Tuyết Giám Đế Quân truyền thừa, đối với Đạo Quân khác cũng có hiệu quả tham khảo, nếu như Đạo Quân khác có thể học, giá cả liền kinh người rồi.
Bởi vì năm đó Tuyết Giám Đế Quân hạn chế chỉ có Thế Giới cảnh mới học được, tài phú của Thế Giới cảnh tương đối kém hơn nhiều, giá cả mới giảm xuống mà thôi, nhưng một họa quyển cũng hơn mười vạn phương Hỗn Độn linh dịch.
- Ta muốn bức Tuyết Giám Đồ Quyển thứ tư.
Kỷ Ninh nói.
- Bức thứ tư?
Kiếm Ngũ, Kiếm Lục nhìn nhau.
- Trong Mang Nhai Quốc không có, muốn nhờ lực lượng của Thập Nhị Cung, ở toàn bộ Hỗn Độn vô tận sưu tập.
Kiếm Ngũ nói.
- Nếu làm như vậy, đầu tiên phải nhờ Đạo Quân hỗ trợ tìm được Tuyết Giám Đồ Quyển, ngươi khẳng định phải giao chút ít Hỗn Độn linh dịch.
Còn có chủ động muốn sưu tập mua sắm, giá cả đồ quyển sẽ cao hơn nhiều.
- Trong 50 vạn phương, ta có thể thừa nhận.
Kỷ Ninh nói.
- Như vậy là được rồi.
Kiếm Ngũ gật đầu.
- Tuyết Giám Đồ Quyển bình thường ở bên ngoài sưu tập khoảng 20 vạn phương, dù có lúc cao hơn, nhưng trong 30 vạn phương hẳn không có vấn đề. Ngươi liền chờ tin tức của chúng ta, nếu Thập Nhị Cung tìm được bức thứ tư của Tuyết Giám Đồ Quyển, chúng ta sẽ lập tức thông tri ngươi.
- Đại khái bao lâu?
Kỷ Ninh hỏi.
- Nhanh thì mười năm tám năm, chậm thì ngàn năm liền không sai biệt lắm.
Kiếm Ngũ có chút đắc ý.
- Thập Nhị Cung chúng ta, ở trong Hỗn Độn vô tận vẫn hơi có chút lực ảnh hưởng.
Kỷ Ninh im lặng.
Các Đạo Quân của Thập Nhị Cung, rất nhiều đều là ở Thế Giới cảnh bị bắt đến, như mình, vốn là một thành viên của Thiên Thương Cung, xem như người Đạo Minh. Hiện tại bị bắt đến... nhưng mình cùng Đạo Minh quan hệ nhất định là không có cách nào phân cách. Thập Nhị Cung cũng chính vì vậy, mới ở Hỗn Độn vô tận thẩm thấu lợi hại như vậy.
- Ta ở trong cốc, phát hiện một thanh kiếm gãy, căn bản không có cách nào tới gần.
Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.
- Không có cách nào tới gần?
Kiếm Ngũ sững sờ, gật đầu nói.
- Nói rõ ngươi cùng nó không có duyên phận.
- Không có duyên phận?
Kỷ Ninh nghi ngờ.
- Như thế nào, ngươi cho rằng ngươi không có cách nào tới gần, là vì trận pháp cấm chế sao?
Kiếm Ngũ hỏi ngược lại.
- Chẳng lẽ không phải?
Kỷ Ninh nghi hoặc.
Kiếm Lục nói:
- Đương nhiên không phải! Cấm chế trong Thần Binh cốc chỉ là để các ngươi không cách nào lấy đi bảo bối mà thôi, tới gần là có thể, ngươi không phải có thể tới gần Thần binh bảo vật khác sao. Thế nhưng mà chuôi kiếm gãy này, uy năng bản thân thật lớn, ngươi không cách nào tới gần, là vì nó ngăn cản ngươi tới gần.
- Chỉ có người hữu duyên, mới có thể chính thức tới gần nó, nó không ủng hộ ngươi, ngươi lại có thể làm sao?
Kiếm Ngũ nhìn Kỷ Ninh.
- Ngay cả hai vị cung chủ của Kiếm Cung chúng ta cũng không được nó tán đồng, từ khi chủ nhân của nó chết đi, nó đã ở trong Thần Binh cốc của chúng ta yên lặng quá lâu quá lâu.
Kỷ Ninh nháy hạ.
Được rồi, Kiếm Cung cung chủ, phó cung chủ, còn có nhiều Đạo Quân như vậy cũng không được tán đồng, mình không được tán đồng cũng không coi vào đâu.
Kỷ Ninh rất rõ ràng trong Hỗn Độn vô tận kỳ vật trân bảo rất nhiều, cùng mình vô duyên cũng rất bình thường, mình có thể đạt được Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế cũng đã tính toán rất may mắn rồi.
- Chủ nhân.
Ly khai Thần Binh cốc, Kỷ Ninh hội hợp với Tô Vưu Cơ.
- Chúng ta trước tìm một chỗ ở lại a.
Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ phi hành ở trên không, bỗng nhiên coi trọng một ngọn núi, ngọn núi kia cao ngạo đứng vững, mây mù vờn quanh, đã tính toán là ngọn núi tương đối cao trong cả Kiếm Cung rồi, thành viên chính thức của Kiếm Cung chỉ có mấy cái, cho nên có thể tùy ý ở trong Kiếm Cung chọn lựa địa phương, chỉ cần không có bị tu luyện giả khác chiếm, liền tùy tiện.
Kỷ Ninh xa xa chỉ một ngón tay.
Xôn xao... một tòa Tiên Phủ bỗng dưng hiện ra ở trên không, sau đó hạ xuống rơi vào trên đỉnh núi.
- Từ nay về sau, tòa phủ đệ này chính là chỗ ở của chúng ta trong Kiếm Cung.
Kỷ Ninh nhìn về phía Tô Vưu Cơ.
- Đúng rồi, Vưu Cơ, giữa Thập Nhị Cung đều có Thời Không Truyền Tống Trận, ngươi cũng có thể đi Hỏa Diễm cung thử xem, nói không chừng có thể bái vào Hỏa Diễm cung.
Mình cũng chỉ điểm không được Tô Vưu Cơ, hết thảy cần nhờ Tô Vưu Cơ ra sức.
- Chứng kiến Kiếm Cung, ta cũng trông mà thèm đây này.
Tô Vưu Cơ cười nói.
- Mặc dù biết hi vọng không lớn, nhưng ta sẽ đi thử xem.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
...
Từng tòa Kiếm Tháp cao lớn sừng sững, như từng vị đại năng cổ xưa đứng ở trước mặt, Kỷ Ninh hành tẩu trong đó, trong nội tâm thổn thức, những đại năng tung hoành nhất thời, thậm chí ngang hàng Vĩnh Hằng Đế Quân kia cả đám đều chết rồi, toàn bộ Kiếm Cung, Đạo Quân có thể sống vượt qua 10 vạn Hỗn Độn kỷ nguyên đều có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cái này chính là ma lực của thời gian.
- Phải thành Vĩnh Hằng Đế Quân, phải thành Chúa Tể Đế Quân.
- Nếu không... Còn không bằng trở thành một tên Đạo Quân có thể chém giết Đế Quân.
- Ta chỉ có đầy đủ cường đại, mới có hi vọng nhờ Chúa Tể hoặc đại năng cùng cấp độ khác phục sinh sư tỷ.
- Chỉ cần đoàn tụ với sư tỷ, đến lúc đó cùng Minh Nguyệt chung một chỗ, chúng ta một nhà ba người đoàn tụ, mặc dù cuối cùng nhất ta Hợp Đạo thất bại, cũng không có gì.
Tuy Đạo Quân một bước một sinh tử, mặc dù Hợp Đạo thất bại cũng có thể sống thật lâu thật lâu. Chỉ cần một nhà ba người thật sự sinh hoạt qua một ít thời gian bình tĩnh, Kỷ Ninh liền thỏa mãn.
Tiếc nuối lớn nhất của Kỷ Ninh là... thê tử Dư Vi vừa sinh con gái không lâu, liền chết.
- Hô.
Kỷ Ninh vung tay lên, trên đất trống bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện một gian nhà cỏ, nhà cỏ là pháp bảo của Kỷ Ninh biến hóa thành.
Kỷ Ninh ở trong nhà cỏ, khoanh chân ngồi xuống, về sau ánh mắt rơi vào từng tòa Kiếm Tháp xa xa, trong nhà cỏ thời gian trôi qua đạt tới gấp trăm lần.
- Có nhiều kiếm thuật đỉnh tiêm như vậy để cho ta nghiên cứu, thậm chí mỗi một kiếm thuật đều ẩn chứa Kiếm Ý.
Kỷ Ninh cảm thán, đối với có chút tu luyện giả mà nói, tham thì thâm, thậm chí học quá nhiều còn sẽ ảnh hưởng mình. Nhưng con đường của Kỷ Ninh, chính là từ bản chất của kiếm xuất phát, phân tích hết thảy kiếm thuật, hấp thu hết thảy tinh hoa kiếm thuật dung nhập vào Minh Nguyệt Kiếm Thuật của mình.
Hiện tại Minh Nguyệt Kiếm Thuật còn rất non nớt, nhưng Kỷ Ninh dọc theo con đường này hành tẩu, cái này chính là kiếm thuật bao dung hết thảy Kiếm Đạo.
Bởi vì năm đó Tuyết Giám Đế Quân hạn chế chỉ có Thế Giới cảnh mới học được, tài phú của Thế Giới cảnh tương đối kém hơn nhiều, giá cả mới giảm xuống mà thôi, nhưng một họa quyển cũng hơn mười vạn phương Hỗn Độn linh dịch.
- Ta muốn bức Tuyết Giám Đồ Quyển thứ tư.
Kỷ Ninh nói.
- Bức thứ tư?
Kiếm Ngũ, Kiếm Lục nhìn nhau.
- Trong Mang Nhai Quốc không có, muốn nhờ lực lượng của Thập Nhị Cung, ở toàn bộ Hỗn Độn vô tận sưu tập.
Kiếm Ngũ nói.
- Nếu làm như vậy, đầu tiên phải nhờ Đạo Quân hỗ trợ tìm được Tuyết Giám Đồ Quyển, ngươi khẳng định phải giao chút ít Hỗn Độn linh dịch.
Còn có chủ động muốn sưu tập mua sắm, giá cả đồ quyển sẽ cao hơn nhiều.
- Trong 50 vạn phương, ta có thể thừa nhận.
Kỷ Ninh nói.
- Như vậy là được rồi.
Kiếm Ngũ gật đầu.
- Tuyết Giám Đồ Quyển bình thường ở bên ngoài sưu tập khoảng 20 vạn phương, dù có lúc cao hơn, nhưng trong 30 vạn phương hẳn không có vấn đề. Ngươi liền chờ tin tức của chúng ta, nếu Thập Nhị Cung tìm được bức thứ tư của Tuyết Giám Đồ Quyển, chúng ta sẽ lập tức thông tri ngươi.
- Đại khái bao lâu?
Kỷ Ninh hỏi.
- Nhanh thì mười năm tám năm, chậm thì ngàn năm liền không sai biệt lắm.
Kiếm Ngũ có chút đắc ý.
- Thập Nhị Cung chúng ta, ở trong Hỗn Độn vô tận vẫn hơi có chút lực ảnh hưởng.
Kỷ Ninh im lặng.
Các Đạo Quân của Thập Nhị Cung, rất nhiều đều là ở Thế Giới cảnh bị bắt đến, như mình, vốn là một thành viên của Thiên Thương Cung, xem như người Đạo Minh. Hiện tại bị bắt đến... nhưng mình cùng Đạo Minh quan hệ nhất định là không có cách nào phân cách. Thập Nhị Cung cũng chính vì vậy, mới ở Hỗn Độn vô tận thẩm thấu lợi hại như vậy.
- Ta ở trong cốc, phát hiện một thanh kiếm gãy, căn bản không có cách nào tới gần.
Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.
- Không có cách nào tới gần?
Kiếm Ngũ sững sờ, gật đầu nói.
- Nói rõ ngươi cùng nó không có duyên phận.
- Không có duyên phận?
Kỷ Ninh nghi ngờ.
- Như thế nào, ngươi cho rằng ngươi không có cách nào tới gần, là vì trận pháp cấm chế sao?
Kiếm Ngũ hỏi ngược lại.
- Chẳng lẽ không phải?
Kỷ Ninh nghi hoặc.
Kiếm Lục nói:
- Đương nhiên không phải! Cấm chế trong Thần Binh cốc chỉ là để các ngươi không cách nào lấy đi bảo bối mà thôi, tới gần là có thể, ngươi không phải có thể tới gần Thần binh bảo vật khác sao. Thế nhưng mà chuôi kiếm gãy này, uy năng bản thân thật lớn, ngươi không cách nào tới gần, là vì nó ngăn cản ngươi tới gần.
- Chỉ có người hữu duyên, mới có thể chính thức tới gần nó, nó không ủng hộ ngươi, ngươi lại có thể làm sao?
Kiếm Ngũ nhìn Kỷ Ninh.
- Ngay cả hai vị cung chủ của Kiếm Cung chúng ta cũng không được nó tán đồng, từ khi chủ nhân của nó chết đi, nó đã ở trong Thần Binh cốc của chúng ta yên lặng quá lâu quá lâu.
Kỷ Ninh nháy hạ.
Được rồi, Kiếm Cung cung chủ, phó cung chủ, còn có nhiều Đạo Quân như vậy cũng không được tán đồng, mình không được tán đồng cũng không coi vào đâu.
Kỷ Ninh rất rõ ràng trong Hỗn Độn vô tận kỳ vật trân bảo rất nhiều, cùng mình vô duyên cũng rất bình thường, mình có thể đạt được Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế cũng đã tính toán rất may mắn rồi.
- Chủ nhân.
Ly khai Thần Binh cốc, Kỷ Ninh hội hợp với Tô Vưu Cơ.
- Chúng ta trước tìm một chỗ ở lại a.
Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ phi hành ở trên không, bỗng nhiên coi trọng một ngọn núi, ngọn núi kia cao ngạo đứng vững, mây mù vờn quanh, đã tính toán là ngọn núi tương đối cao trong cả Kiếm Cung rồi, thành viên chính thức của Kiếm Cung chỉ có mấy cái, cho nên có thể tùy ý ở trong Kiếm Cung chọn lựa địa phương, chỉ cần không có bị tu luyện giả khác chiếm, liền tùy tiện.
Kỷ Ninh xa xa chỉ một ngón tay.
Xôn xao... một tòa Tiên Phủ bỗng dưng hiện ra ở trên không, sau đó hạ xuống rơi vào trên đỉnh núi.
- Từ nay về sau, tòa phủ đệ này chính là chỗ ở của chúng ta trong Kiếm Cung.
Kỷ Ninh nhìn về phía Tô Vưu Cơ.
- Đúng rồi, Vưu Cơ, giữa Thập Nhị Cung đều có Thời Không Truyền Tống Trận, ngươi cũng có thể đi Hỏa Diễm cung thử xem, nói không chừng có thể bái vào Hỏa Diễm cung.
Mình cũng chỉ điểm không được Tô Vưu Cơ, hết thảy cần nhờ Tô Vưu Cơ ra sức.
- Chứng kiến Kiếm Cung, ta cũng trông mà thèm đây này.
Tô Vưu Cơ cười nói.
- Mặc dù biết hi vọng không lớn, nhưng ta sẽ đi thử xem.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
...
Từng tòa Kiếm Tháp cao lớn sừng sững, như từng vị đại năng cổ xưa đứng ở trước mặt, Kỷ Ninh hành tẩu trong đó, trong nội tâm thổn thức, những đại năng tung hoành nhất thời, thậm chí ngang hàng Vĩnh Hằng Đế Quân kia cả đám đều chết rồi, toàn bộ Kiếm Cung, Đạo Quân có thể sống vượt qua 10 vạn Hỗn Độn kỷ nguyên đều có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cái này chính là ma lực của thời gian.
- Phải thành Vĩnh Hằng Đế Quân, phải thành Chúa Tể Đế Quân.
- Nếu không... Còn không bằng trở thành một tên Đạo Quân có thể chém giết Đế Quân.
- Ta chỉ có đầy đủ cường đại, mới có hi vọng nhờ Chúa Tể hoặc đại năng cùng cấp độ khác phục sinh sư tỷ.
- Chỉ cần đoàn tụ với sư tỷ, đến lúc đó cùng Minh Nguyệt chung một chỗ, chúng ta một nhà ba người đoàn tụ, mặc dù cuối cùng nhất ta Hợp Đạo thất bại, cũng không có gì.
Tuy Đạo Quân một bước một sinh tử, mặc dù Hợp Đạo thất bại cũng có thể sống thật lâu thật lâu. Chỉ cần một nhà ba người thật sự sinh hoạt qua một ít thời gian bình tĩnh, Kỷ Ninh liền thỏa mãn.
Tiếc nuối lớn nhất của Kỷ Ninh là... thê tử Dư Vi vừa sinh con gái không lâu, liền chết.
- Hô.
Kỷ Ninh vung tay lên, trên đất trống bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện một gian nhà cỏ, nhà cỏ là pháp bảo của Kỷ Ninh biến hóa thành.
Kỷ Ninh ở trong nhà cỏ, khoanh chân ngồi xuống, về sau ánh mắt rơi vào từng tòa Kiếm Tháp xa xa, trong nhà cỏ thời gian trôi qua đạt tới gấp trăm lần.
- Có nhiều kiếm thuật đỉnh tiêm như vậy để cho ta nghiên cứu, thậm chí mỗi một kiếm thuật đều ẩn chứa Kiếm Ý.
Kỷ Ninh cảm thán, đối với có chút tu luyện giả mà nói, tham thì thâm, thậm chí học quá nhiều còn sẽ ảnh hưởng mình. Nhưng con đường của Kỷ Ninh, chính là từ bản chất của kiếm xuất phát, phân tích hết thảy kiếm thuật, hấp thu hết thảy tinh hoa kiếm thuật dung nhập vào Minh Nguyệt Kiếm Thuật của mình.
Hiện tại Minh Nguyệt Kiếm Thuật còn rất non nớt, nhưng Kỷ Ninh dọc theo con đường này hành tẩu, cái này chính là kiếm thuật bao dung hết thảy Kiếm Đạo.
/1827
|