Tuy rằng đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh gặp Bối Tháp Lai Ách, thế nhưng hắn cũng đã sớm nghe nói qua về đối phương. Hắn biết rõ Bối Tháp Lai Ách lúc cận chiến đều tay không tấc sắt, khi đối chiến với Thiên Tinh Tử cũng đã từng sử dụng binh khí! Thiên Tinh Tử cho hắn một đánh giá là:
- Sự cường đại của hắn, chỉ có chính thức giao thủ thì ngươi mới có thể cảm nhận được, hắn sẽ khiến cho ngươi tuyệt vọng. Ta chỉ có thể dựa vào một ngàn phân thân tạo thành trận pháp thì mới có thể khiến cho hắn không làm gì được ta mà thôi.
Sưu.
Đứng ở bên trên một khối núi đá, Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, tất cả đều nắm một thanh thần kiếm.
- Ha ha ha...
Bối Tháp Lai Ách cười, chân đạp trên hư không rồi đi tới, đồng thời cũng từ phía xa xa bổ tới một quyền.
Oanh ~~~~
Thiên Địa sụp đổ, một quyền này giống như thiên ngoại lưu tinh, nghiền áp thiên địa, từ trên cao đánh xuống, bổ về phía Kỷ Ninh.
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, chiến ý trong lòng lại càng thêm nóng bỏng, đối phương tay không tấc sắt, hắn lại cầm sáu thanh Vĩnh hằng thần binh, đã chiếm hết ưu thế:
- Nhất định phải làm cho hắn ta phải xuất ra binh khí.
Sưu.
Kiếm của Kỷ Ninh đã động, hóa thành một đạo kiếm quang huyết sắc bá đạo vô cùng, va chạm với một quyền kia.
Lần va chạm này nhìn như rất nhỏ, thế nhưng lại lập tức ảnh hưởng tới quyền pháp của Bối Tháp Lai Ách.
- Ồ? Có chút ý tứ.
Bối Tháp Lai Ách khẽ cười, vẫn nhanh chân đi đến trước mặt Kỷ Ninh như trước. Hắn cũng hiện ra sáu cái cánh tay, trong lúc nhất thời khi thì nắm tay như là lưu tinh, bàn tay giống như một cái màn lớn che khuất bầu trời, ngón tay giống như xé rách Thiên Địa. Tuy rằng chỉ là tay không tấc sắt, thế nhưng sáu cái cánh tay đã hoàn toàn nghiền áp Kỷ Ninh. Kỷ Ninh bởi vì ngạo khí cho nên cũng chưa từng xuất ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô.
Bối Tháp Lai Ách ngươi mạnh, ngươi tay không tấc sắt, ta đã xuất ra sáu thanh Vĩnh hằng thần binh rồi, sao còn có thể cầm ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô được cơ chứ? Nếu như vậy mà vẫn còn thua trận, ta tâm phục khẩu phục.
Ầm ầm ~~~~
Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh mà đánh, khí thế ngập trời.
...
- Mỗi lần nhìn Bối Tháp Lai Ách chiến đấu cũng là một loại hưởng thụ a.
- Đúng vậy a, thật sự không có cách nào tưởng tượng được. Một tên Thế Giới Cảnh không ngờ lại có cảnh giới cao như vậy.
Dưới Hắc Ám thâm uyên, các Đại Năng đang xem cuộc chiến cũng không khỏi cảm thán.
Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Lúc trước Lê Tinh còn ở Thế Giới Cảnh, cảnh giới đao thuật, quyền thuật tương đương với Bối Tháp Lai Ách, bất quá Lê Tinh chỉ là Thần Ma Luyện Khí kiêm tu mà thôi.
- Lê Tinh cung chủ?
- Năm đó Lê Tinh cung chủ cũng như thế hay sao?
- Lê Tinh cung chủ có thực lực như vậy cũng không có gì là kỳ quái.
Đám Đại Năng đều khẽ gật đầu.
Đạo Quân Lê Tinh cung chủ chính là đệ nhất nhân không hề tranh luận ở trong Thập Nhị cung, chính là cung chủ Đao cung. Tuy rằng là một tên Đạo Quân biên giới Hợp Đạo, thế nhưng lúc trước hắn giận dữ, chỉ dùng ba đao đã chém giết được một tên Vĩnh Hằng Đế Quân cổ xưa. Cho nên lập tức danh chấn cương vực vô tận, thực lực rất là bá đạo, so với Vạn Thần Đạo Quân lúc trước còn mạnh mẽ hơn vài phần.
Chúa tể dùng Lê Tinh cung chủ so sánh với Bối Tháp Lai Ách, từ đó cũng có thể thấy được sự chờ mong của Chúa tể đối với Bối Tháp Lai Ách ra sao.
******
Rầm rầm rầm ~~~
Tuy rằng Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh rồi điên cuồng tấn công, thế nhưng cũng không làm gì được Kỷ Ninh chút nào.
- Chỉ bằng vào một chút thủ đoạn ấy cũng không thể gây thương tổn được cho ta.
Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
- Quả thực ngươi đã đủ để cho ta dùng tới binh khí.
Trên sáu cánh tay của Bối Tháp Lai Ách phân biệt xuất hiện một thanh kiếm, tất cả sáu thanh kiếm này đều là Vĩnh hằng thần binh. Trong lúc nhất thời chung quanh bắt đầu hiện ra quang mang vô tận, Bối Tháp Lai Ách giống như Thần Linh ở bên trong quang mang. Tay cầm sáu thanh thần kiếm lại lần nữa công giết về phía Kỷ Ninh.
Kiếm của hắn, bá đạo mà sắc bén.
Kỷ Ninh cũng bị bách cho phải toàn lực ứng phó.
Xuy xuy xùy.
- Kiếm thuật rất mạnh, bất quá càng mạnh thì càng tốt.
Kỷ Ninh lại càng thêm hưng phấn, chỉ thấy phía sau lưng hắn hiện ra Lôi Điện vũ dực, cũng thi triển ra bộ pháp. Mỗi một lần Lôi Điện Vũ Dực của hắn vỗ đều giống như một chiêu kiếm thuật, mỗi một lần bộ pháp đi lại cũng tựa như từng chiêu kiếm thuật được đánh ra. Thân thể biến ảo, tự thành một hệ thống.
Đồng thời sáu thanh thần kiếm Tử Quang Quỳnh của Kỷ Ninh cũng hóa thành sáu đạo kiếm quang huyết sắc, lần lượt xẹt qua trời cao, mỗi lần lập lòe, đều có thể ngăn lại một kiếm của Bối Tháp Lai Ách.
- Không ngờ lại có thể chặn lại?
Bối Tháp Lai Ách cũng có chút giật mình, lập tức mở miệng nói:
- Kiếm thuật này của ngươi tên gọi là gì?
- Ta ở trong Tinh Thần đảo đã được ngàn năm, dung hợp Linh Tê Nhất Tuyến Khiên và Tinh Thần thức, ngộ ra một phương pháp phòng ngự.
Kỷ Ninh mở miệng, nói:
- Nó tên là Linh Tê Lĩnh Vực!
- Linh Tê Lĩnh Vực?
Bối Tháp Lai Ách có chút nao nao.
Linh Tê Lĩnh Vực, là thành tựu kiếm thuật cao nhất hiện tại của Kỷ Ninh.
Linh Tê Nhất Tuyến Khiên, kỳ thật đại biểu cho một loại ý cảnh, ý cảnh kiếm thuật phòng ngự. Tựa như Tâm Kiếm thức đại biểu cho Tâm Kiếm Thiên Địa, La Thiên thức thì đại biểu cho một La Thiên thế giới. Kỳ thật đều là đại biểu cho một loại lĩnh vực, ý cảnh của Linh Tê Nhất Tuyến Khiên còn cao hơn... Kỷ Ninh dùng ý cảnh này, thi triển ra Tinh Thần thức có uy lực càng cao hơn, cũng ngộ ra một loại lĩnh vực gọi là Linh Tê Lĩnh Vực!
Trong phạm vi lĩnh vực, tất cả công kích đều bị ngăn lại, mỗi một lần phòng ngự đều mang theo thay đổi, tấn công. Mà Tinh Thần thức chỉ là công cụ mà thôi, bởi vì thần kiếm Tử Quang Quỳnh thi triển ra Tinh Thần thức, uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, dùng để ngăn cản địch nhân, làm ảnh hưởng tới địch nhân, thay đổi địch nhân... Tự nhiên uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều.
Đây mới thực sự là linh tê ý cảnh đại thành...
Bằng vào một chiêu này, Kỷ Ninh cũng đã đánh bại được ngư dân ở trong bức thứ ba của Tuyết Giám đồ quyển. Bất quá kiếm thuật của Kỷ Ninh cũng đã đạt tới một bình cảnh, cho nên hắn mới định rời khỏi Tinh Thần đảo.
- Sự cường đại của hắn, chỉ có chính thức giao thủ thì ngươi mới có thể cảm nhận được, hắn sẽ khiến cho ngươi tuyệt vọng. Ta chỉ có thể dựa vào một ngàn phân thân tạo thành trận pháp thì mới có thể khiến cho hắn không làm gì được ta mà thôi.
Sưu.
Đứng ở bên trên một khối núi đá, Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, tất cả đều nắm một thanh thần kiếm.
- Ha ha ha...
Bối Tháp Lai Ách cười, chân đạp trên hư không rồi đi tới, đồng thời cũng từ phía xa xa bổ tới một quyền.
Oanh ~~~~
Thiên Địa sụp đổ, một quyền này giống như thiên ngoại lưu tinh, nghiền áp thiên địa, từ trên cao đánh xuống, bổ về phía Kỷ Ninh.
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, chiến ý trong lòng lại càng thêm nóng bỏng, đối phương tay không tấc sắt, hắn lại cầm sáu thanh Vĩnh hằng thần binh, đã chiếm hết ưu thế:
- Nhất định phải làm cho hắn ta phải xuất ra binh khí.
Sưu.
Kiếm của Kỷ Ninh đã động, hóa thành một đạo kiếm quang huyết sắc bá đạo vô cùng, va chạm với một quyền kia.
Lần va chạm này nhìn như rất nhỏ, thế nhưng lại lập tức ảnh hưởng tới quyền pháp của Bối Tháp Lai Ách.
- Ồ? Có chút ý tứ.
Bối Tháp Lai Ách khẽ cười, vẫn nhanh chân đi đến trước mặt Kỷ Ninh như trước. Hắn cũng hiện ra sáu cái cánh tay, trong lúc nhất thời khi thì nắm tay như là lưu tinh, bàn tay giống như một cái màn lớn che khuất bầu trời, ngón tay giống như xé rách Thiên Địa. Tuy rằng chỉ là tay không tấc sắt, thế nhưng sáu cái cánh tay đã hoàn toàn nghiền áp Kỷ Ninh. Kỷ Ninh bởi vì ngạo khí cho nên cũng chưa từng xuất ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô.
Bối Tháp Lai Ách ngươi mạnh, ngươi tay không tấc sắt, ta đã xuất ra sáu thanh Vĩnh hằng thần binh rồi, sao còn có thể cầm ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô được cơ chứ? Nếu như vậy mà vẫn còn thua trận, ta tâm phục khẩu phục.
Ầm ầm ~~~~
Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh mà đánh, khí thế ngập trời.
...
- Mỗi lần nhìn Bối Tháp Lai Ách chiến đấu cũng là một loại hưởng thụ a.
- Đúng vậy a, thật sự không có cách nào tưởng tượng được. Một tên Thế Giới Cảnh không ngờ lại có cảnh giới cao như vậy.
Dưới Hắc Ám thâm uyên, các Đại Năng đang xem cuộc chiến cũng không khỏi cảm thán.
Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Lúc trước Lê Tinh còn ở Thế Giới Cảnh, cảnh giới đao thuật, quyền thuật tương đương với Bối Tháp Lai Ách, bất quá Lê Tinh chỉ là Thần Ma Luyện Khí kiêm tu mà thôi.
- Lê Tinh cung chủ?
- Năm đó Lê Tinh cung chủ cũng như thế hay sao?
- Lê Tinh cung chủ có thực lực như vậy cũng không có gì là kỳ quái.
Đám Đại Năng đều khẽ gật đầu.
Đạo Quân Lê Tinh cung chủ chính là đệ nhất nhân không hề tranh luận ở trong Thập Nhị cung, chính là cung chủ Đao cung. Tuy rằng là một tên Đạo Quân biên giới Hợp Đạo, thế nhưng lúc trước hắn giận dữ, chỉ dùng ba đao đã chém giết được một tên Vĩnh Hằng Đế Quân cổ xưa. Cho nên lập tức danh chấn cương vực vô tận, thực lực rất là bá đạo, so với Vạn Thần Đạo Quân lúc trước còn mạnh mẽ hơn vài phần.
Chúa tể dùng Lê Tinh cung chủ so sánh với Bối Tháp Lai Ách, từ đó cũng có thể thấy được sự chờ mong của Chúa tể đối với Bối Tháp Lai Ách ra sao.
******
Rầm rầm rầm ~~~
Tuy rằng Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh rồi điên cuồng tấn công, thế nhưng cũng không làm gì được Kỷ Ninh chút nào.
- Chỉ bằng vào một chút thủ đoạn ấy cũng không thể gây thương tổn được cho ta.
Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
- Quả thực ngươi đã đủ để cho ta dùng tới binh khí.
Trên sáu cánh tay của Bối Tháp Lai Ách phân biệt xuất hiện một thanh kiếm, tất cả sáu thanh kiếm này đều là Vĩnh hằng thần binh. Trong lúc nhất thời chung quanh bắt đầu hiện ra quang mang vô tận, Bối Tháp Lai Ách giống như Thần Linh ở bên trong quang mang. Tay cầm sáu thanh thần kiếm lại lần nữa công giết về phía Kỷ Ninh.
Kiếm của hắn, bá đạo mà sắc bén.
Kỷ Ninh cũng bị bách cho phải toàn lực ứng phó.
Xuy xuy xùy.
- Kiếm thuật rất mạnh, bất quá càng mạnh thì càng tốt.
Kỷ Ninh lại càng thêm hưng phấn, chỉ thấy phía sau lưng hắn hiện ra Lôi Điện vũ dực, cũng thi triển ra bộ pháp. Mỗi một lần Lôi Điện Vũ Dực của hắn vỗ đều giống như một chiêu kiếm thuật, mỗi một lần bộ pháp đi lại cũng tựa như từng chiêu kiếm thuật được đánh ra. Thân thể biến ảo, tự thành một hệ thống.
Đồng thời sáu thanh thần kiếm Tử Quang Quỳnh của Kỷ Ninh cũng hóa thành sáu đạo kiếm quang huyết sắc, lần lượt xẹt qua trời cao, mỗi lần lập lòe, đều có thể ngăn lại một kiếm của Bối Tháp Lai Ách.
- Không ngờ lại có thể chặn lại?
Bối Tháp Lai Ách cũng có chút giật mình, lập tức mở miệng nói:
- Kiếm thuật này của ngươi tên gọi là gì?
- Ta ở trong Tinh Thần đảo đã được ngàn năm, dung hợp Linh Tê Nhất Tuyến Khiên và Tinh Thần thức, ngộ ra một phương pháp phòng ngự.
Kỷ Ninh mở miệng, nói:
- Nó tên là Linh Tê Lĩnh Vực!
- Linh Tê Lĩnh Vực?
Bối Tháp Lai Ách có chút nao nao.
Linh Tê Lĩnh Vực, là thành tựu kiếm thuật cao nhất hiện tại của Kỷ Ninh.
Linh Tê Nhất Tuyến Khiên, kỳ thật đại biểu cho một loại ý cảnh, ý cảnh kiếm thuật phòng ngự. Tựa như Tâm Kiếm thức đại biểu cho Tâm Kiếm Thiên Địa, La Thiên thức thì đại biểu cho một La Thiên thế giới. Kỳ thật đều là đại biểu cho một loại lĩnh vực, ý cảnh của Linh Tê Nhất Tuyến Khiên còn cao hơn... Kỷ Ninh dùng ý cảnh này, thi triển ra Tinh Thần thức có uy lực càng cao hơn, cũng ngộ ra một loại lĩnh vực gọi là Linh Tê Lĩnh Vực!
Trong phạm vi lĩnh vực, tất cả công kích đều bị ngăn lại, mỗi một lần phòng ngự đều mang theo thay đổi, tấn công. Mà Tinh Thần thức chỉ là công cụ mà thôi, bởi vì thần kiếm Tử Quang Quỳnh thi triển ra Tinh Thần thức, uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, dùng để ngăn cản địch nhân, làm ảnh hưởng tới địch nhân, thay đổi địch nhân... Tự nhiên uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều.
Đây mới thực sự là linh tê ý cảnh đại thành...
Bằng vào một chiêu này, Kỷ Ninh cũng đã đánh bại được ngư dân ở trong bức thứ ba của Tuyết Giám đồ quyển. Bất quá kiếm thuật của Kỷ Ninh cũng đã đạt tới một bình cảnh, cho nên hắn mới định rời khỏi Tinh Thần đảo.
/1827
|