khi đó cũng có thể tương xứng với tên Thiên Tinh Tử kia rồi.
...
Đã qua hai tháng.
Rốt cục Kỷ Ninh đã kiếm đủ một bộ truyền thừa kiếm thuật, là truyền thừa bài danh thứ bảy mươi ba. Vốn bộ truyền thừa này Kỷ Ninh còn định qua một đoạn thời gian nữa sẽ đưa cho vị Đan Bảo Thế Giới thần mà hắn có hảo cảm kia. Thế nhưng thật không nghĩ, vừa mới đến trên tay ba ngày thì lại bị Thủy Hành Giả quấn lấy. Công kích như thế nào cũng không làm gì được hắn, hơn nữa lại tuyệt không nhận thua, chỉ muốn nói chuyện nhiều hơn với Kỷ Ninh. Cho nên cuối cùng Kỷ Ninh cũng chỉ có thể nhận thua với vị Thủy Hành Giả này.
Thủy Hành Giả còn có một thói quen xấu, sau khi hắn thắng nhất định sẽ tất cả bảo bối truyền thừa mà đối thủ sở hữu lấy đi. Theo cách nói của hắn, đó là:
- Những truyền thừa này, ta rất ưa thích.
Kỷ Ninh có chút bất đắc dĩ...
Hắn chỉ có thể thầm than, Đan Bảo Thế Giới thần, ngươi lại phải nhịn ở đây lâu rồi. Có lẽ cũng không ngại nhẫn nhịn thêm mấy ngày a, chờ ta có cơ hội ta cho ngươi một bộ truyền thừa a.
Lại năm tháng qua đi, rốt cuộc Kỷ Ninh cũng đã kiếm đủ một bộ truyền thừa kiếm thuật khác. Đó chính là kiếm thuật truyền thừa bài danh thứ mười chín.
Ở bên trong pháp bảo Động Thiên của Kỷ Ninh.
Trong vùng đất rộng lớn một ngọn núi đứng sừng sững. Đây là ngọn núi cao nhất ở bên trên phiến đại lục này, ở bên trên đỉnh núi có một thiếu niên mặc áo bào trắng đang khoanh chân mà ngồi, ánh mắt nhìn ra thiên địa vô tận.
- Rốt cục cũng đã ngộ ra một thức Thế Giới Trầm này.
Ở bên trên đỉnh núi này, trong tầm mắt đạt tới, ở chân trời của Động thiên này, Kỷ Ninh có thể cảm nhận được cảm giác Thiên địa nằm trong sự khống chế của mình, tăng thêm có được hai đại kiếm thuật truyền thừa. Lúc này rốt cuộc Kỷ Ninh cũng đã hiểu được thức thứ năm Thế Giới Trầm trong Vô Danh kiếm thuật.
- Mới chỉ là thức thứ năm, còn không được tính là cái gì a.
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
Nếu như nói hành tẩu ở trong cương vực vô tận. Như vậy kiếm thuật bực này cũng có thể coi là rất cao minh rồi. Như Bắc Sưu Thế Giới thần vậy, cũng chỉ có kiếm thuật nhất đẳng này mà thôi. Thế nhưng hiện tại người mà Kỷ Ninh muốn so sánh chính là Chúa tể vĩ đại của Mang Nhai quốc, cùng với một ít yêu nghiệt đáng sợ được sàng lọc ra.
- Muốn đạt tới thức thứ sáu, nói dễ vậy sao, mặc dù có hai đại kiếm thuật truyền thừa, ít thì vài vạn năm, nhiều thì mấy chục vạn năm mới có thể tìm hiểu được a.
Kỷ Ninh có chút cảm thán.
Như A La Dịch, là cảm ngộ bên trên Sinh Tử Đại Ma Bàn mới có thể đột phá được.
Thức thứ sáu, đã miễn cưỡng được coi là tiêu chuẩn khảo nghiệm của Tuyết Giám Đế Quân rồi. Muốn đạt tới quả thực rất khó. Bởi vì đang ở trên Tinh Thần đảo, có một đám yêu nghiệt bồi luyện và ma luyện, lại có hai đại kiếm thuật truyền thừa chỉ dẫn. Cho nên Kỷ Ninh mới dám nói ngắn thì vài vạn năm, lâu là mấy chục vạn năm là có thể hiểu được. Thời gian nhìn như rất dài. Thế nhưng trên thực tế Kỷ Ninh lại có pháp bảo gia tốc thời gian như là Hạo Quang Ốc, dưới thời gian gia tốc gấp trăm lần. Có lẽ hắn chỉ cần tốn ngàn năm là có thể hiểu được thức thứ sáu này.
- Hai bộ kiếm thuật truyền thừa này thì sao đây?
Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện một quyển sách dày cộp.
Quyển sách này có tới sáu trăm trang giấy, mỗi một trang giấy đều là một kiện bảo bối truyền thừa, Kỷ Ninh đã kiếm đủ sáu trăm trang trang giấy. Về sau mới hợp thành một quyển sách, hắn cũng đã nhận được kiếm thuật truyền thừa ẩn chứa bên trong rồi. Mà đây cũng là truyền thừa bài danh thứ mười chín kia.
Kỷ Ninh mở sách ra.
Mỗi một tờ, đều chỉ có một chữ, khí tức Kiếm đạo tức thì đập vào mặt.
Kiếm thuật truyền thừa, Kỷ Ninh đã sớm nhớ kỹ, mà cuốn sách có sáu trăm chữ này lại chính là ý cảnh của sáu trăm loại kiếm, khiến cho Kỷ Ninh có thể từng bước một nhận thức được ý cảnh.
- Vị Lưu Chu Đạo Quân này rất thích viết chữ, ta cũng rất thích, quả thực cũng có chỗ giống nhau a.
Kỷ Ninh có được kiếm thuật truyền thừa, cho nên cũng biết được tin tức về người gọi là Lưu Chu Đạo Quân này.
Lưu Chu Đạo Quân là một vị đại năng đạt tới biên giới hợp đạo, cuối cùng hợp đạo thất bại cho nên mới thân tử đạo tiêu.
Chỉ cần phần năng lực bảo vệ tính mạng này cũng có thể nói là vô địch, cũng khiến cho vị Thủy Hành Giả này có thể đứng vững vàng ở trên tầng thứ năm này.
- Thiên Tinh Tử là ỷ vào một ngàn phân thân tạo thành trận pháp, ai cũng không thể gây ra tổn thương được cho hắn. Thủy Hành Giả là hóa thân thành một cái giọt nước cực lớn cũng không có ai làm gì được hắn a.
- Bất quá Thủy Hành Giả kia dường như quá đơn thuần, không biết là thực sự đơn thuần, hay là ngụy trang ra.
Kỷ Ninh cũng có chút nghi hoặc, tuy rằng hắn chỉ mới tiếp xúc qua với Thủy Hành Giả một lần, thế nhưng đã khiến cho trong lòng Kỷ Ninh sinh lòng hảo cảm. Chỉ là Thủy Hành Giả đơn thuần tới mức hơi quá đáng, lúc chiến đấu với Kỷ Ninh lại hỏi cái này cái kia. Giống như đối với mọi chuyện đều rất là hiếu kỳ vậy.
Kỷ Ninh giao thủ với hắn, đánh hắn, hắn không hoàn thủ... Kỷ Ninh đánh như thế nào cũng đều vô dụng, hơn nữa Thủy Hành Giả lại còn vô cùng nhiệt tình tiếp tục hỏi thăm hắn. Tiếp tục nói chuyện cùng với Kỷ Ninh, khiến cho Kỷ Ninh chỉ có thể nhận thua mà thôi.
- Mặc dù so sánh với những sinh mệnh đặc thù kia, thần thể của ta cũng không yếu hơn một chút nào. Thế nhưng nhược điểm duy nhất của ta chính là kiếm thuật.
- Nếu như ta có thể hiểu ra được thức thứ sáu của Vô Danh kiếm thuật! Như vậy đối mặt với bất kỳ một yêu nghiệt nào ở trong tầng thứ năm thì ta cũng có thể nhẹ nhõm ứng phó a.
Kỷ Ninh suy tư, chỉ cần hắn có thể hiểu được thức thứ sáu, như vậy kiếm thuật đã có thể so sánh được với đao thuật của Thiên Tinh Tử rồi. Đao thuật của A La Dịch đao thuật cũng là tầng thứ này, khảo nghiệm trong ba bức Tuyết Giám đồ quyển cũng là tầng thứ này.
Thức thứ sáu cua Vô Danh kiếm thuật đại biểu cho một cảnh giới, là một gã cường giả Thế Giới Cảnh viên mãn. Ỷ vào kiếm thuật như vậy, mặc dù sử dụng Đạo Chi thần binh thì cũng có thể phát huy ra được thực lực Thế Giới thần đỉnh phong.
Có được kiếm thuật như vậy... Kỷ Ninh lại có thêm Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô hỗ trợ, khi đó cũng có thể tương xứng với tên Thiên Tinh Tử kia rồi.
...
Đã qua hai tháng.
Rốt cục Kỷ Ninh đã kiếm đủ một bộ truyền thừa kiếm thuật, là truyền thừa bài danh thứ bảy mươi ba. Vốn bộ truyền thừa này Kỷ Ninh còn định qua một đoạn thời gian nữa sẽ đưa cho vị Đan Bảo Thế Giới thần mà hắn có hảo cảm kia. Thế nhưng thật không nghĩ, vừa mới đến trên tay ba ngày thì lại bị Thủy Hành Giả quấn lấy. Công kích như thế nào cũng không làm gì được hắn, hơn nữa lại tuyệt không nhận thua, chỉ muốn nói chuyện nhiều hơn với Kỷ Ninh. Cho nên cuối cùng Kỷ Ninh cũng chỉ có thể nhận thua với vị Thủy Hành Giả này.
Thủy Hành Giả còn có một thói quen xấu, sau khi hắn thắng nhất định sẽ tất cả bảo bối truyền thừa mà đối thủ sở hữu lấy đi. Theo cách nói của hắn, đó là:
- Những truyền thừa này, ta rất ưa thích.
Kỷ Ninh có chút bất đắc dĩ...
Hắn chỉ có thể thầm than, Đan Bảo Thế Giới thần, ngươi lại phải nhịn ở đây lâu rồi. Có lẽ cũng không ngại nhẫn nhịn thêm mấy ngày a, chờ ta có cơ hội ta cho ngươi một bộ truyền thừa a.
Lại năm tháng qua đi, rốt cuộc Kỷ Ninh cũng đã kiếm đủ một bộ truyền thừa kiếm thuật khác. Đó chính là kiếm thuật truyền thừa bài danh thứ mười chín.
Ở bên trong pháp bảo Động Thiên của Kỷ Ninh.
Trong vùng đất rộng lớn một ngọn núi đứng sừng sững. Đây là ngọn núi cao nhất ở bên trên phiến đại lục này, ở bên trên đỉnh núi có một thiếu niên mặc áo bào trắng đang khoanh chân mà ngồi, ánh mắt nhìn ra thiên địa vô tận.
- Rốt cục cũng đã ngộ ra một thức Thế Giới Trầm này.
Ở bên trên đỉnh núi này, trong tầm mắt đạt tới, ở chân trời của Động thiên này, Kỷ Ninh có thể cảm nhận được cảm giác Thiên địa nằm trong sự khống chế của mình, tăng thêm có được hai đại kiếm thuật truyền thừa. Lúc này rốt cuộc Kỷ Ninh cũng đã hiểu được thức thứ năm Thế Giới Trầm trong Vô Danh kiếm thuật.
- Mới chỉ là thức thứ năm, còn không được tính là cái gì a.
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
Nếu như nói hành tẩu ở trong cương vực vô tận. Như vậy kiếm thuật bực này cũng có thể coi là rất cao minh rồi. Như Bắc Sưu Thế Giới thần vậy, cũng chỉ có kiếm thuật nhất đẳng này mà thôi. Thế nhưng hiện tại người mà Kỷ Ninh muốn so sánh chính là Chúa tể vĩ đại của Mang Nhai quốc, cùng với một ít yêu nghiệt đáng sợ được sàng lọc ra.
- Muốn đạt tới thức thứ sáu, nói dễ vậy sao, mặc dù có hai đại kiếm thuật truyền thừa, ít thì vài vạn năm, nhiều thì mấy chục vạn năm mới có thể tìm hiểu được a.
Kỷ Ninh có chút cảm thán.
Như A La Dịch, là cảm ngộ bên trên Sinh Tử Đại Ma Bàn mới có thể đột phá được.
Thức thứ sáu, đã miễn cưỡng được coi là tiêu chuẩn khảo nghiệm của Tuyết Giám Đế Quân rồi. Muốn đạt tới quả thực rất khó. Bởi vì đang ở trên Tinh Thần đảo, có một đám yêu nghiệt bồi luyện và ma luyện, lại có hai đại kiếm thuật truyền thừa chỉ dẫn. Cho nên Kỷ Ninh mới dám nói ngắn thì vài vạn năm, lâu là mấy chục vạn năm là có thể hiểu được. Thời gian nhìn như rất dài. Thế nhưng trên thực tế Kỷ Ninh lại có pháp bảo gia tốc thời gian như là Hạo Quang Ốc, dưới thời gian gia tốc gấp trăm lần. Có lẽ hắn chỉ cần tốn ngàn năm là có thể hiểu được thức thứ sáu này.
- Hai bộ kiếm thuật truyền thừa này thì sao đây?
Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện một quyển sách dày cộp.
Quyển sách này có tới sáu trăm trang giấy, mỗi một trang giấy đều là một kiện bảo bối truyền thừa, Kỷ Ninh đã kiếm đủ sáu trăm trang trang giấy. Về sau mới hợp thành một quyển sách, hắn cũng đã nhận được kiếm thuật truyền thừa ẩn chứa bên trong rồi. Mà đây cũng là truyền thừa bài danh thứ mười chín kia.
Kỷ Ninh mở sách ra.
Mỗi một tờ, đều chỉ có một chữ, khí tức Kiếm đạo tức thì đập vào mặt.
Kiếm thuật truyền thừa, Kỷ Ninh đã sớm nhớ kỹ, mà cuốn sách có sáu trăm chữ này lại chính là ý cảnh của sáu trăm loại kiếm, khiến cho Kỷ Ninh có thể từng bước một nhận thức được ý cảnh.
- Vị Lưu Chu Đạo Quân này rất thích viết chữ, ta cũng rất thích, quả thực cũng có chỗ giống nhau a.
Kỷ Ninh có được kiếm thuật truyền thừa, cho nên cũng biết được tin tức về người gọi là Lưu Chu Đạo Quân này.
Lưu Chu Đạo Quân là một vị đại năng đạt tới biên giới hợp đạo, cuối cùng hợp đạo thất bại cho nên mới thân tử đạo tiêu.
/1827
|