Kỷ Ninh âm thầm kinh hãi, đáng sợ ah, may mắn chúa tể áo trắng đã chết. Chính mình trầm mê trong ảo cảnh lâu nhưng ảnh hưởng cũng không lớn, chỉ cần cuối cùng tỉnh lại là được.
...
- Chủ nhân chính là chủ nhân.
Tô Vưu Cơ nhìn thấy Kỷ Ninh từng bước một đi về phía thi thể chúa tể chết đi, nàng vô cùng kích động.
- Thật sự là lợi hại, còn đi xa hơn ta nhiều, cách thi thể chúa tể càng gần. Ảo thuật của ta tới đây đã là cực hạn, lại tiến lên chỉ sợ ngay cả ý chí cũng mơ hồ.
Tô Vưu Cơ rất rõ ràng, ảo cảnh không có chủ nhân điều khiển là có thể trầm mê nhưng hồn phách ý thức phải bảo trì thanh tỉnh cơ bản nhất, nếu như ý thức cơ bản cũng mơ hồ sẽ không biết mình là ai, như vậy tiếp theo sẽ lâm vào ảo cảnh vĩnh viễn, vô cùng nguy hiểm.
...
Kỷ Ninh chống cự ảo cảnh càng ngày càng cố sức.
- Phá, phá, phá.
Kỷ Ninh tốn hao hai giây mới cưỡng ép phá vỡ ảo cảnh, trong mắt hắn mang theo rung động và sợ hãi.
Hai hô hấp?
Cũng không biết chết bao nhiêu lần.
- Lại tiến lên, ta đúng là muốn xem ảo thuật còn có thể mạnh tới cỡ nào.
Đạo tâm Kỷ Ninh vẫn không bị ảnh hưởng, hồn phách ý thức của hắn rất thanh tỉnh, mặc dù lâm vào ảo cảnh giãy dụa càng ngày càng khó nưng hắn vẫn biết rõ hắn là Kỷ Ninh, hắn đến từ tam giới... Ý thức thanh tỉnh nên có thể thếp tục đi tới.
Nếu ý thức có một tia mơ hồ liền lui về phía sau.
Bành!
Lúc Kỷ Ninh tiến thêm một bước lần nữa, ảo cảnh chung quanh lập tức nổ vang.
Thế giới ảo cảnh là chim hót hoa nở, trong sơn cốc xinh đẹp có thôn xóm, trong thôn xóm có một ít thôn dân, Kỷ Ninh hiện tại chính là thanh niên thôn dân bình thường, dùng đốn củi sống qua ngày...
- Ảo cảnh này?
Kỷ Ninh mặc áo vải đầy miếng vá, hắn khiêng gỗ, hắn nghi hoặc nhìn bốn phía.
Xa xa có một suối nước, suối nước thanh tịnh, ẩn ẩn có cá nhỏ du động, hắn có thể nhìn rõ từng miếng vẩy cá.
Bên cạnh có cây trúc, lá trúc còn tỏa ra mùi hương thơm ngát.
Dưới chân có cỏ dại, trên lá cây có giọt sương, giọt sương óng ánh.
- Nhị Bảo, Nhị Bảo.
Xa xa có lão phụ hô to.
- Mẫu thân gọi ta.
Trong nội tâm Kỷ Ninh có suy nghĩ như thế.
- Ảo cảnh đúng là quá đáng sợ, giống như đầu thai chuyển thế.
Kỷ Ninh rất khiếp sợ, nói:
- Hơn nữa quá chân thực, khắp nơi cũng không có gì hư ảo, thôn dân tươi cười, con cá du động, khí tức trong thiên địa, tất cả đều chân thật như vậy...
Nó quá giống thế giới chân thật.
- Phá cho ta.
Ý chí Kỷ Ninh đang gào thét.
Ầm ầm ~~~
Thế giới ảo cảnh chấn động, lão phụ xa xa, còn có chút thôn dân, con chó trong thôn, tất cả đều vặn vẹo.
- Phá vỡ.
Ý chí Kỷ Ninh gào thét lần nữa.
- Phá, phá, phá...
Kỷ Ninh dùng ý chí gào thét, tuy ý chí thanh tỉnh của hắn đang bị thế giới ảo cảnh trói buộc, hắn không ngừng giãy dụa.
Ầm ầm ~~~~
Rốt cục hắn cũng phá vỡ thế giới ảo cảnh.
- Ta phải tốn mười hô hấp mới có thể phá vỡ ảo cảnh?
Kỷ Ninh vô cùng rung động, hắn có năng lực chống cự ảo cảnh rất mạnh, trong Đạo Quân nghịch thiên cũng tính là cường giả hàng đầu, hắn đắm chìm trong ảo cảnh mười hô hấp mới có thể thoát ra. Chúa tể quá đáng sợ.
- Lại tiến lên.
Kỷ Ninh lại phóng ra một bước.
- Cuối cùng sao?
Kỷ Ninh nếm thử thời gian uống cạn chung trà, phát hiện uy lực ảo cảnh đi tới cuối cùng, lại tới gần cũng không gia tăng. Thậm chí Kỷ Ninh đi thẳng tới gần thi thể chúa tể một trượng đã bị trận pháp cấm chế ngăn cản, uy lực ảo cảnh không gia tăng.
- Chủ nhân, ngươi có thể đi đến bên cạnh thi thể chúa tể?
Tô Vưu Cơ kích động.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
- Ta tìm hiểu trước, ngươi không cần tới quấy rầy ta.
- Vâng!
Tô Vưu Cơ gật đầu.
Kỳ thật Kỷ Ninh vẫn cố hết sức, bởi vì hiện tại hắn lần lượt bị mang vào trong thế giới ảo cảnh, lần lượt giãy giụa gian nan:
- Đây chỉ là thi thể chúa tể dẫn động tự nhiên, nếu như nói chúa tể áo trắng còn sống, ảo thuật của hắn đáng sợ cỡ nào? Ảo thuật thật sự quá thần kỳ, không thể phân biệt ảo cảnh và chân thật có gì khác nhau, may mắn ta còn có thể bảo trì thanh tỉnh.
Kỷ Ninh lập tức khoanh chân ngồi xuống, hắn không hề chống cự, hắn tiến vào thế giới ảo cảnh.
- Nếu như ảo thuật lần lượt đầu thai chuyển thế, thực lực của ta hôm nay không thể phá, cần kiệt lực mới có thể thoát ra được. Ngược lại cũng có thể ma luyện đạo tâm nhiều một ít, gia tăng tâm tính của ta, có lẽ ta có thể mượn cơ hội này đột phá tâm lực tầng thứ sáu.
Kỷ Ninh cũng không biết...
Vị chúa tể áo trắng này tu hành quang minh một đạo chung cực liền ngộ ra ‘vạn thế kiếp’, bằng này thứ này mới thành tựu vĩnh hằng! Hắn vừa đột phá trở thành vĩnh hằng chính là chúa tể! Bởi vì lúc hắn là Đạo Quân chính là Đạo Quân nghịch thiên dung hợp hai đạo mạnh nhất, ngộ ra đạo chung cực của hắn là ‘vạn thế kiếp’, từ đó hắn trở thành chúa tể đáng sợ.
Sau khi hắn chết, vĩnh hằng thần thể tự nhiên ẩn chứa một ít uy năng của ‘vạn thế kiếp’, nếu hắn còn sốn dẫn động ảo thuâtj, Kỷ Ninh sẽ hoàn toàn trầm mê trong thế giới ảo cảnh ‘vạn thế kiếp’, quên mất chính mình, vĩnh viễn không thể tự kềm chế.
Hiện tại chỉ là một phần nhỏ uy năng mà thôi.
Trong ảo cảnh vạn thế kiếp, Kỷ Ninh đắm chìm ở trong đó.
...
Kỷ Ninh thành hài tử của ngư dân, lúc hắn thiếu niên theo phụ thân ra biển bắt cá, về sau thích một nữ tử nhà giàu, gia tộc đối phương không nhìn trúng hắn, phụ thân lại mất mạng lúc ra biển, Kỷ Ninh liền một mình ra biển... Dần dần, trời sinh tính thông minh nên hắn suy nghĩ ra biện pháp bắt cá, càng dần dần tích lũy tiễn mua thuyền lớn, bằng kỹ thuật bắt cá nên càng phát đạt, lại trở thành đại nhân vật trong ngư dân, dưới trướng có hơn trăm thuyền lớn, nữ tử gia tộc giàu có chủ động đầu nhập vào hắn...
Đây là thế giới không có tu hành, tuy trải qua cuộc sống phàm tục, lúc thiếu niên vô cùng túng quẩn, lúc thanh niên dần dần phát đạt, trung niên trở thành hào kiệt một phương, lúc tuổi già lúc thế lực gia tộc thâm căn cố đế...
...
Kỷ Ninh lại trở thành kiếm khách tuyệt thế, kiếm của hắn là đệ nhất kiếm trong thiên hạ, hắn nhanh vượt quá tất cả mọi người tưởng tượng.
Hắn phiêu bạt từ hải ngoại trở về, hắn muốn tìm cội nguồn, tìm kiếm phụ mẫu ruột thịt, nương theo lệnh bài khi phụ mẫu lưu lại lúc còn nhỏ, phụ mẫu của hắn năm đó bị người ta đuổi giết, không thể không đặt hắn trước cửa một hộ đại gia đình, sau khi phụ mẫu hắn thoát được đuổi giết và dốc lòng tu luyện thực lực tăng nhiều, giết cừu nhân, lại thành lập sơn trang, đồng thời cũng có con cái, con cái sinh sôi nảy nở tới cháu chắt cũng có.
Lúc này Kỷ Ninh cũng tìm trở về...
...
- Chủ nhân chính là chủ nhân.
Tô Vưu Cơ nhìn thấy Kỷ Ninh từng bước một đi về phía thi thể chúa tể chết đi, nàng vô cùng kích động.
- Thật sự là lợi hại, còn đi xa hơn ta nhiều, cách thi thể chúa tể càng gần. Ảo thuật của ta tới đây đã là cực hạn, lại tiến lên chỉ sợ ngay cả ý chí cũng mơ hồ.
Tô Vưu Cơ rất rõ ràng, ảo cảnh không có chủ nhân điều khiển là có thể trầm mê nhưng hồn phách ý thức phải bảo trì thanh tỉnh cơ bản nhất, nếu như ý thức cơ bản cũng mơ hồ sẽ không biết mình là ai, như vậy tiếp theo sẽ lâm vào ảo cảnh vĩnh viễn, vô cùng nguy hiểm.
...
Kỷ Ninh chống cự ảo cảnh càng ngày càng cố sức.
- Phá, phá, phá.
Kỷ Ninh tốn hao hai giây mới cưỡng ép phá vỡ ảo cảnh, trong mắt hắn mang theo rung động và sợ hãi.
Hai hô hấp?
Cũng không biết chết bao nhiêu lần.
- Lại tiến lên, ta đúng là muốn xem ảo thuật còn có thể mạnh tới cỡ nào.
Đạo tâm Kỷ Ninh vẫn không bị ảnh hưởng, hồn phách ý thức của hắn rất thanh tỉnh, mặc dù lâm vào ảo cảnh giãy dụa càng ngày càng khó nưng hắn vẫn biết rõ hắn là Kỷ Ninh, hắn đến từ tam giới... Ý thức thanh tỉnh nên có thể thếp tục đi tới.
Nếu ý thức có một tia mơ hồ liền lui về phía sau.
Bành!
Lúc Kỷ Ninh tiến thêm một bước lần nữa, ảo cảnh chung quanh lập tức nổ vang.
Thế giới ảo cảnh là chim hót hoa nở, trong sơn cốc xinh đẹp có thôn xóm, trong thôn xóm có một ít thôn dân, Kỷ Ninh hiện tại chính là thanh niên thôn dân bình thường, dùng đốn củi sống qua ngày...
- Ảo cảnh này?
Kỷ Ninh mặc áo vải đầy miếng vá, hắn khiêng gỗ, hắn nghi hoặc nhìn bốn phía.
Xa xa có một suối nước, suối nước thanh tịnh, ẩn ẩn có cá nhỏ du động, hắn có thể nhìn rõ từng miếng vẩy cá.
Bên cạnh có cây trúc, lá trúc còn tỏa ra mùi hương thơm ngát.
Dưới chân có cỏ dại, trên lá cây có giọt sương, giọt sương óng ánh.
- Nhị Bảo, Nhị Bảo.
Xa xa có lão phụ hô to.
- Mẫu thân gọi ta.
Trong nội tâm Kỷ Ninh có suy nghĩ như thế.
- Ảo cảnh đúng là quá đáng sợ, giống như đầu thai chuyển thế.
Kỷ Ninh rất khiếp sợ, nói:
- Hơn nữa quá chân thực, khắp nơi cũng không có gì hư ảo, thôn dân tươi cười, con cá du động, khí tức trong thiên địa, tất cả đều chân thật như vậy...
Nó quá giống thế giới chân thật.
- Phá cho ta.
Ý chí Kỷ Ninh đang gào thét.
Ầm ầm ~~~
Thế giới ảo cảnh chấn động, lão phụ xa xa, còn có chút thôn dân, con chó trong thôn, tất cả đều vặn vẹo.
- Phá vỡ.
Ý chí Kỷ Ninh gào thét lần nữa.
- Phá, phá, phá...
Kỷ Ninh dùng ý chí gào thét, tuy ý chí thanh tỉnh của hắn đang bị thế giới ảo cảnh trói buộc, hắn không ngừng giãy dụa.
Ầm ầm ~~~~
Rốt cục hắn cũng phá vỡ thế giới ảo cảnh.
- Ta phải tốn mười hô hấp mới có thể phá vỡ ảo cảnh?
Kỷ Ninh vô cùng rung động, hắn có năng lực chống cự ảo cảnh rất mạnh, trong Đạo Quân nghịch thiên cũng tính là cường giả hàng đầu, hắn đắm chìm trong ảo cảnh mười hô hấp mới có thể thoát ra. Chúa tể quá đáng sợ.
- Lại tiến lên.
Kỷ Ninh lại phóng ra một bước.
- Cuối cùng sao?
Kỷ Ninh nếm thử thời gian uống cạn chung trà, phát hiện uy lực ảo cảnh đi tới cuối cùng, lại tới gần cũng không gia tăng. Thậm chí Kỷ Ninh đi thẳng tới gần thi thể chúa tể một trượng đã bị trận pháp cấm chế ngăn cản, uy lực ảo cảnh không gia tăng.
- Chủ nhân, ngươi có thể đi đến bên cạnh thi thể chúa tể?
Tô Vưu Cơ kích động.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
- Ta tìm hiểu trước, ngươi không cần tới quấy rầy ta.
- Vâng!
Tô Vưu Cơ gật đầu.
Kỳ thật Kỷ Ninh vẫn cố hết sức, bởi vì hiện tại hắn lần lượt bị mang vào trong thế giới ảo cảnh, lần lượt giãy giụa gian nan:
- Đây chỉ là thi thể chúa tể dẫn động tự nhiên, nếu như nói chúa tể áo trắng còn sống, ảo thuật của hắn đáng sợ cỡ nào? Ảo thuật thật sự quá thần kỳ, không thể phân biệt ảo cảnh và chân thật có gì khác nhau, may mắn ta còn có thể bảo trì thanh tỉnh.
Kỷ Ninh lập tức khoanh chân ngồi xuống, hắn không hề chống cự, hắn tiến vào thế giới ảo cảnh.
- Nếu như ảo thuật lần lượt đầu thai chuyển thế, thực lực của ta hôm nay không thể phá, cần kiệt lực mới có thể thoát ra được. Ngược lại cũng có thể ma luyện đạo tâm nhiều một ít, gia tăng tâm tính của ta, có lẽ ta có thể mượn cơ hội này đột phá tâm lực tầng thứ sáu.
Kỷ Ninh cũng không biết...
Vị chúa tể áo trắng này tu hành quang minh một đạo chung cực liền ngộ ra ‘vạn thế kiếp’, bằng này thứ này mới thành tựu vĩnh hằng! Hắn vừa đột phá trở thành vĩnh hằng chính là chúa tể! Bởi vì lúc hắn là Đạo Quân chính là Đạo Quân nghịch thiên dung hợp hai đạo mạnh nhất, ngộ ra đạo chung cực của hắn là ‘vạn thế kiếp’, từ đó hắn trở thành chúa tể đáng sợ.
Sau khi hắn chết, vĩnh hằng thần thể tự nhiên ẩn chứa một ít uy năng của ‘vạn thế kiếp’, nếu hắn còn sốn dẫn động ảo thuâtj, Kỷ Ninh sẽ hoàn toàn trầm mê trong thế giới ảo cảnh ‘vạn thế kiếp’, quên mất chính mình, vĩnh viễn không thể tự kềm chế.
Hiện tại chỉ là một phần nhỏ uy năng mà thôi.
Trong ảo cảnh vạn thế kiếp, Kỷ Ninh đắm chìm ở trong đó.
...
Kỷ Ninh thành hài tử của ngư dân, lúc hắn thiếu niên theo phụ thân ra biển bắt cá, về sau thích một nữ tử nhà giàu, gia tộc đối phương không nhìn trúng hắn, phụ thân lại mất mạng lúc ra biển, Kỷ Ninh liền một mình ra biển... Dần dần, trời sinh tính thông minh nên hắn suy nghĩ ra biện pháp bắt cá, càng dần dần tích lũy tiễn mua thuyền lớn, bằng kỹ thuật bắt cá nên càng phát đạt, lại trở thành đại nhân vật trong ngư dân, dưới trướng có hơn trăm thuyền lớn, nữ tử gia tộc giàu có chủ động đầu nhập vào hắn...
Đây là thế giới không có tu hành, tuy trải qua cuộc sống phàm tục, lúc thiếu niên vô cùng túng quẩn, lúc thanh niên dần dần phát đạt, trung niên trở thành hào kiệt một phương, lúc tuổi già lúc thế lực gia tộc thâm căn cố đế...
...
Kỷ Ninh lại trở thành kiếm khách tuyệt thế, kiếm của hắn là đệ nhất kiếm trong thiên hạ, hắn nhanh vượt quá tất cả mọi người tưởng tượng.
Hắn phiêu bạt từ hải ngoại trở về, hắn muốn tìm cội nguồn, tìm kiếm phụ mẫu ruột thịt, nương theo lệnh bài khi phụ mẫu lưu lại lúc còn nhỏ, phụ mẫu của hắn năm đó bị người ta đuổi giết, không thể không đặt hắn trước cửa một hộ đại gia đình, sau khi phụ mẫu hắn thoát được đuổi giết và dốc lòng tu luyện thực lực tăng nhiều, giết cừu nhân, lại thành lập sơn trang, đồng thời cũng có con cái, con cái sinh sôi nảy nở tới cháu chắt cũng có.
Lúc này Kỷ Ninh cũng tìm trở về...
/1827
|