- Chết đi.
Kỷ Ninh bị đánh bay ngược về phía sau, đồng thời trong tay cũng xuất hiện một mảnh lá cây màu lam. Đây là miếng đạo phù cuối cùng trong hai miếng đạo phù mà Kiếm đạo Chúa Tể ban cho hắn!
Phanh một cái hắn đã bóp nát mảnh lá cây óng ánh này.
Trong tích tắc lá cây óng ánh kia bị bóp nát, một cỗ uy năng vô cùng mênh mông đáng sợ ẩn nấp bên trong hoàn toàn bạo phát! Tuy rằng chỉ có một bộ phận uy năng từ một kích toàn lực của Kiếm đạo Chúa Tể. Thế nhưng so với một kích toàn lực của Tám đại Thánh Thành chi chủ còn cường đại hơn nhiều. Đối với các Đạo Quân nghịch thiên mà nói, là một cỗ lực lượng không có cách nào phản kháng được!
- A a a....
Ở bên trong Động thiên, khuôn mặt của Cửu Trần vẫn méo mó như trước, ở trên mặt có một mảnh đường vân dài hẹp xấu xí, màu đỏ sậm, tiếng kêu thảm thê lương không ngừng vang lên. Hiển nhiên thống khổ đáng sợ này sẽ không bởi vì đi vào bên trong Động thiên mà giảm bớt đi nửa phần.
- Cửu Trần!
Trong lòng Kỷ Ninh vừa áy náy lại vừa phẫn nộ.
- Đi chết đi!
Trong lòng Kỷ Ninh tràn ngập sát cơ, dẫn dắt tới một cỗ uy năng đáng sợ kia, lập tức ở chung quanh Kỷ Ninh hiện ra hư ảnh của một thanh Cự Kiếm đáng sợ!
Hư ảnh Cự Kiếm lơ lửng giữa không trung, thời không đình trệ, nhân quả bị chặt đứt. Uy áp vô cùng đáng sợ khiến cho sắc mặt đám người Sửu Vương, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Tuế Mộng giáo chủ đại biến.
- Làm sao có thể còn có được chứ? Lúc trước giết Khổng Tát đã sẽ dùng một kiện, bây giờ còn có nữa sao?
Đây đã là lần thứ hai Tư Gia Đạo Quân nhìn thấy hư ảnh Cự Kiếm đáng sợ này, hắn cắn răng một cái, lấy ra vật bảo vệ tính mạng mà hắn tốn một cái giá lớn để đổi trước khi tiến vào Dịch Ba giới. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một khỏa hạt giống màu đen lớn bằng nắm tay.
- Tuyết Hoan huynh, đừng có tránh.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm nói.
Phanh!
Hạt giống màu đen bỗng nhiên vỡ vụn thành bụi phấn, đồng thời uy năng ẩn chứa ở bên trong cũng bạo phát. Chỉ thấy có một mảnh dây leo dài hẹp điên cuồng kéo ra, một lượng lớn dây leo màu đen dùng hạt giống màu đen vỡ vụn làm trung tâm, bắn đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh đã hoàn toàn bao vây lại Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân. Tạo thành một quả cầu dây leo đại khái lớn hơn mười trượng! Hai vị Đạo Quân Tư Gia, Tuyết Hoan bị vây quanh ở trong quả cầu dây leo này.
...
- Cửu Trần đã trúng Hồng tán độc dịch, không còn là uy hiếp của chúng ta nữa. Chỉ cần giết chết Cửu Trần thì Động Minh ngọc phù sẽ tới tay.
Ngay khi Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Sửu Vương bắn thẳng về phía Cửu Trần. Tuế Mộng giáo chủ cũng lập tức nhích tới gần. Bởi vì hắn biết rõ, đã đến thời khắc cuối cùng cướp đoạt Động Minh ngọc phù. Nhiều người thì hi vọng cướp đoạt được cũng lớn hơn rất nhiều.
- Cái gì, Bắc Minh kia lại thu Cửu Trần vào trong Động thiên sao?
Tuế Mộng giáo chủ cười lạnh.
Quả thực là muốn chết, trước đó bọn hắn chỉ là toàn lực đối phó với một mình Cửu Trần mà thôi. Mặt kệ đối phương trốn ở đâu, chỉ sợ cần mấy hơi thở là có thể chém giết được đối phương rồi.
Tuy rằng Cửu Trần đã bị thống khổ vô cùng khủng bố tra tấn. Thế nhưng đối phương đã mở miệng nói một câu giết ta, hiển nhiên cũng vẫn tồn tại một tia ý thức.
Mà Kỷ Ninh là người một nhà, thu hắn vào, hắn không có lòng phản kháng. Cho nên những người khác cũng không có biện pháp thu Cửu Trần được nữa.
- Chết đi.
Tuế Mộng giáo chủ, đi theo sau lưng ba người Sửu Vương, Tư Gia, Tuyết Hoan, cũng giết về phía Kỷ Ninh.
Tựa như Phong Nhất ở phương diện cận chiến đủ mạnh, mà Tuế Mộng giáo chủ cũng giống như thế.
Thực lực cận chiến của hắn cũng là cấp bậc Đạo Quân đỉnh phong.
Oanh!
Trời đất lập tức tối sầm lại.
Vạn vật yên tĩnh.
Thời không dừng lại.
Nhân quả bị chặt đứt.
Uy năng tràn ngập hiện ra, một đạo kiếm ảnh cực lớn đột nhiên xuất hiện, Tuế Mộng giáo chủ vốn còn tràn ngập tự tin cũng sợ tới mức ngây người. Thủ đoạn của hắn và Sửu Vương tà ác, tung hoành trong Vô Tận cương vực, cho nên đương nhiên cũng đã từng chiến đấu qua với một ít tồn tại cường đại. Cũng đã gặp phải qua một ít kỳ vật, đạo phù đáng sợ. Thế nhưng cỗ kiếm ảnh này lại mang đến cảm giác sợ hãi quá lớn, tuyệt đối là đạo mạnh nhất mà hắn đã từng gặp qua!
Kiếm đạo Chúa Tể vốn là người am hiểu nhất tiến công diệt tuyệt nhất!
- A Sửu!
Tuế Mộng giáo chủ vội vàng truyền âm quát, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một đóa hoa xinh đẹp màu trắng như tuyết.
- Giáo chủ.
Lúc này Sửu Vương hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau, tụ họp cùng với Tuế Mộng giáo chủ.
Sưu Sưu...
Đóa hoa màu trắng như tuyết nở ra, nhanh chóng bao phủ chung quanh, bảo hộ Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương vào trong đó.
Bảo vật trân quý nhất bình thường đều là một mình Tuế Mộng giáo chủ độc chiếm! Nếu như có kiện thứ hai cùng loại thì sẽ đưa cho Sửu Vương. Loại độc dịch giống như Hồng tán độc dịch này ném vào gần người, Tuế Mộng giáo chủ cũng để khiến cho Sửu Vương ra tay thay cho hắn. Nhưng đóa hoa này là một bảo vật trận pháp, một khi kích phát ra, trận pháp sẽ lập tức hiện ra.
Trận pháp này có thể vây khốn địch nhân, đồng thời cũng có thể ngăn cản công kích ở bên ngoài, là thứ có uy năng lớn nhất ở trên tay của Tuế Mộng giáo chủ.
Một đóa hoa xinh đẹp hóa thành từng mảnh cánh hoa bao quanh. Hoàn toàn bao phủ Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ vào bên trong.
...
Dưới hư ảnh cự kiếm của Kỷ Ninh, bốn gã Đạo Quân đỉnh phong nhất này không có một người nào có thể chạy trốn được. Tất cả đều phải xuất ra kỳ vật bảo vệ tính mạng để chống cự. Dựa vào thực lực của bản thân? Mỗi một người trong bọn hắn đều biết chuyện này không có khả năng!
- Chết.
Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào đóa hoa cực lớn đang bao quanh thân thể của Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương.
Người hắn muốn giết nhất chính là Tuế Mộng giáo chủ và Sửu Vương! Bởi vì nọc độc kia chính là thứ do bọn họ phóng thích ra.
Oanh!
Hư ảnh cự kiếm chém vào bên trên đóa hoa cực lớn kia.
Chỉ thấy bên trên đóa hoa này run lên bần bật, đồng thời xoay tròn, từng mảnh cánh hoa điên cuồng di chuyển, tạo ra lực trùng kích. Theo cánh hoa xoay tròn, một cỗ uy năng đáng sợ lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Phanh Phanh Phanh.
Ở bên cạnh, quả cầu bằng dây leo đang bao phủ Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia Đạo Quân cũng bị một đạo uy năng trùng kích, bản thân quả cầu bằng dây leo rất là cứng cỏi, có thể đơn giản kháng cự được.
Kỷ Ninh bị đánh bay ngược về phía sau, đồng thời trong tay cũng xuất hiện một mảnh lá cây màu lam. Đây là miếng đạo phù cuối cùng trong hai miếng đạo phù mà Kiếm đạo Chúa Tể ban cho hắn!
Phanh một cái hắn đã bóp nát mảnh lá cây óng ánh này.
Trong tích tắc lá cây óng ánh kia bị bóp nát, một cỗ uy năng vô cùng mênh mông đáng sợ ẩn nấp bên trong hoàn toàn bạo phát! Tuy rằng chỉ có một bộ phận uy năng từ một kích toàn lực của Kiếm đạo Chúa Tể. Thế nhưng so với một kích toàn lực của Tám đại Thánh Thành chi chủ còn cường đại hơn nhiều. Đối với các Đạo Quân nghịch thiên mà nói, là một cỗ lực lượng không có cách nào phản kháng được!
- A a a....
Ở bên trong Động thiên, khuôn mặt của Cửu Trần vẫn méo mó như trước, ở trên mặt có một mảnh đường vân dài hẹp xấu xí, màu đỏ sậm, tiếng kêu thảm thê lương không ngừng vang lên. Hiển nhiên thống khổ đáng sợ này sẽ không bởi vì đi vào bên trong Động thiên mà giảm bớt đi nửa phần.
- Cửu Trần!
Trong lòng Kỷ Ninh vừa áy náy lại vừa phẫn nộ.
- Đi chết đi!
Trong lòng Kỷ Ninh tràn ngập sát cơ, dẫn dắt tới một cỗ uy năng đáng sợ kia, lập tức ở chung quanh Kỷ Ninh hiện ra hư ảnh của một thanh Cự Kiếm đáng sợ!
Hư ảnh Cự Kiếm lơ lửng giữa không trung, thời không đình trệ, nhân quả bị chặt đứt. Uy áp vô cùng đáng sợ khiến cho sắc mặt đám người Sửu Vương, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Tuế Mộng giáo chủ đại biến.
- Làm sao có thể còn có được chứ? Lúc trước giết Khổng Tát đã sẽ dùng một kiện, bây giờ còn có nữa sao?
Đây đã là lần thứ hai Tư Gia Đạo Quân nhìn thấy hư ảnh Cự Kiếm đáng sợ này, hắn cắn răng một cái, lấy ra vật bảo vệ tính mạng mà hắn tốn một cái giá lớn để đổi trước khi tiến vào Dịch Ba giới. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một khỏa hạt giống màu đen lớn bằng nắm tay.
- Tuyết Hoan huynh, đừng có tránh.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm nói.
Phanh!
Hạt giống màu đen bỗng nhiên vỡ vụn thành bụi phấn, đồng thời uy năng ẩn chứa ở bên trong cũng bạo phát. Chỉ thấy có một mảnh dây leo dài hẹp điên cuồng kéo ra, một lượng lớn dây leo màu đen dùng hạt giống màu đen vỡ vụn làm trung tâm, bắn đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh đã hoàn toàn bao vây lại Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân. Tạo thành một quả cầu dây leo đại khái lớn hơn mười trượng! Hai vị Đạo Quân Tư Gia, Tuyết Hoan bị vây quanh ở trong quả cầu dây leo này.
...
- Cửu Trần đã trúng Hồng tán độc dịch, không còn là uy hiếp của chúng ta nữa. Chỉ cần giết chết Cửu Trần thì Động Minh ngọc phù sẽ tới tay.
Ngay khi Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Sửu Vương bắn thẳng về phía Cửu Trần. Tuế Mộng giáo chủ cũng lập tức nhích tới gần. Bởi vì hắn biết rõ, đã đến thời khắc cuối cùng cướp đoạt Động Minh ngọc phù. Nhiều người thì hi vọng cướp đoạt được cũng lớn hơn rất nhiều.
- Cái gì, Bắc Minh kia lại thu Cửu Trần vào trong Động thiên sao?
Tuế Mộng giáo chủ cười lạnh.
Quả thực là muốn chết, trước đó bọn hắn chỉ là toàn lực đối phó với một mình Cửu Trần mà thôi. Mặt kệ đối phương trốn ở đâu, chỉ sợ cần mấy hơi thở là có thể chém giết được đối phương rồi.
Tuy rằng Cửu Trần đã bị thống khổ vô cùng khủng bố tra tấn. Thế nhưng đối phương đã mở miệng nói một câu giết ta, hiển nhiên cũng vẫn tồn tại một tia ý thức.
Mà Kỷ Ninh là người một nhà, thu hắn vào, hắn không có lòng phản kháng. Cho nên những người khác cũng không có biện pháp thu Cửu Trần được nữa.
- Chết đi.
Tuế Mộng giáo chủ, đi theo sau lưng ba người Sửu Vương, Tư Gia, Tuyết Hoan, cũng giết về phía Kỷ Ninh.
Tựa như Phong Nhất ở phương diện cận chiến đủ mạnh, mà Tuế Mộng giáo chủ cũng giống như thế.
Thực lực cận chiến của hắn cũng là cấp bậc Đạo Quân đỉnh phong.
Oanh!
Trời đất lập tức tối sầm lại.
Vạn vật yên tĩnh.
Thời không dừng lại.
Nhân quả bị chặt đứt.
Uy năng tràn ngập hiện ra, một đạo kiếm ảnh cực lớn đột nhiên xuất hiện, Tuế Mộng giáo chủ vốn còn tràn ngập tự tin cũng sợ tới mức ngây người. Thủ đoạn của hắn và Sửu Vương tà ác, tung hoành trong Vô Tận cương vực, cho nên đương nhiên cũng đã từng chiến đấu qua với một ít tồn tại cường đại. Cũng đã gặp phải qua một ít kỳ vật, đạo phù đáng sợ. Thế nhưng cỗ kiếm ảnh này lại mang đến cảm giác sợ hãi quá lớn, tuyệt đối là đạo mạnh nhất mà hắn đã từng gặp qua!
Kiếm đạo Chúa Tể vốn là người am hiểu nhất tiến công diệt tuyệt nhất!
- A Sửu!
Tuế Mộng giáo chủ vội vàng truyền âm quát, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một đóa hoa xinh đẹp màu trắng như tuyết.
- Giáo chủ.
Lúc này Sửu Vương hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau, tụ họp cùng với Tuế Mộng giáo chủ.
Sưu Sưu...
Đóa hoa màu trắng như tuyết nở ra, nhanh chóng bao phủ chung quanh, bảo hộ Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương vào trong đó.
Bảo vật trân quý nhất bình thường đều là một mình Tuế Mộng giáo chủ độc chiếm! Nếu như có kiện thứ hai cùng loại thì sẽ đưa cho Sửu Vương. Loại độc dịch giống như Hồng tán độc dịch này ném vào gần người, Tuế Mộng giáo chủ cũng để khiến cho Sửu Vương ra tay thay cho hắn. Nhưng đóa hoa này là một bảo vật trận pháp, một khi kích phát ra, trận pháp sẽ lập tức hiện ra.
Trận pháp này có thể vây khốn địch nhân, đồng thời cũng có thể ngăn cản công kích ở bên ngoài, là thứ có uy năng lớn nhất ở trên tay của Tuế Mộng giáo chủ.
Một đóa hoa xinh đẹp hóa thành từng mảnh cánh hoa bao quanh. Hoàn toàn bao phủ Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ vào bên trong.
...
Dưới hư ảnh cự kiếm của Kỷ Ninh, bốn gã Đạo Quân đỉnh phong nhất này không có một người nào có thể chạy trốn được. Tất cả đều phải xuất ra kỳ vật bảo vệ tính mạng để chống cự. Dựa vào thực lực của bản thân? Mỗi một người trong bọn hắn đều biết chuyện này không có khả năng!
- Chết.
Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào đóa hoa cực lớn đang bao quanh thân thể của Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương.
Người hắn muốn giết nhất chính là Tuế Mộng giáo chủ và Sửu Vương! Bởi vì nọc độc kia chính là thứ do bọn họ phóng thích ra.
Oanh!
Hư ảnh cự kiếm chém vào bên trên đóa hoa cực lớn kia.
Chỉ thấy bên trên đóa hoa này run lên bần bật, đồng thời xoay tròn, từng mảnh cánh hoa điên cuồng di chuyển, tạo ra lực trùng kích. Theo cánh hoa xoay tròn, một cỗ uy năng đáng sợ lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Phanh Phanh Phanh.
Ở bên cạnh, quả cầu bằng dây leo đang bao phủ Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia Đạo Quân cũng bị một đạo uy năng trùng kích, bản thân quả cầu bằng dây leo rất là cứng cỏi, có thể đơn giản kháng cự được.
/1827
|